Lạc Nhược Hi lắc đầu.
Không nói lĩnh ngộ ba đại chân giải, nắm giữ năng lực ngụy trang, chỉ nói thực lực thời khắc này, phối hợp thêm Long Cốt Thần Thương, Cổ Thánh không ra, muốn lưu lại hắn gần như không có khả năng! Đã như vậy, thì không cần phải lo lắng.
- Nhưng...
Thấy nàng chắc chắn như thế, không biết tự tin đến từ nơi nào, Mộng kiếm thánh nhíu mày, đang muốn hỏi thăm, chỉ thấy một trưởng lão vội vã đi tới.
- Lão gia chủ...
- Huyền nhi trở về?
Biết vị trưởng lão này là chuyên môn chịu trách nhiệm tình báo, gấp gáp tới như vậy, khẳng định là có tin tức, Hưng kiếm thánh vội vàng đứng lên.
- Không phải... Là Dị Linh tộc khẩn cấp thổi kèn tập hợp, tất cả quân đội tập hợp, ta lo lắng bọn họ muốn đánh lén!
Sắc mặt vị trưởng lão này nghiêm túc.
- Đánh lén?
Hưng kiếm thánh biến sắc, vội vàng hỏi:
- Cụ thể xảy ra chuyện gì? Nói rõ chi tiết!
- Ta chịu trách nhiệm truyền tin tức, chuyên môn phái ra trinh sát dò xét, có điều Dị Linh tộc phòng ngự cực mạnh, một mực không cách nào áp sát quá gần, ngay ở nửa canh giờ trước, trong doanh đối phương đột nhiên thổi lên kèn lệnh đặc thù, ngay sau đó trinh sát liền thấy tất cả Dị Linh tộc chậm rãi lui về phía sau, ngay cả binh sĩ bảo vệ trận pháp, canh gác, thậm chí trinh sát cũng rời khỏi.
- Đột nhiên xuất hiện loại tình huống này, sợ là có bẫy, người chúng ta không dám tới gần, chờ một lát phát hiện không có động tĩnh, lúc này mới từng bước dò xét, kết quả phát hiện, tất cả Dị Linh tộc phân tán thành mười đại đội, tựa hồ diễn luyện trận hình đặc thù nào đó, hơn nữa mơ hồ nghe được vị thống lĩnh kia nói muốn thử nghiệm chiến thuật mới, ý định tiến hành đánh lén!
- Nhận được tin này, trinh sát không dám trễ nãi, lập tức quay người trở về truyền tin tức!
Vị trưởng lão này vội nói.
- Cũng may tin tức truyền trở về, nếu không thật muốn đánh lén thành công, Trương gia sẽ bị tổn thất to lớn...
Biết tin tức này thực sự quá trọng yếu, Hưng kiếm thánh vung tay lên, thanh âm vang vọng toàn bộ thành luỹ:
- Tất cả đệ tử Trương gia nghe lệnh, Dị Linh tộc bất cứ lúc nào cũng sẽ đánh lén, tất cả mọi người đề phòng!
- Vâng!
Nghe được mệnh lệnh, người Trương gia từng cái vẻ mặt nghiêm túc, tất cả đều quản lí tốt chức vụ của mình, chiến ý dạt dào.
- Chư vị trưởng lão, theo ta đến ngoài thành nghênh chiến, trước tiến hành ngăn cản, để hắn đánh lén không công mà lui!
Phân phó xong mọi người, Hưng kiếm thánh nói tiếp.
- Vâng!
Tất cả trưởng lão đồng thời gật đầu, mọi người đồng loạt bay ra khỏi thành.
Bên ngoài vẫn sương mù mênh mông, cái gì cũng không nhìn thấy, trên không Lạc Nhược Hi nhìn một hồi, đột nhiên nhíu mày lại, thẳng tắp bay tới đằng trước.
- Nhược Hi cô nương...
Không nghĩ tới cô bé này lỗ mãng như vậy, Hưng Mộng kiếm thánh liếc mắt nhìn nhau, riêng phần mình cau mày.
- Các ngươi bảo vệ ở đây, chúng ta đi qua nhìn một chút!
Biết lại không đuổi theo, người liền mất dấu, Hưng kiếm thánh cũng không chậm trễ, dặn dò mọi người một tiếng, mang theo Mộng kiếm thánh thẳng tắp đuổi theo.
- Tại sao không có ai?
Càng bay, hai người càng cảm thấy nghi ngờ.
Theo lý thuyết đã đi vào sâu như vậy, khẳng định sẽ có Dị Linh tộc xuất hiện, làm sao một bóng ma cũng không thấy?
Mặc kệ đánh lén hay không, phòng vệ bình thường dù sao cũng nên có a?
Nếu như Dị Linh tộc thật sự bất cẩn như vậy, thì không có khả năng cùng Danh Sư đường chiến đấu vài vạn năm, cũng không hề rơi xuống hạ phong.
- Mau nhìn phía trước...
Hưng kiếm thánh đang nghi ngờ, liền nghe thanh âm của Mộng kiếm thánh vang lên, vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy từng dãy Dị Linh tộc nằm trên mặt đất, tóc dựng lên, vẻ mặt đen nhánh, khóe miệng tràn đầy bọt mép... Vậy mà, tất cả đều cắt đứt hô hấp.
Lạc Nhược Hi đang ngồi xổm ở giữa đám người chết, đôi mi thanh tú nhíu lên, tựa hồ quan sát được cái gì.
Không nói lĩnh ngộ ba đại chân giải, nắm giữ năng lực ngụy trang, chỉ nói thực lực thời khắc này, phối hợp thêm Long Cốt Thần Thương, Cổ Thánh không ra, muốn lưu lại hắn gần như không có khả năng! Đã như vậy, thì không cần phải lo lắng.
- Nhưng...
Thấy nàng chắc chắn như thế, không biết tự tin đến từ nơi nào, Mộng kiếm thánh nhíu mày, đang muốn hỏi thăm, chỉ thấy một trưởng lão vội vã đi tới.
- Lão gia chủ...
- Huyền nhi trở về?
Biết vị trưởng lão này là chuyên môn chịu trách nhiệm tình báo, gấp gáp tới như vậy, khẳng định là có tin tức, Hưng kiếm thánh vội vàng đứng lên.
- Không phải... Là Dị Linh tộc khẩn cấp thổi kèn tập hợp, tất cả quân đội tập hợp, ta lo lắng bọn họ muốn đánh lén!
Sắc mặt vị trưởng lão này nghiêm túc.
- Đánh lén?
Hưng kiếm thánh biến sắc, vội vàng hỏi:
- Cụ thể xảy ra chuyện gì? Nói rõ chi tiết!
- Ta chịu trách nhiệm truyền tin tức, chuyên môn phái ra trinh sát dò xét, có điều Dị Linh tộc phòng ngự cực mạnh, một mực không cách nào áp sát quá gần, ngay ở nửa canh giờ trước, trong doanh đối phương đột nhiên thổi lên kèn lệnh đặc thù, ngay sau đó trinh sát liền thấy tất cả Dị Linh tộc chậm rãi lui về phía sau, ngay cả binh sĩ bảo vệ trận pháp, canh gác, thậm chí trinh sát cũng rời khỏi.
- Đột nhiên xuất hiện loại tình huống này, sợ là có bẫy, người chúng ta không dám tới gần, chờ một lát phát hiện không có động tĩnh, lúc này mới từng bước dò xét, kết quả phát hiện, tất cả Dị Linh tộc phân tán thành mười đại đội, tựa hồ diễn luyện trận hình đặc thù nào đó, hơn nữa mơ hồ nghe được vị thống lĩnh kia nói muốn thử nghiệm chiến thuật mới, ý định tiến hành đánh lén!
- Nhận được tin này, trinh sát không dám trễ nãi, lập tức quay người trở về truyền tin tức!
Vị trưởng lão này vội nói.
- Cũng may tin tức truyền trở về, nếu không thật muốn đánh lén thành công, Trương gia sẽ bị tổn thất to lớn...
Biết tin tức này thực sự quá trọng yếu, Hưng kiếm thánh vung tay lên, thanh âm vang vọng toàn bộ thành luỹ:
- Tất cả đệ tử Trương gia nghe lệnh, Dị Linh tộc bất cứ lúc nào cũng sẽ đánh lén, tất cả mọi người đề phòng!
- Vâng!
Nghe được mệnh lệnh, người Trương gia từng cái vẻ mặt nghiêm túc, tất cả đều quản lí tốt chức vụ của mình, chiến ý dạt dào.
- Chư vị trưởng lão, theo ta đến ngoài thành nghênh chiến, trước tiến hành ngăn cản, để hắn đánh lén không công mà lui!
Phân phó xong mọi người, Hưng kiếm thánh nói tiếp.
- Vâng!
Tất cả trưởng lão đồng thời gật đầu, mọi người đồng loạt bay ra khỏi thành.
Bên ngoài vẫn sương mù mênh mông, cái gì cũng không nhìn thấy, trên không Lạc Nhược Hi nhìn một hồi, đột nhiên nhíu mày lại, thẳng tắp bay tới đằng trước.
- Nhược Hi cô nương...
Không nghĩ tới cô bé này lỗ mãng như vậy, Hưng Mộng kiếm thánh liếc mắt nhìn nhau, riêng phần mình cau mày.
- Các ngươi bảo vệ ở đây, chúng ta đi qua nhìn một chút!
Biết lại không đuổi theo, người liền mất dấu, Hưng kiếm thánh cũng không chậm trễ, dặn dò mọi người một tiếng, mang theo Mộng kiếm thánh thẳng tắp đuổi theo.
- Tại sao không có ai?
Càng bay, hai người càng cảm thấy nghi ngờ.
Theo lý thuyết đã đi vào sâu như vậy, khẳng định sẽ có Dị Linh tộc xuất hiện, làm sao một bóng ma cũng không thấy?
Mặc kệ đánh lén hay không, phòng vệ bình thường dù sao cũng nên có a?
Nếu như Dị Linh tộc thật sự bất cẩn như vậy, thì không có khả năng cùng Danh Sư đường chiến đấu vài vạn năm, cũng không hề rơi xuống hạ phong.
- Mau nhìn phía trước...
Hưng kiếm thánh đang nghi ngờ, liền nghe thanh âm của Mộng kiếm thánh vang lên, vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy từng dãy Dị Linh tộc nằm trên mặt đất, tóc dựng lên, vẻ mặt đen nhánh, khóe miệng tràn đầy bọt mép... Vậy mà, tất cả đều cắt đứt hô hấp.
Lạc Nhược Hi đang ngồi xổm ở giữa đám người chết, đôi mi thanh tú nhíu lên, tựa hồ quan sát được cái gì.
/3578
|