- Chờ ta một chút...
Còn chưa tới cửa động, phía dưới la lên một tiếng, ngay sau đó liền thấy một thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng kéo hắn.
- Hồ Yêu Yêu?
Trương Huyền im lặng.
Không phải người khác, chính là Hồ Yêu Yêu!
- Vị bằng hữu này, phía trên rất nguy hiểm, ngươi vẫn là ở lại đây đi!
Bàn tay khẽ vỗ, Trương Huyền muốn đưa cô bé này xuống.
Mới vừa rồi cùng lão giả giao lưu, lân cận phân điện Khổng miếu, không chỉ có Bất Hủ cảnh của Dị Linh tộc, khả năng Cổ Thánh cũng ẩn nấp trong đó, nguy cơ trùng trùng, hắn cũng không dám bảo đảm có thể sống sót hay không, nàng mới Thánh Vực cửu trọng, vẫn là lưu lại cho thỏa đáng!
Dù sao hắn là ngụy trang dung mạo, đối phương cũng không biết là ai. Đang muốn động thủ, liền nghe truyền âm vang lên bên tai:
- Trương Huyền, ngươi dám ta ném xuống, ta liền chạy tới Trương gia các ngươi, nói ngươi phi lễ, cho ngươi chịu trách nhiệm với ta...
- Phốc!
Mắt Trương Huyền tối sầm lại, thiếu chút nữa ngất đi:
- Làm sao ngươi biết là ta?
Hắn ngụy trang thiên y vô phùng, Cổ Thánh cũng chưa chắc có thể nhìn thấu, nàng chỉ là Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, làm sao sẽ nhận ra mình?
Mấu chốt nhất là... Còn muốn chạy đến Trương gia gây rối... Hai người ở Hồng Viễn học viện liền náo qua mâu thuẫn, chỉ bất quá lúc ấy la hét phi lễ là mình...
Nha đầu này, sẽ không thù dai như thế chứ!
Bất quá lấy cá tính của đối phương, chỉ sợ thật đúng là làm được.
Đường đường tam tộc tộc trưởng, Thánh Tử điện điện chủ, Danh Sư cửu tinh... Thật muốn bị một nữ nhân chạy đến trong nhà, náo phi lễ, phỏng chừng cũng không cần sống! Mấu chốt nhất là, bị Lạc Nhược Hi hiểu lầm nên làm cái gì?
- Phía trên nguy hiểm, ngươi suy nghĩ kỹ càng, nếu quả thật đi qua, ta có thể mang ngươi...
Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu, truyền âm qua.
- Ta muốn đi!
Hồ Yêu Yêu cắn răng.
- Được!
Thấy đối phương kiên trì, Trương Huyền biết không cắt đuôi được, nhẹ nhàng vồ một cái.
Rầm!
Hai người hóa thành ánh sáng, từ phong ấn chui ra ngoài, vừa mới biến mất, phong ấn liền khôi phục như lúc ban đầu, phong cấm không gian cũng lần nữa cứng rắn như sắt, dù Bất Hủ cảnh cũng không bay qua được.
Nhìn thấy hết thảy khôi phục, đám người lúc trước bị bắt, tất cả đều đứng dậy.
Vốn cho rằng hẳn phải chết không nghi ngờ, hiện tại những Dị Linh tộc kia bị giết, ân nhân cứu mạng cũng đi, trong lúc nhất thời tràn đầy mê man.
- Tiền bối, chúng ta làm sao bây giờ?
Mọi người đồng loạt nhìn về phía lão giả mới vừa rồi cùng Trương Huyền nói chuyện. Thực lực của hắn mạnh nhất, cũng có quyền lên tiếng nhất.
- Dị Linh tộc bị giết, lại không nguy hiểm, ta thấy chúng ta vẫn là mau chóng tu luyện đi, nếu không rời Khổng miếu, liền không có loại cơ hội này...
Trầm tư một chút, lão giả nói.
Nói thật, bên Khổng miếu kia, coi như cho hắn lá gan, cũng không dám đi qua, đã như vậy còn không bằng ở đây tu luyện, sớm ngày đột phá.
- Đúng vậy!
Mọi người cũng rõ ràng.
Đã trải qua một lần nguy hiểm, biết mơ tưởng xa vời chỉ có thể hại bản thân, tất cả mọi người lại không rầu rĩ.
- Huyền Chương... Không nghĩ tới Danh Sư đại lục còn có người trẻ tuổi lợi hại như thế, có thể so sánh với Trương Huyền Trương sư...
Lần nữa nhìn về địa phương hai người biến mất, lão giả cảm khái một câu, lời còn chưa dứt, đột nhiên cứng đờ:
- Huyền Chương, Trương Huyền... Ta hình như rõ ràng...
Lão giả cười khổ.
Cao nhân làm việc, quả nhiên không bám vào một khuôn mẫu... Cái tên này, có thể lại giả một chút sao?
Chỉ cần là người, sau đó đều có thể suy nghĩ ra... Đây rốt cuộc là để người ta biết ngươi, hay không muốn người ta biết ngươi a?
Còn chưa tới cửa động, phía dưới la lên một tiếng, ngay sau đó liền thấy một thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng kéo hắn.
- Hồ Yêu Yêu?
Trương Huyền im lặng.
Không phải người khác, chính là Hồ Yêu Yêu!
- Vị bằng hữu này, phía trên rất nguy hiểm, ngươi vẫn là ở lại đây đi!
Bàn tay khẽ vỗ, Trương Huyền muốn đưa cô bé này xuống.
Mới vừa rồi cùng lão giả giao lưu, lân cận phân điện Khổng miếu, không chỉ có Bất Hủ cảnh của Dị Linh tộc, khả năng Cổ Thánh cũng ẩn nấp trong đó, nguy cơ trùng trùng, hắn cũng không dám bảo đảm có thể sống sót hay không, nàng mới Thánh Vực cửu trọng, vẫn là lưu lại cho thỏa đáng!
Dù sao hắn là ngụy trang dung mạo, đối phương cũng không biết là ai. Đang muốn động thủ, liền nghe truyền âm vang lên bên tai:
- Trương Huyền, ngươi dám ta ném xuống, ta liền chạy tới Trương gia các ngươi, nói ngươi phi lễ, cho ngươi chịu trách nhiệm với ta...
- Phốc!
Mắt Trương Huyền tối sầm lại, thiếu chút nữa ngất đi:
- Làm sao ngươi biết là ta?
Hắn ngụy trang thiên y vô phùng, Cổ Thánh cũng chưa chắc có thể nhìn thấu, nàng chỉ là Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, làm sao sẽ nhận ra mình?
Mấu chốt nhất là... Còn muốn chạy đến Trương gia gây rối... Hai người ở Hồng Viễn học viện liền náo qua mâu thuẫn, chỉ bất quá lúc ấy la hét phi lễ là mình...
Nha đầu này, sẽ không thù dai như thế chứ!
Bất quá lấy cá tính của đối phương, chỉ sợ thật đúng là làm được.
Đường đường tam tộc tộc trưởng, Thánh Tử điện điện chủ, Danh Sư cửu tinh... Thật muốn bị một nữ nhân chạy đến trong nhà, náo phi lễ, phỏng chừng cũng không cần sống! Mấu chốt nhất là, bị Lạc Nhược Hi hiểu lầm nên làm cái gì?
- Phía trên nguy hiểm, ngươi suy nghĩ kỹ càng, nếu quả thật đi qua, ta có thể mang ngươi...
Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu, truyền âm qua.
- Ta muốn đi!
Hồ Yêu Yêu cắn răng.
- Được!
Thấy đối phương kiên trì, Trương Huyền biết không cắt đuôi được, nhẹ nhàng vồ một cái.
Rầm!
Hai người hóa thành ánh sáng, từ phong ấn chui ra ngoài, vừa mới biến mất, phong ấn liền khôi phục như lúc ban đầu, phong cấm không gian cũng lần nữa cứng rắn như sắt, dù Bất Hủ cảnh cũng không bay qua được.
Nhìn thấy hết thảy khôi phục, đám người lúc trước bị bắt, tất cả đều đứng dậy.
Vốn cho rằng hẳn phải chết không nghi ngờ, hiện tại những Dị Linh tộc kia bị giết, ân nhân cứu mạng cũng đi, trong lúc nhất thời tràn đầy mê man.
- Tiền bối, chúng ta làm sao bây giờ?
Mọi người đồng loạt nhìn về phía lão giả mới vừa rồi cùng Trương Huyền nói chuyện. Thực lực của hắn mạnh nhất, cũng có quyền lên tiếng nhất.
- Dị Linh tộc bị giết, lại không nguy hiểm, ta thấy chúng ta vẫn là mau chóng tu luyện đi, nếu không rời Khổng miếu, liền không có loại cơ hội này...
Trầm tư một chút, lão giả nói.
Nói thật, bên Khổng miếu kia, coi như cho hắn lá gan, cũng không dám đi qua, đã như vậy còn không bằng ở đây tu luyện, sớm ngày đột phá.
- Đúng vậy!
Mọi người cũng rõ ràng.
Đã trải qua một lần nguy hiểm, biết mơ tưởng xa vời chỉ có thể hại bản thân, tất cả mọi người lại không rầu rĩ.
- Huyền Chương... Không nghĩ tới Danh Sư đại lục còn có người trẻ tuổi lợi hại như thế, có thể so sánh với Trương Huyền Trương sư...
Lần nữa nhìn về địa phương hai người biến mất, lão giả cảm khái một câu, lời còn chưa dứt, đột nhiên cứng đờ:
- Huyền Chương, Trương Huyền... Ta hình như rõ ràng...
Lão giả cười khổ.
Cao nhân làm việc, quả nhiên không bám vào một khuôn mẫu... Cái tên này, có thể lại giả một chút sao?
Chỉ cần là người, sau đó đều có thể suy nghĩ ra... Đây rốt cuộc là để người ta biết ngươi, hay không muốn người ta biết ngươi a?
/3578
|