Liên tục đi ba ngày, toàn thân hắn cũng có phần mệt lả.
- Vị trí của Thú Đường cũng ẩn náu quá sâu đi. Chẳng lẽ bọn họ không cần sinh hoạt bình thường sao?
Trương Huyền đầy kỳ quái.
Chỉ cần là người, khẳng định cần phải kết giao, cần phải mua các loại vật tư, thực vật. Thú Đường ẩn náu ở sâu bên trong núi rừng, muốn mua đồ cũng không có thuận tiện!
- Người của Thú Đường có man thú bay. Chúng ta đi ba ngày, đối với bọn họ mà nói, ngay cả nửa canh giờ cũng không đến, không tính là gì cả.
Thẩm Bích Như lắc đầu.
Thời điểm lần đầu tiên nàng đi theo người khác tới Thú Đường, cũng có loại cảm giác này. Sau khi thật sự đến nơi, nàng mới biết được, loại ý nghĩ này buồn cười biết bao.
- Hơn nữa, đến nơi, ngươi sẽ biết, chỗ của Thú Đường cách vương thành của Bắc Vũ vương quốc, Hàn Vũ vương quốc xung quanh cũng không tính là quá xa. Mỗi ngày đều có không ít người đến đây. Các loại vật tư đều không thiếu.
Thẩm Bích Như nói tiếp.
Tàng thư khố của vương quốc có địa đồ liên quan đến ở các quốc gia xung quanh. Mấy ngày qua Trương Huyền cũng đặc biệt nghiên cứu qua một lần, phát hiện quả thật cũng không cách nhau quá xa. Nếu không phải là Huyền Lạc sơn mạch tự nhiên này ngăn cản, Thiên Huyền vương thành mấy năm nay cũng sẽ không an tĩnh như thế.
- Huyền Lạc sơn mạch có nhiều man thú như vậy, vì sao người tu luyện không thu phục một hai con, không cần đi Thú Đường nữa?
Sơn mạch có không ít man thú. Ba ngày nay bọn họ lại gặp phải vài con. May mà thực lực bọn họ cũng không yếu, mới không có vấn đề đáng ngại.
Nếu có nhiều man thú như vậy, hoàn toàn có thể thuần phục một hai con, làm gì còn phải phiền toái đi tới Thú Đường như vậy?
- Trước đó ta cũng có ý nghĩ tương tự. Tạm thời không nói man thú có dã tính lớn như vậy, có thuần phục được hay không. Chỉ nói man thú bay có thể chở người, các đoạn đường này chúng ta cũng chưa từng thấy!
Thẩm Bích Như cười khẽ.
Trương Huyền có chút do dự, không nhịn được gật đầu.
Man thú bay có thể chở người, ít nhất cũng phải lớn hơn con người nhiều mới được. Mấy ngày qua bọn họ gặp phải, đều là một ít man thú có thể chạy nhanh, hơn nữa kích thước cũng không tính là quá lớn.
- Loại man thú bay này rất ít ỏi, hơn nữa đánh không lại có thể bay đi. Muốn bắt được chúng rất khó! Đương nhiên, cái này còn không phải là quan trọng nhất. Nếu như ngươi dùng võ lực khiến cho nó thuần phục, nếu chẳng may nó giả vờ khuất phục, tới trên không trung đổi ý, không phải là xui xẻo sao?
Thẩm Bích Như nói.
- Điều này...
Trương Huyền rụt cổ một cái.
Man thú bay không giống với những man thú khác, mang theo ngươi bay trên không trung. Nếu như không phải là thật lòng thật ý thuần phục, chỉ cần ở trên không trung nghiêng người, cơ bản chẳng khác nào chết chắc rồi.
- Thuần thú sư làm chức nghiệp đặc biệt, có thể bảo đảm khiến cho man thú trăm phần trăm nghe lời, sẽ không xuất hiện loại tình huống này, lúc này mới được tôn sùng, trở thành một trong những chức nghiệp sát đầu của thượng cửu lưu. Nếu không, man thú phản bội lại vô cùng nguy hiểm.
Người tu luyện cho dù có thực lực đạt được Tông Sư cảnh, từ trên không trung rơi xuống cũng chỉ có một con đường chết.
Cho nên, không có thủ đoạn của thuần thú sư, tốt nhất không nên tìm man thú bay gây phiền phức. Cho dù dùng thủ đoạn mạnh mẽ thu phục một con, đối phương thật sự muốn hại người, trốn cũng trốn không thoát.
- Thuần thú sư giống như danh sư, cũng chia làm rất nhiều tinh cấp. Cấp bậc càng cao, có thể thuần phục man thú cũng lại càng cường đại hơn! Trước khi trở thành thuần thú sư chính thức, cũng đồng thời cần phải sát hạch thuần thú học đồ!
Thấy hắn không biết nhiều lắm về thuần thú sư, Thẩm Bích Như giải thích:
- Trước đó ngươi nhìn thấy Hàn Quỳnh, nàng thật ra chính là một thuần thú học đồ. Cho nên ta mới nói cho ngươi biết có người quen ở Thú Đường. Lần trước ta tới đây, chính là đi cùng với nàng.
- Ừ!
Trương Huyền đáp một tiếng.
Tàng thư khố của vương quốc cũng không có nhiều ghi chép liên quan tới thuần thú sư. Chỉ có điều, những điều căn bản này vẫn biết, không tính là bí mật.
Thuần thú học đồ giống như luyện đan học đồ. Người sau học tập các loại dược tính dược lý. Người trước lại cần phải học tập các loại man thú, lực công kích, các loại tập tính...
Chỉ có học thuộc lòng những điều này, gặp phải man thú mới có khả năng hiểu rõ, có cơ hội thuần phục.
Bằng không, có một con bay ra, biết cũng không biết, đừng nói thuần phục, làm không tốt, còn có thể bởi vì không biết thực lực, bị đối phương chém giết.
Một ít man thú hung bạo mạnh mẽ, cơ bản rất căm thù con người.
- Chúng ta đi nhanh một chút. Ở đây cách Thú Đường không đến một ngày đi đường, đã không xa!
Lại nói vài câu, Thẩm Bích Như mỉm cười. Hai người đang muốn tiếp tục đi về phía trước, liền nghe được ngay phía trước có tiếng huyên náo vang lên.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cách đó không xa xuất hiện bóng dáng của một đám người.
Tổng cộng có khoảng bảy, tám người, ngồi xổm cùng một chỗ, hình như đang bàn bạc chuyện gì. Phần lớn bọn họ đều đang là Ích Huyệt cảnh. Chỉ có một người thanh niên hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi là Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong.
Tuy rằng thực lực thấp, nhưng dường như là đứng đầu mấy đầu người này. Từng hành động cử chỉ của hắn tự mang theo phong độ.
- Người nào?
Hai người bọn họ không che giấu hành tung, phát hiện ra đối phương, đối phương tự nhiên cũng lại phát hiện ra bọn họ. Có người hét lớn một tiếng, đồng loạt rút binh khí ra.
Biết khoảng cách gần Thú Đường, gặp được người là chuyện bình thường, Thẩm Bích Như không có bối rối, bước lên trước:
- Hai người chúng ta đến từ Thiên Huyền vương thành, muốn đi tới Thú Đường, đi ngang qua nơi đây.
- Muốn đi tới Thú Đường sao?
Người thanh niên liếc mắt thoáng nhìn vị lão sư nữ xinh đẹp này, mắt không nhịn được nhất thời sáng lên.
Thẩm Bích Như có thể được gọi là nữ lão sư xinh đẹp nhất Hồng Thiên học viện, diện mạo không cần phải nói. Tuy ba ngày nay màn trời chiếu đất, nàng thoáng lộ ra một chút chật vật, vẫn khó che giấu được phong thái.
- Chúng ta cũng muốn quay về Thú Đường. Chỉ có điều trước đó, cần phải làm một chuyện. Chỉ cần không quấy rầy chúng ta, ngược lại chúng ta có thể dẫn các ngươi cùng nhau trở lại!
Người thanh niên khoát tay áo.
- Không cần. Thú Đường ở chỗ nào, tự chúng ta quá khứ là được!
Thẩm Bích Như lắc đầu. Hai người nàng và Trương Huyền tiếp tục đi về phía trước.
- Đứng lại, các ngươi tạm thời không thể đi!
Mới đi được hai bước, mấy người còn lại đồng thời hét lớn.
Xoạt xoạt.
Tiếng rút binh khí ra khỏi vỏ vang lên lần nữa.
- Vị trí của Thú Đường cũng ẩn náu quá sâu đi. Chẳng lẽ bọn họ không cần sinh hoạt bình thường sao?
Trương Huyền đầy kỳ quái.
Chỉ cần là người, khẳng định cần phải kết giao, cần phải mua các loại vật tư, thực vật. Thú Đường ẩn náu ở sâu bên trong núi rừng, muốn mua đồ cũng không có thuận tiện!
- Người của Thú Đường có man thú bay. Chúng ta đi ba ngày, đối với bọn họ mà nói, ngay cả nửa canh giờ cũng không đến, không tính là gì cả.
Thẩm Bích Như lắc đầu.
Thời điểm lần đầu tiên nàng đi theo người khác tới Thú Đường, cũng có loại cảm giác này. Sau khi thật sự đến nơi, nàng mới biết được, loại ý nghĩ này buồn cười biết bao.
- Hơn nữa, đến nơi, ngươi sẽ biết, chỗ của Thú Đường cách vương thành của Bắc Vũ vương quốc, Hàn Vũ vương quốc xung quanh cũng không tính là quá xa. Mỗi ngày đều có không ít người đến đây. Các loại vật tư đều không thiếu.
Thẩm Bích Như nói tiếp.
Tàng thư khố của vương quốc có địa đồ liên quan đến ở các quốc gia xung quanh. Mấy ngày qua Trương Huyền cũng đặc biệt nghiên cứu qua một lần, phát hiện quả thật cũng không cách nhau quá xa. Nếu không phải là Huyền Lạc sơn mạch tự nhiên này ngăn cản, Thiên Huyền vương thành mấy năm nay cũng sẽ không an tĩnh như thế.
- Huyền Lạc sơn mạch có nhiều man thú như vậy, vì sao người tu luyện không thu phục một hai con, không cần đi Thú Đường nữa?
Sơn mạch có không ít man thú. Ba ngày nay bọn họ lại gặp phải vài con. May mà thực lực bọn họ cũng không yếu, mới không có vấn đề đáng ngại.
Nếu có nhiều man thú như vậy, hoàn toàn có thể thuần phục một hai con, làm gì còn phải phiền toái đi tới Thú Đường như vậy?
- Trước đó ta cũng có ý nghĩ tương tự. Tạm thời không nói man thú có dã tính lớn như vậy, có thuần phục được hay không. Chỉ nói man thú bay có thể chở người, các đoạn đường này chúng ta cũng chưa từng thấy!
Thẩm Bích Như cười khẽ.
Trương Huyền có chút do dự, không nhịn được gật đầu.
Man thú bay có thể chở người, ít nhất cũng phải lớn hơn con người nhiều mới được. Mấy ngày qua bọn họ gặp phải, đều là một ít man thú có thể chạy nhanh, hơn nữa kích thước cũng không tính là quá lớn.
- Loại man thú bay này rất ít ỏi, hơn nữa đánh không lại có thể bay đi. Muốn bắt được chúng rất khó! Đương nhiên, cái này còn không phải là quan trọng nhất. Nếu như ngươi dùng võ lực khiến cho nó thuần phục, nếu chẳng may nó giả vờ khuất phục, tới trên không trung đổi ý, không phải là xui xẻo sao?
Thẩm Bích Như nói.
- Điều này...
Trương Huyền rụt cổ một cái.
Man thú bay không giống với những man thú khác, mang theo ngươi bay trên không trung. Nếu như không phải là thật lòng thật ý thuần phục, chỉ cần ở trên không trung nghiêng người, cơ bản chẳng khác nào chết chắc rồi.
- Thuần thú sư làm chức nghiệp đặc biệt, có thể bảo đảm khiến cho man thú trăm phần trăm nghe lời, sẽ không xuất hiện loại tình huống này, lúc này mới được tôn sùng, trở thành một trong những chức nghiệp sát đầu của thượng cửu lưu. Nếu không, man thú phản bội lại vô cùng nguy hiểm.
Người tu luyện cho dù có thực lực đạt được Tông Sư cảnh, từ trên không trung rơi xuống cũng chỉ có một con đường chết.
Cho nên, không có thủ đoạn của thuần thú sư, tốt nhất không nên tìm man thú bay gây phiền phức. Cho dù dùng thủ đoạn mạnh mẽ thu phục một con, đối phương thật sự muốn hại người, trốn cũng trốn không thoát.
- Thuần thú sư giống như danh sư, cũng chia làm rất nhiều tinh cấp. Cấp bậc càng cao, có thể thuần phục man thú cũng lại càng cường đại hơn! Trước khi trở thành thuần thú sư chính thức, cũng đồng thời cần phải sát hạch thuần thú học đồ!
Thấy hắn không biết nhiều lắm về thuần thú sư, Thẩm Bích Như giải thích:
- Trước đó ngươi nhìn thấy Hàn Quỳnh, nàng thật ra chính là một thuần thú học đồ. Cho nên ta mới nói cho ngươi biết có người quen ở Thú Đường. Lần trước ta tới đây, chính là đi cùng với nàng.
- Ừ!
Trương Huyền đáp một tiếng.
Tàng thư khố của vương quốc cũng không có nhiều ghi chép liên quan tới thuần thú sư. Chỉ có điều, những điều căn bản này vẫn biết, không tính là bí mật.
Thuần thú học đồ giống như luyện đan học đồ. Người sau học tập các loại dược tính dược lý. Người trước lại cần phải học tập các loại man thú, lực công kích, các loại tập tính...
Chỉ có học thuộc lòng những điều này, gặp phải man thú mới có khả năng hiểu rõ, có cơ hội thuần phục.
Bằng không, có một con bay ra, biết cũng không biết, đừng nói thuần phục, làm không tốt, còn có thể bởi vì không biết thực lực, bị đối phương chém giết.
Một ít man thú hung bạo mạnh mẽ, cơ bản rất căm thù con người.
- Chúng ta đi nhanh một chút. Ở đây cách Thú Đường không đến một ngày đi đường, đã không xa!
Lại nói vài câu, Thẩm Bích Như mỉm cười. Hai người đang muốn tiếp tục đi về phía trước, liền nghe được ngay phía trước có tiếng huyên náo vang lên.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cách đó không xa xuất hiện bóng dáng của một đám người.
Tổng cộng có khoảng bảy, tám người, ngồi xổm cùng một chỗ, hình như đang bàn bạc chuyện gì. Phần lớn bọn họ đều đang là Ích Huyệt cảnh. Chỉ có một người thanh niên hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi là Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong.
Tuy rằng thực lực thấp, nhưng dường như là đứng đầu mấy đầu người này. Từng hành động cử chỉ của hắn tự mang theo phong độ.
- Người nào?
Hai người bọn họ không che giấu hành tung, phát hiện ra đối phương, đối phương tự nhiên cũng lại phát hiện ra bọn họ. Có người hét lớn một tiếng, đồng loạt rút binh khí ra.
Biết khoảng cách gần Thú Đường, gặp được người là chuyện bình thường, Thẩm Bích Như không có bối rối, bước lên trước:
- Hai người chúng ta đến từ Thiên Huyền vương thành, muốn đi tới Thú Đường, đi ngang qua nơi đây.
- Muốn đi tới Thú Đường sao?
Người thanh niên liếc mắt thoáng nhìn vị lão sư nữ xinh đẹp này, mắt không nhịn được nhất thời sáng lên.
Thẩm Bích Như có thể được gọi là nữ lão sư xinh đẹp nhất Hồng Thiên học viện, diện mạo không cần phải nói. Tuy ba ngày nay màn trời chiếu đất, nàng thoáng lộ ra một chút chật vật, vẫn khó che giấu được phong thái.
- Chúng ta cũng muốn quay về Thú Đường. Chỉ có điều trước đó, cần phải làm một chuyện. Chỉ cần không quấy rầy chúng ta, ngược lại chúng ta có thể dẫn các ngươi cùng nhau trở lại!
Người thanh niên khoát tay áo.
- Không cần. Thú Đường ở chỗ nào, tự chúng ta quá khứ là được!
Thẩm Bích Như lắc đầu. Hai người nàng và Trương Huyền tiếp tục đi về phía trước.
- Đứng lại, các ngươi tạm thời không thể đi!
Mới đi được hai bước, mấy người còn lại đồng thời hét lớn.
Xoạt xoạt.
Tiếng rút binh khí ra khỏi vỏ vang lên lần nữa.
/3578
|