Vị này là ai?
Là con trai duy nhất của đệ nhất quyền thần Trấn Nam Vương của vương quốc Thiên Huyền!
Hắn lại khóc trời đập đất gọi Trương Huyền là gia gia? Ta không nghe lầm chứ...
Thành Bá cảm thấy trước mặt xuất hiện thiên lôi đầy trời, sắp té xỉu nằm xuống đất.
Lúc hắn đi lấy trụ đá đo lực...đã xảy ra chuyện gì? Ai có thể nói cho ta biết không...
- Khụ khụ, được rồi, Trương tiểu huynh đệ, sau này sẽ có cơ hội luận bàn, Bạch Tốn bị thương, cũng cần điều chỉnh một chút! Trụ đá đo lực đã được mang tới, ta thấy ngươi nên thử lực lượng một chút đi!
Thấy tình cảnh lúng túng, Lục Trầm đại sư vội vã chen ngang.
- Được rồi!
Thấy Bạch Tốn cũng không muốn so tài, Trương Huyền có phần tiếc nuối lắc đầu, nhìn vào rãnh của trụ đá đo lực vừa được mang ra, đi vài bước tới trước mặt, khẽ cười nói:
- Kỳ thực, ngày hôm qua ta mới đo xong, chỉ có lực lượng bốn đỉnh, ngày hôm nay đo lại, khác biệt không lớn...
Lúc đánh Diêu Hàn thành đầu heo, đó là chuyện rạng sáng ngày hôm nay, trước đó đã đo lực lượng rồi, tám đỉnh!
Hôm nay bận bịu rối tinh rối mù, hơn nữa không có công pháp, huyệt đạo chưa mở ra cái nào, sức mạnh sẽ không tăng trưởng, tuy vừa tu thành Thiên Đạo Kim Thân, nhưng theo Trương Huyền thấy, cho dù thân thể có tiến bộ cũng không thể mạnh hơn chân khí!
Còn vì sao nói là bốn đỉnh, không nói thật, rất đơn giản, đỉnh cao của Đỉnh Lực cảnh đều là lực lượng này, hắn không muốn bại lộ quá nhiều, cùng lắm lúc thử nghiệm lực lượng, lưu một nửa khí lực là tốt rồi.
- Nếu như đã mang tới thì cứ thử một hồi!
Lục Trầm đại sư nói.
- Được!
Không từ chối nữa, Trương Huyền nở nụ cười nhẹ nhõm, quyết định chỉ dùng một nửa khí lực dự định, hắn đấm một quyền vào trụ đá đo lực.
Quyền phong gào thét, sức mạnh như sấm.
Oành!
Hào quang lóe sáng, chữ viết chậm rãi xuất hiện.
- Ngươi nhìn kìa, là bốn đỉnh...
Nhìn thấy chữ viết hiện lên phía trên Trương Huyền tươi cười xua tay, quay đầu cười nói, hắn còn chưa nói hết lời, lại nhìn thấy đám người Bạch Tốn, Lục Trầm đại sư, Hoàng Ngữ nhìn mình như nhìn thấy quái vật.
Con ngươi của từng người như rơi xuống đất.
- Thế nào?
Trương Huyền cau mày.
Cúi đầu nhìn mình một chút, chẳng lẽ có gì không đúng sao?
- Ngươi xem lại một chút... Trụ đá đo lực!
Hoàng Ngữ không nhịn được nói.
- Trụ đá đo lực thế nào? Không phải là bốn đỉnh sao? Cần phải kinh ngạc như vậy...
Quay đầu nhìn sang, vừa nhìn xuống dưới, thân thể Trương Huyền suýt nữa đã ngã xuống đất, lúc nãy hắn chỉ nhìn thấy chữ “Bốn” nhưng lúc này có thêm hai chữ “Mươi chín”.
Chính là... Bốn mươi chín!
- Một quyền của ta vừa rồi là... Bốn mươi chín đỉnh?
Bản thân Trương Huyền cũng sợ hết hồn.
Sáng sớm nay mới đo lực lượng là tám đỉnh, vừa nãy lại cố ý để lại một nửa sức mạnh, làm sao có khả năng đạt đến bốn mươi chín đỉnh sức mạnh?
Nếu như không lưu một nửa sức mạnh, chẳng phải biểu thị một quyền xuống dĩ nhiên tiếp cận trăm đỉnh cự lực?
Võ giả ngũ trọng Đỉnh Lực cảnh đỉnh cao là bốn đỉnh lực lượng, viên mãn cũng sẽ không vượt qua tám mươi đỉnh, một quyền trăm đỉnh, chẳng phải biểu thị có thể sánh ngang võ giả lục trọng Ích Huyệt cảnh, thậm chí còn vượt qua?
Chuyện này...
- Có phải là... Trụ đá đo lực này bị hỏng rồi?
Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu, Trương Huyền không nhịn được nói một câu.
- Trụ đá không hỏng, không phải ngươi vừa đột phá trong thư phòng hay sao? Tu vi đột phá, sức mạnh tăng mạnh, điểm mấu chốt nhất chính là, ngươi không thích ứng loại sức mạnh này, không hề cảm giác được, cho nên mới đánh Bạch Tốn thảm như thế!
Lục Trầm đại sư thấy ý nghĩ của mình được xác minh, lão liền giải thích.
Ban đầu lão vốn muốn nói lão cũng bị đánh thảm như vậy, thời khắc mấu chốt ngừng lại, bất kể nói như thế nào, chính lão cũng là đại sư, phải chú ý danh tiếng...
- Đột phá tu vi? Từ bốn đỉnh tăng lên bốn mươi chín đỉnh? Lẽ nào đi một lúc mở ra bốn mươi lăm cái huyệt đạo?
Không nghe giải thích còn đỡ, vừa nghe xong, Bạch Tốn, Hoàng Ngữ suýt ngất đi tại chỗ.
Không có nói đùa chớ?
Võ giả lục trọng Ích Huyệt cảnh, mở ra huyệt đạo trong thân thể, tăng cường tu vi, mỗi khi mở một nơi, tăng cường lực lượng một đỉnh.
Truyền thuyết, thân thể tổng cộng có một trăm lẻ tám huyệt đạo, nhưng có thể mở ra bảy mươi hai cái mà thôi, hơn nữa những huyệt đạo này đều phải mở theo trình tự, thể chất mỗi người không giống nhau, cần trình tự không giống nhau mới có thể đạt đến hiệu quả tốt nhất, không tìm được phương pháp, cả đời cũng chỉ có thể mở ra ba, bốn mươi cái huyệt đạo, từ đó sẽ không còn tiến bộ thêm nữa.
Bình thường đều là mở ra từng cái từng cái, lực lượng sẽ dần dần tăng cường, chỉ một lúc đã tăng bốn mươi lăm đỉnh...
Đại ca, ngươi quá nghịch thiên rồi!
Đã từng thấy người thường đột phá, chưa từng thấy ai lại...đột phá như thế!
Kỳ thực không riêng mọi người choáng váng hoa mắt, khó mà tin nổi, ngay cả Trương Huyền cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Chỉ tu luyện Thiên Đạo Kim Thân, liền có thể tiến bộ như thế? Lực lượng gia tăng tới chín mươi đỉnh?
Dựa theo tình huống bình thường, vừa nãy tiện tay ném Lục Trầm đại sư bay đi, đánh bại Bạch Tốn, hắn rõ ràng có thể tiến từng bước, lực lượng dần tăng lên, chứ không phải không biết gì cả.
Nhưng hắn làm người xuyên việt, chỉ mới tu luyện ngày một ngày hai, có thể khống chế tu vi phát huy ra bao nhiêu lực lượng đã là không tệ rồi, bảo hắn khống chế tỉ mỉ, nắm giữ sức mạnh như ý viên mãn, việc này quả làm khó hắn rồi!
Giống như một người bình thường tự nhiên có được sức mạnh siêu nhân, mới bắt đầu khẳng định cũng không thích ứng được, thậm chí không thể hiểu được.
Trương Huyền giờ đang rơi vào tình huống đúng như thế, ban đầu chỉ có lực lượng tám đỉnh, một hồi tăng lên dữ dội thành chín mươi đỉnh, gia tăng hơn mười lần, điểm then chốt chính là thân thể chíinh hắn không cảm thấy cái gì...hắn có thể mà biết trước mới là chuyện lạ!
Còn chưa đánh Bạch Tốn thành bánh thịt đã là chuyện đáng mừng rồi.
- Trương tiểu huynh đệ, ngươi vừa nãy..thật sự mở ra bốn mươi lăm huyệt đạo sao?
Thấy hắn đờ ra, Lục Trầm đại sư không nhịn được hỏi thăm.
Một hồi mở ra bốn mươi lăm huyệt đạo, chưa từng nghe qua chuyện này... Nếu không phải như vậy, làm sao giải thích việc lực lượng bạo tăng dữ dội?
- Ta... Vẫn là Đỉnh Lực cảnh đỉnh cao, tu vi vẫn chưa tiến bộ, nhưng mà...sức mạnh thân thể gia tăng một ít!
Trương Huyền nói.
- Thân thể?
Lục Trầm đại sư kinh ngạc, hắn không thể tin được:
- Ta nghe nói, trong thiên địa có một ít thiên tài địa bảo, chỉ cần dùng là có thể giúp thân thể sánh ngang sắt thép, nắm giữ lực lượng có thể mạnh bằng Ích Huyệt cảnh đỉnh cao, lẽ nào...tu luyện cũng có thể?
- Ây...hình như ngày hôm nay ta ăn phải trái cây gì đó không biết tên, mới bắt đầu cảm thấy toàn thân nóng bừng, vẫn không để ý, có lẽ khi đó lực lượng thân thể gia tăng dữ dội!
Trương Huyền nói.
Làm người hiện đại, đương nhiên hiểu rằng “thất phu vô tội hoài bích có tội” (1), nếu quả thật nói mình tu luyện một hồi liền đạt đến mức độ này, nhất định sẽ có vô số người điên cuồng đòi lấy công pháp của mình!
Thậm chí còn có người bắt mình đi làm nghiên cứu.
Nếu Lục Trầm đại sư nói có thiên tài địa bảo giúp thân thể người ta tiến nhanh, vừa vặn có thể vin vào đó làm cớ.
- Thật may mắn, ngươi thực sự gặp được cơ duyên (2) to lớn!
Lục Trầm đại sư không nghi ngờ gì.
Kỳ thực không phải hắn không nghi ngờ, mà là cho dù hắn không muốn tin cũng phải tin tưởng cho được!
Tu luyện một canh giờ liền có thể giúp sức mạnh trong cơ thể tăng lên mấy chục đỉnh?
Đây không phải chuyện nằm mơ giữa ban ngày sao?
Cũng giống như nghe được chuyện heo nái biết leo cây vậy!
Tin vào mấy chuyện này, còn không bằng tin rằng hắn đã ăn được thiên tài địa bảo gì đó.
- Không biết tiểu huynh đệ ăn trái cây có hình dáng như thế nào?
Lục Trầm đại sư hỏi tiếp.
- Hình dáng gì?
Trương Huyền vò đầu, hắn thuận miệng nói bậy, nào có biết hình dáng gì? Nhưng nếu đã bị bức đến nước này, không nói, nhất định sẽ bị hoài nghi, liền nói ngay:
- Là trái cây màu đỏ...
Thời điểm đọc sách trong Tàng Thư Các lúc trước, hình như hắn cũng đọc qua ghi chép nào đó tương tự, có vẻ là truyền thuyết du ký, ăn một loại trái cây màu đỏ, đột nhiên lực lượng tăng mạnh, đành nói bừa thử xem sao.
- Màu đỏ? Có phải là màu đỏ thắm không? Quả nhiên là thứ kia!
Lục Trầm đại sư như nghĩ tới đó, hô hấp dồn dập.
- Đại sư biết?
- Là Hồng Kim Châu Quả! Truyền thuyết kể rằng chỉ cần ăn nó, có thể gia tăng lực lượng thân thể, dù là người có Ích Huyệt cảnh đỉnh cao cũng khó chống lại!
Lục Trầm đại sư hưng phấn nói.
- Hồng Kim Châu Quả?
Vẻ mặt Trương Huyền biến thành kỳ quái.
Lẽ nào... Thật sự có vật này?
Sao lại vừa khéo đến thế chứ!
Thất phu vô tội, hoài bích có tội: người thường không sao, kẻ cất giữ đồ quý giá sẽ bị người khác ganh ghét thù hằn.
Cơ duyên: vận may
Là con trai duy nhất của đệ nhất quyền thần Trấn Nam Vương của vương quốc Thiên Huyền!
Hắn lại khóc trời đập đất gọi Trương Huyền là gia gia? Ta không nghe lầm chứ...
Thành Bá cảm thấy trước mặt xuất hiện thiên lôi đầy trời, sắp té xỉu nằm xuống đất.
Lúc hắn đi lấy trụ đá đo lực...đã xảy ra chuyện gì? Ai có thể nói cho ta biết không...
- Khụ khụ, được rồi, Trương tiểu huynh đệ, sau này sẽ có cơ hội luận bàn, Bạch Tốn bị thương, cũng cần điều chỉnh một chút! Trụ đá đo lực đã được mang tới, ta thấy ngươi nên thử lực lượng một chút đi!
Thấy tình cảnh lúng túng, Lục Trầm đại sư vội vã chen ngang.
- Được rồi!
Thấy Bạch Tốn cũng không muốn so tài, Trương Huyền có phần tiếc nuối lắc đầu, nhìn vào rãnh của trụ đá đo lực vừa được mang ra, đi vài bước tới trước mặt, khẽ cười nói:
- Kỳ thực, ngày hôm qua ta mới đo xong, chỉ có lực lượng bốn đỉnh, ngày hôm nay đo lại, khác biệt không lớn...
Lúc đánh Diêu Hàn thành đầu heo, đó là chuyện rạng sáng ngày hôm nay, trước đó đã đo lực lượng rồi, tám đỉnh!
Hôm nay bận bịu rối tinh rối mù, hơn nữa không có công pháp, huyệt đạo chưa mở ra cái nào, sức mạnh sẽ không tăng trưởng, tuy vừa tu thành Thiên Đạo Kim Thân, nhưng theo Trương Huyền thấy, cho dù thân thể có tiến bộ cũng không thể mạnh hơn chân khí!
Còn vì sao nói là bốn đỉnh, không nói thật, rất đơn giản, đỉnh cao của Đỉnh Lực cảnh đều là lực lượng này, hắn không muốn bại lộ quá nhiều, cùng lắm lúc thử nghiệm lực lượng, lưu một nửa khí lực là tốt rồi.
- Nếu như đã mang tới thì cứ thử một hồi!
Lục Trầm đại sư nói.
- Được!
Không từ chối nữa, Trương Huyền nở nụ cười nhẹ nhõm, quyết định chỉ dùng một nửa khí lực dự định, hắn đấm một quyền vào trụ đá đo lực.
Quyền phong gào thét, sức mạnh như sấm.
Oành!
Hào quang lóe sáng, chữ viết chậm rãi xuất hiện.
- Ngươi nhìn kìa, là bốn đỉnh...
Nhìn thấy chữ viết hiện lên phía trên Trương Huyền tươi cười xua tay, quay đầu cười nói, hắn còn chưa nói hết lời, lại nhìn thấy đám người Bạch Tốn, Lục Trầm đại sư, Hoàng Ngữ nhìn mình như nhìn thấy quái vật.
Con ngươi của từng người như rơi xuống đất.
- Thế nào?
Trương Huyền cau mày.
Cúi đầu nhìn mình một chút, chẳng lẽ có gì không đúng sao?
- Ngươi xem lại một chút... Trụ đá đo lực!
Hoàng Ngữ không nhịn được nói.
- Trụ đá đo lực thế nào? Không phải là bốn đỉnh sao? Cần phải kinh ngạc như vậy...
Quay đầu nhìn sang, vừa nhìn xuống dưới, thân thể Trương Huyền suýt nữa đã ngã xuống đất, lúc nãy hắn chỉ nhìn thấy chữ “Bốn” nhưng lúc này có thêm hai chữ “Mươi chín”.
Chính là... Bốn mươi chín!
- Một quyền của ta vừa rồi là... Bốn mươi chín đỉnh?
Bản thân Trương Huyền cũng sợ hết hồn.
Sáng sớm nay mới đo lực lượng là tám đỉnh, vừa nãy lại cố ý để lại một nửa sức mạnh, làm sao có khả năng đạt đến bốn mươi chín đỉnh sức mạnh?
Nếu như không lưu một nửa sức mạnh, chẳng phải biểu thị một quyền xuống dĩ nhiên tiếp cận trăm đỉnh cự lực?
Võ giả ngũ trọng Đỉnh Lực cảnh đỉnh cao là bốn đỉnh lực lượng, viên mãn cũng sẽ không vượt qua tám mươi đỉnh, một quyền trăm đỉnh, chẳng phải biểu thị có thể sánh ngang võ giả lục trọng Ích Huyệt cảnh, thậm chí còn vượt qua?
Chuyện này...
- Có phải là... Trụ đá đo lực này bị hỏng rồi?
Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu, Trương Huyền không nhịn được nói một câu.
- Trụ đá không hỏng, không phải ngươi vừa đột phá trong thư phòng hay sao? Tu vi đột phá, sức mạnh tăng mạnh, điểm mấu chốt nhất chính là, ngươi không thích ứng loại sức mạnh này, không hề cảm giác được, cho nên mới đánh Bạch Tốn thảm như thế!
Lục Trầm đại sư thấy ý nghĩ của mình được xác minh, lão liền giải thích.
Ban đầu lão vốn muốn nói lão cũng bị đánh thảm như vậy, thời khắc mấu chốt ngừng lại, bất kể nói như thế nào, chính lão cũng là đại sư, phải chú ý danh tiếng...
- Đột phá tu vi? Từ bốn đỉnh tăng lên bốn mươi chín đỉnh? Lẽ nào đi một lúc mở ra bốn mươi lăm cái huyệt đạo?
Không nghe giải thích còn đỡ, vừa nghe xong, Bạch Tốn, Hoàng Ngữ suýt ngất đi tại chỗ.
Không có nói đùa chớ?
Võ giả lục trọng Ích Huyệt cảnh, mở ra huyệt đạo trong thân thể, tăng cường tu vi, mỗi khi mở một nơi, tăng cường lực lượng một đỉnh.
Truyền thuyết, thân thể tổng cộng có một trăm lẻ tám huyệt đạo, nhưng có thể mở ra bảy mươi hai cái mà thôi, hơn nữa những huyệt đạo này đều phải mở theo trình tự, thể chất mỗi người không giống nhau, cần trình tự không giống nhau mới có thể đạt đến hiệu quả tốt nhất, không tìm được phương pháp, cả đời cũng chỉ có thể mở ra ba, bốn mươi cái huyệt đạo, từ đó sẽ không còn tiến bộ thêm nữa.
Bình thường đều là mở ra từng cái từng cái, lực lượng sẽ dần dần tăng cường, chỉ một lúc đã tăng bốn mươi lăm đỉnh...
Đại ca, ngươi quá nghịch thiên rồi!
Đã từng thấy người thường đột phá, chưa từng thấy ai lại...đột phá như thế!
Kỳ thực không riêng mọi người choáng váng hoa mắt, khó mà tin nổi, ngay cả Trương Huyền cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Chỉ tu luyện Thiên Đạo Kim Thân, liền có thể tiến bộ như thế? Lực lượng gia tăng tới chín mươi đỉnh?
Dựa theo tình huống bình thường, vừa nãy tiện tay ném Lục Trầm đại sư bay đi, đánh bại Bạch Tốn, hắn rõ ràng có thể tiến từng bước, lực lượng dần tăng lên, chứ không phải không biết gì cả.
Nhưng hắn làm người xuyên việt, chỉ mới tu luyện ngày một ngày hai, có thể khống chế tu vi phát huy ra bao nhiêu lực lượng đã là không tệ rồi, bảo hắn khống chế tỉ mỉ, nắm giữ sức mạnh như ý viên mãn, việc này quả làm khó hắn rồi!
Giống như một người bình thường tự nhiên có được sức mạnh siêu nhân, mới bắt đầu khẳng định cũng không thích ứng được, thậm chí không thể hiểu được.
Trương Huyền giờ đang rơi vào tình huống đúng như thế, ban đầu chỉ có lực lượng tám đỉnh, một hồi tăng lên dữ dội thành chín mươi đỉnh, gia tăng hơn mười lần, điểm then chốt chính là thân thể chíinh hắn không cảm thấy cái gì...hắn có thể mà biết trước mới là chuyện lạ!
Còn chưa đánh Bạch Tốn thành bánh thịt đã là chuyện đáng mừng rồi.
- Trương tiểu huynh đệ, ngươi vừa nãy..thật sự mở ra bốn mươi lăm huyệt đạo sao?
Thấy hắn đờ ra, Lục Trầm đại sư không nhịn được hỏi thăm.
Một hồi mở ra bốn mươi lăm huyệt đạo, chưa từng nghe qua chuyện này... Nếu không phải như vậy, làm sao giải thích việc lực lượng bạo tăng dữ dội?
- Ta... Vẫn là Đỉnh Lực cảnh đỉnh cao, tu vi vẫn chưa tiến bộ, nhưng mà...sức mạnh thân thể gia tăng một ít!
Trương Huyền nói.
- Thân thể?
Lục Trầm đại sư kinh ngạc, hắn không thể tin được:
- Ta nghe nói, trong thiên địa có một ít thiên tài địa bảo, chỉ cần dùng là có thể giúp thân thể sánh ngang sắt thép, nắm giữ lực lượng có thể mạnh bằng Ích Huyệt cảnh đỉnh cao, lẽ nào...tu luyện cũng có thể?
- Ây...hình như ngày hôm nay ta ăn phải trái cây gì đó không biết tên, mới bắt đầu cảm thấy toàn thân nóng bừng, vẫn không để ý, có lẽ khi đó lực lượng thân thể gia tăng dữ dội!
Trương Huyền nói.
Làm người hiện đại, đương nhiên hiểu rằng “thất phu vô tội hoài bích có tội” (1), nếu quả thật nói mình tu luyện một hồi liền đạt đến mức độ này, nhất định sẽ có vô số người điên cuồng đòi lấy công pháp của mình!
Thậm chí còn có người bắt mình đi làm nghiên cứu.
Nếu Lục Trầm đại sư nói có thiên tài địa bảo giúp thân thể người ta tiến nhanh, vừa vặn có thể vin vào đó làm cớ.
- Thật may mắn, ngươi thực sự gặp được cơ duyên (2) to lớn!
Lục Trầm đại sư không nghi ngờ gì.
Kỳ thực không phải hắn không nghi ngờ, mà là cho dù hắn không muốn tin cũng phải tin tưởng cho được!
Tu luyện một canh giờ liền có thể giúp sức mạnh trong cơ thể tăng lên mấy chục đỉnh?
Đây không phải chuyện nằm mơ giữa ban ngày sao?
Cũng giống như nghe được chuyện heo nái biết leo cây vậy!
Tin vào mấy chuyện này, còn không bằng tin rằng hắn đã ăn được thiên tài địa bảo gì đó.
- Không biết tiểu huynh đệ ăn trái cây có hình dáng như thế nào?
Lục Trầm đại sư hỏi tiếp.
- Hình dáng gì?
Trương Huyền vò đầu, hắn thuận miệng nói bậy, nào có biết hình dáng gì? Nhưng nếu đã bị bức đến nước này, không nói, nhất định sẽ bị hoài nghi, liền nói ngay:
- Là trái cây màu đỏ...
Thời điểm đọc sách trong Tàng Thư Các lúc trước, hình như hắn cũng đọc qua ghi chép nào đó tương tự, có vẻ là truyền thuyết du ký, ăn một loại trái cây màu đỏ, đột nhiên lực lượng tăng mạnh, đành nói bừa thử xem sao.
- Màu đỏ? Có phải là màu đỏ thắm không? Quả nhiên là thứ kia!
Lục Trầm đại sư như nghĩ tới đó, hô hấp dồn dập.
- Đại sư biết?
- Là Hồng Kim Châu Quả! Truyền thuyết kể rằng chỉ cần ăn nó, có thể gia tăng lực lượng thân thể, dù là người có Ích Huyệt cảnh đỉnh cao cũng khó chống lại!
Lục Trầm đại sư hưng phấn nói.
- Hồng Kim Châu Quả?
Vẻ mặt Trương Huyền biến thành kỳ quái.
Lẽ nào... Thật sự có vật này?
Sao lại vừa khéo đến thế chứ!
Thất phu vô tội, hoài bích có tội: người thường không sao, kẻ cất giữ đồ quý giá sẽ bị người khác ganh ghét thù hằn.
Cơ duyên: vận may
/3578
|