- Đúng vậy, nếu không phải lợi hại như vậy, ta làm sao có thể để cho con đi kết giao!
Mạc Thiên Tuyết mỉm cười:
- Hơn nữa, con tiếp tục nhìn xuống phía dưới. Phía dưới còn có điều càng thú vị hơn!
Mạc Vũ công chúa tiếp tục nhìn xuống phía dưới, lại sửng sốt:
- Triệu Nhã học sinh của Trương sư và Mộc Tuyết Tình học sinh của hắn so tài không phân thắng bại? Hẹn hai ngày sau lại chiến đấu?
- Ừ, tỷ thí lần này, nếu như Mộc Tuyết Tình thắng, đã nói rõ vị Liễu lão sư này ở trên phương diện giảng bài, so với Trương sư còn đáng sợ hơn! Người như thế cho dù không phảlà danh sư, cũng tuyệt đối là một trụ cột quốc gia. Thử nghĩ một chút, nếu để cho hắn đi tới quân đội giảng bài... sẽ mang tới hiệu quả lớn tới mức nào?
Mạc Thiên Tuyết nói.
- Điều này...
Mạc Vũ trầm mặc.
Tùy tiện chỉ điểm, khiến mọi người trong cả lớp đột phá. Phần năng lực này, đặt ở trong đội quân, tuyệt đối có thể phát sinh hiệu quả khiến người ta khó có thể tưởng tượng được, thậm chí khiến cho lực lượng quân sự của một vương quốc, nhanh chóng tăng mạnh.
- Vị Liễu hội trưởng này có y thuật cao minh, giảng bài lợi hại. Tuy rằng ở trên phương diện luyện đan, thuần thú kém xa so với Trương sư, nhưng cũng hoàn toàn không yếu. Qua lại thân thiết hớn hắn, chắc chắn sẽ không có hại. Đương nhiên, Trương sư bên kia, con cũng muốn theo sát. Nếu như hắn có thể giúp con, cho dù Mạc Hoằng Nhất lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng ảnh hưởng đến vị trí của con!
Mạc Thiên Tuyết nghiêm túc căn dặn.
- Vâng!
Mạc Vũ gật đầu, nhớ tới cái gì đó, có chút do dự nhìn qua:
- Nếu chúng ta đều phải qua lại thân thiết với hai người kia, Mộc Tuyết Tình và Triệu Nhã so tài, không phải nên ngăn cản sao?
- Ngăn cản làm gì? Chúng ta không những không nên ngăn cản, còn phải cổ động tuyên dương, để cho tất cả mọi người biết chuyện này, gây ra chấn động lớn hơn nữa! Như vậy tiếp theo, có khả năng hoàn toàn khiến cho danh tiếng của Liễu hội trưởng truyền rộng, thu được thiện cảm của hắn!
Mạc Thiên Tuyết nắm chắc nắm đấm:
- Không ngăn cản Mộc Tuyết Tình và Triệu Nhã chiến đấu, rất rõ ràng, hắn muốn mượn chuyện trợ giúp này, dương danh thiên hạ. Đã như vậy, chúng ta lại trợ giúp hắn một tay!
Mạc Vũ hiểu được, trong lòng cũng tràn ngập tò mò đối với cuộc so tài trong hai ngày sau. Cuối cùng, học sinh của Trương sư Triệu Nhã có thể giành thắng lợi, hay là vị Mộc Tuyết Tình học sinh của Liễu hội trưởng này có thể giành được thắng lợi?
Chỉ có điều, không quan tâm trong hai người ai có thể thắng được, người giao chiến không phân thắng bại một lần, đã nói rõ, vị Liễu hội trưởng này giảng bài, không kém hơn Trương sư chút nào!
- Sau hai ngày, nhất định phải tới xem các nàng luận võ một chút...
Trong lòng nàng thầm hạ quyết định.
...
Rời khỏi học viện, phát hiện cũng không có ai theo dõi, lúc này Trương Huyền mới tìm một chỗ vắng người, biến thành dáng vẻ “Dương sư”, đi vào phủ đệ.
- Lão gia, đêm qua có mấy tên hộ vệ nói, nói là muốn đầu nhập vào thiếu gia. Hiện tại thiếu gia không ở đây, lão gia xem làm sao bây giờ?
Tôn Cường tiến lên đón.
- Đầu nhập vào thiếu gia?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
- Vâng, bọn họ nói từng là hộ vệ của Quý gia, bởi vì có giao hẹn với thiếu gia, mới qua tìm kiếm sự che chở...
Tôn Cường nói.
- A!
Trương Huyền gật đầu, nhớ tới.
Ngày hôm trước, thời điểm mình vừa đến vương thành, đắc tội vị Quý Mặc công tử thi họa sư kia, người này phái người hầu tới gây phiền phức cho mình. Kết quả đám người kia bị mình đánh cho một trận, lại uy hiếp dùng độc dược, thay hắn giáo huấn đối phương.
Hiện tại Trương Huyền sát hạch danh sư nhị tinh không ở vương thành... Đám người kia vì phòng ngừa bị Quý gia truy sát, chỉ có thể trốn tới đây.
- Chuyện này Trương Huyền đã từng nói với ta. Để cho bọn họ ở chỗ này cố gắng làm việc. Tai hoạ ngầm trên người, ta sẽ ra tay giúp đỡ giải quyết!
Trương Huyền khoát tay.
Đối với hắn mà nói, tu vi của những người này không được tốt lắm, lại đều đạt tới Thông Huyền cảnh. Đùng để bảo vệ an toàn cho phủ đệ, so với tuyển dụng những người cường đại vẫn tốt hơn rất nhiều.
Mặc dù biết đây là nơi ở của Trương sư, không có ai chạy tới quấy rối, hắn cũng phải đề phòng nếu chẳng may xảy ra.
- Vâng!
Mặc dù không biết lão gia nói như vậy có ý gì, Tôn Cường vẫn ghi nhớ.
- Gọi Triệu Nhã đến!
Không đi quản mấy người hộ vệ này, Trương Huyền đi đến đại sảnh, căn dặn.
Tôn Cường gật đầu rời khỏi đó. Thời gian không lâu sau, Triệu Nhã lại đi đến trước mặt.
- Chỗ của ta có một bộ kiếm pháp, hiện tại truyền thụ cho nàng. Không quan tâm hai ngày sau nàng và ai so tài, hy vọng có thể thắng lợi. Đừng làm cho sư tổ và lão sư của nàng thất vọng!
Nhìn về phía nữ hài trước mắt, Trương Huyền thản nhiên nói.
- Sư tổ yên tâm, Triệu Nhã tất nhiên sẽ không phụ sự kỳ vọng!
Triệu Nhã cắn răng.
- Vậy là tốt rồi. Đây là bí tịch của kiếm pháp. Xem xong có gì không hiểu, trực tiếp hỏi!
Hắn tiện tay truyền đạt kiếm pháp thiên đạo bản rút gọn do hắn chỉnh lý qua.
Triệu Nhã biết sư tổ truyền truyền thụ, khẳng định không đơn giản. Nàng không chút do dự nào, lập tức nghiêm túc học tập.
Kiếm pháp thiên đạo biến phức tạp thành đơn giản, nhắm thẳng vào đại đạo, học cũng không phức tạp. Một lúc lâu sau, Triệu Nhã đã nắm giữ cơ bản. Chỉ có điều, vẫn phải cần mất một khoảng thời gian mới có thể hoàn toàn thuần thục.
Dù vậy, nàng cũng biết bộ kiếm pháp này cường đại!
Thậm chí so với thương pháp của Trịnh Dương, cũng chỉ có hơn chứ không kém.
- Lão sư, Khương đường chủ cầu kiến!
Truyền thụ kiếm pháp cho Triệu Nhã xong, Lưu Lăng đi lên phía trước.
- Để cho hắn tiến vào...
Trương Huyền khoát tay áo, đột nhiên sửng sốt. Hắn vỗ trán một cái, một ý nghĩ xuất hiện.
Cho tới nay hắn đều lấy thân phận của mình làm việc, quên còn có vị hiện tại ngụy trang này.
Thân phận của Trương Huyền của hắn chỉ là danh sư nhất tinh, không có tư cách tiến vào tàng thư khố nhị tinh của Danh Sư Đường quan sát. Hiện tại hắn làm “Dương sư”, nếu muốn đi vào, chắc hẳn là rất dễ dàng!
Hắn tin tưởng chỉ cần đưa ra yêu cầu, cũng không phải là chuyện gì lớn, Khương đường chủ chắc chắn sẽ không ngăn cản!
Mạc Thiên Tuyết mỉm cười:
- Hơn nữa, con tiếp tục nhìn xuống phía dưới. Phía dưới còn có điều càng thú vị hơn!
Mạc Vũ công chúa tiếp tục nhìn xuống phía dưới, lại sửng sốt:
- Triệu Nhã học sinh của Trương sư và Mộc Tuyết Tình học sinh của hắn so tài không phân thắng bại? Hẹn hai ngày sau lại chiến đấu?
- Ừ, tỷ thí lần này, nếu như Mộc Tuyết Tình thắng, đã nói rõ vị Liễu lão sư này ở trên phương diện giảng bài, so với Trương sư còn đáng sợ hơn! Người như thế cho dù không phảlà danh sư, cũng tuyệt đối là một trụ cột quốc gia. Thử nghĩ một chút, nếu để cho hắn đi tới quân đội giảng bài... sẽ mang tới hiệu quả lớn tới mức nào?
Mạc Thiên Tuyết nói.
- Điều này...
Mạc Vũ trầm mặc.
Tùy tiện chỉ điểm, khiến mọi người trong cả lớp đột phá. Phần năng lực này, đặt ở trong đội quân, tuyệt đối có thể phát sinh hiệu quả khiến người ta khó có thể tưởng tượng được, thậm chí khiến cho lực lượng quân sự của một vương quốc, nhanh chóng tăng mạnh.
- Vị Liễu hội trưởng này có y thuật cao minh, giảng bài lợi hại. Tuy rằng ở trên phương diện luyện đan, thuần thú kém xa so với Trương sư, nhưng cũng hoàn toàn không yếu. Qua lại thân thiết hớn hắn, chắc chắn sẽ không có hại. Đương nhiên, Trương sư bên kia, con cũng muốn theo sát. Nếu như hắn có thể giúp con, cho dù Mạc Hoằng Nhất lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng ảnh hưởng đến vị trí của con!
Mạc Thiên Tuyết nghiêm túc căn dặn.
- Vâng!
Mạc Vũ gật đầu, nhớ tới cái gì đó, có chút do dự nhìn qua:
- Nếu chúng ta đều phải qua lại thân thiết với hai người kia, Mộc Tuyết Tình và Triệu Nhã so tài, không phải nên ngăn cản sao?
- Ngăn cản làm gì? Chúng ta không những không nên ngăn cản, còn phải cổ động tuyên dương, để cho tất cả mọi người biết chuyện này, gây ra chấn động lớn hơn nữa! Như vậy tiếp theo, có khả năng hoàn toàn khiến cho danh tiếng của Liễu hội trưởng truyền rộng, thu được thiện cảm của hắn!
Mạc Thiên Tuyết nắm chắc nắm đấm:
- Không ngăn cản Mộc Tuyết Tình và Triệu Nhã chiến đấu, rất rõ ràng, hắn muốn mượn chuyện trợ giúp này, dương danh thiên hạ. Đã như vậy, chúng ta lại trợ giúp hắn một tay!
Mạc Vũ hiểu được, trong lòng cũng tràn ngập tò mò đối với cuộc so tài trong hai ngày sau. Cuối cùng, học sinh của Trương sư Triệu Nhã có thể giành thắng lợi, hay là vị Mộc Tuyết Tình học sinh của Liễu hội trưởng này có thể giành được thắng lợi?
Chỉ có điều, không quan tâm trong hai người ai có thể thắng được, người giao chiến không phân thắng bại một lần, đã nói rõ, vị Liễu hội trưởng này giảng bài, không kém hơn Trương sư chút nào!
- Sau hai ngày, nhất định phải tới xem các nàng luận võ một chút...
Trong lòng nàng thầm hạ quyết định.
...
Rời khỏi học viện, phát hiện cũng không có ai theo dõi, lúc này Trương Huyền mới tìm một chỗ vắng người, biến thành dáng vẻ “Dương sư”, đi vào phủ đệ.
- Lão gia, đêm qua có mấy tên hộ vệ nói, nói là muốn đầu nhập vào thiếu gia. Hiện tại thiếu gia không ở đây, lão gia xem làm sao bây giờ?
Tôn Cường tiến lên đón.
- Đầu nhập vào thiếu gia?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
- Vâng, bọn họ nói từng là hộ vệ của Quý gia, bởi vì có giao hẹn với thiếu gia, mới qua tìm kiếm sự che chở...
Tôn Cường nói.
- A!
Trương Huyền gật đầu, nhớ tới.
Ngày hôm trước, thời điểm mình vừa đến vương thành, đắc tội vị Quý Mặc công tử thi họa sư kia, người này phái người hầu tới gây phiền phức cho mình. Kết quả đám người kia bị mình đánh cho một trận, lại uy hiếp dùng độc dược, thay hắn giáo huấn đối phương.
Hiện tại Trương Huyền sát hạch danh sư nhị tinh không ở vương thành... Đám người kia vì phòng ngừa bị Quý gia truy sát, chỉ có thể trốn tới đây.
- Chuyện này Trương Huyền đã từng nói với ta. Để cho bọn họ ở chỗ này cố gắng làm việc. Tai hoạ ngầm trên người, ta sẽ ra tay giúp đỡ giải quyết!
Trương Huyền khoát tay.
Đối với hắn mà nói, tu vi của những người này không được tốt lắm, lại đều đạt tới Thông Huyền cảnh. Đùng để bảo vệ an toàn cho phủ đệ, so với tuyển dụng những người cường đại vẫn tốt hơn rất nhiều.
Mặc dù biết đây là nơi ở của Trương sư, không có ai chạy tới quấy rối, hắn cũng phải đề phòng nếu chẳng may xảy ra.
- Vâng!
Mặc dù không biết lão gia nói như vậy có ý gì, Tôn Cường vẫn ghi nhớ.
- Gọi Triệu Nhã đến!
Không đi quản mấy người hộ vệ này, Trương Huyền đi đến đại sảnh, căn dặn.
Tôn Cường gật đầu rời khỏi đó. Thời gian không lâu sau, Triệu Nhã lại đi đến trước mặt.
- Chỗ của ta có một bộ kiếm pháp, hiện tại truyền thụ cho nàng. Không quan tâm hai ngày sau nàng và ai so tài, hy vọng có thể thắng lợi. Đừng làm cho sư tổ và lão sư của nàng thất vọng!
Nhìn về phía nữ hài trước mắt, Trương Huyền thản nhiên nói.
- Sư tổ yên tâm, Triệu Nhã tất nhiên sẽ không phụ sự kỳ vọng!
Triệu Nhã cắn răng.
- Vậy là tốt rồi. Đây là bí tịch của kiếm pháp. Xem xong có gì không hiểu, trực tiếp hỏi!
Hắn tiện tay truyền đạt kiếm pháp thiên đạo bản rút gọn do hắn chỉnh lý qua.
Triệu Nhã biết sư tổ truyền truyền thụ, khẳng định không đơn giản. Nàng không chút do dự nào, lập tức nghiêm túc học tập.
Kiếm pháp thiên đạo biến phức tạp thành đơn giản, nhắm thẳng vào đại đạo, học cũng không phức tạp. Một lúc lâu sau, Triệu Nhã đã nắm giữ cơ bản. Chỉ có điều, vẫn phải cần mất một khoảng thời gian mới có thể hoàn toàn thuần thục.
Dù vậy, nàng cũng biết bộ kiếm pháp này cường đại!
Thậm chí so với thương pháp của Trịnh Dương, cũng chỉ có hơn chứ không kém.
- Lão sư, Khương đường chủ cầu kiến!
Truyền thụ kiếm pháp cho Triệu Nhã xong, Lưu Lăng đi lên phía trước.
- Để cho hắn tiến vào...
Trương Huyền khoát tay áo, đột nhiên sửng sốt. Hắn vỗ trán một cái, một ý nghĩ xuất hiện.
Cho tới nay hắn đều lấy thân phận của mình làm việc, quên còn có vị hiện tại ngụy trang này.
Thân phận của Trương Huyền của hắn chỉ là danh sư nhất tinh, không có tư cách tiến vào tàng thư khố nhị tinh của Danh Sư Đường quan sát. Hiện tại hắn làm “Dương sư”, nếu muốn đi vào, chắc hẳn là rất dễ dàng!
Hắn tin tưởng chỉ cần đưa ra yêu cầu, cũng không phải là chuyện gì lớn, Khương đường chủ chắc chắn sẽ không ngăn cản!
/3578
|