Là ý chí nuôi dưỡng từ xã hội văn minh, có thể sử dụng những biện pháp khác giải quyết, Trương Huyền luôn luôn không muốn động thủ.
Chỉ có điều, hiện tại xem ra, chiêu này không thể thực hiện được!
Đã như vậy, hắn cũng không việc gì phải khách khí.
Lâm gia ngươi không phải rất lợi hại sao?
Không phải Thiên Vũ vương quốc ai cũng không để vào mắt sao?
Đã như vậy, ta lại đánh cho các ngươi khuất phục, đánh được các ngươi biết...
Thế giới này, còn có một loại người... Các ngươi đắc tội không nổi!
- Tông Sư đỉnh phong?
- Liễu hội trưởng không ngờ là cường giả Tông Sư đỉnh phong?
- Thảo nào... Dám cùng Lâm gia trực tiếp cứng rắn chống lại, thoáng đụng một chút Lâm Hổ trở thành tàn phế. Thực lực như vậy, quả thật có bản lĩnh để kiêu ngạo!
...
Cảm nhận được khí tức trên người hắn phát ra, tất cả mọi người đều rùng mình.
Ban đầu, trước khi tới, hắn cho thấy Thông Huyền cảnh sơ kỳ, cũng chỉ là biểu hiện giả dối. Thực lực chân chính là Tông Sư đỉnh phong!
Thực lực như vậy, cho dù ở Thiên Vũ vương quốc, cũng tuyệt đối sắp thứ hạng đầu!
- Hắn... Hắn...
Tròng mắt Mạc Vũ sắp rơi ra khỏi viền mắt.
Người khác không biết thân phận của Liễu hội trưởng, cho dù chấn động kinh ngạc, cũng không kinh ngạc quá nhiều. Dù sao, hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tu luyện tới Tông Sư đỉnh phong, mặc dù thiên tài, cũng không khiến cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm!
Nhưng... nàng biết thân phận của đối phương.
Trương Huyền!
Mấy ngày hôm trước mới đột phá Tông Sư, sáu bảy ngày ngắn ngủi không gặp, hắn lại đạt được đỉnh phong?
Tông Sư cảnh mỗi lần thăng cấp một cấp bậc nhỏ, đều cần tốn rất nhiều thời gian. Cho dù thiên tài, từ sơ kỳ đến đỉnh phong không mất thời gian mấy năm cũng rất khó thành công. Vài ngày...
Nàng chỉ cảm thấy toàn thân cũng có chút hoảng hốt, sắp phát điên rồi.
Rất mấu chốt nhất chính là... hắn còn đạt được luyện đan sư tam tinh thậm chí có vượt qua, y sư, thi họa sư, thuần thú sư nhị tinh, danh sư nhị tinh...
Vốn tưởng rằng tệ nhất chính là tu vi. Không nghĩ tới, cũng mạnh như vậy... Mạc Vũ cảm thấy toàn thân đều điên rồi.
Thảo nào đối phương chướng mắt mình. Loại tu vi này, thiên phú này... Đối mặt với thế giới, khẳng định càng rộng lớn hơn, chướng mắt nàng cũng là rất bình thường.
- Liễu lão sư... Là Tông Sư đỉnh phong? So với Trương lão sư còn lợi hại hơn?
Đám người Triệu Nhã cũng đưa mắt nhìn nhau.
Trước đây bị đối phương một chỉ làm gãy kiếm, bọn họ đã biết thực lực của đối phương không kém. Nhưng dù thế nào bọn họ cũng không thể ngờ được, hắn tự nhiên đáng sợ như vậy.
Trương sư chỉ là Tông Sư sơ kỳ, hắn là đỉnh phong...
So với Trương sư còn lợi hại, thảo nào có thể chọc cho đám người Mộc Tuyết Tình khắp chốn bảo vệ. Hắn cũng thật sự có loại bản lĩnh này.
...
- Tông Sư đỉnh phong? Từng này tuổi lại có thực lực như thế, quả thật không kém. Chỉ có điều, còn chưa đủ bản lĩnh để ngươi kiêu ngạo. Tộc trưởng, mong hãy cho phép ta ra tay giết hắn!
Trương Huyền thể hiện ra thực lực, mọi người Lâm gia cũng đều sửng sốt. Một lão nhân đi nhanh đi lên, hai mắt như đao, lạnh lùng như sương.
- Là nhị trưởng lão Lâm gia, Lâm Tạ!
- Cường giả Tông Sư đỉnh phong, khoảng cách nửa bước Chí Tôn, chỉ có kém một bước!
- Xếp hạng thứ tư trong mười võ giả lớn của vương quốc!
- Hắn ra tay, sợ rằng Liễu lão sư sẽ gặp phải phiền toái...
...
Đồng tử của mọi người lại co lại.
Lâm Hổ tuy rằng lợi hại, nhưng so với mười võ giả lớn của vương quốc, vẫn còn kém rất xa.
Mười người này, ở trong vô số cường giả Tông Sư đỉnh phong trổ hết tài năng, được cho đứng ở vị trí cao cấp nhất... Người này, còn đứng hàng thứ tư ở trong đám người này!
Thực lực đã không thể dùng từ đáng sợ để hình dung.
Không nói gì khác, tam trưởng lão trước đó bị Trương Huyền một cước đá cho thành thái giám, so sánh cùng hắn, cũng kém một khoảng rất lớn.
- Được, cẩn thận một chút!
Lâm Nhược Thiên gật đầu.
Thân là gia chủ Lâm gia, phải có địa vị và uy nghiêm của mình. Vị Liễu Trình này mặc dù không kém, nhưng khiến cho hắn ra tay, rõ ràng còn cách một khoảng lớn.
Đương nhiên, để cho nhị trưởng lão ra tay, cũng có thể nhân cơ hội xem thử, đối phương rốt cuộc có con át chủ bài và chỗ dựa nào, có thể sớm làm ra sự đề phòng.
- Yên tâm, dễ như trở bàn tay!
Bàn tay vẫy một cái, nhị trưởng lão Lâm Tạ đi tới trước mặt Trương Huyền, mang theo ý từ trên cao nhìn xuống:
- Tiểu tử, ra tay đi. Ta muốn xem ngươi rốt cuộc có năng lực gì, dám ở chỗ này nói lời ngông cuồng, dám động thủ đối với người của Lâm gia ta!
- Ngươi?
Đối mặt với khiêu khích, Trương Huyền hoàn toàn không để ý chút nào, lắc đầu:
- Một mình ngươi không được. Các ngươi vẫn là cùng lên đi!
Nếu tới trút giận cho đám Lộ Trùng, lại thể hiện ra tu vi, hắn lại lười che giấu nữa.
Thực lực của hắn, Tông Sư đỉnh phong tuyệt đối không có đối thủ. Nhị trưởng lão này lợi hại hơn nữa, cũng khẳng định không chống đỡ được.
- Muốn bảo chúng ta cùng nhau lên, cũng phải xem ngươi có thể qua được cửa của ta hay không...
Không nghĩ tới hắn đường đường là cao thủ đứng hàng thứ tư của vương quốc, lại bị đối phương khinh thường như vậy, sắc mặt Lâm Tạ khó coi. Hắn lại không nhiều lời vô ích, bàn tay cung lên trời cao đánh một trảo, thẳng tắp bổ xuống.
- Là Đại Phách Quải Chưởng lợi hại nhất của Lâm Tạ trưởng lão!
- Không ít cao thủ đều thua ở chiêu này. Không nghĩ tới vừa ra tay lại dùng đến!
- Không dùng cũng không có cách nào. vị Liễu hội trưởng này một chiêu đánh bại Lâm Hổ trưởng lão. Hắn khẳng định cũng cảm nhận được áp lực, lúc này mới dự định trực tiếp sử dụng chiêu số mạnh nhất!
- Lại xem Liễu hội trưởng đối phó thế nào...
...
Nhìn thấy được Lâm Tạ trưởng lão công kích, thần thái tất cả mọi người đều nghiêm trọng.
Vừa rồi, lại nói là mạnh nhất của Lâm Hổ, nhưng cũng phải so sánh với ai. Vừa so sánh với vị Lâm Tạ này, lại kém quá xa.
Cao thủ như thế, hoàn toàn không có chút sự khinh địch nào, vừa ra tay lại thi triển ra tuyệt chiêu mạnh nhất. Đừng nói là Liễu hội trưởng, cho dù là Mạc Thiên Tuyết, bệ hạ Mạc Hoằng Nhất đứng thứ hạng đầu tiên, thứ hai, chỉ sợ cũng phải cẩn thận ứng phó, không dám khinh thường.
- Lâm Tạ trưởng lão mặc dù nổi danh là Đại Phách Quải Chưởng, nhưng chiêu này chỉ là ngụy trang. Hắn lợi hại hơn chính là Âm Hồn Liên Hoàn Thích!
Mạc Thiên Tuyết ở một bên, thần sắc nghiêm trọng.
- Âm Hồn Liên Hoàn Thích?
Mạc Vũ sửng sốt.
- Không sai,, Đại Phách Quải Chưởng công kích từ trên xuống dưới, khí ép khắp nơi, chấn động kinh ngạc hoàn vũ, khiến người ta không thể không đề phòng. Thoạt nhìn hung bạo mạnh mẽ vô cùng, trên thực tế là để che giấu công kích hạ thân!
Mạc Thiên Tuyết giải thích:
- Đó là một chiêu số liên hoàn, vô cùng thâm độc. Trước đây ta từng cùng hắn luận bàn, cũng thiếu chút nữa trúng chiêu!
Đại Phách Quải Chưởng, từ trên xuống dưới., Âm Hồn Liên Hoàn Thích, từ dưới lên. Hai cái ngược lại. Cái trước hết sức uy thế, chỉ để che giấu động tác sau.
Nếu như không có chuẩn bị hoặc sớm biết được, cho dù thực lực vượt quá đối phương, cũng rất khó đề phòng.
Chỉ có điều, hiện tại xem ra, chiêu này không thể thực hiện được!
Đã như vậy, hắn cũng không việc gì phải khách khí.
Lâm gia ngươi không phải rất lợi hại sao?
Không phải Thiên Vũ vương quốc ai cũng không để vào mắt sao?
Đã như vậy, ta lại đánh cho các ngươi khuất phục, đánh được các ngươi biết...
Thế giới này, còn có một loại người... Các ngươi đắc tội không nổi!
- Tông Sư đỉnh phong?
- Liễu hội trưởng không ngờ là cường giả Tông Sư đỉnh phong?
- Thảo nào... Dám cùng Lâm gia trực tiếp cứng rắn chống lại, thoáng đụng một chút Lâm Hổ trở thành tàn phế. Thực lực như vậy, quả thật có bản lĩnh để kiêu ngạo!
...
Cảm nhận được khí tức trên người hắn phát ra, tất cả mọi người đều rùng mình.
Ban đầu, trước khi tới, hắn cho thấy Thông Huyền cảnh sơ kỳ, cũng chỉ là biểu hiện giả dối. Thực lực chân chính là Tông Sư đỉnh phong!
Thực lực như vậy, cho dù ở Thiên Vũ vương quốc, cũng tuyệt đối sắp thứ hạng đầu!
- Hắn... Hắn...
Tròng mắt Mạc Vũ sắp rơi ra khỏi viền mắt.
Người khác không biết thân phận của Liễu hội trưởng, cho dù chấn động kinh ngạc, cũng không kinh ngạc quá nhiều. Dù sao, hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tu luyện tới Tông Sư đỉnh phong, mặc dù thiên tài, cũng không khiến cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm!
Nhưng... nàng biết thân phận của đối phương.
Trương Huyền!
Mấy ngày hôm trước mới đột phá Tông Sư, sáu bảy ngày ngắn ngủi không gặp, hắn lại đạt được đỉnh phong?
Tông Sư cảnh mỗi lần thăng cấp một cấp bậc nhỏ, đều cần tốn rất nhiều thời gian. Cho dù thiên tài, từ sơ kỳ đến đỉnh phong không mất thời gian mấy năm cũng rất khó thành công. Vài ngày...
Nàng chỉ cảm thấy toàn thân cũng có chút hoảng hốt, sắp phát điên rồi.
Rất mấu chốt nhất chính là... hắn còn đạt được luyện đan sư tam tinh thậm chí có vượt qua, y sư, thi họa sư, thuần thú sư nhị tinh, danh sư nhị tinh...
Vốn tưởng rằng tệ nhất chính là tu vi. Không nghĩ tới, cũng mạnh như vậy... Mạc Vũ cảm thấy toàn thân đều điên rồi.
Thảo nào đối phương chướng mắt mình. Loại tu vi này, thiên phú này... Đối mặt với thế giới, khẳng định càng rộng lớn hơn, chướng mắt nàng cũng là rất bình thường.
- Liễu lão sư... Là Tông Sư đỉnh phong? So với Trương lão sư còn lợi hại hơn?
Đám người Triệu Nhã cũng đưa mắt nhìn nhau.
Trước đây bị đối phương một chỉ làm gãy kiếm, bọn họ đã biết thực lực của đối phương không kém. Nhưng dù thế nào bọn họ cũng không thể ngờ được, hắn tự nhiên đáng sợ như vậy.
Trương sư chỉ là Tông Sư sơ kỳ, hắn là đỉnh phong...
So với Trương sư còn lợi hại, thảo nào có thể chọc cho đám người Mộc Tuyết Tình khắp chốn bảo vệ. Hắn cũng thật sự có loại bản lĩnh này.
...
- Tông Sư đỉnh phong? Từng này tuổi lại có thực lực như thế, quả thật không kém. Chỉ có điều, còn chưa đủ bản lĩnh để ngươi kiêu ngạo. Tộc trưởng, mong hãy cho phép ta ra tay giết hắn!
Trương Huyền thể hiện ra thực lực, mọi người Lâm gia cũng đều sửng sốt. Một lão nhân đi nhanh đi lên, hai mắt như đao, lạnh lùng như sương.
- Là nhị trưởng lão Lâm gia, Lâm Tạ!
- Cường giả Tông Sư đỉnh phong, khoảng cách nửa bước Chí Tôn, chỉ có kém một bước!
- Xếp hạng thứ tư trong mười võ giả lớn của vương quốc!
- Hắn ra tay, sợ rằng Liễu lão sư sẽ gặp phải phiền toái...
...
Đồng tử của mọi người lại co lại.
Lâm Hổ tuy rằng lợi hại, nhưng so với mười võ giả lớn của vương quốc, vẫn còn kém rất xa.
Mười người này, ở trong vô số cường giả Tông Sư đỉnh phong trổ hết tài năng, được cho đứng ở vị trí cao cấp nhất... Người này, còn đứng hàng thứ tư ở trong đám người này!
Thực lực đã không thể dùng từ đáng sợ để hình dung.
Không nói gì khác, tam trưởng lão trước đó bị Trương Huyền một cước đá cho thành thái giám, so sánh cùng hắn, cũng kém một khoảng rất lớn.
- Được, cẩn thận một chút!
Lâm Nhược Thiên gật đầu.
Thân là gia chủ Lâm gia, phải có địa vị và uy nghiêm của mình. Vị Liễu Trình này mặc dù không kém, nhưng khiến cho hắn ra tay, rõ ràng còn cách một khoảng lớn.
Đương nhiên, để cho nhị trưởng lão ra tay, cũng có thể nhân cơ hội xem thử, đối phương rốt cuộc có con át chủ bài và chỗ dựa nào, có thể sớm làm ra sự đề phòng.
- Yên tâm, dễ như trở bàn tay!
Bàn tay vẫy một cái, nhị trưởng lão Lâm Tạ đi tới trước mặt Trương Huyền, mang theo ý từ trên cao nhìn xuống:
- Tiểu tử, ra tay đi. Ta muốn xem ngươi rốt cuộc có năng lực gì, dám ở chỗ này nói lời ngông cuồng, dám động thủ đối với người của Lâm gia ta!
- Ngươi?
Đối mặt với khiêu khích, Trương Huyền hoàn toàn không để ý chút nào, lắc đầu:
- Một mình ngươi không được. Các ngươi vẫn là cùng lên đi!
Nếu tới trút giận cho đám Lộ Trùng, lại thể hiện ra tu vi, hắn lại lười che giấu nữa.
Thực lực của hắn, Tông Sư đỉnh phong tuyệt đối không có đối thủ. Nhị trưởng lão này lợi hại hơn nữa, cũng khẳng định không chống đỡ được.
- Muốn bảo chúng ta cùng nhau lên, cũng phải xem ngươi có thể qua được cửa của ta hay không...
Không nghĩ tới hắn đường đường là cao thủ đứng hàng thứ tư của vương quốc, lại bị đối phương khinh thường như vậy, sắc mặt Lâm Tạ khó coi. Hắn lại không nhiều lời vô ích, bàn tay cung lên trời cao đánh một trảo, thẳng tắp bổ xuống.
- Là Đại Phách Quải Chưởng lợi hại nhất của Lâm Tạ trưởng lão!
- Không ít cao thủ đều thua ở chiêu này. Không nghĩ tới vừa ra tay lại dùng đến!
- Không dùng cũng không có cách nào. vị Liễu hội trưởng này một chiêu đánh bại Lâm Hổ trưởng lão. Hắn khẳng định cũng cảm nhận được áp lực, lúc này mới dự định trực tiếp sử dụng chiêu số mạnh nhất!
- Lại xem Liễu hội trưởng đối phó thế nào...
...
Nhìn thấy được Lâm Tạ trưởng lão công kích, thần thái tất cả mọi người đều nghiêm trọng.
Vừa rồi, lại nói là mạnh nhất của Lâm Hổ, nhưng cũng phải so sánh với ai. Vừa so sánh với vị Lâm Tạ này, lại kém quá xa.
Cao thủ như thế, hoàn toàn không có chút sự khinh địch nào, vừa ra tay lại thi triển ra tuyệt chiêu mạnh nhất. Đừng nói là Liễu hội trưởng, cho dù là Mạc Thiên Tuyết, bệ hạ Mạc Hoằng Nhất đứng thứ hạng đầu tiên, thứ hai, chỉ sợ cũng phải cẩn thận ứng phó, không dám khinh thường.
- Lâm Tạ trưởng lão mặc dù nổi danh là Đại Phách Quải Chưởng, nhưng chiêu này chỉ là ngụy trang. Hắn lợi hại hơn chính là Âm Hồn Liên Hoàn Thích!
Mạc Thiên Tuyết ở một bên, thần sắc nghiêm trọng.
- Âm Hồn Liên Hoàn Thích?
Mạc Vũ sửng sốt.
- Không sai,, Đại Phách Quải Chưởng công kích từ trên xuống dưới, khí ép khắp nơi, chấn động kinh ngạc hoàn vũ, khiến người ta không thể không đề phòng. Thoạt nhìn hung bạo mạnh mẽ vô cùng, trên thực tế là để che giấu công kích hạ thân!
Mạc Thiên Tuyết giải thích:
- Đó là một chiêu số liên hoàn, vô cùng thâm độc. Trước đây ta từng cùng hắn luận bàn, cũng thiếu chút nữa trúng chiêu!
Đại Phách Quải Chưởng, từ trên xuống dưới., Âm Hồn Liên Hoàn Thích, từ dưới lên. Hai cái ngược lại. Cái trước hết sức uy thế, chỉ để che giấu động tác sau.
Nếu như không có chuẩn bị hoặc sớm biết được, cho dù thực lực vượt quá đối phương, cũng rất khó đề phòng.
/3578
|