Ngụy Hữu Đạo lắc đầu.
- Chưa từng nghe qua, tuổi tác lại nhỏ như vậy, lại dám xông mười lồng thú, chỗ dựa của hắn rốt cuộc là cái gì?
Giang Nam Bình nhăn mày lại.
- Chỗ dựa? Mười lồng thú đứng sừng sững ở nơi đây đã nghìn năm, chưa từng có người nào thành công qua. Ai dám nói có chỗ dựa? Chắc hẳn chính là một nhân vật nhỏ thích lấy lòng mọi người mà thôi!
Ngụy Hữu Đạo giơ bàn tay ngăn lại.
- Đúng vậy, Thú Đường ở Hiên Viên vương quốc thành lập nghìn năm qua, từng xuất hiện vô số thiên tài, không ai thành công. Một người không biết từ đâu xuất hiện mà thôi, chắc hẳn muốn mua danh chuộc tiếng.
Đối với lời của hắn, Giang Nam Bình biểu thị tán thành, lên tiếng:
- Lại xem hắn có mạng sống hay không...
...
- Là... là... hắn?
- Tại sao là hắn? Hắn điên rồi sao?
Khác với sự nghi ngờ của mọi người, Phong đường chủ, Vương thú sư nhìn thấy được bóng người, biến sắc, thiếu chút nữa thì kinh ngạc cắn đứt đầu lưỡi xuống.
- Các ngươi quen hắn?
La Đường sửng sốt, vội vàng xem qua.
- Hắn... chính là người ta bình thường nói... Trương thú sư!
Cắn đầu lưỡi một chút, phát hiện không phải nằm mơ, trong ánh mắt Phong đường chủ đầy hoảng hốt.
Vốn tưởng rằng người khiêu chiến mười lồng thú kia, là thần thánh phương nào. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, tự nhiên mình biết, chính là vị... Trương Huyền kia!
Người này không phải là đi Thiên Vũ vương quốc, liên lạc không được sao?
Thế nào lại chạy tới nơi đây?
Hơn nữa... Khiêu chiến mười lồng thú làm gì?
Chẳng lẽ không biết nguy hiểm?
Mấu chốt nhất chính là...hắn không phải mới Thông Huyền cảnh đỉnh phong sao? Từ khi nào biến thành Tông Sư đỉnh phong?
Liên tiếp nghi vấn, khiến cho đầu óc hắn chuyển động không kịp, có chút phát điên.
Trời ạ, đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
- Hắn chính là Trương Huyền?
La Đường sửng sốt, lập tức lạnh lùng cười:
- Các ngươi nói giống như một đóa hoa, còn tưởng rằng là nhân vật lợi hại gì. Không nghĩ tới là một kẻ trẻ tuổi lỗ mãng!
Trước đó Phong đường chủ, Vương thú sư vẫn nói Trương Huyền này như thế nào, lợi hại như thế nào, đã sớm khiến cho hắn khó chịu.
Vốn tưởng rằng thực sự là nhân vật rất lợi hại nào. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, là một người trẻ tuổi lỗ mãng cái gì cũng không biết, trực tiếp vọt tới mười lồng thú.
Còn nói thiên tài... Ta nhổ vào!
Không biết trời cao đất rộng. Xem ngươi một lát nữa chết như thế nào...
Nghĩ vậy, nhất thời hắn lộ ra sự xem thường.
- Thiên tài? Có loại thiên tài tìm đường chết như vậy sao?
Nghe được lời đối thoại, Phương Tiến cũng hiểu được, đầy cười nhạo.
Thiên tài cho dù có ngạo khí, ít nhất cũng có đúng mực. Khiêu chiến mười lồng thú, chỉ vì nhận được một giọt máu linh thú. Đây tuyệt đối là hành động não tàn tới cực điểm.
...
- Trương Huyền, cẩn thận...
Một chỗ khác ở phía trên, đám người Mạc Vũ, Triệu Nhã nhìn xuống phía dưới quan sát, tất cả cũng đều đầy khẩn trương.
Bọn họ còn thấy kỳ quái, tới Thú Đường nâng cao thực lực như thế nào. Nghe được hắn muốn khiêu chiến mười lồng thú, lúc này bọn họ mới hiểu được... Máu linh thú!
Nhưng... cho dù máu linh thú có thể khiến cho thực lực tiến bước, vì thứ này, bỏ ra nhiều như vậy, thật sự giá trị sao?
Đây chính là mười con man thú, mỗi một con bất cứ lúc nào cũng có thể giết người. Cho dù trình độ thuần thú của ngươi cực cao, hai cửa ải đầu qua được, nhưng phía sau thì sao?
Man thú nửa bước Chí Tôn và man thú Chí Tôn sơ kỳ... Đây chính là tồn tại ngay cả cường giả Chí Tôn trung kỳ, cũng không muốn trực tiếp đụng phải.
- Lão sư, khẳng định... không có chuyện gì!
Triệu Nhã nói.
Đối với lão sư, nàng tin tưởng sâu sắc không nghi ngờ. Nhưng cảnh tượng trước mắt nguy hiểm như vậy, nàng cũng âm thầm khẩn trương.
- Sẽ phải không có việc gì...
Mạc Vũ cũng gật đầu, âm thầm động viên tinh thần cho mình.
...
Khác với sự xem thường, khẩn trương của mọi người, Trương Huyền ở phía dưới ngược lại rất thả lỏng.
Trước khi báo thù, cần phải nâng cao thực lực, công pháp cấp Chí Tôn, cho dù tìm được, dựa vào linh thạch hắn dự trữ, cũng không có cách nào nhanh chóng đạt được đỉnh phong. Biện pháp tốt nhất, chỉ có một... Tìm kiếm đủ máu linh thú!
Thứ này tìm đủ, dựa vào Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, hoàn toàn có thể khiến cho thân thể trong khoảng thời gian ngắn đạt được Chí Tôn đỉnh phong.
Máu linh thú vô cùng trân quý. Thú Đường chắc chắn sẽ không bán ra ngoài. Hơn nữa cho dù bán ra, mình cũng mua không nổi. Dựa vào thực lực bây giờ, lại không thể cứng rắn cướp. Phương pháp duy nhất, cũng chỉ có khiêu chiến mười lồng thú.
Căn cứ theo trong sách ghi chép, chỉ cần thành công, là có thể miễn phí nhận được một giọt.
Vù!
Phun ra một hơi thở, hắn nhìn bốn con Tật Phong Lang cửa thứ nhất, mỉm cười.
- Đến đây đi!
Hắn bước lên phía trước, đi tới.
...
- Trực tiếp xông vào?
- Lẽ nào người này còn muốn cứng rắn chống lại sao?
- Đầu óc có bị bệnh không? Khiêu chiến mười lồng thú, là kết hợp thuần thú và thực lực. Chắc hẳn là ném đồ ra, tranh thủ thu được thiện cảm của man thú, sau đó lại mưu tính những chuyện khác. Một đầu lại lao vào, không phải khiến cho bọn chúng nổi giận sao?
- Nguy rồi, Tật Phong Lang đã bị chọc giận...
...
Khiêu chiến mười lồng thú, không phải cuộc chiến đấu đơn thuần. Nếu không, cho dù mệt chết, cũng không thể thắng được nhiều man thú như vậy!
Dưới tình huống bình thường, đều kết hợp với thuần thú, cùng man thú làm tốt quan hệ, khiến cho nó không công kích, lại nghĩ biện pháp thông qua.
Người này thì hay rồi. Giống nh trẻ tuổi lỗ mãng, không nói câu nào, thứ gì cũng không mang theo, trực tiếp tiến lên. Đây không phải là... chờ Tật Phong Lang giết chết ngươi sao?
- Chưa từng nghe qua, tuổi tác lại nhỏ như vậy, lại dám xông mười lồng thú, chỗ dựa của hắn rốt cuộc là cái gì?
Giang Nam Bình nhăn mày lại.
- Chỗ dựa? Mười lồng thú đứng sừng sững ở nơi đây đã nghìn năm, chưa từng có người nào thành công qua. Ai dám nói có chỗ dựa? Chắc hẳn chính là một nhân vật nhỏ thích lấy lòng mọi người mà thôi!
Ngụy Hữu Đạo giơ bàn tay ngăn lại.
- Đúng vậy, Thú Đường ở Hiên Viên vương quốc thành lập nghìn năm qua, từng xuất hiện vô số thiên tài, không ai thành công. Một người không biết từ đâu xuất hiện mà thôi, chắc hẳn muốn mua danh chuộc tiếng.
Đối với lời của hắn, Giang Nam Bình biểu thị tán thành, lên tiếng:
- Lại xem hắn có mạng sống hay không...
...
- Là... là... hắn?
- Tại sao là hắn? Hắn điên rồi sao?
Khác với sự nghi ngờ của mọi người, Phong đường chủ, Vương thú sư nhìn thấy được bóng người, biến sắc, thiếu chút nữa thì kinh ngạc cắn đứt đầu lưỡi xuống.
- Các ngươi quen hắn?
La Đường sửng sốt, vội vàng xem qua.
- Hắn... chính là người ta bình thường nói... Trương thú sư!
Cắn đầu lưỡi một chút, phát hiện không phải nằm mơ, trong ánh mắt Phong đường chủ đầy hoảng hốt.
Vốn tưởng rằng người khiêu chiến mười lồng thú kia, là thần thánh phương nào. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, tự nhiên mình biết, chính là vị... Trương Huyền kia!
Người này không phải là đi Thiên Vũ vương quốc, liên lạc không được sao?
Thế nào lại chạy tới nơi đây?
Hơn nữa... Khiêu chiến mười lồng thú làm gì?
Chẳng lẽ không biết nguy hiểm?
Mấu chốt nhất chính là...hắn không phải mới Thông Huyền cảnh đỉnh phong sao? Từ khi nào biến thành Tông Sư đỉnh phong?
Liên tiếp nghi vấn, khiến cho đầu óc hắn chuyển động không kịp, có chút phát điên.
Trời ạ, đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
- Hắn chính là Trương Huyền?
La Đường sửng sốt, lập tức lạnh lùng cười:
- Các ngươi nói giống như một đóa hoa, còn tưởng rằng là nhân vật lợi hại gì. Không nghĩ tới là một kẻ trẻ tuổi lỗ mãng!
Trước đó Phong đường chủ, Vương thú sư vẫn nói Trương Huyền này như thế nào, lợi hại như thế nào, đã sớm khiến cho hắn khó chịu.
Vốn tưởng rằng thực sự là nhân vật rất lợi hại nào. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, là một người trẻ tuổi lỗ mãng cái gì cũng không biết, trực tiếp vọt tới mười lồng thú.
Còn nói thiên tài... Ta nhổ vào!
Không biết trời cao đất rộng. Xem ngươi một lát nữa chết như thế nào...
Nghĩ vậy, nhất thời hắn lộ ra sự xem thường.
- Thiên tài? Có loại thiên tài tìm đường chết như vậy sao?
Nghe được lời đối thoại, Phương Tiến cũng hiểu được, đầy cười nhạo.
Thiên tài cho dù có ngạo khí, ít nhất cũng có đúng mực. Khiêu chiến mười lồng thú, chỉ vì nhận được một giọt máu linh thú. Đây tuyệt đối là hành động não tàn tới cực điểm.
...
- Trương Huyền, cẩn thận...
Một chỗ khác ở phía trên, đám người Mạc Vũ, Triệu Nhã nhìn xuống phía dưới quan sát, tất cả cũng đều đầy khẩn trương.
Bọn họ còn thấy kỳ quái, tới Thú Đường nâng cao thực lực như thế nào. Nghe được hắn muốn khiêu chiến mười lồng thú, lúc này bọn họ mới hiểu được... Máu linh thú!
Nhưng... cho dù máu linh thú có thể khiến cho thực lực tiến bước, vì thứ này, bỏ ra nhiều như vậy, thật sự giá trị sao?
Đây chính là mười con man thú, mỗi một con bất cứ lúc nào cũng có thể giết người. Cho dù trình độ thuần thú của ngươi cực cao, hai cửa ải đầu qua được, nhưng phía sau thì sao?
Man thú nửa bước Chí Tôn và man thú Chí Tôn sơ kỳ... Đây chính là tồn tại ngay cả cường giả Chí Tôn trung kỳ, cũng không muốn trực tiếp đụng phải.
- Lão sư, khẳng định... không có chuyện gì!
Triệu Nhã nói.
Đối với lão sư, nàng tin tưởng sâu sắc không nghi ngờ. Nhưng cảnh tượng trước mắt nguy hiểm như vậy, nàng cũng âm thầm khẩn trương.
- Sẽ phải không có việc gì...
Mạc Vũ cũng gật đầu, âm thầm động viên tinh thần cho mình.
...
Khác với sự xem thường, khẩn trương của mọi người, Trương Huyền ở phía dưới ngược lại rất thả lỏng.
Trước khi báo thù, cần phải nâng cao thực lực, công pháp cấp Chí Tôn, cho dù tìm được, dựa vào linh thạch hắn dự trữ, cũng không có cách nào nhanh chóng đạt được đỉnh phong. Biện pháp tốt nhất, chỉ có một... Tìm kiếm đủ máu linh thú!
Thứ này tìm đủ, dựa vào Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, hoàn toàn có thể khiến cho thân thể trong khoảng thời gian ngắn đạt được Chí Tôn đỉnh phong.
Máu linh thú vô cùng trân quý. Thú Đường chắc chắn sẽ không bán ra ngoài. Hơn nữa cho dù bán ra, mình cũng mua không nổi. Dựa vào thực lực bây giờ, lại không thể cứng rắn cướp. Phương pháp duy nhất, cũng chỉ có khiêu chiến mười lồng thú.
Căn cứ theo trong sách ghi chép, chỉ cần thành công, là có thể miễn phí nhận được một giọt.
Vù!
Phun ra một hơi thở, hắn nhìn bốn con Tật Phong Lang cửa thứ nhất, mỉm cười.
- Đến đây đi!
Hắn bước lên phía trước, đi tới.
...
- Trực tiếp xông vào?
- Lẽ nào người này còn muốn cứng rắn chống lại sao?
- Đầu óc có bị bệnh không? Khiêu chiến mười lồng thú, là kết hợp thuần thú và thực lực. Chắc hẳn là ném đồ ra, tranh thủ thu được thiện cảm của man thú, sau đó lại mưu tính những chuyện khác. Một đầu lại lao vào, không phải khiến cho bọn chúng nổi giận sao?
- Nguy rồi, Tật Phong Lang đã bị chọc giận...
...
Khiêu chiến mười lồng thú, không phải cuộc chiến đấu đơn thuần. Nếu không, cho dù mệt chết, cũng không thể thắng được nhiều man thú như vậy!
Dưới tình huống bình thường, đều kết hợp với thuần thú, cùng man thú làm tốt quan hệ, khiến cho nó không công kích, lại nghĩ biện pháp thông qua.
Người này thì hay rồi. Giống nh trẻ tuổi lỗ mãng, không nói câu nào, thứ gì cũng không mang theo, trực tiếp tiến lên. Đây không phải là... chờ Tật Phong Lang giết chết ngươi sao?
/3578
|