Nghe bé loli Alice tràn đầy xấu hổ lên tiếng, mọi người lập tức ánh mắt khinh bỉ nhìn đến cái này Diệp Thần.
“Thảo nào không thích ta, hóa ra hắn loại hình thích là kiểu loli này. Đúng là tên Lolicon. Nhỏ tuổi như vậy bé gái cũng có thể xuống tay.” Saya Takagi ánh mắt trừng đến Diệp Thần nơi đó. Tựa như muốn đem hắn chém chết một dạng.
“Diệp sama khẩu vị thật nặng.” Kohta mập mạp thầm tắc lưỡi một cái nghĩ. Hắn mặc dù có chút biến thái, nhưng đối với nhỏ tuổi như vậy, thật sự không nỡ hạ sát thủ.
“Diệp-kun ngươi rốt cuộc đã nói cái gì vậy hả? Hừ, ta biết ngay mà, người như ngươi thế nào lại ra tay cứu người. Đồ lolicon, biến thái hentai.” Rei Miyamoto một bộ dạng tức giận chống tay ngang lưng nhìn Diệp Thần bất bình. Tên này nhất định là Lolicon, uổng công nàng khoe mông khoe ngực, trong lòng hắn trái cây lại không bằng bức tường.
Saeko chỉ nhìn Diệp Thần một cái liền không nói gì. Trong lòng nàng đã sớm đeo lên danh hiệu lolicon cho hắn rồi.
“Lolicon á? Biến thái? Đâu đâu, hắn đâu? Mau bắt hắn lại. Diệp-kun có biến thái. Ngươi phải bảo vệ ta nha.” Shizuka giáo y ôm chặt lấy Diệp Thần dúi hắn vào ngực của mình lo lắng nhìn xung quanh tìm kiếm tên Lolicon biến thái.
“Éc, thật sự lớn bự.” Diệp Thần cảm nhận mềm mại xúc cảm cùng mùi thơm từ Shizuka giáo y thân thể liền vui vẻ.
Đám người nhìn đến ngốc nghếch giáo y chưa học qua mẫu giáo này không khỏi có chút đau đầu. Tên lolicon biến thái đó không phải đang bị ngươi ôm vào ngực hay sao hả? Nhìn cái bản mặt hắn kìa. Chiếm tiện nghi sướng ra mặt.
“Khụ khụ, đính chính lại một chút. Ta không phải là lolicon.” Diệp Thần ho khẽ phát biểu trước mọi người nói.
“Ý ngươi là Alice vu khống ngươi sao?” Saya Takagi kéo Alice ra sau lưng tránh khỏi Diệp Thần ánh mắt đề phòng nói.
“Alice không có...” Alice tội nghiệp nói. Nàng sợ mọi người không tin nàng lại tin ác ma oni chan này.
“Ta không nói nàng vu khống ta. Ta đối với bé gái dễ thương quả thật có chút không kìm lòng được. Nhưng ta tuyệt đối không phải lolicon, lão tử là ăn tạp. Chỉ cần xinh xắn dễ thương, có lỗ ý lộn trừ cú có gai ra là chơi được hết.” Diệp Thần mang theo vầng hào quang chính nghĩa già trẻ lớn bé ăn sạch nói.
“Biến thái, Alice đừng nghe hắn nói. Tên này biến thái ăn vào tận xương tủy rồi.” Rei Miyamoto bảo vệ Alice mở miệng nói.
“Mồ, Diệp-kun ngươi thế nào lại muốn chơi Alice, như vậy là không được đâu. Ít nhất phải đợi Alice lớn rồi mới được thịt.” Shizuka ưỡn ngực sữa về phía trước đưa ngón tay chỉ chỉ Diệp Thần giống như một cái giáo viên nói.
“Shizuka sensei ngươi rốt cuộc dạy nam nhân thế nào vậy hả? Đó là lời một giáo y trải qua gần hai mươi năm đào tạo nói ra được sao?” Saya Takagi tức giận gầm lên với Shizuka nói.
“À rề, ta nói gì sai nữa rồi sao?” Shizuka không hiểu mình nói sai ở đâu ngốc manh hỏi.
“Ngươi… rốt cuộc thế nào lên làm được giáo y vậy?” Mọi người đối với Shizuka ngốc manh hành động không khỏi có chút im lặng đi lên.
“Ta chỉ nói thật mà thôi. Với lại Loli ăn mới ngon. Nuôi lớn rồi thịt tốn nhiều thời gian lắm.” Diệp Thần không biết hối lỗi nhún vai bất đắc dĩ nói. Hắn cần đưa Alice rời đi cái này thế giới. Chuyện mười tám cộng là không thể nào tránh được.
“Đê tiện.” Đám người hướng Diệp Thần phát một tấm thẻ người xấu. Tên này quá tự tin khoe cá tính. Hắn hoàn toàn không để tâm đến người khác suy nghĩ luôn.
“Diệp-kun ngươi như thế là không được. Alice tuyệt đối không trao cho ngươi. Nàng còn quá bé.” Saya Takagi quyết làm cho ra lẽ nói. Ấu dâm hành động ghê tởm này, nàng tuyệt đối không đồng ý.
“Ta ủng hộ Takagi san.” Kohta giơ tay ủng hộ Saya Takagi bảo vệ Alice.
“Ta cũng vậy, Alice còn nhỏ, ngươi tuy cứu nàng nhưng không thể làm chuyện không bằng cầm thú đó.” Rei Miyamoto cũng gật đầu.
“Ta không thích điều đó cho lắm. Dù sao chúng ta vẫn còn là con người.” Saeko bình thản trả lời.
“Mọi người tán thành cái gì vậy? Ta cũng muốn tán thành.” Shizuka giáo y ham vui giơ tay hưởng ứng.
“Vậy là mọi người đều đồng ý, dựa theo số phiếu ngươi không được động đến Alice.” Saya Takagi đón nhận mọi người hưởng ứng liền chỉ vào Diệp Thần nói.
“Này, nhìn mặt ta xem thèm để ý các người nghĩ gì sao?” Diệp Thần lười biếng nhìn trước mắt đám người nói. Alice bị hắn thịt đã sớm được định sẵn, không thể thay đổi. Hăn tuyệt đối không cho phép ai cản trở.
“Diệp-kun ngươi làm vậy...” Saeko muốn khuyên can cái gì nói.
“Mặc kệ các ngươi nghĩ sao, tôi tự có quyết định của mình tự có suy nghĩ cùng cách làm việc của mình.” Diệp Thần tựa tay vào thành bàn nói.
“Biến thái, chúng ta tuyệt đối không để Alice rơi vào tay cầm thú như ngươi.” Saya Takagi tức giận gầm gừ nói.
“Cứ thử dùng mọi cách đi, đừng mong tôi sẽ thua. Từ trước đến giờ tôi thích nữ nhân nào, sẽ chiếm được nàng cho bằng được, bất chấp thủ đoạn, và chưa từng có thất bại.” Diệp Thần đối với mọi người tuyên ra thách thức lời nói. Hắn càng lúc càng chờ đợi cô bé tại dưới thân thể hắn khóc lóc thỏa mãn chút hứng thú nhỏ nhoi của hắn.
“Trước kia ngươi ngươi rốt cuộc xấu xa đến mức độ nào chứ.” Rei Miyamoto nhìn Diệp Thần vô cùng phức tạp suy nghĩ nói.
“Mặc kệ các người trách móc hay nói sao, ta chỉ nhắc nhở lần cuối. Ở đây các người không có tư cách soi mói người khác. Lo mà quản các ngươi kìa. Ý kiến của mấy người tôi không thèm quan tâm. Và tôi không cần ai đến dạy đời tôi. Không vừa ý thì cút đi, cửa bên trái.” Diệp Thần thản nhiên ánh mắt lướt một lượt những người xung quanh nói.
Đám người liền lập tức im lặng không nói gì. Diệp Thần cường đại có khả năng bảo vệ bọn họ, nếu rời đi khỏi đây sẽ mất đi sự bảo vệ đó. Họ không muốn mạo hiểm.
“Mồ, Diệp-kun thật xấu xa, bất quá ta vẫn cứ thích.” Shizuka giáo y ôm lấy Diệp Thần cánh tay tựa đầu vào trong ngực hắn hạnh phúc nói.
“Trái tim ta chỉ chứa được một người, không đựng được người khác nữa. Biết làm sao được. Chỉ có thể trách, ta nhìn sai nam nhân thôi.” Saeko một bộ thản nhiên như trước bước đến bên cạnh Diệp Thần.
“Thế nên ta mới yêu quý hai người các ngươi. Nữ nhân chính là cần hiểu chuyện như vậy.” Diệp Thần cố ý nhìn liếc qua Saya Takagi cùng Rei Miyamoto nói. Hai tay hắn lại ôm lấy Shizuka eo cùng với Saeko vòng eo kéo sát lại người mình.
“Alice ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi.” Saya Takagi sờ sờ đến Alice cái đầu kiên định nói.
“Ta cũng vậy.” Rei Miyamoto thiện cảm trả lời.
“Còn có ta.” Kohta cũng giơ tay nhưng bị hai nữ nhân coi như vô hình. Heo mập khóc lóc tội nghiệp.
“Cảm ơn mọi người, nhưng Oni chan đã cứu ta. Còn muốn dạy ta bay nha, hắn là người tốt. Nếu như oni chan muốn đuỵt Alice cũng không có sao.” Alice ngây ngốc trả lời.
“Ngươi biết Đuyt nghĩa là gì sao?” Nhìn thấy Alice vô tư ngây ngô Saya Takagi liền hỏi.
“Em không rõ lắm, thấy Onichan nói là hai người cởi chuồng rồi cùng bay, mặc dù có chút xấu hổ nhưng Alice làm được.” Alice thành thật trả lời.
“Tên xấu xa ngươi dạy nàng cái quái gì vậy hả?” Saya Takagi quả nhiên đoán không sai, đều là tên khốn nạn này dạy vào đầu Alice cả.
“Không phải cái quái gì, là giáo dục giới tính chuyên nghiệp.” Diệp Thần nghiêm túc đính chính.
Rei Miyamoto vốn muốn lên tiếng nhưng một giọng nói vang lên khiến mọi người im lặng. Kể cả Diệp Thần cũng không khỏi rợn gai ốc một cái. Shizuka vốn ngây ngốc cũng sợ đứng người khi nhìn thấy tối hôm qua trong làn khói cảnh tượng liền co rút lại sợ hãi trốn sau lưng Diệp Thần. Alice mặt cũng mở to nhìn trước mặt Korito Oba một bộ dạng hâm mộ, vị này tỷ tỷ so với những người khác còn xinh đẹp. Dáng người cũng vô cùng hoàn mỹ, lớn lên nàng muốn giống như vậy.
“Làm gì có cái giống chó gì chuyên nghiệp kiểu như vậy chứ hả? Chậc chậc, khát nước quá. Ta nói Saeko kiếm cho ta cốc nước được sao?” Korito Oba lười biếng từ trên tầng đi xuống ngáp ngắn ngáp dài đưa tay vào trong áo sờ sờ gãi gãi eo nhìn vô cùng đậm chất chết trôi.
“Tất nhiên rồi.” Saeko mỉm cười hoàn toàn không có ý chống đối đi rót cho Korito Oba cốc nước. Tối qua, nàng cùng Diệp-kun kéo dài ba đến bốn tiếng chiến đấu ngoài ban công, nhất định sẽ vô cùng mệt mỏi.
“Ngươi dạy sớm? Có phải là mơ ngủ không? Mau lên tầng ngủ tiếp đi.” Diệp Thần đi đến vô cùng nghiêm túc ngay lập tức ngồi vào bàn nói với nàng.
“Ngươi lại bắt đầu lên cơn rồi đấy hả? Ui da cái mông cùng eo của ta thế nào lại tự nhiên đau nhức như vậy chứ?” Korito Oba tức giận muốn đưa nắm đấm lên đánh người liền thu lại, không hiểu sao mới sáng thức dạy cơ thể nàng cảm thấy đau nhức kinh khủng khiếp, tối qua là bị xe ô tô đụng hay sao vậy nhỉ.
“Tại tối qua ngươi uống rượu cho lắm vào.” Diệp Thần ho khẽ mở miệng nói.
“Ta trước cũng uống qua, chỉ hơi nhức đầu, đâu có đau toàn thân ê ẩm như vậy, cảm giác như bị ô tô cán một dạng.” Korito Oba chẹp miệng khẽ nói. Ký ức tối qua hoàn toàn cảm thấy mơ hồ.
“Chắc là do rượu tại nơi này khác với chúng ta quê nhà.” Diệp Thần viện lấy vài cái lý do lừa gạt. Tuyệt đối không thể để cho nàng biết tối qua xảy ra chuyện gì. Mặc dù cô nàng này nói chuyện vô cùng dâm đãng, nhưng đối với nam nữ ở giữa chính là con mù đường. Tối qua hắn có thể nói đem dấu tích xóa sạch, nàng tuyệt đối không thể tìm ra manh mối.
Nếu có thì… Diệp Thần ánh mắt lập tức liếc qua mọi người đằng đằng sát khí giống như uy hiếp. Các ngươi cứ để nàng biết tối qua việc gì xảy ra thử xem.
“Xem ra là nàng hoàn toàn không nhớ chuyện tối qua. Tên này thật ghê tởm cả bạn thời thơ ấu cùng lớn lên cũng lợi dụng lúc người ta say rượu làm chuyện đó. Giờ còn không nhận hàng.” Đám người trừng mắt khinh bỉ Diệp Thần một cái, tên này một chút nhân phẩm cũng không có. Quá đê tiện còn uy hiếp mọi người xung quanh theo hắn lừa gạt Oba sama.
“Rượu khác biệt sao? Chắc thế,...” Korito Oba cho rằng ở dị thế rượu có chất gì đó gây hại cho nàng liền cũng ậm ừ cho qua.
“Hú hồn...” Diệp Thần cảm tạ một lần cái này sắp tàn thế giới cho hắn một cái lý do.
“Ui da cái mông… đau chết lão nương rồi. Móa, dù thế thì mông cũng không đau như vậy, giống như bị cái gì đâm phầm phập vô vậy. Đêm qua bị xe máy cán vào giữa háng chắc.” Korito Oba sờ sờ mình mông xoa xoa cả đặt mông lên ghế đều phải vô cùng cẩn thận tránh đau xót truyền tới.
“Khụ khụ...” Diệp Thần lập tức bị sặc nước bọt.
“Này ngươi sao thế?” Korito Oba nhìn Diệp Thần như vậy phản ứng mạnh liền hỏi.
“Không sao, không sao, chỉ là có chút ho. Mông ngươi đau, chắc là bị trĩ giai đoạn đầu rồi.” Diệp Thần lập tức liền biên tiếp cho nàng vô liêm sỉ lý do.
“Trĩ? Ta bị trĩ?” Korito Oba mặt lập tức biến sắc nói.
“Đúng vậy, ta y thuật ngươi hẳn nghe qua sẽ không sai đâu.” Diệp Thần liền lập tức vỗ ngực đảm bảo.
“Có thể trị sao?” Korito Oba lập tức phát hoảng cầm lấy Saeko ly nước đưa đến uống vào giữ bình tĩnh. Ninja tuyệt đối nói không với trĩ nha, bị trĩ về sau thế nào băng mái nhà vượt tường.
“Có thể, chỉ cần ngươi để cho ta đút đít là được.” Diệp Thần vô liêm sỉ mở miệng nói.
“Muốn đút đít lão nương? Tiểu tử ngươi còn chưa đủ lông đâu.” Korito Oba coi thường nói.
“Ý ta là đút thuốc vào đít ngươi nghĩ đi hướng nào.” Diệp Thần bất bình nói. Hừ tối qua lão tử không phải đút đến chán sao, không chỉ đút lão tử còn đục, còn khoét cho rộng ra nữa. Không đủ lông cũng có thể khiến ngươi chết đi sống lại, cầu xin ta dừng lại đâu.
“Ách, là thế sao? Được thôi, chẳng qua ta sợ ngươi nhìn thấy ta cặp mông đẹp lại nhìn không được.” Korito Oba không nhớ chuyện gì bắn ra một tia mị nhãn trêu chọc.
“Lão tử thèm vào.” Diệp Thần âm thầm khinh bỉ. Ngươi đã sớm bị lão tử chơi tàn còn không biết ở đó mà kiêu căng.
“Mà cô nhóc này là ai vậy?” Korito Oba chú ý đến Alice ôm cún con đứng một bên liền hỏi.
“Tỷ tỷ ta tên Alice. Là do Oni chan cứu ta trở về.” Alice giới thiệu bản thân đôi mắt hâm mộ nhìn Oba sama.
“Hắn cứu nhóc trở lại?” Korito Oba kinh ngạc sau đó nhìn đến Alice dáng dấp cũng liền hiểu ra.
“Oba sensei ngươi phải giúp Alice làm chủ.” Saya Takagi muốn nhờ Korito Oba giúp đỡ nhưng không nghĩ tới.
“Hàng chú nuôi à? Nhìn ngọt đấy Thịt chưa?” Korito Oba thản nhiên hỏi câu này.
“Hắc hắc, vẫn đang nuôi. Đợi một thời gian rồi thịt.” Diệp Thần cười vô liêm sỉ nói.
“Lúc đó ta muốn quay phim.” Korito Oba xấu xa ý kiến.
“Không thành vấn đề.” Diệp Thần lập tức đồng ý, đâu phải lúc nào cũng có loli thịt đâu. Lần sau hắn phải xuyên đến Oni chi chi mới được.
Saya Takagi cùng mọi người im lặng, bọn họ thế nào lại quên mất con hàng này lại cùng với Diệp Thần là cùng một bọn cơ chứ. Alice không hiểu gì chỉ ngược lại vỗ tay vui vẻ: “Alice muốn làm diễn viên, muốn quay phim.”
“Thảo nào không thích ta, hóa ra hắn loại hình thích là kiểu loli này. Đúng là tên Lolicon. Nhỏ tuổi như vậy bé gái cũng có thể xuống tay.” Saya Takagi ánh mắt trừng đến Diệp Thần nơi đó. Tựa như muốn đem hắn chém chết một dạng.
“Diệp sama khẩu vị thật nặng.” Kohta mập mạp thầm tắc lưỡi một cái nghĩ. Hắn mặc dù có chút biến thái, nhưng đối với nhỏ tuổi như vậy, thật sự không nỡ hạ sát thủ.
“Diệp-kun ngươi rốt cuộc đã nói cái gì vậy hả? Hừ, ta biết ngay mà, người như ngươi thế nào lại ra tay cứu người. Đồ lolicon, biến thái hentai.” Rei Miyamoto một bộ dạng tức giận chống tay ngang lưng nhìn Diệp Thần bất bình. Tên này nhất định là Lolicon, uổng công nàng khoe mông khoe ngực, trong lòng hắn trái cây lại không bằng bức tường.
Saeko chỉ nhìn Diệp Thần một cái liền không nói gì. Trong lòng nàng đã sớm đeo lên danh hiệu lolicon cho hắn rồi.
“Lolicon á? Biến thái? Đâu đâu, hắn đâu? Mau bắt hắn lại. Diệp-kun có biến thái. Ngươi phải bảo vệ ta nha.” Shizuka giáo y ôm chặt lấy Diệp Thần dúi hắn vào ngực của mình lo lắng nhìn xung quanh tìm kiếm tên Lolicon biến thái.
“Éc, thật sự lớn bự.” Diệp Thần cảm nhận mềm mại xúc cảm cùng mùi thơm từ Shizuka giáo y thân thể liền vui vẻ.
Đám người nhìn đến ngốc nghếch giáo y chưa học qua mẫu giáo này không khỏi có chút đau đầu. Tên lolicon biến thái đó không phải đang bị ngươi ôm vào ngực hay sao hả? Nhìn cái bản mặt hắn kìa. Chiếm tiện nghi sướng ra mặt.
“Khụ khụ, đính chính lại một chút. Ta không phải là lolicon.” Diệp Thần ho khẽ phát biểu trước mọi người nói.
“Ý ngươi là Alice vu khống ngươi sao?” Saya Takagi kéo Alice ra sau lưng tránh khỏi Diệp Thần ánh mắt đề phòng nói.
“Alice không có...” Alice tội nghiệp nói. Nàng sợ mọi người không tin nàng lại tin ác ma oni chan này.
“Ta không nói nàng vu khống ta. Ta đối với bé gái dễ thương quả thật có chút không kìm lòng được. Nhưng ta tuyệt đối không phải lolicon, lão tử là ăn tạp. Chỉ cần xinh xắn dễ thương, có lỗ ý lộn trừ cú có gai ra là chơi được hết.” Diệp Thần mang theo vầng hào quang chính nghĩa già trẻ lớn bé ăn sạch nói.
“Biến thái, Alice đừng nghe hắn nói. Tên này biến thái ăn vào tận xương tủy rồi.” Rei Miyamoto bảo vệ Alice mở miệng nói.
“Mồ, Diệp-kun ngươi thế nào lại muốn chơi Alice, như vậy là không được đâu. Ít nhất phải đợi Alice lớn rồi mới được thịt.” Shizuka ưỡn ngực sữa về phía trước đưa ngón tay chỉ chỉ Diệp Thần giống như một cái giáo viên nói.
“Shizuka sensei ngươi rốt cuộc dạy nam nhân thế nào vậy hả? Đó là lời một giáo y trải qua gần hai mươi năm đào tạo nói ra được sao?” Saya Takagi tức giận gầm lên với Shizuka nói.
“À rề, ta nói gì sai nữa rồi sao?” Shizuka không hiểu mình nói sai ở đâu ngốc manh hỏi.
“Ngươi… rốt cuộc thế nào lên làm được giáo y vậy?” Mọi người đối với Shizuka ngốc manh hành động không khỏi có chút im lặng đi lên.
“Ta chỉ nói thật mà thôi. Với lại Loli ăn mới ngon. Nuôi lớn rồi thịt tốn nhiều thời gian lắm.” Diệp Thần không biết hối lỗi nhún vai bất đắc dĩ nói. Hắn cần đưa Alice rời đi cái này thế giới. Chuyện mười tám cộng là không thể nào tránh được.
“Đê tiện.” Đám người hướng Diệp Thần phát một tấm thẻ người xấu. Tên này quá tự tin khoe cá tính. Hắn hoàn toàn không để tâm đến người khác suy nghĩ luôn.
“Diệp-kun ngươi như thế là không được. Alice tuyệt đối không trao cho ngươi. Nàng còn quá bé.” Saya Takagi quyết làm cho ra lẽ nói. Ấu dâm hành động ghê tởm này, nàng tuyệt đối không đồng ý.
“Ta ủng hộ Takagi san.” Kohta giơ tay ủng hộ Saya Takagi bảo vệ Alice.
“Ta cũng vậy, Alice còn nhỏ, ngươi tuy cứu nàng nhưng không thể làm chuyện không bằng cầm thú đó.” Rei Miyamoto cũng gật đầu.
“Ta không thích điều đó cho lắm. Dù sao chúng ta vẫn còn là con người.” Saeko bình thản trả lời.
“Mọi người tán thành cái gì vậy? Ta cũng muốn tán thành.” Shizuka giáo y ham vui giơ tay hưởng ứng.
“Vậy là mọi người đều đồng ý, dựa theo số phiếu ngươi không được động đến Alice.” Saya Takagi đón nhận mọi người hưởng ứng liền chỉ vào Diệp Thần nói.
“Này, nhìn mặt ta xem thèm để ý các người nghĩ gì sao?” Diệp Thần lười biếng nhìn trước mắt đám người nói. Alice bị hắn thịt đã sớm được định sẵn, không thể thay đổi. Hăn tuyệt đối không cho phép ai cản trở.
“Diệp-kun ngươi làm vậy...” Saeko muốn khuyên can cái gì nói.
“Mặc kệ các ngươi nghĩ sao, tôi tự có quyết định của mình tự có suy nghĩ cùng cách làm việc của mình.” Diệp Thần tựa tay vào thành bàn nói.
“Biến thái, chúng ta tuyệt đối không để Alice rơi vào tay cầm thú như ngươi.” Saya Takagi tức giận gầm gừ nói.
“Cứ thử dùng mọi cách đi, đừng mong tôi sẽ thua. Từ trước đến giờ tôi thích nữ nhân nào, sẽ chiếm được nàng cho bằng được, bất chấp thủ đoạn, và chưa từng có thất bại.” Diệp Thần đối với mọi người tuyên ra thách thức lời nói. Hắn càng lúc càng chờ đợi cô bé tại dưới thân thể hắn khóc lóc thỏa mãn chút hứng thú nhỏ nhoi của hắn.
“Trước kia ngươi ngươi rốt cuộc xấu xa đến mức độ nào chứ.” Rei Miyamoto nhìn Diệp Thần vô cùng phức tạp suy nghĩ nói.
“Mặc kệ các người trách móc hay nói sao, ta chỉ nhắc nhở lần cuối. Ở đây các người không có tư cách soi mói người khác. Lo mà quản các ngươi kìa. Ý kiến của mấy người tôi không thèm quan tâm. Và tôi không cần ai đến dạy đời tôi. Không vừa ý thì cút đi, cửa bên trái.” Diệp Thần thản nhiên ánh mắt lướt một lượt những người xung quanh nói.
Đám người liền lập tức im lặng không nói gì. Diệp Thần cường đại có khả năng bảo vệ bọn họ, nếu rời đi khỏi đây sẽ mất đi sự bảo vệ đó. Họ không muốn mạo hiểm.
“Mồ, Diệp-kun thật xấu xa, bất quá ta vẫn cứ thích.” Shizuka giáo y ôm lấy Diệp Thần cánh tay tựa đầu vào trong ngực hắn hạnh phúc nói.
“Trái tim ta chỉ chứa được một người, không đựng được người khác nữa. Biết làm sao được. Chỉ có thể trách, ta nhìn sai nam nhân thôi.” Saeko một bộ thản nhiên như trước bước đến bên cạnh Diệp Thần.
“Thế nên ta mới yêu quý hai người các ngươi. Nữ nhân chính là cần hiểu chuyện như vậy.” Diệp Thần cố ý nhìn liếc qua Saya Takagi cùng Rei Miyamoto nói. Hai tay hắn lại ôm lấy Shizuka eo cùng với Saeko vòng eo kéo sát lại người mình.
“Alice ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi.” Saya Takagi sờ sờ đến Alice cái đầu kiên định nói.
“Ta cũng vậy.” Rei Miyamoto thiện cảm trả lời.
“Còn có ta.” Kohta cũng giơ tay nhưng bị hai nữ nhân coi như vô hình. Heo mập khóc lóc tội nghiệp.
“Cảm ơn mọi người, nhưng Oni chan đã cứu ta. Còn muốn dạy ta bay nha, hắn là người tốt. Nếu như oni chan muốn đuỵt Alice cũng không có sao.” Alice ngây ngốc trả lời.
“Ngươi biết Đuyt nghĩa là gì sao?” Nhìn thấy Alice vô tư ngây ngô Saya Takagi liền hỏi.
“Em không rõ lắm, thấy Onichan nói là hai người cởi chuồng rồi cùng bay, mặc dù có chút xấu hổ nhưng Alice làm được.” Alice thành thật trả lời.
“Tên xấu xa ngươi dạy nàng cái quái gì vậy hả?” Saya Takagi quả nhiên đoán không sai, đều là tên khốn nạn này dạy vào đầu Alice cả.
“Không phải cái quái gì, là giáo dục giới tính chuyên nghiệp.” Diệp Thần nghiêm túc đính chính.
Rei Miyamoto vốn muốn lên tiếng nhưng một giọng nói vang lên khiến mọi người im lặng. Kể cả Diệp Thần cũng không khỏi rợn gai ốc một cái. Shizuka vốn ngây ngốc cũng sợ đứng người khi nhìn thấy tối hôm qua trong làn khói cảnh tượng liền co rút lại sợ hãi trốn sau lưng Diệp Thần. Alice mặt cũng mở to nhìn trước mặt Korito Oba một bộ dạng hâm mộ, vị này tỷ tỷ so với những người khác còn xinh đẹp. Dáng người cũng vô cùng hoàn mỹ, lớn lên nàng muốn giống như vậy.
“Làm gì có cái giống chó gì chuyên nghiệp kiểu như vậy chứ hả? Chậc chậc, khát nước quá. Ta nói Saeko kiếm cho ta cốc nước được sao?” Korito Oba lười biếng từ trên tầng đi xuống ngáp ngắn ngáp dài đưa tay vào trong áo sờ sờ gãi gãi eo nhìn vô cùng đậm chất chết trôi.
“Tất nhiên rồi.” Saeko mỉm cười hoàn toàn không có ý chống đối đi rót cho Korito Oba cốc nước. Tối qua, nàng cùng Diệp-kun kéo dài ba đến bốn tiếng chiến đấu ngoài ban công, nhất định sẽ vô cùng mệt mỏi.
“Ngươi dạy sớm? Có phải là mơ ngủ không? Mau lên tầng ngủ tiếp đi.” Diệp Thần đi đến vô cùng nghiêm túc ngay lập tức ngồi vào bàn nói với nàng.
“Ngươi lại bắt đầu lên cơn rồi đấy hả? Ui da cái mông cùng eo của ta thế nào lại tự nhiên đau nhức như vậy chứ?” Korito Oba tức giận muốn đưa nắm đấm lên đánh người liền thu lại, không hiểu sao mới sáng thức dạy cơ thể nàng cảm thấy đau nhức kinh khủng khiếp, tối qua là bị xe ô tô đụng hay sao vậy nhỉ.
“Tại tối qua ngươi uống rượu cho lắm vào.” Diệp Thần ho khẽ mở miệng nói.
“Ta trước cũng uống qua, chỉ hơi nhức đầu, đâu có đau toàn thân ê ẩm như vậy, cảm giác như bị ô tô cán một dạng.” Korito Oba chẹp miệng khẽ nói. Ký ức tối qua hoàn toàn cảm thấy mơ hồ.
“Chắc là do rượu tại nơi này khác với chúng ta quê nhà.” Diệp Thần viện lấy vài cái lý do lừa gạt. Tuyệt đối không thể để cho nàng biết tối qua xảy ra chuyện gì. Mặc dù cô nàng này nói chuyện vô cùng dâm đãng, nhưng đối với nam nữ ở giữa chính là con mù đường. Tối qua hắn có thể nói đem dấu tích xóa sạch, nàng tuyệt đối không thể tìm ra manh mối.
Nếu có thì… Diệp Thần ánh mắt lập tức liếc qua mọi người đằng đằng sát khí giống như uy hiếp. Các ngươi cứ để nàng biết tối qua việc gì xảy ra thử xem.
“Xem ra là nàng hoàn toàn không nhớ chuyện tối qua. Tên này thật ghê tởm cả bạn thời thơ ấu cùng lớn lên cũng lợi dụng lúc người ta say rượu làm chuyện đó. Giờ còn không nhận hàng.” Đám người trừng mắt khinh bỉ Diệp Thần một cái, tên này một chút nhân phẩm cũng không có. Quá đê tiện còn uy hiếp mọi người xung quanh theo hắn lừa gạt Oba sama.
“Rượu khác biệt sao? Chắc thế,...” Korito Oba cho rằng ở dị thế rượu có chất gì đó gây hại cho nàng liền cũng ậm ừ cho qua.
“Hú hồn...” Diệp Thần cảm tạ một lần cái này sắp tàn thế giới cho hắn một cái lý do.
“Ui da cái mông… đau chết lão nương rồi. Móa, dù thế thì mông cũng không đau như vậy, giống như bị cái gì đâm phầm phập vô vậy. Đêm qua bị xe máy cán vào giữa háng chắc.” Korito Oba sờ sờ mình mông xoa xoa cả đặt mông lên ghế đều phải vô cùng cẩn thận tránh đau xót truyền tới.
“Khụ khụ...” Diệp Thần lập tức bị sặc nước bọt.
“Này ngươi sao thế?” Korito Oba nhìn Diệp Thần như vậy phản ứng mạnh liền hỏi.
“Không sao, không sao, chỉ là có chút ho. Mông ngươi đau, chắc là bị trĩ giai đoạn đầu rồi.” Diệp Thần lập tức liền biên tiếp cho nàng vô liêm sỉ lý do.
“Trĩ? Ta bị trĩ?” Korito Oba mặt lập tức biến sắc nói.
“Đúng vậy, ta y thuật ngươi hẳn nghe qua sẽ không sai đâu.” Diệp Thần liền lập tức vỗ ngực đảm bảo.
“Có thể trị sao?” Korito Oba lập tức phát hoảng cầm lấy Saeko ly nước đưa đến uống vào giữ bình tĩnh. Ninja tuyệt đối nói không với trĩ nha, bị trĩ về sau thế nào băng mái nhà vượt tường.
“Có thể, chỉ cần ngươi để cho ta đút đít là được.” Diệp Thần vô liêm sỉ mở miệng nói.
“Muốn đút đít lão nương? Tiểu tử ngươi còn chưa đủ lông đâu.” Korito Oba coi thường nói.
“Ý ta là đút thuốc vào đít ngươi nghĩ đi hướng nào.” Diệp Thần bất bình nói. Hừ tối qua lão tử không phải đút đến chán sao, không chỉ đút lão tử còn đục, còn khoét cho rộng ra nữa. Không đủ lông cũng có thể khiến ngươi chết đi sống lại, cầu xin ta dừng lại đâu.
“Ách, là thế sao? Được thôi, chẳng qua ta sợ ngươi nhìn thấy ta cặp mông đẹp lại nhìn không được.” Korito Oba không nhớ chuyện gì bắn ra một tia mị nhãn trêu chọc.
“Lão tử thèm vào.” Diệp Thần âm thầm khinh bỉ. Ngươi đã sớm bị lão tử chơi tàn còn không biết ở đó mà kiêu căng.
“Mà cô nhóc này là ai vậy?” Korito Oba chú ý đến Alice ôm cún con đứng một bên liền hỏi.
“Tỷ tỷ ta tên Alice. Là do Oni chan cứu ta trở về.” Alice giới thiệu bản thân đôi mắt hâm mộ nhìn Oba sama.
“Hắn cứu nhóc trở lại?” Korito Oba kinh ngạc sau đó nhìn đến Alice dáng dấp cũng liền hiểu ra.
“Oba sensei ngươi phải giúp Alice làm chủ.” Saya Takagi muốn nhờ Korito Oba giúp đỡ nhưng không nghĩ tới.
“Hàng chú nuôi à? Nhìn ngọt đấy Thịt chưa?” Korito Oba thản nhiên hỏi câu này.
“Hắc hắc, vẫn đang nuôi. Đợi một thời gian rồi thịt.” Diệp Thần cười vô liêm sỉ nói.
“Lúc đó ta muốn quay phim.” Korito Oba xấu xa ý kiến.
“Không thành vấn đề.” Diệp Thần lập tức đồng ý, đâu phải lúc nào cũng có loli thịt đâu. Lần sau hắn phải xuyên đến Oni chi chi mới được.
Saya Takagi cùng mọi người im lặng, bọn họ thế nào lại quên mất con hàng này lại cùng với Diệp Thần là cùng một bọn cơ chứ. Alice không hiểu gì chỉ ngược lại vỗ tay vui vẻ: “Alice muốn làm diễn viên, muốn quay phim.”
/782
|