Đem theo mình cháu gái, lão già cả người già nua đều nhanh run rẩy nhìn trên tay Diệp Thần quyển bí kíp võ công “Hấp Tinh Đại Pháp”.
“Tiểu tử… quyển bí kíp võ công này… Ngươi từ nơi nào lấy đến? Có thể cho lão hủ xem một cái được hay không?” Khúc Dương lão đầu đều chăm chăm nhìn quyển sách nghi ngờ nói.
“Sách này chỉ bán, không xem thử, lão đầu nếu ngươi mua liền có thể biết bên trong nội dung.” Diệp Thần thẳng thắn nói.
“Nếu như lão hủ nhất quyết phải xem thì sao?” Khúc Dương cả người một thân cảnh giới đều để lộ đi ra ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Thần đầy khiêu khích.
“Mẹ ta nói từ nhỏ đến lớn, cần phải biết kính già yêu trẻ.” Diệp Thần nhìn Khúc Dương một bộ cười cười đáp.
“Nếu như là vậy thì…” Khúc Dương hài lòng dáng vẻ nói, cái tên tiểu tử này rất biết thức thời.
“Nhưng mà có điều, từ trước đến giờ. Ta đều chưa bao giờ nghe lời mẹ của ta cả.” Diệp Thần tay xách lên chiếc ghế không có chút nào sợ hãi ý tứ nói.
“Đại soái ca, ngươi còn quá trẻ tuổi, đừng có mà không biết điều như vậy. Gia gia ta hắn nhưng rất lợi hại, ngươi đánh không lại hắn. Chỉ cần cho hắn xem một chút liền trả lại ngươi, hắn mặc dù là lão hồ đồ nhưng cũng không đến mức phải đi ăn quỵt.” Khúc Phi Yên một bên nhìn cái này tiểu nam tử soái ca liền có chút không nỡ nói.
“Ta không cần biết gia gia của tiểu mỹ nữ rốt làm người thế nào. Tại ta buôn bán đồ vật, giảng là tiền tài, không tiền tài thứ khác đều là chết.” Diệp Thần lắc đầu từ chối nói, đôi mắt lóe ra sát khí trấn trụ lại Khúc Dương lão đầu.
Khúc Dương cảm nhận được nguồn sức mạnh to lớn phát ra từ người nam nhân trước mặt lập tức cả người đều nhanh co lại cách xưng hô đều thay đổi, hắn cảm giác chỉ cần cái ghế này hạ xuống, mặt mình tuyệt đối không so với Lệnh Răng Hô tốt đẹp là bao nhiêu: “Vị thiếu hiệp này… vừa rồi là lão hủ thất lễ. Ta cũng sẽ không xem không của ngươi.”
“Gia gia ngươi lúc nào như vậy hiểu lễ nghĩa.” Khúc Phi Yên có chút kinh ngạc nói. Phải biết chỉ có những người được gia gia công nhận mới được hắn như vậy đáp lễ.
“Ta đánh không lại cái này tiểu tử, hắn… rất mạnh.” Khúc Dương cười khổ đối với mình chất nữ trả lời.
“Đại soái ca nhìn không lớn hơn ta bao nhiêu liền có thể mạnh như vậy?” Khúc Phi Yên đều không tin tưởng, từ lúc hắn giảo sát Điền Bá Quang cùng Lệnh Hồ Xung đến giờ đều là dùng ghế đánh tới, nhìn thấy vô cùng đơn giản không hề có chút nào phức tạp, giống côn đồ hơn là biết võ công người đâu, thế nào hiện giờ đều so với gia gia mình lợi hại.
“Lão đầu nể mặt ngươi sinh ra đứa cháu gái xinh đẹp như vậy, ta liền tha cho ngươi một mạng, không có ngoại lệ lần sau.” Diệp Thần đặt xuống chiếc ghế, một bên thưởng thức tiểu lo li Khúc Phi Yên, cô nàng này quả thật là cực phậm tiểu mỹ nữ nha. Chưa đến tuổi liền ngực cùng mông đều nở nang như vậy. Hắn thật sự muốn biết rốt cuộc nàng có hay không đã có sữa chưa đâu.
Cảm thấy ánh mắt của Diệp Thần không trong sáng, Khúc Dương vội vàng đem cháu gái của mình kéo ra đằng sau lưng bảo vệ.
“Gia gia ngươi làm gì vậy chứ? Đại soái ca ngươi đừng để bụng gia gia ta già rồi lẩm cẩm. Xin hỏi ngươi nhà ở đâu thế? Tên là chi?” Khúc Phi Yên một bộ mê trai không cần ông nội nói.
Hiện tại đừng có hỏi nàng gia gia là ai?
Gia gia là cái gì?
Ăn có ngon không?
“Khụ khụ,... Phi Yên ngươi là nữ nhi… kín đáo một chút.” Khúc Dương mặt đều đỏ, hắn có đánh chết cũng không nghĩ cháu gái mình mê trai như vậy. Nhắc lại năm đó hắn đẹp trai ngời ngời, bà của Phi Yên cũng vì mê trai mà thích hắn. Xem bộ, mê trai có tính chất di truyền từ đời này sang đời khác. Có đầu thai cũng không hết.
“Tiểu mỹ nhân, ngươi đi theo Khúc Dương lão gia hỏa của Nhật nguyệt Thần Giáo đến đây, hẳn là chất nữ Phi Yên rồi?” Diệp Thần liền đạm bạc nói ra hai người thân phận nói.
“Ngươi biết hai chúng ta thân phận?” Khúc Dương lão đầu kinh nghi, chẳng lẽ là người của Đông Phương Bất Bại hay là sao.
“Xí…” Diệp Thần một bộ khinh bỉ lão đầu không trả lời nói.
“Đại ca ca ngươi thế nào biết hai chúng ta thân phận chứ?” Khúc Phi Yên cũng tò mò hỏi.
“Đương nhiên là đoán ra rồi, ta nhưng là một cái thương gia kiêm chức thần cơ diệu toán đâu.” Diệp Thần một bộ cao thâm chắc mạt nói.
Một bên Khúc Dương thầm khinh bỉ tức giận, cháu gái ta hỏi thì ngươi nói. Ta hỏi thì ngươi xì ta như không khí. Quả là tên háo sắc khốn nạn, tuyệt đối không thể để Phi Yên cùng người này dây dưa.
“Thần kỳ như vậy? Vậy đại ca ca bói cho ta một quẻ được không?” Khúc Phi Yên vô cùng hứng thú nói. là con gái đối với mấy thứ bói toàn huyền bí dường như sức đề kháng rất kém.
“Tiểu đáng yêu ngươi xinh đẹp vậy ta liền miễn phí bói cho ngươi một quẻ.” Diệp Thần giả bộ thầy bói, tay bấm bấm pháp quyết.
“Ta thấy được… ừm… ngươi họ Khúc đúng hay không?” Diệp Thần một bộ thần bí nói.
“Oa, sao ngươi biết?” Khúc Phi Yên kinh nghi ngạc nhiên.
“Chuyện ta đương nhiên là bói đi ra, thần cơ diệu toán giỏi nhất thế giới luôn.” Diệp Thần khoe mẽ nói.
“Phi Yên đừng để hắn lừa, ngươi là ta cháu đương nhiên họ Khúc không lẽ họ ông hàng xóm?” Khúc Dương một bộ đều tức đến hộc máu nói.
“Cũng đúng nha, gia gia họ Khúc đương nhiên ta cũng họ Khúc. Cái này không tính, đại soái ca cho ta bói lại một quẻ được không?” Khúc Phi Yên một bộ gật gù nói.
“Có thể, nhưng cần hôn ta một cái.” Diệp Thần gật đầu đưa ra mình má nói.
“Hôn… Hôn? Phải hôn sao?” Khúc Phi Yên mặt đều đỏ ửng xấu hổ nói.
“Phải hôn một cái thôi. Người khác hôn, ta còn phải mất tiền đấy. Ngươi coi như được lợi.” Diệp Thần nhìn Khúc Phi Yên một bộ cao cao tại thượng không phải ta cố tình chiếm ngươi tiện nghi mà là ngươi được tiện nghi nha.
“Cầm thú.” Một bên Khúc Dương cùng với Lệnh Hồ Xung đều một bộ nhổ nước bọt.
Phi Yên một bộ xấu hổ kiễng chân muốn hôn hôn Diêp Thần lập tức bị nàng gia gia kéo lại. Đùa, đường đường là Khúc Dương, Khúc tả sứ của Nhật Nguyệt Thần Giáo lại để cháu gái mình trước mặt mình bị người ta chiếm đại tiện nghi truyền ra bên ngoài, hắn thế nào tại giang hồ đi lăn lộn.
“Phi Yên vẫn là thôi đi, đừng tin hắn. Lừa đảo chuyên nghiệp đấy.” Khúc Dương nhắc nhở nói.
“Gia gia ngươi rốt cuộc là làm cái gì nha? Mãi ta mới có cơ hội mất đi nụ hôn đầu cho cái soái ca như vậy. Ngươi đừng có mà chen ngang được hay không? Thật tình… đại soái ca ta tới hôn ngươi thoáng cai.” Khúc Phi Yên đôi mắt liền hiện ra hai chữ háo sắc tách ra Khúc Dương đến gần Diệp Thần hôn lên môi của hắn.
Khúc Dương ngồi một góc che đầu thất thần: “Chất nữ của ta thế nào lại mê trai như vậy chứ? Kiếp trước nàng bộ thiếu đàn ông lắm hay sao?”
“Chẹp chẹp… thật mềm… Phi Yên ta tiếp tục bói cho ngươi một quẻ.” Diệp Thần một bộ được lợi cười cười nói.
“Đại soái ca ngươi mau bói nha. Nếu bói tốt, ta liền trả lương bói thêm lầm nữa.” Khúc Phi Yên một bộ hám trai đáp.
“Tốt, ta thấy… trong tương lai của ngươi...” Diệp Thần giả vờ thần bí bấm bấm ngón tay nói.
“Tương Lai?” Lệnh Hồ Xung cùng với Khúc Phi Yên với lại cả Khúc Dương lão đầu đều cảm thấy hứng thú. Tương lai món đồ này thật sự đoán không được.
“Ta thấy… ta thấy...” Diệp Thần thần bí trả lời.
“Thấy cái gì nói mẹ ra đi.” Ba người đều một bộ nóng ruột.
“Ta thấy tương lai của Phi Yên sẽ có một người đàn ông… tại trên giường của Phi Yên… ta thấy gương mặt của hắn.” Diệp Thần một bộ bí ẩn nói.
“Gương mặt là ai?” Khúc Phi Yên đều tò mò muốn lật bàn.
“Ta thấy gương mặt đó giống như là ta.” Diệp Thần cười tà mị nhìn Khúc Phi Yên nói.
Lệnh Hồ Xung cùng với Khúc Dương đôi mắt đều bạch khinh bỉ: “Vô liêm sỉ.”
“Chẳng lẽ… chúng ta...” Khúc Phi Yên một bộ mê trai nhìn Diệp Thần.
“Không ổn, cứ thế này, cháu gái thân yêu của ta liền bị tên tiểu tử này lừa đi mất.” Khúc Dương nhìn mình cháu gái mê mẩn trai.
“Phi Yên chúng ta rời đi thôi.” Khúc Dương muốn đem cháu gái mình rời đi, hiện tại Hấp Tinh Đại Pháp có phải là thật hay giả đã không còn quan trọng nữa rồi. Ở đây lúc nữa, hắn đi hai về một luôn thua chì thua luôn chài.
“Đại gia gia, ngươi làm thế nào lại như vậy chứ? Khó khăn lắm ta mới tìm được ý lang quân ngươi thế nào kéo ta đi. Có đi ngươi liền đi mình đi.” Khúc Phi Yên một bộ tính tình cần trai không cần ông nội nói.
“Mẹ nó, tên tiểu tử này có cái gì hơn ta? Cháu gái ta bị ngươi bỏ cái thuốc mê.” Khúc Dương muốn đập tiểu tử này một trận nói.
“Ta có cái gì hơn ngươi? Hỏi câu rất hay, đẹp trai hơn.” Diệp Thần vuốt vuốt tóc nói.
“Ngươi nghĩ đẹp trai nói cái gì cũng đúng sao?” Khúc Dương cùng Lệnh Hồ Xung đều tức hộc máu nói.
“Đúng nha, đẹp trai ai nhìn cũng phải nể, ngươi xem Phi Yên, tối nay động phòng thế nào?” Diệp Thần sờ sờ đầu Phi Yên nói.
“Ưm...” Khúc Phi Yên một bộ đỏ mặt thẹn thùng gật đầu.
“Cầm thú nha, còn nữa Phi Yên ngươi biểu hiện thế là sao? Ngươi không thể bán đứng chúng ta như thế đâu. Gia gia của ngươi còn ở bên này đâu.” Khúc Dương cùng Lệnh Hồ Xung đều điên đầu nói.
“Đúng, gia gia hay là… để đại ca ca bói cho ngươi một quẻ?” Khúc Phi Yên liền nảy ra cái này ý nói.
“Bàng môn tà đạo, ta mới không tin.” Khúc Dương một bộ lắc đầu nói.
“Khúc tả sứ của ma giáo còn dám nói không tin bàng môn tà đạo ngươi có tư cách sao?” Diệp Thần cùng Lệnh Hồ Xung khinh bỉ nói.
“Khụ khụ, vậy để ta thử xem biệt tài của thần cơ diệu toán ngươi đến đâu.” Khúc Dương không biết xấu hổ sau đó liền đưa môi đến muốn hôn Diệp Thần nói.
“Lão đầu tử ngươi chu môi làm cái đếch gì vậy? Lão tử cũng không thích chơi gay” Diệp Thần một bộ kinh dị nghi hoặc nói.
“Không phải nói là muốn bói cần trả tiền sao?” Khúc Dương nghi hoặc hỏi.
“Người già coi bói, ai lại lấy tiền của người già? Ông nội đi coi bói đương nhiên là để hậu bối trả tiền… Chu moa… đó thế mới gọi là có hiếu.” Diệp Thần chủ động đem Khúc Phi Yên môi cho gặm nói.
“Đúng đúng,... đại soái ca nói chí phải. Gia gia ta rất có hiếu nha.” Khúc Phi Yên đỏ mặt xấu hổ nói.
Khúc Dương một bộ thẫn thờ che mặt đau đầu: “Ta rốt cuộc kiếp trước đã tạo nghiệt gì chứ?”
“Tiểu tử… quyển bí kíp võ công này… Ngươi từ nơi nào lấy đến? Có thể cho lão hủ xem một cái được hay không?” Khúc Dương lão đầu đều chăm chăm nhìn quyển sách nghi ngờ nói.
“Sách này chỉ bán, không xem thử, lão đầu nếu ngươi mua liền có thể biết bên trong nội dung.” Diệp Thần thẳng thắn nói.
“Nếu như lão hủ nhất quyết phải xem thì sao?” Khúc Dương cả người một thân cảnh giới đều để lộ đi ra ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Thần đầy khiêu khích.
“Mẹ ta nói từ nhỏ đến lớn, cần phải biết kính già yêu trẻ.” Diệp Thần nhìn Khúc Dương một bộ cười cười đáp.
“Nếu như là vậy thì…” Khúc Dương hài lòng dáng vẻ nói, cái tên tiểu tử này rất biết thức thời.
“Nhưng mà có điều, từ trước đến giờ. Ta đều chưa bao giờ nghe lời mẹ của ta cả.” Diệp Thần tay xách lên chiếc ghế không có chút nào sợ hãi ý tứ nói.
“Đại soái ca, ngươi còn quá trẻ tuổi, đừng có mà không biết điều như vậy. Gia gia ta hắn nhưng rất lợi hại, ngươi đánh không lại hắn. Chỉ cần cho hắn xem một chút liền trả lại ngươi, hắn mặc dù là lão hồ đồ nhưng cũng không đến mức phải đi ăn quỵt.” Khúc Phi Yên một bên nhìn cái này tiểu nam tử soái ca liền có chút không nỡ nói.
“Ta không cần biết gia gia của tiểu mỹ nữ rốt làm người thế nào. Tại ta buôn bán đồ vật, giảng là tiền tài, không tiền tài thứ khác đều là chết.” Diệp Thần lắc đầu từ chối nói, đôi mắt lóe ra sát khí trấn trụ lại Khúc Dương lão đầu.
Khúc Dương cảm nhận được nguồn sức mạnh to lớn phát ra từ người nam nhân trước mặt lập tức cả người đều nhanh co lại cách xưng hô đều thay đổi, hắn cảm giác chỉ cần cái ghế này hạ xuống, mặt mình tuyệt đối không so với Lệnh Răng Hô tốt đẹp là bao nhiêu: “Vị thiếu hiệp này… vừa rồi là lão hủ thất lễ. Ta cũng sẽ không xem không của ngươi.”
“Gia gia ngươi lúc nào như vậy hiểu lễ nghĩa.” Khúc Phi Yên có chút kinh ngạc nói. Phải biết chỉ có những người được gia gia công nhận mới được hắn như vậy đáp lễ.
“Ta đánh không lại cái này tiểu tử, hắn… rất mạnh.” Khúc Dương cười khổ đối với mình chất nữ trả lời.
“Đại soái ca nhìn không lớn hơn ta bao nhiêu liền có thể mạnh như vậy?” Khúc Phi Yên đều không tin tưởng, từ lúc hắn giảo sát Điền Bá Quang cùng Lệnh Hồ Xung đến giờ đều là dùng ghế đánh tới, nhìn thấy vô cùng đơn giản không hề có chút nào phức tạp, giống côn đồ hơn là biết võ công người đâu, thế nào hiện giờ đều so với gia gia mình lợi hại.
“Lão đầu nể mặt ngươi sinh ra đứa cháu gái xinh đẹp như vậy, ta liền tha cho ngươi một mạng, không có ngoại lệ lần sau.” Diệp Thần đặt xuống chiếc ghế, một bên thưởng thức tiểu lo li Khúc Phi Yên, cô nàng này quả thật là cực phậm tiểu mỹ nữ nha. Chưa đến tuổi liền ngực cùng mông đều nở nang như vậy. Hắn thật sự muốn biết rốt cuộc nàng có hay không đã có sữa chưa đâu.
Cảm thấy ánh mắt của Diệp Thần không trong sáng, Khúc Dương vội vàng đem cháu gái của mình kéo ra đằng sau lưng bảo vệ.
“Gia gia ngươi làm gì vậy chứ? Đại soái ca ngươi đừng để bụng gia gia ta già rồi lẩm cẩm. Xin hỏi ngươi nhà ở đâu thế? Tên là chi?” Khúc Phi Yên một bộ mê trai không cần ông nội nói.
Hiện tại đừng có hỏi nàng gia gia là ai?
Gia gia là cái gì?
Ăn có ngon không?
“Khụ khụ,... Phi Yên ngươi là nữ nhi… kín đáo một chút.” Khúc Dương mặt đều đỏ, hắn có đánh chết cũng không nghĩ cháu gái mình mê trai như vậy. Nhắc lại năm đó hắn đẹp trai ngời ngời, bà của Phi Yên cũng vì mê trai mà thích hắn. Xem bộ, mê trai có tính chất di truyền từ đời này sang đời khác. Có đầu thai cũng không hết.
“Tiểu mỹ nhân, ngươi đi theo Khúc Dương lão gia hỏa của Nhật nguyệt Thần Giáo đến đây, hẳn là chất nữ Phi Yên rồi?” Diệp Thần liền đạm bạc nói ra hai người thân phận nói.
“Ngươi biết hai chúng ta thân phận?” Khúc Dương lão đầu kinh nghi, chẳng lẽ là người của Đông Phương Bất Bại hay là sao.
“Xí…” Diệp Thần một bộ khinh bỉ lão đầu không trả lời nói.
“Đại ca ca ngươi thế nào biết hai chúng ta thân phận chứ?” Khúc Phi Yên cũng tò mò hỏi.
“Đương nhiên là đoán ra rồi, ta nhưng là một cái thương gia kiêm chức thần cơ diệu toán đâu.” Diệp Thần một bộ cao thâm chắc mạt nói.
Một bên Khúc Dương thầm khinh bỉ tức giận, cháu gái ta hỏi thì ngươi nói. Ta hỏi thì ngươi xì ta như không khí. Quả là tên háo sắc khốn nạn, tuyệt đối không thể để Phi Yên cùng người này dây dưa.
“Thần kỳ như vậy? Vậy đại ca ca bói cho ta một quẻ được không?” Khúc Phi Yên vô cùng hứng thú nói. là con gái đối với mấy thứ bói toàn huyền bí dường như sức đề kháng rất kém.
“Tiểu đáng yêu ngươi xinh đẹp vậy ta liền miễn phí bói cho ngươi một quẻ.” Diệp Thần giả bộ thầy bói, tay bấm bấm pháp quyết.
“Ta thấy được… ừm… ngươi họ Khúc đúng hay không?” Diệp Thần một bộ thần bí nói.
“Oa, sao ngươi biết?” Khúc Phi Yên kinh nghi ngạc nhiên.
“Chuyện ta đương nhiên là bói đi ra, thần cơ diệu toán giỏi nhất thế giới luôn.” Diệp Thần khoe mẽ nói.
“Phi Yên đừng để hắn lừa, ngươi là ta cháu đương nhiên họ Khúc không lẽ họ ông hàng xóm?” Khúc Dương một bộ đều tức đến hộc máu nói.
“Cũng đúng nha, gia gia họ Khúc đương nhiên ta cũng họ Khúc. Cái này không tính, đại soái ca cho ta bói lại một quẻ được không?” Khúc Phi Yên một bộ gật gù nói.
“Có thể, nhưng cần hôn ta một cái.” Diệp Thần gật đầu đưa ra mình má nói.
“Hôn… Hôn? Phải hôn sao?” Khúc Phi Yên mặt đều đỏ ửng xấu hổ nói.
“Phải hôn một cái thôi. Người khác hôn, ta còn phải mất tiền đấy. Ngươi coi như được lợi.” Diệp Thần nhìn Khúc Phi Yên một bộ cao cao tại thượng không phải ta cố tình chiếm ngươi tiện nghi mà là ngươi được tiện nghi nha.
“Cầm thú.” Một bên Khúc Dương cùng với Lệnh Hồ Xung đều một bộ nhổ nước bọt.
Phi Yên một bộ xấu hổ kiễng chân muốn hôn hôn Diêp Thần lập tức bị nàng gia gia kéo lại. Đùa, đường đường là Khúc Dương, Khúc tả sứ của Nhật Nguyệt Thần Giáo lại để cháu gái mình trước mặt mình bị người ta chiếm đại tiện nghi truyền ra bên ngoài, hắn thế nào tại giang hồ đi lăn lộn.
“Phi Yên vẫn là thôi đi, đừng tin hắn. Lừa đảo chuyên nghiệp đấy.” Khúc Dương nhắc nhở nói.
“Gia gia ngươi rốt cuộc là làm cái gì nha? Mãi ta mới có cơ hội mất đi nụ hôn đầu cho cái soái ca như vậy. Ngươi đừng có mà chen ngang được hay không? Thật tình… đại soái ca ta tới hôn ngươi thoáng cai.” Khúc Phi Yên đôi mắt liền hiện ra hai chữ háo sắc tách ra Khúc Dương đến gần Diệp Thần hôn lên môi của hắn.
Khúc Dương ngồi một góc che đầu thất thần: “Chất nữ của ta thế nào lại mê trai như vậy chứ? Kiếp trước nàng bộ thiếu đàn ông lắm hay sao?”
“Chẹp chẹp… thật mềm… Phi Yên ta tiếp tục bói cho ngươi một quẻ.” Diệp Thần một bộ được lợi cười cười nói.
“Đại soái ca ngươi mau bói nha. Nếu bói tốt, ta liền trả lương bói thêm lầm nữa.” Khúc Phi Yên một bộ hám trai đáp.
“Tốt, ta thấy… trong tương lai của ngươi...” Diệp Thần giả vờ thần bí bấm bấm ngón tay nói.
“Tương Lai?” Lệnh Hồ Xung cùng với Khúc Phi Yên với lại cả Khúc Dương lão đầu đều cảm thấy hứng thú. Tương lai món đồ này thật sự đoán không được.
“Ta thấy… ta thấy...” Diệp Thần thần bí trả lời.
“Thấy cái gì nói mẹ ra đi.” Ba người đều một bộ nóng ruột.
“Ta thấy tương lai của Phi Yên sẽ có một người đàn ông… tại trên giường của Phi Yên… ta thấy gương mặt của hắn.” Diệp Thần một bộ bí ẩn nói.
“Gương mặt là ai?” Khúc Phi Yên đều tò mò muốn lật bàn.
“Ta thấy gương mặt đó giống như là ta.” Diệp Thần cười tà mị nhìn Khúc Phi Yên nói.
Lệnh Hồ Xung cùng với Khúc Dương đôi mắt đều bạch khinh bỉ: “Vô liêm sỉ.”
“Chẳng lẽ… chúng ta...” Khúc Phi Yên một bộ mê trai nhìn Diệp Thần.
“Không ổn, cứ thế này, cháu gái thân yêu của ta liền bị tên tiểu tử này lừa đi mất.” Khúc Dương nhìn mình cháu gái mê mẩn trai.
“Phi Yên chúng ta rời đi thôi.” Khúc Dương muốn đem cháu gái mình rời đi, hiện tại Hấp Tinh Đại Pháp có phải là thật hay giả đã không còn quan trọng nữa rồi. Ở đây lúc nữa, hắn đi hai về một luôn thua chì thua luôn chài.
“Đại gia gia, ngươi làm thế nào lại như vậy chứ? Khó khăn lắm ta mới tìm được ý lang quân ngươi thế nào kéo ta đi. Có đi ngươi liền đi mình đi.” Khúc Phi Yên một bộ tính tình cần trai không cần ông nội nói.
“Mẹ nó, tên tiểu tử này có cái gì hơn ta? Cháu gái ta bị ngươi bỏ cái thuốc mê.” Khúc Dương muốn đập tiểu tử này một trận nói.
“Ta có cái gì hơn ngươi? Hỏi câu rất hay, đẹp trai hơn.” Diệp Thần vuốt vuốt tóc nói.
“Ngươi nghĩ đẹp trai nói cái gì cũng đúng sao?” Khúc Dương cùng Lệnh Hồ Xung đều tức hộc máu nói.
“Đúng nha, đẹp trai ai nhìn cũng phải nể, ngươi xem Phi Yên, tối nay động phòng thế nào?” Diệp Thần sờ sờ đầu Phi Yên nói.
“Ưm...” Khúc Phi Yên một bộ đỏ mặt thẹn thùng gật đầu.
“Cầm thú nha, còn nữa Phi Yên ngươi biểu hiện thế là sao? Ngươi không thể bán đứng chúng ta như thế đâu. Gia gia của ngươi còn ở bên này đâu.” Khúc Dương cùng Lệnh Hồ Xung đều điên đầu nói.
“Đúng, gia gia hay là… để đại ca ca bói cho ngươi một quẻ?” Khúc Phi Yên liền nảy ra cái này ý nói.
“Bàng môn tà đạo, ta mới không tin.” Khúc Dương một bộ lắc đầu nói.
“Khúc tả sứ của ma giáo còn dám nói không tin bàng môn tà đạo ngươi có tư cách sao?” Diệp Thần cùng Lệnh Hồ Xung khinh bỉ nói.
“Khụ khụ, vậy để ta thử xem biệt tài của thần cơ diệu toán ngươi đến đâu.” Khúc Dương không biết xấu hổ sau đó liền đưa môi đến muốn hôn Diệp Thần nói.
“Lão đầu tử ngươi chu môi làm cái đếch gì vậy? Lão tử cũng không thích chơi gay” Diệp Thần một bộ kinh dị nghi hoặc nói.
“Không phải nói là muốn bói cần trả tiền sao?” Khúc Dương nghi hoặc hỏi.
“Người già coi bói, ai lại lấy tiền của người già? Ông nội đi coi bói đương nhiên là để hậu bối trả tiền… Chu moa… đó thế mới gọi là có hiếu.” Diệp Thần chủ động đem Khúc Phi Yên môi cho gặm nói.
“Đúng đúng,... đại soái ca nói chí phải. Gia gia ta rất có hiếu nha.” Khúc Phi Yên đỏ mặt xấu hổ nói.
Khúc Dương một bộ thẫn thờ che mặt đau đầu: “Ta rốt cuộc kiếp trước đã tạo nghiệt gì chứ?”
/782
|