Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trầm ngâm nói: "Hiện nay chỉ có thể thoát đi từ không trung, mượn tốc độ kinh người của siêu khoái mộc diên, đánh cuộc với vận khí vậy."
Hoa Thanh nhìn vào trong Ngưng Vụ Trì, nhẹ giọng nói: "Vật ở trong ao nếu như xuất thế chỉ sợ sẽ mang đến không ít nguy cơ."
Thiên Vũ nói: "Nó gây tai họa cho ai thì còn chưa biết được, chúng ta lúc này bất chấp tất cả rồi. Chờ tương lai có được thực lực mạnh mẽ sẽ quay lại thu thập bọn chúng vậy."
Hoa Thanh cười cười nói: "Nếu đã như thế, chúng ta phải nắm chặt thời cơ, đi nhanh thôi."
Thiên Vũ nghe vậy nhanh chóng lấy ra siêu khoái mộc diên dành cho hai người đồng phát động trang bị, hắn và Hoa Thanh và nhau ngồi trên mộc diên mang theo âm thanh gào thét lao lên tận trời cao.
Vào lúc đó, Hắc Lân Vương Xà và Hàn Giao song song ngăn trở, cả hai đều há mồm phun ra một đạo quang mang cố gắng đánh rơi hai người xuống.
Cũng may siêu khoái mộc diên danh bất hư truyền, tránh thoát được Hắc Lân Vương Xà công kích, nhưng lại bị Huyền Hàn Khí trong miệng Hàn Giao phun ra bắn trúng, lộ tuyến phi hành liền thay đổi, bay thẳng đến một ngọn núi cách đó vài dặm.
Do bị Huyền Hàn Khí đánh trúng siêu khoái mộc diên bị ảnh hưởng tạm thời mất đi khả năng điều khiển, điều này làm cho Thiên Vũ và Hoa Thanh rất lo lắng.
Đồng thời, Hàn Giao phát ra huyền hàn khí có uy lực kinh người, lấy thực lực Hoa Thanh lúc này đã là Võ giả trung cấp Hoàng cấp thượng giai, thế mà chỉ trong nháy mắt đã bị đông thành một khối băng.
Tình hình Thiên Vũ tốt hơn một chút, khi cảm thấy được nguy hiểm hắn liền chuyển hóa công pháp, toàn lực vận chuyển Hàn Băng Quyết, cuối cùng không có bị đông lạnh thành một cục băng.
Cho dù như vậy, thân thể Thiên Vũ cũng xuất hiện tình trạng lạnh cóng, dưới tình huống này đó là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Bởi vì giờ phút này siêu khoái mộc diên đang chở Thiên Vũ và Hoa Thanh bay nhanh về phía ngọn núi, sau một lát sẽ đâm đầu vào đó rồi.
Thiên Vũ nếu không thể kịp thời khôi phục năng lực hành động, hắn và Hoa Thanh sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Trước mắt, Hoa Thanh đã bị đông cứng thành người băng, không có bất cứ năng lực tự cứu nào, hết thảy hy vọng đều ký thác trên người Thiên Vũ, mà hắn chỉ có thời gian vài phút mà thôi.
Ý thức được tình huống không ổn, Thiên Vũ toàn lực thúc dục chân khí, khi mà mộc diên còn cách đỉnh núi không tới 5 thước, cuối cùng hắn thành công khôi phục năng lực hành động của mình, gấp gáp ôm Hoa Thanh, toàn lực phóng ra ngoài.
Một tiếng ầm vang thật lớn, siêu khoái mộc diên va vào đỉnh núi, nhất thời nát thành mảnh nhỏ.
Thiên Vũ ôm Hoa Thanh nhanh chóng phóng đi, mặc dù may mắn tránh được một kiếp, nhưng tình trạng thân thể vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục, cả hai đang rơi rất nhanh xuống mặt đất.
Một khắc kia, ánh mắt Thiên Vũ lộ ra vẻ hoảng sợ bất an, mạnh mẽ xoay người che chở Hoa Thanh ở trên, đồng thời thi triển Hàn Băng Quyết, tận lực hút đi hàn khí trên người nàng.
Hoa Thanh bị đông cứng thành người băng, nếu như rơi xuống đất chắc chắn va chạm mãnh liệt sẽ làm cho thân thể vỡ tan thành từng mảnh, chết chắc rồi.
Thiên Vũ cực kỳ lo lắng, không thể để cho tình huống như vậy xảy ra được.
Hoa Thanh ở trong khối băng lưu ý ánh mắt Thiên Vũ, tựa hồ rõ ràng tấm lòng hắn, bản thân nàng cũng toàn lực thúc dục Đại Nhật chân khí, dự định hòa tan lớp băng cứng trên người.
Thời gian ngăn cách sinh tử chỉ một đường mỏng manh, Thiên Vũ và Hoa Thanh hợp toàn lực tranh đoạt một đường sinh cơ với tử thần.
Siêu khoái mộc diên bể tan tành trong màn đêm yên tĩnh, cho nên hấp dẫn sự chú ý rất lớn.
Lúc đó, nơi sườn núi có một thân ảnh màu trắng đúng lúc nhìn thấy một màn này, lập tức phóng người bay đi.
Khi Thiên Vũ và Hoa Thanh rơi xuống, thân ảnh màu trắng đó vừa lúc chạy tới đỉnh núi, sau khi nhìn rõ tình hình hai người, thân ảnh màu trắng phi thân bay lên, hai tay phát ra một chưởng nhu hòa, vững vàng nâng đỡ Thiên Vũ và Hoa Thanh.
Lúc này, băng cứng trên người Hoa Thanh đã được cả hai hợp sức hòa tan, mặc dù Hoa Thanh còn chưa thể nhúc nhích nhưng nàng đã không còn bị tử vong uy hiếp.
Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm quay đầu nhìn lại thân ảnh màu trắng kia, dung mạo đối phương làm cho hắn nhất thời sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Hồng Di tiểu thư, là nàng hả?"
Hồng Di cười nói: "Nếu không phải là ta thì ai lại ra tay tiếp các ngươi chứ?"
Hoa Thanh ánh mắt kỳ dị, nhẹ giọng nói: "Cám ơn nàng, Hồng Di."
Hồng Di nói: "Không cần phải tạ ơn, trước kia các ngươi cũng đã giúp ta, bây giờ xem như thanh toán xong đi. Các ngươi mới vừa xảy ra chuyện gì?"
Thiên Vũ xoay người rơi xuống đất vừa bắt được cánh tay Hoa Thanh, một bên dùng Đại Nhật chân khí trợ giúp nàng khu trừ hàn khí trong cơ thể, một bên hồi đáp: "Mới vừa nãy muốn trốn tránh Hàn Giao và Hắc Lân Vương Xà, vạn bất đắc dĩ mới mượn siêu khoái mộc diên chạy trốn, ai ngờ lại bị huyền khí Hàn Giao đánh trúng, thiếu chút nữa chết ở chỗ này rồi."
Hồng Di cười mắng: "Đầu đất, trước mặt loại quái vật lớn như vậy, mà lại định thoát đi từ không trung quả thực chính là muốn chết."
Thiên Vũ cười khổ nói: "Không có cách nào khác, trên mặt đất còn có một đầu Hắc Tinh Tinh thân cao hơn mười trượng, nó lại càng không thể trêu vào được."
Hồng Di kinh ngạc nói: "Hắc Tinh Tinh, thân cao hơn mười trượng? Chẳng lẽ là Kim Cương Cự Linh?"
Thiên Vũ nói: "Có lẽ là thế, dù sao ta cũng không nhận ra. Nàng thì vì sao còn ở nơi này?"
Hồng Di trợn mắt nhìn Thiên, u oán nói: "Còn không phải là vì tìm ngươi để báo tin hay sao? Xem như ta hồi báo cái ơn viện thủ lúc trước."
Thiên Vũ cười nói: "Chỉ là thuận tiện mà thôi, không đáng nhắc đến. Nàng đặc biệt tìm ta không biết là vì tin tức gì?"
Hồng Di nhìn kỹ Thiên Vũ, kinh dị nói: "Ngươi đã thay đổi rất khác, đây là có chuyện gì?"
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Có sao? Ta vì sao không cảm thấy nhỉ?"
Hồng Di trầm ngâm nói: "Trên người của ngươi có thêm một phần thành thục và tự tin, ít đi vài phần non nớt và vọng động, cảm giác như là hai người khác hẳn nhau vậy." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ lại cười cười nói: "Có chỗ nào khác nhau nữa?"
Hồng Di cẩn thận đánh giá Thiên Vũ, nói: "Nam nhân mị lực chính là ở tự tin, ngươi đã bắt đầu có sức hấp dẫn đối với phụ nữ đó."
Thiên Vũ cười nói: "Thật sự? Vậy nàng có bị ta hấp dẫn hay không đây?"
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ, như cười như không nói: "Coi chừng Hoa Thanh ghen nha, ngươi còn không hiểu cách xử lý cảm tình. Trước mắt, cao thủ Tiêu gia đang canh giữ ở ngoài Ngưng Vụ Cốc, ngươi tốt nhất là đi đường vòng."
Thiên Vũ hỏi: "Ngươi tới chính là vì muốn nói cho ta biết tin tức này?"
Hồng Di nói: "Ta đến chính là vì việc này, hiện tại Tiêu gia phái ra không ít cao thủ, trong đó có cả Tiêu Thư Tài, Tiêu Hòa, Tiêu quang huy. Lấy thực lực trước mắt của ngươi phỏng chừng đấu không lại bọn hắn. Tốt nhất là tránh xa ra, sau hãy tính tiếp."
Thiên Vũ tiếp tục hỏi Hồng Di: "Thực lực Tiêu Thư Tài đại khái là ở cảnh giới nào?"
Hồng Di trầm ngâm một hồi, rồi nói: "Chuyện này ta không khẳng định rõ được, hẳn là vào khoảng Võ sĩ trung cấp tới Võ sĩ cao cấp."
Hoa Thanh lo lắng nói: "Thực lực mạnh như vậy sao? Chúng ta quả thật không dễ ứng phó rồi."
Thiên Vũ khẽ nhíu chân mày, lãnh đạm nói: "Thắng bại không hoàn toàn do thực lực quyết định mà."
Hồng Di kinh ngạc hỏi: "Ngươi không sợ?"
Thiên Vũ hừ lạnh nói: "Người lương thiện thường bị người ta khi dễ. Nếu Tiêu gia đã tìm ta gây phiền toái, ta làm sao có thể để cho bọn họ sinh sống thoải mái được?"
Hồng Di cười nói: "Dũng khí là đáng khen, thế nhưng phương thức này lại không thể làm. Tiêu gia mặc kệ nói như thế nào cũng là đứng đầu ba đại thế gia ở trấn Thiết Thạch. Hhuống hồ, Tiêu gia hiện tại còn đang ở thời kỳ cực thịnh. Ngươi lúc này đấu với bọn hắn, đó là lựa chọn không sáng suốt." Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ cười to nói: "Nam tử hán có cái nên làm, có việc nên bỏ. Nếu người của Tiêu gia ở nơi đó chờ ta, ta làm sao có thể để cho bọn họ thất vọng quay về?"
Hoa Thanh cảm nhận được hào khí của Thiên Vũ, mỉm cười nói: "Ta ủng hộ ngươi!"
Hồng Di ngỡ ngàng ngần ngại người ngơ ngác ngó ngu ngơ ngọng nghịu, mở miệng nhắc nhở: "Hoa Thanh, đây không phải là trò đùa, ngươi tốt nhất nên khuyên Thiên Vũ đi."
Hoa Thanh đạm nhã nói: "Ta hiểu rõ con người Thiên Vũ, càng tín nhiệm hắn, hắn càng có quyết tâm đánh một trận, không phải không công đi chịu chết đâu."
Hồng Di đã hơi bực mình, gắt giọng nói: "Uổng phí ta có ý tốt, hai ngươi lại không chịu nghe, thật sự là đáng giận mà!"
Thiên Vũ nghiêm mặt nói: "Cám ơn ý tốt của nàng, ta sẽ nhớ kỹ phần ân tình này, tương lai nàng nếu có chuyện gì thì cứ trực tiếp tìm đến ta, ta sẽ dốc toàn trợ giúp nàng."
Hồng Di liếc mắt qua hắn, nhìn chăm chú một hồi, rồi lại cười nói: "Nhớ kỹ đêm nay câu này đó, chỉ cần ngươi không chết, ta nhất định sẽ tới tìm ngươi."
Thiên Vũ nói: "Yên tâm, ta làm người cho tới bây giờ sống rất đơn giản, chỉ cần đối tốt với ta, ta sẽ báo đáp lại mười lần. Người nào gây bất lợi cho ta, ta nhất định ăn miếng trả miếng."
Hồng Di cười nói: "Thiện ác rõ ràng, coi như ngươi là người tốt đi. Ta chúc ngươi hết thảy thuận lợi và bình an, sớm ngày trở về."
Hồng Di dời ánh mắt nhìn qua Hoa Thanh, lập tức phất tay xoay người biến mất ở trong bóng đêm.
Đưa mắt nhìn Hồng Di rời đi, Hoa Thanh than nhẹ: "Đây chính là một loại người nhiều mặt, ngươi và nàng gặp gỡ tốt nhất nên cẩn thận một chút."
Thiên Vũ cười nói: "Nói chuyện cùng người như vậy, ta sẽ học được rất nhiều việc. Một người nếu muốn phát triển nhanh chóng thì phần kinh nghiệm là không thể thiếu được."
Hoa Thanh đạm nhã nói: "Có đôi khi phát triển quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt, chỉ có điều ngươi lại không thể nhận thức đạo lý này. Đi thôi, người của Tiêu gia đang chờ đó."
Hoa Thanh nói xong quay người đi luôn.
Thiên Vũ xuất thần nhìn theo bóng lưng Hoa Thanh, lát sau khôi phục thanh tỉnh thân hình chợt nhấp nháy nhí nhảnh đuổi theo Hoa Thanh, theo thói quen kéo cánh tay của nàng lại, cùng nhau đi tới lối ra vào Ngưng Vụ Cốc.
Lúc này đây Thiên Vũ lựa chọn đối mặt, hắn và Tiêu gia lần đầu tiên giao phong chính diện sẽ có kết cục như thế nào đây?
Ngay lúc Thiên Vũ và Hoa Thanh tiến vào Ngưng Vụ Cốc không lâu, cao thủ Tiêu gia liền nghe tin chạy tới, trước sau chỉ cách có một đoạn thời gian ngắn.
Lúc này, cao thủ Tiêu gia chia ra làm hai nhóm, nhóm trước tiên đuổi theo chính là Tiêu Quang Huy và bốn người thuộc hạ, nhóm kia chính là Tiêu Thư Tài cùng Tiêu Hòa.
Hai nhóm người hội hợp, Tiêu Thư Tài hỏi: "Xác định Thiên Vũ đi tới nơi này sao?"
Tiêu Quang Huy sắc mặt âm trầm, nói: "Theo tin tức chúng ta thu được, Thiên Vũ tự tay giết chết Tiêu Nguyên Quân, sau đó đi thẳng theo phương hướng này, hẳn là đã tiến nhập Ngưng Vụ Cốc."
Tiêu Thư Tài kinh ngạc nói: "Thiên Vũ giết chết Tiêu Nguyên Quân? Điều này sao có thể được?"
Tiêu Quang Huy nói: "Ta cũng rất hoài nghi, nhưng mà đệ tử Tiêu gia tận mắt nhìn thấy, hẳn là không giả."
Tiêu Hòa nghi ngờ nói: "Thiên Vũ rời khỏi Phân Đường Thiết Thạch mới có mấy ngày? Lấy thực lực hắn ở Phân Đường Thiết Thạch khi đó chỉ là 57 điểm giá trị Tâm Hỏa, mặc dù mỗi ngày dùng đan dược tu luyện cũng không có khả năng giết nổi Tiêu Nguyên Quân, hắn nhất định là dùng thủ đoạn hèn hạ nào đó để ám toán rồi."Quyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 89
Người báo tin
Dịch: A Tút
Nguồn: Banlonghoi.com
Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trầm ngâm nói: "Hiện nay chỉ có thể thoát đi từ không trung, mượn tốc độ kinh người của siêu khoái mộc diên, đánh cuộc với vận khí vậy."
Hoa Thanh nhìn vào trong Ngưng Vụ Trì, nhẹ giọng nói: "Vật ở trong ao nếu như xuất thế chỉ sợ sẽ mang đến không ít nguy cơ."
Thiên Vũ nói: "Nó gây tai họa cho ai thì còn chưa biết được, chúng ta lúc này bất chấp tất cả rồi. Chờ tương lai có được thực lực mạnh mẽ sẽ quay lại thu thập bọn chúng vậy."
Hoa Thanh cười cười nói: "Nếu đã như thế, chúng ta phải nắm chặt thời cơ, đi nhanh thôi."
Thiên Vũ nghe vậy nhanh chóng lấy ra siêu khoái mộc diên dành cho hai người đồng phát động trang bị, hắn và Hoa Thanh và nhau ngồi trên mộc diên mang theo âm thanh gào thét lao lên tận trời cao.
Vào lúc đó, Hắc Lân Vương Xà và Hàn Giao song song ngăn trở, cả hai đều há mồm phun ra một đạo quang mang cố gắng đánh rơi hai người xuống.
Cũng may siêu khoái mộc diên danh bất hư truyền, tránh thoát được Hắc Lân Vương Xà công kích, nhưng lại bị Huyền Hàn Khí trong miệng Hàn Giao phun ra bắn trúng, lộ tuyến phi hành liền thay đổi, bay thẳng đến một ngọn núi cách đó vài dặm.
Do bị Huyền Hàn Khí đánh trúng siêu khoái mộc diên bị ảnh hưởng tạm thời mất đi khả năng điều khiển, điều này làm cho Thiên Vũ và Hoa Thanh rất lo lắng.
Đồng thời, Hàn Giao phát ra huyền hàn khí có uy lực kinh người, lấy thực lực Hoa Thanh lúc này đã là Võ giả trung cấp Hoàng cấp thượng giai, thế mà chỉ trong nháy mắt đã bị đông thành một khối băng.
Tình hình Thiên Vũ tốt hơn một chút, khi cảm thấy được nguy hiểm hắn liền chuyển hóa công pháp, toàn lực vận chuyển Hàn Băng Quyết, cuối cùng không có bị đông lạnh thành một cục băng.
Cho dù như vậy, thân thể Thiên Vũ cũng xuất hiện tình trạng lạnh cóng, dưới tình huống này đó là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Bởi vì giờ phút này siêu khoái mộc diên đang chở Thiên Vũ và Hoa Thanh bay nhanh về phía ngọn núi, sau một lát sẽ đâm đầu vào đó rồi.
Thiên Vũ nếu không thể kịp thời khôi phục năng lực hành động, hắn và Hoa Thanh sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Trước mắt, Hoa Thanh đã bị đông cứng thành người băng, không có bất cứ năng lực tự cứu nào, hết thảy hy vọng đều ký thác trên người Thiên Vũ, mà hắn chỉ có thời gian vài phút mà thôi.
Ý thức được tình huống không ổn, Thiên Vũ toàn lực thúc dục chân khí, khi mà mộc diên còn cách đỉnh núi không tới 5 thước, cuối cùng hắn thành công khôi phục năng lực hành động của mình, gấp gáp ôm Hoa Thanh, toàn lực phóng ra ngoài.
Một tiếng ầm vang thật lớn, siêu khoái mộc diên va vào đỉnh núi, nhất thời nát thành mảnh nhỏ.
Thiên Vũ ôm Hoa Thanh nhanh chóng phóng đi, mặc dù may mắn tránh được một kiếp, nhưng tình trạng thân thể vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục, cả hai đang rơi rất nhanh xuống mặt đất.
Một khắc kia, ánh mắt Thiên Vũ lộ ra vẻ hoảng sợ bất an, mạnh mẽ xoay người che chở Hoa Thanh ở trên, đồng thời thi triển Hàn Băng Quyết, tận lực hút đi hàn khí trên người nàng.
Hoa Thanh bị đông cứng thành người băng, nếu như rơi xuống đất chắc chắn va chạm mãnh liệt sẽ làm cho thân thể vỡ tan thành từng mảnh, chết chắc rồi.
Thiên Vũ cực kỳ lo lắng, không thể để cho tình huống như vậy xảy ra được.
Hoa Thanh ở trong khối băng lưu ý ánh mắt Thiên Vũ, tựa hồ rõ ràng tấm lòng hắn, bản thân nàng cũng toàn lực thúc dục Đại Nhật chân khí, dự định hòa tan lớp băng cứng trên người.
Thời gian ngăn cách sinh tử chỉ một đường mỏng manh, Thiên Vũ và Hoa Thanh hợp toàn lực tranh đoạt một đường sinh cơ với tử thần.
Siêu khoái mộc diên bể tan tành trong màn đêm yên tĩnh, cho nên hấp dẫn sự chú ý rất lớn.
Lúc đó, nơi sườn núi có một thân ảnh màu trắng đúng lúc nhìn thấy một màn này, lập tức phóng người bay đi.
Khi Thiên Vũ và Hoa Thanh rơi xuống, thân ảnh màu trắng đó vừa lúc chạy tới đỉnh núi, sau khi nhìn rõ tình hình hai người, thân ảnh màu trắng phi thân bay lên, hai tay phát ra một chưởng nhu hòa, vững vàng nâng đỡ Thiên Vũ và Hoa Thanh.
Lúc này, băng cứng trên người Hoa Thanh đã được cả hai hợp sức hòa tan, mặc dù Hoa Thanh còn chưa thể nhúc nhích nhưng nàng đã không còn bị tử vong uy hiếp.
Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm quay đầu nhìn lại thân ảnh màu trắng kia, dung mạo đối phương làm cho hắn nhất thời sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Hồng Di tiểu thư, là nàng hả?"
Hồng Di cười nói: "Nếu không phải là ta thì ai lại ra tay tiếp các ngươi chứ?"
Hoa Thanh ánh mắt kỳ dị, nhẹ giọng nói: "Cám ơn nàng, Hồng Di."
Hồng Di nói: "Không cần phải tạ ơn, trước kia các ngươi cũng đã giúp ta, bây giờ xem như thanh toán xong đi. Các ngươi mới vừa xảy ra chuyện gì?"
Thiên Vũ xoay người rơi xuống đất vừa bắt được cánh tay Hoa Thanh, một bên dùng Đại Nhật chân khí trợ giúp nàng khu trừ hàn khí trong cơ thể, một bên hồi đáp: "Mới vừa nãy muốn trốn tránh Hàn Giao và Hắc Lân Vương Xà, vạn bất đắc dĩ mới mượn siêu khoái mộc diên chạy trốn, ai ngờ lại bị huyền khí Hàn Giao đánh trúng, thiếu chút nữa chết ở chỗ này rồi."
Hồng Di cười mắng: "Đầu đất, trước mặt loại quái vật lớn như vậy, mà lại định thoát đi từ không trung quả thực chính là muốn chết."
Thiên Vũ cười khổ nói: "Không có cách nào khác, trên mặt đất còn có một đầu Hắc Tinh Tinh thân cao hơn mười trượng, nó lại càng không thể trêu vào được."
Hồng Di kinh ngạc nói: "Hắc Tinh Tinh, thân cao hơn mười trượng? Chẳng lẽ là Kim Cương Cự Linh?"
Thiên Vũ nói: "Có lẽ là thế, dù sao ta cũng không nhận ra. Nàng thì vì sao còn ở nơi này?"
Hồng Di trợn mắt nhìn Thiên, u oán nói: "Còn không phải là vì tìm ngươi để báo tin hay sao? Xem như ta hồi báo cái ơn viện thủ lúc trước."
Thiên Vũ cười nói: "Chỉ là thuận tiện mà thôi, không đáng nhắc đến. Nàng đặc biệt tìm ta không biết là vì tin tức gì?"
Hồng Di nhìn kỹ Thiên Vũ, kinh dị nói: "Ngươi đã thay đổi rất khác, đây là có chuyện gì?"
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Có sao? Ta vì sao không cảm thấy nhỉ?"
Hồng Di trầm ngâm nói: "Trên người của ngươi có thêm một phần thành thục và tự tin, ít đi vài phần non nớt và vọng động, cảm giác như là hai người khác hẳn nhau vậy." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ lại cười cười nói: "Có chỗ nào khác nhau nữa?"
Hồng Di cẩn thận đánh giá Thiên Vũ, nói: "Nam nhân mị lực chính là ở tự tin, ngươi đã bắt đầu có sức hấp dẫn đối với phụ nữ đó."
Thiên Vũ cười nói: "Thật sự? Vậy nàng có bị ta hấp dẫn hay không đây?"
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ, như cười như không nói: "Coi chừng Hoa Thanh ghen nha, ngươi còn không hiểu cách xử lý cảm tình. Trước mắt, cao thủ Tiêu gia đang canh giữ ở ngoài Ngưng Vụ Cốc, ngươi tốt nhất là đi đường vòng."
Thiên Vũ hỏi: "Ngươi tới chính là vì muốn nói cho ta biết tin tức này?"
Hồng Di nói: "Ta đến chính là vì việc này, hiện tại Tiêu gia phái ra không ít cao thủ, trong đó có cả Tiêu Thư Tài, Tiêu Hòa, Tiêu quang huy. Lấy thực lực trước mắt của ngươi phỏng chừng đấu không lại bọn hắn. Tốt nhất là tránh xa ra, sau hãy tính tiếp."
Thiên Vũ tiếp tục hỏi Hồng Di: "Thực lực Tiêu Thư Tài đại khái là ở cảnh giới nào?"
Hồng Di trầm ngâm một hồi, rồi nói: "Chuyện này ta không khẳng định rõ được, hẳn là vào khoảng Võ sĩ trung cấp tới Võ sĩ cao cấp."
Hoa Thanh lo lắng nói: "Thực lực mạnh như vậy sao? Chúng ta quả thật không dễ ứng phó rồi."
Thiên Vũ khẽ nhíu chân mày, lãnh đạm nói: "Thắng bại không hoàn toàn do thực lực quyết định mà."
Hồng Di kinh ngạc hỏi: "Ngươi không sợ?"
Thiên Vũ hừ lạnh nói: "Người lương thiện thường bị người ta khi dễ. Nếu Tiêu gia đã tìm ta gây phiền toái, ta làm sao có thể để cho bọn họ sinh sống thoải mái được?"
Hồng Di cười nói: "Dũng khí là đáng khen, thế nhưng phương thức này lại không thể làm. Tiêu gia mặc kệ nói như thế nào cũng là đứng đầu ba đại thế gia ở trấn Thiết Thạch. Hhuống hồ, Tiêu gia hiện tại còn đang ở thời kỳ cực thịnh. Ngươi lúc này đấu với bọn hắn, đó là lựa chọn không sáng suốt." Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ cười to nói: "Nam tử hán có cái nên làm, có việc nên bỏ. Nếu người của Tiêu gia ở nơi đó chờ ta, ta làm sao có thể để cho bọn họ thất vọng quay về?"
Hoa Thanh cảm nhận được hào khí của Thiên Vũ, mỉm cười nói: "Ta ủng hộ ngươi!"
Hồng Di ngỡ ngàng ngần ngại người ngơ ngác ngó ngu ngơ ngọng nghịu, mở miệng nhắc nhở: "Hoa Thanh, đây không phải là trò đùa, ngươi tốt nhất nên khuyên Thiên Vũ đi."
Hoa Thanh đạm nhã nói: "Ta hiểu rõ con người Thiên Vũ, càng tín nhiệm hắn, hắn càng có quyết tâm đánh một trận, không phải không công đi chịu chết đâu."
Hồng Di đã hơi bực mình, gắt giọng nói: "Uổng phí ta có ý tốt, hai ngươi lại không chịu nghe, thật sự là đáng giận mà!"
Thiên Vũ nghiêm mặt nói: "Cám ơn ý tốt của nàng, ta sẽ nhớ kỹ phần ân tình này, tương lai nàng nếu có chuyện gì thì cứ trực tiếp tìm đến ta, ta sẽ dốc toàn trợ giúp nàng."
Hồng Di liếc mắt qua hắn, nhìn chăm chú một hồi, rồi lại cười nói: "Nhớ kỹ đêm nay câu này đó, chỉ cần ngươi không chết, ta nhất định sẽ tới tìm ngươi."
Thiên Vũ nói: "Yên tâm, ta làm người cho tới bây giờ sống rất đơn giản, chỉ cần đối tốt với ta, ta sẽ báo đáp lại mười lần. Người nào gây bất lợi cho ta, ta nhất định ăn miếng trả miếng."
Hồng Di cười nói: "Thiện ác rõ ràng, coi như ngươi là người tốt đi. Ta chúc ngươi hết thảy thuận lợi và bình an, sớm ngày trở về."
Hồng Di dời ánh mắt nhìn qua Hoa Thanh, lập tức phất tay xoay người biến mất ở trong bóng đêm.
Đưa mắt nhìn Hồng Di rời đi, Hoa Thanh than nhẹ: "Đây chính là một loại người nhiều mặt, ngươi và nàng gặp gỡ tốt nhất nên cẩn thận một chút."
Thiên Vũ cười nói: "Nói chuyện cùng người như vậy, ta sẽ học được rất nhiều việc. Một người nếu muốn phát triển nhanh chóng thì phần kinh nghiệm là không thể thiếu được."
Hoa Thanh đạm nhã nói: "Có đôi khi phát triển quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt, chỉ có điều ngươi lại không thể nhận thức đạo lý này. Đi thôi, người của Tiêu gia đang chờ đó."
Hoa Thanh nói xong quay người đi luôn.
Thiên Vũ xuất thần nhìn theo bóng lưng Hoa Thanh, lát sau khôi phục thanh tỉnh thân hình chợt nhấp nháy nhí nhảnh đuổi theo Hoa Thanh, theo thói quen kéo cánh tay của nàng lại, cùng nhau đi tới lối ra vào Ngưng Vụ Cốc.
Lúc này đây Thiên Vũ lựa chọn đối mặt, hắn và Tiêu gia lần đầu tiên giao phong chính diện sẽ có kết cục như thế nào đây?
Ngay lúc Thiên Vũ và Hoa Thanh tiến vào Ngưng Vụ Cốc không lâu, cao thủ Tiêu gia liền nghe tin chạy tới, trước sau chỉ cách có một đoạn thời gian ngắn.
Lúc này, cao thủ Tiêu gia chia ra làm hai nhóm, nhóm trước tiên đuổi theo chính là Tiêu Quang Huy và bốn người thuộc hạ, nhóm kia chính là Tiêu Thư Tài cùng Tiêu Hòa.
Hai nhóm người hội hợp, Tiêu Thư Tài hỏi: "Xác định Thiên Vũ đi tới nơi này sao?"
Tiêu Quang Huy sắc mặt âm trầm, nói: "Theo tin tức chúng ta thu được, Thiên Vũ tự tay giết chết Tiêu Nguyên Quân, sau đó đi thẳng theo phương hướng này, hẳn là đã tiến nhập Ngưng Vụ Cốc."
Tiêu Thư Tài kinh ngạc nói: "Thiên Vũ giết chết Tiêu Nguyên Quân? Điều này sao có thể được?"
Tiêu Quang Huy nói: "Ta cũng rất hoài nghi, nhưng mà đệ tử Tiêu gia tận mắt nhìn thấy, hẳn là không giả."
Tiêu Hòa nghi ngờ nói: "Thiên Vũ rời khỏi Phân Đường Thiết Thạch mới có mấy ngày? Lấy thực lực hắn ở Phân Đường Thiết Thạch khi đó chỉ là 57 điểm giá trị Tâm Hỏa, mặc dù mỗi ngày dùng đan dược tu luyện cũng không có khả năng giết nổi Tiêu Nguyên Quân, hắn nhất định là dùng thủ đoạn hèn hạ nào đó để ám toán rồi."
Hoa Thanh nhìn vào trong Ngưng Vụ Trì, nhẹ giọng nói: "Vật ở trong ao nếu như xuất thế chỉ sợ sẽ mang đến không ít nguy cơ."
Thiên Vũ nói: "Nó gây tai họa cho ai thì còn chưa biết được, chúng ta lúc này bất chấp tất cả rồi. Chờ tương lai có được thực lực mạnh mẽ sẽ quay lại thu thập bọn chúng vậy."
Hoa Thanh cười cười nói: "Nếu đã như thế, chúng ta phải nắm chặt thời cơ, đi nhanh thôi."
Thiên Vũ nghe vậy nhanh chóng lấy ra siêu khoái mộc diên dành cho hai người đồng phát động trang bị, hắn và Hoa Thanh và nhau ngồi trên mộc diên mang theo âm thanh gào thét lao lên tận trời cao.
Vào lúc đó, Hắc Lân Vương Xà và Hàn Giao song song ngăn trở, cả hai đều há mồm phun ra một đạo quang mang cố gắng đánh rơi hai người xuống.
Cũng may siêu khoái mộc diên danh bất hư truyền, tránh thoát được Hắc Lân Vương Xà công kích, nhưng lại bị Huyền Hàn Khí trong miệng Hàn Giao phun ra bắn trúng, lộ tuyến phi hành liền thay đổi, bay thẳng đến một ngọn núi cách đó vài dặm.
Do bị Huyền Hàn Khí đánh trúng siêu khoái mộc diên bị ảnh hưởng tạm thời mất đi khả năng điều khiển, điều này làm cho Thiên Vũ và Hoa Thanh rất lo lắng.
Đồng thời, Hàn Giao phát ra huyền hàn khí có uy lực kinh người, lấy thực lực Hoa Thanh lúc này đã là Võ giả trung cấp Hoàng cấp thượng giai, thế mà chỉ trong nháy mắt đã bị đông thành một khối băng.
Tình hình Thiên Vũ tốt hơn một chút, khi cảm thấy được nguy hiểm hắn liền chuyển hóa công pháp, toàn lực vận chuyển Hàn Băng Quyết, cuối cùng không có bị đông lạnh thành một cục băng.
Cho dù như vậy, thân thể Thiên Vũ cũng xuất hiện tình trạng lạnh cóng, dưới tình huống này đó là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Bởi vì giờ phút này siêu khoái mộc diên đang chở Thiên Vũ và Hoa Thanh bay nhanh về phía ngọn núi, sau một lát sẽ đâm đầu vào đó rồi.
Thiên Vũ nếu không thể kịp thời khôi phục năng lực hành động, hắn và Hoa Thanh sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Trước mắt, Hoa Thanh đã bị đông cứng thành người băng, không có bất cứ năng lực tự cứu nào, hết thảy hy vọng đều ký thác trên người Thiên Vũ, mà hắn chỉ có thời gian vài phút mà thôi.
Ý thức được tình huống không ổn, Thiên Vũ toàn lực thúc dục chân khí, khi mà mộc diên còn cách đỉnh núi không tới 5 thước, cuối cùng hắn thành công khôi phục năng lực hành động của mình, gấp gáp ôm Hoa Thanh, toàn lực phóng ra ngoài.
Một tiếng ầm vang thật lớn, siêu khoái mộc diên va vào đỉnh núi, nhất thời nát thành mảnh nhỏ.
Thiên Vũ ôm Hoa Thanh nhanh chóng phóng đi, mặc dù may mắn tránh được một kiếp, nhưng tình trạng thân thể vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục, cả hai đang rơi rất nhanh xuống mặt đất.
Một khắc kia, ánh mắt Thiên Vũ lộ ra vẻ hoảng sợ bất an, mạnh mẽ xoay người che chở Hoa Thanh ở trên, đồng thời thi triển Hàn Băng Quyết, tận lực hút đi hàn khí trên người nàng.
Hoa Thanh bị đông cứng thành người băng, nếu như rơi xuống đất chắc chắn va chạm mãnh liệt sẽ làm cho thân thể vỡ tan thành từng mảnh, chết chắc rồi.
Thiên Vũ cực kỳ lo lắng, không thể để cho tình huống như vậy xảy ra được.
Hoa Thanh ở trong khối băng lưu ý ánh mắt Thiên Vũ, tựa hồ rõ ràng tấm lòng hắn, bản thân nàng cũng toàn lực thúc dục Đại Nhật chân khí, dự định hòa tan lớp băng cứng trên người.
Thời gian ngăn cách sinh tử chỉ một đường mỏng manh, Thiên Vũ và Hoa Thanh hợp toàn lực tranh đoạt một đường sinh cơ với tử thần.
Siêu khoái mộc diên bể tan tành trong màn đêm yên tĩnh, cho nên hấp dẫn sự chú ý rất lớn.
Lúc đó, nơi sườn núi có một thân ảnh màu trắng đúng lúc nhìn thấy một màn này, lập tức phóng người bay đi.
Khi Thiên Vũ và Hoa Thanh rơi xuống, thân ảnh màu trắng đó vừa lúc chạy tới đỉnh núi, sau khi nhìn rõ tình hình hai người, thân ảnh màu trắng phi thân bay lên, hai tay phát ra một chưởng nhu hòa, vững vàng nâng đỡ Thiên Vũ và Hoa Thanh.
Lúc này, băng cứng trên người Hoa Thanh đã được cả hai hợp sức hòa tan, mặc dù Hoa Thanh còn chưa thể nhúc nhích nhưng nàng đã không còn bị tử vong uy hiếp.
Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm quay đầu nhìn lại thân ảnh màu trắng kia, dung mạo đối phương làm cho hắn nhất thời sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Hồng Di tiểu thư, là nàng hả?"
Hồng Di cười nói: "Nếu không phải là ta thì ai lại ra tay tiếp các ngươi chứ?"
Hoa Thanh ánh mắt kỳ dị, nhẹ giọng nói: "Cám ơn nàng, Hồng Di."
Hồng Di nói: "Không cần phải tạ ơn, trước kia các ngươi cũng đã giúp ta, bây giờ xem như thanh toán xong đi. Các ngươi mới vừa xảy ra chuyện gì?"
Thiên Vũ xoay người rơi xuống đất vừa bắt được cánh tay Hoa Thanh, một bên dùng Đại Nhật chân khí trợ giúp nàng khu trừ hàn khí trong cơ thể, một bên hồi đáp: "Mới vừa nãy muốn trốn tránh Hàn Giao và Hắc Lân Vương Xà, vạn bất đắc dĩ mới mượn siêu khoái mộc diên chạy trốn, ai ngờ lại bị huyền khí Hàn Giao đánh trúng, thiếu chút nữa chết ở chỗ này rồi."
Hồng Di cười mắng: "Đầu đất, trước mặt loại quái vật lớn như vậy, mà lại định thoát đi từ không trung quả thực chính là muốn chết."
Thiên Vũ cười khổ nói: "Không có cách nào khác, trên mặt đất còn có một đầu Hắc Tinh Tinh thân cao hơn mười trượng, nó lại càng không thể trêu vào được."
Hồng Di kinh ngạc nói: "Hắc Tinh Tinh, thân cao hơn mười trượng? Chẳng lẽ là Kim Cương Cự Linh?"
Thiên Vũ nói: "Có lẽ là thế, dù sao ta cũng không nhận ra. Nàng thì vì sao còn ở nơi này?"
Hồng Di trợn mắt nhìn Thiên, u oán nói: "Còn không phải là vì tìm ngươi để báo tin hay sao? Xem như ta hồi báo cái ơn viện thủ lúc trước."
Thiên Vũ cười nói: "Chỉ là thuận tiện mà thôi, không đáng nhắc đến. Nàng đặc biệt tìm ta không biết là vì tin tức gì?"
Hồng Di nhìn kỹ Thiên Vũ, kinh dị nói: "Ngươi đã thay đổi rất khác, đây là có chuyện gì?"
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Có sao? Ta vì sao không cảm thấy nhỉ?"
Hồng Di trầm ngâm nói: "Trên người của ngươi có thêm một phần thành thục và tự tin, ít đi vài phần non nớt và vọng động, cảm giác như là hai người khác hẳn nhau vậy." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ lại cười cười nói: "Có chỗ nào khác nhau nữa?"
Hồng Di cẩn thận đánh giá Thiên Vũ, nói: "Nam nhân mị lực chính là ở tự tin, ngươi đã bắt đầu có sức hấp dẫn đối với phụ nữ đó."
Thiên Vũ cười nói: "Thật sự? Vậy nàng có bị ta hấp dẫn hay không đây?"
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ, như cười như không nói: "Coi chừng Hoa Thanh ghen nha, ngươi còn không hiểu cách xử lý cảm tình. Trước mắt, cao thủ Tiêu gia đang canh giữ ở ngoài Ngưng Vụ Cốc, ngươi tốt nhất là đi đường vòng."
Thiên Vũ hỏi: "Ngươi tới chính là vì muốn nói cho ta biết tin tức này?"
Hồng Di nói: "Ta đến chính là vì việc này, hiện tại Tiêu gia phái ra không ít cao thủ, trong đó có cả Tiêu Thư Tài, Tiêu Hòa, Tiêu quang huy. Lấy thực lực trước mắt của ngươi phỏng chừng đấu không lại bọn hắn. Tốt nhất là tránh xa ra, sau hãy tính tiếp."
Thiên Vũ tiếp tục hỏi Hồng Di: "Thực lực Tiêu Thư Tài đại khái là ở cảnh giới nào?"
Hồng Di trầm ngâm một hồi, rồi nói: "Chuyện này ta không khẳng định rõ được, hẳn là vào khoảng Võ sĩ trung cấp tới Võ sĩ cao cấp."
Hoa Thanh lo lắng nói: "Thực lực mạnh như vậy sao? Chúng ta quả thật không dễ ứng phó rồi."
Thiên Vũ khẽ nhíu chân mày, lãnh đạm nói: "Thắng bại không hoàn toàn do thực lực quyết định mà."
Hồng Di kinh ngạc hỏi: "Ngươi không sợ?"
Thiên Vũ hừ lạnh nói: "Người lương thiện thường bị người ta khi dễ. Nếu Tiêu gia đã tìm ta gây phiền toái, ta làm sao có thể để cho bọn họ sinh sống thoải mái được?"
Hồng Di cười nói: "Dũng khí là đáng khen, thế nhưng phương thức này lại không thể làm. Tiêu gia mặc kệ nói như thế nào cũng là đứng đầu ba đại thế gia ở trấn Thiết Thạch. Hhuống hồ, Tiêu gia hiện tại còn đang ở thời kỳ cực thịnh. Ngươi lúc này đấu với bọn hắn, đó là lựa chọn không sáng suốt." Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ cười to nói: "Nam tử hán có cái nên làm, có việc nên bỏ. Nếu người của Tiêu gia ở nơi đó chờ ta, ta làm sao có thể để cho bọn họ thất vọng quay về?"
Hoa Thanh cảm nhận được hào khí của Thiên Vũ, mỉm cười nói: "Ta ủng hộ ngươi!"
Hồng Di ngỡ ngàng ngần ngại người ngơ ngác ngó ngu ngơ ngọng nghịu, mở miệng nhắc nhở: "Hoa Thanh, đây không phải là trò đùa, ngươi tốt nhất nên khuyên Thiên Vũ đi."
Hoa Thanh đạm nhã nói: "Ta hiểu rõ con người Thiên Vũ, càng tín nhiệm hắn, hắn càng có quyết tâm đánh một trận, không phải không công đi chịu chết đâu."
Hồng Di đã hơi bực mình, gắt giọng nói: "Uổng phí ta có ý tốt, hai ngươi lại không chịu nghe, thật sự là đáng giận mà!"
Thiên Vũ nghiêm mặt nói: "Cám ơn ý tốt của nàng, ta sẽ nhớ kỹ phần ân tình này, tương lai nàng nếu có chuyện gì thì cứ trực tiếp tìm đến ta, ta sẽ dốc toàn trợ giúp nàng."
Hồng Di liếc mắt qua hắn, nhìn chăm chú một hồi, rồi lại cười nói: "Nhớ kỹ đêm nay câu này đó, chỉ cần ngươi không chết, ta nhất định sẽ tới tìm ngươi."
Thiên Vũ nói: "Yên tâm, ta làm người cho tới bây giờ sống rất đơn giản, chỉ cần đối tốt với ta, ta sẽ báo đáp lại mười lần. Người nào gây bất lợi cho ta, ta nhất định ăn miếng trả miếng."
Hồng Di cười nói: "Thiện ác rõ ràng, coi như ngươi là người tốt đi. Ta chúc ngươi hết thảy thuận lợi và bình an, sớm ngày trở về."
Hồng Di dời ánh mắt nhìn qua Hoa Thanh, lập tức phất tay xoay người biến mất ở trong bóng đêm.
Đưa mắt nhìn Hồng Di rời đi, Hoa Thanh than nhẹ: "Đây chính là một loại người nhiều mặt, ngươi và nàng gặp gỡ tốt nhất nên cẩn thận một chút."
Thiên Vũ cười nói: "Nói chuyện cùng người như vậy, ta sẽ học được rất nhiều việc. Một người nếu muốn phát triển nhanh chóng thì phần kinh nghiệm là không thể thiếu được."
Hoa Thanh đạm nhã nói: "Có đôi khi phát triển quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt, chỉ có điều ngươi lại không thể nhận thức đạo lý này. Đi thôi, người của Tiêu gia đang chờ đó."
Hoa Thanh nói xong quay người đi luôn.
Thiên Vũ xuất thần nhìn theo bóng lưng Hoa Thanh, lát sau khôi phục thanh tỉnh thân hình chợt nhấp nháy nhí nhảnh đuổi theo Hoa Thanh, theo thói quen kéo cánh tay của nàng lại, cùng nhau đi tới lối ra vào Ngưng Vụ Cốc.
Lúc này đây Thiên Vũ lựa chọn đối mặt, hắn và Tiêu gia lần đầu tiên giao phong chính diện sẽ có kết cục như thế nào đây?
Ngay lúc Thiên Vũ và Hoa Thanh tiến vào Ngưng Vụ Cốc không lâu, cao thủ Tiêu gia liền nghe tin chạy tới, trước sau chỉ cách có một đoạn thời gian ngắn.
Lúc này, cao thủ Tiêu gia chia ra làm hai nhóm, nhóm trước tiên đuổi theo chính là Tiêu Quang Huy và bốn người thuộc hạ, nhóm kia chính là Tiêu Thư Tài cùng Tiêu Hòa.
Hai nhóm người hội hợp, Tiêu Thư Tài hỏi: "Xác định Thiên Vũ đi tới nơi này sao?"
Tiêu Quang Huy sắc mặt âm trầm, nói: "Theo tin tức chúng ta thu được, Thiên Vũ tự tay giết chết Tiêu Nguyên Quân, sau đó đi thẳng theo phương hướng này, hẳn là đã tiến nhập Ngưng Vụ Cốc."
Tiêu Thư Tài kinh ngạc nói: "Thiên Vũ giết chết Tiêu Nguyên Quân? Điều này sao có thể được?"
Tiêu Quang Huy nói: "Ta cũng rất hoài nghi, nhưng mà đệ tử Tiêu gia tận mắt nhìn thấy, hẳn là không giả."
Tiêu Hòa nghi ngờ nói: "Thiên Vũ rời khỏi Phân Đường Thiết Thạch mới có mấy ngày? Lấy thực lực hắn ở Phân Đường Thiết Thạch khi đó chỉ là 57 điểm giá trị Tâm Hỏa, mặc dù mỗi ngày dùng đan dược tu luyện cũng không có khả năng giết nổi Tiêu Nguyên Quân, hắn nhất định là dùng thủ đoạn hèn hạ nào đó để ám toán rồi."Quyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 89
Người báo tin
Dịch: A Tút
Nguồn: Banlonghoi.com
Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trầm ngâm nói: "Hiện nay chỉ có thể thoát đi từ không trung, mượn tốc độ kinh người của siêu khoái mộc diên, đánh cuộc với vận khí vậy."
Hoa Thanh nhìn vào trong Ngưng Vụ Trì, nhẹ giọng nói: "Vật ở trong ao nếu như xuất thế chỉ sợ sẽ mang đến không ít nguy cơ."
Thiên Vũ nói: "Nó gây tai họa cho ai thì còn chưa biết được, chúng ta lúc này bất chấp tất cả rồi. Chờ tương lai có được thực lực mạnh mẽ sẽ quay lại thu thập bọn chúng vậy."
Hoa Thanh cười cười nói: "Nếu đã như thế, chúng ta phải nắm chặt thời cơ, đi nhanh thôi."
Thiên Vũ nghe vậy nhanh chóng lấy ra siêu khoái mộc diên dành cho hai người đồng phát động trang bị, hắn và Hoa Thanh và nhau ngồi trên mộc diên mang theo âm thanh gào thét lao lên tận trời cao.
Vào lúc đó, Hắc Lân Vương Xà và Hàn Giao song song ngăn trở, cả hai đều há mồm phun ra một đạo quang mang cố gắng đánh rơi hai người xuống.
Cũng may siêu khoái mộc diên danh bất hư truyền, tránh thoát được Hắc Lân Vương Xà công kích, nhưng lại bị Huyền Hàn Khí trong miệng Hàn Giao phun ra bắn trúng, lộ tuyến phi hành liền thay đổi, bay thẳng đến một ngọn núi cách đó vài dặm.
Do bị Huyền Hàn Khí đánh trúng siêu khoái mộc diên bị ảnh hưởng tạm thời mất đi khả năng điều khiển, điều này làm cho Thiên Vũ và Hoa Thanh rất lo lắng.
Đồng thời, Hàn Giao phát ra huyền hàn khí có uy lực kinh người, lấy thực lực Hoa Thanh lúc này đã là Võ giả trung cấp Hoàng cấp thượng giai, thế mà chỉ trong nháy mắt đã bị đông thành một khối băng.
Tình hình Thiên Vũ tốt hơn một chút, khi cảm thấy được nguy hiểm hắn liền chuyển hóa công pháp, toàn lực vận chuyển Hàn Băng Quyết, cuối cùng không có bị đông lạnh thành một cục băng.
Cho dù như vậy, thân thể Thiên Vũ cũng xuất hiện tình trạng lạnh cóng, dưới tình huống này đó là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Bởi vì giờ phút này siêu khoái mộc diên đang chở Thiên Vũ và Hoa Thanh bay nhanh về phía ngọn núi, sau một lát sẽ đâm đầu vào đó rồi.
Thiên Vũ nếu không thể kịp thời khôi phục năng lực hành động, hắn và Hoa Thanh sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Trước mắt, Hoa Thanh đã bị đông cứng thành người băng, không có bất cứ năng lực tự cứu nào, hết thảy hy vọng đều ký thác trên người Thiên Vũ, mà hắn chỉ có thời gian vài phút mà thôi.
Ý thức được tình huống không ổn, Thiên Vũ toàn lực thúc dục chân khí, khi mà mộc diên còn cách đỉnh núi không tới 5 thước, cuối cùng hắn thành công khôi phục năng lực hành động của mình, gấp gáp ôm Hoa Thanh, toàn lực phóng ra ngoài.
Một tiếng ầm vang thật lớn, siêu khoái mộc diên va vào đỉnh núi, nhất thời nát thành mảnh nhỏ.
Thiên Vũ ôm Hoa Thanh nhanh chóng phóng đi, mặc dù may mắn tránh được một kiếp, nhưng tình trạng thân thể vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục, cả hai đang rơi rất nhanh xuống mặt đất.
Một khắc kia, ánh mắt Thiên Vũ lộ ra vẻ hoảng sợ bất an, mạnh mẽ xoay người che chở Hoa Thanh ở trên, đồng thời thi triển Hàn Băng Quyết, tận lực hút đi hàn khí trên người nàng.
Hoa Thanh bị đông cứng thành người băng, nếu như rơi xuống đất chắc chắn va chạm mãnh liệt sẽ làm cho thân thể vỡ tan thành từng mảnh, chết chắc rồi.
Thiên Vũ cực kỳ lo lắng, không thể để cho tình huống như vậy xảy ra được.
Hoa Thanh ở trong khối băng lưu ý ánh mắt Thiên Vũ, tựa hồ rõ ràng tấm lòng hắn, bản thân nàng cũng toàn lực thúc dục Đại Nhật chân khí, dự định hòa tan lớp băng cứng trên người.
Thời gian ngăn cách sinh tử chỉ một đường mỏng manh, Thiên Vũ và Hoa Thanh hợp toàn lực tranh đoạt một đường sinh cơ với tử thần.
Siêu khoái mộc diên bể tan tành trong màn đêm yên tĩnh, cho nên hấp dẫn sự chú ý rất lớn.
Lúc đó, nơi sườn núi có một thân ảnh màu trắng đúng lúc nhìn thấy một màn này, lập tức phóng người bay đi.
Khi Thiên Vũ và Hoa Thanh rơi xuống, thân ảnh màu trắng đó vừa lúc chạy tới đỉnh núi, sau khi nhìn rõ tình hình hai người, thân ảnh màu trắng phi thân bay lên, hai tay phát ra một chưởng nhu hòa, vững vàng nâng đỡ Thiên Vũ và Hoa Thanh.
Lúc này, băng cứng trên người Hoa Thanh đã được cả hai hợp sức hòa tan, mặc dù Hoa Thanh còn chưa thể nhúc nhích nhưng nàng đã không còn bị tử vong uy hiếp.
Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm quay đầu nhìn lại thân ảnh màu trắng kia, dung mạo đối phương làm cho hắn nhất thời sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Hồng Di tiểu thư, là nàng hả?"
Hồng Di cười nói: "Nếu không phải là ta thì ai lại ra tay tiếp các ngươi chứ?"
Hoa Thanh ánh mắt kỳ dị, nhẹ giọng nói: "Cám ơn nàng, Hồng Di."
Hồng Di nói: "Không cần phải tạ ơn, trước kia các ngươi cũng đã giúp ta, bây giờ xem như thanh toán xong đi. Các ngươi mới vừa xảy ra chuyện gì?"
Thiên Vũ xoay người rơi xuống đất vừa bắt được cánh tay Hoa Thanh, một bên dùng Đại Nhật chân khí trợ giúp nàng khu trừ hàn khí trong cơ thể, một bên hồi đáp: "Mới vừa nãy muốn trốn tránh Hàn Giao và Hắc Lân Vương Xà, vạn bất đắc dĩ mới mượn siêu khoái mộc diên chạy trốn, ai ngờ lại bị huyền khí Hàn Giao đánh trúng, thiếu chút nữa chết ở chỗ này rồi."
Hồng Di cười mắng: "Đầu đất, trước mặt loại quái vật lớn như vậy, mà lại định thoát đi từ không trung quả thực chính là muốn chết."
Thiên Vũ cười khổ nói: "Không có cách nào khác, trên mặt đất còn có một đầu Hắc Tinh Tinh thân cao hơn mười trượng, nó lại càng không thể trêu vào được."
Hồng Di kinh ngạc nói: "Hắc Tinh Tinh, thân cao hơn mười trượng? Chẳng lẽ là Kim Cương Cự Linh?"
Thiên Vũ nói: "Có lẽ là thế, dù sao ta cũng không nhận ra. Nàng thì vì sao còn ở nơi này?"
Hồng Di trợn mắt nhìn Thiên, u oán nói: "Còn không phải là vì tìm ngươi để báo tin hay sao? Xem như ta hồi báo cái ơn viện thủ lúc trước."
Thiên Vũ cười nói: "Chỉ là thuận tiện mà thôi, không đáng nhắc đến. Nàng đặc biệt tìm ta không biết là vì tin tức gì?"
Hồng Di nhìn kỹ Thiên Vũ, kinh dị nói: "Ngươi đã thay đổi rất khác, đây là có chuyện gì?"
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Có sao? Ta vì sao không cảm thấy nhỉ?"
Hồng Di trầm ngâm nói: "Trên người của ngươi có thêm một phần thành thục và tự tin, ít đi vài phần non nớt và vọng động, cảm giác như là hai người khác hẳn nhau vậy." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ lại cười cười nói: "Có chỗ nào khác nhau nữa?"
Hồng Di cẩn thận đánh giá Thiên Vũ, nói: "Nam nhân mị lực chính là ở tự tin, ngươi đã bắt đầu có sức hấp dẫn đối với phụ nữ đó."
Thiên Vũ cười nói: "Thật sự? Vậy nàng có bị ta hấp dẫn hay không đây?"
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ, như cười như không nói: "Coi chừng Hoa Thanh ghen nha, ngươi còn không hiểu cách xử lý cảm tình. Trước mắt, cao thủ Tiêu gia đang canh giữ ở ngoài Ngưng Vụ Cốc, ngươi tốt nhất là đi đường vòng."
Thiên Vũ hỏi: "Ngươi tới chính là vì muốn nói cho ta biết tin tức này?"
Hồng Di nói: "Ta đến chính là vì việc này, hiện tại Tiêu gia phái ra không ít cao thủ, trong đó có cả Tiêu Thư Tài, Tiêu Hòa, Tiêu quang huy. Lấy thực lực trước mắt của ngươi phỏng chừng đấu không lại bọn hắn. Tốt nhất là tránh xa ra, sau hãy tính tiếp."
Thiên Vũ tiếp tục hỏi Hồng Di: "Thực lực Tiêu Thư Tài đại khái là ở cảnh giới nào?"
Hồng Di trầm ngâm một hồi, rồi nói: "Chuyện này ta không khẳng định rõ được, hẳn là vào khoảng Võ sĩ trung cấp tới Võ sĩ cao cấp."
Hoa Thanh lo lắng nói: "Thực lực mạnh như vậy sao? Chúng ta quả thật không dễ ứng phó rồi."
Thiên Vũ khẽ nhíu chân mày, lãnh đạm nói: "Thắng bại không hoàn toàn do thực lực quyết định mà."
Hồng Di kinh ngạc hỏi: "Ngươi không sợ?"
Thiên Vũ hừ lạnh nói: "Người lương thiện thường bị người ta khi dễ. Nếu Tiêu gia đã tìm ta gây phiền toái, ta làm sao có thể để cho bọn họ sinh sống thoải mái được?"
Hồng Di cười nói: "Dũng khí là đáng khen, thế nhưng phương thức này lại không thể làm. Tiêu gia mặc kệ nói như thế nào cũng là đứng đầu ba đại thế gia ở trấn Thiết Thạch. Hhuống hồ, Tiêu gia hiện tại còn đang ở thời kỳ cực thịnh. Ngươi lúc này đấu với bọn hắn, đó là lựa chọn không sáng suốt." Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ cười to nói: "Nam tử hán có cái nên làm, có việc nên bỏ. Nếu người của Tiêu gia ở nơi đó chờ ta, ta làm sao có thể để cho bọn họ thất vọng quay về?"
Hoa Thanh cảm nhận được hào khí của Thiên Vũ, mỉm cười nói: "Ta ủng hộ ngươi!"
Hồng Di ngỡ ngàng ngần ngại người ngơ ngác ngó ngu ngơ ngọng nghịu, mở miệng nhắc nhở: "Hoa Thanh, đây không phải là trò đùa, ngươi tốt nhất nên khuyên Thiên Vũ đi."
Hoa Thanh đạm nhã nói: "Ta hiểu rõ con người Thiên Vũ, càng tín nhiệm hắn, hắn càng có quyết tâm đánh một trận, không phải không công đi chịu chết đâu."
Hồng Di đã hơi bực mình, gắt giọng nói: "Uổng phí ta có ý tốt, hai ngươi lại không chịu nghe, thật sự là đáng giận mà!"
Thiên Vũ nghiêm mặt nói: "Cám ơn ý tốt của nàng, ta sẽ nhớ kỹ phần ân tình này, tương lai nàng nếu có chuyện gì thì cứ trực tiếp tìm đến ta, ta sẽ dốc toàn trợ giúp nàng."
Hồng Di liếc mắt qua hắn, nhìn chăm chú một hồi, rồi lại cười nói: "Nhớ kỹ đêm nay câu này đó, chỉ cần ngươi không chết, ta nhất định sẽ tới tìm ngươi."
Thiên Vũ nói: "Yên tâm, ta làm người cho tới bây giờ sống rất đơn giản, chỉ cần đối tốt với ta, ta sẽ báo đáp lại mười lần. Người nào gây bất lợi cho ta, ta nhất định ăn miếng trả miếng."
Hồng Di cười nói: "Thiện ác rõ ràng, coi như ngươi là người tốt đi. Ta chúc ngươi hết thảy thuận lợi và bình an, sớm ngày trở về."
Hồng Di dời ánh mắt nhìn qua Hoa Thanh, lập tức phất tay xoay người biến mất ở trong bóng đêm.
Đưa mắt nhìn Hồng Di rời đi, Hoa Thanh than nhẹ: "Đây chính là một loại người nhiều mặt, ngươi và nàng gặp gỡ tốt nhất nên cẩn thận một chút."
Thiên Vũ cười nói: "Nói chuyện cùng người như vậy, ta sẽ học được rất nhiều việc. Một người nếu muốn phát triển nhanh chóng thì phần kinh nghiệm là không thể thiếu được."
Hoa Thanh đạm nhã nói: "Có đôi khi phát triển quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt, chỉ có điều ngươi lại không thể nhận thức đạo lý này. Đi thôi, người của Tiêu gia đang chờ đó."
Hoa Thanh nói xong quay người đi luôn.
Thiên Vũ xuất thần nhìn theo bóng lưng Hoa Thanh, lát sau khôi phục thanh tỉnh thân hình chợt nhấp nháy nhí nhảnh đuổi theo Hoa Thanh, theo thói quen kéo cánh tay của nàng lại, cùng nhau đi tới lối ra vào Ngưng Vụ Cốc.
Lúc này đây Thiên Vũ lựa chọn đối mặt, hắn và Tiêu gia lần đầu tiên giao phong chính diện sẽ có kết cục như thế nào đây?
Ngay lúc Thiên Vũ và Hoa Thanh tiến vào Ngưng Vụ Cốc không lâu, cao thủ Tiêu gia liền nghe tin chạy tới, trước sau chỉ cách có một đoạn thời gian ngắn.
Lúc này, cao thủ Tiêu gia chia ra làm hai nhóm, nhóm trước tiên đuổi theo chính là Tiêu Quang Huy và bốn người thuộc hạ, nhóm kia chính là Tiêu Thư Tài cùng Tiêu Hòa.
Hai nhóm người hội hợp, Tiêu Thư Tài hỏi: "Xác định Thiên Vũ đi tới nơi này sao?"
Tiêu Quang Huy sắc mặt âm trầm, nói: "Theo tin tức chúng ta thu được, Thiên Vũ tự tay giết chết Tiêu Nguyên Quân, sau đó đi thẳng theo phương hướng này, hẳn là đã tiến nhập Ngưng Vụ Cốc."
Tiêu Thư Tài kinh ngạc nói: "Thiên Vũ giết chết Tiêu Nguyên Quân? Điều này sao có thể được?"
Tiêu Quang Huy nói: "Ta cũng rất hoài nghi, nhưng mà đệ tử Tiêu gia tận mắt nhìn thấy, hẳn là không giả."
Tiêu Hòa nghi ngờ nói: "Thiên Vũ rời khỏi Phân Đường Thiết Thạch mới có mấy ngày? Lấy thực lực hắn ở Phân Đường Thiết Thạch khi đó chỉ là 57 điểm giá trị Tâm Hỏa, mặc dù mỗi ngày dùng đan dược tu luyện cũng không có khả năng giết nổi Tiêu Nguyên Quân, hắn nhất định là dùng thủ đoạn hèn hạ nào đó để ám toán rồi."
/302
|