Vân Tiêu Diêu vẫn tươi cười như trước, lạnh nhạt nói:
"Bộ bộ sinh liên, vạn giới xuyên toa. Thời Không Thuật của Niếp Không Môn ngã thật sự là quá đỉnh."
Thiên Vũ cực kỳ khiếp sợ, bật thốt lên nói:
"Thời Không Thuật?"
Sắc mặt của Nguyệt Hiểu Nhã trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói:
"Đây là huyền thuật trong Xuyên Toa Thời Không, chính là huyền thuật Địa Cấp, cùng với Linh Thuật có thể thuấn di trong nháy mắt là như nhau."
Thiên Vũ kinh nghi nói:
"Huyền thuật cùng Linh thuật đều thần kỳ như vậy, vậy thì võ thuật chẳng phải là không thể nào so sánh được hay sao?"
Nguyệt Hiểu Nhã lắc đầu nói:
" Trong võ thuật cũng có một môn kỹ năng tên là Súc Địa Thành Thốn, nếu luyện đến một cảnh giới nhất định, cũng có khả năng một bước đi ngàn dặm, so với Huyền thuật cùng Linh Thuật cũng không kém. Đương nhiên ở phương diện khác, Võ thuật không thể so sánh cùng Huyền thuật, Linh thuật, nhưng trong truyền thuyết vô luận là Võ thuật, Huyền thuật hay là Linh thuật, đều có các phương thức tu luyện câu thông thiên địa bổn nguyên lực, phương thức mặc dù khác nhau, nhưng xét về bản chất thì lại giống nhau."
Thiên Vũ kinh ngạc nói:
"Thiên địa bổn nguyên lực, xem ra điều ta cần phải học tập còn rất nhiều nhỉ?"
Bạch Phát Tà Sát đi tới bên cạnh bốn người Thần Lực Quỷ Vương, ánh mắt âm lãnh nhìn Thiên Vũ, hừ nói:
"Chỉ sợ ngươi không còn cơ hội tiếp tục học tập đâu."
Thiên Vũ khẽ nhíu chân mày, lạnh lùng nói:
"Nếu ta cứ muốn tiếp tục thì ngươi làm gì được chứ?"
Âm Liễu Hoa lệ cười nói:
"Không có gì, chỉ có điều ngươi sẽ từ đứng biến thành nằm, an nghỉ ở sâu trong lòng đất thôi, từ đó về sau ngươi sẽ không còn hiện diện ở trên thế gian này nữa."
Độc Hạt Tử cũng lên tiếng uy hiếp:
"Nếu ngươi đồng ý trước khi chết giao ra Yêu Đao Tà Nguyệt, lão nương có thể cho ngươi khỏi chịu nỗi khổ da thịt."
Thiên Vũ cười lạnh nói:
"Đã tới lúc này rồi, tựa hồ không tới phiên các ngươi mở miệng, còn không câm miệng hết đi cho ta!"
Thanh âm như sấm, nhuệ khí ngàn trượng, Thiên Vũ trong nháy mắt trở nên bá đạo và lãnh khốc, làm cho người ta một loại cảm giác nhìn không thấu.
Vân Tiêu Diêu cười nói:
"Nhìn không ra ngươi thật sự lại có điểm khác với người thường, xem ra nhân vật mà Yêu Đao Tà Nguyệt tuyển định quả thật rất có phong cách. Vân đạm phong khinh, nắng nóng như lửa, khí trời như vậy quá thích hợp để đánh nhau sống chết, Vân mỗ sẽ không ở chỗ này quấy rầy các vị, ta chỉ đứng xem vị thần Vận Mệnh sẽ chiếu cố ai đây?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Hắn ý vị thâm trường liếc mắt qua Thiên Vũ một cái, Vân Tiêu Diêu nhẹ nhàng huy vũ chiết phiến vài cái trong tay, lập tức xoay người cất bước, cước bộ hắn vừa chạm đất đã nhanh chóng biến mất không còn thấy tăm hơi.
Thiên Vũ khẽ chấn động tâm thần, mới vừa rồi nhìn thấy Vạn Lý Phong thi triển ra Thời Không Thuật rời đi, làm cho hắn rất là kinh ngạc.
Lúc này Vân Tiêu Diêu biến mất nháy mắt, ngay cả thủ pháp gì Thiên Vũ cũng không biết, trong lòng hắn mơ hồ chán chường.
Nguyệt Hiểu Nhã chau mày, than nhẹ:
"Vân Hải Vô Tung này quả thực huyền diệu, thực lực Tiểu Vân Thương Hải quả thật làm cho người ta khó đoán."
Hoa Thanh nói:
"Danh xưng Tiểu Vân Thương Hải ta chưa bao giờ nghe nói qua, rốt cuộc đó là tồn tại gì vậy?"
Nguyệt Hiểu Nhã trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt lưu ý chín người bốn phía, thanh âm chậm rãi nói:
"Trung Châu và Lăng Thủy là địa phương loài người tụ tập, có sáu thế lực lớn và tám đại nghề nghiệp, đây là kiến thức cơ bản mà nhân loại đều biết. Trừ điều này ra, còn có một ít thế lực và vài môn phái đặc thù, bọn họ mặc dù không cách nào đánh đồng với sáu thế lực lớn, nhưng cũng không thể coi thường, Tiểu Vân Thương Hải này chính là một môn phái tương đối đặc thù trong đó."
Giờ phút này Thiên Vũ đang nắm chắc thời gian khôi phục thực lực, mới vừa rồi ăn vào mười hạt Quy Nguyên Đan. giờ phút này đã bị hắn hấp thu hoàn toàn, đồng thời tu vi tăng trưởng làm cho thực lực hắn đã khôi phục lại bình thường. Truyện "Thiên Địa Quyết "
"Đặc thù là có ý gì?"
Thấy địch nhân bốn phía không vội vã động thủ, Thiên Vũ cũng không chủ động ra ứng chiến, ngược lại hỏi chuyện tình có liên quan đến Tiểu Vân Thương Hải.
Nguyệt Hiểu Nhã trầm ngâm nói:
"Tiểu Vân Thương Hải rất thần bí, môn đồ không nhiều, mỗi một đệ tử đều rất ít khi xuất hiện, tất cả được bao phủ bởi một quầng sáng thần bí, có rất ít người có khả năng nhìn thấu bọn họ."
Thiên Vũ tâm niệm chuyển động, lạnh nhạt nói:
"Môn phái mặc dù thần bí như vậy, nhưng không thể hấp dẫn sự chú ý, bởi vì hắn không uy hiếp được người khác."
Nguyệt Hiểu Nhã không nói, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua ba người, trong lòng nàng có chút cố kỵ bọn họ, dù sao cái tên Ảnh Sát đã từng khiến cho thế nhân khiếp sợ một đoạn thời gian, ngay cả trẻ con nghe thấy cũng phải ngừng khóc, là một truyền thuyết tàn ác kinh khủng.
Tương truyền, Ảnh Sát đã nhằm vào ai thì người đó chắc chắn sẽ thành người chết, mặc dù lần thứ nhất không có bị giết chết, cũng sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, mãi cho đến giết chết mới thôi.
Hôm nay Thiên Vũ bị Ảnh Sát để ý, không thể nghi ngờ là một chuyện tình rất bi đát, mặc dù Nguyệt Hiểu Nhã không sợ hãi nhưng tâm lý nàng lại biết rằng, nếu như ba người trước mắt thật sự là Ảnh Sát, vậy thì tình cảnh ngày sau này của Thiên Vũ sẽ vô cùng gian khổ. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Đương nhiên, ba người này có phải là Ảnh Sát không giờ phút này không ai dám khẳng định, nhưng từ y phục bọn họ mà đoán thì có tới tám phần là Ảnh Sát rồi.
Đối với tình cảnh trước mắt Hoa Thanh cũng rất lo lắng, nàng mặc dù có thực lực Võ sĩ sơ cấp Hoàng cấp thượng giai, thế nhưng vào lúc này nàng căn bản là không thể giúp Thiên Vũ, ngược lại trở thành trói buộc cho hắn.
Đương nhiên lâm vào tình cảnh khó khăn cũng không phải chỉ có ba người Thiên Vũ, đám người Lục Chỉ Tàn Hồn và Bạch Phát Tà Sát cũng bị tiến thoái lưỡng nan, bọn chúng cũng rất kiêng kỵ ba cái bóng đen kia.
Dưới ánh mặt trời, một khu vực trống trải hoàn toàn yên tĩnh đến rợn người.
Ba người kia vẫn không hề nhúc nhích, chỉ âm thầm trao đổi tín hiệu với nhau.
"Những người này đều nhắm về phía Thiên Vũ, chúng ta hãy mượn đao giết người, ngồi làm ngư ông đắc lợi thôi."
"Có Nguyệt Hiểu Nhã ở đây, muốn giết Thiên Vũ cũng không dễ dàng đâu, chúng ta phải nghĩ cách làm cho Nguyệt Hiểu Nhã tách khỏi Thiên Vũ."
"Chuyện này thì dễ dàng, ta có thể vận dụng Na Di Thuật chuyển dời Nguyệt Hiểu Nhã ra ngoài vài dặm, sau đó nghĩ cách cuốn lấy nàng, cấp một cơ hội cho những người này giết Thiên Vũ."
"Số ba, phân chia như vậy được không? Nguyệt Hiểu Nhã sẽ giao cho ngươi, ta cùng số 2 ở chỗ này chờ đợi thời cơ, nhất cử tiêu diệt toàn bộ những người này."
"Được rồi, chúng ta bắt đầu đi thôi."
Lời nói vẫn còn ở trong tai, trong sân đột nhiên thân thể của ba đạo bóng đen thoáng một cái, vô số ảo ảnh tràn ngập tứ phương, lập tức khiến cho toàn trường chú ý.
Một khắc kia, một đạo quang mang mang theo vô số ảo ảnh bao phủ trên người Nguyệt Hiểu Nhã, không chờ nàng ta phản kích, quang mang cứ như vậy chợt lóe rồi biến mất, ba cái bóng đen kể cả Nguyệt Hiểu Nhã cùng nhau biến mất bóng dáng.
Hoa Thanh chấn động trong lòng, lớn tiếng nhắc nhở:
"Thiên Vũ cẩn thận, bọn họ muốn mượn đao giết người."
Giờ khắc này, Hoa Thanh đã đoán trúng tâm tư ba cái bóng đen, nhưng cũng không thay đổi được tình cảnh của hai người lúc này.
Khí lưu quay về bình tĩnh nhưng bóng người đã biến mất.
Khi Ảnh Sát rời đi, Bạch Phát Tà Sát và năm người kia lập tức triển khai hành động, Lục Chỉ Tàn Hồn không cam chịu yếu thế, tập trung vào mục tiêu chính là Thiên Vũ, hoàn toàn quên mất Hoa Thanh ở bên cạnh.
Thiên Vũ ánh mắt khẽ biến, tâm tư lưu chuyển, nói với Hoa Thanh:
"Nàng nhanh rời đi, ta tự có phương pháp ứng phó."
Cổ tay vừa chuyển loan đao rung động, đao ngâm phá không gào thét chói tai, trong nháy mắt cánh tay phải của hắn đã huy động liên tục, mấy trăm đao mang hình thành một tấm lưới cực lớn nhắm về phía bốn người Thần Lực Quỷ Vương, Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa, Độc Hạt Tử phóng tới.
Sau khi Bạch Phát Tà Sát phát ra lệnh công kích lập tức xoay người cản trở Lục Chỉ Tàn Hồn lại, ý định để cho bốn kẻ dưới tay tiêu diệt Thiên Vũ, giành lấy Yêu Đao Tà Nguyệt, không cho Lục Chỉ Tàn Hồn bất cứ cơ hội nào.
Lục Chỉ Tàn Hồn tức giận mắng to một tiếng, hắn vốn muốn mượn đao giết người, sau đó cướp đi Yêu Đao Tà Nguyệt, ai ngờ bị Vân Tiêu Diêu nói toạc ra lai lịch của Yêu Đao Tà Nguyệt, khiến cho đám người Bạch Phát Tà Sát cũng sinh ra tâm tư cướp đoạt.
Bây giờ Lục Chỉ Tàn Hồn nếu muốn cướp đoạt Yêu Đao Tà Nguyệt, tất nhiên sẽ phải đối nghịch với đám người Bạch Phát Tà Sát, khó khăn tự nhiên tăng lên gấp mấy lần.
Lục Chỉ Tàn Hồn chính là hung nhân trong Ngũ Dục Sơn Thất Tà Lĩnh, có thực lực Võ tướng cao cấp Huyền cấp hạ giai, có thể nói thực lực cực kỳ kinh người.
Song Bạch Phát Tà Sát chính là Vũ hồn sơ cấp Huyền cấp trung giai, còn lợi hại hơn Lục Chỉ Tàn Hồn mấy lần, Lục Chỉ Tàn Hồn giao chiến với hắn có thể nói là không hề có chút phần thắng, không thể không lựa chọn tránh lui.
Trên con đường võ giả Huyền Thiên, võ thuật chia làm bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, trong đó công pháp Hoàng cấp, Trung cấp, Hạ cấp thành tựu cao nhất có khả năng đạt tới là Võ sĩ cao cấp. Công pháp Hoàng cấp thượng giai có thành tựu cao nhất là Võ tướng sơ cấp. Công pháp Huyền cấp hạ giai có thành tựu cao nhất là Võ tướng cao cấp. Công pháp Huyền Cơ trung giai có thành tựu cao nhất là Cao Cấp vũ hồn.
Bạch Phát Tà Sát là Vũ hồn sơ cấp, đã đột phá hạn mức cao nhất của công pháp Huyền cấp hạ giai, bởi vậy công pháp hắn tu luyện tất nhiên là Huyền cấp trung giai, nếu không đã không có cách nào đạt đựợc thành tựu Vũ hồn.
Lục Chỉ Tàn Hồn đã đạt tới cực hạn của công pháp Huyền cấp hạ giai, nhưng bởi vì nguyên do công pháp, hắn thủy chung không thể nào đột phá đựợc cảnh giới Vũ hồn, cũng không thể so sánh thực lực với Bạch Phát Tà Sát.
Khi Thiên Vũ nói ra câu này, trên mặt Hoa Thanh lộ nét khó xử, nàng rõ ràng ý tứ của Thiên Vũ, nhưng nàng lại không muốn rời đi.
Mặc dù thực lực Hoa Thanh yếu kém không thể giúp gì cho Thiên Vũ, nhưng nàng cũng không thể cứ như vậy mà rời đi.
Đương nhiên, tâm lý Hoa Thanh hiểu rõ ràng, nếu như mình ở tại chỗ này sẽ trở thành nhược điểm của Thiên Vũ, biến thành phòng tuyến yếu ớt để cho địch nhân công phá Thiên Vũ, đến lúc đó lại càng bất lợi cho Thiên Vũ.
Nghĩ như vậy Hoa Thanh hơi do dự, sau khi cân nhắc thiệt hơn bèn lựa chọn cách sáng suốt nhất là rời đi.
Nàng nhìn thoáng qua Thiên Vũ, rồi lập tức phóng người rời đi, miệng hét lớn:
"Thiên Vũ, cố chịu đựng một lát, ta sẽ trở về gọi thêm viện binh."
Lực không bằng, thì phải dùng trí.
Hoa Thanh dưới tình huống bất lực chỉ có thể chạy về Thiết Thạch Phân Đường, hy vọng phân đường có thể phái ra cao thủ đến đây cứu Thiên Vũ.
Nghe Hoa Thanh nói như vậy rồi rời đi, Thiên Vũ cũng an tâm trong lòng, không phải vì sự cứu viện của phân đường, mà vì Hoa Thanh đã rời khỏi nơi này.
Bạch Phát Tà Sát đưa mắt nhìn Hoa Thanh rời đi, cũng không có ý định ngăn cản, bởi vì Đường chủ hiện tại của Phân Đường Thiết Thạch lợi hại nhất cũng chỉ là cấp bậc Võ tướng, hắn căn bản không để vào mắt.
Lục Chỉ Tàn Hồn vừa tức vừa vội, bị Bạch Phát Tà Sát cản trở, buộc phải trốn Đông trốn Tây dần dần rời xa Thiên Vũ, căn bản không có cơ hội cướp đoạt Yêu Đao Tà Nguyệt.
Bạch Phát Tà Sát nếu muốn giết Lục Chỉ Tàn Hồn cũng không phải là việc khó, thế nhưng hắn lo lắng hung danh của Ngũ Dục Sơn Thất Tà Lĩnh, nên có điều cố kỵ không tiện tay xử lý chuyện này.
Cứ như vậy, Bạch Phát Tà Sát và Lục Chỉ Tàn Hồn cứ dây dưa như vậy, Thiên Vũ bắt đầu cuộc chiến sinh tử với đám người Thần Lực Quỷ Vương, khí thế sát phạt hừng hực bắt đầu nổi lên.
Quang mang chợt lóe, không gian dị biến.
Khi Nguyệt Hiểu Nhã cho ra phản ứng thì cả đám đã xuất hiện ở một nơi xa lạ rồi.
Đó là một rừng cây nhỏ, ánh nắng thưa thớt xuyên qua cành lá rơi xuống mặt đất đầy lá khô vàng, phán chiếu ánh sáng nhàn nhạt.
Bên trái Nguyệt Hiểu Nhã là một bóng đen ở ngoài ba trượng, vẫn đứng im nhìn chăm chú vào nàng, không hề có ý định động thủ.
Nguyệt Hiểu Nhã xoay người, ánh mắt lạnh như băng dừng ở trên người bóng đen, lãnh đạm nói:
"Là ngươi dùng Na Di Thuật tách ta ra khỏi Thiên Vũ?"
Bóng đen đạm mạc nói:
"Không sai, đây là cho ngươi một cơ hội sống sót, miễn cho ngươi khỏi phải chết cùng với hắn."
Nguyệt Hiểu Nhã cười lạnh nói:
"Khẩu khí thật lớn, ngươi sẽ phải trả giá cho hành vi dại dột của mình đó !”
"Bộ bộ sinh liên, vạn giới xuyên toa. Thời Không Thuật của Niếp Không Môn ngã thật sự là quá đỉnh."
Thiên Vũ cực kỳ khiếp sợ, bật thốt lên nói:
"Thời Không Thuật?"
Sắc mặt của Nguyệt Hiểu Nhã trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói:
"Đây là huyền thuật trong Xuyên Toa Thời Không, chính là huyền thuật Địa Cấp, cùng với Linh Thuật có thể thuấn di trong nháy mắt là như nhau."
Thiên Vũ kinh nghi nói:
"Huyền thuật cùng Linh thuật đều thần kỳ như vậy, vậy thì võ thuật chẳng phải là không thể nào so sánh được hay sao?"
Nguyệt Hiểu Nhã lắc đầu nói:
" Trong võ thuật cũng có một môn kỹ năng tên là Súc Địa Thành Thốn, nếu luyện đến một cảnh giới nhất định, cũng có khả năng một bước đi ngàn dặm, so với Huyền thuật cùng Linh Thuật cũng không kém. Đương nhiên ở phương diện khác, Võ thuật không thể so sánh cùng Huyền thuật, Linh thuật, nhưng trong truyền thuyết vô luận là Võ thuật, Huyền thuật hay là Linh thuật, đều có các phương thức tu luyện câu thông thiên địa bổn nguyên lực, phương thức mặc dù khác nhau, nhưng xét về bản chất thì lại giống nhau."
Thiên Vũ kinh ngạc nói:
"Thiên địa bổn nguyên lực, xem ra điều ta cần phải học tập còn rất nhiều nhỉ?"
Bạch Phát Tà Sát đi tới bên cạnh bốn người Thần Lực Quỷ Vương, ánh mắt âm lãnh nhìn Thiên Vũ, hừ nói:
"Chỉ sợ ngươi không còn cơ hội tiếp tục học tập đâu."
Thiên Vũ khẽ nhíu chân mày, lạnh lùng nói:
"Nếu ta cứ muốn tiếp tục thì ngươi làm gì được chứ?"
Âm Liễu Hoa lệ cười nói:
"Không có gì, chỉ có điều ngươi sẽ từ đứng biến thành nằm, an nghỉ ở sâu trong lòng đất thôi, từ đó về sau ngươi sẽ không còn hiện diện ở trên thế gian này nữa."
Độc Hạt Tử cũng lên tiếng uy hiếp:
"Nếu ngươi đồng ý trước khi chết giao ra Yêu Đao Tà Nguyệt, lão nương có thể cho ngươi khỏi chịu nỗi khổ da thịt."
Thiên Vũ cười lạnh nói:
"Đã tới lúc này rồi, tựa hồ không tới phiên các ngươi mở miệng, còn không câm miệng hết đi cho ta!"
Thanh âm như sấm, nhuệ khí ngàn trượng, Thiên Vũ trong nháy mắt trở nên bá đạo và lãnh khốc, làm cho người ta một loại cảm giác nhìn không thấu.
Vân Tiêu Diêu cười nói:
"Nhìn không ra ngươi thật sự lại có điểm khác với người thường, xem ra nhân vật mà Yêu Đao Tà Nguyệt tuyển định quả thật rất có phong cách. Vân đạm phong khinh, nắng nóng như lửa, khí trời như vậy quá thích hợp để đánh nhau sống chết, Vân mỗ sẽ không ở chỗ này quấy rầy các vị, ta chỉ đứng xem vị thần Vận Mệnh sẽ chiếu cố ai đây?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Hắn ý vị thâm trường liếc mắt qua Thiên Vũ một cái, Vân Tiêu Diêu nhẹ nhàng huy vũ chiết phiến vài cái trong tay, lập tức xoay người cất bước, cước bộ hắn vừa chạm đất đã nhanh chóng biến mất không còn thấy tăm hơi.
Thiên Vũ khẽ chấn động tâm thần, mới vừa rồi nhìn thấy Vạn Lý Phong thi triển ra Thời Không Thuật rời đi, làm cho hắn rất là kinh ngạc.
Lúc này Vân Tiêu Diêu biến mất nháy mắt, ngay cả thủ pháp gì Thiên Vũ cũng không biết, trong lòng hắn mơ hồ chán chường.
Nguyệt Hiểu Nhã chau mày, than nhẹ:
"Vân Hải Vô Tung này quả thực huyền diệu, thực lực Tiểu Vân Thương Hải quả thật làm cho người ta khó đoán."
Hoa Thanh nói:
"Danh xưng Tiểu Vân Thương Hải ta chưa bao giờ nghe nói qua, rốt cuộc đó là tồn tại gì vậy?"
Nguyệt Hiểu Nhã trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt lưu ý chín người bốn phía, thanh âm chậm rãi nói:
"Trung Châu và Lăng Thủy là địa phương loài người tụ tập, có sáu thế lực lớn và tám đại nghề nghiệp, đây là kiến thức cơ bản mà nhân loại đều biết. Trừ điều này ra, còn có một ít thế lực và vài môn phái đặc thù, bọn họ mặc dù không cách nào đánh đồng với sáu thế lực lớn, nhưng cũng không thể coi thường, Tiểu Vân Thương Hải này chính là một môn phái tương đối đặc thù trong đó."
Giờ phút này Thiên Vũ đang nắm chắc thời gian khôi phục thực lực, mới vừa rồi ăn vào mười hạt Quy Nguyên Đan. giờ phút này đã bị hắn hấp thu hoàn toàn, đồng thời tu vi tăng trưởng làm cho thực lực hắn đã khôi phục lại bình thường. Truyện "Thiên Địa Quyết "
"Đặc thù là có ý gì?"
Thấy địch nhân bốn phía không vội vã động thủ, Thiên Vũ cũng không chủ động ra ứng chiến, ngược lại hỏi chuyện tình có liên quan đến Tiểu Vân Thương Hải.
Nguyệt Hiểu Nhã trầm ngâm nói:
"Tiểu Vân Thương Hải rất thần bí, môn đồ không nhiều, mỗi một đệ tử đều rất ít khi xuất hiện, tất cả được bao phủ bởi một quầng sáng thần bí, có rất ít người có khả năng nhìn thấu bọn họ."
Thiên Vũ tâm niệm chuyển động, lạnh nhạt nói:
"Môn phái mặc dù thần bí như vậy, nhưng không thể hấp dẫn sự chú ý, bởi vì hắn không uy hiếp được người khác."
Nguyệt Hiểu Nhã không nói, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua ba người, trong lòng nàng có chút cố kỵ bọn họ, dù sao cái tên Ảnh Sát đã từng khiến cho thế nhân khiếp sợ một đoạn thời gian, ngay cả trẻ con nghe thấy cũng phải ngừng khóc, là một truyền thuyết tàn ác kinh khủng.
Tương truyền, Ảnh Sát đã nhằm vào ai thì người đó chắc chắn sẽ thành người chết, mặc dù lần thứ nhất không có bị giết chết, cũng sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, mãi cho đến giết chết mới thôi.
Hôm nay Thiên Vũ bị Ảnh Sát để ý, không thể nghi ngờ là một chuyện tình rất bi đát, mặc dù Nguyệt Hiểu Nhã không sợ hãi nhưng tâm lý nàng lại biết rằng, nếu như ba người trước mắt thật sự là Ảnh Sát, vậy thì tình cảnh ngày sau này của Thiên Vũ sẽ vô cùng gian khổ. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Đương nhiên, ba người này có phải là Ảnh Sát không giờ phút này không ai dám khẳng định, nhưng từ y phục bọn họ mà đoán thì có tới tám phần là Ảnh Sát rồi.
Đối với tình cảnh trước mắt Hoa Thanh cũng rất lo lắng, nàng mặc dù có thực lực Võ sĩ sơ cấp Hoàng cấp thượng giai, thế nhưng vào lúc này nàng căn bản là không thể giúp Thiên Vũ, ngược lại trở thành trói buộc cho hắn.
Đương nhiên lâm vào tình cảnh khó khăn cũng không phải chỉ có ba người Thiên Vũ, đám người Lục Chỉ Tàn Hồn và Bạch Phát Tà Sát cũng bị tiến thoái lưỡng nan, bọn chúng cũng rất kiêng kỵ ba cái bóng đen kia.
Dưới ánh mặt trời, một khu vực trống trải hoàn toàn yên tĩnh đến rợn người.
Ba người kia vẫn không hề nhúc nhích, chỉ âm thầm trao đổi tín hiệu với nhau.
"Những người này đều nhắm về phía Thiên Vũ, chúng ta hãy mượn đao giết người, ngồi làm ngư ông đắc lợi thôi."
"Có Nguyệt Hiểu Nhã ở đây, muốn giết Thiên Vũ cũng không dễ dàng đâu, chúng ta phải nghĩ cách làm cho Nguyệt Hiểu Nhã tách khỏi Thiên Vũ."
"Chuyện này thì dễ dàng, ta có thể vận dụng Na Di Thuật chuyển dời Nguyệt Hiểu Nhã ra ngoài vài dặm, sau đó nghĩ cách cuốn lấy nàng, cấp một cơ hội cho những người này giết Thiên Vũ."
"Số ba, phân chia như vậy được không? Nguyệt Hiểu Nhã sẽ giao cho ngươi, ta cùng số 2 ở chỗ này chờ đợi thời cơ, nhất cử tiêu diệt toàn bộ những người này."
"Được rồi, chúng ta bắt đầu đi thôi."
Lời nói vẫn còn ở trong tai, trong sân đột nhiên thân thể của ba đạo bóng đen thoáng một cái, vô số ảo ảnh tràn ngập tứ phương, lập tức khiến cho toàn trường chú ý.
Một khắc kia, một đạo quang mang mang theo vô số ảo ảnh bao phủ trên người Nguyệt Hiểu Nhã, không chờ nàng ta phản kích, quang mang cứ như vậy chợt lóe rồi biến mất, ba cái bóng đen kể cả Nguyệt Hiểu Nhã cùng nhau biến mất bóng dáng.
Hoa Thanh chấn động trong lòng, lớn tiếng nhắc nhở:
"Thiên Vũ cẩn thận, bọn họ muốn mượn đao giết người."
Giờ khắc này, Hoa Thanh đã đoán trúng tâm tư ba cái bóng đen, nhưng cũng không thay đổi được tình cảnh của hai người lúc này.
Khí lưu quay về bình tĩnh nhưng bóng người đã biến mất.
Khi Ảnh Sát rời đi, Bạch Phát Tà Sát và năm người kia lập tức triển khai hành động, Lục Chỉ Tàn Hồn không cam chịu yếu thế, tập trung vào mục tiêu chính là Thiên Vũ, hoàn toàn quên mất Hoa Thanh ở bên cạnh.
Thiên Vũ ánh mắt khẽ biến, tâm tư lưu chuyển, nói với Hoa Thanh:
"Nàng nhanh rời đi, ta tự có phương pháp ứng phó."
Cổ tay vừa chuyển loan đao rung động, đao ngâm phá không gào thét chói tai, trong nháy mắt cánh tay phải của hắn đã huy động liên tục, mấy trăm đao mang hình thành một tấm lưới cực lớn nhắm về phía bốn người Thần Lực Quỷ Vương, Song Diện Nhân, Âm Liễu Hoa, Độc Hạt Tử phóng tới.
Sau khi Bạch Phát Tà Sát phát ra lệnh công kích lập tức xoay người cản trở Lục Chỉ Tàn Hồn lại, ý định để cho bốn kẻ dưới tay tiêu diệt Thiên Vũ, giành lấy Yêu Đao Tà Nguyệt, không cho Lục Chỉ Tàn Hồn bất cứ cơ hội nào.
Lục Chỉ Tàn Hồn tức giận mắng to một tiếng, hắn vốn muốn mượn đao giết người, sau đó cướp đi Yêu Đao Tà Nguyệt, ai ngờ bị Vân Tiêu Diêu nói toạc ra lai lịch của Yêu Đao Tà Nguyệt, khiến cho đám người Bạch Phát Tà Sát cũng sinh ra tâm tư cướp đoạt.
Bây giờ Lục Chỉ Tàn Hồn nếu muốn cướp đoạt Yêu Đao Tà Nguyệt, tất nhiên sẽ phải đối nghịch với đám người Bạch Phát Tà Sát, khó khăn tự nhiên tăng lên gấp mấy lần.
Lục Chỉ Tàn Hồn chính là hung nhân trong Ngũ Dục Sơn Thất Tà Lĩnh, có thực lực Võ tướng cao cấp Huyền cấp hạ giai, có thể nói thực lực cực kỳ kinh người.
Song Bạch Phát Tà Sát chính là Vũ hồn sơ cấp Huyền cấp trung giai, còn lợi hại hơn Lục Chỉ Tàn Hồn mấy lần, Lục Chỉ Tàn Hồn giao chiến với hắn có thể nói là không hề có chút phần thắng, không thể không lựa chọn tránh lui.
Trên con đường võ giả Huyền Thiên, võ thuật chia làm bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, trong đó công pháp Hoàng cấp, Trung cấp, Hạ cấp thành tựu cao nhất có khả năng đạt tới là Võ sĩ cao cấp. Công pháp Hoàng cấp thượng giai có thành tựu cao nhất là Võ tướng sơ cấp. Công pháp Huyền cấp hạ giai có thành tựu cao nhất là Võ tướng cao cấp. Công pháp Huyền Cơ trung giai có thành tựu cao nhất là Cao Cấp vũ hồn.
Bạch Phát Tà Sát là Vũ hồn sơ cấp, đã đột phá hạn mức cao nhất của công pháp Huyền cấp hạ giai, bởi vậy công pháp hắn tu luyện tất nhiên là Huyền cấp trung giai, nếu không đã không có cách nào đạt đựợc thành tựu Vũ hồn.
Lục Chỉ Tàn Hồn đã đạt tới cực hạn của công pháp Huyền cấp hạ giai, nhưng bởi vì nguyên do công pháp, hắn thủy chung không thể nào đột phá đựợc cảnh giới Vũ hồn, cũng không thể so sánh thực lực với Bạch Phát Tà Sát.
Khi Thiên Vũ nói ra câu này, trên mặt Hoa Thanh lộ nét khó xử, nàng rõ ràng ý tứ của Thiên Vũ, nhưng nàng lại không muốn rời đi.
Mặc dù thực lực Hoa Thanh yếu kém không thể giúp gì cho Thiên Vũ, nhưng nàng cũng không thể cứ như vậy mà rời đi.
Đương nhiên, tâm lý Hoa Thanh hiểu rõ ràng, nếu như mình ở tại chỗ này sẽ trở thành nhược điểm của Thiên Vũ, biến thành phòng tuyến yếu ớt để cho địch nhân công phá Thiên Vũ, đến lúc đó lại càng bất lợi cho Thiên Vũ.
Nghĩ như vậy Hoa Thanh hơi do dự, sau khi cân nhắc thiệt hơn bèn lựa chọn cách sáng suốt nhất là rời đi.
Nàng nhìn thoáng qua Thiên Vũ, rồi lập tức phóng người rời đi, miệng hét lớn:
"Thiên Vũ, cố chịu đựng một lát, ta sẽ trở về gọi thêm viện binh."
Lực không bằng, thì phải dùng trí.
Hoa Thanh dưới tình huống bất lực chỉ có thể chạy về Thiết Thạch Phân Đường, hy vọng phân đường có thể phái ra cao thủ đến đây cứu Thiên Vũ.
Nghe Hoa Thanh nói như vậy rồi rời đi, Thiên Vũ cũng an tâm trong lòng, không phải vì sự cứu viện của phân đường, mà vì Hoa Thanh đã rời khỏi nơi này.
Bạch Phát Tà Sát đưa mắt nhìn Hoa Thanh rời đi, cũng không có ý định ngăn cản, bởi vì Đường chủ hiện tại của Phân Đường Thiết Thạch lợi hại nhất cũng chỉ là cấp bậc Võ tướng, hắn căn bản không để vào mắt.
Lục Chỉ Tàn Hồn vừa tức vừa vội, bị Bạch Phát Tà Sát cản trở, buộc phải trốn Đông trốn Tây dần dần rời xa Thiên Vũ, căn bản không có cơ hội cướp đoạt Yêu Đao Tà Nguyệt.
Bạch Phát Tà Sát nếu muốn giết Lục Chỉ Tàn Hồn cũng không phải là việc khó, thế nhưng hắn lo lắng hung danh của Ngũ Dục Sơn Thất Tà Lĩnh, nên có điều cố kỵ không tiện tay xử lý chuyện này.
Cứ như vậy, Bạch Phát Tà Sát và Lục Chỉ Tàn Hồn cứ dây dưa như vậy, Thiên Vũ bắt đầu cuộc chiến sinh tử với đám người Thần Lực Quỷ Vương, khí thế sát phạt hừng hực bắt đầu nổi lên.
Quang mang chợt lóe, không gian dị biến.
Khi Nguyệt Hiểu Nhã cho ra phản ứng thì cả đám đã xuất hiện ở một nơi xa lạ rồi.
Đó là một rừng cây nhỏ, ánh nắng thưa thớt xuyên qua cành lá rơi xuống mặt đất đầy lá khô vàng, phán chiếu ánh sáng nhàn nhạt.
Bên trái Nguyệt Hiểu Nhã là một bóng đen ở ngoài ba trượng, vẫn đứng im nhìn chăm chú vào nàng, không hề có ý định động thủ.
Nguyệt Hiểu Nhã xoay người, ánh mắt lạnh như băng dừng ở trên người bóng đen, lãnh đạm nói:
"Là ngươi dùng Na Di Thuật tách ta ra khỏi Thiên Vũ?"
Bóng đen đạm mạc nói:
"Không sai, đây là cho ngươi một cơ hội sống sót, miễn cho ngươi khỏi phải chết cùng với hắn."
Nguyệt Hiểu Nhã cười lạnh nói:
"Khẩu khí thật lớn, ngươi sẽ phải trả giá cho hành vi dại dột của mình đó !”
/302
|