Thánh nữ Bạch Vũ Toàn sắc mặt bỗng quái dị, trong ánh mắt tràn đầy sự nghi hoặc, hiển nhiên là không tin vào tất cả sự tình trước mắt.
Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong khuôn mặt lộ ra vẻ may mắn, đang vì quyết định của mình mà âm thầm sung sướng.
Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân khuôn mặt âm trầm lại, sự cường đại của Thiên Vũ để cho bọn họ ý thức được quá trình cướp đoạt sẽ không đơn giản như trong tưởng tượng, trong lòng bắt đầu tức giận rồi.
Tiêu Thư Tuệ thì phản ứng tương đối kịch liệt, đối với biểu hiện của Thiên Vũ hết sức tức giận, mở miệng mắng mỏ không cam lòng.
Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sự vui mừng.
Lãnh Thiên Quân nhìn Thiên Vũ, hắn cũng không tin kết quả trước mắt này, thốt lên: "Không, không có khả năng, thực lực này tuyệt không phải của hắn, nhất định là lực lượng của Yêu Đao Tà Nguyệt, hắn chẳng qua là cáo mượn oai hùm."
Lời Lãnh Thiên Quân nói khiến cho không ít người chú ý, trong đó để ý nhất là Tập Nhân Kiệt, bởi vì hắn không muốn tin tưởng rằng đây là thực lực đáng sợ của Thiên Vũ.
Còn nữa, ở phía sau Thiên Vũ là hư ảnh thật to của Tà Nguyệt Chân Quân, người này cùng Tà Nguyệt Yêu Đao có quan hệ mật thiết. Mặc kệ nói như thế nào, Thiên Vũ giờ phút này thể hiện ra thực lực tránh không khỏi quan hệ cùng Yêu Đao Tà Nguyệt.
Nghĩ tới đây, Tập Nhân Kiệt thoáng yên tâm hơn, miệng hét lên một tiếng lớn, khí thế quanh người lại gia tăng, chân khí cuồn cuộn trong cơ thể vận chuyển rất nhanh, phối hợp với bí pháp tu luyện bộc phát ra khí thế cường đại kinh khủng, khiến cho đầu báo đen ở phía sau mạnh thêm mười lần, dòng chảy Tinh vân ở bên người ngưng tụ lại lần nữa.
Cứ như vậy, trong lúc đó khí thế hai bên bộc phát mạnh mẽ, lực lượng vô hình va chạm lẫn nhau dẫn tới thiên tượng dị biến, không gian đột ngột thay đổi, tia chớp và tiếng sấm rền bên tai không dứt, cuồng phong bạo vũ nháy mắt trào ra.
Căm tức nhìn Thiên Vũ, Tập Nhân Kiệt lãnh khốc nói: "Chiêu thứ nhất Không Diệt Tịch Tĩnh."
Tay phải hắn vung lên giữa không trung biến thành một bàn tay khổng lồ đen nhánh, hướng về phía hư ảnh Tà Nguyệt Chân Quân chộp tới.
"Điệp Ảnh Mê Hồn."
Âm thanh lạnh lẽo từ miệng Thiên Vũ hét ra ngay lúc Tập Nhân Kiệt tấn công, đồng thời Thiên Vũ dùng ý niệm khống chế Yêu Đao Tà Nguyệt tạo thành hàng vạn hàng nghìn tia ánh sáng, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ bàn tay khổng lồ kia, những tia ánh sáng như chấu chấu bu đầy cắn nuốt chân khí trong đó rồi mới biến mất như một hư ảnh. Tập Nhân Kiệt tâm thần chấn động, lạnh lùng nói: "Chiêu thứ hai, Hư Vô Huyễn Diệt, Nhất Kiếm Khuynh Thành."
Hai tay ra quyền rất nhanh, nắm tay dày đặc như vô số quang cầu, kiếm khí hỗn loạn mà cường bạo, khi sáng khi tối khiến kẻ khác không chuẩn bị kịp.
Một chiêu Nhất kiếm khuynh thành vào lúc mấu chốt và khó khăn nhất hiển hiện ra, bởi vì đấy là bí kỹ sát thủ của Hồng Nguyệt Các, một chiêu cực mạnh khác với bí kỹ tu luyện của người thường.
Trong mắt Thiên Vũ chợt lóe hàn quang, khuôn mặt tuấn mỹ khẽ mỉm cười, tay phải kết ấn, miệng lẩm bẩm: "Đạn Kiếm Phi Tuyết, Khuynh Thành Tịch Diệt. Tà Nguyệt Phi Thăng, Vạn Vật Thất Sắc."
Giữa không trung, quang mang từ Yêu Đao Tà Nguyệt bắn ra mang theo uy lực kinh người có thể rung chuyển thiên địa, biến thành một luồng ánh sáng rực rỡ nháy mắt xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tập Nhân Kiệt.
Một đao đó đột phá từng tầng từng tầng cấm chế, chém tan một loạt quyền ảnh còn không có giảm sút khí thế, luồng quang mang chói mắt vừa hiện ra đã hấp dẫn tất cả sự chú ý của người đang xem cuộc chiến.
Nhưng một đao ấy xuất ra chỉ là giương đông kích tây, sát chiêu chính thức của Thiên Vũ vẫn còn đang ẩn giấu.
Trên thực tế, Thiên Vũ kết ấn như vậy là phát ra song trọng công kích, thanh thế Yêu Đao Tà Nguyệt làm cho người ta phải sợ hãi, nhưng chỉ có tác dụng phân tán sự chú ý của mọi người.
Sát chiêu chính thức được giấu ở trên Đoạn kiếm tàn thần, trong nháy mắt Đoạn kiếm tàn thần ở trong cơ thể lặng yên bắn ra, vừa bắn ra đã lập tức xuất hiện ở vị trí trái tim Tập Nhân Kiệt.
Một khắc kia Tập Nhân Kiệt phát hiện ra nguy hiểm lại không kịp né tránh, trong miệng gầm lên một tiếng nổi giận, khóe mắt lóe ra tia tàn nhẫn.
Cùng thời khắc đó, một đạo kiếm ảnh quỷ bí xuất hiện ở phía sau Thiên Vũ, chính là chiêu Nhất Kiếm Khuynh Thành của Tập Nhân Kiệt, trong nháy mắt đánh nát quang giới hộ thể của Thiên Vũ, bổ tới sau lưng hắn.
Chớp mắt một cái, Thiên Vũ nhờ có Ma Tâm Lan nên lập tức phát hiện ra bất thường, trở tay đánh ra một chưởng, mặc dù không thể đánh tan đạo kiếm ảnh kia, nhưng cũng làm yếu bớt uy lực của nó, cũng cấp cho Thiên vũ thời cơ quý giá tranh thủ phòng ngự.
Thiên Vũ bên người kỳ thật có hai tầng phòng ngự, một tầng bên ngoài là Bách Nhu Chân Khí, một tầng bên trong là Huyền Thiên Dương Ngọc.
Nhất Kiếm Khuynh Thành của Tập Nhân Kiệt trảm phá đi Bách Nhu Chân Khí bên người Thiên Vũ, lập tức va chạm với một chưởng của Thiên Vũ, sau đó chạm vào tầng phòng ngự Huyền Thiên Dương Ngọc, cứ như vậy mà bổ nát đạo phòng ngự cực mạnh của Huyền Thiên Minh Ngọc, không hổ được xưng là Nhất Kiếm Khuynh Thành .
Chỉ có điều ba lần bị ngăn trở uy lực Nhất Kiếm Khuynh Thành đại giảm, mặc dù có đánh trúng Thiên Vũ nhưng cũng không có khả năng đả thương Thiên Vũ.
Ngược lại một chiêu Đạn Kiếm Phi Tuyết của Thiên Vũ xảo diệu quỷ bí, Đoạn Kiếm Tàn Thần mạnh mẽ sắc bén vô song dễ dàng phá tan hộ thể chân khí của Tập Nhân Kiệt, đâm thẳng vào tim hắn.
Một khắc kia, Tập Nhân Kiệt điên cuồng hét lớn, ánh mắt lập lòe hàn quang lạnh lẽo khiến cho người người ta kinh sợ, tay trái xuất một chưởng đánh ngược vào trong cơ thể, một chưởng uy lực đáng sợ cứng rắn áp chế Đoạn Kiếm Tàn Thần ở trong thể nội hắn, sau đó từ từ cắn nuốt lực lượng Tâm Hỏa và chân nguyên của Đoạn Kiếm Tàn thần rồi bức ra ngoài cơ thể.
Một chưởng này của Tập Nhân Kiệt quyết đoán vô cùng, mặc dù làm tổn thương chính mình nhưng cũng đã hóa giải được nguy cơ.
Thế nhưng Đoạn Kiếm Tàn Thần chính là thần binh, trong lúc Thiên Vũ huyết tế đã âm thầm dung hợp với thân thể Thiên Vũ, bên trong Đoạn kiếm có kiếm linh có thể tự động tu luyện gia tăng thực lực, có lực lượng cắn nuốt và dung hợp với mọi loại chân khí khác biệt.
Tập Nhân Kiệt xém chút nữa bị Đoạn kiếm xuyên tim, mặc dù tạm thời hóa giải nguy cơ nhưng cũng bị tổn thương nghiêm trọng, cơ hồ đẩy vào hắn tuyệt cảnh.
Đồng thời, công kích của Yêu Đao Tà Nguyệt vừa lúc đó bổ tới.
Mặc dù một kích này là để hấp dẫn sự chú ý nhưng lực công kích cường hãn vô cùng, không thể coi thường nó được.
Tầng tầng công kích, tính toán không lộ ra một chút sơ hở, thủ đoạn của Thiên Vũ so với sát thủ vương Tập Nhân Kiệt chỉ có hơn chứ không hề kém.
Đối mặt với tình cảnh như vậy, Tập Nhân Kiệt vừa tức vừa vội, dù sao hắn cũng xuất thân là sát thủ nên tinh thần tỉnh táo vô cùng, ngay lúc mấu chốt toàn lực né tránh, không muốn đi liều mạng với Thiên Vũ.
Một đao đánh tới sơn băng địa liệt, cả vùng hoang vu bị đào thành một cái hố cực lớn, những người đang xem cuộc chiến thấy vậy đều âm trầm suy tư.
Một đao kia uy lực đã vượt ra khỏi phạm vi của cấp cao thủ Võ tướng, thực lực phải có cao thủ Vũ hồn mới có thể phát ra nổi một kích như vậy.
Ở trên Huyền Thiên đại lục, võ giả dưới cấp Võ hồn chỉ có khả năng sử dụng lực lượng toàn thân, không có cách nào giao tiếp với thiên địa vạn vật, mượn lực lượng thiên địa triển khai công kích.
Vì thế võ giả dưới cấp Vũ hồn mặc dù lợi hại nhưng cũng không đáng sợ gì lắm, không đủ tư cách trở thành thành viên chân chính Thiện Vũ Minh.
Cao thủ trung tâm của Thiện Vũ Minh toàn bộ đều là cao thủ Vũ hồn, chỉ có bọn họ mới có thể giao tiếp với lực lượng thiên địa bộc phát ra lực lượng khó tin, từ đó Thiện Vũ Minh mới đủ lực đứng vững gót chân trên đại lục.
Cảnh giới càng cao thực lực càng cao, năng lực giao tiếp với thiên địa càng mạnh, phát huy ra lực lượng càng lớn.
Lúc này, Thiên Vũ đã thể hiện ra tất cả, mặc dù có liên quan đến Yêu Đao Tà Nguyệt, nhưng với biểu hiện như thế cũng đã cho thấy hắn có thực lực cấp Vũ hồn, nếu không cũng không thể phát huy một kích mạnh mẽ cỡ đó.
Về phần thực lực cụ thể của Thiên Vũ, trước mắt không có ai nhìn thấu, bởi vì hắn có Ma Tâm Lan trong người, có thể ngăn cách tất cả dò xét bên ngoài.
Sau khi tránh được một kích của Thiên Vũ, khuôn mặt của Tập Nhân Kiệt lộ ra vẻ khác thường, trái tim bị binh khí thương tổn, cần phải có thời gian đầy đủ để chữa trị, cao thủ Vũ hồn có thể mượn lực lượng của thiên địa để hồi phục thương thế.
Nhưng tình hình của Tập Nhân Kiệt bắt đầu không ổn , bởi vì xuyên qua tim hắn là Đoạn kiếm tàn thần, đây không phải là binh khí tầm thường, nó có thể trực tiếp tiêu trừ sức sống đẩy hắn vào tuyệt cảnh.
Lúc này Tập Nhân Kiệt tạm thời sẽ không chết, nhưng không bao lâu sau hắn sẽ từ từ mất đi sức sống rồi chậm rãi chết đi.
Tình huống như vậy trong lòng hắn nhận biết rõ ràng, cho nên hắn cực kỳ tức giận, đang nghĩ đến chiêu cả hai cùng chết.
Tới bây giờ, ánh mắt Tập Nhân Kiệt bây giờ lại giống với mấy tên lúc nãy.
Đến hiện tại hắn mới kinh ngạc phát hiện, hóa ra tất cả mọi chuyện cũng không phải thuận lợi như hắn tưởng.
Trong lòng Tập Nhân Kiệt âm thầm cười khổ, ánh mắt nhìn lướt qua Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân, đột nhiên hắn nghĩ đến một ý định.
Bên này Thiên Vũ bị Nhất Kiếm Khuynh Thành của Tập Nhân Kiệt gây thương tích, thân thể không tự chủ được run lên, khóe miệng trào ra một bát tiết canh, hắn khoái quá quay sang Hoa Thanh nói: “Ê, pé Thanh, cho xin lát chanh, ta nặn cái làm đông tiết nào!”
Hoa Thanh lắc lắc đầu, từ trong túi trữ vật lấy ra nguyên trái chanh ném cho hắn, nói: “Ăn vừa thôi, nhớ chừa phần em nữa đó !”
Thiên Vũ trên khuôn mặt vẫn cười như cũ, mặc dù bị thương tổn không nhẹ, nhưng so sánh với địch nhân thì hắn xem như giành được thắng lợi, khí thế chậm rãi gia tăng lên.
Sau khi Thiên Vũ ổn định thân thể liền nhìn sang Tập Nhân Kiệt, Huyền Thiên Dương Ngọc trong cơ thể tự động vận chuyển chữa trị thương thế một cách nhanh chóng.
Căm tức nhìn Thiên Vũ, khuôn mặt Tập Nhân Kiệt tràn đầy vẻ lạnh lẽo, nói: "Tốt cho một chiêu Đạn Kiếm Phi Tuyết, Khuynh Thành Tịch Diệt, thế mà có khả năng đả thương nặng ta. Chỉ tiếc rằng một chiêu đó còn hơi yếu, bây giờ ngươi cũng nên chết đi rồi.”
Thiên Vũ cười to nói: "Thật sự? Vậy ngươi vì sao nghiến răng nghiến lợi nhìn ta làm gì, trực tiếp giết tới đi không phải xong việc hay sao?"
Tập Nhân Kiệt căm hận nói: "Không nên đắc ý, lúc này đây ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ rồi, bởi vì ta cùng Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân đạt thành hiệp nghị, cùng nhau ra tay, hắc hắc !"
Thiên Vũ cười to nói: "Liên thủ lại quả thật là tính toán tốt nhất, chỉ tiếc là các ngươi bụng dạ khó lường, mặc dù liên thủ cũng thiếu sự ăn ý, căn bản không đủ làm cho ta sợ hãi."
Lục bào lão quỷ hừ lạnh một tiếng, thân thể lướt qua trăm trượng, xuất hiện bên trái Thiên Vũ, âm trầm nói: "Tiểu tử thúi đừng vội tự sướng, hôm nay ngươi chết chắc rồi, Yêu Đao Tà Nguyệt ta sẽ đoạt lấy."
Tà Âm Ma Tông - Nguyên Hoành Vân chợt lóe đi tới, xuất hiện ở phía sau Thiên Vũ, cười quỷ dị nói: "Ta sẽ lấy Huyết Tế Thương Khung, đồ vật đó đối với Tà Âm Ma Tông là thứ cực kỳ có giá trị.”
Ba người chia làm ba hướng, Tập Nhân Kiệt, Lục bào lão quỷ, Nguyên Hoành Vân ba người bố trí ra Tam Tài Trận, vây khốn Thiên Vũ ở giữa trung tâm, bộ dáng nhất định phải giết chết Thiên Vũ cho bằng được.
Vì muốn giết chết Thiên Vũ, Tập Nhân Kiệt hứa hẹn sẽ giao Yêu Đao Tà Nguyệt và Huyết Tế Thương Khung cho hai người Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân, cũng tiết lộ thân phận của mình, giải quyết xong lo lắng về Lục Bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân, ba phương đã đạt thành hiệp nghị phân phối ổn thỏa chiến lợi phẩm.
Tập Nhân Kiệt làm như vậy tuy là bất đắc dĩ nhưng cũng hết sức chính xác, dù sao Thiên Vũ là người Hồng Nguyệt Các phải giết, hắn là một sát thủ của Hồng Nguyệt Các, vinh quang cả đời hắn đều dành cho Hồng Nguyệt Các, mặc dù sắp phải chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ này, vì giữ gìn danh dự và vinh quang hắn bắt buộc phải làm cho bằng được.
Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong khuôn mặt lộ ra vẻ may mắn, đang vì quyết định của mình mà âm thầm sung sướng.
Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân khuôn mặt âm trầm lại, sự cường đại của Thiên Vũ để cho bọn họ ý thức được quá trình cướp đoạt sẽ không đơn giản như trong tưởng tượng, trong lòng bắt đầu tức giận rồi.
Tiêu Thư Tuệ thì phản ứng tương đối kịch liệt, đối với biểu hiện của Thiên Vũ hết sức tức giận, mở miệng mắng mỏ không cam lòng.
Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sự vui mừng.
Lãnh Thiên Quân nhìn Thiên Vũ, hắn cũng không tin kết quả trước mắt này, thốt lên: "Không, không có khả năng, thực lực này tuyệt không phải của hắn, nhất định là lực lượng của Yêu Đao Tà Nguyệt, hắn chẳng qua là cáo mượn oai hùm."
Lời Lãnh Thiên Quân nói khiến cho không ít người chú ý, trong đó để ý nhất là Tập Nhân Kiệt, bởi vì hắn không muốn tin tưởng rằng đây là thực lực đáng sợ của Thiên Vũ.
Còn nữa, ở phía sau Thiên Vũ là hư ảnh thật to của Tà Nguyệt Chân Quân, người này cùng Tà Nguyệt Yêu Đao có quan hệ mật thiết. Mặc kệ nói như thế nào, Thiên Vũ giờ phút này thể hiện ra thực lực tránh không khỏi quan hệ cùng Yêu Đao Tà Nguyệt.
Nghĩ tới đây, Tập Nhân Kiệt thoáng yên tâm hơn, miệng hét lên một tiếng lớn, khí thế quanh người lại gia tăng, chân khí cuồn cuộn trong cơ thể vận chuyển rất nhanh, phối hợp với bí pháp tu luyện bộc phát ra khí thế cường đại kinh khủng, khiến cho đầu báo đen ở phía sau mạnh thêm mười lần, dòng chảy Tinh vân ở bên người ngưng tụ lại lần nữa.
Cứ như vậy, trong lúc đó khí thế hai bên bộc phát mạnh mẽ, lực lượng vô hình va chạm lẫn nhau dẫn tới thiên tượng dị biến, không gian đột ngột thay đổi, tia chớp và tiếng sấm rền bên tai không dứt, cuồng phong bạo vũ nháy mắt trào ra.
Căm tức nhìn Thiên Vũ, Tập Nhân Kiệt lãnh khốc nói: "Chiêu thứ nhất Không Diệt Tịch Tĩnh."
Tay phải hắn vung lên giữa không trung biến thành một bàn tay khổng lồ đen nhánh, hướng về phía hư ảnh Tà Nguyệt Chân Quân chộp tới.
"Điệp Ảnh Mê Hồn."
Âm thanh lạnh lẽo từ miệng Thiên Vũ hét ra ngay lúc Tập Nhân Kiệt tấn công, đồng thời Thiên Vũ dùng ý niệm khống chế Yêu Đao Tà Nguyệt tạo thành hàng vạn hàng nghìn tia ánh sáng, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ bàn tay khổng lồ kia, những tia ánh sáng như chấu chấu bu đầy cắn nuốt chân khí trong đó rồi mới biến mất như một hư ảnh. Tập Nhân Kiệt tâm thần chấn động, lạnh lùng nói: "Chiêu thứ hai, Hư Vô Huyễn Diệt, Nhất Kiếm Khuynh Thành."
Hai tay ra quyền rất nhanh, nắm tay dày đặc như vô số quang cầu, kiếm khí hỗn loạn mà cường bạo, khi sáng khi tối khiến kẻ khác không chuẩn bị kịp.
Một chiêu Nhất kiếm khuynh thành vào lúc mấu chốt và khó khăn nhất hiển hiện ra, bởi vì đấy là bí kỹ sát thủ của Hồng Nguyệt Các, một chiêu cực mạnh khác với bí kỹ tu luyện của người thường.
Trong mắt Thiên Vũ chợt lóe hàn quang, khuôn mặt tuấn mỹ khẽ mỉm cười, tay phải kết ấn, miệng lẩm bẩm: "Đạn Kiếm Phi Tuyết, Khuynh Thành Tịch Diệt. Tà Nguyệt Phi Thăng, Vạn Vật Thất Sắc."
Giữa không trung, quang mang từ Yêu Đao Tà Nguyệt bắn ra mang theo uy lực kinh người có thể rung chuyển thiên địa, biến thành một luồng ánh sáng rực rỡ nháy mắt xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tập Nhân Kiệt.
Một đao đó đột phá từng tầng từng tầng cấm chế, chém tan một loạt quyền ảnh còn không có giảm sút khí thế, luồng quang mang chói mắt vừa hiện ra đã hấp dẫn tất cả sự chú ý của người đang xem cuộc chiến.
Nhưng một đao ấy xuất ra chỉ là giương đông kích tây, sát chiêu chính thức của Thiên Vũ vẫn còn đang ẩn giấu.
Trên thực tế, Thiên Vũ kết ấn như vậy là phát ra song trọng công kích, thanh thế Yêu Đao Tà Nguyệt làm cho người ta phải sợ hãi, nhưng chỉ có tác dụng phân tán sự chú ý của mọi người.
Sát chiêu chính thức được giấu ở trên Đoạn kiếm tàn thần, trong nháy mắt Đoạn kiếm tàn thần ở trong cơ thể lặng yên bắn ra, vừa bắn ra đã lập tức xuất hiện ở vị trí trái tim Tập Nhân Kiệt.
Một khắc kia Tập Nhân Kiệt phát hiện ra nguy hiểm lại không kịp né tránh, trong miệng gầm lên một tiếng nổi giận, khóe mắt lóe ra tia tàn nhẫn.
Cùng thời khắc đó, một đạo kiếm ảnh quỷ bí xuất hiện ở phía sau Thiên Vũ, chính là chiêu Nhất Kiếm Khuynh Thành của Tập Nhân Kiệt, trong nháy mắt đánh nát quang giới hộ thể của Thiên Vũ, bổ tới sau lưng hắn.
Chớp mắt một cái, Thiên Vũ nhờ có Ma Tâm Lan nên lập tức phát hiện ra bất thường, trở tay đánh ra một chưởng, mặc dù không thể đánh tan đạo kiếm ảnh kia, nhưng cũng làm yếu bớt uy lực của nó, cũng cấp cho Thiên vũ thời cơ quý giá tranh thủ phòng ngự.
Thiên Vũ bên người kỳ thật có hai tầng phòng ngự, một tầng bên ngoài là Bách Nhu Chân Khí, một tầng bên trong là Huyền Thiên Dương Ngọc.
Nhất Kiếm Khuynh Thành của Tập Nhân Kiệt trảm phá đi Bách Nhu Chân Khí bên người Thiên Vũ, lập tức va chạm với một chưởng của Thiên Vũ, sau đó chạm vào tầng phòng ngự Huyền Thiên Dương Ngọc, cứ như vậy mà bổ nát đạo phòng ngự cực mạnh của Huyền Thiên Minh Ngọc, không hổ được xưng là Nhất Kiếm Khuynh Thành .
Chỉ có điều ba lần bị ngăn trở uy lực Nhất Kiếm Khuynh Thành đại giảm, mặc dù có đánh trúng Thiên Vũ nhưng cũng không có khả năng đả thương Thiên Vũ.
Ngược lại một chiêu Đạn Kiếm Phi Tuyết của Thiên Vũ xảo diệu quỷ bí, Đoạn Kiếm Tàn Thần mạnh mẽ sắc bén vô song dễ dàng phá tan hộ thể chân khí của Tập Nhân Kiệt, đâm thẳng vào tim hắn.
Một khắc kia, Tập Nhân Kiệt điên cuồng hét lớn, ánh mắt lập lòe hàn quang lạnh lẽo khiến cho người người ta kinh sợ, tay trái xuất một chưởng đánh ngược vào trong cơ thể, một chưởng uy lực đáng sợ cứng rắn áp chế Đoạn Kiếm Tàn Thần ở trong thể nội hắn, sau đó từ từ cắn nuốt lực lượng Tâm Hỏa và chân nguyên của Đoạn Kiếm Tàn thần rồi bức ra ngoài cơ thể.
Một chưởng này của Tập Nhân Kiệt quyết đoán vô cùng, mặc dù làm tổn thương chính mình nhưng cũng đã hóa giải được nguy cơ.
Thế nhưng Đoạn Kiếm Tàn Thần chính là thần binh, trong lúc Thiên Vũ huyết tế đã âm thầm dung hợp với thân thể Thiên Vũ, bên trong Đoạn kiếm có kiếm linh có thể tự động tu luyện gia tăng thực lực, có lực lượng cắn nuốt và dung hợp với mọi loại chân khí khác biệt.
Tập Nhân Kiệt xém chút nữa bị Đoạn kiếm xuyên tim, mặc dù tạm thời hóa giải nguy cơ nhưng cũng bị tổn thương nghiêm trọng, cơ hồ đẩy vào hắn tuyệt cảnh.
Đồng thời, công kích của Yêu Đao Tà Nguyệt vừa lúc đó bổ tới.
Mặc dù một kích này là để hấp dẫn sự chú ý nhưng lực công kích cường hãn vô cùng, không thể coi thường nó được.
Tầng tầng công kích, tính toán không lộ ra một chút sơ hở, thủ đoạn của Thiên Vũ so với sát thủ vương Tập Nhân Kiệt chỉ có hơn chứ không hề kém.
Đối mặt với tình cảnh như vậy, Tập Nhân Kiệt vừa tức vừa vội, dù sao hắn cũng xuất thân là sát thủ nên tinh thần tỉnh táo vô cùng, ngay lúc mấu chốt toàn lực né tránh, không muốn đi liều mạng với Thiên Vũ.
Một đao đánh tới sơn băng địa liệt, cả vùng hoang vu bị đào thành một cái hố cực lớn, những người đang xem cuộc chiến thấy vậy đều âm trầm suy tư.
Một đao kia uy lực đã vượt ra khỏi phạm vi của cấp cao thủ Võ tướng, thực lực phải có cao thủ Vũ hồn mới có thể phát ra nổi một kích như vậy.
Ở trên Huyền Thiên đại lục, võ giả dưới cấp Võ hồn chỉ có khả năng sử dụng lực lượng toàn thân, không có cách nào giao tiếp với thiên địa vạn vật, mượn lực lượng thiên địa triển khai công kích.
Vì thế võ giả dưới cấp Vũ hồn mặc dù lợi hại nhưng cũng không đáng sợ gì lắm, không đủ tư cách trở thành thành viên chân chính Thiện Vũ Minh.
Cao thủ trung tâm của Thiện Vũ Minh toàn bộ đều là cao thủ Vũ hồn, chỉ có bọn họ mới có thể giao tiếp với lực lượng thiên địa bộc phát ra lực lượng khó tin, từ đó Thiện Vũ Minh mới đủ lực đứng vững gót chân trên đại lục.
Cảnh giới càng cao thực lực càng cao, năng lực giao tiếp với thiên địa càng mạnh, phát huy ra lực lượng càng lớn.
Lúc này, Thiên Vũ đã thể hiện ra tất cả, mặc dù có liên quan đến Yêu Đao Tà Nguyệt, nhưng với biểu hiện như thế cũng đã cho thấy hắn có thực lực cấp Vũ hồn, nếu không cũng không thể phát huy một kích mạnh mẽ cỡ đó.
Về phần thực lực cụ thể của Thiên Vũ, trước mắt không có ai nhìn thấu, bởi vì hắn có Ma Tâm Lan trong người, có thể ngăn cách tất cả dò xét bên ngoài.
Sau khi tránh được một kích của Thiên Vũ, khuôn mặt của Tập Nhân Kiệt lộ ra vẻ khác thường, trái tim bị binh khí thương tổn, cần phải có thời gian đầy đủ để chữa trị, cao thủ Vũ hồn có thể mượn lực lượng của thiên địa để hồi phục thương thế.
Nhưng tình hình của Tập Nhân Kiệt bắt đầu không ổn , bởi vì xuyên qua tim hắn là Đoạn kiếm tàn thần, đây không phải là binh khí tầm thường, nó có thể trực tiếp tiêu trừ sức sống đẩy hắn vào tuyệt cảnh.
Lúc này Tập Nhân Kiệt tạm thời sẽ không chết, nhưng không bao lâu sau hắn sẽ từ từ mất đi sức sống rồi chậm rãi chết đi.
Tình huống như vậy trong lòng hắn nhận biết rõ ràng, cho nên hắn cực kỳ tức giận, đang nghĩ đến chiêu cả hai cùng chết.
Tới bây giờ, ánh mắt Tập Nhân Kiệt bây giờ lại giống với mấy tên lúc nãy.
Đến hiện tại hắn mới kinh ngạc phát hiện, hóa ra tất cả mọi chuyện cũng không phải thuận lợi như hắn tưởng.
Trong lòng Tập Nhân Kiệt âm thầm cười khổ, ánh mắt nhìn lướt qua Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân, đột nhiên hắn nghĩ đến một ý định.
Bên này Thiên Vũ bị Nhất Kiếm Khuynh Thành của Tập Nhân Kiệt gây thương tích, thân thể không tự chủ được run lên, khóe miệng trào ra một bát tiết canh, hắn khoái quá quay sang Hoa Thanh nói: “Ê, pé Thanh, cho xin lát chanh, ta nặn cái làm đông tiết nào!”
Hoa Thanh lắc lắc đầu, từ trong túi trữ vật lấy ra nguyên trái chanh ném cho hắn, nói: “Ăn vừa thôi, nhớ chừa phần em nữa đó !”
Thiên Vũ trên khuôn mặt vẫn cười như cũ, mặc dù bị thương tổn không nhẹ, nhưng so sánh với địch nhân thì hắn xem như giành được thắng lợi, khí thế chậm rãi gia tăng lên.
Sau khi Thiên Vũ ổn định thân thể liền nhìn sang Tập Nhân Kiệt, Huyền Thiên Dương Ngọc trong cơ thể tự động vận chuyển chữa trị thương thế một cách nhanh chóng.
Căm tức nhìn Thiên Vũ, khuôn mặt Tập Nhân Kiệt tràn đầy vẻ lạnh lẽo, nói: "Tốt cho một chiêu Đạn Kiếm Phi Tuyết, Khuynh Thành Tịch Diệt, thế mà có khả năng đả thương nặng ta. Chỉ tiếc rằng một chiêu đó còn hơi yếu, bây giờ ngươi cũng nên chết đi rồi.”
Thiên Vũ cười to nói: "Thật sự? Vậy ngươi vì sao nghiến răng nghiến lợi nhìn ta làm gì, trực tiếp giết tới đi không phải xong việc hay sao?"
Tập Nhân Kiệt căm hận nói: "Không nên đắc ý, lúc này đây ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ rồi, bởi vì ta cùng Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân đạt thành hiệp nghị, cùng nhau ra tay, hắc hắc !"
Thiên Vũ cười to nói: "Liên thủ lại quả thật là tính toán tốt nhất, chỉ tiếc là các ngươi bụng dạ khó lường, mặc dù liên thủ cũng thiếu sự ăn ý, căn bản không đủ làm cho ta sợ hãi."
Lục bào lão quỷ hừ lạnh một tiếng, thân thể lướt qua trăm trượng, xuất hiện bên trái Thiên Vũ, âm trầm nói: "Tiểu tử thúi đừng vội tự sướng, hôm nay ngươi chết chắc rồi, Yêu Đao Tà Nguyệt ta sẽ đoạt lấy."
Tà Âm Ma Tông - Nguyên Hoành Vân chợt lóe đi tới, xuất hiện ở phía sau Thiên Vũ, cười quỷ dị nói: "Ta sẽ lấy Huyết Tế Thương Khung, đồ vật đó đối với Tà Âm Ma Tông là thứ cực kỳ có giá trị.”
Ba người chia làm ba hướng, Tập Nhân Kiệt, Lục bào lão quỷ, Nguyên Hoành Vân ba người bố trí ra Tam Tài Trận, vây khốn Thiên Vũ ở giữa trung tâm, bộ dáng nhất định phải giết chết Thiên Vũ cho bằng được.
Vì muốn giết chết Thiên Vũ, Tập Nhân Kiệt hứa hẹn sẽ giao Yêu Đao Tà Nguyệt và Huyết Tế Thương Khung cho hai người Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân, cũng tiết lộ thân phận của mình, giải quyết xong lo lắng về Lục Bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân, ba phương đã đạt thành hiệp nghị phân phối ổn thỏa chiến lợi phẩm.
Tập Nhân Kiệt làm như vậy tuy là bất đắc dĩ nhưng cũng hết sức chính xác, dù sao Thiên Vũ là người Hồng Nguyệt Các phải giết, hắn là một sát thủ của Hồng Nguyệt Các, vinh quang cả đời hắn đều dành cho Hồng Nguyệt Các, mặc dù sắp phải chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ này, vì giữ gìn danh dự và vinh quang hắn bắt buộc phải làm cho bằng được.
/302
|