Đến bây giờ, một loạt cử động của Thiên Vũ mới phát huy tác dụng tiêu hóa hấp thu toàn bộ chân khí. Thành công hóa giải nguy cơ lại không lãng phí, đạt đến hiệu quả tốt nhất.
Trong đó một nửa chân khí bị ý thức thần bí hấp thu, một phần ba chân khí bị Yêu Đao Tà Nguyệt và Đoạn Kiếm Tàn Thần hút đi. Còn thừa lại một bộ phận Thiên Vũ dùng để rèn luyện thân thể và chuyển hóa linh lực, đền bù chân khí tiêu hao đồng thời gia tăng thực lực.
Hết thảy nói thì dài dòng trên thực tế chỉ phát sinh trong một thời gian rất ngắn, nhiều nhất chỉ qua mấy câu nói thôi. Thiên Vũ vừa hoàn thành biến chuyển thì quanh thân gã toát ra một cỗ khí thế duy ngã độc tôn.
Khi mây đen trên bầu trời tan hết, mặt trời chói chang hiện ra. Thiên Vũ đứng đó chắp hai tay sau đít nhe răng hàm trắng ỡn đơ người cười cười, khiến cho những người đang quan chiến lập tức khiếp sợ ngã người té xỉu.
Lúc trước, một chỉ kinh thiên của Thiên Vũ đã làm thay đổi cục diện, chẳng những có thể tiếp nhận một kích tuyệt sát của ba đại cao thủ. Dễ dàng đánh chết Nguyên Hoành Vân và Lục Bào lão quỷ, thủ đoạn sấm sét như thế há có thể không làm cho người ta khiếp sợ?
Dĩ nhiên là Thiên Vũ thi triển Huyết Tế Thương Khung, mượn lực lượng của người trên bức họa mới đánh chết được cường địch.
Mặc dù như vậy, thực lực mà hắn bày ra cũng đủ làm cho thế nhân kinh sợ.
Chờ đến khi mọi người lấy lại tinh thần thì những biến hóa trong cơ thể Thiên Vũ căn bản đã hoàn thành. Cho nên không có ai lưu ý đến trong một thời gian ngắn ngủi, Thiên Vũ đã hoàn thành một biến chuyển cực lớn. Bất luận là con người hay là trí tuệ so với dĩ vãng quả thực là khác biệt một trời một vực.
Trên gương mặt trầm tĩnh của Thiên Vũ lộ ra một nụ cười quyến rũ, trên người gã hội tụ một vầng sáng mờ mờ. Trường bào khẽ lay động, trong tích tắc bức họa xoay tròn quay rơi vào trong tay của Thiên Vũ.
Trong cơn gió nhẹ nhân vật trên bức họa chợt lóe sáng, lúc này thân thể Thiên Vũ đột nhiên run lên, khí tức quanh thân trở nên yếu ớt, ngay sau đó hết thảy bình tĩnh trở lại.
Thu hồi bức họa, Thiên Vũ lưu ý tình huống xung quanh. Ánh mắt gã quét qua mọi người ở đây vừa lúc phát hiện Tiêu Thư Tuệ đang xoay người chạy trốn.
Tâm tư vừa chuyển, sau một khắc Thiên Vũ liền xuất hiện ở ngoài mấy dặm ngăn Tiêu Thư Tuệ lại.
Tiêu Thư Tuệ kinh hô một tiếng nhìn Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện. Trong lòng nhất thời nguội lạnh, nàng không nhịn được mắng to:
"Thiên Vũ, ngươi nhất định sẽ không được chết tử tế, ngươi..."
Thiên Vũ hừ một tiếng như sấm bên tai, chấn cho thân thể Tiêu Thư Tuệ run lên. Nàng há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thanh âm hoàn toàn dừng lại.
Thiên Vũ lạnh lùng cười một tiếng, bức họa trong tay mở ra. Một đạo quang mang bắn ra bao phủ lấy người Tiêu Thư Tuệ, trong nháy mắt hút nàng vào trong bức họa.
Thiên Vũ mở bức họa ra, nhìn thoáng qua liền phát hiện trong bức tranh lại nhiều thêm một người, chính là Tiêu Thư Tuệ. Trong bức tranh nàng tựa chỉ là một điểm nhỏ nhoi, nhìn qua vô cùng tầm thường.
Thiên Vũ thu hồi bức họa, tia sáng từ lòng bàn tay lóe lên, bức họa biến mất không thấy nữa.
Thiên Vũ trở lại tại chỗ. Gã mỉm cười nhìn Hoa Thanh, tay phải nhẹ nhàng vung lên, nàng từ tốn đi tới bên cạnh Thiên Vũ.
Tiêu Diêu Vương - Đường Vân hai mắt híp lại, đối với việc Thiên Vũ trực tiếp cướp đi Hoa Thanh từ trong Hộ Thể Quang Giới của gã khiến cho gã cảm thấy kinh ngạc.
Thánh nữ Vũ Bạch Toàn nhìn sang Thiên Vũ, trong ánh mắt nàng lộ ra mấy phần mâu thuẫn. Huyết Tế Thương Khung trong tay Thiên Vũ uy lực thật sự kinh người. Đây không thể nghi ngờ là một uy hiếp cực lớn.
Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong biểu tình kỳ lạ, ý cười như có như không. Chỉ vì thực lực của Thiên Vũ làm cho gã sinh lòng kiêng kỵ lâm vào thế khó xử.
Lãnh Thiên Quân giờ phút này tâm thần bất an. Hai mắt gã cảnh giác nhìn Thiên Vũ, sợ Thiên Vũ đột nhiên xuất thủ đánh lén.
Lãnh Thiên Quân trong lòng hối hận không thôi,. Sớm biết có kết quả như thế này, bản thân gã không nên tới hoặc sớm một bước rời đi cho rồi.
Hiện tại Thiên Vũ đã thay đổi cục diện, trấn áp quần hùng. Lãnh Thiên Quân giờ muốn rời đi đương nhiên là khó càng thêm khó.
Lúc trước Thiên Vũ đã tuyên bố muốn giết Lãnh Thiên Quân trước, sau đó diệt Hồng Nguyệt Các. Lão quỷ cùng lão ma, một người cũng đừng hòng sống sót mà rời đi.
Trước mắt bốn người liệt vào trong danh sách phải chết đã toi ba mạng rồi, chỉ còn lại mỗi Lãnh Thiên Quân đây, gã làm sao mà không cảm thấy sợ hãi chứ?
Ánh mắt làm lộ ra nội tâm sợ hãi, thời điểm gã đưa mắt nhìn Thiên Vũ đã bị Ma Tâm Lan bắt được truyền vào trong đầu Thiên Vũ.
Đạm mạc cười một tiếng, ánh mắt Thiên Vũ sắc như đao nháy mắt chấn trụ Lãnh Thiên Quân. Một cỗ lực lượng kì dị trong nháy mắt tác dụng lên người Lãnh Thiên Quân làm cho hắn không thể nào nhúc nhích.
Cảm thấy được nguy hiểm, Lãnh Thiên Quân rống giận cuồng khiếu. Thân thể gã cố gắng giãy dụa nhưng thủy chung không có cách nào thoát khỏi cỗ lực lượng trói buộc vô hình này.
Lúc này, Thiên Vũ vốn đang nắm tay Hoa Thanh bỗng nhiên biến mất, điều này làm cho Lãnh Thiên Quân cực kỳ hoảng sợ. Khải giáp trên người gã liên tục lóe sáng, cố gắng muốn thoát khỏi bàn tay Thiên Vũ.
"Một thân tu vi của Lãnh Thiên Quân cũng không tồi, đối với nàng chính là một liều thuốc bổ đó!"
Tâm niệm vừa động, Thiên Vũ khống chế thân thể Hoa Thanh khiến nàng một phát bắt được cánh tay Lãnh Thiên Quân. Sau đó thi triển Cửu Chuyển Vô Cực, lấy thân thể Hoa Thanh làm vật dẫn, mạnh mẽ cắn nuốt một thân tu vi của Lãnh Thiên Quân, dời vào trong cơ thể Hoa Thanh. Làm cho thực lực của nàng lại một lần nữa tăng lên một khoảng thật lớn.
Tử vong gần tới làm Lãnh Thiên Quân vừa giận vừa vội, dưới tình huống không thể trốn tránh. Gã liền phát ra một trớ chú ác độc, lạnh lùng nói:
"Thiên Vũ, ta dù hóa thành lệ quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi..."
Thanh âm của gã hoàn toàn đình chỉ, chỉ trong thời gian một câu nói, tu vi một đời của Lãnh Thiên Quân đã chuyển sang người Hoa Thanh. Thực lực của nàng đang cấp tốc tăng lên.
Thiên Vũ hết sức quen thuộc tu vi của Hoa Thanh. Vì thế gã phân ra một bộ phận chân khí hiệp trợ nàng luyện hóa thực khí Lãnh Thiên Quân, tránh cho nàng bởi vì thực lực tăng vọt mà lâm vào cảnh tẩu hỏa nhập ma.
Có Thiên Vũ hiệp trợ, Hoa Thanh rất thuận lợi hấp thu luyện hóa một thân tu vi của Lãnh Thiên Quân. Thực lực của nàng ít nhất tăng thêm gấp đôi, cảnh giới của Hỏa Hồn Quyết lại tăng lên lần nữa, tương đương với công pháp Huyền cấp trung giai.
Thấy một màn như vậy Vũ Bạch Toàn cảm thấy không vui. Hiển nhiên nàng không thích cách Thiên Vũ dựa vào cướp đoạt để tăng cường thực lực.
Tiêu Diêu Vương - Đường Vân và Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong lại hết sức bình thường. Cách làm như thế mặc dù hơi tàn nhẫn, nhưng ở trên đại lục Huyền Thiên này, bất kỳ ai có khả năng làm được đều sẽ dùng phương thức trực tiếp vậy thôi. Cho nên điều này cũng không thể trách ai.
Sau khi hấp thu sạch sẽ tu vi của Lãnh Thiên Quân, Thiên Vũ lục soát trên người của gã được một túi trữ vật. Bên trong ngoại trừ Long Tước Hoàn thì cũng không thiếu thứ đáng giá. Trong đó có một quyển bí tịch Huyền thuật tên là Huyền Giáp Chiến Khải.
Vật này nếu ở Huyền Thiên Kỳ Môn cũng không có gì lạ, thế nhưng đối với Thiên Vũ nó lại có một giá trị không nhỏ.
Ngoài ra, khải giáp trên người Lãnh Thiên Quân cũng bị Thiên Vũ lột ra cho vào bên trong túi trữ vật luôn.
Thu hồi túi trữ vật, Thiên Vũ dẫn Hoa Thanh đi tới chỗ Thánh nữ Vũ Bạch Toàn, Tiêu Diêu Vương - Đường Vân, Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong, cười nói:
"Ân oán đã giải quyết xong, tâm tình ta đang rất vui vẻ. Ba vị nếu có hứng thú, không ngại thì theo ta một chuyến, ta mời mọi người uống một bữa tiệc nho nhỏ!"
Vũ Bạch Toàn lạnh nhạt nói:
"Ý tốt của ngươi ta xin nhận, nhưng ta còn có việc phải đi trước. Sau khi ta đi, hi vọng sau này ngươi không nên thi triển Huyết Tế Thương Khung. Dù sao đây cũng là bí thuật cấm kỵ, thiên lý không thể dung."
Vũ Bạch Toàn nói xong liền chuyển thân rời đi, thoáng cái biến mất tung tích.
Tiêu Diêu Vương - Đường Vân lại nhắc nhở:
"Ngươi giết chết Lãnh Thiên Quân ngày sau tất sẽ bị phiền toái, tốt nhất ngươi nên lưu tâm cẩn thận. Lần này, ta tới là vì Huyết Tế Thương Khung. Hiện tại ngươi đã luyện thành ta cũng không lý đến nữa, hi vọng lần sau gặp mặt có thể uống cùng ngươi một chén."
Tiêu Diêu Vương - Đường Vân cười cười rồi cũng động thân biến mất, không cho Thiên Vũ có cơ hội mở miệng nói gì cả.
Thiên Vũ cũng không thèm để ý chuyện đó, ánh mắt dời lên người Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong, hỏi:
"Còn ngươi?"
Vạn Lý Phong cười khổ nói:
"Ta cầu còn không được đó, chỉ sợ không có cơ hội thôi."
Thiên Vũ nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, cười nói:
"Cơ hội thì tự bản thân đi tranh thủ, từ trước đến giờ có cơ hội cũng đồng nghĩa với có nguy hiểm, nắm chắc quá cũng không phải chuyện tốt. chuyện như Tái ông thất mã trên đời này vốn cũng không thiếu !"
Hoa Thanh nghe vậy thì khó hiểu, nàng quay đầu nhìn quanh lại không phát hiện bất cứ dị thường nào. Nàng không hiểu nổi Thiên Vũ tại sao lại nói những lời làm cho người ta khó hiểu đến như vậy.
Vạn Lý Phong tựa hồ hiểu được ý tứ Thiên Vũ, gã vuốt cằm nói:
"Đúng vậy, cơ hội đều có hai mặt, thiện ác vô thường, sinh tử vô định, ai có thể dám nắm chắc vận mệnh của mình?"
Gió nhẹ thổi bay tất cả dấu vết sau trận đại chiến, làm cho nơi đây vốn sinh cơ bừng bừng bỗng trở nên tĩnh mịch vô cùng.
Dưới ánh mặt trời, ở chỗ này ngoại trừ Thiên Vũ, Hoa Thanh và Vạn Lý Phong thì không có một bóng người nào khác. Thế nhưng trong không khí lại tản ra một luồng khí tức khác thường, cảm giác y như trời lặng trước cơn mưa.
Hoa Thanh quay đầu nhìn quanh, nàng đã mơ hồ cảm thấy nguy hiểm, hàng mày mỹ lệ cau lại, nhẹ giọng nói:
"Kỳ quái, bốn phía rõ ràng không có vật gì, tại sao ta lại có loại cảm giác tâm thần không yên nhỉ?"
Thiên Vũ thần sắc bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
"Đó là bởi vì nàng cảm thấy được nguy cơ đang ẩn núp, chỉ là còn chưa xuất hiện mà thôi."
Hoa Thanh kinh nghi nói:
"Nguy cơ? Đến từ nơi nào?"
Thiên Vũ cười nói:
"Đến từ trong không gian mà tầm mắt nàng không thấy được!"
Hoa Thanh cảm thấy khó hiểu, đang định hỏi thêm thì đột nhiên phát hiện trong tay Thiên Vũ có một bản bí tịch. Hẳn là Linh Hỏa Quyết trong tay Đỗ Tinh Hồn.
Giờ khắc này, không khí trở nên quỷ dị khiến cho Hoa Thanh và Vạn Lý Phong cũng phải lo lắng. Ai ngờ Thiên Vũ lại không chút hoang mang, bình thản lấy Linh Hỏa Quyết ra nghiên cứu cẩn thận.
Phần thong dong bình thản này làm cho Hoa Thanh cảm thấy kinh ngạc. Ánh mắt nàng có phần hoài nghi, trong giây lát đó nàng phát hiện ra Thiên Vũ có cái gì đó thật khác thường.
Loại tính cách này không phải là thay đổi về thực lực, mà là thay đổi về phương diện tính cách.
Hoa Thanh rõ ràng cảm thấy Thiên Vũ rất khác với dĩ vãng. Gã càng lúc càng trở nên thâm thúy, càng thêm thần bí, càng thêm khó nắm bắt. Giống như sương mù huyền diệu và bí ẩn.
Loại biến hóa đột ngột này chỉ là mới đây mà thôi, Hoa Thanh còn nhớ buổi sáng khi Thiên Vũ và Tô Kiếm Phi giao chiến, gã còn chưa thay đổi đến mức như vậy.
Chỉ qua một buổi mà Thiên Vũ lại thay đổi tính cách nhanh như vậy, điều này làm cho nàng cảm thấy rất ngạc nhiên?
Đối với sự bình tĩnh thong dong của Thiên Vũ, Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong cũng cảm thấy kinh ngạc. Chỉ có điều do gã không quen thuộc Thiên Vũ như Hoa Thanh, cho nên cũng không biết Thiên Vũ sâu cạn ra sao, vì thế sự kinh ngạc cũng ít hơn.
Trong đó một nửa chân khí bị ý thức thần bí hấp thu, một phần ba chân khí bị Yêu Đao Tà Nguyệt và Đoạn Kiếm Tàn Thần hút đi. Còn thừa lại một bộ phận Thiên Vũ dùng để rèn luyện thân thể và chuyển hóa linh lực, đền bù chân khí tiêu hao đồng thời gia tăng thực lực.
Hết thảy nói thì dài dòng trên thực tế chỉ phát sinh trong một thời gian rất ngắn, nhiều nhất chỉ qua mấy câu nói thôi. Thiên Vũ vừa hoàn thành biến chuyển thì quanh thân gã toát ra một cỗ khí thế duy ngã độc tôn.
Khi mây đen trên bầu trời tan hết, mặt trời chói chang hiện ra. Thiên Vũ đứng đó chắp hai tay sau đít nhe răng hàm trắng ỡn đơ người cười cười, khiến cho những người đang quan chiến lập tức khiếp sợ ngã người té xỉu.
Lúc trước, một chỉ kinh thiên của Thiên Vũ đã làm thay đổi cục diện, chẳng những có thể tiếp nhận một kích tuyệt sát của ba đại cao thủ. Dễ dàng đánh chết Nguyên Hoành Vân và Lục Bào lão quỷ, thủ đoạn sấm sét như thế há có thể không làm cho người ta khiếp sợ?
Dĩ nhiên là Thiên Vũ thi triển Huyết Tế Thương Khung, mượn lực lượng của người trên bức họa mới đánh chết được cường địch.
Mặc dù như vậy, thực lực mà hắn bày ra cũng đủ làm cho thế nhân kinh sợ.
Chờ đến khi mọi người lấy lại tinh thần thì những biến hóa trong cơ thể Thiên Vũ căn bản đã hoàn thành. Cho nên không có ai lưu ý đến trong một thời gian ngắn ngủi, Thiên Vũ đã hoàn thành một biến chuyển cực lớn. Bất luận là con người hay là trí tuệ so với dĩ vãng quả thực là khác biệt một trời một vực.
Trên gương mặt trầm tĩnh của Thiên Vũ lộ ra một nụ cười quyến rũ, trên người gã hội tụ một vầng sáng mờ mờ. Trường bào khẽ lay động, trong tích tắc bức họa xoay tròn quay rơi vào trong tay của Thiên Vũ.
Trong cơn gió nhẹ nhân vật trên bức họa chợt lóe sáng, lúc này thân thể Thiên Vũ đột nhiên run lên, khí tức quanh thân trở nên yếu ớt, ngay sau đó hết thảy bình tĩnh trở lại.
Thu hồi bức họa, Thiên Vũ lưu ý tình huống xung quanh. Ánh mắt gã quét qua mọi người ở đây vừa lúc phát hiện Tiêu Thư Tuệ đang xoay người chạy trốn.
Tâm tư vừa chuyển, sau một khắc Thiên Vũ liền xuất hiện ở ngoài mấy dặm ngăn Tiêu Thư Tuệ lại.
Tiêu Thư Tuệ kinh hô một tiếng nhìn Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện. Trong lòng nhất thời nguội lạnh, nàng không nhịn được mắng to:
"Thiên Vũ, ngươi nhất định sẽ không được chết tử tế, ngươi..."
Thiên Vũ hừ một tiếng như sấm bên tai, chấn cho thân thể Tiêu Thư Tuệ run lên. Nàng há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thanh âm hoàn toàn dừng lại.
Thiên Vũ lạnh lùng cười một tiếng, bức họa trong tay mở ra. Một đạo quang mang bắn ra bao phủ lấy người Tiêu Thư Tuệ, trong nháy mắt hút nàng vào trong bức họa.
Thiên Vũ mở bức họa ra, nhìn thoáng qua liền phát hiện trong bức tranh lại nhiều thêm một người, chính là Tiêu Thư Tuệ. Trong bức tranh nàng tựa chỉ là một điểm nhỏ nhoi, nhìn qua vô cùng tầm thường.
Thiên Vũ thu hồi bức họa, tia sáng từ lòng bàn tay lóe lên, bức họa biến mất không thấy nữa.
Thiên Vũ trở lại tại chỗ. Gã mỉm cười nhìn Hoa Thanh, tay phải nhẹ nhàng vung lên, nàng từ tốn đi tới bên cạnh Thiên Vũ.
Tiêu Diêu Vương - Đường Vân hai mắt híp lại, đối với việc Thiên Vũ trực tiếp cướp đi Hoa Thanh từ trong Hộ Thể Quang Giới của gã khiến cho gã cảm thấy kinh ngạc.
Thánh nữ Vũ Bạch Toàn nhìn sang Thiên Vũ, trong ánh mắt nàng lộ ra mấy phần mâu thuẫn. Huyết Tế Thương Khung trong tay Thiên Vũ uy lực thật sự kinh người. Đây không thể nghi ngờ là một uy hiếp cực lớn.
Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong biểu tình kỳ lạ, ý cười như có như không. Chỉ vì thực lực của Thiên Vũ làm cho gã sinh lòng kiêng kỵ lâm vào thế khó xử.
Lãnh Thiên Quân giờ phút này tâm thần bất an. Hai mắt gã cảnh giác nhìn Thiên Vũ, sợ Thiên Vũ đột nhiên xuất thủ đánh lén.
Lãnh Thiên Quân trong lòng hối hận không thôi,. Sớm biết có kết quả như thế này, bản thân gã không nên tới hoặc sớm một bước rời đi cho rồi.
Hiện tại Thiên Vũ đã thay đổi cục diện, trấn áp quần hùng. Lãnh Thiên Quân giờ muốn rời đi đương nhiên là khó càng thêm khó.
Lúc trước Thiên Vũ đã tuyên bố muốn giết Lãnh Thiên Quân trước, sau đó diệt Hồng Nguyệt Các. Lão quỷ cùng lão ma, một người cũng đừng hòng sống sót mà rời đi.
Trước mắt bốn người liệt vào trong danh sách phải chết đã toi ba mạng rồi, chỉ còn lại mỗi Lãnh Thiên Quân đây, gã làm sao mà không cảm thấy sợ hãi chứ?
Ánh mắt làm lộ ra nội tâm sợ hãi, thời điểm gã đưa mắt nhìn Thiên Vũ đã bị Ma Tâm Lan bắt được truyền vào trong đầu Thiên Vũ.
Đạm mạc cười một tiếng, ánh mắt Thiên Vũ sắc như đao nháy mắt chấn trụ Lãnh Thiên Quân. Một cỗ lực lượng kì dị trong nháy mắt tác dụng lên người Lãnh Thiên Quân làm cho hắn không thể nào nhúc nhích.
Cảm thấy được nguy hiểm, Lãnh Thiên Quân rống giận cuồng khiếu. Thân thể gã cố gắng giãy dụa nhưng thủy chung không có cách nào thoát khỏi cỗ lực lượng trói buộc vô hình này.
Lúc này, Thiên Vũ vốn đang nắm tay Hoa Thanh bỗng nhiên biến mất, điều này làm cho Lãnh Thiên Quân cực kỳ hoảng sợ. Khải giáp trên người gã liên tục lóe sáng, cố gắng muốn thoát khỏi bàn tay Thiên Vũ.
"Một thân tu vi của Lãnh Thiên Quân cũng không tồi, đối với nàng chính là một liều thuốc bổ đó!"
Tâm niệm vừa động, Thiên Vũ khống chế thân thể Hoa Thanh khiến nàng một phát bắt được cánh tay Lãnh Thiên Quân. Sau đó thi triển Cửu Chuyển Vô Cực, lấy thân thể Hoa Thanh làm vật dẫn, mạnh mẽ cắn nuốt một thân tu vi của Lãnh Thiên Quân, dời vào trong cơ thể Hoa Thanh. Làm cho thực lực của nàng lại một lần nữa tăng lên một khoảng thật lớn.
Tử vong gần tới làm Lãnh Thiên Quân vừa giận vừa vội, dưới tình huống không thể trốn tránh. Gã liền phát ra một trớ chú ác độc, lạnh lùng nói:
"Thiên Vũ, ta dù hóa thành lệ quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi..."
Thanh âm của gã hoàn toàn đình chỉ, chỉ trong thời gian một câu nói, tu vi một đời của Lãnh Thiên Quân đã chuyển sang người Hoa Thanh. Thực lực của nàng đang cấp tốc tăng lên.
Thiên Vũ hết sức quen thuộc tu vi của Hoa Thanh. Vì thế gã phân ra một bộ phận chân khí hiệp trợ nàng luyện hóa thực khí Lãnh Thiên Quân, tránh cho nàng bởi vì thực lực tăng vọt mà lâm vào cảnh tẩu hỏa nhập ma.
Có Thiên Vũ hiệp trợ, Hoa Thanh rất thuận lợi hấp thu luyện hóa một thân tu vi của Lãnh Thiên Quân. Thực lực của nàng ít nhất tăng thêm gấp đôi, cảnh giới của Hỏa Hồn Quyết lại tăng lên lần nữa, tương đương với công pháp Huyền cấp trung giai.
Thấy một màn như vậy Vũ Bạch Toàn cảm thấy không vui. Hiển nhiên nàng không thích cách Thiên Vũ dựa vào cướp đoạt để tăng cường thực lực.
Tiêu Diêu Vương - Đường Vân và Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong lại hết sức bình thường. Cách làm như thế mặc dù hơi tàn nhẫn, nhưng ở trên đại lục Huyền Thiên này, bất kỳ ai có khả năng làm được đều sẽ dùng phương thức trực tiếp vậy thôi. Cho nên điều này cũng không thể trách ai.
Sau khi hấp thu sạch sẽ tu vi của Lãnh Thiên Quân, Thiên Vũ lục soát trên người của gã được một túi trữ vật. Bên trong ngoại trừ Long Tước Hoàn thì cũng không thiếu thứ đáng giá. Trong đó có một quyển bí tịch Huyền thuật tên là Huyền Giáp Chiến Khải.
Vật này nếu ở Huyền Thiên Kỳ Môn cũng không có gì lạ, thế nhưng đối với Thiên Vũ nó lại có một giá trị không nhỏ.
Ngoài ra, khải giáp trên người Lãnh Thiên Quân cũng bị Thiên Vũ lột ra cho vào bên trong túi trữ vật luôn.
Thu hồi túi trữ vật, Thiên Vũ dẫn Hoa Thanh đi tới chỗ Thánh nữ Vũ Bạch Toàn, Tiêu Diêu Vương - Đường Vân, Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong, cười nói:
"Ân oán đã giải quyết xong, tâm tình ta đang rất vui vẻ. Ba vị nếu có hứng thú, không ngại thì theo ta một chuyến, ta mời mọi người uống một bữa tiệc nho nhỏ!"
Vũ Bạch Toàn lạnh nhạt nói:
"Ý tốt của ngươi ta xin nhận, nhưng ta còn có việc phải đi trước. Sau khi ta đi, hi vọng sau này ngươi không nên thi triển Huyết Tế Thương Khung. Dù sao đây cũng là bí thuật cấm kỵ, thiên lý không thể dung."
Vũ Bạch Toàn nói xong liền chuyển thân rời đi, thoáng cái biến mất tung tích.
Tiêu Diêu Vương - Đường Vân lại nhắc nhở:
"Ngươi giết chết Lãnh Thiên Quân ngày sau tất sẽ bị phiền toái, tốt nhất ngươi nên lưu tâm cẩn thận. Lần này, ta tới là vì Huyết Tế Thương Khung. Hiện tại ngươi đã luyện thành ta cũng không lý đến nữa, hi vọng lần sau gặp mặt có thể uống cùng ngươi một chén."
Tiêu Diêu Vương - Đường Vân cười cười rồi cũng động thân biến mất, không cho Thiên Vũ có cơ hội mở miệng nói gì cả.
Thiên Vũ cũng không thèm để ý chuyện đó, ánh mắt dời lên người Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong, hỏi:
"Còn ngươi?"
Vạn Lý Phong cười khổ nói:
"Ta cầu còn không được đó, chỉ sợ không có cơ hội thôi."
Thiên Vũ nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, cười nói:
"Cơ hội thì tự bản thân đi tranh thủ, từ trước đến giờ có cơ hội cũng đồng nghĩa với có nguy hiểm, nắm chắc quá cũng không phải chuyện tốt. chuyện như Tái ông thất mã trên đời này vốn cũng không thiếu !"
Hoa Thanh nghe vậy thì khó hiểu, nàng quay đầu nhìn quanh lại không phát hiện bất cứ dị thường nào. Nàng không hiểu nổi Thiên Vũ tại sao lại nói những lời làm cho người ta khó hiểu đến như vậy.
Vạn Lý Phong tựa hồ hiểu được ý tứ Thiên Vũ, gã vuốt cằm nói:
"Đúng vậy, cơ hội đều có hai mặt, thiện ác vô thường, sinh tử vô định, ai có thể dám nắm chắc vận mệnh của mình?"
Gió nhẹ thổi bay tất cả dấu vết sau trận đại chiến, làm cho nơi đây vốn sinh cơ bừng bừng bỗng trở nên tĩnh mịch vô cùng.
Dưới ánh mặt trời, ở chỗ này ngoại trừ Thiên Vũ, Hoa Thanh và Vạn Lý Phong thì không có một bóng người nào khác. Thế nhưng trong không khí lại tản ra một luồng khí tức khác thường, cảm giác y như trời lặng trước cơn mưa.
Hoa Thanh quay đầu nhìn quanh, nàng đã mơ hồ cảm thấy nguy hiểm, hàng mày mỹ lệ cau lại, nhẹ giọng nói:
"Kỳ quái, bốn phía rõ ràng không có vật gì, tại sao ta lại có loại cảm giác tâm thần không yên nhỉ?"
Thiên Vũ thần sắc bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
"Đó là bởi vì nàng cảm thấy được nguy cơ đang ẩn núp, chỉ là còn chưa xuất hiện mà thôi."
Hoa Thanh kinh nghi nói:
"Nguy cơ? Đến từ nơi nào?"
Thiên Vũ cười nói:
"Đến từ trong không gian mà tầm mắt nàng không thấy được!"
Hoa Thanh cảm thấy khó hiểu, đang định hỏi thêm thì đột nhiên phát hiện trong tay Thiên Vũ có một bản bí tịch. Hẳn là Linh Hỏa Quyết trong tay Đỗ Tinh Hồn.
Giờ khắc này, không khí trở nên quỷ dị khiến cho Hoa Thanh và Vạn Lý Phong cũng phải lo lắng. Ai ngờ Thiên Vũ lại không chút hoang mang, bình thản lấy Linh Hỏa Quyết ra nghiên cứu cẩn thận.
Phần thong dong bình thản này làm cho Hoa Thanh cảm thấy kinh ngạc. Ánh mắt nàng có phần hoài nghi, trong giây lát đó nàng phát hiện ra Thiên Vũ có cái gì đó thật khác thường.
Loại tính cách này không phải là thay đổi về thực lực, mà là thay đổi về phương diện tính cách.
Hoa Thanh rõ ràng cảm thấy Thiên Vũ rất khác với dĩ vãng. Gã càng lúc càng trở nên thâm thúy, càng thêm thần bí, càng thêm khó nắm bắt. Giống như sương mù huyền diệu và bí ẩn.
Loại biến hóa đột ngột này chỉ là mới đây mà thôi, Hoa Thanh còn nhớ buổi sáng khi Thiên Vũ và Tô Kiếm Phi giao chiến, gã còn chưa thay đổi đến mức như vậy.
Chỉ qua một buổi mà Thiên Vũ lại thay đổi tính cách nhanh như vậy, điều này làm cho nàng cảm thấy rất ngạc nhiên?
Đối với sự bình tĩnh thong dong của Thiên Vũ, Niếp Không môn chủ Vạn Lý Phong cũng cảm thấy kinh ngạc. Chỉ có điều do gã không quen thuộc Thiên Vũ như Hoa Thanh, cho nên cũng không biết Thiên Vũ sâu cạn ra sao, vì thế sự kinh ngạc cũng ít hơn.
/302
|