Ma hổ cười giận nói: "Khẩu khí thật cuồng, trước tiên ta sẽ khiến cho ngươi rõ ràng hơn tình cảnh lúc này của ngươi!"
Ám quang chợt lóe, từ Điện Nhãn trên cái đuôi ma hổ bắn ra một tia Thiểm Điện u ám, mang theo khí tức âm hàn kinh khủng lao thẳng đến mi tâm Thiên Vũ.
Thiên Vũ ngạo khí vô cùng, tay phải điểm ra một chỉ, Yêu Đao Tà Nguyệt từ trong ngón tay bay ra đúng lúc nghênh đón một kích của ma hổ.
Vào lúc đó Yêu Đao Tà Nguyệt phát ra một tiếng đao ngâm rồi bị lực lượng phản chấn đẩy ngược trở về, thế nhưng nó cũng thuận lợi đánh tan một kích của ma hổ, điều này làm cho con hổ ngu kia rất là kinh ngạc.
Ma hổ nổi giận gầm lên một tiếng, bốn chân phát lực thân thể liền phóng lên trời, cái đuôi chuyển động rất nhanh, Điện Nhãn bắn ra hơn trăm đạo Thiểm Điện u ám bao vây bốn phía Thiên Vũ, ngưng tụ thành tấm lưới tản mát ra mùi vị tử vong nhàn nhạt.
Thiên Vũ đột ngột từ dưới mặt đất nhảy lên, quang mang quanh thân phân tán tạo thành vòng bảo hộ rực rỡ như hoa mẫu đơn, đánh tan từng đạo Thiểm Điện.
Tay phải điểm một cái Yêu Đao Tà Nguyệt phá không lao đến, trong màn Thiểm Điện dày đặc len lỏi mà lên, tuy có bị vài đạo Thiểm Điện đánh trúng nhưng vẫn cứ dũng mãnh thẳng tiến.
Ma hổ điên cuồng hét lên, mở miệng bắn ra một viên Đan Châu điện quang vờn quanh, nhắm phía Yêu Đao Tà Nguyệt bay đi.
Viên Đan Châu này là nguồn suối lực lượng trong cơ thể ma thú, cùng loại với Vân Tinh Thạch trong cơ thể yêu thú, chỉ có điều nó trân quý và hiếm thấy hơn mà thôi.
Đan Châu vừa hiện, rhiên tượng dị biến.
Bầu trời trên Bàn Thiên Cổ Lâm nhất thời mây đen hội tụ, vô số sấm sét cắt ngang chân trời, điên cuồng đánh xuống vị trí Thiên Vũ dưới đáy cốc.
Một khắc kia, ma hổ bay thẳng lên trời nhập vào trong mây, biến thành một đầu lôi điện ma thú, điện quang quanh thân tỏa sáng. Nó khống chế lực lượng lôi điện chí dương chí cương trong thiên địa điên cuồng triển khai công kích Thiên Vũ.
Một màn như vậy làm cho Thiên Vũ cảm thấy giật mình, hắn không hề nghĩ đến một đầu Điện Nhãn Ma Thú nho nhỏ dĩ nhiên có được thực lực cao thủ Vũ hồn, còn có thể khống chế lôi điện vốn là công kích có đặc tính hủy diệt.
Kẻ địch mạnh như thế khiến cho người bình thường đều phải tránh xa, thế nhưng Thiên Vũ không hề bước lùi mà ngược lại lựa chọn nghênh chiến, hắn lập tức thi triển ra Duy Ngã Độc Tôn.
Một khắc đó, một bức họa mở ra đón đỡ cuồng phong, giống như một áng mây xoay quanh phía trên đầu Thiên Vũ, hấp thu tất cả Thiểm Điện vào trong bức họa, hóa giải nguy cơ cho Thiên Vũ.
Sau đó bức họa mở ra lực lượng vô hạn, chỉ một lát sau đã che khuất cả bầu trời, bao gồm cả đám mây đen Thiểm Điện kia, vây kín thân hình ma hổ đang ở giữa không trung.
Cùng lúc đó, viên Đan Châu đã va chạm với Yêu Đao Tà Nguyệt, chấn động làm cho thân thể Thiên Vũ thoáng run rẩy một hồi, tâm tình cực kỳ khiếp sợ.
Thiên Vũ nhìn chăm chú vào khối Đan Châu, liếc mắt một cái đã nhận ra bên trong nó tàng trữ năng lượng kinh khủng, hơn nữa còn có linh tính ý hợp tâm đầu cùng ma hổ.
Nếu có thể hấp thu tiêu hóa lực lượng trong đó, thực lực Thiên Vũ tất nhiên có thể tăng lên rất nhiều.
Nghĩ tới đây Thiên Vũ không do dự nữa, thừa dịp bức họa đang vây khốn ma hổ, thân thể hắn chợt bay tới tay phải chộp vào khối Đan Châu, hung hăng nắm chặt ở trong tay.
Đến lúc đó ma hổ rống giận rung trời, thân hình không ngừng giãy dụa muốn thoát khỏi lực lượng bức họa đang khống chế nó, đáng tiếc lại có tâm mà vô lực.
Thiên Vũ vừa bắt được Đan Châu, hết thảy tin tức trong viên Đan Châu hiện ra rõ ràng trong đầu Thiên Vũ, trong đó ẩn chứa lực lượng kinh người, đó là tu vi cả đời của ma hổ.
Đan Châu khác với Vân Tinh Thạch, Cửu Chuyển Vô Cực không thể nào hấp thụ lực lượng trong đó. Nhưng trong cơ thể Thiên Vũ có Hoa Dục Vọng có thể hấp thụ lực lượng bên trong Đan Châu, rồi chuyển hóa thành thực khí mà Thiên Vũ có thể hấp thu.
Đồng thời, đóa hoa Dục Vọng lại phát ra một tin tức kỳ lạ, nó ra hiệu cho Thiên Vũ thu lấy Điện Nhãn trên cái đuôi ma hổ, dung nhập vào trong thân thể.
Nắm giữ được tình huống này Thiên Vũ liền quyết định thật nhanh, thu bức họa vào trong tay vững vàng khống chế ma hổ ở trong đó.
Lúc này Hoa Dục Vọng trong cơ thể Thiên Vũ đang hấp thụ lực lượng cường đại bên trong Đan Châu, rồi chuyển hóa thành thực khí sáp nhập vào thân thể Thiên Vũ.
Khi năng lượng Đan Châu từ từ giảm bớt, tính mạng ma hổ cũng bắt đầu trôi đi, một khi Thiên Vũ hấp thu hết năng lượng Đan Châu, tính mạng của nó cũng sẽ tới điểm cực hạn.
"Không, ngươi không thể làm như vậy, ngươi không thể giết ta, ta có thể nói cho ngươi biết rất nhiều bí mật trong Bàn Thiên Cổ Lâm, chỉ cần ngươi tha cho ta một mạng."
Nguy hiểm tới gần nhưng ma hổ vô lực kháng cự, cuối cùng nó nhịn không được van xin tha thứ, muốn bảo trụ cái mạng nho nhỏ.
"Có Song Đầu Mã Xà ở bên kia, ta không cần tha cho ngươi!"
Thiên Vũ không có động tĩnh gì cả, âm thầm đẩy nhanh tốc độ hấp thụ lực lượng, điều này làm cho ma hổ kinh hãi, trong miệng phát ra tiếng gào thê lương.
Bên này Song Đầu Mã Xà nghe thấy tiếng gầm thét kia không nhịn được liếc qua xem tình hình ma hổ, kết quả lại khiến cho nó cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Thế nhưng ở đây Huyền Băng Khôi Lỗi điên cuồng công kích như vĩnh viễn không ngừng không nghỉ, Song Đầu Mã Xà không dám phân thần chút nào.
Hoa Thanh toàn lực ngăn chặn bám sát Song Đầu Mã Xà gắt gao, làm cho nó không thể nào thoát thân được.
Lại nói Thiên Vũ sắp hấp thu sạch lực lượng bên trong Đan Châu đột nhiên tốc độ chậm lại, thừa dịp ma hổ còn sống dùng tay trái giữ Đan Châu, tay phải nắm lấy Điện Nhãn của ma hổ, giữ chặt trong lòng bàn tay.
Đến lúc đó đóa hoa Dục Vọng hiện lên trong lòng bàn tay, lóe ra quang mang kỳ dị tác dụng vào Điện Nhãn, trong nháy mắt đã thu nó vào trong phiến lá biến thành một cái ấn ký hiện lên trên bề mặt lá cây hình dạng như hai tròng mắt màu tím sẫm mờ ảo.
Hoàn thành xong một bước này, trong đầu Thiên Vũ tự nhiên hiện lên ấn ký Điện Nhãn, lẳng lặng dung nhập vào trong cơ thể do Thiên Vũ khống chế.
Nói cách khác, Thiên Vũ có thể thông qua đóa hoa Dục Vọng khống chế Điện Nhãn để công kích hoặc phòng ngự.
Ánh sáng chợt lóe, Hoa Dục Vọng nháy mắt biến mất, Thiên Vũ lại cầm viên Đan Châu bằng tay phải, vừa hấp thụ lực lượng còn sót lại vừa thu hồi bức họa, dùng ý niệm khống chế Yêu Đao Tà Nguyệt chém thân thể ma hổ te tua tơi tả.
Một tiếng nổ giòn vang, Đan Châu vỡ vụn.
Thiên Vũ xoay người nhìn qua Song Đầu Mã Xà, trong ánh mắt lóe ra nét cười thần bí.
Giờ phút này Hoa Thanh đang triển khai cường công, Dực Vũ Đao rung động chém ra đao cương đỏ đậm với khí thế uy nghiêm, lần lượt bổ vào quang giới phòng ngự của Song Đầu Mã Xà làm cho nó cuống quít lui về phía sau, quang giới trên người từng bước từng bước mờ nhạt dần.
Huyền Băng Khôi Lỗi lăng không trên trời, thuận thế trảm một kiếm nhìn như bình thường nhưng lại có lực lượng bổ phá quang giới phòng ngự của Song Đầu Mã Xà, nó vội vàng há mồm phun ra một đạo quang hoa rực rỡ mới miễn cưỡng hóa giải nguy cơ bản thân.
Song Đầu Mã Xà nổi giận gầm lên một tiếng, nguyên bản nó tự phụ bất phàm tưởng rằng nắm chắc phần thắng, ai ngờ ngược lại bị hai người bị nó xem thường đánh cho không thể hoàn thủ.
Một khắc kia, cơn tức giận trong lòng Song Đầu Mã Xà dâng lên tới cực hạn, thân hình cao lớn đột nhiên bộc phát quang mang biến thành một quái nhân hai đầu, một nam một nữ, khá giống với gã Cơ Tinh lúc trước.
Chỉ là trên mỗi cái đầu chỉ có một con mắt mọc ở giữa trán, khác hẳn người thường.
Song Đầu Mã Xà căm tức nhìn Hoa Thanh, con mắt trên cái đầu lâu trái đột nhiên bắn ra một đạo quang mang u lam bắn thẳng đến chỗ Hoa Thanh.
Đạo quang mang này hàm chứa khí chất u ám, lực lượng quỷ bí và huyền diệu, mang đến cho Hoa Thanh một sự uy hiếp lớn lao.
Cảm giác được nguy cơ tới gần, hai mắt Hoa Thanh híp lại Dực Vũ Đao trong tay huy động rất nhanh, đao cương đỏ đậm co duỗi không ngừng giống như một đầu rắn lửa, nháy mắt lao tới đón đỡ quang mang u lam kia.
Ánh sáng chợt lóe rắn lửa tan biến. Một đao do Hoa Thanh hội tụ lực lượng toàn thân bị Song Đầu Mã Xà đánh tan, thân thể nàng bị đánh bay ra sau, khóe miệng lan tràn vết máu.
Con mắt quỷ kia đúng là bá đạo, nguồn lực của nó cực kỳ huyền diệu, chính là tất sát kỹ của Song Đầu Mã Xà, có thể nói là một chiêu không thể nào phòng ngự.
Đánh bay Hoa Thanh ra sau, Song Đầu Mã Xà lại chuyển ánh mắt qua Huyền Băng Khôi Lỗi, quang mang u lam xuất hiện lần nữa đánh trúng thân trường kiếm trong tay Huyền Băng Khôi Lỗi, đồng dạng đánh bay nó ra ngoài.
Song Đầu Mã Xà gầm nhẹ một tiếng căm tức nói với Thiên Vũ: "Chớ có trách ta tàn nhẫn, là do các ngươi muốn chết chọc vào ta thôi, ta sẽ thành toàn cho các ngươi !"
Lam quang lại hiện ra, một chiêu kinh hồn đánh tới.
Ánh mắt của Song Đầu Mã Xà có lực công kích tuyệt luân, mặc dù nhìn vô cùng đơn giản nhưng uy lực dư sức đánh bại Hoa Thanh và Huyền Băng Khôi Lỗi.
Thiên Vũ nhìn vào ánh mắt u lam kia, lòng bàn tay phải nháy mắt mở ra, Hoa Dục Vọng từ trong đó lóe sáng, từ đạo ấn ký bắn ra một tia Thiểm Điện, đúng lúc đón đỡ luồng sáng u lam bay tới.
Thanh âm va chạm nổ rung trời.
Tất sát kỹ của Song Đầu Mã Xà bị Thiên Vũ dùng Điện Nhãn ngăn lại, uy lực xem như ngang nhau, song song tiêu tán giữa không trung.
Song Đầu Mã Xà kinh biến, bật thốt lên: "Không có khả năng, đây là Điện Nhãn Đoạt Hồn của ma hổ, loài người căn bản không thể nào nắm giữ được. Ngươi. . . ngươi. . . gốc thực vật trong lòng bàn tay ngươi là thứ gì, làm sao mà cổ quái như vậy?"
Thiên Vũ cười nói: "Ngươi có nghe nói qua Ma Tâm Lan?"
Song Đầu Mã Xà nghe thế cả kinh nói: "Ma Tâm Lan? Đây. . . đây. . . Không có khả năng!"
Thân ảnh thoáng lướt qua, Song Đầu Mã Xà đột nhiên lựa chọn chạy trốn, nháy mắt đã biến mất không thấy nữa.
"Bây giờ mới định chạy trốn, đáng tiếc đã không còn kịp rồi."
Thiên Vũ ngạo nghễ bất động trên mặt tươi cười sáng lạn, ánh mắt tựa như mộng ảo toát ra vài phần thần bí, cứ thế khoanh tay đứng nhìn con quái chạy trốn.
Ánh sáng chợt lóe, Song Đầu Mã Xà lại hiện ra trước mắt Thiên Vũ, miệng rống giận bộ dạng cuống quít vội vã, từng đạo lam quang đáng sợ liên tiếp bắn thẳng đến Thiên Vũ, ý định liều mạng là quá rõ ràng.
Quang mang từ Hoa Dục Vọng hiện lên, Điện Nhãn trên phiến lá thứ ba không ngừng phát ra Thiểm Điện nhất nhất hóa giải từng đợt công kích của Song Đầu Mã Xà, trong lúc nhất thời xuất hiện tình trạng giằng co.
Hoa Thanh và Huyền Băng Khôi Lỗi lúc này đã về tới bên cạnh Thiên Vũ, lưu ý quan sát trận giao chiến giữa Thiên Vũ và Song Đầu Mã Xà, trong lòng nàng cảm thấy hết sức ngạc nhiên.
"Không nên giãy dụa làm gì, Xà Nhãn của ngươi mặc dù lợi hại nhưng cũng không hơn được Điện Nhãn. Xà Nhãn nổi danh là Ma Nhãn với công dụng quỷ dị bất phàm, thế nhưng nó khắc chế không được Điện Nhãn của ta đâu!"
Giằng co mãi cũng không tốt Thiên Vũ tung ra chiến thuật tâm lý, hắn không muốn bại lộ tình trạng thực lực của mình quá nhiều, bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được Bàn Thiên Cổ Lâm ẩn giấu vô số nguy hiểm.
"Ngươi nói không sai, Xà Nhãn của ta quả thật mang danh Ma Nhãn uy lực lúc sinh lúc tử, có thể dùng để luyện chế thành vô thượng pháp bảo. Trở thành linh khí, thậm chí tiên khí cũng không phải là việc khó. Mặc dù ngươi đoạt được Điện Nhãn của ma hổ, miễn cưỡng tiếp được Ma Nhãn ta công kích, nhưng đừng mong áp chế được ta.
Ám quang chợt lóe, từ Điện Nhãn trên cái đuôi ma hổ bắn ra một tia Thiểm Điện u ám, mang theo khí tức âm hàn kinh khủng lao thẳng đến mi tâm Thiên Vũ.
Thiên Vũ ngạo khí vô cùng, tay phải điểm ra một chỉ, Yêu Đao Tà Nguyệt từ trong ngón tay bay ra đúng lúc nghênh đón một kích của ma hổ.
Vào lúc đó Yêu Đao Tà Nguyệt phát ra một tiếng đao ngâm rồi bị lực lượng phản chấn đẩy ngược trở về, thế nhưng nó cũng thuận lợi đánh tan một kích của ma hổ, điều này làm cho con hổ ngu kia rất là kinh ngạc.
Ma hổ nổi giận gầm lên một tiếng, bốn chân phát lực thân thể liền phóng lên trời, cái đuôi chuyển động rất nhanh, Điện Nhãn bắn ra hơn trăm đạo Thiểm Điện u ám bao vây bốn phía Thiên Vũ, ngưng tụ thành tấm lưới tản mát ra mùi vị tử vong nhàn nhạt.
Thiên Vũ đột ngột từ dưới mặt đất nhảy lên, quang mang quanh thân phân tán tạo thành vòng bảo hộ rực rỡ như hoa mẫu đơn, đánh tan từng đạo Thiểm Điện.
Tay phải điểm một cái Yêu Đao Tà Nguyệt phá không lao đến, trong màn Thiểm Điện dày đặc len lỏi mà lên, tuy có bị vài đạo Thiểm Điện đánh trúng nhưng vẫn cứ dũng mãnh thẳng tiến.
Ma hổ điên cuồng hét lên, mở miệng bắn ra một viên Đan Châu điện quang vờn quanh, nhắm phía Yêu Đao Tà Nguyệt bay đi.
Viên Đan Châu này là nguồn suối lực lượng trong cơ thể ma thú, cùng loại với Vân Tinh Thạch trong cơ thể yêu thú, chỉ có điều nó trân quý và hiếm thấy hơn mà thôi.
Đan Châu vừa hiện, rhiên tượng dị biến.
Bầu trời trên Bàn Thiên Cổ Lâm nhất thời mây đen hội tụ, vô số sấm sét cắt ngang chân trời, điên cuồng đánh xuống vị trí Thiên Vũ dưới đáy cốc.
Một khắc kia, ma hổ bay thẳng lên trời nhập vào trong mây, biến thành một đầu lôi điện ma thú, điện quang quanh thân tỏa sáng. Nó khống chế lực lượng lôi điện chí dương chí cương trong thiên địa điên cuồng triển khai công kích Thiên Vũ.
Một màn như vậy làm cho Thiên Vũ cảm thấy giật mình, hắn không hề nghĩ đến một đầu Điện Nhãn Ma Thú nho nhỏ dĩ nhiên có được thực lực cao thủ Vũ hồn, còn có thể khống chế lôi điện vốn là công kích có đặc tính hủy diệt.
Kẻ địch mạnh như thế khiến cho người bình thường đều phải tránh xa, thế nhưng Thiên Vũ không hề bước lùi mà ngược lại lựa chọn nghênh chiến, hắn lập tức thi triển ra Duy Ngã Độc Tôn.
Một khắc đó, một bức họa mở ra đón đỡ cuồng phong, giống như một áng mây xoay quanh phía trên đầu Thiên Vũ, hấp thu tất cả Thiểm Điện vào trong bức họa, hóa giải nguy cơ cho Thiên Vũ.
Sau đó bức họa mở ra lực lượng vô hạn, chỉ một lát sau đã che khuất cả bầu trời, bao gồm cả đám mây đen Thiểm Điện kia, vây kín thân hình ma hổ đang ở giữa không trung.
Cùng lúc đó, viên Đan Châu đã va chạm với Yêu Đao Tà Nguyệt, chấn động làm cho thân thể Thiên Vũ thoáng run rẩy một hồi, tâm tình cực kỳ khiếp sợ.
Thiên Vũ nhìn chăm chú vào khối Đan Châu, liếc mắt một cái đã nhận ra bên trong nó tàng trữ năng lượng kinh khủng, hơn nữa còn có linh tính ý hợp tâm đầu cùng ma hổ.
Nếu có thể hấp thu tiêu hóa lực lượng trong đó, thực lực Thiên Vũ tất nhiên có thể tăng lên rất nhiều.
Nghĩ tới đây Thiên Vũ không do dự nữa, thừa dịp bức họa đang vây khốn ma hổ, thân thể hắn chợt bay tới tay phải chộp vào khối Đan Châu, hung hăng nắm chặt ở trong tay.
Đến lúc đó ma hổ rống giận rung trời, thân hình không ngừng giãy dụa muốn thoát khỏi lực lượng bức họa đang khống chế nó, đáng tiếc lại có tâm mà vô lực.
Thiên Vũ vừa bắt được Đan Châu, hết thảy tin tức trong viên Đan Châu hiện ra rõ ràng trong đầu Thiên Vũ, trong đó ẩn chứa lực lượng kinh người, đó là tu vi cả đời của ma hổ.
Đan Châu khác với Vân Tinh Thạch, Cửu Chuyển Vô Cực không thể nào hấp thụ lực lượng trong đó. Nhưng trong cơ thể Thiên Vũ có Hoa Dục Vọng có thể hấp thụ lực lượng bên trong Đan Châu, rồi chuyển hóa thành thực khí mà Thiên Vũ có thể hấp thu.
Đồng thời, đóa hoa Dục Vọng lại phát ra một tin tức kỳ lạ, nó ra hiệu cho Thiên Vũ thu lấy Điện Nhãn trên cái đuôi ma hổ, dung nhập vào trong thân thể.
Nắm giữ được tình huống này Thiên Vũ liền quyết định thật nhanh, thu bức họa vào trong tay vững vàng khống chế ma hổ ở trong đó.
Lúc này Hoa Dục Vọng trong cơ thể Thiên Vũ đang hấp thụ lực lượng cường đại bên trong Đan Châu, rồi chuyển hóa thành thực khí sáp nhập vào thân thể Thiên Vũ.
Khi năng lượng Đan Châu từ từ giảm bớt, tính mạng ma hổ cũng bắt đầu trôi đi, một khi Thiên Vũ hấp thu hết năng lượng Đan Châu, tính mạng của nó cũng sẽ tới điểm cực hạn.
"Không, ngươi không thể làm như vậy, ngươi không thể giết ta, ta có thể nói cho ngươi biết rất nhiều bí mật trong Bàn Thiên Cổ Lâm, chỉ cần ngươi tha cho ta một mạng."
Nguy hiểm tới gần nhưng ma hổ vô lực kháng cự, cuối cùng nó nhịn không được van xin tha thứ, muốn bảo trụ cái mạng nho nhỏ.
"Có Song Đầu Mã Xà ở bên kia, ta không cần tha cho ngươi!"
Thiên Vũ không có động tĩnh gì cả, âm thầm đẩy nhanh tốc độ hấp thụ lực lượng, điều này làm cho ma hổ kinh hãi, trong miệng phát ra tiếng gào thê lương.
Bên này Song Đầu Mã Xà nghe thấy tiếng gầm thét kia không nhịn được liếc qua xem tình hình ma hổ, kết quả lại khiến cho nó cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Thế nhưng ở đây Huyền Băng Khôi Lỗi điên cuồng công kích như vĩnh viễn không ngừng không nghỉ, Song Đầu Mã Xà không dám phân thần chút nào.
Hoa Thanh toàn lực ngăn chặn bám sát Song Đầu Mã Xà gắt gao, làm cho nó không thể nào thoát thân được.
Lại nói Thiên Vũ sắp hấp thu sạch lực lượng bên trong Đan Châu đột nhiên tốc độ chậm lại, thừa dịp ma hổ còn sống dùng tay trái giữ Đan Châu, tay phải nắm lấy Điện Nhãn của ma hổ, giữ chặt trong lòng bàn tay.
Đến lúc đó đóa hoa Dục Vọng hiện lên trong lòng bàn tay, lóe ra quang mang kỳ dị tác dụng vào Điện Nhãn, trong nháy mắt đã thu nó vào trong phiến lá biến thành một cái ấn ký hiện lên trên bề mặt lá cây hình dạng như hai tròng mắt màu tím sẫm mờ ảo.
Hoàn thành xong một bước này, trong đầu Thiên Vũ tự nhiên hiện lên ấn ký Điện Nhãn, lẳng lặng dung nhập vào trong cơ thể do Thiên Vũ khống chế.
Nói cách khác, Thiên Vũ có thể thông qua đóa hoa Dục Vọng khống chế Điện Nhãn để công kích hoặc phòng ngự.
Ánh sáng chợt lóe, Hoa Dục Vọng nháy mắt biến mất, Thiên Vũ lại cầm viên Đan Châu bằng tay phải, vừa hấp thụ lực lượng còn sót lại vừa thu hồi bức họa, dùng ý niệm khống chế Yêu Đao Tà Nguyệt chém thân thể ma hổ te tua tơi tả.
Một tiếng nổ giòn vang, Đan Châu vỡ vụn.
Thiên Vũ xoay người nhìn qua Song Đầu Mã Xà, trong ánh mắt lóe ra nét cười thần bí.
Giờ phút này Hoa Thanh đang triển khai cường công, Dực Vũ Đao rung động chém ra đao cương đỏ đậm với khí thế uy nghiêm, lần lượt bổ vào quang giới phòng ngự của Song Đầu Mã Xà làm cho nó cuống quít lui về phía sau, quang giới trên người từng bước từng bước mờ nhạt dần.
Huyền Băng Khôi Lỗi lăng không trên trời, thuận thế trảm một kiếm nhìn như bình thường nhưng lại có lực lượng bổ phá quang giới phòng ngự của Song Đầu Mã Xà, nó vội vàng há mồm phun ra một đạo quang hoa rực rỡ mới miễn cưỡng hóa giải nguy cơ bản thân.
Song Đầu Mã Xà nổi giận gầm lên một tiếng, nguyên bản nó tự phụ bất phàm tưởng rằng nắm chắc phần thắng, ai ngờ ngược lại bị hai người bị nó xem thường đánh cho không thể hoàn thủ.
Một khắc kia, cơn tức giận trong lòng Song Đầu Mã Xà dâng lên tới cực hạn, thân hình cao lớn đột nhiên bộc phát quang mang biến thành một quái nhân hai đầu, một nam một nữ, khá giống với gã Cơ Tinh lúc trước.
Chỉ là trên mỗi cái đầu chỉ có một con mắt mọc ở giữa trán, khác hẳn người thường.
Song Đầu Mã Xà căm tức nhìn Hoa Thanh, con mắt trên cái đầu lâu trái đột nhiên bắn ra một đạo quang mang u lam bắn thẳng đến chỗ Hoa Thanh.
Đạo quang mang này hàm chứa khí chất u ám, lực lượng quỷ bí và huyền diệu, mang đến cho Hoa Thanh một sự uy hiếp lớn lao.
Cảm giác được nguy cơ tới gần, hai mắt Hoa Thanh híp lại Dực Vũ Đao trong tay huy động rất nhanh, đao cương đỏ đậm co duỗi không ngừng giống như một đầu rắn lửa, nháy mắt lao tới đón đỡ quang mang u lam kia.
Ánh sáng chợt lóe rắn lửa tan biến. Một đao do Hoa Thanh hội tụ lực lượng toàn thân bị Song Đầu Mã Xà đánh tan, thân thể nàng bị đánh bay ra sau, khóe miệng lan tràn vết máu.
Con mắt quỷ kia đúng là bá đạo, nguồn lực của nó cực kỳ huyền diệu, chính là tất sát kỹ của Song Đầu Mã Xà, có thể nói là một chiêu không thể nào phòng ngự.
Đánh bay Hoa Thanh ra sau, Song Đầu Mã Xà lại chuyển ánh mắt qua Huyền Băng Khôi Lỗi, quang mang u lam xuất hiện lần nữa đánh trúng thân trường kiếm trong tay Huyền Băng Khôi Lỗi, đồng dạng đánh bay nó ra ngoài.
Song Đầu Mã Xà gầm nhẹ một tiếng căm tức nói với Thiên Vũ: "Chớ có trách ta tàn nhẫn, là do các ngươi muốn chết chọc vào ta thôi, ta sẽ thành toàn cho các ngươi !"
Lam quang lại hiện ra, một chiêu kinh hồn đánh tới.
Ánh mắt của Song Đầu Mã Xà có lực công kích tuyệt luân, mặc dù nhìn vô cùng đơn giản nhưng uy lực dư sức đánh bại Hoa Thanh và Huyền Băng Khôi Lỗi.
Thiên Vũ nhìn vào ánh mắt u lam kia, lòng bàn tay phải nháy mắt mở ra, Hoa Dục Vọng từ trong đó lóe sáng, từ đạo ấn ký bắn ra một tia Thiểm Điện, đúng lúc đón đỡ luồng sáng u lam bay tới.
Thanh âm va chạm nổ rung trời.
Tất sát kỹ của Song Đầu Mã Xà bị Thiên Vũ dùng Điện Nhãn ngăn lại, uy lực xem như ngang nhau, song song tiêu tán giữa không trung.
Song Đầu Mã Xà kinh biến, bật thốt lên: "Không có khả năng, đây là Điện Nhãn Đoạt Hồn của ma hổ, loài người căn bản không thể nào nắm giữ được. Ngươi. . . ngươi. . . gốc thực vật trong lòng bàn tay ngươi là thứ gì, làm sao mà cổ quái như vậy?"
Thiên Vũ cười nói: "Ngươi có nghe nói qua Ma Tâm Lan?"
Song Đầu Mã Xà nghe thế cả kinh nói: "Ma Tâm Lan? Đây. . . đây. . . Không có khả năng!"
Thân ảnh thoáng lướt qua, Song Đầu Mã Xà đột nhiên lựa chọn chạy trốn, nháy mắt đã biến mất không thấy nữa.
"Bây giờ mới định chạy trốn, đáng tiếc đã không còn kịp rồi."
Thiên Vũ ngạo nghễ bất động trên mặt tươi cười sáng lạn, ánh mắt tựa như mộng ảo toát ra vài phần thần bí, cứ thế khoanh tay đứng nhìn con quái chạy trốn.
Ánh sáng chợt lóe, Song Đầu Mã Xà lại hiện ra trước mắt Thiên Vũ, miệng rống giận bộ dạng cuống quít vội vã, từng đạo lam quang đáng sợ liên tiếp bắn thẳng đến Thiên Vũ, ý định liều mạng là quá rõ ràng.
Quang mang từ Hoa Dục Vọng hiện lên, Điện Nhãn trên phiến lá thứ ba không ngừng phát ra Thiểm Điện nhất nhất hóa giải từng đợt công kích của Song Đầu Mã Xà, trong lúc nhất thời xuất hiện tình trạng giằng co.
Hoa Thanh và Huyền Băng Khôi Lỗi lúc này đã về tới bên cạnh Thiên Vũ, lưu ý quan sát trận giao chiến giữa Thiên Vũ và Song Đầu Mã Xà, trong lòng nàng cảm thấy hết sức ngạc nhiên.
"Không nên giãy dụa làm gì, Xà Nhãn của ngươi mặc dù lợi hại nhưng cũng không hơn được Điện Nhãn. Xà Nhãn nổi danh là Ma Nhãn với công dụng quỷ dị bất phàm, thế nhưng nó khắc chế không được Điện Nhãn của ta đâu!"
Giằng co mãi cũng không tốt Thiên Vũ tung ra chiến thuật tâm lý, hắn không muốn bại lộ tình trạng thực lực của mình quá nhiều, bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được Bàn Thiên Cổ Lâm ẩn giấu vô số nguy hiểm.
"Ngươi nói không sai, Xà Nhãn của ta quả thật mang danh Ma Nhãn uy lực lúc sinh lúc tử, có thể dùng để luyện chế thành vô thượng pháp bảo. Trở thành linh khí, thậm chí tiên khí cũng không phải là việc khó. Mặc dù ngươi đoạt được Điện Nhãn của ma hổ, miễn cưỡng tiếp được Ma Nhãn ta công kích, nhưng đừng mong áp chế được ta.
/302
|