Thiên Hà Đại Lục Ký

Chương 22 - Ngũ Sắc Hướng Dương Lan

/36


Đám người Quyền Vương Phái và Song Đao Phái sau khi rời khỏi liền một mạch đi về phía nam hơn năm dặm, tại đây bọn chúng đã hội hợp với người của mình.

- Lý Cát Trưởng lão! Tình hình ở đây thế nào rồi! - Ngô Tuyệt vừa nhìn thấy một vị trưởng lão của Song Đao Phái, liền bước tới hỏi.

- Bẩm chưởng môn, tình hình vẫn ổn định, có lẽ khoảng hai canh giờ nữa Ngũ Sắc Hướng Dương Lan sẽ độ kiếp phi thăng Thần Giới. - Lý Cát Trưởng lão khẽ khom người trả lời.

- Hoàng Cảnh Trưởng lão! - Từ nãy giờ ngươi có nhìn thấy ai xuất hiện ở gần đây hay không? - Thiết Phá Sơn cũng hỏi một vị trưởng lão Quyền Vương Phái vừa đi tới.

- Bẩm chưởng môn, hoàn toàn không có bóng người nào ở gần đây! Mà hình như...mọi người vừa phát sinh đánh nhau hay sao vậy? Có nhiều người bị thương như thế! - vị trưởng lão của Quyền Vương Phái này cũng khom người trả lời, lại nhìn thấy phía sau đám người có nhiều đệ tử bị thương, hắn liền hỏi.

- Không có việc gì đáng nói, chỉ sợ sắp tới còn có phiền phức lớn hơn. Hai người các ngươi nhanh đi thông báo tất cả đệ tử của hai phái, tận lực tìm chỗ ẩn nấp gần Nguyên Vương Lan, khi nào thấy pháo hiệu thì mới đi ra. - Ngô Tuyệt giọng nghiêm khắc nói với hai cái trưởng lão của hai phái.

Hoàng Cảnh trưởng lão khẽ nhìn qua, thấy Thiết Phá Sơn khẽ gật đầu liền cùng với Lý Cát trưởng lão rời khỏi. Hiện tại chỉ còn lại ba người Ngô Tuyệt, Thiết Phá Sơn và Lưu Tinh Thủ đứng đó. Trao đổi một chút, ba người bọn họ lập tức bước vào trong một cái sơn cốc, cách đó chừng hai mươi thước.

Đây là một cái sơn cốc khá rộng rãi và thoáng mát, ánh sáng mặt trời luôn chiếu vào đầy đủ, cường độ linh khí cũng thuộc loại tương đối nồng đậm. Chính giữa sơn cốc là một cái hồ nhỏ có đường kính chừng năm mươi thước, giữa hồ là một cái vách đá cao đến năm thước, được dựng đứng trên một cồn đất nhô lên. Mà bên trên vách đá này, chỉ tồn tại một cây hoa duy nhất, lại rất đặc biệt, cánh hoa đã nở bung ra hết, to tròn như một cái bát lớn, lại liên tục tỏa ra ngũ sắc quang hoa, phân biệt theo năm màu ngũ hành: kim, mộc, thủy, hỏa và thổ. Và còn một điều đặc biệt nữa, đóa hoa này luôn luôn hướng theo phía mặt trời di chuyển. Khi nào mặt trời lặn đi, đóa hoa liền rũ xuống mặt hồ, sáng hôm sau lúc bình minh nó lại ngẩng mặt lên đón nắng. Vì vậy mà người ta gọi nó là Ngũ Sắc Hướng Dương Lan.

- Ngô Tuyệt huynh! Huynh không cảm thấy có điều gì đó bất thường hay sao? - Thiết Phá Sơn chăm chú nhìn đóa Vương Hoa một hồi, chợt quay sang Ngô Việt, hỏi.

- Ý của Phá Sơn huynh muốn nói là tại sao lại không có thấy yêu thú hay linh thú nào thủ hộ ở đây, có phải không? - Ngô Tuyệt cũng rời mắt khỏi đóa Vương Lan, nhìn Thiết Phá Sơn, khẽ lắc đầu nói.

- Đúng vậy! Theo ta được biết, bất kỳ loại linh hoa hay vương thảo nào, cũng sẽ có yêu thú hay là linh thú thủ hộ ở gần nó, quan hệ chính là hai bên cùng nhau có lợi. Nhưng chúng ta quan sát đóa Vương Lan này đã mấy ngày, lại chẳng thấy có con thú nào lai vãng tới gần. Thật quái lạ! - Thiết Phá Sơn chậm rãi phân tích.

- Ta cũng rất thắc mắc vấn đề này, nhưng cũng đành chịu. Chúng ta chỉ có thể chờ đến khi Thiên Lôi Kiếp hàng lâm, thời điểm đóa Vương Lan này phi thăng, tất cả sẽ rõ ràng mà thôi. - Ngô Tuyệt chỉ lắc đầu cười khổ nói.

( Thật thật xin lỗi bạn nào đọc đến đây, định viết hết chương này lun mà có người rủ đi...rồi! hihihi mai viết tiếp nha! Buổi tối tốt lành! Tiểu Long Thiên!)

/36

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status