“Không cần a.” Mạc Triêu Diêu ôm lấy cây cột của liều trại, chết sống không buông.
“Ngươi rốt cuộc có ý thức cùng địch nhân quyết một trận tử chiến hay không!” .
A Ly thấy có kéo hắn cũng không nhúc nhích, dành chống nạnh, giáo huấn hắn.
Mạc Triêu Diêu giả bộ dạng dáng thương làm bộ lau nước mắt. .
Đúng lúc này, con diều hâu trên bầu trời kia đột nhiên kêu to vài tiếng. Tiếng kêu của nó làm cho A Ly nhớ lại một chuyện… A Ly cảm thấy hình như lúc trước, mình đã từng nghe qua tiếng ưng giống thế…..
—— đúng rồi!
A Ly nghĩ tới, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn phía không trung, y nhận ra con diều hâu kia. .
—— nó là Thất Thất!
Là Đại Lý Hổ Báo Kỵ Đô thống thiển thương dưỡng đích trinh sát binh sủng vật kiêm đứa con.
Nếu Thất Thất ở trong này, đã nói lên thiển thương đã ở phụ cận. Như vậy… Chẳng lẽ lần này đóng ở chiêu nam thành đích quân đội không phải khác cái gì không chính hiệu, mà là Đại Lý Hổ Báo Kỵ? !
“Thất Thất…”
A Ly theo bản năng niệm ra tên này, Mạc Triêu Diêu giật mình hỏi han: “Ngươi biết con diều hâu này?”
“Không sai biệt lắm đi…” A Ly hàm hàm hồ hồ mà trả lời, bởi vì y cùng con diều hâu kia cũng chỉ là gặp mặt một lần mà thôi.
—— bất quá, nếu đối phương là Hổ Báo Kỵ, chiến công thành này nhất định phi thường vất vả!
Đột nhiên nhớ tới Mạc Triêu Diêu mới vừa nói cái gì ưng là tượng trưng điềm xấu, chẳng lẽ là ám chỉ Hổ Báo Kỵ?
Không có khả năng, không có khả năng… A Ly lập tức lắc đầu phủ quyết ý tưởng vớ vẩn này, nghĩ thầm Mạc Triêu Diêu nhất định chỉ là đơn thuần tà thuyết mê người hoặc chúng thôi… Đóa hoa trong nhà ấm kia làm gì có kiến thức để nói! Nhất định thầm nghĩ nên đầu hàng như thế nào!
A Ly mới vừa tưởng tượng như vậy, Mạc Triêu Diêu đột nhiên kéo cánh tay của y, sát bên tai nhỏ giọng nói: “A Ly, dù sao đánh cũng đánh không thắng, không bằng chúng ta vào thành đầu hàng quên đi, bảo mệnh quan trọng hơn nha!”
“Đừng nói giỡn!” A Ly mới không đồng ý, “Nào có người làm tướng quân như vậy!”
“Không phải giỡn, nghiêm tức đó, đến, mau thay quần áo.” Nói xong, Mạc Triêu Diêu đem thứ gì đó nhét vào trong tay A Ly.
“Đầu hàng còn thay quần áo?” A Ly bị tức giận đến sôi máu lên, “Mới vừa rồi còn nói thương lượng kế công thành gì đó, kết quả ngươi chỉ là muốn kéo ta đi đầu hàng!”
“Hư!” Mạc Triêu Diêu đè miệng A Ly lại, “Đừng nói lớn tiếng như vậy. Nếu đầu hàng đầu tốt, có lẽ có thể thuận lợi phá thành cũng không chừng…”
“A?” Chưa từng nghe qua có loại cách này.
“Hừ hừ~” Mạc Triêu Diêu cái gì cũng không giải thích, chỉ là sờ sờ cằm, lộ vẻ mặt cười gian.
“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì nha?” Nhìn vẻ mặt cười gian của Mạc Triêu Diêu, A Ly không hiểu ra sao.
“Nghe lời ta nói mà chuẩn bị tốt đi. Đến, trước đem quần áo thay đổi.
Mạc Triêu Diêu đóng trướng liêm* lại, vẫn là lộ nụ cười thần bí kia, thúc bả vai A Ly đích, đưa y đẩy vào giữa phòng. A Ly cúi đầu nhìn bộ quần áo Mạc Triêu Diêu kiên quyết đưa cho y, run run rẩy, chỉ nghe 『 loạt xoạt』 vài tiếng, mở ra.
_trướng liêm : màn hay cửa của liều trại.
Tuy rằng vật kia đúng là nam trang*, nhưng là bộ nam trang như hoa hồ diệp giống nhau.
_nam trang : quần áo cho con trai.
Sợ vải tơ vàng trên mặt sáng long lanh không tồi, còn khảm thiệt nhiều phụ tùng bằng châu báo. Nếu mặc thứ này di dưới ánh mặt trời, mắt mọi người chung quanh nhất định sẽ rụng xuống vì thứ quần áo này. Hơn nữa so với áo giáp mà nói, nơi bại lộ rất nhiều, không chỉ có lộ ra bả vai cùng xương quai xanh, mà ngay cả vạt áo cũng phi thường ngắn, miễn cưỡng che khuất mông, nhìn qua rất giống váy ngắn.
Mặc vào loại đồ này đi ra ngoài, không phải thể hiện đang quyến rũ nam nhân sao? !
“Ngươi bảo ta mặc này? !” A Ly đem kia bộ quần áo lăn qua lộn lại xem, không dám tin.
“Ân.” Mạc Triêu Diêu gật gật đầu, sau đó phi thường nhàn nhã mà ngồi ở một bên tiếp tục ăn cây nho của hắn, “Trẫm nhìn chung toàn quân, cũng chỉ có thể tìm A Ly ngươi tới đảm nhiệm trọng trách này .”
“Đảm nhiệm trọng trách này…” Lưng A Ly có chút phiếm lạnh, trực giác nói cho y nhiệm vụ mà Mạc Triêu Diêu muốn phân phó cũng không đơn giản.
Chỉ nghe Mạc Triêu Diêu nói: “Cái gọi là anh hùng cũng khó qua cửa mỹ nhân , A Ly, trẫm trước mang ngươi đi đầu hàng, sau khi vào thành, ngươi liền sử xuất bản lĩnh cả người đi quyến rũ bọn tướng quân, đem bọn họ mê đến thần hồn điên đảo, chúng ta sẽ nhân cơ hội mở cửa thành ra, để quân đội chúng ta tiến vào.”
TBD : chủ ý rỳ!! muốn hiến vợ à ???!! Khốn grr
“Thối hoàng đế! Ngươi rốt cuộc không có tỉnh ngủ? !” .
A Ly tức giận đến thẳng bạo gân xanh, xiết chặt nắm tay, liều mạng ức chế xúc động muốn nhào lên đập Mạc Triêu Diêu một chút.
“Ngươi trước không nên tức giận mà, lần này có thể thành công hay không, toàn dựa vào tư sắc của A Ly của ngươi … Uy, uy… A Ly ngươi làm gì? Không cần lại đây… Ngươi giơ lên nắm tay muốn làm gì… Trẫm rất sợ đau, oa oa… Trẫm biết sai lầm rồi, trẫm chỉ là nói giỡn, thật là nói giỡn nha, oa oa, cứu mạng nha!” .
/107
|