Thiên Hạ Đệ Nhất Yêu Nghiệt

Chương 193 - Chương 145

/222


Hoa Tích Dung cười cười sờ cằm: “Vị Thành chủ này thích sư huynh của mình.”

Tô Mặc cười nhạt, không vui hỏi: “Không biết Sư Anh có thích sư muội đa mưu túc trí này không?”

Hoa Tích Dung cười lắc đầu: “Không thể, Sư Anh chưa từng thích nữ nhân nào khác, ngoại trừ…”

Hắn đột nhiên liếc mắt nhìn Tô Mặc, có chút nghi ngờ. Sư Anh đối xử khác biệt với Tô Mặc, Yêu Cơ này đúng là sức quyến rũ vô hạn, hai người bắc Cơ nam Anh đều bại dưới tay nàng. Nghĩ vậy, Hoa Tích Dung nhướng mắt, trong lòng hơi khó chịu. Khi hắn khó chịu, người ngoài luôn nơm nớp lo sợ, không rét mà run.

Nhưng, cũng là lần đầu tiên hắn mỉm cười mê người đến thế.

Hắn luôn đeo mặt nạ khi cười, mắt lóe tia sáng âm u, không biết lại đang nghĩ đến mưu ma chước quỷ gì.

Tâm tình Tô Mặc lập tức vui vẻ hơn một chút. Nàng sải bước đi đến trước bàn dài, mở quyển sổ đặt trên đó ra, bên trong được viết bằng chữ Thiên giới.

Nàng nhíu mày, mặc dù mất hết ký ức, nhưng Tô Mặc vẫn đọc được kha khá mặt chữ. Nàng xem lướt qua, thì ra quyển sổ này ghi chép lại cuộc đời của Thành chủ. Không thể không nói, Thành chủ kia quả là một nữ nhân tự phụ.

Tô Mặc lật xem rất nhanh, không có nhiều hứng thú với nàng ta, nhưng sau đó tốc độ lại chậm dần.

Nàng bội phục Thánh nữ đời đầu, người có thể khiến Tô Mặc bội phục thật sự không có bao nhiêu. Nàng ta có thiên phú cơ quan thật, tiếc là tính tình hơi cao ngạo. Lúc trẻ tuổi, nàng ta có rất nhiều người cầu thân ở Ma giới, nhưng mắt cao hơn đầu, nàng chưa từng vừa ý người nào.

Tài phú của nàng tích lũy ngày càng nhiều, thậm chí còn phát hiện động quật ma thạch này, cuối cùng quyết định lập một vương quốc cho nữ nhân. Ở Ma giới, nữ nhân không có địa vị, mà nàng muốn tạo ra địa vị của mình, đây chính là khởi đầu của Thánh nữ thành.

Nhưng, hy vọng thì tốt đẹp, sự thật lại tàn khốc. Nếu Thánh nữ sống lại, nhìn thành quả của nàng đã lộn xộn ngổn ngang như bây giờ, một vùng đất tốt đẹp vui vẻ biến thành động quỷ, chỉ sợ nàng ta sẽ tức giận đến hộc máu chết lần nữa.

Đương nhiên Tô Mặc nhìn ra được quyển sổ đã từng bị lật xem, càng về sau chữ càng mờ, những chỗ viết về tàng bảo đồ hình như đã bị viết thêm vào, còn có chỗ bị xé.

Nàng vẫn từ từ xem kỹ từng trang.

Trong đó viết: “Ta rất tự phụ, vì có được pháp khí xé rách không gian nên không muốn ở lại Ma giới mà đến Thiên Không thành, bái Thành chủ Thiên Không thành làm sư phụ. Ta đã gặp rất nhiều nam nhân vĩ đại, quen biết với mấy người Tạ Thiên Dạ, Sư Anh, trở thành sư muội của bọn họ. Hai người đó đều là những nam tử tuyệt thế, ta hâm mộ khí phách sắc bén của Dạ sư huynh, khâm phục tài nghệ cơ quan thuật của Anh sư huynh… Hai người họ một là hoàng tử Thiên Không thành, một là kỳ tài đệ nhất thiên hạ, mà ta cũng có tài đứng đầu Ma giới, ta tin mình không thua kém họ, nên mới học tập thuật con rối, quả nhiên ngang sức cân tài…”

Tô Mặc nghĩ thầm, xem ra Thánh nữ cũng là một nữ nhân tài hoa. Nàng tiếp tục lật xem, tiếc là nhiều chỗ chữ quá mờ không đọc được.

“Ta có quan hệ rất tốt với mọi người, cho đến một ngày ta phát hiện mình thích hắn… Nhìn bóng xanh nhạt của hắn đứng cạnh hồ, ta nhận ra mình yêu hắn vô cùng. Nam nhân có thực lực như thế mới là nam nhân ta thích… Nhưng đây là bí mật trong lòng ta, ta không thổ lộ, ta cũng không biết hắn có thích ta hay không…”

“Thời gian như thoi đưa, chúng ta đều dần rời khỏi Thiên Không thành, ta cũng không còn cơ hội gặp lại hắn nữa.”

“Ta rất có thành tựu, nhưng tiếc là trời ganh ghét hồng nhan. Sau khi đạt tới Kim Đan hậu kỳ, ta lại mắc bệnh khó chữa, không thể sử dụng pháp khí không gian được nữa, càng không thể tiếp tục tăng thực lực, chỉ có thể giữ mãi như vậy suốt đời.”

“Nam tử ta yêu thích cả đời… Thiên Dạ… Anh… Phần lớn các sư huynh đệ đều không có duyên gặp lại nhau, càng tiếc hơn là ta và hắn có duyên không phận, chỉ đành bố trí con rối ở đâu, hoàn thành giấc mộng trong lòng ta, trở thành tân nương của hắn.”

“Về sau ta nghe nói Sư Anh và Tạ Thiên Dạ không hợp nhau, ta không thể gặp lại họ, chỉ hi vọng hai người có thể tiêu tan hiềm khích lúc trước… Việc này dù sao cũng là về nam nhân ta thích… Người hữu duyên nếu tìm được sổ ghi chép của ta, hi vọng ngươi có thể đưa cho… Trong này có rất nhiều bí mật ta đã phát hiện sẽ có ích cho hắn, có thể giúp hắn phi thăng Thiên giới. Người hữu duyên cần phài giao quyển sổ này cho Thiên Không thành, cho bất kỳ sư huynh đệ nào cũng được… Nếu như phải… Tạ… thì tốt hơn, ta tin hắn sẽ thưởng ngươi rất hậu. Thành chủ Thánh nữ thành tuyệt bút.”

Tô Mặc cầm quyển sổ, ngón tay không kìm được hơi run run.

Nàng đã vô tình phát hiện ra một bí mật vô cùng lớn.

Chỉ là nội dung còn quá mơ hồ, làm nàng không cách nào hiểu nữ nhân này rốt cục thích ai? Nàng ta muốn gả cho ai?

Xem đến đây, đột nhiên nàng không còn ác cảm với Thánh nữ đời đầu này nữa.

“Tiểu Mạch, ngươi xem gì vậy? Sao nghiêm túc thế?” Hoa Tích Dung bước tới, cười hỏi.

“Xem linh tinh thôi.” Tô Mặc mím môi.

“Chữ này ta không hiểu, Tiểu Mạch hiểu sao?”

“Gia thông minh vậy mà cũng không hiểu, ta chỉ có thể đoán được đại khái thôi.”

Tô Mặc vốn không có ấn tượng tốt với người của Thánh nữ thành, nhưng Thánh nữ này bất luận thích Sư Anh hay Tạ Thiên Dạ thì đều là bi kịch. Tô Mặc nhếch miệng, đây là một chuyện cũ nàng không thể tham dự, nàng thật sự tò mò, hai mắt nàng tỏa sáng, không phát hiện ra mình đã có chút giống nữ nhân thích bát quái.

“Hoa gia, Thánh nữ kia nhìn thế nào?” Tô Mặc nhíu mày hỏi.

“Sao

/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status