Sau khi cảm xúc hạnh phúc vô bờ dần dần lắng đọng lại, Lâm Thiển Hạ liền quấn quít lấy chồng của cô muốn anh kể chuyện biên giới Vân Nam.
Tập Vi Lương chỉ nhẹ nhàng bâng quơ kể một lúc, tuy rằng anh cố ý che giấu, vẫn bị cô vợ bảo bối của anh nhìn thấu manh mối.
Vi Lương. . . . . . Lâm Thiển Hạ nhìn thật sâu vào một đôi mắt đen kia, mắt lộ ra cầu xin nói: Vi Lương, anh hứa với em về sau không bao giờ quan tâm chuyện của bộ đội đặc chủng nữa, quá nguy hiểm em sẽ lo lắng!
Ừ. Tuy rằng chỉ là từ một âm tiết đơn giản, nhưng thần sắc Tập Vi Lương trang trọng, nhìn như một giáo đồ thành kính hướng về phía đấng toàn năng lập lời thề.
Cho dù tương lai là không biết trước, nhưng Lâm Thiển Hạ vẫn lựa chọn tin tưởng.
Nghĩ đến cha mẹ vô cùng khó đối phó của mình, Lâm Thiển Hạ bó tay nói: Trước tiên anh đừng hao tổn tâm trí với ba mẹ em, họ chính là một đôi nóng tính, chờ sau khi đứa nhỏ sinh ra em thừa dịp tâm trạng của hai ông bà tốt giải thích với hai ông bà, cuối cùng họ cũng sẽ hiểu.
Em không cần phải nói gì với bác trai bác gái, anh sẽ xử lý tốt . Tập Vi Lương nắm thật chặt đôi tay nhỏ bé muốn Lâm Thiển Hạ an tâm. Anh đã bỏ lỡ nhiều ngày ở bên cô và bé con như vậy, còn lại một tháng anh thầm nghĩ một tấc cũng không rời hai mẹ con. Còn về cha mẹ vợ, tất nhiên anh sẽ không nói toàn bộ sự thật, tất cả sai lầm để một mình anh gánh vác, đây là trách nhiệm của anh khi làm một người đàn ông.
Bên này đôi vợ chồng trẻ nằm trong ổ chăn ấm áp thổ lộ tình cảm, cách vách hai vợ chổng già cũng cùng nhau nằm trên giường mở cuộc họp.
Tại sao con gái chúng ta lại ngốc như vậy? Tên bội bạc kia đến liền mềm lòng . . . . . . Trần Cố Cần than thở, bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép .
Con gái của bà không ngốc sao?! Từ nhỏ đến lớn chỉ cần là bài tập toán lý hoá hơi chút khó một chút nhất định sẽ không làm, hơn nữa người khác chỉ cũng chưa chắc biết. Nếu không phải cô cố gắng nỗ lực, thành tích ngữ văn và tiếng anh không kém, làm sao đỗ đại học được. Bây giờ tốt rồi, xử lý ở phương diện cảm tình cũng không thông minh như vậy, kiểu này nhất định sẽ thiệt thòi!
Cái này giống bọn trẻ bây giờ hay nói, có chỉ số EQ và IQ thấp giống nhau!
Hừ! Nha đầu ngốc đó nhẹ dạ cả tin nhưng lão tử đây sẽ không!! Tên bạc tình kia không liên lạc lâu như vậy bây giờ lại đột nhiên xuất hiện, ai biết trong hồ lô của nó bán thuốc gì?! Lão tử đây chỉ có một đứa con gái tuyệt đối sẽ không để nó bị lừa lần thứ hai!! Tên bạc tình kia đến một lần lão tử thấy sẽ chém một lần!!! Lâm Đông Quan nghiến răng nghiến lợi, hung tợn mắng.
. . . . . .
Những ngày sau, mỗi ngày Tập Vi Lương đều đến nhà La Văn Tuệ muốn xin Lâm Đông Quan và Trần Cố Cần tha thứ, không nghĩ tới hai vợ chồng họ không cho anh một chút cơ hội giải thích, mỗi lần không chỉ có Lâm Đông Quan cầm dao thái hay gậy gộc ở trong sân coi chừng, mà ngay cả Trần Cố Cần cũng sẽ cầm chổi hoặc đặt một chậu nước để hắt anh.
Tập Vi Lương làm quân nhân rong ruổi sa trường nhiều năm, có nguy hiểm nào chưa gặp qua, có kiểu tội phạm nào chưa bắt, nhưng anh bối rối không thể phá vỡ thành lũy của cha mẹ vợ mình.
Tập Vi Lương làm sao sẽ biết thời trẻ Lâm Đông Quan đã từng đi trên con đường sai trái, hơn hai mươi năm trước ông thường xuyên ra vào đủ các chỗ ăn chơi và sòng bạc, kéo bè kéo
Tập Vi Lương chỉ nhẹ nhàng bâng quơ kể một lúc, tuy rằng anh cố ý che giấu, vẫn bị cô vợ bảo bối của anh nhìn thấu manh mối.
Vi Lương. . . . . . Lâm Thiển Hạ nhìn thật sâu vào một đôi mắt đen kia, mắt lộ ra cầu xin nói: Vi Lương, anh hứa với em về sau không bao giờ quan tâm chuyện của bộ đội đặc chủng nữa, quá nguy hiểm em sẽ lo lắng!
Ừ. Tuy rằng chỉ là từ một âm tiết đơn giản, nhưng thần sắc Tập Vi Lương trang trọng, nhìn như một giáo đồ thành kính hướng về phía đấng toàn năng lập lời thề.
Cho dù tương lai là không biết trước, nhưng Lâm Thiển Hạ vẫn lựa chọn tin tưởng.
Nghĩ đến cha mẹ vô cùng khó đối phó của mình, Lâm Thiển Hạ bó tay nói: Trước tiên anh đừng hao tổn tâm trí với ba mẹ em, họ chính là một đôi nóng tính, chờ sau khi đứa nhỏ sinh ra em thừa dịp tâm trạng của hai ông bà tốt giải thích với hai ông bà, cuối cùng họ cũng sẽ hiểu.
Em không cần phải nói gì với bác trai bác gái, anh sẽ xử lý tốt . Tập Vi Lương nắm thật chặt đôi tay nhỏ bé muốn Lâm Thiển Hạ an tâm. Anh đã bỏ lỡ nhiều ngày ở bên cô và bé con như vậy, còn lại một tháng anh thầm nghĩ một tấc cũng không rời hai mẹ con. Còn về cha mẹ vợ, tất nhiên anh sẽ không nói toàn bộ sự thật, tất cả sai lầm để một mình anh gánh vác, đây là trách nhiệm của anh khi làm một người đàn ông.
Bên này đôi vợ chồng trẻ nằm trong ổ chăn ấm áp thổ lộ tình cảm, cách vách hai vợ chổng già cũng cùng nhau nằm trên giường mở cuộc họp.
Tại sao con gái chúng ta lại ngốc như vậy? Tên bội bạc kia đến liền mềm lòng . . . . . . Trần Cố Cần than thở, bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép .
Con gái của bà không ngốc sao?! Từ nhỏ đến lớn chỉ cần là bài tập toán lý hoá hơi chút khó một chút nhất định sẽ không làm, hơn nữa người khác chỉ cũng chưa chắc biết. Nếu không phải cô cố gắng nỗ lực, thành tích ngữ văn và tiếng anh không kém, làm sao đỗ đại học được. Bây giờ tốt rồi, xử lý ở phương diện cảm tình cũng không thông minh như vậy, kiểu này nhất định sẽ thiệt thòi!
Cái này giống bọn trẻ bây giờ hay nói, có chỉ số EQ và IQ thấp giống nhau!
Hừ! Nha đầu ngốc đó nhẹ dạ cả tin nhưng lão tử đây sẽ không!! Tên bạc tình kia không liên lạc lâu như vậy bây giờ lại đột nhiên xuất hiện, ai biết trong hồ lô của nó bán thuốc gì?! Lão tử đây chỉ có một đứa con gái tuyệt đối sẽ không để nó bị lừa lần thứ hai!! Tên bạc tình kia đến một lần lão tử thấy sẽ chém một lần!!! Lâm Đông Quan nghiến răng nghiến lợi, hung tợn mắng.
. . . . . .
Những ngày sau, mỗi ngày Tập Vi Lương đều đến nhà La Văn Tuệ muốn xin Lâm Đông Quan và Trần Cố Cần tha thứ, không nghĩ tới hai vợ chồng họ không cho anh một chút cơ hội giải thích, mỗi lần không chỉ có Lâm Đông Quan cầm dao thái hay gậy gộc ở trong sân coi chừng, mà ngay cả Trần Cố Cần cũng sẽ cầm chổi hoặc đặt một chậu nước để hắt anh.
Tập Vi Lương làm quân nhân rong ruổi sa trường nhiều năm, có nguy hiểm nào chưa gặp qua, có kiểu tội phạm nào chưa bắt, nhưng anh bối rối không thể phá vỡ thành lũy của cha mẹ vợ mình.
Tập Vi Lương làm sao sẽ biết thời trẻ Lâm Đông Quan đã từng đi trên con đường sai trái, hơn hai mươi năm trước ông thường xuyên ra vào đủ các chỗ ăn chơi và sòng bạc, kéo bè kéo
/80
|