Ánh mắt của Thanh Phong từ trên người của Khảm Phổ và Lâm Diệp bên cạnh Lâm Phong đảo qua, ở trên người của Khảm Phổ thoáng dừng lại một chút, sau đó nhìn hướng về phía Lâm Phong nói:” Hôm nay hai huynh đệ chúng ta, là đến cùng thương nghị một việc với Lâm Phong tiểu hữu, hy vọng ngươi có thể đồng ý.”
Lâm Phong ra vẻ không hiểu nói:” Ừ? Không biết hai vị trưởng lão muốn tìm ta thương nghị chuyện gì? Chỉ cần là Lâm Phong có thể lam được, tuyệt đối sẽ không chối từ.”
“ Như thế rất tốt! Hai huynh đệ ta chỉ muốn mạng của Lâm Phong ngươi!”
Lời của Thanh Phong chưa dứt, liền với tốc độ cực nhanh hô ra Phất Liễu Tiên Kiếm, huy sái ra một mảnh quang hoa chói lọi, đâm đầu lồng hướng về phía Lâm Phong. Minh Nguyệt đồng dạng cũng không có nhàn rỗi, Minh Nguyệt vẫn luôn quan sát Khảm Phổ, lúc này giá ngự Tùng Đào Tiên Kiếm, phi thân công hướng về phía Lâm Phong.
Hai người huynh đệ hợp kích thuật, sớm đã phối hợp ăn ý vô gian, nhiều năm tĩnh tu, khiến Thanh Phong Minh Nguyệt chỉ là một cái ánh mắt của đối phương thì có thể hiểu ý, với lại thi triển chiêu số tương ứng đến tăng cường uy lực.
Lâm Phong từ thời khắc Thanh Phong Minh Nguyệt xuất hiện, thì đã âm thầm dâng lên Ma Huyết năng lượng hộ thể, tùy thời chuẩn bị ra tay, đối với Thanh Phong Minh Nguyệt đột nhiên ra tay với chính mình, Lâm Phong cũng không có cảm thấy bất cứ ngoài ý muốn gì.
Lương Thiện thì là chết dưới tay sư phụ Lâm Diệp của chính mình, cũng có thể nói là bởi vì gián tiếp đuổi giết bản thân mà chết, dẫu sao Lương Thiện là chưởng giáo của Thái Hư phái, không có lý do Thanh Phong Minh Nguyệt sẽ không báo thù cho hắn. Nhìn thấy đối phương là kẻ địch giết hại chưởng giáo của bản thân, Thanh Phong Minh Nguyệt vẫn có thể cố ý làm ra vẻ mặt tươi cười đối mặt bản thân, đây là một trong sát khí ẩn giấu chắc có. Không chút hoang mang lắc mình tránh qua Phất Liễu Tiên Kiếm của Thanh Phong, ý niệm vừa động, Thiên Hồng Nhận liền xuất hiện trong tay của Lâm Phong, nhanh chóng với Minh Nguyệt nhanh kích hơn mười cái, sau đó nhanh chóng phiêu phân mà lui. Đương nhiên Khảm Phổ và Lâm Diệp sẽ không đứng ở một chỗ xem kịch. Gần như đồng thời ra tay chặn đánh hai người Thanh Phong Minh Nguyệt làm bộ đuổi theo.
Lâm Diệp chống với Thanh Phong. Và Khảm Phổ lại với Minh Nguyệt giằng co lẫn nhau, Lâm Phong quát to:” Không nghĩ tới các ngươi thân là đường đường trưởng lão trong đệ nhất tu chân đại môn phái ở Vô Cực Tinh, cũng sẽ làm ra loại việc đánh lén không xỉ này! Chẳng lẽ các ngươi không sợ truyền ra ngoài, sẽ bị người khác cười nhạo sao?”
“ Lúc đối chiến, mục đích duy nhất chính là cần đánh bại đối thủ, vì có thể chiến thắng, có thể không chỗ nào cực kì không cần, Lâm Phong. Ngươi còn qua trẻ!” Thanh Phong lạnh nhạt nói.
Lâm Phong vừa muốn phản bác Thanh Phong, thì nhìn thấy Lâm Diệp đã vung quyền nặng nề đập hướng về phía Thanh Phong, mắt thường có thể thấy lực Chân Nguên ở trên nắm tay của Lâm Diệp ngưng tụ thành một bộ quyền năng lượng nhanh chóng xoay tròn, tiếng xé gió chói tai cũng vang lên theo. Thanh Phong biết, nếu như bị người thần bí trước mắt đánh trùng một quyền này, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Phất Liễu Tiên Kiếm không ngừng phun ra nuốt vào kiếm khí tung hoành, trong lúc hàn khí chớp động bay khỏi trong tay của Thanh Phong, Thanh Phong khoảng cách xa giá ngự Phất Liễu Tiên Kiếm với đoản binh của Lâm Diệp tương tiếp nhau.
“ Tích tắc! Bằng bằng bằng! Bằng bằng bằng bằng……”
Tiếng vũ khí va chạm dày đặc như đậu nổ vậy vang lên, chính giữa còn kèm theo tiếng nổ phá đè ép không khí trọng quyền của Lâm Diệp. Với trình độ cường hãn thân thể lúc này của Lâm Diệp. Cho dù không vận lên lực Chân Nguyên bao phủ toàn thân, Phất Liễu Tiên Kiếm của Thanh Phong cũng rất khó tổn thương đến hắn. Càng không cần nói dưới tình trạng Lâm Diệp nghiêm túc ra tay, mặc dù cách hơn mười mấy thước khoảng cách, Thanh Phong vẫn là có thể rõ ràng cảm giác được quyền phong cổ động mạnh mẽ của Lâm Diệp.
Lâm Phong biết, sư phụ Lâm Diệp sẽ không có vấn đề gì, Mặc Kỳ Lân Phục Tịch trong Viễn Cổ Hồng Hoang, Lâm Diệp có thể trong thời gian dài như thế giao thủ mà không thất bại, càng huống chi là Thanh Phong chứ?
Đương nhiên lúc Lâm Phong quay đầu nhìn hướng về phía Khảm Phổ, Minh Nguyệt và Khảm Phổ vẫn đang trong khẩn trương giằng co, Khảm Phổ vẻ mặt thoái mài tùy ý, Giống như căn bản không đem Minh Nguyệt để ở trong mắt. mà Minh Nguyệt lại là vẻ mặt đầy nghiêm nghị nhìn chằm chằm Khảm Phổ, tùy thời để đề phòng Khảm Phổ ra tay công kích.
“ Khảm Phổ! Ngươi với hắn ở đây lãng phí thời gian sao? Để ta đến đối phó hắn!” Lâm Phong phi thân qua, đứng ở trước mặt của Khảm Phổ, tay phải run huy Thiên Hồng Nhận, lạnh lùng nhìn con mắt của Minh Nguyệt.
Khảm Phổ bất đắc dĩ nói:” Là hắn vẫn luôn đứng ở chỗ cũ không chịu ra tay trước, ta cũng không thể lập tức một chiêu giết hắn đâu!”
Sắc mặt của Minh Nguyệt âm tình bất định, Lâm Phong và Khảm Phổ khắc ý trêu chọc, khiến ngọn lửa vô danh trong lòng của Minh Nguyệt đột nhiên dâng lên, không khỏi thấp giọng quát:” Câm mồm! Đừng tưởng rằng có người trợ giúp ngươi thì ta không giết được ngươi, Lâm Phong, ngươi giết Lương Thiện chưởng giáo Thái Hư phái của ta, hôm nay ta nhất định đem ngươi giết chết ở tại nơi này!”
Kiếm quang tầng tầng lớp lớp chợt sáng lên, trên mặt của Minh Nguyệt tràn đầy sát ý, Lâm Phong đồng dạng sử dụng Thiên Hồng Nhận mang lên một mảnh Nhận ảnh màu đỏ hồng, Chí Tôn phân tân cũng ở lúc Lâm Phong vọt người mà lên, lặng lẽ xuất hiện từ sau lưng của Minh Nguyệt, huy động Thiên Hồng Nhận nhanh chóng chém ngang qua.
Lúc Minh Nguyệt với Lâm Phong trực tiếp giao thủ, đột nhiên cảm thấy được từ sau lưng bản thân có một đạo tiếng gió rất nhỏ quét hướng về phía chính mình, vội vàng xoay ngược thân thể ngự sử Tiên Kiếm đón đỡ, khi nhìn thấy vẻ mặt không biểu tình của Lâm Phong, Minh Nguyệt có chút khó mà lý giải.
Tại sao bản thân vừa mới xoay người, công kích của Lâm Phong thì đến rồi chứ? Mắt của chính mình cũng không có nhìn hoa mắt nhìn lầm, chẳng lẽ Lâm Phong này biết trong nháy mắt di chuyển sao?
Minh Nguyệt không hiểu cho nên nhanh chóng bay ngược, lúc khi nhìn thấy hai người Lâm Phong đồng thời công kích bản thân, Minh Nguyệt mới ý thức được, thì ra không phải là Lâm Phong di chuyển trong nháy mắt, cũng không phải bản thân hoa mắt, mà là Lâm Phong huyễn ra một tôn phân thân.
Minh Nguyệt đối với Lâm Phong có thể huyễn ra một tôn phân thân cảm thấy vô cùng giật mình, trong giới tu chân ở Vô Cực Tinh, vẫn chưa có người nào có thể gọi ra phân thân công kích kẻ địch thời gian dài. Phân thân thời gian ngắn lại là không khó nhìn thấy, nhưng vẫn luôn không gián đoạn triển khai phân thân công kích thì gần như không có.
Trong lòng cảm thấy nghi hoặc, tốc độ của Minh Nguyệt một chút cũng không thấy chậm rãi, trong lúc chớp thân thăng na, Minh Nguyệt như có ý vô ý đến gần Thanh Phong, Lâm Phong biết ý đồ của Minh Nguyệt là cái gì, Minh Nguyệt là muốn với Thanh Phong liên hợp đến một nơi để đối phó với chính mình.
Mặc dù Lâm Diệp vẫn luôn chiếm cứ ưu thế, một quyền nặng hơn một quyền, tốc độ một chiêu nhanh hơn một chiêu công kích Thanh Phong, nhưng thân pháp của Thanh Phong cực kỳ nhanh nhẹn, biết là bản thân địch không qua cường công của Lâm Diệp, Thanh Phong vẫn luôn ở thế thủ, chỉ thủ không tấn công, trong thời gian ngắn, Lâm Diệp cũng không thế thương tổn được Thanh Phong.
Lúc Minh Nguyệt dựa hướng về phía Thanh Phong, đột nhiên Thanh Phong thay đổi thủ thế, với kiếm khí cực kỳ sắc bén trực tiếp tiếp xúc lên với Lâm Diệp, mặc dù kiếm khí của Thanh Phong bị quyền phong mạnh mẽ đánh tan, nhưng Thanh Phong lại thừa lúc Lâm Diệp công kích phi thân đến bên cảnh của Minh Nguyệt.
Lâm Phong có chút bất đắc dĩ, nhưng lại là không chút sợ hãi nói:” Bọn ngươi tưởng rằng sau khi liên hợp với nhau, thì ta sợ các ngươi sao?”
“ Lâm Phong ngươi can đảm hơn người, tuổi trẻ thanh xuân, tu vị lại cao thâm như thế, huynh đệ hai người bọn ta quả thật bái phục. Nhưng, ngươi tội nghiệt trầm trọng, không đem ngươi giết chết ở đây, không thể nói rõ với nhiều người chết bởi vì ngươi ở Vô Cực Tinh!” Thanh Phong thấp giọng nói.
Lúc này Khảm Phổ giận dữ nói:” Các ngưoi uôn miệng nói cái gì phải giết Lâm Phong, nói rõ với những nguời tu chân kia chết đi ở Vô Cực Tinh, lúc nào ngưoi nghĩ qua cũng phải nói rõ với Lâm Phong! Vì giết nguời đoạt bảo, các ngưoi những nguời tu chân tham lam cái chuyện gì mà không ra đựoc? Hiện giờ không ngờ còn muốn lấy cớ giết Lâm Phong, ta xem các nguơi mới chính là nguời đáng giết!”
“ Ngưoi lại là thần thánh nơi nào? Tại sao phải yếu trợ vi hư, giúp đỡ Lâm Phong Ma đầu trên tay chiếm đầy máu tưoi của nguời tu chân vô tội này? Ta khuyên nguơi vẫn là nên thừa dịp còn sớm rời khỏi Lâm Phong không nên cố chấp! Thanh Phong nhìn Khảm Phổ nói.
“ Ta là ai?Hừ! Ta chính là Khảm Phổ nguời các ngưoi ở hai vạn năm trứoc với Tiên nhân Thiên giới cùng nhau vây công!” Khảm Phổ tức giận nói.
Thanh Phong Minh Nguyệt cùng liếc nhìn nhau, đều là trong mắt của đối phuơng nhìn thấy khíêp sợ, không thể tin vị cao thủ thực lực cao không thể luờng đựoc này lại là tự xung bản thân chính là Ma Thần Khảm Phổ. Nếu như không phải là hắn nói dối, như vậy Lâm Phong lại là như thế nào với vị vốn đã chết đi ở cùng nhau chứ?”
Mọi nguời đều biết, Ma Thần Khảm Phổ sớm đã chết trong trận Tiên Ma đại chiến ở hai vạn năm trứoc kia, mặc dù là bị một nguời thần bí đánh lén chết, nhưng duới duới mọi nguời nhìn chăm chú, rất nhiều nguời cũng nhìn thấy Ma Thần Khảm Phổ chết đi.
Mặc dù Thanh Phong Minh Nguyệt lúc đó cũng ở đây, nhưng bởi vì đang với nguời khác chém giết đánh nhau, cũng không có nhìn thấy cảnh Ma Thần Khảm Phổ chết, thậm chí từ mới bắt đầu đến cuối cùng đều không có nhìn thấy qua hình dáng của Ma Thần Khảm Phổ.
Trận chiến lúc đó quả thật là quá hỗn loạn, nguời Tiên giới với Ma giới, với lại nguời tu Tiên với nguời tu Ma triển khai một trận đại chém giết không tiền tuyệt hậu. Cảnh thảm liệt khác thuờng, đến giờ nghĩ lại, vẫn sẽ khiến trong lòng của Thanh Phong Minh Nguyệt kinh hãi không thôi.
“ Ngưoi có chứng cứ gì chứng mình ngưoi chính là Ma Thần Khảm Phổ?” Thanh Phong trầm giọng nói.
“ Ha ha ha ha! Không cần chứng mình, hắn quả thật chính là Ma Thần Khảm Phổ, năm đó chính là ta giết hắn! Nguời thần bí đánh lén Ma Thần Khảm Phổ chính là ta!” Đoan Mộc Khuất Sùng không biết ở lúc nào, xuất hiện ở sau lưng của Thanh Phong Minh Nguyệt.
Thanh Phong Minh Nguyệt lúc kinh hãi mất sắc, nguời này ở cách bản thân khoảng cách gần như vậy, mà bản thân huynh đệ hai nguời lại không có chút phát hiện, cái này là tu vị gì?
Đoan Mộc Khuất Sùng đem đôi tay đặt trên đầu Thanh Phong Minh Nguyệt, âm trắc trắc nói:” Nói cho ta biết, Tuyêt Hồn Ấn đang ở trên nguời nào hai đứa các ngưoi? Đừng có vọng tuởng có thể từ trong tay ta chạy thoát, đem Tuyệt Hồn Ấn ngoan ngoãn giao cho ta, có lẽ các nguơi sẽ có cơ hội sống sót. Nếu không, hừ! Hậu quả nhất định sẽ khiến các ngưoi hối hận không kịp!”
Lâm Phong ở một chốc lát Đoan Mộc Khuất Sùng xuất hiện, ngọn lửa thù hận trong nội tâm liền hừng hực thiêu đốt lên, lúc trứoc ở trứoc mặt của Đoan Mộc Khuất Sùng, Lâm Phong là vô lực như vậy, trừng to hai mắt nhìn Mô Dung Nhựoc Tuyết bị Đoan Mộc Khuất Sùng dẫn đi, tự trách vô số lần thật sau hành hạ Lâm Phong.
Hiện giờ nhìn thấy Đoan Mộc Khuất Sùng đang ở gần trứoc mắt bản thân, Lâm Phong rất muốn lập tức xông lên trứoc đi đem Đoan Mộc Khuất Sùng bầm thây vạn đoạn, nhưng tâm trạng bình tĩnh khống chế xúc động của Lâm Phong.
Lâm Diệp biết Đoan Mộc Khuất Sùng chính là bắt đi Mộ Dung Nhựoc Tuyết, với lại là hung thủ chính thức đem cả gia tộc Mộ Dung gia diệt môn, ở lúc trứoc Lâm Phong đã đem sự việc trải qua toàn bộ nói cho Lâm Diệp biết.
Nhìn thấy Lâm Phong khống chế tâm trạng xúc đông của chính mình, Lâm Diệp vô cung vui mừng, bản thân khổ sở giáo đạo Lâm Phong cho dù gặp bất cứ chuyện gì đều phải bảo trì bình tĩnh, Lâm Phong làm đựoc, bản thân làm sư phụ này cũng rất vui mừng.
Khảm Phổ đuơng nhiên biết Đoan Mộc Khuất Sùng là nguời gì, bản thân chỉ kém một chút thì hoàn ttiàn hình thần câu diệt, chết trong tay của Đoan Mộc Khuất Sùng, Khảm Phổ như thế nào có thể quân đi kẻ thù lớn Đoan Mộc Khuất Sùng của bản thân!
Lâm Phong ra vẻ không hiểu nói:” Ừ? Không biết hai vị trưởng lão muốn tìm ta thương nghị chuyện gì? Chỉ cần là Lâm Phong có thể lam được, tuyệt đối sẽ không chối từ.”
“ Như thế rất tốt! Hai huynh đệ ta chỉ muốn mạng của Lâm Phong ngươi!”
Lời của Thanh Phong chưa dứt, liền với tốc độ cực nhanh hô ra Phất Liễu Tiên Kiếm, huy sái ra một mảnh quang hoa chói lọi, đâm đầu lồng hướng về phía Lâm Phong. Minh Nguyệt đồng dạng cũng không có nhàn rỗi, Minh Nguyệt vẫn luôn quan sát Khảm Phổ, lúc này giá ngự Tùng Đào Tiên Kiếm, phi thân công hướng về phía Lâm Phong.
Hai người huynh đệ hợp kích thuật, sớm đã phối hợp ăn ý vô gian, nhiều năm tĩnh tu, khiến Thanh Phong Minh Nguyệt chỉ là một cái ánh mắt của đối phương thì có thể hiểu ý, với lại thi triển chiêu số tương ứng đến tăng cường uy lực.
Lâm Phong từ thời khắc Thanh Phong Minh Nguyệt xuất hiện, thì đã âm thầm dâng lên Ma Huyết năng lượng hộ thể, tùy thời chuẩn bị ra tay, đối với Thanh Phong Minh Nguyệt đột nhiên ra tay với chính mình, Lâm Phong cũng không có cảm thấy bất cứ ngoài ý muốn gì.
Lương Thiện thì là chết dưới tay sư phụ Lâm Diệp của chính mình, cũng có thể nói là bởi vì gián tiếp đuổi giết bản thân mà chết, dẫu sao Lương Thiện là chưởng giáo của Thái Hư phái, không có lý do Thanh Phong Minh Nguyệt sẽ không báo thù cho hắn. Nhìn thấy đối phương là kẻ địch giết hại chưởng giáo của bản thân, Thanh Phong Minh Nguyệt vẫn có thể cố ý làm ra vẻ mặt tươi cười đối mặt bản thân, đây là một trong sát khí ẩn giấu chắc có. Không chút hoang mang lắc mình tránh qua Phất Liễu Tiên Kiếm của Thanh Phong, ý niệm vừa động, Thiên Hồng Nhận liền xuất hiện trong tay của Lâm Phong, nhanh chóng với Minh Nguyệt nhanh kích hơn mười cái, sau đó nhanh chóng phiêu phân mà lui. Đương nhiên Khảm Phổ và Lâm Diệp sẽ không đứng ở một chỗ xem kịch. Gần như đồng thời ra tay chặn đánh hai người Thanh Phong Minh Nguyệt làm bộ đuổi theo.
Lâm Diệp chống với Thanh Phong. Và Khảm Phổ lại với Minh Nguyệt giằng co lẫn nhau, Lâm Phong quát to:” Không nghĩ tới các ngươi thân là đường đường trưởng lão trong đệ nhất tu chân đại môn phái ở Vô Cực Tinh, cũng sẽ làm ra loại việc đánh lén không xỉ này! Chẳng lẽ các ngươi không sợ truyền ra ngoài, sẽ bị người khác cười nhạo sao?”
“ Lúc đối chiến, mục đích duy nhất chính là cần đánh bại đối thủ, vì có thể chiến thắng, có thể không chỗ nào cực kì không cần, Lâm Phong. Ngươi còn qua trẻ!” Thanh Phong lạnh nhạt nói.
Lâm Phong vừa muốn phản bác Thanh Phong, thì nhìn thấy Lâm Diệp đã vung quyền nặng nề đập hướng về phía Thanh Phong, mắt thường có thể thấy lực Chân Nguên ở trên nắm tay của Lâm Diệp ngưng tụ thành một bộ quyền năng lượng nhanh chóng xoay tròn, tiếng xé gió chói tai cũng vang lên theo. Thanh Phong biết, nếu như bị người thần bí trước mắt đánh trùng một quyền này, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Phất Liễu Tiên Kiếm không ngừng phun ra nuốt vào kiếm khí tung hoành, trong lúc hàn khí chớp động bay khỏi trong tay của Thanh Phong, Thanh Phong khoảng cách xa giá ngự Phất Liễu Tiên Kiếm với đoản binh của Lâm Diệp tương tiếp nhau.
“ Tích tắc! Bằng bằng bằng! Bằng bằng bằng bằng……”
Tiếng vũ khí va chạm dày đặc như đậu nổ vậy vang lên, chính giữa còn kèm theo tiếng nổ phá đè ép không khí trọng quyền của Lâm Diệp. Với trình độ cường hãn thân thể lúc này của Lâm Diệp. Cho dù không vận lên lực Chân Nguyên bao phủ toàn thân, Phất Liễu Tiên Kiếm của Thanh Phong cũng rất khó tổn thương đến hắn. Càng không cần nói dưới tình trạng Lâm Diệp nghiêm túc ra tay, mặc dù cách hơn mười mấy thước khoảng cách, Thanh Phong vẫn là có thể rõ ràng cảm giác được quyền phong cổ động mạnh mẽ của Lâm Diệp.
Lâm Phong biết, sư phụ Lâm Diệp sẽ không có vấn đề gì, Mặc Kỳ Lân Phục Tịch trong Viễn Cổ Hồng Hoang, Lâm Diệp có thể trong thời gian dài như thế giao thủ mà không thất bại, càng huống chi là Thanh Phong chứ?
Đương nhiên lúc Lâm Phong quay đầu nhìn hướng về phía Khảm Phổ, Minh Nguyệt và Khảm Phổ vẫn đang trong khẩn trương giằng co, Khảm Phổ vẻ mặt thoái mài tùy ý, Giống như căn bản không đem Minh Nguyệt để ở trong mắt. mà Minh Nguyệt lại là vẻ mặt đầy nghiêm nghị nhìn chằm chằm Khảm Phổ, tùy thời để đề phòng Khảm Phổ ra tay công kích.
“ Khảm Phổ! Ngươi với hắn ở đây lãng phí thời gian sao? Để ta đến đối phó hắn!” Lâm Phong phi thân qua, đứng ở trước mặt của Khảm Phổ, tay phải run huy Thiên Hồng Nhận, lạnh lùng nhìn con mắt của Minh Nguyệt.
Khảm Phổ bất đắc dĩ nói:” Là hắn vẫn luôn đứng ở chỗ cũ không chịu ra tay trước, ta cũng không thể lập tức một chiêu giết hắn đâu!”
Sắc mặt của Minh Nguyệt âm tình bất định, Lâm Phong và Khảm Phổ khắc ý trêu chọc, khiến ngọn lửa vô danh trong lòng của Minh Nguyệt đột nhiên dâng lên, không khỏi thấp giọng quát:” Câm mồm! Đừng tưởng rằng có người trợ giúp ngươi thì ta không giết được ngươi, Lâm Phong, ngươi giết Lương Thiện chưởng giáo Thái Hư phái của ta, hôm nay ta nhất định đem ngươi giết chết ở tại nơi này!”
Kiếm quang tầng tầng lớp lớp chợt sáng lên, trên mặt của Minh Nguyệt tràn đầy sát ý, Lâm Phong đồng dạng sử dụng Thiên Hồng Nhận mang lên một mảnh Nhận ảnh màu đỏ hồng, Chí Tôn phân tân cũng ở lúc Lâm Phong vọt người mà lên, lặng lẽ xuất hiện từ sau lưng của Minh Nguyệt, huy động Thiên Hồng Nhận nhanh chóng chém ngang qua.
Lúc Minh Nguyệt với Lâm Phong trực tiếp giao thủ, đột nhiên cảm thấy được từ sau lưng bản thân có một đạo tiếng gió rất nhỏ quét hướng về phía chính mình, vội vàng xoay ngược thân thể ngự sử Tiên Kiếm đón đỡ, khi nhìn thấy vẻ mặt không biểu tình của Lâm Phong, Minh Nguyệt có chút khó mà lý giải.
Tại sao bản thân vừa mới xoay người, công kích của Lâm Phong thì đến rồi chứ? Mắt của chính mình cũng không có nhìn hoa mắt nhìn lầm, chẳng lẽ Lâm Phong này biết trong nháy mắt di chuyển sao?
Minh Nguyệt không hiểu cho nên nhanh chóng bay ngược, lúc khi nhìn thấy hai người Lâm Phong đồng thời công kích bản thân, Minh Nguyệt mới ý thức được, thì ra không phải là Lâm Phong di chuyển trong nháy mắt, cũng không phải bản thân hoa mắt, mà là Lâm Phong huyễn ra một tôn phân thân.
Minh Nguyệt đối với Lâm Phong có thể huyễn ra một tôn phân thân cảm thấy vô cùng giật mình, trong giới tu chân ở Vô Cực Tinh, vẫn chưa có người nào có thể gọi ra phân thân công kích kẻ địch thời gian dài. Phân thân thời gian ngắn lại là không khó nhìn thấy, nhưng vẫn luôn không gián đoạn triển khai phân thân công kích thì gần như không có.
Trong lòng cảm thấy nghi hoặc, tốc độ của Minh Nguyệt một chút cũng không thấy chậm rãi, trong lúc chớp thân thăng na, Minh Nguyệt như có ý vô ý đến gần Thanh Phong, Lâm Phong biết ý đồ của Minh Nguyệt là cái gì, Minh Nguyệt là muốn với Thanh Phong liên hợp đến một nơi để đối phó với chính mình.
Mặc dù Lâm Diệp vẫn luôn chiếm cứ ưu thế, một quyền nặng hơn một quyền, tốc độ một chiêu nhanh hơn một chiêu công kích Thanh Phong, nhưng thân pháp của Thanh Phong cực kỳ nhanh nhẹn, biết là bản thân địch không qua cường công của Lâm Diệp, Thanh Phong vẫn luôn ở thế thủ, chỉ thủ không tấn công, trong thời gian ngắn, Lâm Diệp cũng không thế thương tổn được Thanh Phong.
Lúc Minh Nguyệt dựa hướng về phía Thanh Phong, đột nhiên Thanh Phong thay đổi thủ thế, với kiếm khí cực kỳ sắc bén trực tiếp tiếp xúc lên với Lâm Diệp, mặc dù kiếm khí của Thanh Phong bị quyền phong mạnh mẽ đánh tan, nhưng Thanh Phong lại thừa lúc Lâm Diệp công kích phi thân đến bên cảnh của Minh Nguyệt.
Lâm Phong có chút bất đắc dĩ, nhưng lại là không chút sợ hãi nói:” Bọn ngươi tưởng rằng sau khi liên hợp với nhau, thì ta sợ các ngươi sao?”
“ Lâm Phong ngươi can đảm hơn người, tuổi trẻ thanh xuân, tu vị lại cao thâm như thế, huynh đệ hai người bọn ta quả thật bái phục. Nhưng, ngươi tội nghiệt trầm trọng, không đem ngươi giết chết ở đây, không thể nói rõ với nhiều người chết bởi vì ngươi ở Vô Cực Tinh!” Thanh Phong thấp giọng nói.
Lúc này Khảm Phổ giận dữ nói:” Các ngưoi uôn miệng nói cái gì phải giết Lâm Phong, nói rõ với những nguời tu chân kia chết đi ở Vô Cực Tinh, lúc nào ngưoi nghĩ qua cũng phải nói rõ với Lâm Phong! Vì giết nguời đoạt bảo, các ngưoi những nguời tu chân tham lam cái chuyện gì mà không ra đựoc? Hiện giờ không ngờ còn muốn lấy cớ giết Lâm Phong, ta xem các nguơi mới chính là nguời đáng giết!”
“ Ngưoi lại là thần thánh nơi nào? Tại sao phải yếu trợ vi hư, giúp đỡ Lâm Phong Ma đầu trên tay chiếm đầy máu tưoi của nguời tu chân vô tội này? Ta khuyên nguơi vẫn là nên thừa dịp còn sớm rời khỏi Lâm Phong không nên cố chấp! Thanh Phong nhìn Khảm Phổ nói.
“ Ta là ai?Hừ! Ta chính là Khảm Phổ nguời các ngưoi ở hai vạn năm trứoc với Tiên nhân Thiên giới cùng nhau vây công!” Khảm Phổ tức giận nói.
Thanh Phong Minh Nguyệt cùng liếc nhìn nhau, đều là trong mắt của đối phuơng nhìn thấy khíêp sợ, không thể tin vị cao thủ thực lực cao không thể luờng đựoc này lại là tự xung bản thân chính là Ma Thần Khảm Phổ. Nếu như không phải là hắn nói dối, như vậy Lâm Phong lại là như thế nào với vị vốn đã chết đi ở cùng nhau chứ?”
Mọi nguời đều biết, Ma Thần Khảm Phổ sớm đã chết trong trận Tiên Ma đại chiến ở hai vạn năm trứoc kia, mặc dù là bị một nguời thần bí đánh lén chết, nhưng duới duới mọi nguời nhìn chăm chú, rất nhiều nguời cũng nhìn thấy Ma Thần Khảm Phổ chết đi.
Mặc dù Thanh Phong Minh Nguyệt lúc đó cũng ở đây, nhưng bởi vì đang với nguời khác chém giết đánh nhau, cũng không có nhìn thấy cảnh Ma Thần Khảm Phổ chết, thậm chí từ mới bắt đầu đến cuối cùng đều không có nhìn thấy qua hình dáng của Ma Thần Khảm Phổ.
Trận chiến lúc đó quả thật là quá hỗn loạn, nguời Tiên giới với Ma giới, với lại nguời tu Tiên với nguời tu Ma triển khai một trận đại chém giết không tiền tuyệt hậu. Cảnh thảm liệt khác thuờng, đến giờ nghĩ lại, vẫn sẽ khiến trong lòng của Thanh Phong Minh Nguyệt kinh hãi không thôi.
“ Ngưoi có chứng cứ gì chứng mình ngưoi chính là Ma Thần Khảm Phổ?” Thanh Phong trầm giọng nói.
“ Ha ha ha ha! Không cần chứng mình, hắn quả thật chính là Ma Thần Khảm Phổ, năm đó chính là ta giết hắn! Nguời thần bí đánh lén Ma Thần Khảm Phổ chính là ta!” Đoan Mộc Khuất Sùng không biết ở lúc nào, xuất hiện ở sau lưng của Thanh Phong Minh Nguyệt.
Thanh Phong Minh Nguyệt lúc kinh hãi mất sắc, nguời này ở cách bản thân khoảng cách gần như vậy, mà bản thân huynh đệ hai nguời lại không có chút phát hiện, cái này là tu vị gì?
Đoan Mộc Khuất Sùng đem đôi tay đặt trên đầu Thanh Phong Minh Nguyệt, âm trắc trắc nói:” Nói cho ta biết, Tuyêt Hồn Ấn đang ở trên nguời nào hai đứa các ngưoi? Đừng có vọng tuởng có thể từ trong tay ta chạy thoát, đem Tuyệt Hồn Ấn ngoan ngoãn giao cho ta, có lẽ các nguơi sẽ có cơ hội sống sót. Nếu không, hừ! Hậu quả nhất định sẽ khiến các ngưoi hối hận không kịp!”
Lâm Phong ở một chốc lát Đoan Mộc Khuất Sùng xuất hiện, ngọn lửa thù hận trong nội tâm liền hừng hực thiêu đốt lên, lúc trứoc ở trứoc mặt của Đoan Mộc Khuất Sùng, Lâm Phong là vô lực như vậy, trừng to hai mắt nhìn Mô Dung Nhựoc Tuyết bị Đoan Mộc Khuất Sùng dẫn đi, tự trách vô số lần thật sau hành hạ Lâm Phong.
Hiện giờ nhìn thấy Đoan Mộc Khuất Sùng đang ở gần trứoc mắt bản thân, Lâm Phong rất muốn lập tức xông lên trứoc đi đem Đoan Mộc Khuất Sùng bầm thây vạn đoạn, nhưng tâm trạng bình tĩnh khống chế xúc động của Lâm Phong.
Lâm Diệp biết Đoan Mộc Khuất Sùng chính là bắt đi Mộ Dung Nhựoc Tuyết, với lại là hung thủ chính thức đem cả gia tộc Mộ Dung gia diệt môn, ở lúc trứoc Lâm Phong đã đem sự việc trải qua toàn bộ nói cho Lâm Diệp biết.
Nhìn thấy Lâm Phong khống chế tâm trạng xúc đông của chính mình, Lâm Diệp vô cung vui mừng, bản thân khổ sở giáo đạo Lâm Phong cho dù gặp bất cứ chuyện gì đều phải bảo trì bình tĩnh, Lâm Phong làm đựoc, bản thân làm sư phụ này cũng rất vui mừng.
Khảm Phổ đuơng nhiên biết Đoan Mộc Khuất Sùng là nguời gì, bản thân chỉ kém một chút thì hoàn ttiàn hình thần câu diệt, chết trong tay của Đoan Mộc Khuất Sùng, Khảm Phổ như thế nào có thể quân đi kẻ thù lớn Đoan Mộc Khuất Sùng của bản thân!
/134
|