Vũ Mang Sơn, nơi đại chiến Tiên Ma lúc trước, đồng dạng cũng là nơi Ma Thần Khảm Phổ bị người thần bí giết chết.
Hiên giờ Vũ Mang Sơn tụ tập hơn vạn người, người tu chân đến từ các nơi các đường khác nhau, đối với nguyên nhân, đương nhiên là Tiêu Dao cung dẫn đầu những người này đến đây.
Thủ hạ Tiêu Dao vương trong Thất Huyền Thiên lần này đến ba người, Thiên Nhạ, Thiên Kiêu với lại Thiên Đồ. Ba người chỉ huy một lượng lớn đồ môn Tiêu Dao cung, càng có Vũ Sát tôn chủ Hắc Ma Tông tự mình dẫn dắt đông đảo người Tu Ma đến phụ trợ Tiêu Dao cung.
Cuối cùng Lâm Phong cũng nhìn thấy Mộ Dung Nhược Tuyết đã chờ đợi rất lâu, lúc hai người bốn mắt nhìn nhau, dường như trong thiên địa chỉ có tồn tại của đối phương, mà các người khác đều là không khí vậy.
Thậm chí Lâm Phong có xúc động muốn đem Mộ Dung Nhược Tuyết ôm vào trong lòng, chỉ là Lâm Phong nhịn lấy cảm xúc kích động đó, chỉ là ánh mắt nóng rực nhìn lấy Mộ Dung Nhược Tuyết.
Mộ Dung Nhược Tuyết chẳng phải là thế, từ sau khi lần trước gặp qua mặt Lâm Phong, trong lòng Mộ Dung Nhược Tuyết cũng nghĩ lần kế tiếp gặp nhau với Lâm Phong. Lần này phụng mệnh của gia chủ đến Tiêu Dao cung truy tìm bảo vật, lại ngoài ý muốn gặp Lâm Phong, cái này không thể không phải là một lần trùng hợp, rõ ràng trong đó tự có ý trời.
Bây giờ đối với Lâm Phong và Mộ Dung Nhược Tuyết mà nói, Ma Thần Điện truy tìm bảo vật chỉ là một hồi thám hiểm mà thôi, mà trước mắt quan trọng nhất là có thể bên cạnh nhau với người mình thích. Lâm Phong cũng cảm giác được tâm ý của Mộ Dung Nhược Tuyết, mà trong mắt Mộ Dung Nhược Tuyết cũng nhìn thấy được sự chân thành của Lâm Phong.
“ Phong nhi, ngươi đang nhìn cái gì?” Đột nhiên Lâm Diệp hỏi.
Lâm Phong giật mình từ bầu không khí nồng đậm tỉnh lại, vội vàng nói:” Sư phụ, không có gì, ta nhìn thấy một người bạn.”
Lâm Diệp nhìn về phía vừa rồi Lâm Phong nhìn, khi lúc nhìn thấy Mộ Dung Nhược Tuye61tm Lâm Diệp cũng giật nảy mình, Lâm Diệp cũng hiểu một chút tại sao vừa rồi Lâm Phong thất thần.
Vì vậy Lâm Diệp đầy cõi lòng thâm ý nói:” Phong nhi ngươi đang nhìn vị cô nương xinh đẹp của Mộ Dung gia à? Cô ta đúng là bạn ngươi sao?”
Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Phong đỏ lên, thấp giọng nói:” Sư phụ, ngài đúng là biết rõ còn hỏi, vị cô nương của Mộ Dung gia tên là Mộ Dung Nhược Tuyết, là với đồ nhi cùng nhau từ đại lục Bắc cực đến Vô Cực Tinh.”
“ Thì ra là bằng hữu sớm đã quen biết, Phong nhi vừa rồi vi sư thấy mắt ngươi nháy cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm vị cô nương Mộ Dung gia, ngươi tiểu tử có phải thích người ta không?” Lâm Diệp thấy Lâm Phong có chút ngại ngùng, không khỏi đầy hứng thú hỏi.
“ Sư phụ người đừng nên hỏi nữa, có lẽ cũng là do đồ như một lòng tình nguyện cũng không định.” Lâm Phong vội nói.
Lâm Diệp nhìn Lâm Phong chân thật nói, sau khi lạnh nhạt cười từ chẳng nói đúng sai.
Mộ Dung Nhựoc Tuyết cũng nhìn thấy Lâm Diệp bên cạnh Lâm Phong, mặc dù cách xa nhua với Lâm Phong còn có mấy chục thuớc, nhưng duyên cố bởi vì nguời tu chân tai mắt đều đặc biệt linh hoạt, đối thoại của Lâm Diệp và Lâm Phong bị Mộ Dung Nhựoc Tuyết nghe rất là rõ ràng.
Mộ Dung Nhựoc Tuyết vẫn luơn trầm ổn nghe thấy cũng mặt đỏ tới mang tai, thẹn thùng không thôi. Mộ Dung Nhựoc Tuyết không nghĩ tới không ngờ Lâm Diệp trực tiếp đến thế, sẽ hỏi Lâm Phong có phải thích bản thân, mà lời nói khẩn truơng của Lâm Phong lại khiến cho Mộ Dung Nhựoc Tuyết vừa sợ vừa mừng.
Cuối cùng cũng biết Lâm Phong vẫn còn có tình ý lớn với mình, trong lòng Mộ Dung Nhựoc Tuyết rất vui vẻ.
“ Nhựoc Tuyết, ngưoi sao vậy, tại sao mặt ngưoi đỏ như thế? Lúc này một vi cô gái trung niên áo tím bên cạnh Mộ Dung Nhuợc Tuyết hỏi.
Sắc mặt của cô gái áo tím nói chuyện trang nghiêm, nhan sắc bình thuờng, nhưng khí thế uy nghiêm đó khiến nguời ta cảm giác cô gái áo tím tuyệt đối không phải là nguời bình thuờng như bề ngoài.
“ Quân Khiết sư thúc, ta không sao, có thể là có chút nóng.” Mộ Dung Nhựoc Tuyết vội vàng giải thích nói.
Mộ Dung Quân Khiết khẽ gật gật đầu:” Chúng ta tiếp tục đi, đã đến Vũ Mang Sơn, theo lời nói của ngưoi Tiêu Dao cung thì rất nhanh đến vị trí của Ma Thần Điện.”
Mộ Dung Nhựoc Tuyết lên tiếng đi theo Mộ Dung Quân Khiết, lúc đang xoay đầu nhìn Lâm Phong vừa lúc nhìn thấy Lâm Phong cũng đang nhìn bản thân, nhìn thấy bộ dạng ngây ngốc nh7 trứoc của Lâm Phong, Mộ Dung Nhựoc Tuyết cuời nhẹ liền huớng đi về phía trứoc.
“ Mọi nguời dừng lại một chú, bây giờ đã đến Vũ Mang Sơn, Ma Thần Điện thì đang bên trong Vũ Mang Sơn, mọi nguời phải nghe chỉ huy của Tiêu Dao cung ta, nếu không xảy ra tai nạn gì không liên quan đến Tiêu Dao cung ta!” Thiên Đồ giuơng giọng nói với mọi nguời.
Lúc này mọi nguời ào ào xì xào bàn tán lên, mục đích đến Vũ Mang Sơn dĩ nhiên là đến vì Ma Thần Điện, đối với các khác, đuơng nhiên mọi nguời cũng không nghĩ quá nhiều, có thể vớt đựoc một món hai món Tiên khí hoặc là Ma khí cũng xem là có lời, không có ai bởi vì sợ xảy ra tai nạn mà rút lui, cái gọi là nguời chết vì tiền chim vọng vì ăn thì chính là đạo lý này.
Nguời dẫn đuờng của Tiêu Dao cung bay đến một nơi hoang vu ở Vũ Mang Sơn, mọi nguời cũng từ trên không bay xuống.
Lọt vào trong mắt cảnh hoang tàn tràn đầy, nơi này chính là chỗ lúc trứoc Tiên Ma đại chiến.
Mặc dủ trải qua hôn hai vạn năm, nhưng vẫn có nguời với mọi thứ trứoc mắt cảm thấy nhìn thấy phát hoảng. Ở với cách nhìn của nguởi đã trải qua trận Tiên Ma đại chiến, tràng diện chiến đấu giữa các nguời tu chân cực kỳ thảm liệt vẫn như trứoc rõ rõ truớc mắt.
Lúc mọi nguời đang cảm thán, Thiên Đồ trầm giọng nói:” Ma Thẩn Điện là ở chỗ này, mọi nguời lui về sau một chút trứoc, Tiêu Dao cung ta phải phá vỡ phong ấn cho Ma Thần Điện ra đời!”
Mọinguời đều liên tục không ngừng lui về sau. Nhưng cũng không có lui quá xa, muốn xem Tiêu Dao cung phá vỡ phong ấn như thế nào.
Lúc này từ trứoc mặt môn đồ của Tiêu Dao cung và Hắc Ma Tông đi ra năm nguời, phân biệ là Tiêu Dao cung Thiên Kiêu, Thiên Nhạ, Thiền Đồ với lại Hắc Ma Tông Vũ Sát và Phó Trung.
Ngoài năm nguời này ra còn đi ra hơn muời vị cao thủ Hợp Thể kỳ, thậm chí có mấy vị tu vị đến Độ Kiếp kỳ.
Tiêu Dao cung pháo ra năm nguời thực lực đều là trên Hợp Thể kỳ, trong đông đảo các nguời tu chânở hiện truờng cũng có thể xưg tụng là nguời xuất sắc. Tiêu Dao cung Thiên Đồ bọn nguời với hơn muời vị cao thủ phân biệt dựa theo trận pháp đứng ở các vị trí khác nhau, sau đó mỗi nguời tự cầm lấy vũ khí của bản thân huớng xuống chân của mỗi nguời chém xuống, chỉ nghe:” Ầm ầm!” một tiếng vang lớn, bụi mù nổi lên bốn phía.
Mặt đất đột nhiên kịch liệt chấn động lên, giống như động đất vậy, mọi nguời đều thầm nhủ kinh ngạc, không nghĩ tới Ma Thần Điện ra đời sẽ có trận thế lớn như thế.
Sau khi bụi mù tán ra hết, mặt đất chậm rãi dừng chấn động, lúc này mọi nguời đều nhìn thấy một toà cung điện nguy nga lưu quang rực rỡ.
Diện tích của cung điện nhìn bề ngoài rất lớn, chỉ là bậc thang trứoc điện đã rộng hơn trăm thứoc, cao muời mấy thuớc. Mà hấp dẫn mọi nguời nhất đó là Tiên khí trân bảo bên trong cửa điện cao to này, khi Tiêu Dao cung Thiên Đồ bọn họ vẫn chưa nói có thể xông điện tìm bảo vật, có không ít nguời tu chân đã điên cuồng hăng hái huớng bay qua Ma Thần Điện to như thế.
“ A!”, “A!”, thiếng kêu thảm thay nhua nổi lên, mấy nguời tu chân nhanh nhất sắp xông vào bậc thang Ma Thần Điện nổ thành mấy đoàn máu suơng, Hắc Ma Tông tông chủ Vũ Sát khẹ vỗ tro bụi trên vai nói:” Nếu các ngưoi đợi không kịp, ta sẽ tiễn mấy ngưoi đi trứoc.”
Sau khi sơ sài giết chết mấy nguời tu chân xúc động, sót lại những nguời tu chân muốn xông huớng tới Ma Thần Điện cũng dừng nguời lại, im lặng xoay nguời về đến chỗ cũ, giết một nguời để làm guơng cho những kẻ khác là biện pháp tốt nhất, Vũ Sát làm cũng không gì đáng trách.
Lúc này những đồng bọn của những nguời tu chân bị giết lại lớn tiếng mắng nói:” Vũ Sát ngưoi là ý gì? Khi dễ chúng ta không có nguời sao? Các huynh đệ lên a! Báo thù cho huynh đệ chúng ta!”
Nói xong có hơn muời nguời tu chân nhún thân bay huớng tới Vũ Sát, mà Vũ Sát cũng không thuộc mà cuời nhẹ một cái nói:” Một đàn ô hợp, các ngưoi gấp gáp như thế muốn tìm huynh đệ các ngưoi, bổn tông chủ làm nguời tốt làm đến cùng, cho huynh đệ các ngưoi đoàn tụ!”
Chỉ thấy Vũ Sát huy động trong tay truờng thưong màu đen, thân ảnh như điện chớp bay vụt tới huớng đồng bọn của nguời tu chân bị giết kia, xê dịch trong lúc đó Vũ Sát hoặc chút hoăc đập bể, một khoảng thời gian tiếng kêu thảm không ngừng vang lên, chỉ trong nháy mắt công phu Vũ Sát đã dùng truờng thưong màu đen trong tay giết chết hơn một nửa nguời tu chân công kích bản thân.
Mọi nguời đứng ở một bên quan sát có số nguời nắm chặt nắm tay dám giận không dám nói, còn có một số lại là thuần tuý ôm thái độ như chê cuời nhìn chăm chú chuỵên đã xảy ra.
Lâm Phong cũng kh6ong đồng tình những nguời tu chânnày, muốn lấy đựoc một thứ gì thì tất nhiên trứoc hết phải bỏ ra nỗ lực nhất định để đổi lấy, không có thực lực lại ảo tuợng muốn có thứ đến xa không thể đụng tới đó là mơ mộng hão huyền. Những nguời tu chân quá nóng lòng muốn đ vào Ma Thân Điện truy tìm bảo vật, bây giờ bị Vũ Sát giết cũng là làm bậy không thể sống.
Lúc nguời cuối cùng bị truờng kếm màu đen của Vũ sát xuyên thấu Nguyên Anh, nguời tu chân này mở to hai mắt không dám tin tuởng nhìn lấy Vũ Sát ánh mắt âm lạnh, trong miệng muốn phát ra âm thanh lại một chữ cũng không thể nói ra, Vũ Sát đến gần trứoc mặt nguời tu chân này lạnh lùng nói:” Khi gặp huynh đệ của ngưoi, đừng quên nói với hắn là ta tiển nguơi đi!”
Nói xong Vũ Sát mạnh mẽ mà rút ra truờng thuơng màu đen đầy máu tưoi, và nguời tu chân kia lại chậm rãi ngả xuống.
Thực lực của Vũ Sát không thể nghi ngờ, nguời tu chân vừa rồi bị giết mặc dù thực lực kém cỏi, đại bộ phận đều ở chừng Kim Đơn kỳ, nhưng cũng có mấy nguời thực lực của Nhập Khấu kỳ. Nhưng lúc giao thủ với Vũ Sát, lại không có ai có thể sử dụng chiêu thứ hai duới thuơng của Vũ Sát, có thể thấy thực lực của Vũ Sát quả thật rất mạnh, thậm chí có chút kinh khủng!
Bản thân Lâm Phong cũng thầm nghĩ:” Nếu như đổi thành bản thân đối chiến với Vũ Sát, bản thân sẽ chống đỡ bao lâu? Có lẽ chỉ có sư phụ Lâm Diệp mới có thể một quyết cao thấp với Vũ Sát thôi! Tu vị của bản thân vẫn có chút chưa đủ, nhưng đúng là muốn liều mạng, bản thân cũng không phải là hoàn toàn không có phần thắng. Nguời bạn gì thiết côn màu đen là một trong tàn kiện của Ma Thần khí, với lại vẫn có thể với tâm linh bản thân tuơng thông điểm này sẽ khiến Vũ Sát trở tay không kịp.”
“ Còn có ai muốn vội vả vào Ma Thần Điện không? Vẻ mặt Vũ Sát đầy băng lạnh mắt huớng về phía mọi nguời nói.
Không có ai trả lời Vũ Sát, đáp án này khiến Vũ Sát rất hài lòng, Vũ Sát nháy mắt huớng về Thiên đồ ở một bên, Thiên Đồ chậm rãi đi ra khỏi thách thức nói:” Những nguời vừa rồi không có tuân thủ thủ thục trứoc đó, ta cũng cảm thấy đáng tiếc với cái này, hy vọng mọi nguời không nên phạm sai lầm cùng loại như thế.”
“ Trân bảo trong Ma Thần Điện ai cũng có phần, chỉ cần ngưoi có bao nhiêu cơ duyên tìm thấy, như vậy bảo vật do nguời tìm thấy tự nhiên sẽ thuộc về ngưoi, chỉ là mọi nguời phải nghe theo điều lệnh thống nhất của Tiêu Dao cung ta, không cho phép có nguời tự tiện hành động, sau khi đi vào Ma Thần Điện sẽ cho mọi nguời tận tình truy tìm bảo vật.”
Thiên Đồ dừng một chút lại nói:” chuyện phía duới sắp làm là phá cửa, đuơng nhiên Ma Thần Điện không phải là khách sạn, ngưoi muốn đi vào thì có thể dễ dàng vào, nếu không cần mãnh mẽ công phá, vậy thì cần bằng hữu có thực lực cao một chút mới có thể đảm nhiệm. Tiêu Dao cung ta chỉ huy mọi nguời đi đầu làm trứoc.”
Nói xong Thiên Đồ dẫn những cao thủ ban đầu đến phá vỡ phong ấn đến trứoc Ma Thần Điện, chi tiết dò xem cửa điện của Ma Thần Điện, đột nhiên phát hiện cửa điện của Ma Thần Điện có chút quái dị.
Hiên giờ Vũ Mang Sơn tụ tập hơn vạn người, người tu chân đến từ các nơi các đường khác nhau, đối với nguyên nhân, đương nhiên là Tiêu Dao cung dẫn đầu những người này đến đây.
Thủ hạ Tiêu Dao vương trong Thất Huyền Thiên lần này đến ba người, Thiên Nhạ, Thiên Kiêu với lại Thiên Đồ. Ba người chỉ huy một lượng lớn đồ môn Tiêu Dao cung, càng có Vũ Sát tôn chủ Hắc Ma Tông tự mình dẫn dắt đông đảo người Tu Ma đến phụ trợ Tiêu Dao cung.
Cuối cùng Lâm Phong cũng nhìn thấy Mộ Dung Nhược Tuyết đã chờ đợi rất lâu, lúc hai người bốn mắt nhìn nhau, dường như trong thiên địa chỉ có tồn tại của đối phương, mà các người khác đều là không khí vậy.
Thậm chí Lâm Phong có xúc động muốn đem Mộ Dung Nhược Tuyết ôm vào trong lòng, chỉ là Lâm Phong nhịn lấy cảm xúc kích động đó, chỉ là ánh mắt nóng rực nhìn lấy Mộ Dung Nhược Tuyết.
Mộ Dung Nhược Tuyết chẳng phải là thế, từ sau khi lần trước gặp qua mặt Lâm Phong, trong lòng Mộ Dung Nhược Tuyết cũng nghĩ lần kế tiếp gặp nhau với Lâm Phong. Lần này phụng mệnh của gia chủ đến Tiêu Dao cung truy tìm bảo vật, lại ngoài ý muốn gặp Lâm Phong, cái này không thể không phải là một lần trùng hợp, rõ ràng trong đó tự có ý trời.
Bây giờ đối với Lâm Phong và Mộ Dung Nhược Tuyết mà nói, Ma Thần Điện truy tìm bảo vật chỉ là một hồi thám hiểm mà thôi, mà trước mắt quan trọng nhất là có thể bên cạnh nhau với người mình thích. Lâm Phong cũng cảm giác được tâm ý của Mộ Dung Nhược Tuyết, mà trong mắt Mộ Dung Nhược Tuyết cũng nhìn thấy được sự chân thành của Lâm Phong.
“ Phong nhi, ngươi đang nhìn cái gì?” Đột nhiên Lâm Diệp hỏi.
Lâm Phong giật mình từ bầu không khí nồng đậm tỉnh lại, vội vàng nói:” Sư phụ, không có gì, ta nhìn thấy một người bạn.”
Lâm Diệp nhìn về phía vừa rồi Lâm Phong nhìn, khi lúc nhìn thấy Mộ Dung Nhược Tuye61tm Lâm Diệp cũng giật nảy mình, Lâm Diệp cũng hiểu một chút tại sao vừa rồi Lâm Phong thất thần.
Vì vậy Lâm Diệp đầy cõi lòng thâm ý nói:” Phong nhi ngươi đang nhìn vị cô nương xinh đẹp của Mộ Dung gia à? Cô ta đúng là bạn ngươi sao?”
Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Phong đỏ lên, thấp giọng nói:” Sư phụ, ngài đúng là biết rõ còn hỏi, vị cô nương của Mộ Dung gia tên là Mộ Dung Nhược Tuyết, là với đồ nhi cùng nhau từ đại lục Bắc cực đến Vô Cực Tinh.”
“ Thì ra là bằng hữu sớm đã quen biết, Phong nhi vừa rồi vi sư thấy mắt ngươi nháy cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm vị cô nương Mộ Dung gia, ngươi tiểu tử có phải thích người ta không?” Lâm Diệp thấy Lâm Phong có chút ngại ngùng, không khỏi đầy hứng thú hỏi.
“ Sư phụ người đừng nên hỏi nữa, có lẽ cũng là do đồ như một lòng tình nguyện cũng không định.” Lâm Phong vội nói.
Lâm Diệp nhìn Lâm Phong chân thật nói, sau khi lạnh nhạt cười từ chẳng nói đúng sai.
Mộ Dung Nhựoc Tuyết cũng nhìn thấy Lâm Diệp bên cạnh Lâm Phong, mặc dù cách xa nhua với Lâm Phong còn có mấy chục thuớc, nhưng duyên cố bởi vì nguời tu chân tai mắt đều đặc biệt linh hoạt, đối thoại của Lâm Diệp và Lâm Phong bị Mộ Dung Nhựoc Tuyết nghe rất là rõ ràng.
Mộ Dung Nhựoc Tuyết vẫn luơn trầm ổn nghe thấy cũng mặt đỏ tới mang tai, thẹn thùng không thôi. Mộ Dung Nhựoc Tuyết không nghĩ tới không ngờ Lâm Diệp trực tiếp đến thế, sẽ hỏi Lâm Phong có phải thích bản thân, mà lời nói khẩn truơng của Lâm Phong lại khiến cho Mộ Dung Nhựoc Tuyết vừa sợ vừa mừng.
Cuối cùng cũng biết Lâm Phong vẫn còn có tình ý lớn với mình, trong lòng Mộ Dung Nhựoc Tuyết rất vui vẻ.
“ Nhựoc Tuyết, ngưoi sao vậy, tại sao mặt ngưoi đỏ như thế? Lúc này một vi cô gái trung niên áo tím bên cạnh Mộ Dung Nhuợc Tuyết hỏi.
Sắc mặt của cô gái áo tím nói chuyện trang nghiêm, nhan sắc bình thuờng, nhưng khí thế uy nghiêm đó khiến nguời ta cảm giác cô gái áo tím tuyệt đối không phải là nguời bình thuờng như bề ngoài.
“ Quân Khiết sư thúc, ta không sao, có thể là có chút nóng.” Mộ Dung Nhựoc Tuyết vội vàng giải thích nói.
Mộ Dung Quân Khiết khẽ gật gật đầu:” Chúng ta tiếp tục đi, đã đến Vũ Mang Sơn, theo lời nói của ngưoi Tiêu Dao cung thì rất nhanh đến vị trí của Ma Thần Điện.”
Mộ Dung Nhựoc Tuyết lên tiếng đi theo Mộ Dung Quân Khiết, lúc đang xoay đầu nhìn Lâm Phong vừa lúc nhìn thấy Lâm Phong cũng đang nhìn bản thân, nhìn thấy bộ dạng ngây ngốc nh7 trứoc của Lâm Phong, Mộ Dung Nhựoc Tuyết cuời nhẹ liền huớng đi về phía trứoc.
“ Mọi nguời dừng lại một chú, bây giờ đã đến Vũ Mang Sơn, Ma Thần Điện thì đang bên trong Vũ Mang Sơn, mọi nguời phải nghe chỉ huy của Tiêu Dao cung ta, nếu không xảy ra tai nạn gì không liên quan đến Tiêu Dao cung ta!” Thiên Đồ giuơng giọng nói với mọi nguời.
Lúc này mọi nguời ào ào xì xào bàn tán lên, mục đích đến Vũ Mang Sơn dĩ nhiên là đến vì Ma Thần Điện, đối với các khác, đuơng nhiên mọi nguời cũng không nghĩ quá nhiều, có thể vớt đựoc một món hai món Tiên khí hoặc là Ma khí cũng xem là có lời, không có ai bởi vì sợ xảy ra tai nạn mà rút lui, cái gọi là nguời chết vì tiền chim vọng vì ăn thì chính là đạo lý này.
Nguời dẫn đuờng của Tiêu Dao cung bay đến một nơi hoang vu ở Vũ Mang Sơn, mọi nguời cũng từ trên không bay xuống.
Lọt vào trong mắt cảnh hoang tàn tràn đầy, nơi này chính là chỗ lúc trứoc Tiên Ma đại chiến.
Mặc dủ trải qua hôn hai vạn năm, nhưng vẫn có nguời với mọi thứ trứoc mắt cảm thấy nhìn thấy phát hoảng. Ở với cách nhìn của nguởi đã trải qua trận Tiên Ma đại chiến, tràng diện chiến đấu giữa các nguời tu chân cực kỳ thảm liệt vẫn như trứoc rõ rõ truớc mắt.
Lúc mọi nguời đang cảm thán, Thiên Đồ trầm giọng nói:” Ma Thẩn Điện là ở chỗ này, mọi nguời lui về sau một chút trứoc, Tiêu Dao cung ta phải phá vỡ phong ấn cho Ma Thần Điện ra đời!”
Mọinguời đều liên tục không ngừng lui về sau. Nhưng cũng không có lui quá xa, muốn xem Tiêu Dao cung phá vỡ phong ấn như thế nào.
Lúc này từ trứoc mặt môn đồ của Tiêu Dao cung và Hắc Ma Tông đi ra năm nguời, phân biệ là Tiêu Dao cung Thiên Kiêu, Thiên Nhạ, Thiền Đồ với lại Hắc Ma Tông Vũ Sát và Phó Trung.
Ngoài năm nguời này ra còn đi ra hơn muời vị cao thủ Hợp Thể kỳ, thậm chí có mấy vị tu vị đến Độ Kiếp kỳ.
Tiêu Dao cung pháo ra năm nguời thực lực đều là trên Hợp Thể kỳ, trong đông đảo các nguời tu chânở hiện truờng cũng có thể xưg tụng là nguời xuất sắc. Tiêu Dao cung Thiên Đồ bọn nguời với hơn muời vị cao thủ phân biệt dựa theo trận pháp đứng ở các vị trí khác nhau, sau đó mỗi nguời tự cầm lấy vũ khí của bản thân huớng xuống chân của mỗi nguời chém xuống, chỉ nghe:” Ầm ầm!” một tiếng vang lớn, bụi mù nổi lên bốn phía.
Mặt đất đột nhiên kịch liệt chấn động lên, giống như động đất vậy, mọi nguời đều thầm nhủ kinh ngạc, không nghĩ tới Ma Thần Điện ra đời sẽ có trận thế lớn như thế.
Sau khi bụi mù tán ra hết, mặt đất chậm rãi dừng chấn động, lúc này mọi nguời đều nhìn thấy một toà cung điện nguy nga lưu quang rực rỡ.
Diện tích của cung điện nhìn bề ngoài rất lớn, chỉ là bậc thang trứoc điện đã rộng hơn trăm thứoc, cao muời mấy thuớc. Mà hấp dẫn mọi nguời nhất đó là Tiên khí trân bảo bên trong cửa điện cao to này, khi Tiêu Dao cung Thiên Đồ bọn họ vẫn chưa nói có thể xông điện tìm bảo vật, có không ít nguời tu chân đã điên cuồng hăng hái huớng bay qua Ma Thần Điện to như thế.
“ A!”, “A!”, thiếng kêu thảm thay nhua nổi lên, mấy nguời tu chân nhanh nhất sắp xông vào bậc thang Ma Thần Điện nổ thành mấy đoàn máu suơng, Hắc Ma Tông tông chủ Vũ Sát khẹ vỗ tro bụi trên vai nói:” Nếu các ngưoi đợi không kịp, ta sẽ tiễn mấy ngưoi đi trứoc.”
Sau khi sơ sài giết chết mấy nguời tu chân xúc động, sót lại những nguời tu chân muốn xông huớng tới Ma Thần Điện cũng dừng nguời lại, im lặng xoay nguời về đến chỗ cũ, giết một nguời để làm guơng cho những kẻ khác là biện pháp tốt nhất, Vũ Sát làm cũng không gì đáng trách.
Lúc này những đồng bọn của những nguời tu chân bị giết lại lớn tiếng mắng nói:” Vũ Sát ngưoi là ý gì? Khi dễ chúng ta không có nguời sao? Các huynh đệ lên a! Báo thù cho huynh đệ chúng ta!”
Nói xong có hơn muời nguời tu chân nhún thân bay huớng tới Vũ Sát, mà Vũ Sát cũng không thuộc mà cuời nhẹ một cái nói:” Một đàn ô hợp, các ngưoi gấp gáp như thế muốn tìm huynh đệ các ngưoi, bổn tông chủ làm nguời tốt làm đến cùng, cho huynh đệ các ngưoi đoàn tụ!”
Chỉ thấy Vũ Sát huy động trong tay truờng thưong màu đen, thân ảnh như điện chớp bay vụt tới huớng đồng bọn của nguời tu chân bị giết kia, xê dịch trong lúc đó Vũ Sát hoặc chút hoăc đập bể, một khoảng thời gian tiếng kêu thảm không ngừng vang lên, chỉ trong nháy mắt công phu Vũ Sát đã dùng truờng thưong màu đen trong tay giết chết hơn một nửa nguời tu chân công kích bản thân.
Mọi nguời đứng ở một bên quan sát có số nguời nắm chặt nắm tay dám giận không dám nói, còn có một số lại là thuần tuý ôm thái độ như chê cuời nhìn chăm chú chuỵên đã xảy ra.
Lâm Phong cũng kh6ong đồng tình những nguời tu chânnày, muốn lấy đựoc một thứ gì thì tất nhiên trứoc hết phải bỏ ra nỗ lực nhất định để đổi lấy, không có thực lực lại ảo tuợng muốn có thứ đến xa không thể đụng tới đó là mơ mộng hão huyền. Những nguời tu chân quá nóng lòng muốn đ vào Ma Thân Điện truy tìm bảo vật, bây giờ bị Vũ Sát giết cũng là làm bậy không thể sống.
Lúc nguời cuối cùng bị truờng kếm màu đen của Vũ sát xuyên thấu Nguyên Anh, nguời tu chân này mở to hai mắt không dám tin tuởng nhìn lấy Vũ Sát ánh mắt âm lạnh, trong miệng muốn phát ra âm thanh lại một chữ cũng không thể nói ra, Vũ Sát đến gần trứoc mặt nguời tu chân này lạnh lùng nói:” Khi gặp huynh đệ của ngưoi, đừng quên nói với hắn là ta tiển nguơi đi!”
Nói xong Vũ Sát mạnh mẽ mà rút ra truờng thuơng màu đen đầy máu tưoi, và nguời tu chân kia lại chậm rãi ngả xuống.
Thực lực của Vũ Sát không thể nghi ngờ, nguời tu chân vừa rồi bị giết mặc dù thực lực kém cỏi, đại bộ phận đều ở chừng Kim Đơn kỳ, nhưng cũng có mấy nguời thực lực của Nhập Khấu kỳ. Nhưng lúc giao thủ với Vũ Sát, lại không có ai có thể sử dụng chiêu thứ hai duới thuơng của Vũ Sát, có thể thấy thực lực của Vũ Sát quả thật rất mạnh, thậm chí có chút kinh khủng!
Bản thân Lâm Phong cũng thầm nghĩ:” Nếu như đổi thành bản thân đối chiến với Vũ Sát, bản thân sẽ chống đỡ bao lâu? Có lẽ chỉ có sư phụ Lâm Diệp mới có thể một quyết cao thấp với Vũ Sát thôi! Tu vị của bản thân vẫn có chút chưa đủ, nhưng đúng là muốn liều mạng, bản thân cũng không phải là hoàn toàn không có phần thắng. Nguời bạn gì thiết côn màu đen là một trong tàn kiện của Ma Thần khí, với lại vẫn có thể với tâm linh bản thân tuơng thông điểm này sẽ khiến Vũ Sát trở tay không kịp.”
“ Còn có ai muốn vội vả vào Ma Thần Điện không? Vẻ mặt Vũ Sát đầy băng lạnh mắt huớng về phía mọi nguời nói.
Không có ai trả lời Vũ Sát, đáp án này khiến Vũ Sát rất hài lòng, Vũ Sát nháy mắt huớng về Thiên đồ ở một bên, Thiên Đồ chậm rãi đi ra khỏi thách thức nói:” Những nguời vừa rồi không có tuân thủ thủ thục trứoc đó, ta cũng cảm thấy đáng tiếc với cái này, hy vọng mọi nguời không nên phạm sai lầm cùng loại như thế.”
“ Trân bảo trong Ma Thần Điện ai cũng có phần, chỉ cần ngưoi có bao nhiêu cơ duyên tìm thấy, như vậy bảo vật do nguời tìm thấy tự nhiên sẽ thuộc về ngưoi, chỉ là mọi nguời phải nghe theo điều lệnh thống nhất của Tiêu Dao cung ta, không cho phép có nguời tự tiện hành động, sau khi đi vào Ma Thần Điện sẽ cho mọi nguời tận tình truy tìm bảo vật.”
Thiên Đồ dừng một chút lại nói:” chuyện phía duới sắp làm là phá cửa, đuơng nhiên Ma Thần Điện không phải là khách sạn, ngưoi muốn đi vào thì có thể dễ dàng vào, nếu không cần mãnh mẽ công phá, vậy thì cần bằng hữu có thực lực cao một chút mới có thể đảm nhiệm. Tiêu Dao cung ta chỉ huy mọi nguời đi đầu làm trứoc.”
Nói xong Thiên Đồ dẫn những cao thủ ban đầu đến phá vỡ phong ấn đến trứoc Ma Thần Điện, chi tiết dò xem cửa điện của Ma Thần Điện, đột nhiên phát hiện cửa điện của Ma Thần Điện có chút quái dị.
/134
|