Đoàn người Lâm Phong đang ở trên con đường bên trái ngã ba đường cửa vào Thất Sát, chỉ đi mấy trăm thước chỗ rẽ liền phát hiện phía trước có chút ánh sáng.
Tinh thần mọi người đều rung lên, có ánh sáng hẳn là có điềm báo tốt, con đường tối đen như mực mọi người sớm đã đi đủ rồi.
Lúc tới gần chỗ rẽ, mọi người phát hiện ánh sáng vốn là một bóng đén vạn năm phát ra.
Đèn vạn năm là dùng dầu trơn trên người của giao nhân Tây vực Vô Cực Tinh trong biển cấm tinh chế ra. Dầu trơn từ trên người giao nhân tinh chế ra dùng để làm đèn sáng có thể vạn năm không tắt, cho nên xưng là đèn vạn năm.
Theo ánh sáng phía trước của bóng đèn vạn năm này đi, con đường phía trước lại là một thông đạo thẳng tấp dần dần mở rộng, bên đường mỗi cách trăm thước liền có một bóng đèn vạn năm, điều này có phải cho thấy con đường Lâm Diệp dẫn đầu mọi người là chính xác.
Lâm Phương nhìn về phía Lâm Diệp, thấp giọng nói:” Sư phụ, hình như con đường chúng ta đi là đúng.”
“ Không hẳn vậy, có ngọn đèn chỉ dẫn, có thể là mê hoặc chúng ta đi sai mục tiêu.” Lâm Diệp trầm giọng nói.
Lâm Diệp dừng một chút lại nói:” Nhưng nếu đã đến nơi này, thì không có lý do lui về, trước khi tìm được cửa vào chính xác của mê cung, chúng ta còn phải mạo hiểm ,”
Nói xong Lâm Diệp dẫn theo mọi người tiếp tục đi tới, càng đi xuống trước con đường dưới chân càng rộng lớn, đi được không đến một khắc đồng hồ, bọn người Lâm Phong thì đi đến cuối đừng của thông đạo này, xuất hiện trước mắt mọi người là một cánh cửa đá.
Lúc này đối với mọi người mà nói, cửa đá xuất hiện không khác gì người đang chết đuối trước mắt xuất hiện cọng rơm cứu mạng vậy.
Lý Tĩnh Kì cười nói:” Đi theo Lâm Diệp huynh đi con đường này quả nhiên là không sai, chúng ta thuận lợi tìm được lối ra.”
Lâm Diệp tức thì vẻ mặt đầy nghiêm túc nói:” Cảnh tưởng sau cửa đá này là cái gì không ai biết, Lý huynh đừng nên quá lạc quan, có thể chỉ là một thông đạo khác của mê cung mà thôi.”
Trong lòng Lý Tĩnh Kì với mọi người ở một bên mừng rỡ, mặc dù cũng nghĩ tính có thể như lời nói của Lâm Diệp, nhưng tính trời cho phép, không ai nguyện ý tin tưởng sau cửa đá không phải là cửa ra chính thức của mê cung.
Lý Tĩnh Kỳ bước nhanh đến phía trước cửa đá, xoay đầu nhìn về phía mọi người Lâm Phong nói:” Muốn chứng thực phỏng đoán, sau khi ta đẩy cửa đá ra liền sẽ rõ ràng thấy được.”
Nói xong đưa tay ra phía trước đẩy cửa đá, mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm cửa đá, khẩn trương lại hy vọng sau lối ra cửa đá của mê cung mà không phải là một thông đạo mê cung khác.
Lý Tĩnh Kì***đẩy về phía cửa đá, nhưng cửa đá không chút sứt mẻ nhúc nhích, Lý Tĩnh Kì lui về sau nửa bước, vận lên năm phần lực chân nguyên hướng đẩy tới cửa đá, cửa đá trong tiếng” Ầm ầm “ mở ra.
Ánh sáng sắc màu mê huyễn nhẹ nhàng di chuyển trước mắt mọi người, , một nội điện lớn nhỏ không sai biệt gì với trước điện Ma Thần Điện xuất hiện trước mắt mọi người.
“ Các tiểu bối may mắn! Chúc mừng các ngu7oi thông qua cửa quan thứ hai, các ngươi có thể thành công tìm được lối ra của mê cung trong đông đảo người tìm bảo vật, đó cũng là phúc duyên của các ngươi.
“ Bây giờ các ngươi có thể tận tình đi truy tìm trân quý, nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi là, bắt đầu từ bây giờ, ngàn vạn lần không nên mở ra bất cứ cánh cửa đá nào mà các ngươi thấy, nếu như cá ngươi không nghe khuyên cáo của ta, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!” Âm thanh lạnh lùng của Ma Thần Khảm Phổ vang lên rõ ràng bên tai của mọi người.
Lâm Diệp trầm tư nói:” Có thể tìm bảo vật, nhưng không thể mở ra cửa đá thấy được, chẳng lẽ noi1n sau cửa đá có thứ quan trọng của Ma Thần Khảm Phổ không muốn chung ta tìm được sao?”
Lý Tĩnh Kỳ mừng rỡ nói:” Có thể tìm bảo vật đã là tạo hóa ta chờ, còn với mở không mở cửa đá lại là không quan trọng, Lâm Diệp huynh, chúng tôi đi trước:” Vừa dứt lời, Lý Tĩnh Kỳ liền dẫn đầu đệ tử Lý gia đi vào trong điện.
Lâm Diệp đành phải khẽ thở dài, với bọn người Lâm Phong nói:” Phong nhi các ngươi đều phải chú ý, lấy được bảo vật bản thân thấy là được, nhưng không thể mở ra cửa đá thấy được, hiểu rõ rồi không?”
Lâm Phong và đệ tử Lâm gia ào ào gật đầu, sau đó Lâm Diệp trước tiên đi vào trong điện Ma Thần Điện, bọn Lâm Phong cũng sau đó đi theo tiến vào
××××××
Sau khi tại đoàn người Lâm Phong thuận lợi tìm được lối ra mê cung, chỉ có người Mộ Dung gia tìm được lối ra chính xác đồng dạng có ngọn đèn vạn năm chỉ dẫn, mà người khác thì vẫn như trước bị nhốt trong mê cung.
Thiên Đồ đáng thương ở con đường tử vong đi đượckhông lâu, thì lại kích động cơ quan, lần này, vận may của Thiên Đồ cũng không có đi theo hắn, Huyền Băng nước từ trên trời giáng xuống đem bọn người Thiên Đồ toàn bộ đông hành băng tinh thể, sau đó nghiền nát thành vi bụi.
Và linh hồn nguyên đăng của Thất Huyền Thiên, một ngọn đèn kia đại diện cho Thiên Đồ đồng thời cũng dập tắt đi.
Môn đồ Tiêu Dao cung phụ trách dọn dẹp căn nhà để đặt linh hồn nguyên đăng của Thất Huyền Thiên, sau khi hấy linh hồn nguyên đăng của Thiên Đồ dập tắt, lập tức báo biết cho Tiêu Dao vương.
Trên mặt đẩu động âm trầm của Tiêu Dao vương, trầm thấp nói:’ Thiên Đồ a Thiên Đồ, ngươi không phải là người ngu xuẩn lại làm ra việc ngu xuẩn, uổng ta tín nhiệm đối với ngươi.”
Tức thời Tiêu Dao vương dùng ngọc giản truyền tin báo với Thiên Tuyệt, cho Thiên Tuyệt bọn họ đem các ngươi của Tiêu Dao cung toàn bộ cứu ra, đối với các người tu chân, tùy bọn họ tự sinh tự diệt.
××××××
Lý Tĩnh Kỳ tìm tòi không lâu, liền ở một nơi tìm thấy một món linh châu màu đỏ bập bềnh trên không.
Sau khi đem lấy xuống, Lý Tĩnh Kỳ ngạc nhiên vui mừng phát hiện, viên linh châu màu đỏ này lại là một món trung phẩm linh khí, trong viên linh châu màu đỏ thúc động lực chân nguyên có thể phát ta Tiên Nguyên chân hỏa, điều này khiến Lý Tĩnh Kỳ cảm thấy nơi không thể tưởng tượng của Tiên khí.
Mặc dù vẫn chưa tìm thấy tác dụng khác của linh châu màu đỏ, nhưng Lý Tĩnh Kỳ đã đem linh châu màu đỏ giọt máu nhận chủ, và các đệ tử Lý gia cũng phân biệt ở các nơi tìm được các Tiên khí và Ma khí khác.
Cái gọi là Tiên khí Ma khí, chỉ là khác nhau trên tên gọi mà thôi, người tu Tiên chế luyện vũ khí pháp bảo thì được gọi chung là Tiên khí, và đồng dạng người tu Ma chế luyện vật khí cũng chính là Ma khí.
Đoàn người Lâm Phong cũng chia tan ra đến các nơi tìm bảo vật, mặc dù bên trong điện lớn, muốn đến cũng không có cái gì nguy hiểm, cho nên Lâm Diệp mới cho mọi người tùy ý đi lại.
Lâm Phong không mục đích mà đi, lúc đi qua chỗ một tượng đồng, Lâm Phong vô tình nhìn thấy trong tay tượng đồng, cầm vũ khí giống như có một loại sức hấp dẫn đặc biệt.
Đi gần nhìn một cái, vũ khí trên tay tượng đồng là một thanh trường kiếm đỏ đậm, trong tay tượng đồng màu vàng có một thanh trường kiếm đỏ đậm, bản thân nhin vào thì rất không hòa hợp.
Lâm Phong từ trong tay tượng đồng lấy xuốn thanh trường kiếm đỏ đậm này, đột nhiên, người bạn già vẫn đang bên hông Lâm Phong, cây côn màu đen không ngừng chấn động lên.
Lâm Phong vội vàng lấy cây côn màu đen xuống, đúng lúc này, sự việc khiến Lâm Phong cảm thấy kinh dị xảy ra. Không ngờ cây côn màu đen chậm rãi đến gần trường kiếm đỏ đậm, và trường kiếm đỏ đậm cũng tự mình có linh tính chuyển động lên.
Hai món vũ khí chậm rãi quấn quanh cho nhau, sau đó dao đọng dung hợp lại, lúc này trong đầu Lâm Phong vang lên âm thanh lãnh khốc vừa lại thấp trầm:” Tiểu tử, quả nhiên ngươi không có khiến ta thất vọng, ở trước mắt món trường kiếm đỏ đậm này là một trong tàn kiện trong mười tàn kiện Ma Thần Dã Mâu Đao của ta. Bây giờ với tàn kiện đồng vị của thiết côn tương dung hợp lại, chờ một lát thì ngươi sẽ thấy được bộ dạng sau khi dung hợp.
“ Chỉ cần ngưoi có thể tìm đựoc các tàn kiện Ma Thần khí khác, tàn kiện trong tay bản thân nguơi liền sẽ với các tàn kiện dung hợp lại, lấy loại này đẩy, chỉ cần nguơi có thể tìm đủ toàn bộ các tàn kiện, như vậy ngưoi sẽ có thể đem Ma Thần khí Dã Mâu Đao của ta phục hồi nguyên trạng. Và đến lúc đó ta có thể phục hồi ý thức, đuơng nhiên, mọi thứ này ta sẽ không cho nguời làm không, ta sẽ truyền cho nguơi Ma Thần công pháp, khiến ngưoi thoải mái độ qua Thiên Kiếp thoát xác thành Ma. Đựoc rồi, ta chỉ có thể nói cho ngưoi nhiều như vậy, đáng chết! Ta lại muốn ngủ say rồi……”
Tiếng của Ma Thần Khảm Phổ vừa dừng xuống, Lâm Phong thì ngạc nhiên phát hiện hai món tàn kiện Ma Thần khí trứoc mắt đã dung hợp thành một thể, biến thân một cây truờng thuơng thân thuơng màu đen, đầu thuơng màu đỏ.
Trên thân thuơng vẫn có hồng quang nhàn nhạt lơ lửng, truờng thuơng trên tay Lâm Phong, không khỏi có một loâi tung hoành vũ nội, cảm giác tan tác thiên hạ. Muốn đến nơi này, Lâm Phong bỗng nhiên hào khí, huy động truờng thuơng trên tay cuời nói:” Nguời bạn già, ngưoi nên có tên đấy, nhìn ngưoi bây giờ biến trở nên tốt như vậy, thì gọi ngưoi Thiên Hồng Thuơng vậy!”
“ Phong nhi, trong tay ngưoi cầm là vũ khí gì?” Đột nhiên tiếng của Lâm Diệp vang lên sau lưng Lâm Phong.
Lâm Phong vội vàng nói:” Cây truờng thuơng này là đồ nhi vừa mới thu lấy, sư phụ ngưoi xem là vũ khí gì?”
Nói xong đem Thiên Hồng Thuơng đưa đến trứoc mặt Lâm Diệp, Lâm Diệp nhận lấy Thiên Hồng Thuơng cẩn thận xem xét lên.
Nhìn xong Lâm Diêp có chút ngạc nhiên nói:” Cây truờng thuơng màu đen này rất là kỳ lạ, tính chất kiên cứng là ta chưa bao giờ thấy qua, chạm tay vào sau đó có một loại cảm giác lờ mờ phát lạnh, mặc dù vi sư không thể xác định cây thuơng là Ma khí loại cấp biệt nào, nhưng có thể xác định là cây thuơng này tuyệt đối không phải là Tiên khí, mà là Ma khí.
Lâm Phong khẽ cuời nói:” Sư phụ, nguơi nói không sai, cây truờng thuơng này chính là Ma khí.”
Trong ánh mắt tràn đầy hoài nghi của Lâm Diệp, Lâm Phong đem trải qua từ mới bắt đầu vô tình có đựoc cây côn màu đen đến bây giờ tàn kiện dung hợp đều nói cho Lâm Diệp, sau khi Lâm Diệp nghe xong tự thuật của Lâm Phong, sắc mặt cũng là biến đổi lại biến đổi.
“ Như thế mà nói, Thiên Hồng Thưong trong tay Phong nhi ngưoi, là hai món Ma Thần khí Dã Mâu Đao trong muời món tàn kiện của Ma Thần hảm Phổ, nếu có thể tìm được các tám món tàn kiện khác thì có thể phục hồi Ma Thấn khí Dã Mâu Đao, cho ý thức của Ma Thần Khảm Phổ phục hồi, điều này đúng là quá khiến nguời ta cảm thấy khó tin!” Lâm Diệp kinh dị cuống quít nói.
Lúc này Lâm Phong đột nhiên đi lên quỳ gối trứoc mặt Lâm Diệp thấtp giọng nói:” Bởi bì lúc trứoc Phong nhi không có nắm chắc, cho nên vẫn luôn có điều giấu diếm với sư phụ, xin sư phụ trách mắng.”
Lâm Diệp không khỏi mỉm cuời nói:” Đồ nhi ngốc, mau đứng lên, làm sao sư phụ trách ngưoi chứ? Ngưoi cũng là trong lòng không yên, bây giờ chứng thực ý thức tàn của Ma Thần Khảm Phổ không phài là ảo giác của ngưoi, đó là phúc duyên của Phong nhi ngưoi, vi sư thay ngưoi vui mừng còn không kịp, tại sao lại trách mắng ngưoi?”
Lâm Phong vội vàng bò nguời lên, khẽ cuời nói:” Nói như vậy sư phụ nguơi là ủng hộ đồ nhi tiếp tục tìm kiếm các tàn kiện Ma Thần khí khác à?”
“ Đuơng nhiên ủng hộ, tại sao không ủng hộ nguơi chứ? Mặc dù Ma Thần Khảm Phổ ra tay tàn nhẫn, nhưng hắn cũng không phải là nguời cực kỳ hung ác, năm kia Tiên Ma đại chiến hắn cũng là vì cầu tự bảo vệ mới ra tay giết nguời. Phong nhi ngưoi có thể có đựoc tín nhiệm của hắn cũng là cơ duyên trùng hợp, làm sư phụ tại sao lại không muốn bản thân đồ nhi có triển vọng chứ?’ Lâm Dịêp vẻ mặt tưoi cuời nói.
Lâm Phong cảm kích nhìn lấy sư phụ Lâm Diệp của bản thân, vốn trong lòng Lâm Phong vẫn còn chút lo sợ bất an, bây giờ nhìn thấy Lâm Diệp không có nổi giận lôi đình trách cứ bản thân, ngựoc lại còn an ủi bản thân. Lâm Phong nhìn chằm chằm mắt của Lâm Diệp, trong lòng cảm thấy ấm áp không thể so sánh.
Từ khi rời khỏi đại lục Bắc cực, đến Vô Cực Tinh, Lâm Phong cáo biệt nguời thân bằng hữu, thụ nghiệp ân sư. Lâm Phong vẫn luôn cô độc, sau khi bị Lâm Diệp thu làm đồ đệ, trong lòng cũng bất tri bất giác lặng yên thay đổi
Cái này không thể không nói là lời nói và hành động của Lâm Diệp ảnh huởng đến biến hoá trong lòng Lâm Phong. Chỉ có sư phụ nổi bật mới có thể dạy ra đệ tử phi thuờng, thầy trò Lâm Diệp chính là ví dụ tốt nhất.
Nhìn đệ tử bản thân dầndần truởng thành lên, trong lòng Lâm Diêp rất vui mừng, có đệ tử như vậy, sư phục cầu gì.
“ Lâm Phong!”
Đang lúc thầy trò hai nguời đang đắm chìm trong tình thầy trò sâu đậm, một tiếng con gái mềm mại quen thuộc từ sau lưng Lâm Phong truyền qua.
Lâm Phong vội vàng xoay nguời qua nhìn, Mộ Dung Nhựoc Tuyết!
Lên tiếng gọi Lâm Phong đuơng nhiên là Mộ Dung Nhược Tuyết xinh đẹp động lòng nguời, đi rất lâu, cuối cùng thành công tìm được lối ra mê cung, vừa mới đi vào bênt rong điện của Ma Thần Điện liền nhìn thấy thân hình Lâm Phong đã lo lắng rất lâu, cái này không thể không nói là sắp đặt của ông trời.
Lúc này trong lòng Lâm Phong tràn đầy ngạc nhiên vui mừng, Lâm Phong cũng không nghi tới Mộ Dung Nhược Tuyết có thể thuận lợi tìm đựoc lối ra mê cung, vốn vẫn muốn quay đầu đi tìm nàng, vận mệnh quả là đều trình diễn ngoài ý muốn.
Tinh thần mọi người đều rung lên, có ánh sáng hẳn là có điềm báo tốt, con đường tối đen như mực mọi người sớm đã đi đủ rồi.
Lúc tới gần chỗ rẽ, mọi người phát hiện ánh sáng vốn là một bóng đén vạn năm phát ra.
Đèn vạn năm là dùng dầu trơn trên người của giao nhân Tây vực Vô Cực Tinh trong biển cấm tinh chế ra. Dầu trơn từ trên người giao nhân tinh chế ra dùng để làm đèn sáng có thể vạn năm không tắt, cho nên xưng là đèn vạn năm.
Theo ánh sáng phía trước của bóng đèn vạn năm này đi, con đường phía trước lại là một thông đạo thẳng tấp dần dần mở rộng, bên đường mỗi cách trăm thước liền có một bóng đèn vạn năm, điều này có phải cho thấy con đường Lâm Diệp dẫn đầu mọi người là chính xác.
Lâm Phương nhìn về phía Lâm Diệp, thấp giọng nói:” Sư phụ, hình như con đường chúng ta đi là đúng.”
“ Không hẳn vậy, có ngọn đèn chỉ dẫn, có thể là mê hoặc chúng ta đi sai mục tiêu.” Lâm Diệp trầm giọng nói.
Lâm Diệp dừng một chút lại nói:” Nhưng nếu đã đến nơi này, thì không có lý do lui về, trước khi tìm được cửa vào chính xác của mê cung, chúng ta còn phải mạo hiểm ,”
Nói xong Lâm Diệp dẫn theo mọi người tiếp tục đi tới, càng đi xuống trước con đường dưới chân càng rộng lớn, đi được không đến một khắc đồng hồ, bọn người Lâm Phong thì đi đến cuối đừng của thông đạo này, xuất hiện trước mắt mọi người là một cánh cửa đá.
Lúc này đối với mọi người mà nói, cửa đá xuất hiện không khác gì người đang chết đuối trước mắt xuất hiện cọng rơm cứu mạng vậy.
Lý Tĩnh Kì cười nói:” Đi theo Lâm Diệp huynh đi con đường này quả nhiên là không sai, chúng ta thuận lợi tìm được lối ra.”
Lâm Diệp tức thì vẻ mặt đầy nghiêm túc nói:” Cảnh tưởng sau cửa đá này là cái gì không ai biết, Lý huynh đừng nên quá lạc quan, có thể chỉ là một thông đạo khác của mê cung mà thôi.”
Trong lòng Lý Tĩnh Kì với mọi người ở một bên mừng rỡ, mặc dù cũng nghĩ tính có thể như lời nói của Lâm Diệp, nhưng tính trời cho phép, không ai nguyện ý tin tưởng sau cửa đá không phải là cửa ra chính thức của mê cung.
Lý Tĩnh Kỳ bước nhanh đến phía trước cửa đá, xoay đầu nhìn về phía mọi người Lâm Phong nói:” Muốn chứng thực phỏng đoán, sau khi ta đẩy cửa đá ra liền sẽ rõ ràng thấy được.”
Nói xong đưa tay ra phía trước đẩy cửa đá, mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm cửa đá, khẩn trương lại hy vọng sau lối ra cửa đá của mê cung mà không phải là một thông đạo mê cung khác.
Lý Tĩnh Kì***đẩy về phía cửa đá, nhưng cửa đá không chút sứt mẻ nhúc nhích, Lý Tĩnh Kì lui về sau nửa bước, vận lên năm phần lực chân nguyên hướng đẩy tới cửa đá, cửa đá trong tiếng” Ầm ầm “ mở ra.
Ánh sáng sắc màu mê huyễn nhẹ nhàng di chuyển trước mắt mọi người, , một nội điện lớn nhỏ không sai biệt gì với trước điện Ma Thần Điện xuất hiện trước mắt mọi người.
“ Các tiểu bối may mắn! Chúc mừng các ngu7oi thông qua cửa quan thứ hai, các ngươi có thể thành công tìm được lối ra của mê cung trong đông đảo người tìm bảo vật, đó cũng là phúc duyên của các ngươi.
“ Bây giờ các ngươi có thể tận tình đi truy tìm trân quý, nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi là, bắt đầu từ bây giờ, ngàn vạn lần không nên mở ra bất cứ cánh cửa đá nào mà các ngươi thấy, nếu như cá ngươi không nghe khuyên cáo của ta, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!” Âm thanh lạnh lùng của Ma Thần Khảm Phổ vang lên rõ ràng bên tai của mọi người.
Lâm Diệp trầm tư nói:” Có thể tìm bảo vật, nhưng không thể mở ra cửa đá thấy được, chẳng lẽ noi1n sau cửa đá có thứ quan trọng của Ma Thần Khảm Phổ không muốn chung ta tìm được sao?”
Lý Tĩnh Kỳ mừng rỡ nói:” Có thể tìm bảo vật đã là tạo hóa ta chờ, còn với mở không mở cửa đá lại là không quan trọng, Lâm Diệp huynh, chúng tôi đi trước:” Vừa dứt lời, Lý Tĩnh Kỳ liền dẫn đầu đệ tử Lý gia đi vào trong điện.
Lâm Diệp đành phải khẽ thở dài, với bọn người Lâm Phong nói:” Phong nhi các ngươi đều phải chú ý, lấy được bảo vật bản thân thấy là được, nhưng không thể mở ra cửa đá thấy được, hiểu rõ rồi không?”
Lâm Phong và đệ tử Lâm gia ào ào gật đầu, sau đó Lâm Diệp trước tiên đi vào trong điện Ma Thần Điện, bọn Lâm Phong cũng sau đó đi theo tiến vào
××××××
Sau khi tại đoàn người Lâm Phong thuận lợi tìm được lối ra mê cung, chỉ có người Mộ Dung gia tìm được lối ra chính xác đồng dạng có ngọn đèn vạn năm chỉ dẫn, mà người khác thì vẫn như trước bị nhốt trong mê cung.
Thiên Đồ đáng thương ở con đường tử vong đi đượckhông lâu, thì lại kích động cơ quan, lần này, vận may của Thiên Đồ cũng không có đi theo hắn, Huyền Băng nước từ trên trời giáng xuống đem bọn người Thiên Đồ toàn bộ đông hành băng tinh thể, sau đó nghiền nát thành vi bụi.
Và linh hồn nguyên đăng của Thất Huyền Thiên, một ngọn đèn kia đại diện cho Thiên Đồ đồng thời cũng dập tắt đi.
Môn đồ Tiêu Dao cung phụ trách dọn dẹp căn nhà để đặt linh hồn nguyên đăng của Thất Huyền Thiên, sau khi hấy linh hồn nguyên đăng của Thiên Đồ dập tắt, lập tức báo biết cho Tiêu Dao vương.
Trên mặt đẩu động âm trầm của Tiêu Dao vương, trầm thấp nói:’ Thiên Đồ a Thiên Đồ, ngươi không phải là người ngu xuẩn lại làm ra việc ngu xuẩn, uổng ta tín nhiệm đối với ngươi.”
Tức thời Tiêu Dao vương dùng ngọc giản truyền tin báo với Thiên Tuyệt, cho Thiên Tuyệt bọn họ đem các ngươi của Tiêu Dao cung toàn bộ cứu ra, đối với các người tu chân, tùy bọn họ tự sinh tự diệt.
××××××
Lý Tĩnh Kỳ tìm tòi không lâu, liền ở một nơi tìm thấy một món linh châu màu đỏ bập bềnh trên không.
Sau khi đem lấy xuống, Lý Tĩnh Kỳ ngạc nhiên vui mừng phát hiện, viên linh châu màu đỏ này lại là một món trung phẩm linh khí, trong viên linh châu màu đỏ thúc động lực chân nguyên có thể phát ta Tiên Nguyên chân hỏa, điều này khiến Lý Tĩnh Kỳ cảm thấy nơi không thể tưởng tượng của Tiên khí.
Mặc dù vẫn chưa tìm thấy tác dụng khác của linh châu màu đỏ, nhưng Lý Tĩnh Kỳ đã đem linh châu màu đỏ giọt máu nhận chủ, và các đệ tử Lý gia cũng phân biệt ở các nơi tìm được các Tiên khí và Ma khí khác.
Cái gọi là Tiên khí Ma khí, chỉ là khác nhau trên tên gọi mà thôi, người tu Tiên chế luyện vũ khí pháp bảo thì được gọi chung là Tiên khí, và đồng dạng người tu Ma chế luyện vật khí cũng chính là Ma khí.
Đoàn người Lâm Phong cũng chia tan ra đến các nơi tìm bảo vật, mặc dù bên trong điện lớn, muốn đến cũng không có cái gì nguy hiểm, cho nên Lâm Diệp mới cho mọi người tùy ý đi lại.
Lâm Phong không mục đích mà đi, lúc đi qua chỗ một tượng đồng, Lâm Phong vô tình nhìn thấy trong tay tượng đồng, cầm vũ khí giống như có một loại sức hấp dẫn đặc biệt.
Đi gần nhìn một cái, vũ khí trên tay tượng đồng là một thanh trường kiếm đỏ đậm, trong tay tượng đồng màu vàng có một thanh trường kiếm đỏ đậm, bản thân nhin vào thì rất không hòa hợp.
Lâm Phong từ trong tay tượng đồng lấy xuốn thanh trường kiếm đỏ đậm này, đột nhiên, người bạn già vẫn đang bên hông Lâm Phong, cây côn màu đen không ngừng chấn động lên.
Lâm Phong vội vàng lấy cây côn màu đen xuống, đúng lúc này, sự việc khiến Lâm Phong cảm thấy kinh dị xảy ra. Không ngờ cây côn màu đen chậm rãi đến gần trường kiếm đỏ đậm, và trường kiếm đỏ đậm cũng tự mình có linh tính chuyển động lên.
Hai món vũ khí chậm rãi quấn quanh cho nhau, sau đó dao đọng dung hợp lại, lúc này trong đầu Lâm Phong vang lên âm thanh lãnh khốc vừa lại thấp trầm:” Tiểu tử, quả nhiên ngươi không có khiến ta thất vọng, ở trước mắt món trường kiếm đỏ đậm này là một trong tàn kiện trong mười tàn kiện Ma Thần Dã Mâu Đao của ta. Bây giờ với tàn kiện đồng vị của thiết côn tương dung hợp lại, chờ một lát thì ngươi sẽ thấy được bộ dạng sau khi dung hợp.
“ Chỉ cần ngưoi có thể tìm đựoc các tàn kiện Ma Thần khí khác, tàn kiện trong tay bản thân nguơi liền sẽ với các tàn kiện dung hợp lại, lấy loại này đẩy, chỉ cần nguơi có thể tìm đủ toàn bộ các tàn kiện, như vậy ngưoi sẽ có thể đem Ma Thần khí Dã Mâu Đao của ta phục hồi nguyên trạng. Và đến lúc đó ta có thể phục hồi ý thức, đuơng nhiên, mọi thứ này ta sẽ không cho nguời làm không, ta sẽ truyền cho nguơi Ma Thần công pháp, khiến ngưoi thoải mái độ qua Thiên Kiếp thoát xác thành Ma. Đựoc rồi, ta chỉ có thể nói cho ngưoi nhiều như vậy, đáng chết! Ta lại muốn ngủ say rồi……”
Tiếng của Ma Thần Khảm Phổ vừa dừng xuống, Lâm Phong thì ngạc nhiên phát hiện hai món tàn kiện Ma Thần khí trứoc mắt đã dung hợp thành một thể, biến thân một cây truờng thuơng thân thuơng màu đen, đầu thuơng màu đỏ.
Trên thân thuơng vẫn có hồng quang nhàn nhạt lơ lửng, truờng thuơng trên tay Lâm Phong, không khỏi có một loâi tung hoành vũ nội, cảm giác tan tác thiên hạ. Muốn đến nơi này, Lâm Phong bỗng nhiên hào khí, huy động truờng thuơng trên tay cuời nói:” Nguời bạn già, ngưoi nên có tên đấy, nhìn ngưoi bây giờ biến trở nên tốt như vậy, thì gọi ngưoi Thiên Hồng Thuơng vậy!”
“ Phong nhi, trong tay ngưoi cầm là vũ khí gì?” Đột nhiên tiếng của Lâm Diệp vang lên sau lưng Lâm Phong.
Lâm Phong vội vàng nói:” Cây truờng thuơng này là đồ nhi vừa mới thu lấy, sư phụ ngưoi xem là vũ khí gì?”
Nói xong đem Thiên Hồng Thuơng đưa đến trứoc mặt Lâm Diệp, Lâm Diệp nhận lấy Thiên Hồng Thuơng cẩn thận xem xét lên.
Nhìn xong Lâm Diêp có chút ngạc nhiên nói:” Cây truờng thuơng màu đen này rất là kỳ lạ, tính chất kiên cứng là ta chưa bao giờ thấy qua, chạm tay vào sau đó có một loại cảm giác lờ mờ phát lạnh, mặc dù vi sư không thể xác định cây thuơng là Ma khí loại cấp biệt nào, nhưng có thể xác định là cây thuơng này tuyệt đối không phải là Tiên khí, mà là Ma khí.
Lâm Phong khẽ cuời nói:” Sư phụ, nguơi nói không sai, cây truờng thuơng này chính là Ma khí.”
Trong ánh mắt tràn đầy hoài nghi của Lâm Diệp, Lâm Phong đem trải qua từ mới bắt đầu vô tình có đựoc cây côn màu đen đến bây giờ tàn kiện dung hợp đều nói cho Lâm Diệp, sau khi Lâm Diệp nghe xong tự thuật của Lâm Phong, sắc mặt cũng là biến đổi lại biến đổi.
“ Như thế mà nói, Thiên Hồng Thưong trong tay Phong nhi ngưoi, là hai món Ma Thần khí Dã Mâu Đao trong muời món tàn kiện của Ma Thần hảm Phổ, nếu có thể tìm được các tám món tàn kiện khác thì có thể phục hồi Ma Thấn khí Dã Mâu Đao, cho ý thức của Ma Thần Khảm Phổ phục hồi, điều này đúng là quá khiến nguời ta cảm thấy khó tin!” Lâm Diệp kinh dị cuống quít nói.
Lúc này Lâm Phong đột nhiên đi lên quỳ gối trứoc mặt Lâm Diệp thấtp giọng nói:” Bởi bì lúc trứoc Phong nhi không có nắm chắc, cho nên vẫn luôn có điều giấu diếm với sư phụ, xin sư phụ trách mắng.”
Lâm Diệp không khỏi mỉm cuời nói:” Đồ nhi ngốc, mau đứng lên, làm sao sư phụ trách ngưoi chứ? Ngưoi cũng là trong lòng không yên, bây giờ chứng thực ý thức tàn của Ma Thần Khảm Phổ không phài là ảo giác của ngưoi, đó là phúc duyên của Phong nhi ngưoi, vi sư thay ngưoi vui mừng còn không kịp, tại sao lại trách mắng ngưoi?”
Lâm Phong vội vàng bò nguời lên, khẽ cuời nói:” Nói như vậy sư phụ nguơi là ủng hộ đồ nhi tiếp tục tìm kiếm các tàn kiện Ma Thần khí khác à?”
“ Đuơng nhiên ủng hộ, tại sao không ủng hộ nguơi chứ? Mặc dù Ma Thần Khảm Phổ ra tay tàn nhẫn, nhưng hắn cũng không phải là nguời cực kỳ hung ác, năm kia Tiên Ma đại chiến hắn cũng là vì cầu tự bảo vệ mới ra tay giết nguời. Phong nhi ngưoi có thể có đựoc tín nhiệm của hắn cũng là cơ duyên trùng hợp, làm sư phụ tại sao lại không muốn bản thân đồ nhi có triển vọng chứ?’ Lâm Dịêp vẻ mặt tưoi cuời nói.
Lâm Phong cảm kích nhìn lấy sư phụ Lâm Diệp của bản thân, vốn trong lòng Lâm Phong vẫn còn chút lo sợ bất an, bây giờ nhìn thấy Lâm Diệp không có nổi giận lôi đình trách cứ bản thân, ngựoc lại còn an ủi bản thân. Lâm Phong nhìn chằm chằm mắt của Lâm Diệp, trong lòng cảm thấy ấm áp không thể so sánh.
Từ khi rời khỏi đại lục Bắc cực, đến Vô Cực Tinh, Lâm Phong cáo biệt nguời thân bằng hữu, thụ nghiệp ân sư. Lâm Phong vẫn luôn cô độc, sau khi bị Lâm Diệp thu làm đồ đệ, trong lòng cũng bất tri bất giác lặng yên thay đổi
Cái này không thể không nói là lời nói và hành động của Lâm Diệp ảnh huởng đến biến hoá trong lòng Lâm Phong. Chỉ có sư phụ nổi bật mới có thể dạy ra đệ tử phi thuờng, thầy trò Lâm Diệp chính là ví dụ tốt nhất.
Nhìn đệ tử bản thân dầndần truởng thành lên, trong lòng Lâm Diêp rất vui mừng, có đệ tử như vậy, sư phục cầu gì.
“ Lâm Phong!”
Đang lúc thầy trò hai nguời đang đắm chìm trong tình thầy trò sâu đậm, một tiếng con gái mềm mại quen thuộc từ sau lưng Lâm Phong truyền qua.
Lâm Phong vội vàng xoay nguời qua nhìn, Mộ Dung Nhựoc Tuyết!
Lên tiếng gọi Lâm Phong đuơng nhiên là Mộ Dung Nhược Tuyết xinh đẹp động lòng nguời, đi rất lâu, cuối cùng thành công tìm được lối ra mê cung, vừa mới đi vào bênt rong điện của Ma Thần Điện liền nhìn thấy thân hình Lâm Phong đã lo lắng rất lâu, cái này không thể không nói là sắp đặt của ông trời.
Lúc này trong lòng Lâm Phong tràn đầy ngạc nhiên vui mừng, Lâm Phong cũng không nghi tới Mộ Dung Nhược Tuyết có thể thuận lợi tìm đựoc lối ra mê cung, vốn vẫn muốn quay đầu đi tìm nàng, vận mệnh quả là đều trình diễn ngoài ý muốn.
/134
|