Thiện Lương Tử Thần

Chương 8: Hải tặc đột kích (hạ)

/88


Ca Lí Tư sử dụng vừa rồi cũng không phải kính ảnh thuật, bởi vì tốc độ hắc y nhân quá nhanh, nên lão căn bản không có đủ thời gian niệm chú ngữ, lão chỉ ném ra một cuộn kính ảnh do chính lão chế tọa, cuộn kính ảnh này trong thời gian ngắn có thể phát huy hoàn toàn ma pháp ẩn dấu bên trong, nó là một trong các pháp bảo cứu mạng của Ca Lí Tư. Bản thân Ca Lí Tư sớm đã bay ra ngoài xa ba trượng.

Tình huống vừa rồi khiến toàn thân Ca Lí Tư xuất mồ hôi lạnh, nếu lão phản ứng chậm một chút, sợ rằng bây giờ đã bị đối phương phá vỡ lồng ngực. Đối phương công kích đã khơi lên lửa giận trong lòng lão. Ca Lí Tư vẽ trên không một cái, bầu trời trên đầu lão liền xuất hiện một lằng nứt nhỏ, trên tay có thêm một cây gậy đen dài khoảng một thước, không phải làm bằng kim loại hay gổ, nhìn không ra là bằng chất gì, đầu gậy có một viên bảo thạch màu đỏ đường kính khoảng một li. Ca Lí Tư tay cầm gậy, không ngừng ngâm xướng chú ngữ.

Hắc y nhân biết rất rõ nếu để Ca Lí Tư mang ma pháp hoàn toàn phát huy ra, hắn nhất định không phải là đối thủ, trong khi Ca Lí Tư vừa mới cầm gậy đã tấn công lần thứ hai. Dưới áo choàng tung ra vô số đạo ô quang, hóa thành một tấm lưới ánh sáng thật lớn chụp tới Ca Lí Tư.

Ca Lí Tư vẫn không ngừng niệm chú ngữ, trong thiên không gian xuất hiện vô số Ca Lí Tư ảo ảnh, Hắc y nhân nhất thời không thấy mục tiêu chuẩn xác để cônng kích, đại đa số ảo ảnh đều bị đánh trúng tan biến, nhưng vẫn không chạm được thân thể Ca Lí Tư.

"Hắc diễm luyện hồn, đi." Cây gậy trên tay Ca Lí Tư phát ra một ngọn lửa màu đen hướng đám hải tặc đánh tới.

Hắc y nhân chấn động, hắn không nghĩ bản lảnh Ca Lí Tư lại lợi hại đến thế, một lần có thể dung hợp hắc ám và lửa phát ra nhiều như thế. Mặc dù hắn không sợ, nhưng đám thủ hạ này chỉ cần nhiễm một chút là xong đời. Nghĩ đến đây, hắn không thể che dấu thực lực được nữa, hét lớn một tiếng, "địa ngục sanh huy." Ô quang được phát ra từ dưới áo choàng càng thêm dày đặc, ở giữa ẩn ẩn hiện hiện một ít khí tà ác.

Hắc diễm luyện hồn của Ca Lí Tư và địa ngục sanh huy của hắc y nhân đích chợt va chạm, sau một loạt tiếng nổ phốc phốc, sàng thuyền trước mặt hai người đã bị đánh thủng một lổ lớn.

Người Ca Lí Tư run nhẹ, qua chiêu đối phương vừa triển lão đã xác nhận được thân phận đối phương, đồng thời cũng hiểu được vì sao hắc khí phòng ngự không có hiệu lực với đối phương, hắc diễm luyện hồn đối phương cũng có thể tiếp được. Nhưng lão cũng không có hô lên vì lão biết rõ ràng thân phận là cấm kỵ lớn nhất của hắc y nhân, một khi lão nói ra, đối phương khẳng định không chết không thôi, trên thuyền sẽ không còn ai sống. Nếu ở trạng thái tốt nhất, Ca Lí Tư đương nhiên không e ngại đối phương, nhưng liên tục mấy ngày nay lão bị say sóng, thể lực kém rất nhiều, nếu thật sự liều mạng, mặc dù có thể thắng nhưng cũng sẽ bị thương nặng.

Trong khi Ca Lí Tư đang do dự là cùng đối phương đàm phán hay vẫn tiếp tục động thủ, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một hỏa cầu không lớn lắm, hỏa cầu hóa thành một chuổi vòng cung đẹp đẻ hướng hắc y nhân đánh tới, hắc y nhân lấy làm kinh hải, hắn còn chưa có hoàn toàn khôi phục sau va chạm vừa rồi. Chỉ xuất một đạo ô quang đón chận hỏa cầu.

Ầm một tiếng, hỏa cầu vì vậy bị vỡ, một vài hỏa sao rơi trên áo choàng của hắc y nhân đốt cháy mấy lổ nhỏ, dướ ánh mặt trời chiếu xuống, một ít quang mang nhàn nhạ ẩn hiện bên trong áo choàng.

Hắc y nhân trong lòng run sợ, hét lớn một tiếng "Chúng ta đi", đoạn nhày trước về thuyền hải tặc. Hỏa cầu vừa rồi mặc dù uy lực không lớn, nhưng trong đó ngầm chứa phần tử lửa nhu hòa giống như do tăng lữ phát ra, hắn không dám đối đầu cùng giáo đình, nói cho cùng, chỉ mình Ca Lí Tư hắn đã không đối phó được, nếu có thêm một tăng lữ ..., có lẻ chạy giữ mạng là quan trọng hơn hết. Có điều, hắn làm sao biết, có thể phát ra ma phát nhu hòa như thế, ngoài tăng lữ còn có một trường hợp khác, chính là người mới luyện tập ma pháp.

Ca Lí Tư không để ý đến bọn hải tặc chạy thoát, ánh mắt lão nhìn về phía tầng ba khách thuyền, vị trí đó đúng là phòng lão đang trú, và người khống chế chuẩn xác hỏa cầu ……

"Đại pháp sư, cám ơn ngài, cám ơn ngài cứu mọi người trên thuyền." Thuyền trưởng chạy đến bên cạnh Ca Lí Tư cảm tạ.

Ca Lí Tư nhìn hắn, nói: "Đừng cho người đến làm phiền ta." Nói xong, không để ý tới thuyền trưởng nữa, quay đầu đi lên tầng cao nhất khách thuyền. Đối với lão mà nói, hỏa cầu năm li vừa rồi quá quen thuộc.

Bọn hải tặc đến thì uy phong, đi như chó nhà tan, mặt biển sau một trận nhộn nhạo đã khôi phục lại sự yên tỉnh nguyên thủy.

Ca Lí Tư đi rất nhanh về tầng thứ ba, quả nhiên không ngoài sở liệu của lão, Ngốc với thân thể gầy nhỏ bị ném ngã nhào trên sàn thuyền, lão tiến đến nâng người A Ngốc lên, vận ma pháp lực kiểm tra thân thể nó, kỳ thật không cần kiểm tra lão cũng A Ngốc là bị lực phản của ma pháp chấn thương. Hắc y nhân vừa rồi công lực cao cường, làm sao A Ngốc có khả năng chống lại sau chỉ ba ngày luyện ma pháp. Hỏa cầu tuy được phóng ra, nhưng vì A Ngốc phải dùng tinh thần lực chính mình để khống chế, cho nên lúc hỏa cầu bị phá, tinh thần của nó cũng bị chấn động kịch liệt không thể bảo vệ chính mình, A Ngốc tự nhiên đã bị phản lực chấn mê. Còn may khi đó hắc y nhân không phải trong trạng thái tốt nhất, nếu không, tinh thần A Ngốc có thể bị thác loạn.

Ca Lí Tư mang A Ngốc trở lại giường, A Ngốc bây giờ cần nhứt là nghỉ ngơi. Lão nhìn gương mặt thô lỗ trước mắt, trong lòng không khỏi sinh ra một ít tâm trạng quái dị.

Đêm đó, sau khi trãi qua phong ba hải tặc khách thuyền rốt cục thành công đến nơi dự định - hải cảng thành Phi thuộc Tư tỉnh Hi Nhĩ Hành, Ca Lí Tư cư trú tại tỉnh Ngõa Lương Hành tiếp giáp tỉnh Hi Nhĩ Hành, từ thành Phi Tư đến tỉnh Ngõa Lương Hành chỉ cần khoản ba ngày hành trình.

Khi lên bờ, thuyền trưởng vô cùng cám ơn đích thân hộ tống Ca Lí Tư và A Ngốc lên bờ, còn mang lệ phí trả lại Ca Lí Tư, Ca Lí Tư không muốn dây dưa nên đã nhận lấy. Mang theo A Ngốc tiến vào thành Phi Tư. Chổ này đã cách xa khu cực bắc, mặc dù là buổi tối, nhưng cũng ấm hơn nhiều so với thành Ni Nặc.

A Ngốc duỗi lưng, hôm nay bị thương tinh thần nó đến bây giờ cũng chưa có hoàn toàn khôi phục, còn cảm thấy rất mệt mỏi, bất luận ngâm xướng chú ngữ thế nào, hỏa cầu cũng không xuất hiện. "Sư phụ, chúng ta bây giờ đi đâu?"

Ca Lí Tư trả lời: "Tìm một chỗ nghỉ ngơi một đêm, ngày mai đi xe ngựa về chổ ta ở. Ân? Đã nói với ngươi, không nên hỏi nhiều?"

A Ngốc yên lặng không nói gì. Sau khi tỉnh lại, nó cảm thấy đầu óc hình như lại sáng suốt hơn một chút, nhớ rõ ràng hết thảy việc phát sinh lúc trước, Ca Lí Tư vẫn bên cạnh chăm sóc, thấy nó tỉnh lại, đôi mày thư thả rất nhiều, nó phát hiện, vị sư phụ này cũng có cảm tình, hình như thân thiết hơn nhiều, nó vì vậy không còn sợ hãi.

Sắc đêm đêm nay rất đẹp, trăng sáng sao thưa, đi ở trên đường cũng không thấy tối, Ca Lí Tư đột nhiên hỏi: "A Ngốc, ban ngày ngươi vì sao dùng hỏa cầu đánh hắc y nhân đó?"

A Ngốc thành thật đáp: "Con cảm thấy người đó là người xấu, người xấu đánh sư phụ, con đương nhiên phải giúp ông. Ông không phải nói qua, hỏa cầu cũng có lực công kích nhất định?"

Ca Lí Tư cười nhạc nói: "Không biết tự lượng sức mình, ngươi tưởng dùng hỏa cầu nhỏ đó là có thể giúp ta sao? Nếu hắc y nhân đó ở trạng thái bình thường, tinh thần lực của ngươi tất nhiên bị hắn đánh tan nát, ngươi cũng biến thành phế nhân, thành si khờ. Đồ khờ, ngươi sau này động thủ nên lượng sức, đối phương công lực rõ ràng cao hơn ngươi mấy bậc, ngươi dùng ma pháp sẽ không tác dụng gì, chỉ chống chết mà thôi."

A Ngốc ngây ngốc gật đầu: "Vâng, nguyên lai ma pháp cũng có hạn chế!"

Nhớ tới hắc y nhân lúc ban ngày, Ca Lí Tư không khỏi lắc đầu nói: "Người hôm nay là người Ám Ma, hơn nữa còn là cao thủ của Ám Ma tộc, bọn họ bẩm sinh có năng lực chống đở ám hệ ma pháp, kể cả hắc viêm của ta cũng vì tính tương khắc nên không có phát huy hết uy lực, người Ám Ma bản tính hung tàn, nếu không phải kiêng kị thân phận hắn, ta đã giết hắn. Ngươi nhớ kỹ, sau này nếu gặp được quái nhân da tay xanh biếc, hai tay dài nhọn thì nên tránh cho xa, hiểu chưa? Aa, ta nói với ngươi cái này làm gì?" Ca Lí Tư cảm thấy có chút đau đầu, ở cùng chổ với tiểu tử ngốc này mấy ngày, chính mình tựa như có chút thay đổi.

A Ngốc rất khoan khoái nói: "Cám ơn sư phụ, con biết rồi, sau này có gặp được người da tay xanh biếc, bàn tay nhọn sắc thì bỏ chạy."

Ca Lí Tư không có ý kiến gì, chỉ vào một lữ điếm phía trước, nói: "chúng ta vào ở đó."

Hai người vừa định đi vào lữ điếm, A Ngốc đột nhiên kêu lên: "Sư phụ, ông xem, người kia thật kỳ quái! sao lại ăn mặc như vậy."

Ca Lí Tư nhìn theo ngón tay A Ngốc chỉ thấy nam tử cao lớn cũng hướng lữ điếm đi tới, nam tử mặc một bộ trườnng bào trắng, trước ngực có một phù hiệu lục giác màu vàng, tóc vàng dài phủ vai, toàn thân ẩn lộ một cổ khí Thần Thánh. Lão không khỏi run sợ trong lòng, nam tử này đúng là Thần Thánh giáo đình tăng lữ, mà tăng lữ cũng đang là chính khách tinh của lão. Ca Lí Tư tu luyện ma pháp ám hệ chính là để phù trợ hỏa hệ, mà quang minh ma pháp của các tăng lữ vì được giáo đình cao cấp tế tự chúc phúc, trong đó ẩn chứa khí tức thần thánh rất mạnh, cho nên bọn họ là những người Ca Lí Tư rất không muốn gặp.

Tăng lữ kia lúc này đi tới trước mặt bọn họ, hắn gật đầu nhìn A Ngốc, lại nhìn nhìn Ca Lí Tư, mĩm cười thiện ý, thong thả gật đầu, đi vào lữ điếm.

A Ngốc hỏi: "Sư phụ, hắn nhìn chúng ta cười, nụ cười của hắn rất ôn hòa. Hắn vì sao lại cười?"

Mặc dù chỉ lướt qua, nhưng hơi thở Thần Thánh phát ra trên người tăng lữ cũng làm Ca Lí Tư cảm thấy không thoải mái, hừ, nói: "Tên kia là Thần Thánh giáo đình tăng lữ, phải là cấp thấp hoặc là trung cấp đích tế tự, đi mau, ngươi không đói sao?"

"Đói, con đói quá! sư phụ, hôm nay chúng ta ăn cái gì?"

"Ăn cái gì? Để ta nghĩ coi ……" vài ngày trên thuyền khiến Ca Lí Tư ăn không ngon ngũ cũng không yên giấc, quả thật cần phải bổ sung thể lực một chút. Nhưng lão cũng không có phát giác, thái độ A Ngốc đối với lão hình như phóng túng hơn nhiều.

Sau khi ăn xong, Ca Lí Tư cùng A Ngốc về lại phòng ngủ một giấc ngon lành.

Sáng sớm ngày thứ hai, Ca Lí Tư cảm thấy khôi phục lại nhiều, mà tinh thần A Ngốc cũng tốt hơn không ít, tựa như tinh thần bị thương ngày hôm qua đã khang phục. Khả năng khôi phục sức lực của đứa bé đúng là mạnh!

Ca Lí Tư mở cửa phòng, gọi người hầu tới, ném cho hắn một đồng tiền bạc, kêu hắn đi mướn một cổ xe ngựa.

"Sư phụ, chúng ta thật sự ngồi xe ngựa?"

Ca Lí Tư nhíu mày: "Ngươi sao hỏi nhiều chuyện, im lặng chút. Hãy đọc thuộc chú ngữ."

"Vâng." A Ngốc đáp lời, ngồi xuống một bên cố nhớ lại hỏa diễm thuật chú ngữ Ca Lí Tư vừa mới dạy cho nó, hỏa diễm thuật và hỏa cầu thuật có chút khác biệt, lực công kích của hỏa cầu thuật mặc dù mạnh một chút, nhưng chỉ công kích một diện tích rất nhỏ, lực công kích của hỏa diễm thuật mặc dù hơi yếu hơn, chú ngữ ngâm xướng cũng tương đối dài hơn, nhưng diện tích công kích lại lớn hơn rất nhiều.

"Hởi các phần tử lửa tràn ngập trong thiên địa! Hãy ban cho ta lực lượng thiêu đốt của các ngươi, lấy tên ta, cho ta mượn sức mạnh của các ngươi, xuất hiện, ngọn lửa nóng cháy." Theo chú ngữ ngâm xướng, trên tay A Ngốc xuất hiện một mầm lửa nhỏ, mầm lửa đu đưa nhẹ nhàng, độ ấm chung quanh nhất thời tăng lên không ít.

"Sư phụ, sư phụ, con thành công rồi." A Ngốc hưng phấn kêu lên.

Ca Lí Tư không có tức giận nói: "Có gì để hưng phấn, chỉ là một hỏa hệ ma pháp thuộc loại thấp mà thôi. Không được quên chú ngữ. Hãy đọc thuộc lòng vài lần nữa, trong khi đọc thuộc lòng, không được bỏ xót chữ nào, các ma pháp cấp thấp này, chỉ cần chú ngữ không đúng, tùy lúc có thể gặp trở ngại. Ngươi ma pháp lực còn yếu, nên tập dợt nhiều lần, nếu không lại quên đi."

"Vâng, con biết." A Ngốc như trước siêng năng đọc thuộc lòng ma pháp chú ngữ, một lúc sau, người hầu trở lại, nói cho bọn họ xe ngựa đã chuẩn bị sẵn sàng.

Ngồi trên xe ngựa, A Ngốc còn không dám tin rằng mình cũng có thể ngồi xe ngựa hưởng thụ như thế, cái ghế dày êm diu khiến nó toàn thân thư thản, hưng phấn nhìn đông ngó tây. Ngồi trên xe ngựa, nó tự nhiên lại nhớ tới nha đầu, không biết nha đầu bây giờ thế nào. Lão phụ đó nên đối xữ tốt với nàng.

Trải qua ba ngày hành trình, Ca Lí Tư và A Ngốc rốt cục tiến vào tỉnh Ngõa Lương Hành, dọc theo đường đi, A Ngốc kiến thức được rất nhiều điều chưa thấy qua trước kia, mặc dù Ca Lí Tư không chịu được phần lớn câu nó hỏi, nhưng cũng đều trả lời từng câu.


/88

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status