Bên trong hang động tối om,Dịch Thiên vừa mới bước qua cửa hang liền có một cảm giác cực kỳ lạ,giống như mình vừa đi xuyên qua cái gì đó.Xoay người thử lại vài lần hắn cũng không phát hiện thêm điều gì.Không tìm ra nên cũng không them để ý đến nữa Dịch thiên xoay người bước đi về phía hang động tối đen,men theo vách động,từng bước từng bước tiến tới.
Hang động tối om,ngay cả bàn tay mình Dịch Thiên cũng không nhìn thấy.Trong quảng đường mình đi được không biết bao nhiêu lần Dịch Thiên đã vấp phải đá té nhào ra đất.Nhưng những cú ngã này chẳng thấm vào đâu so với khoảng thời gian trốn chạy dưới vuốt của Hồ Ly ác độc kia.
Đi như vậy chừng 15 phút,Dịch Thiên cuối cùng cũng phát hiện trước mặt mình không xa có ánh sáng.Hắn cực độ kinh hỉ chạy thật nhanh đến nơi có ánh sáng.Trên đường chạy hắn 2-3 lần vấp đá mà té nhào ra nhưng ngay sau đó nhanh chóng đứng dậy chạy tiếp,có lẽ hắn nghĩ trước mặt mình là lối ra,là con đường sống của hắn.
Càng gần nơi phát ra ánh sáng kia Dịch thiên không hiểu sao lại cảm giác được tim mình đập càng lúc càng nhanh,1 cỗ cảm xúc khó tả đang lan dần trong cơ thể,cổ cảm xúc này giống như khi một người xa người yêu lâu lắm mới gặp lại vậy.Thập phần chờ mong,thập phần hồi hộp.
Nơi phát ra ánh sáng càng lúc càng gần trong tầm mắt của Dịch Thiên,đến khi hắn nhìn rõ thì ra nơi phát ra ánh sáng nọ là ở trong 1 cái hang đá.Có vẻ hơi thất vọng vì đây không phải là đường thoát nhưng hắn cũng không tránh khỏi tò mò về thứ phát ra ánh sáng kia,đồng thời trái tim cũng như lí trí Dịch Thiên đang hối thúc hắn mau chóng tiến vào trong.
Bước vào trong hang phát ra ánh sáng kia.Ngay lập tức 1 cảnh xuất hiện làm cho Dịch Thiên mở to 2 mắt hết cỡ để nhìn,sự kinh ngạc dần chiếm hữu cơ thể.
Trước mắt Dịch Thiên,xung quanh trống trơn không có thứ gì ngoài đất và đá,thế nhưng ngay tại trung tâm cảu thach động này chỉ có duy nhất một tảng đá lớn nhất cả động,tảng đá này cao chừng tới bụng Dịch Thiên nhưng đấy không phát là điểm làm hắn phải mở to mắt đến vậy.
Cắm sâu trong tảng đá là một thanh kiếm hình dáng kì lạ đang tỏa ra 2 màu ánh sáng Hoàng Kim-Hắc Tử, đan xen lẫn nhau chỉ thấy lấy thân kiếm làm trung tâm những luồng khí ánh sáng như những đám mây đang lượn lờ trôi trung quanh.
Thanh kiếm này cực kì khác so với những cây kiếm bình thường khác.Chui kiếm như được làm từ mọi loại ngọc thạch thạch trong suốt có thể nhìn xuyên qua thế nhưng ẩn chứa trong đó lại là 2 luồn ánh sáng Tử-Kim đang uốn mình di chuyển xung quanh như cá bơi trong nước vậy rất uyển chuyển rất mềm mại.Tạo cảm giác Trong nhu có cương trong cương có nhu,cương nhu hợp nhất cực kì chắc chắn và bền bỉ.
Xuống dưới chút nữa là cáng kiếm,cáng kiếm này hình dáng đúng là không có bất cứ cây kiếm nào giống được.Chỉ thấy 2 bên cáng kiếm chính là một đôi cánh,một đôi cánh đang vương dài hết cỡ như có thể bay bất cứ lúc nào,một cảm giác ngạo nghễ của bật đế vương được toát ra từ đôi cánh này.Chỉ có điều lạ là đôi cánh này không cùng chung một màu sắc,nếu nói cánh bên trái có màu tím ẩn trong đó tử sắc năng lượng thì cánh bên phải lại có màu hoàng kim.
Ngay tại giữa cánh là 3 viên ngọc 7 màu được xếp thành 3 góc một hình tam giác đều phát ra quang mang 7 sắc trong suốt.Ba viên ngọc này vô cùng chắc,nó dính chặt vào thanh kiếm như là thứ không thể tách rời được vậy!
Thân kiếm tạo cho người ta cảm giác chắc chắn,sắc bén,ẩn chứa là sự bá đạo cùng một khí thế vương giả đỉnh cấp mới có được.Thân kiếm tuy một nữa đã gắm sâu vào trong tảng đá nhưng nó vẫn toát ra được sức mạnh ẩn tang,có một điều lạ là màu sắc của thân cây kiếm này có màu tử kim ẩn chứa trong thân kiếm có thể nhìn thấy rõ như 2 con giao long đang uốn mình bay lượn…..
Thất thần cả buổi trời,miệng mở to cũng cảm thấy mỏi,Dịch Thiên dần hồi tỉnh tinh thần,điều đầu tiên hắn làm đó chính là lấy 2 bàn tay dụi dụi con mắt,hắn cứ nghĩ mình đói quá nên nhìn lầm.Chỉ tiếc là toàn bộ cảnh tượng trước mặt Dịch thiên đều là sự thật.
Bước từng bước tiến đến,trông Dịch Thiên lúc này có vẻ như cơ thể hắn không còn do hắn điều khiển nữa rồi! Con tim đập càng ngày càng nhanh theo từng bước chân,hắn cảm giác được cây kiếm trước mặt mình tạo cho hắn cảm giác rất thân quen.
Chậm rãi nắm lấy chui kiếm một cỗ cảm giác mát lạnh cùng kì dị không biết tên bắt đầu lan ra trong cơ thể Dịch thiên ngay sau đó chỉ thấy cả cây kiếm phát sáng 2 màu hắc tư-Hoàng Kim càng ngày càng mạnh.
“thình…thịch…” Âm thanh trầm đục vang lên ngay sau đó trên thân kiếm bắt đầu xuất hiện 2 chữ màu tử kim “ Thiên-Ma”. 2 chữ này giống như đã được khắc sẵn vào trên thân kiếm vậy nhưng trước đó Dịch Thiên không hề nhìn thấy chỉ khi hắn cầm vào mới thật sự làm 2 chữ này xuất hiện.Ngay sau đó ảo ảnh 2 con thiên long hoàng kim và Hắc từ bắt đầu ảo hóa ra bay xung quanh Dịch Thiên.Mứt mở to hết cỡ cảnh tượng quá hoành tráng…….
Hang động tối om,ngay cả bàn tay mình Dịch Thiên cũng không nhìn thấy.Trong quảng đường mình đi được không biết bao nhiêu lần Dịch Thiên đã vấp phải đá té nhào ra đất.Nhưng những cú ngã này chẳng thấm vào đâu so với khoảng thời gian trốn chạy dưới vuốt của Hồ Ly ác độc kia.
Đi như vậy chừng 15 phút,Dịch Thiên cuối cùng cũng phát hiện trước mặt mình không xa có ánh sáng.Hắn cực độ kinh hỉ chạy thật nhanh đến nơi có ánh sáng.Trên đường chạy hắn 2-3 lần vấp đá mà té nhào ra nhưng ngay sau đó nhanh chóng đứng dậy chạy tiếp,có lẽ hắn nghĩ trước mặt mình là lối ra,là con đường sống của hắn.
Càng gần nơi phát ra ánh sáng kia Dịch thiên không hiểu sao lại cảm giác được tim mình đập càng lúc càng nhanh,1 cỗ cảm xúc khó tả đang lan dần trong cơ thể,cổ cảm xúc này giống như khi một người xa người yêu lâu lắm mới gặp lại vậy.Thập phần chờ mong,thập phần hồi hộp.
Nơi phát ra ánh sáng càng lúc càng gần trong tầm mắt của Dịch Thiên,đến khi hắn nhìn rõ thì ra nơi phát ra ánh sáng nọ là ở trong 1 cái hang đá.Có vẻ hơi thất vọng vì đây không phải là đường thoát nhưng hắn cũng không tránh khỏi tò mò về thứ phát ra ánh sáng kia,đồng thời trái tim cũng như lí trí Dịch Thiên đang hối thúc hắn mau chóng tiến vào trong.
Bước vào trong hang phát ra ánh sáng kia.Ngay lập tức 1 cảnh xuất hiện làm cho Dịch Thiên mở to 2 mắt hết cỡ để nhìn,sự kinh ngạc dần chiếm hữu cơ thể.
Trước mắt Dịch Thiên,xung quanh trống trơn không có thứ gì ngoài đất và đá,thế nhưng ngay tại trung tâm cảu thach động này chỉ có duy nhất một tảng đá lớn nhất cả động,tảng đá này cao chừng tới bụng Dịch Thiên nhưng đấy không phát là điểm làm hắn phải mở to mắt đến vậy.
Cắm sâu trong tảng đá là một thanh kiếm hình dáng kì lạ đang tỏa ra 2 màu ánh sáng Hoàng Kim-Hắc Tử, đan xen lẫn nhau chỉ thấy lấy thân kiếm làm trung tâm những luồng khí ánh sáng như những đám mây đang lượn lờ trôi trung quanh.
Thanh kiếm này cực kì khác so với những cây kiếm bình thường khác.Chui kiếm như được làm từ mọi loại ngọc thạch thạch trong suốt có thể nhìn xuyên qua thế nhưng ẩn chứa trong đó lại là 2 luồn ánh sáng Tử-Kim đang uốn mình di chuyển xung quanh như cá bơi trong nước vậy rất uyển chuyển rất mềm mại.Tạo cảm giác Trong nhu có cương trong cương có nhu,cương nhu hợp nhất cực kì chắc chắn và bền bỉ.
Xuống dưới chút nữa là cáng kiếm,cáng kiếm này hình dáng đúng là không có bất cứ cây kiếm nào giống được.Chỉ thấy 2 bên cáng kiếm chính là một đôi cánh,một đôi cánh đang vương dài hết cỡ như có thể bay bất cứ lúc nào,một cảm giác ngạo nghễ của bật đế vương được toát ra từ đôi cánh này.Chỉ có điều lạ là đôi cánh này không cùng chung một màu sắc,nếu nói cánh bên trái có màu tím ẩn trong đó tử sắc năng lượng thì cánh bên phải lại có màu hoàng kim.
Ngay tại giữa cánh là 3 viên ngọc 7 màu được xếp thành 3 góc một hình tam giác đều phát ra quang mang 7 sắc trong suốt.Ba viên ngọc này vô cùng chắc,nó dính chặt vào thanh kiếm như là thứ không thể tách rời được vậy!
Thân kiếm tạo cho người ta cảm giác chắc chắn,sắc bén,ẩn chứa là sự bá đạo cùng một khí thế vương giả đỉnh cấp mới có được.Thân kiếm tuy một nữa đã gắm sâu vào trong tảng đá nhưng nó vẫn toát ra được sức mạnh ẩn tang,có một điều lạ là màu sắc của thân cây kiếm này có màu tử kim ẩn chứa trong thân kiếm có thể nhìn thấy rõ như 2 con giao long đang uốn mình bay lượn…..
Thất thần cả buổi trời,miệng mở to cũng cảm thấy mỏi,Dịch Thiên dần hồi tỉnh tinh thần,điều đầu tiên hắn làm đó chính là lấy 2 bàn tay dụi dụi con mắt,hắn cứ nghĩ mình đói quá nên nhìn lầm.Chỉ tiếc là toàn bộ cảnh tượng trước mặt Dịch thiên đều là sự thật.
Bước từng bước tiến đến,trông Dịch Thiên lúc này có vẻ như cơ thể hắn không còn do hắn điều khiển nữa rồi! Con tim đập càng ngày càng nhanh theo từng bước chân,hắn cảm giác được cây kiếm trước mặt mình tạo cho hắn cảm giác rất thân quen.
Chậm rãi nắm lấy chui kiếm một cỗ cảm giác mát lạnh cùng kì dị không biết tên bắt đầu lan ra trong cơ thể Dịch thiên ngay sau đó chỉ thấy cả cây kiếm phát sáng 2 màu hắc tư-Hoàng Kim càng ngày càng mạnh.
“thình…thịch…” Âm thanh trầm đục vang lên ngay sau đó trên thân kiếm bắt đầu xuất hiện 2 chữ màu tử kim “ Thiên-Ma”. 2 chữ này giống như đã được khắc sẵn vào trên thân kiếm vậy nhưng trước đó Dịch Thiên không hề nhìn thấy chỉ khi hắn cầm vào mới thật sự làm 2 chữ này xuất hiện.Ngay sau đó ảo ảnh 2 con thiên long hoàng kim và Hắc từ bắt đầu ảo hóa ra bay xung quanh Dịch Thiên.Mứt mở to hết cỡ cảnh tượng quá hoành tráng…….
/123
|