Không biết do hai bóng đen trước mặt cố ý đi chậm lại hay là Dịch Thiên quá nhanh mà chỉ biết hắn bám theo cỡ gần mười phút là đã bắt kịp bọn họ,cứ kiên trì bám đuổi ,ba bóng đen một trước một sau phi thân ra khỏi Thăng Long thành.
Quả thực phải nói thân pháp của những người này rất giỏi họ thoát khỏi sự canh phòng cẩn mật của Thăng Long thành để ra ngoài mà không một tên lính nào hay biết.
“Vút...”
Bóng đen phía trước đáp xuống một bãi đất trống cách Thăng Long thành cũng tương đối xa,ít nhất nếu ở đây có giao chiến thì người trong Thăng Long thành cũng không biết được.Ngay lập tức sau đó hai bóng đen đằng sau nãy giờ vẫn bám theo cũng đáp xuống cách bóng đen phía trước chừng 30 bước chân.
Nhìn kĩ bóng đen phía trước kia thân mặc một bộ đồ đen,mũ gắn liền với áo trùm kín đầu,không rõ đây là nam hay nữ,người này xoay lưng về phía hai bóng đên kia.
Hai bóng đen kia không ai xa lạ chính là hai người đã gặp Dịch Thiên tại Cúc Quan lâu Lục Thanh và Mộc Uyển.Một giọng nói nam nhân khàn khàn từ bên trong chiếc áo đen kia vang ra:
- hai người các ngươi là ai tại sao cứ bám theo ta?
Vị cô nương Mộc Uyển kia nhếp mếp cười đáp:
- Người của Ma Tông các ngươi sao không ở tại Hắc Vực mà lại đến những nơi thế này?
Có vẻ kinh ngạc vì lời nói này,vị áo bào đen kia xoay người lại lấy tay mở mũ đội trên đầu xuống,chỉ thấy hắn có một khuôn mặt vô cùng kinh dị,da trắng không có chút máu,tóc đỏ hoe,hai mắt đỏ máu.Hắn ta cười nói:
- Kẻ có thể mới nhìn thấy ta mà có thẻ nhận ra ta là người của ma môn thi cũng chỉ có bọn Ngũ Hành mà thôi, xem ra ngươi cũng là một tên trong số chúng?
Mộc Uyển gật đầu sau đó nói: - Nói đi mục đích các ngươi rời Hắc Vực lần này là gì?
“Ha....ha...” Gã áo bào đen bỗng cười to sau đó đáp:
- vây ta hỏi người tại sao bọn ngũ hành các ngươi khong yên phận sống trên núi đi sao lần này suất sơn vậy?
Hừm...Không trả lời Mộc Uyển chỉ hừ một tiếng.Tên áo bào đen kia nói tiếp:
- Không ngờ mới vừa ra khỏi hắc vực lại gặp hai tên của Ngũ Hành các ngươi thật là thú vị quá đi a.Ha ha,Từ trước đến nay bên Ma môn và Ngũ Hành môn luôn có một thông lệ cứ hễ thấy nhau là quyết phải tiêu diệt nhau cho bằng được.Xem ra mạng sống của hai người các ngươi phải bỏ lại đây rồi a.
Giọng nói của tên áo bào đen mang theo sát ý điên cuồng.Mộc Uyển và Lục Thanh nhìn nhau,hai người đều sẵn sàng giao chiến bất cứ lúc nào.
Ở trên một cành cây cách đó không xa Dịch Thiên hoàn toàn nghe được cuộc đối thoại giữa hai bên,hắn thực sự rất ngạc nhiên,có hai điều làm hắn ngạc nhiên nhất chính là việc hắn biết được “ Ma Tông” là những người tu luyện Ma đạo.Thứ hai là ahwns biết được hai người Mộc Uyển chính là người của Ngũ Hành Môn. Không suy nghĩ lung tung nữa hắn chăm chú theo dõi tình hình.
Hai người Mộc Uyển và Lục thanh bắt đầu thủ thê,Lục Thanh lấy từ trong giới chỉ ra một chiếc bao tay mầu xanh lục có thêu hoa văng của cây cỏ,Mộc Uyển cũng rút trong giới chỉ của mình ra một cây trượng cao đến đầu nàng hiển nhiên điều này chứng minh nàng chính là một pháp sư.
Khà...khà...dở điệu cười kinh tởm tên áo bào den cởi chiếc áo bào đen khoác trên người để lộ phần thân trên không mặc áo và điều làm người khác thấy kinh ngạc hơn da hắn trắng như tuyết,nhợt nhạt không chút huyết.”Ha” hắn ta băt đầu vận lực từ hai tay cơ bắp kia bắt đầu một tầng huyết vụ bắt đầu bao phủ,dần dần tầng huyets vụ này tụ lại hoàn chính trông nó đỏ như máu và vô cùng đáng sợ.
Khi thấy tầng huyết vụ này Lục Thanh bỗng nheo mắt lại chàng nói với Mộc uyển ở bên cạnh:
- Tỷ tỷ đệ từng đọc một số quyển sách nói về Ma môn trong đó trong Ngũ đại Ma Môn có một tông môn gọi là Huyết Ma Tông,đây là tông môn vô cùng đáng sợ họ dùng máu để tu luyện đặc trưng của họ chính là tầng huyết vị này.
Sắc mặt Mộc Uyển có chút đanh lạ nàng đáp:
- Sư đệ ý đệ tên này chính là người của Huyết Ma tông? Vậy chúng ta đối phó với hắn bằng cách nào?
Lục Thanh lắc đầu trả lời:
- Cái này thì đệ không biết! Tỷ Tỷ à xem ra lần này chúng ta phải dùng hết những gì chúng ta đã học được mà thôi.
Mộc Uyển thở dài một hơi ánh mắt đầy chiến ý nhìn chằm chằm vào tên huyết tông trước mặt.
“ lên ”.
Quả thực phải nói thân pháp của những người này rất giỏi họ thoát khỏi sự canh phòng cẩn mật của Thăng Long thành để ra ngoài mà không một tên lính nào hay biết.
“Vút...”
Bóng đen phía trước đáp xuống một bãi đất trống cách Thăng Long thành cũng tương đối xa,ít nhất nếu ở đây có giao chiến thì người trong Thăng Long thành cũng không biết được.Ngay lập tức sau đó hai bóng đen đằng sau nãy giờ vẫn bám theo cũng đáp xuống cách bóng đen phía trước chừng 30 bước chân.
Nhìn kĩ bóng đen phía trước kia thân mặc một bộ đồ đen,mũ gắn liền với áo trùm kín đầu,không rõ đây là nam hay nữ,người này xoay lưng về phía hai bóng đên kia.
Hai bóng đen kia không ai xa lạ chính là hai người đã gặp Dịch Thiên tại Cúc Quan lâu Lục Thanh và Mộc Uyển.Một giọng nói nam nhân khàn khàn từ bên trong chiếc áo đen kia vang ra:
- hai người các ngươi là ai tại sao cứ bám theo ta?
Vị cô nương Mộc Uyển kia nhếp mếp cười đáp:
- Người của Ma Tông các ngươi sao không ở tại Hắc Vực mà lại đến những nơi thế này?
Có vẻ kinh ngạc vì lời nói này,vị áo bào đen kia xoay người lại lấy tay mở mũ đội trên đầu xuống,chỉ thấy hắn có một khuôn mặt vô cùng kinh dị,da trắng không có chút máu,tóc đỏ hoe,hai mắt đỏ máu.Hắn ta cười nói:
- Kẻ có thể mới nhìn thấy ta mà có thẻ nhận ra ta là người của ma môn thi cũng chỉ có bọn Ngũ Hành mà thôi, xem ra ngươi cũng là một tên trong số chúng?
Mộc Uyển gật đầu sau đó nói: - Nói đi mục đích các ngươi rời Hắc Vực lần này là gì?
“Ha....ha...” Gã áo bào đen bỗng cười to sau đó đáp:
- vây ta hỏi người tại sao bọn ngũ hành các ngươi khong yên phận sống trên núi đi sao lần này suất sơn vậy?
Hừm...Không trả lời Mộc Uyển chỉ hừ một tiếng.Tên áo bào đen kia nói tiếp:
- Không ngờ mới vừa ra khỏi hắc vực lại gặp hai tên của Ngũ Hành các ngươi thật là thú vị quá đi a.Ha ha,Từ trước đến nay bên Ma môn và Ngũ Hành môn luôn có một thông lệ cứ hễ thấy nhau là quyết phải tiêu diệt nhau cho bằng được.Xem ra mạng sống của hai người các ngươi phải bỏ lại đây rồi a.
Giọng nói của tên áo bào đen mang theo sát ý điên cuồng.Mộc Uyển và Lục Thanh nhìn nhau,hai người đều sẵn sàng giao chiến bất cứ lúc nào.
Ở trên một cành cây cách đó không xa Dịch Thiên hoàn toàn nghe được cuộc đối thoại giữa hai bên,hắn thực sự rất ngạc nhiên,có hai điều làm hắn ngạc nhiên nhất chính là việc hắn biết được “ Ma Tông” là những người tu luyện Ma đạo.Thứ hai là ahwns biết được hai người Mộc Uyển chính là người của Ngũ Hành Môn. Không suy nghĩ lung tung nữa hắn chăm chú theo dõi tình hình.
Hai người Mộc Uyển và Lục thanh bắt đầu thủ thê,Lục Thanh lấy từ trong giới chỉ ra một chiếc bao tay mầu xanh lục có thêu hoa văng của cây cỏ,Mộc Uyển cũng rút trong giới chỉ của mình ra một cây trượng cao đến đầu nàng hiển nhiên điều này chứng minh nàng chính là một pháp sư.
Khà...khà...dở điệu cười kinh tởm tên áo bào den cởi chiếc áo bào đen khoác trên người để lộ phần thân trên không mặc áo và điều làm người khác thấy kinh ngạc hơn da hắn trắng như tuyết,nhợt nhạt không chút huyết.”Ha” hắn ta băt đầu vận lực từ hai tay cơ bắp kia bắt đầu một tầng huyết vụ bắt đầu bao phủ,dần dần tầng huyets vụ này tụ lại hoàn chính trông nó đỏ như máu và vô cùng đáng sợ.
Khi thấy tầng huyết vụ này Lục Thanh bỗng nheo mắt lại chàng nói với Mộc uyển ở bên cạnh:
- Tỷ tỷ đệ từng đọc một số quyển sách nói về Ma môn trong đó trong Ngũ đại Ma Môn có một tông môn gọi là Huyết Ma Tông,đây là tông môn vô cùng đáng sợ họ dùng máu để tu luyện đặc trưng của họ chính là tầng huyết vị này.
Sắc mặt Mộc Uyển có chút đanh lạ nàng đáp:
- Sư đệ ý đệ tên này chính là người của Huyết Ma tông? Vậy chúng ta đối phó với hắn bằng cách nào?
Lục Thanh lắc đầu trả lời:
- Cái này thì đệ không biết! Tỷ Tỷ à xem ra lần này chúng ta phải dùng hết những gì chúng ta đã học được mà thôi.
Mộc Uyển thở dài một hơi ánh mắt đầy chiến ý nhìn chằm chằm vào tên huyết tông trước mặt.
“ lên ”.
/123
|