Không thể sử dụng ngón tay để thao tác trên điện thoại, Vân vẫn có thể sử dụng giọng nói để ra lệnh cho Red Witch kích hoạt. Nhưng việc không thể tự sử dụng nguồn Ma lực trong người lại là khuyết điểm chí mạng. Phần mềm Red Magik được lập trình có thể giúp cô tổ hợp nguồn Ma lực trong cơ thể trở thành phép thuật, nhưng để đưa phép thuật đó ra ngoài và chỉ hướng cho chúng tìm tới mục tiêu lại cần chính Vân xử lý.
Không thể tự vận dụng Ma lực, nhưng Elena đã tìm ra cho Vân 1 giải pháp: sử dụng các động tác của cơ thể để điều hướng phép thuật.
Cũng thật trùng hợp khi việc sử dụng vũ đạo để điều khiển ma pháp lại là thương hiệu của Tiên tộc Ocelette, mà Elena lại chính là Ma thuật sư hùng mạnh nhất.
Vũ điệu phù thủy của Hồng Vân dần được hình thành từ đó, tuy không hoàn toàn tương đồng với vũ điệu phù thủy của Người Bướm, nhưng vẫn dựa trên những nguyên lí cơ bản và sự tâm huyết sửa đổi và truyền dạy của Elena.
Nếu không thể cử động cơ thể, những phép thuật mà Vân có thể sử dụng với Red Witch thực sự rất hạn chế và đơn giản, tỉ dụ như dùng Ma lực kéo chiếc điện thoại từ xa về, bùng nổ năng lượng ra xung quanh, đại loại vậy.
1 cú bùng nổ sức mạnh, Vân sẽ để dành tới thời điểm thích hợp nhất, và cô tin Văn cũng đang suy nghĩ những phương án tương tự trong tình huống toàn thân bất động này.
Vân nhìn về phía Văn. Nếu Đường Thái Nguyên chỉ thực sự muốn thử thách bọn họ, việc thoải mái trao đổi và bàn luận kế sách có lẽ khả thi, nhưng Vân không muốn oang oang nói cho đối phương biết bọn họ đang tính toán điều gì. Đây là thói quen được hun đúc từ nhiều năm phiêu bạt. Thay vào đó, cô bắt đầu suy nghĩ xem cũng giống như mình, Vương Thành Văn có thủ đoạn gì có thể sử dụng.
Thực lực của Vương Thành Văn, tuy nói luôn gây cho người khác sự bất ngờ, chung quy vẫn dựa trên nền tảng những gì hắn được học trong trường. Tất cả các môn học tên này đều tham dự, và học vô cùng nghiêm túc. Vì vậy Vân điểm qua 1 lượt những kĩ năng mà hắn có thể sử dụng, và lập tức nghĩ tới Âm Ba Công.
Hẳn là cũng như cô, hắn cũng đang chờ đợi cô hiểu ý hắn và sẵn sàng hành động.
- Anh Phong! Thần Phong Thịnh Yến!
Tương tự như cách Vân hiểu rõ về năng lực của Văn, những bức họa của Thanh Phong cũng thường xuyên được cô cập nhật và tìm hiểu. Những bức họa mới có thể là con dao 2 lưỡi cho cả đồng minh và đối thủ, nhưng những bức họa cũ thì cô luôn ưu tiên nắm rõ, sẽ bớt đi phần nào yếu tố rủi ro.
Mặc dù khi vẽ lại những bức họa cũ, Thanh Phong có vẻ không mấy hứng thú như lúc sáng tạo cái mới, nhưng hắn cũng không vì thế mà phản đối khi được yêu cầu.
Trong tình cảnh cả 3 đều bị trói buộc chân tay không cách nào cử động, Nguyễn Thanh Phong lại là kẻ đầu tiên khiến cho Đường Thái Nguyên sửng sốt kinh hoàng.
Chỉ cần cầm cây bút trên tay, không cần đưa nét, không cần phác họa, cứ như từ trong tâm trí mà kiến tạo nên những luồng gió. Gió từ trong không gian kết giới cuồn cuộn nổi lên từ hư vô, đan xen vào nhau thành 1 mạng lưới dày đặc.
- Tùy Tâm Sở Dục?
Đường Thái Nguyên nghi hoặc quay đầu lại nhìn Nguyễn Bạch, chỉ thấy tên này nhếch mép cười đắc ý.
Gió vẫn cuồn cuộn sinh ra từ xung quanh cây bút của Nguyễn Thanh Phong. Từng luồng gió thét gào giao thoa với những sợi dây quy tắc trong không gian, cộng hưởng tạo nên những thanh âm ghê rợn.
Mỗi khi 1 thanh âm va chạm ấy vang lên, cổ họng Vương Thành Văn lại rung nhẹ 1 cái. Những tiếng rung ấy bắt đầu to dần lên tạo thành 1 tiếng gầm gừ khe khẽ, rồi biến thành 1 tiếng gào hung tợn.
- Gr! Grrr! Grrrahhhhh!!!!!!!!!!!!
Đường Thái Nguyên bất giác cảm thấy nhịp tim của mình như bị xáo trộn cùng những tiếng gầm này, tới mức lão bắt đầu thấy toàn thân run rẩy trong từng đợt âm thanh dội tới.
“Chỉ đơn thuần là Âm Ba Công, sao có thể tạo ra uy áp tới mức này?”, lão kinh ngạc thầm nghĩ. Có 1 thứ sức mạnh nào đó ẩn chứa đằng sau luồng âm thanh này, mờ nhạt tới mức khó có thể nhận ra, lại càng có vẻ như vô tình phát ra và xen lẫn vào, chứ không phải do người sử dụng cố ý.
“Thứ khí lực này thuộc về 1 loài Thượng cổ hung thú mà ngay cả thằng nhóc này cũng không biết là mình sở hữu ư? Cái cảm giác này… không lẽ nào là Long Khí?”
- Graaaaaaarrgggggggggggghhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lần này không chỉ Đường Thái Nguyên cảm thấy tay chân run rẩy theo từng tiếng gầm, mà không gian Định Chế do lão bày ra cũng rúng động theo. Từng sợi quy tắc vốn được kết nối với nhau vô cùng chắc chắn giờ bị đẩy cong ra ngoài, khiến toàn bộ không gian bỗng chốc phồng rộp lên như 1 quả bóng bay sắp nổ.
- Inferno!
Như 1 quả bom chờ đợi tới lúc kích nổ, 1 Trận pháp to lớn màu đỏ rực nổ bung giữa vùng không gian đang căng phồng ấy, như 1 đóa hoa lửa rực rỡ. Đóa hoa ấy nở rộ rất nhanh, rồi cũng đột ngột thu về ngay sau đó, để lại đằng sau 1 khoảnh khắc tĩnh lặng trước khi vụ nổ lớn xuất hiện.
Uỳnhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!!
Kết giới vỡ tan thành trăm ngàn mảnh vụn, kèm với đó là dư chấn khủng khiếp đẩy lùi Đường Thái Nguyên về phía sau.
1 bước!
Chỉ 1 vụ nổ này, đẩy lão lùi lại 1 bước.
Nhưng ngay khi lão còn chưa hết kinh hãi vì 1 bước lùi này, Vương Thành Văn cũng đã bước xong 1 bước tiến.
Hay nói đúng hơn, là 1 bước nhảy dài, mang theo khí thế rực rỡ cuồn cuộn không thể suy chuyển mà lao tới.
“Tiên Nhân Bắc Hà e ngại nhất là gi?”, Nguyễn Bạch đã nói với mấy đứa nhỏ trên đường tới nơi đây “Thể chất! Thể chất! Thuần túy thể chất!”.
Mà thể chất, trùng hợp làm sao Văn lại có rất dư dả.
Võ thuật, Khí công, Luyện thể. Đẩy chúng lên mức độ cao nhất, và bổ trợ cho nhau.
Hoàng Kim Đại Thủ Ấn!
Khí lực thuần túy. Thể chất thuần túy. Uy lực thuần túy. Không có chút nào biến hóa phức tạp, không có lọc lừa gian dối. Vương Thành Văn chỉ sử dụng toàn bộ lực đẩy mà cơ thể hắn có thể sản sinh ra, không thể nào ngăn cản mà đẩy lùi Đường Thái Nguyên lui về phía sau thêm 1 bước nữa.
2 bước!
- Tới vậy là hết rồi!
Đường Thái Nguyên dồn hết Khí lực mà quát lên 1 tiếng. Tiếng quát này đẩy bay Vương Thành Văn về phía sau.1 bước đầu tiên là do bất ngờ, 1 bước thứ 2 là vì chưa kịp ổn định, giờ đây lão nhất quyết sẽ không để 3 đứa nhóc này khiến mình lùi thêm 1 bước nào nữa.
Định Chế lại xuất hiện, nhưng không phải là để phong tỏa đám nhóc, mà lại để quy tắc lên chính bản thân lão, để những quy tắc ấy ngăn cản bản thân không cách nào lùi về phía sau nữa.
Tầng Định Chế này, độ phức tạp của hệ thống quy tắc này, đừng nói là 3 đứa nhỏ, dù có là Sâm La Vạn Tượng của Nguyễn Bạch cũng chưa chắc có thể phá giải.
Gượm đã…
Tên Nguyễn Bạch kia, liệu có truyền thụ lại Sâm La Vạn Tượng cho 3 đứa nhóc này không?
Vrghhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!
Tiếng gió rít ào ạt thổi tới, như 1 cơn bão tố đổ ập lên tấm khiên Định Chế đang che phủ lên người Đường Thái Nguyên. Định Chế của lão sống động và biến hóa không ngừng, thì đàn đàn lũ lũ từng trận gió kéo tới cũng như đều có sinh khí riêng, như quân đoàn của Thần Gió đang lao tới càn quét bất cứ thứ gì trên đường đi.
Định Chế của lão thực sự mạnh mẽ, khiến cho quân đoàn gió kia không cách nào tiến tới, chỉ có thể điên cuồng gào thét lao lên như đoàn cảm tử.
Đường Thái Nguyên còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy 1 bóng ảo đỏ nhảy múa trong vùng trời ngập tràn gió ấy. Ánh đỏ ấy nhảy nhót tới đâu, gió ở đó lại càng điên cuồng và dữ tợn hơn trước.
- Dancing Wind!
Vân mượn những cơn gió của Phong mà lao tới trước. Cô sử dụng nguyên tố Gió của mình để không ngừng bắt kịp với những ngọn gió của Thần Phong Thịnh Yến, và bằng 1 tốc độ thoăn thoắt, mượn những luồng gió cuồng bạo ấy như những lưỡi gươm mà chém lên Định Chế.
Nếu Tiên Thuật của đối phương biến hóa không ngừng khiến cho Văn không thể tìm ra điểm đột phá, cô sẽ dùng tốc độ của mình đánh cho nó lộ ra kẽ hở thì thôi. Cũng bởi vì, hiện nay sở hữu chiêu thức có tính bộc phát mạnh chỉ còn lại Huyết Nguyệt Triều Quyền của hắn.
Keng! Keng!!!! Keng! Keng! Kenggggg!!!!!!
1 chém, 2 chém… 3, 4, 5 chém…
Nhanh hơn! Nhanh hơn nữa!
Vừa phải bắt kịp với những cơn gió khó đoán của Thanh Phong, vừa đua tốc độ với Định Chế của Đường Thái Nguyên, Vân vẫn ép buộc bản thân mình phải tăng tốc.
15 nhát chém trong 1 giây đã là cực hạn của Vũ điệu phù thủy, nhưng đó mới chỉ là nguyên tố Gió. Nếu là cả 6 nguyên tố cùng tham gia, chẳng phải sẽ là 90 nhát sao?
Thứ duy nhất cô cần bây giờ là thật nhiều năng lượng để Red Witch có thể xử lý kịp khối lượng phép thuật này. Vân rút trong túi ra thứ thiết bị có chứa chiếc lông vũ của I’iana. Cô vẫn muốn thử nghiệm thêm lần cuối trước khi dùng nó trong thực chiến, nhưng xem ra đây chính là lần thử nghiệm then chốt rồi.
Dùng thiết bị lấy được ở Sa Li Khan này để thu năng lượng từ chiếc lông vũ kia, và truyền năng lượng ấy cho chiếc điện thoại, xung quanh Vân ngay lập tức xuất hiện vô vàn những quả cầu nguyên tố sặc sỡ các loại màu sắc. Những quả cầu ấy nhảy múa theo điệu nhảy của cô, chém liên tiếp lên bề mặt của Định Chế.
Elemental Dance!
Trong vòng mười mấy giây, hơn 1200 nhát chém! Vân áng chừng như vậy. Chiếc điện thoại đã bắt đầu quá tải. Hệ thống truyền năng lượng cũng đã bắt đầu mất ổn định. Tên Vương Thành Văn kia, đã tìm ra lỗ hổng chưa vậy?
Ngay khi Vân cảm thấy cơ thể mình chậm lại thấy rõ, cũng là lúc cô thấy Văn xuất hiện ngay bên cạnh mình. Hắn lách qua cô mà lao lên phía trước, nắm đấm đã thủ sẵn bên hông.
Một quyền này xuất ra, không chỉ là Định Chế của Đường Thái Nguyên, mà toàn bộ không gian kết giới trong khuôn viên này đều vỡ nát.
Không thể tự vận dụng Ma lực, nhưng Elena đã tìm ra cho Vân 1 giải pháp: sử dụng các động tác của cơ thể để điều hướng phép thuật.
Cũng thật trùng hợp khi việc sử dụng vũ đạo để điều khiển ma pháp lại là thương hiệu của Tiên tộc Ocelette, mà Elena lại chính là Ma thuật sư hùng mạnh nhất.
Vũ điệu phù thủy của Hồng Vân dần được hình thành từ đó, tuy không hoàn toàn tương đồng với vũ điệu phù thủy của Người Bướm, nhưng vẫn dựa trên những nguyên lí cơ bản và sự tâm huyết sửa đổi và truyền dạy của Elena.
Nếu không thể cử động cơ thể, những phép thuật mà Vân có thể sử dụng với Red Witch thực sự rất hạn chế và đơn giản, tỉ dụ như dùng Ma lực kéo chiếc điện thoại từ xa về, bùng nổ năng lượng ra xung quanh, đại loại vậy.
1 cú bùng nổ sức mạnh, Vân sẽ để dành tới thời điểm thích hợp nhất, và cô tin Văn cũng đang suy nghĩ những phương án tương tự trong tình huống toàn thân bất động này.
Vân nhìn về phía Văn. Nếu Đường Thái Nguyên chỉ thực sự muốn thử thách bọn họ, việc thoải mái trao đổi và bàn luận kế sách có lẽ khả thi, nhưng Vân không muốn oang oang nói cho đối phương biết bọn họ đang tính toán điều gì. Đây là thói quen được hun đúc từ nhiều năm phiêu bạt. Thay vào đó, cô bắt đầu suy nghĩ xem cũng giống như mình, Vương Thành Văn có thủ đoạn gì có thể sử dụng.
Thực lực của Vương Thành Văn, tuy nói luôn gây cho người khác sự bất ngờ, chung quy vẫn dựa trên nền tảng những gì hắn được học trong trường. Tất cả các môn học tên này đều tham dự, và học vô cùng nghiêm túc. Vì vậy Vân điểm qua 1 lượt những kĩ năng mà hắn có thể sử dụng, và lập tức nghĩ tới Âm Ba Công.
Hẳn là cũng như cô, hắn cũng đang chờ đợi cô hiểu ý hắn và sẵn sàng hành động.
- Anh Phong! Thần Phong Thịnh Yến!
Tương tự như cách Vân hiểu rõ về năng lực của Văn, những bức họa của Thanh Phong cũng thường xuyên được cô cập nhật và tìm hiểu. Những bức họa mới có thể là con dao 2 lưỡi cho cả đồng minh và đối thủ, nhưng những bức họa cũ thì cô luôn ưu tiên nắm rõ, sẽ bớt đi phần nào yếu tố rủi ro.
Mặc dù khi vẽ lại những bức họa cũ, Thanh Phong có vẻ không mấy hứng thú như lúc sáng tạo cái mới, nhưng hắn cũng không vì thế mà phản đối khi được yêu cầu.
Trong tình cảnh cả 3 đều bị trói buộc chân tay không cách nào cử động, Nguyễn Thanh Phong lại là kẻ đầu tiên khiến cho Đường Thái Nguyên sửng sốt kinh hoàng.
Chỉ cần cầm cây bút trên tay, không cần đưa nét, không cần phác họa, cứ như từ trong tâm trí mà kiến tạo nên những luồng gió. Gió từ trong không gian kết giới cuồn cuộn nổi lên từ hư vô, đan xen vào nhau thành 1 mạng lưới dày đặc.
- Tùy Tâm Sở Dục?
Đường Thái Nguyên nghi hoặc quay đầu lại nhìn Nguyễn Bạch, chỉ thấy tên này nhếch mép cười đắc ý.
Gió vẫn cuồn cuộn sinh ra từ xung quanh cây bút của Nguyễn Thanh Phong. Từng luồng gió thét gào giao thoa với những sợi dây quy tắc trong không gian, cộng hưởng tạo nên những thanh âm ghê rợn.
Mỗi khi 1 thanh âm va chạm ấy vang lên, cổ họng Vương Thành Văn lại rung nhẹ 1 cái. Những tiếng rung ấy bắt đầu to dần lên tạo thành 1 tiếng gầm gừ khe khẽ, rồi biến thành 1 tiếng gào hung tợn.
- Gr! Grrr! Grrrahhhhh!!!!!!!!!!!!
Đường Thái Nguyên bất giác cảm thấy nhịp tim của mình như bị xáo trộn cùng những tiếng gầm này, tới mức lão bắt đầu thấy toàn thân run rẩy trong từng đợt âm thanh dội tới.
“Chỉ đơn thuần là Âm Ba Công, sao có thể tạo ra uy áp tới mức này?”, lão kinh ngạc thầm nghĩ. Có 1 thứ sức mạnh nào đó ẩn chứa đằng sau luồng âm thanh này, mờ nhạt tới mức khó có thể nhận ra, lại càng có vẻ như vô tình phát ra và xen lẫn vào, chứ không phải do người sử dụng cố ý.
“Thứ khí lực này thuộc về 1 loài Thượng cổ hung thú mà ngay cả thằng nhóc này cũng không biết là mình sở hữu ư? Cái cảm giác này… không lẽ nào là Long Khí?”
- Graaaaaaarrgggggggggggghhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lần này không chỉ Đường Thái Nguyên cảm thấy tay chân run rẩy theo từng tiếng gầm, mà không gian Định Chế do lão bày ra cũng rúng động theo. Từng sợi quy tắc vốn được kết nối với nhau vô cùng chắc chắn giờ bị đẩy cong ra ngoài, khiến toàn bộ không gian bỗng chốc phồng rộp lên như 1 quả bóng bay sắp nổ.
- Inferno!
Như 1 quả bom chờ đợi tới lúc kích nổ, 1 Trận pháp to lớn màu đỏ rực nổ bung giữa vùng không gian đang căng phồng ấy, như 1 đóa hoa lửa rực rỡ. Đóa hoa ấy nở rộ rất nhanh, rồi cũng đột ngột thu về ngay sau đó, để lại đằng sau 1 khoảnh khắc tĩnh lặng trước khi vụ nổ lớn xuất hiện.
Uỳnhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!!
Kết giới vỡ tan thành trăm ngàn mảnh vụn, kèm với đó là dư chấn khủng khiếp đẩy lùi Đường Thái Nguyên về phía sau.
1 bước!
Chỉ 1 vụ nổ này, đẩy lão lùi lại 1 bước.
Nhưng ngay khi lão còn chưa hết kinh hãi vì 1 bước lùi này, Vương Thành Văn cũng đã bước xong 1 bước tiến.
Hay nói đúng hơn, là 1 bước nhảy dài, mang theo khí thế rực rỡ cuồn cuộn không thể suy chuyển mà lao tới.
“Tiên Nhân Bắc Hà e ngại nhất là gi?”, Nguyễn Bạch đã nói với mấy đứa nhỏ trên đường tới nơi đây “Thể chất! Thể chất! Thuần túy thể chất!”.
Mà thể chất, trùng hợp làm sao Văn lại có rất dư dả.
Võ thuật, Khí công, Luyện thể. Đẩy chúng lên mức độ cao nhất, và bổ trợ cho nhau.
Hoàng Kim Đại Thủ Ấn!
Khí lực thuần túy. Thể chất thuần túy. Uy lực thuần túy. Không có chút nào biến hóa phức tạp, không có lọc lừa gian dối. Vương Thành Văn chỉ sử dụng toàn bộ lực đẩy mà cơ thể hắn có thể sản sinh ra, không thể nào ngăn cản mà đẩy lùi Đường Thái Nguyên lui về phía sau thêm 1 bước nữa.
2 bước!
- Tới vậy là hết rồi!
Đường Thái Nguyên dồn hết Khí lực mà quát lên 1 tiếng. Tiếng quát này đẩy bay Vương Thành Văn về phía sau.1 bước đầu tiên là do bất ngờ, 1 bước thứ 2 là vì chưa kịp ổn định, giờ đây lão nhất quyết sẽ không để 3 đứa nhóc này khiến mình lùi thêm 1 bước nào nữa.
Định Chế lại xuất hiện, nhưng không phải là để phong tỏa đám nhóc, mà lại để quy tắc lên chính bản thân lão, để những quy tắc ấy ngăn cản bản thân không cách nào lùi về phía sau nữa.
Tầng Định Chế này, độ phức tạp của hệ thống quy tắc này, đừng nói là 3 đứa nhỏ, dù có là Sâm La Vạn Tượng của Nguyễn Bạch cũng chưa chắc có thể phá giải.
Gượm đã…
Tên Nguyễn Bạch kia, liệu có truyền thụ lại Sâm La Vạn Tượng cho 3 đứa nhóc này không?
Vrghhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!
Tiếng gió rít ào ạt thổi tới, như 1 cơn bão tố đổ ập lên tấm khiên Định Chế đang che phủ lên người Đường Thái Nguyên. Định Chế của lão sống động và biến hóa không ngừng, thì đàn đàn lũ lũ từng trận gió kéo tới cũng như đều có sinh khí riêng, như quân đoàn của Thần Gió đang lao tới càn quét bất cứ thứ gì trên đường đi.
Định Chế của lão thực sự mạnh mẽ, khiến cho quân đoàn gió kia không cách nào tiến tới, chỉ có thể điên cuồng gào thét lao lên như đoàn cảm tử.
Đường Thái Nguyên còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy 1 bóng ảo đỏ nhảy múa trong vùng trời ngập tràn gió ấy. Ánh đỏ ấy nhảy nhót tới đâu, gió ở đó lại càng điên cuồng và dữ tợn hơn trước.
- Dancing Wind!
Vân mượn những cơn gió của Phong mà lao tới trước. Cô sử dụng nguyên tố Gió của mình để không ngừng bắt kịp với những ngọn gió của Thần Phong Thịnh Yến, và bằng 1 tốc độ thoăn thoắt, mượn những luồng gió cuồng bạo ấy như những lưỡi gươm mà chém lên Định Chế.
Nếu Tiên Thuật của đối phương biến hóa không ngừng khiến cho Văn không thể tìm ra điểm đột phá, cô sẽ dùng tốc độ của mình đánh cho nó lộ ra kẽ hở thì thôi. Cũng bởi vì, hiện nay sở hữu chiêu thức có tính bộc phát mạnh chỉ còn lại Huyết Nguyệt Triều Quyền của hắn.
Keng! Keng!!!! Keng! Keng! Kenggggg!!!!!!
1 chém, 2 chém… 3, 4, 5 chém…
Nhanh hơn! Nhanh hơn nữa!
Vừa phải bắt kịp với những cơn gió khó đoán của Thanh Phong, vừa đua tốc độ với Định Chế của Đường Thái Nguyên, Vân vẫn ép buộc bản thân mình phải tăng tốc.
15 nhát chém trong 1 giây đã là cực hạn của Vũ điệu phù thủy, nhưng đó mới chỉ là nguyên tố Gió. Nếu là cả 6 nguyên tố cùng tham gia, chẳng phải sẽ là 90 nhát sao?
Thứ duy nhất cô cần bây giờ là thật nhiều năng lượng để Red Witch có thể xử lý kịp khối lượng phép thuật này. Vân rút trong túi ra thứ thiết bị có chứa chiếc lông vũ của I’iana. Cô vẫn muốn thử nghiệm thêm lần cuối trước khi dùng nó trong thực chiến, nhưng xem ra đây chính là lần thử nghiệm then chốt rồi.
Dùng thiết bị lấy được ở Sa Li Khan này để thu năng lượng từ chiếc lông vũ kia, và truyền năng lượng ấy cho chiếc điện thoại, xung quanh Vân ngay lập tức xuất hiện vô vàn những quả cầu nguyên tố sặc sỡ các loại màu sắc. Những quả cầu ấy nhảy múa theo điệu nhảy của cô, chém liên tiếp lên bề mặt của Định Chế.
Elemental Dance!
Trong vòng mười mấy giây, hơn 1200 nhát chém! Vân áng chừng như vậy. Chiếc điện thoại đã bắt đầu quá tải. Hệ thống truyền năng lượng cũng đã bắt đầu mất ổn định. Tên Vương Thành Văn kia, đã tìm ra lỗ hổng chưa vậy?
Ngay khi Vân cảm thấy cơ thể mình chậm lại thấy rõ, cũng là lúc cô thấy Văn xuất hiện ngay bên cạnh mình. Hắn lách qua cô mà lao lên phía trước, nắm đấm đã thủ sẵn bên hông.
Một quyền này xuất ra, không chỉ là Định Chế của Đường Thái Nguyên, mà toàn bộ không gian kết giới trong khuôn viên này đều vỡ nát.
/700
|