Chương này tặng cho bạn lucyphamtohive cảm ơn bạn đã theo dõi truyện của mình.
Chúc các bạn đọc vui và tiếp tục ủng hộ mình.
Yêu mấy bạn
-_+_-_+_+__+_+_+_+_+_+_+_+_+__+_+_
Jelly bắt đầu hoảng loạn
Tại sao??
Mình tập luyện liên tục, không ngừng nghỉ từ khi rời căn nhà ấy.
Tại sao mình vẫn không thể thắng cô ta, TẠI SAO??!!!
Không thể nào chấp nhận được. Cô ta không được phép thắng
Cô ta đáng chết
Chính cô ta hại chết anh ấy
Chính ả
Là ả
Giết
Giết
Trả thù
Nợ máu trả bằng máu
Jelly kìm nén nỗi sợ hãi lại, giơ chân lên dẫm xuống chân nó, nhưng nó nhanh chóng rụt chân về lùi lại một khoảng an toàn
Jelly nhếch mép cười, vuốt lại mái tóc rối xù vì hoảng sợ :
- khá lắm, không uổng công là nữ hoàng! Nhưng người ra khỏi căn nhà này, chỉ có một.
Nó nhướng mày nhìn cô ta, Jelly hét lên, đồng thời búng ngón tay :
- VÀ NGƯỜI ĐÓ CHÍNH LÀ TAO!!! CHẾT ĐI!!
Hàng loạt khẩu súng hiện ra
Trên cột, trên tường, thậm chí ngay cả trên đèn trần cũng có.
Wow, con ả chơi bẩn.
Nó tạch lưỡi một cái, nhanh chóng chạy nhanh về phía cây cột trống.
Tiếng súng máy vang lên dồn dập, nó dựa lưng vào cột lén đưa mắt nhìn cô gái điên khùng trước mặt
Tch, làm sao đây?
- để tao nghĩ
Nó đưa tay lên cắn móng tay, tỏ vẻ lo lắng. Mắt nó đảo nhanh xung quanh căn phòng rộng lớn này, đột nhiên mắt nó lia tới chiếc bàn bằng sắt
Nó chợt nghĩ ra một kế hoạch
- okay, chara. Tao có kế hoạch. Nhưng nó không mấy an toàn và tỉ lệ thành công hơi thấp. Mày có muố-
Xì, hỏi ngu. Thử liền
Nó giải thích cho chara một cách nhanh chóng. Chara gật đầu hiểu ý, giành quyền kiểm soát cơ thể :
- cố giữ bình tĩnh đi. Vì sau đây có thể sẽ hơi đau tim
- mau làm lẹ đi. Cây cột sắp sập rồi kìa
Tiếng súng máy vẫn không hề ngừng lại một giây nào, còn Jelly vẫn không ngừng cười
- trời mẹ nó, con ả đéo mệt hay sao mà cười hoài vậy?
- làm lẹ đi. Mày nói lắm quá
- tao làm ngay đây
Chara lấy trong túm ra một túi bột, dùng hết lực tay quăng thẳng lên cao.
Những viên đạn từ súng máy bắn xuyên qua túi bột trắng ấy
Bột tung bay tung tóe, khiến cho toàn bộ căn phòng đều ngập tràn một màu trắng xoá
Jelly nhíu mày, đưa mắt nhìn bốn bề cảnh giác
Chara lộn nhào nhanh chóng tới chiếc bàn sắt ấy, núp đó chờ thời cơ
Jelly không thể nhìn thấy được gì, tức tối chửi rủa :
- mẹ nó, Killer mày có giỏi thì lộ mặt đi.
Chara tạch lưỡi khó chịu, hít một hơi sâu, đứng dậy lao nhanh tới cây cột trước mặt mình mặc cho tứ phương đều là đạn bay. Chara dẫm mạnh lên thân cột, đung hết sức chạy dọc trên đấy.
Gần tới lan can nơi Jelly đứng, Chara nhảy xuống, đáp nhẹ nhàng không một tiếng động
Jelly vẫn chưa chú ý tới chara, nhanh chóng Chara đứng sau lưng cô ta, đưa tay lên vòng qua cổ Jelly siết lại
- hah, mày chắc mày là người ra khỏi đây chứ?
Jelly vùng vẫy dữ dội,
Ả ta không tin
Ả đã lên kế hoạch từ lâu, một kế hoạch hoàn hảo
Tại sao ả vẫn thua?
Không
Ả không muốn chết
Không không
Khôngggg!!!!
Jelly cắn môi, móc trong túi ra một cây dao găm nhỏ, nhanh nhẹn đảo đầu dao lại, cô ta đâm thẳng vào bụng chara
Phập
Chara buông Jelly ra, lùi nhanh về sau, ôm bụng
Chara nghiến răng, còn Jelly thì cười khinh bỉ :
- sao vậy? Không ngờ ư?
Chara nhếch mép nở một nụ cười rạng rỡ, nhún vai hờ hững :
- không hẳn là không ngờ, tao quá rõ mày, Jelly ạ
Jelly trừng mắt nhìn chara. Mặc kệ cơn đau nhói từ bụng, chara rút phăng cây dao găm ra, phóng thẳng về phía Jelly. Cô ta mở to mắt tỏ vẻ không tin được
Ả ta dám rút cây dao ra ư?
Jelly nghiêng đầu né cây dao đang lao thẳng tới, cây dao lại cắm thẳng vào tường một lần nữa, chara nhìn cô ta cười khúc khích :
- Hi hi, sao thế? Có gì mà kinh ngạc? Chưa thấy người nào làm như vậy ư? Giờ thì thấy rồi đấy
Jelly chớp mắt một cái, đột nhiên bóng dáng nhỏ nhắn trước mặt biến mất, cô ta hoang mang, đảo nhanh đôi mắt tìm kiếm bóng hình ấy
- tìm tao?
Một giọng nói vang lên sát tai cô ta, Jelly nghiêng người định phản xạ nhưng....
- chậm quá
Xoẹt
Một thứ chất lỏng nóng ấm bắn phụt lên mặt chara, sắc đỏ nhuộm cả khuôn mặt cô cảm cùng nụ cười gây ám ảnh
Đôi ngươi đỏ tươi nhìn chằm chằm vào con người trước mặt.
Tròng mắt Jelly mở to, thứ nước màu đỏ, nóng ấm ấy trào không ngừng từ cổ cô ta
Lưỡi dao cắt ngang cổ Jelly một cách ngọt ngào, không để lại đau về thể xác khi cắt
Thứ màu đỏ tuyệt đẹp ấy vấy lên tường, lên sàn, lên mặt chara.
Sắc màu tuyệt đẹp, khiến chara như càng hưng phấn hơn.
Ả không tin được
Ả....chết ư?
Tại sao?
Sau bao nhiêu hy sinh mà ả dùng tất cả để đánh đổi
Sau bao nhiêu cố gắng, cùng nỗ lực mà ả trải qua
Tại sao? Ả vẫn không thể là nhânh vật chính của cuộc đời ả
Bất công.
Quá bất công
Ông trời thật độc ác
Jelly nâng miệng lên nhếch mép cười, khoé môi mấp máy vài chữ :
- c...h...ết c..hu...ng v..ớ..i t..ao đ...i...
Chara mở to mắt nhìn Jelly,
Không xong rồi
- chạy đi, cô ta có kíp kích nổ. Cô ta định tự sát để chôn vùi tao đó
-_-_-_-_-_--_-_-__-_-_-_-_--_-__-_-_-_-_-_-
Chúc các bạn đọc vui và tiếp tục ủng hộ mình.
Yêu mấy bạn
-_+_-_+_+__+_+_+_+_+_+_+_+_+__+_+_
Jelly bắt đầu hoảng loạn
Tại sao??
Mình tập luyện liên tục, không ngừng nghỉ từ khi rời căn nhà ấy.
Tại sao mình vẫn không thể thắng cô ta, TẠI SAO??!!!
Không thể nào chấp nhận được. Cô ta không được phép thắng
Cô ta đáng chết
Chính cô ta hại chết anh ấy
Chính ả
Là ả
Giết
Giết
Trả thù
Nợ máu trả bằng máu
Jelly kìm nén nỗi sợ hãi lại, giơ chân lên dẫm xuống chân nó, nhưng nó nhanh chóng rụt chân về lùi lại một khoảng an toàn
Jelly nhếch mép cười, vuốt lại mái tóc rối xù vì hoảng sợ :
- khá lắm, không uổng công là nữ hoàng! Nhưng người ra khỏi căn nhà này, chỉ có một.
Nó nhướng mày nhìn cô ta, Jelly hét lên, đồng thời búng ngón tay :
- VÀ NGƯỜI ĐÓ CHÍNH LÀ TAO!!! CHẾT ĐI!!
Hàng loạt khẩu súng hiện ra
Trên cột, trên tường, thậm chí ngay cả trên đèn trần cũng có.
Wow, con ả chơi bẩn.
Nó tạch lưỡi một cái, nhanh chóng chạy nhanh về phía cây cột trống.
Tiếng súng máy vang lên dồn dập, nó dựa lưng vào cột lén đưa mắt nhìn cô gái điên khùng trước mặt
Tch, làm sao đây?
- để tao nghĩ
Nó đưa tay lên cắn móng tay, tỏ vẻ lo lắng. Mắt nó đảo nhanh xung quanh căn phòng rộng lớn này, đột nhiên mắt nó lia tới chiếc bàn bằng sắt
Nó chợt nghĩ ra một kế hoạch
- okay, chara. Tao có kế hoạch. Nhưng nó không mấy an toàn và tỉ lệ thành công hơi thấp. Mày có muố-
Xì, hỏi ngu. Thử liền
Nó giải thích cho chara một cách nhanh chóng. Chara gật đầu hiểu ý, giành quyền kiểm soát cơ thể :
- cố giữ bình tĩnh đi. Vì sau đây có thể sẽ hơi đau tim
- mau làm lẹ đi. Cây cột sắp sập rồi kìa
Tiếng súng máy vẫn không hề ngừng lại một giây nào, còn Jelly vẫn không ngừng cười
- trời mẹ nó, con ả đéo mệt hay sao mà cười hoài vậy?
- làm lẹ đi. Mày nói lắm quá
- tao làm ngay đây
Chara lấy trong túm ra một túi bột, dùng hết lực tay quăng thẳng lên cao.
Những viên đạn từ súng máy bắn xuyên qua túi bột trắng ấy
Bột tung bay tung tóe, khiến cho toàn bộ căn phòng đều ngập tràn một màu trắng xoá
Jelly nhíu mày, đưa mắt nhìn bốn bề cảnh giác
Chara lộn nhào nhanh chóng tới chiếc bàn sắt ấy, núp đó chờ thời cơ
Jelly không thể nhìn thấy được gì, tức tối chửi rủa :
- mẹ nó, Killer mày có giỏi thì lộ mặt đi.
Chara tạch lưỡi khó chịu, hít một hơi sâu, đứng dậy lao nhanh tới cây cột trước mặt mình mặc cho tứ phương đều là đạn bay. Chara dẫm mạnh lên thân cột, đung hết sức chạy dọc trên đấy.
Gần tới lan can nơi Jelly đứng, Chara nhảy xuống, đáp nhẹ nhàng không một tiếng động
Jelly vẫn chưa chú ý tới chara, nhanh chóng Chara đứng sau lưng cô ta, đưa tay lên vòng qua cổ Jelly siết lại
- hah, mày chắc mày là người ra khỏi đây chứ?
Jelly vùng vẫy dữ dội,
Ả ta không tin
Ả đã lên kế hoạch từ lâu, một kế hoạch hoàn hảo
Tại sao ả vẫn thua?
Không
Ả không muốn chết
Không không
Khôngggg!!!!
Jelly cắn môi, móc trong túi ra một cây dao găm nhỏ, nhanh nhẹn đảo đầu dao lại, cô ta đâm thẳng vào bụng chara
Phập
Chara buông Jelly ra, lùi nhanh về sau, ôm bụng
Chara nghiến răng, còn Jelly thì cười khinh bỉ :
- sao vậy? Không ngờ ư?
Chara nhếch mép nở một nụ cười rạng rỡ, nhún vai hờ hững :
- không hẳn là không ngờ, tao quá rõ mày, Jelly ạ
Jelly trừng mắt nhìn chara. Mặc kệ cơn đau nhói từ bụng, chara rút phăng cây dao găm ra, phóng thẳng về phía Jelly. Cô ta mở to mắt tỏ vẻ không tin được
Ả ta dám rút cây dao ra ư?
Jelly nghiêng đầu né cây dao đang lao thẳng tới, cây dao lại cắm thẳng vào tường một lần nữa, chara nhìn cô ta cười khúc khích :
- Hi hi, sao thế? Có gì mà kinh ngạc? Chưa thấy người nào làm như vậy ư? Giờ thì thấy rồi đấy
Jelly chớp mắt một cái, đột nhiên bóng dáng nhỏ nhắn trước mặt biến mất, cô ta hoang mang, đảo nhanh đôi mắt tìm kiếm bóng hình ấy
- tìm tao?
Một giọng nói vang lên sát tai cô ta, Jelly nghiêng người định phản xạ nhưng....
- chậm quá
Xoẹt
Một thứ chất lỏng nóng ấm bắn phụt lên mặt chara, sắc đỏ nhuộm cả khuôn mặt cô cảm cùng nụ cười gây ám ảnh
Đôi ngươi đỏ tươi nhìn chằm chằm vào con người trước mặt.
Tròng mắt Jelly mở to, thứ nước màu đỏ, nóng ấm ấy trào không ngừng từ cổ cô ta
Lưỡi dao cắt ngang cổ Jelly một cách ngọt ngào, không để lại đau về thể xác khi cắt
Thứ màu đỏ tuyệt đẹp ấy vấy lên tường, lên sàn, lên mặt chara.
Sắc màu tuyệt đẹp, khiến chara như càng hưng phấn hơn.
Ả không tin được
Ả....chết ư?
Tại sao?
Sau bao nhiêu hy sinh mà ả dùng tất cả để đánh đổi
Sau bao nhiêu cố gắng, cùng nỗ lực mà ả trải qua
Tại sao? Ả vẫn không thể là nhânh vật chính của cuộc đời ả
Bất công.
Quá bất công
Ông trời thật độc ác
Jelly nâng miệng lên nhếch mép cười, khoé môi mấp máy vài chữ :
- c...h...ết c..hu...ng v..ớ..i t..ao đ...i...
Chara mở to mắt nhìn Jelly,
Không xong rồi
- chạy đi, cô ta có kíp kích nổ. Cô ta định tự sát để chôn vùi tao đó
-_-_-_-_-_--_-_-__-_-_-_-_--_-__-_-_-_-_-_-
/87
|