“Ngươi vừa rồi mới nói, hắn là ai vậy?”
Khả Nhi nghiêng đầu :”Hắn là Cung ca ca a!”
“Cung Dạ Tuyệt?”
“Thì ra tỷ tỷ cũng biết Cung ca ca a!”
Khoé môi Sở Khuynh Nguyệt giơ lên, lại lần nữa ngẩng đầu, nhìn về phía hắc y nam tử.
Giờ phút này, khoé môi Cung Dạ Tuyệt cũng mỉm cười, đáy mắt, rõ ràng là loé ra vài phần ánh sáng trêu tức.
Thấy Sở Khuynh Nguyệt nhìn về phía hắn, hắn mới giơ ly rượu lên, cách không hướng về phía Sở Khuynh Nguyệt kính rượu, rồi sau đó, uống một hơi cạn sạch…
Ánh mắt đó, động tác kia, làm cho Sở Khuynh Nguyệt thẳng tắp nhíu mày.
Nam nhân này…
Có chút quen thuộc…
Loại cảm giác này…
Chậm đã, ánh mắt kia, cùng với cặp mắt lạnh nhạt trong trí của Sở Khuynh Nguyệt liền xác nhập lại.
Nhất thời, Sở Khuynh Nguyệt mãnh liệt kinh hãi---
Không sai!! Quen thuộc!!! Bởi vì, hắn chính là nam nhân đeo mặt nạ quỷ kia!! Là cái tên nam nhân đeo mặt nạ thích nghe lén!!
Sở Khuynh Nguyệt rủa thầm một tiếng---
KAO*(chữi tục)!! Thực lực của nam nhân kia, rõ ràng là ở trên nàng! Vậy mà cũng bị người người cho là phế vật!
Hiện giờ ở thời đại này, thiên tài cùng phế vật vàng thau lẫn lộn, thật lưu hành??
“Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy? Vì sao giống như nhìn thấy quỷ vậy?” Khả Nhi nhìn Sở Khuynh Nguyệt như vậy, cảm xúc quá mức kịch liệt, nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy… Gặp quỷ…” Sở Khuynh Nguyệt trong mơ hồ trả lời, rồi sau đó không nhìn về phía hắn nữa, hoàn toàn dời đi tầm mắt.
Cung Dạ Tuyệt, nhìn Sở Khuynh Nguyệt phản ứng như vậy, ý cười trên khoé môi, tràn ra dày đặc…
Lại nói về phía khác, Thái tử Da Luật Đình cũng đang nhìn chằm chằm hoàng y nữ tử ngồi ở phía dưới.
Hắn nhận ra nàng!
Chính là tiên tử dưới ánh trăng hắn đã nhìn thấy đêm đó!
Sẽ không lầm, đúng là nàng, là tiên tử dưới ánh trăng khiến hắn tương tư đến nỗi cơm không ăn đêm không ngủ suốt gần một tháng kia!
Đôi mắt thanh lãnh của nàng sẽ không thay đổi, giọng nói cũng sẽ không biến đổi.
Từ lúc nàng lên tiếng kia, Da Luật Đình liền nhận ra nàng.
Khi hắn ở trong đám người nhìn thấy này. Tâm Da Luật Đình, chợt nổi lên rung động từ trước đến nay chưa từng có.
Chính là, tạo hoá trêu người, nàng lại chính là Sở gia đại tiểu thư, Sở gia đại tiểu thư bị hắn chính miệng từ hôn!
Da Luật Đình nắm chặt ly rượu trong tay, giống như muốn đem ly rượu kia bóp nát.
Cắn răng---
Ai con mẹ nó đáng chết ở bên ngoài bịa đặt nói nàng là phế vật?!
Rõ ràng, thực lực của nàng so với hắn còn cao hơn!
Đôi mắt như mắt chim ưng của Da Luật Đình, gắt gao nhìn chằm chằm Sở Khuynh Nguyệt, tựa hồ muốn đem nàng nhìn đến tận xương tuỷ.
Thật lâu sau, hắn mới hoà hoãn lại tâm tình…
Không có việc gì, chỉ cần hắn lại mở miệng với phụ hoàng, phụ hoàng nhất định sẽ một lần nữa đem nàng ban cho hắn!
…
Phía trên đại điện, mọi người tâm tư khác nhau.
Sở Lưu Ly cùng An Tuyết Cầm đều ẩn ý đưa tình nhìn thái tử, thái tử cùng Cung Dạ Tuyệt cũng đều mang tâm tư khác nhau nhìn về phía Sở Khuynh Nguyệt.
Sở Khuynh Nguyệt vì tránh cho xấu hổ, cùng Khả Nhi ở một bên chơi đùa.
Không còn cách nào, khí tràng của nam nhân kia hình như có chút quá cường đại rồi…
Không biết bao lâu, nương theo tiếng cười của Hoàng Đế, bầu không khí xấu hổ này, rốt cục từ từ thư thái lại.
Hoàng Đế cùng Hoàng Hậu sau khi thương nghị, cuối cùng đưa ra quyết định.
Biểu hiện mới vừa rồi của Sở Lưu Ly, thực sự là làm cho bọn họ thất vọng rồi. Nhưng đến cùng, bọn họ vẫn là quyết định, lại cho Sở Lưu Ly một cơ hội.
Nếu như không được, sẽ liền huỷ bỏ ý chỉ ban đầu.
Tuy rằng tiên hoàng đã từng nói qua, nhất định phải để tiểu thư Sở gia làm thái tử phi, nhưng bọn họ nói thế nào cũng không thể hại con trai của chính mình!
“Hoàng Thượng, hôm nay mọi người vất vả lắm mới có thể hội tụ với nhau, sao không tìm chút việc vui? Cứ ngồi như vậy, thật đúng là không có ý nghĩa gì.” Hoàng Hậu quay đầu lại, đề nghị.
Lạc Đế nhíu mày :”Nga? Hoàng Hậu có ý hay gì?”
Khả Nhi nghiêng đầu :”Hắn là Cung ca ca a!”
“Cung Dạ Tuyệt?”
“Thì ra tỷ tỷ cũng biết Cung ca ca a!”
Khoé môi Sở Khuynh Nguyệt giơ lên, lại lần nữa ngẩng đầu, nhìn về phía hắc y nam tử.
Giờ phút này, khoé môi Cung Dạ Tuyệt cũng mỉm cười, đáy mắt, rõ ràng là loé ra vài phần ánh sáng trêu tức.
Thấy Sở Khuynh Nguyệt nhìn về phía hắn, hắn mới giơ ly rượu lên, cách không hướng về phía Sở Khuynh Nguyệt kính rượu, rồi sau đó, uống một hơi cạn sạch…
Ánh mắt đó, động tác kia, làm cho Sở Khuynh Nguyệt thẳng tắp nhíu mày.
Nam nhân này…
Có chút quen thuộc…
Loại cảm giác này…
Chậm đã, ánh mắt kia, cùng với cặp mắt lạnh nhạt trong trí của Sở Khuynh Nguyệt liền xác nhập lại.
Nhất thời, Sở Khuynh Nguyệt mãnh liệt kinh hãi---
Không sai!! Quen thuộc!!! Bởi vì, hắn chính là nam nhân đeo mặt nạ quỷ kia!! Là cái tên nam nhân đeo mặt nạ thích nghe lén!!
Sở Khuynh Nguyệt rủa thầm một tiếng---
KAO*(chữi tục)!! Thực lực của nam nhân kia, rõ ràng là ở trên nàng! Vậy mà cũng bị người người cho là phế vật!
Hiện giờ ở thời đại này, thiên tài cùng phế vật vàng thau lẫn lộn, thật lưu hành??
“Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy? Vì sao giống như nhìn thấy quỷ vậy?” Khả Nhi nhìn Sở Khuynh Nguyệt như vậy, cảm xúc quá mức kịch liệt, nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy… Gặp quỷ…” Sở Khuynh Nguyệt trong mơ hồ trả lời, rồi sau đó không nhìn về phía hắn nữa, hoàn toàn dời đi tầm mắt.
Cung Dạ Tuyệt, nhìn Sở Khuynh Nguyệt phản ứng như vậy, ý cười trên khoé môi, tràn ra dày đặc…
Lại nói về phía khác, Thái tử Da Luật Đình cũng đang nhìn chằm chằm hoàng y nữ tử ngồi ở phía dưới.
Hắn nhận ra nàng!
Chính là tiên tử dưới ánh trăng hắn đã nhìn thấy đêm đó!
Sẽ không lầm, đúng là nàng, là tiên tử dưới ánh trăng khiến hắn tương tư đến nỗi cơm không ăn đêm không ngủ suốt gần một tháng kia!
Đôi mắt thanh lãnh của nàng sẽ không thay đổi, giọng nói cũng sẽ không biến đổi.
Từ lúc nàng lên tiếng kia, Da Luật Đình liền nhận ra nàng.
Khi hắn ở trong đám người nhìn thấy này. Tâm Da Luật Đình, chợt nổi lên rung động từ trước đến nay chưa từng có.
Chính là, tạo hoá trêu người, nàng lại chính là Sở gia đại tiểu thư, Sở gia đại tiểu thư bị hắn chính miệng từ hôn!
Da Luật Đình nắm chặt ly rượu trong tay, giống như muốn đem ly rượu kia bóp nát.
Cắn răng---
Ai con mẹ nó đáng chết ở bên ngoài bịa đặt nói nàng là phế vật?!
Rõ ràng, thực lực của nàng so với hắn còn cao hơn!
Đôi mắt như mắt chim ưng của Da Luật Đình, gắt gao nhìn chằm chằm Sở Khuynh Nguyệt, tựa hồ muốn đem nàng nhìn đến tận xương tuỷ.
Thật lâu sau, hắn mới hoà hoãn lại tâm tình…
Không có việc gì, chỉ cần hắn lại mở miệng với phụ hoàng, phụ hoàng nhất định sẽ một lần nữa đem nàng ban cho hắn!
…
Phía trên đại điện, mọi người tâm tư khác nhau.
Sở Lưu Ly cùng An Tuyết Cầm đều ẩn ý đưa tình nhìn thái tử, thái tử cùng Cung Dạ Tuyệt cũng đều mang tâm tư khác nhau nhìn về phía Sở Khuynh Nguyệt.
Sở Khuynh Nguyệt vì tránh cho xấu hổ, cùng Khả Nhi ở một bên chơi đùa.
Không còn cách nào, khí tràng của nam nhân kia hình như có chút quá cường đại rồi…
Không biết bao lâu, nương theo tiếng cười của Hoàng Đế, bầu không khí xấu hổ này, rốt cục từ từ thư thái lại.
Hoàng Đế cùng Hoàng Hậu sau khi thương nghị, cuối cùng đưa ra quyết định.
Biểu hiện mới vừa rồi của Sở Lưu Ly, thực sự là làm cho bọn họ thất vọng rồi. Nhưng đến cùng, bọn họ vẫn là quyết định, lại cho Sở Lưu Ly một cơ hội.
Nếu như không được, sẽ liền huỷ bỏ ý chỉ ban đầu.
Tuy rằng tiên hoàng đã từng nói qua, nhất định phải để tiểu thư Sở gia làm thái tử phi, nhưng bọn họ nói thế nào cũng không thể hại con trai của chính mình!
“Hoàng Thượng, hôm nay mọi người vất vả lắm mới có thể hội tụ với nhau, sao không tìm chút việc vui? Cứ ngồi như vậy, thật đúng là không có ý nghĩa gì.” Hoàng Hậu quay đầu lại, đề nghị.
Lạc Đế nhíu mày :”Nga? Hoàng Hậu có ý hay gì?”
/116
|