Nhưng mà, dù vậy, hắn cũng vẫn muốn có được nàng!
Nữ tử này, đã thành công khiêu chiến điểm yếu của hắn rồi.
Da Luật Đình hắn chính là đương kim thái tử, có dạng nữ nhân nào mà không thể chiếm được? Mà nữ tử này, lại năm lần bảy lượt không nhìn đến hắn, thậm chí còn hoàn toàn không để hắn vào trong mắt.
Thần sắc Da Luật Đình không ngừng thay đổi, hắn chăm chú nhìn Sở Khuynh Nguyệt, trong mắt ẩn chứa ý tứ gì đó.
Mới vừa rồi bị Da Luật Đình rống lớn một tiếng, mặt Tô Mặc Vũ tràn đầy uỷ khuất :”Đình ca ca, rõ ràng chính là nàng ta quá đáng!”
Sắc mặt Da Luật Đình, quả nhiên từ từ khôi phục lại :”Được rồi, ngươi ngồi xuống trước đã, có chuyện gì, chờ sau khi kết thúc yến hội thì nói tiếp.”
Da Luật Đình khó có lúc ăn nói ôn nhu như vậy, khiến cho Tô Mặc Vũ cuối cùng cũng yên tỉnh lại.
Sở Khuynh Nguyệt cùng Cung Dạ Tuyệt liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người, đồng loạt hiện lên trêu tức.
Da Luật Đình này, cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, hắn bỗng nhiên thay đổi, không phải chứng tỏ sự tình có quỷ quái?
Như vậy, bọn họ liền ngóng mắt chờ đợi, nhìn thử hắn đến cùng là muốn làm cái gì?
Da Luật Đình rót thêm một ly rượu, đi tới trước mặt Sở Khuynh Nguyệt :”Dù sao cũng đã từng quen biết, hơn nữa ngươi còn đã cứu mạng ta, ly rượu này, ta kính ngươi.”
Sở Khuynh Nguyệt nhíu mày, thuận thế đón lấy ly rượu :”Thái tử khách khí rồi!”
Lúc ly rượu nâng đến gần đôi môi đỏ mọng, khoảng khắc kia, dưới đáy mắt nàng, xẹt qua một tia sát ý.
Tốt! Giỏi cho tên Da Luật Đình này, dám ở trong ly rượu của nàng, hạ mị hoan tán*(chắc mọi người đều biết a)! Thực cho rằng nàang không biết gì đi!
Cánh môi đỏ mọng khẽ mở, thời điểm Sở Khuynh Nguyệt sắp uống rượu, đột nhiên ngừng lại, ở một bên lấy qua một ly rượu khác đưa cho Da Luật Đình :”Thái tử điện hạ, ta cũng kính ngươi, kính ngươi đã giải trừ hôn ước giữa chúng ta, như thế mới giúp cho ta tìm được hạnh phúc chân chính thuộc về ta.”
Da Luật Đình ngẩn ra.
Chính trong thời khắc kia, một thứ bột phấn quỷ dị từ trong tay Sở Khuynh Nguyệt bay ra. Rồi sau đó theo không khí phất qua ly rượu kính cho Da Luật Đình.
Ý cười nơi khoé môi Sở Khuynh Nguyệt càng thêm sâu, nàng cầm lấy ly rượu của mình, uống một hơi cạn sạch.
Đến tận lúc này, Dạ Luật Đình mới nở nụ cười, uống hết ly rượu Sở Khuynh Nguyệt đưa cho hắn.
“Khuynh Nguyệt, lát nữa yến hội kết thúc, có thể cùng ta ra ngoài đi dạo được không? Có đôi lời, ta muốn nói riêng với ngươi, yên tâm, ta sẽ không làm gì, dù sao chúng ta cũng từng là bằng hữu.”
Sở Khuynh Nguyệt tiếp tục cười :“Được.”
Trong bụng, cũng ngầm đem Da Luật Đình phỉ nhổ không thôi.
Bạn tốt? Nàng quả thật không nhớ bản thân có một người bạn tốt như vậy!
Bất quá, nếu đã mời nàng nhìn tuồng hay, nàng làm sao có thể không đi được chứ?
Giờ phút này, tâm tình Da Luật Đình cực tốt, chờ đến lúc hắn ngồi lại chỗ của mình, trên mặt còn lộ mấy phần ý cười.
Mà Sở Khuynh Nguyệt cũng chỉ liếc mắt nhìn nhau với Cung Dạ Tuyệt, khoé môi hai người, đều lộ ra độ cong quỷ dị.
….
Cuộc yến hội này rốt cuộc cũng trong sự lo lắng đề phòng của mọi người mà trôi qua. Bất quá, Hoàng đế còn chưa tuyên bố tan yến, mọi người liền thấp thỏm ngồi ở tại chỗ.
Tô Mặc Vũ trừng mắt nhìn Sở Khuiynh Nguyệt cùng Cung Dạ Tuyệt, âm thầm thề, một ngày nào đó, nàng chắc chắn sẽ một lần đòi lại hết sỉ diện.
Thái tử rời đi trước, trước khi đi, cũng mang theo Sở Khuynh Nguyệt đi cung.
Tô Mặc Vũ đã sớm phát hiện thái tử đối với Sở Khuynh Nguyệt có tình cảm khác, thấy hai người cùng lúc rời đi, liền lén lút đi theo ở phía sau.
Lạc Đế tê liệt ngã ngồi ở một bên, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Không biết đã qua bao lâu, bên ngoài, đột nhiên truyền đến từng trận hô hoáng :”Hoàng… Hoàng Thượng, ra… Đã xảy ra chuyện…”
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lạc Đế vốn dĩ đã rất phiền lòng, lúc này lại nhe được có người thở hổn hển hô to, càng mất kiên nhẫn hỏi.
“Ở ngự hoa viên, đã xảy ra chuyện---“
Thấy sắc mặt sốt ruột kia của tiểu thái giá, Lạc Đế cũng chỉ đành đứng dậy đi tìm hiểu sự tình.
“Đến cùng là đã xảy ra chuyện lớn gì, dẫn ta đi nhìn.”
Đi lên, Lạc Đế nghĩ rằng, chuyện này có lẽ là cơ hội giảm bớt bầu không khí áp bách này, liền dẫn theo chúng đại đi tìm hiểu.
Nữ tử này, đã thành công khiêu chiến điểm yếu của hắn rồi.
Da Luật Đình hắn chính là đương kim thái tử, có dạng nữ nhân nào mà không thể chiếm được? Mà nữ tử này, lại năm lần bảy lượt không nhìn đến hắn, thậm chí còn hoàn toàn không để hắn vào trong mắt.
Thần sắc Da Luật Đình không ngừng thay đổi, hắn chăm chú nhìn Sở Khuynh Nguyệt, trong mắt ẩn chứa ý tứ gì đó.
Mới vừa rồi bị Da Luật Đình rống lớn một tiếng, mặt Tô Mặc Vũ tràn đầy uỷ khuất :”Đình ca ca, rõ ràng chính là nàng ta quá đáng!”
Sắc mặt Da Luật Đình, quả nhiên từ từ khôi phục lại :”Được rồi, ngươi ngồi xuống trước đã, có chuyện gì, chờ sau khi kết thúc yến hội thì nói tiếp.”
Da Luật Đình khó có lúc ăn nói ôn nhu như vậy, khiến cho Tô Mặc Vũ cuối cùng cũng yên tỉnh lại.
Sở Khuynh Nguyệt cùng Cung Dạ Tuyệt liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người, đồng loạt hiện lên trêu tức.
Da Luật Đình này, cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, hắn bỗng nhiên thay đổi, không phải chứng tỏ sự tình có quỷ quái?
Như vậy, bọn họ liền ngóng mắt chờ đợi, nhìn thử hắn đến cùng là muốn làm cái gì?
Da Luật Đình rót thêm một ly rượu, đi tới trước mặt Sở Khuynh Nguyệt :”Dù sao cũng đã từng quen biết, hơn nữa ngươi còn đã cứu mạng ta, ly rượu này, ta kính ngươi.”
Sở Khuynh Nguyệt nhíu mày, thuận thế đón lấy ly rượu :”Thái tử khách khí rồi!”
Lúc ly rượu nâng đến gần đôi môi đỏ mọng, khoảng khắc kia, dưới đáy mắt nàng, xẹt qua một tia sát ý.
Tốt! Giỏi cho tên Da Luật Đình này, dám ở trong ly rượu của nàng, hạ mị hoan tán*(chắc mọi người đều biết a)! Thực cho rằng nàang không biết gì đi!
Cánh môi đỏ mọng khẽ mở, thời điểm Sở Khuynh Nguyệt sắp uống rượu, đột nhiên ngừng lại, ở một bên lấy qua một ly rượu khác đưa cho Da Luật Đình :”Thái tử điện hạ, ta cũng kính ngươi, kính ngươi đã giải trừ hôn ước giữa chúng ta, như thế mới giúp cho ta tìm được hạnh phúc chân chính thuộc về ta.”
Da Luật Đình ngẩn ra.
Chính trong thời khắc kia, một thứ bột phấn quỷ dị từ trong tay Sở Khuynh Nguyệt bay ra. Rồi sau đó theo không khí phất qua ly rượu kính cho Da Luật Đình.
Ý cười nơi khoé môi Sở Khuynh Nguyệt càng thêm sâu, nàng cầm lấy ly rượu của mình, uống một hơi cạn sạch.
Đến tận lúc này, Dạ Luật Đình mới nở nụ cười, uống hết ly rượu Sở Khuynh Nguyệt đưa cho hắn.
“Khuynh Nguyệt, lát nữa yến hội kết thúc, có thể cùng ta ra ngoài đi dạo được không? Có đôi lời, ta muốn nói riêng với ngươi, yên tâm, ta sẽ không làm gì, dù sao chúng ta cũng từng là bằng hữu.”
Sở Khuynh Nguyệt tiếp tục cười :“Được.”
Trong bụng, cũng ngầm đem Da Luật Đình phỉ nhổ không thôi.
Bạn tốt? Nàng quả thật không nhớ bản thân có một người bạn tốt như vậy!
Bất quá, nếu đã mời nàng nhìn tuồng hay, nàng làm sao có thể không đi được chứ?
Giờ phút này, tâm tình Da Luật Đình cực tốt, chờ đến lúc hắn ngồi lại chỗ của mình, trên mặt còn lộ mấy phần ý cười.
Mà Sở Khuynh Nguyệt cũng chỉ liếc mắt nhìn nhau với Cung Dạ Tuyệt, khoé môi hai người, đều lộ ra độ cong quỷ dị.
….
Cuộc yến hội này rốt cuộc cũng trong sự lo lắng đề phòng của mọi người mà trôi qua. Bất quá, Hoàng đế còn chưa tuyên bố tan yến, mọi người liền thấp thỏm ngồi ở tại chỗ.
Tô Mặc Vũ trừng mắt nhìn Sở Khuiynh Nguyệt cùng Cung Dạ Tuyệt, âm thầm thề, một ngày nào đó, nàng chắc chắn sẽ một lần đòi lại hết sỉ diện.
Thái tử rời đi trước, trước khi đi, cũng mang theo Sở Khuynh Nguyệt đi cung.
Tô Mặc Vũ đã sớm phát hiện thái tử đối với Sở Khuynh Nguyệt có tình cảm khác, thấy hai người cùng lúc rời đi, liền lén lút đi theo ở phía sau.
Lạc Đế tê liệt ngã ngồi ở một bên, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Không biết đã qua bao lâu, bên ngoài, đột nhiên truyền đến từng trận hô hoáng :”Hoàng… Hoàng Thượng, ra… Đã xảy ra chuyện…”
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lạc Đế vốn dĩ đã rất phiền lòng, lúc này lại nhe được có người thở hổn hển hô to, càng mất kiên nhẫn hỏi.
“Ở ngự hoa viên, đã xảy ra chuyện---“
Thấy sắc mặt sốt ruột kia của tiểu thái giá, Lạc Đế cũng chỉ đành đứng dậy đi tìm hiểu sự tình.
“Đến cùng là đã xảy ra chuyện lớn gì, dẫn ta đi nhìn.”
Đi lên, Lạc Đế nghĩ rằng, chuyện này có lẽ là cơ hội giảm bớt bầu không khí áp bách này, liền dẫn theo chúng đại đi tìm hiểu.
/116
|