Trần trại chủ bị cự thú công kích mấy lần, hộc máu liên tục.
Đám thủ hạ liên tiếp bị thương ba người, chỉ còn lại có Trần trại chủ cùng với bảy tên thủ hạ còn đang cùng cự thú giao chiến.
Mà Long Thiên Tuyệt, hắn vẫn tiếp tục đánh lén cùng giá họa, chẳng những làm yếu đi thực lực của cự thú, còn để cho Trần trại chủ và thủ hạ của hắn hao phí sức lực, hắn coi như là kiếm được lời rồi.
Cự thú cũng không có ngu, nó bị đánh lén nhiều lần, bắt đầu hoài nghi, chuyển dời mục tiêu.
Trên thực tế, hiện tại Trần trại chủ cùng thủ hạ của hắn, đối với nó mà nói không có tính khiêu chiến nữa rồi, nó bắt đầu tìm kiếm đối thủ mới.
Trần trại chủ thấy cự thú bắt đầu dời đi mục tiêu, tập trung tinh lực công kích Long Thiên Tuyệt, hắn không khỏi mừng rỡ, học bộ dáng của Long Thiên Tuyệt mới vừa rồi, không ngừng mà né tránh ở phía sau cự thú.
“Ha ha ha, hiện tại rốt cục đến ngươi chịu đau khổ đi?” Trần trại chủ nhìn có chút hả hê cuồng tiếu, cười đến quá mức dùng sức, kết quả ho ra một búng máu.
Đến lúc rồi!
Không thể tiếp tục đùa với nó nữa, tiếp tục chỉ làm chậm trễ thời gian mà thôi.
Long Thiên Tuyệt nhìn Trần trại chủ cười lạnh một tiếng: “ Ngươi cười quá sớm đi! Ngươi cho rằng chỉ một con cự thú bình thường như thế có thể làm gì được ta sao?” Hắn tung người lên, nhảy lên trên không, đổi chiều mà đứng, uy phong lẫm liệt.
Trần trại chủ thu hồi nụ cười, không biết đến tột cùng hắn muốn làm cái gì nữa. Khi ánh mắt hắn kinh ngạc nhìn chăm chăm, thì hai tay của Long Thiên Tuyệt cuộn tròn lại, chẳng biết từ lúc nào lại nhiều ra một cái tháp màu vàng, chỉ thấy hắn đem cái tháp ra, cầm đáy tháp hướng về đỉnh đầu cự thú……….
Sau đó, một chuyện thần kì đã xảy ra.
Một con cự thủ khổng lồ, bị một cái tháp hấp thụ, hút vào bên trong ngọn tháp.
Một cự thú cao lớn gấp mấy lần hắn mà dễ dàng bị hút vào bên trong tháp như vậy, đây là thật sao?
Đúng, chính là sự thật!
Trần trại chủ ngạc nhiên trừng mắt nhìn, không dám tin tưởng, song sự thật ngay trước mắt hắn không thể không tin.
“ Điều này sao có thể? Đồ vật trong tay ngươi đến là cái bảo vật gì?”
“ Ngươi vào đây xem thì biết ngay nó là bảo vật gì.” Long Thiên Tuyệt tà mị câu câu khóe môi, bỗng nhiên đem đáy tháp chuyển về hướng khác, ánh sáng mà xanh quét ngang, bao phủ trên người của Trần trại chủ.
Chờ đến khi Trần trại chủ hiểu được, có dự cảm không ổn thì đã muộn, một ít ánh sáng màu xanh vững vàng bao phủ hắn, một lực hấp thụ cường đại ngày càng gia tăng trên người hắn, khiến cho hắn bị động từ từ tiến gần về phía Kim Hòa tháp.
“ Chết tiệt! Mau đưa tháp dịch chuyển sang chỗ khác! Nếu không lão phu sẽ giết ngươi!” Trần trại chủ khó khăn chống đỡ, những thủ hạ xung quanh hắn nhìn thấy một màn như thế, rốt rít hướng hắn chạy đến, muốn đi giúp hắn, kết quả một tên tiếp theo một tên cũng bị bao phủ trong tầng thanh sắc đó.
Ánh mắt Long Thiên Tuyệt lóe sáng, khóe môi tà tà cười, cái hắn muốn chính là một lưới bắt hết!
“ Xem ra cự thú rất thích các vị, ta sợ nó ở trong tháp quá tịch mịch, hay là các vị cùng đi theo nó đi. Yên tâm, bên trong tháp rất rộng rãi và thoáng mát, đầy đủ không gian để các ngươi cùng cự thú cùng nhau nhảy múa……..”
Trên tay hắn dùng sức, hướng về phía trong tháp truyền vào một cổ Huyền lực, gia tăng uy lực cho kim hòa tháp.
Sắc xanh chói lóa!
Đám người Trần trại chủ nhất tề kinh hô, trong nháy mắt đã bị hút vào trong Kim hòa tháp.
Long Thiên Tuyệt quơ quơ Kim Hòa tháp trong tay mình, suy nghĩ việc học hỏi Khê nhi, ném vào bên trong tháp một ít bột ớt, phích lịch đạn* vân vân, cho bọn hắn không kịp trở tay? Nhưng nghĩ lại, một con cự thú bọn họ cũng không chịu nổi rồi, hay là hắn nhân từ một chút, coi như tích đức cho Tiểu Mặc cùng Tiểu Nguyệt Nha đi. (*lựu đạn, pháo nổ)
Hài lòng câu câu khóe môi, hắn bắt đầu ở trong không gian này lục lọi, tìm kiếm đường ra.
Ở trong không gian này, có mấy cái hộp gỗ, trong đó có hai cái đã được mở ra, đồ bên trong không cánh mà bay, xem ra là do đám người của Trần trại chủ thu rồi, vẫn còn hai hộp khác chưa kịp mở ra. Không sao, người đang ở trong Kim Hòa tháp, cho nên bảo bối cũng là của hắn!
Hắn nghĩ Khê Nhi nhất định sẽ rất vui vẻ khi thấy hắn thu lại bảo vật đi?
Long Thiên Tuyệt không có lập tức mở ra hai cái hộp gỗ còn lại, mà trước tiên là ở trong không gian này tìm kiếm những đường ra khác, hắn không cách nào bảo đảm, hai hộp gỗ này có thể hay không cũng giống với cái hộp gỗ trước kia, vừa mới mở ra cũng nổi lên gió lốc, hoặc là trực tiếp đi đến một cái không gian khác, hắn là nên cẩn thận làm việc đi.
Sau mấy lần tìm kiếm, hắn xác nhận là không có bất kỳ cơ quan hay lối ra nào nữa, không thể làm gì khác hơn là đem lực chú ý một lần nữa chuyển đến hai hộp gỗ còn lại.
Đem hai hộp gỗ chia ra cằm ở trong tay, cân nhắc, bên trái nặng hơn bên phải, hắn suy tư, quyết định mở hộp gỗ bên trái trước.
Xôn xao……
Một mảnh ánh sáng rực rỡ hiện ra.
Long Thiên Tuyệt chăm chú nhìn lại, chính là vật hắn vẫn tha thiết ước mơ, Long tinh thạch!
Hai viên Long tinh thạch lớn bằng nắm tay, đủ để hắn đem Ngọa Long cư luyện chế thành thần khí rồi, hắn mừng như điên. Chỉ tiếc, thần khí của Khê Nhi cần gia cố cũng cần Long tinh thạch, hơn nữa còn cần một lượng lớn Long tinh thạch, hai viên này căn bản chưa đủ.
Vui vẻ một lúc, hắn khẽ thở dài, nếu như có thể tìm được nhiều Long tinh thạch thì tốt quá rồi. Nhưng hắn không vội, ở trong Phiêu Miểu địa phủ này, khắp nơi đều tồn tại các nguy cơ, cũng cất giấu rất nhiều bảo vật, đợi đến khi hắn đưa Khê Nhi đến nơi an toàn, bọn họ còn rất nhiều thời gian từ từ tìm kiếm Long tinh thạch.
Đem Long tinh thạch cẩn thận thu vào chiếc nhẫn trữ vật, hắn điều chỉnh sơ qua, bắt đầu đi mở ra hộp gỗ thứ hai.
Hộp gỗ này có trọng lượng rất nhẹ, không giống như là có bảo vật gì, đến tột cùng bên trong sẽ là cái gì chứ?
…………
Cứ tiếp tục như vậy, Vân Khê dẫn đám người của Long Thiên Thần không ngừng luyện hóa Huyết Linh, từ từ nhận được hiệu quả.
Cũng không biết là lần thứ mấy rồi, thân thể của Huyết Linh đã thu hẹp lại một nửa so với lúc trước, ý chí của nó càng ngày càng yếu, so sánh với các lần trước, thời gian thuần phục nó cũng càng ngày càng dài hơn.
“ Chủ nhân, thật tốt quá! Chỉ cần các người cố gắng thêm chút nữa, thì có thể luyện hóa được nó rồi.” Tiểu Tả không quên khích lệ Vân Khê, thực lực bây giờ của nó, không thể giúp được Vân Khê cái gì.
Tinh thần Vân Khê phấn chấn, trên dung nhan tuyệt sắc, thần thái phấn khởi.
Nàng cũng cảm nhận được Thuần Hóa thuật của mình càng ngày càng tốt lên rồi, không chỉ có như thế, trong cơ thể nàng trải qua mấy lần luyện hóa Huyết Linh mà thu được rất nhiều linh nguyên, đã đến gần điểm giới hạn, rất nhanh nàng có thể tấn chức rồi.
Lúc này, phía sau truyền đến thanh âm vui mừng reo lên của Long Thiên Thần và Bách Lí Song, hai người đều đã tấn chức, thực lực của hai người bọn họ so với Bạch Sở Mục cùng hai tỷ muội Triệu Hiểu Du thì cao hơn rất nhiều. Thường thì thực lực càng cao, việc tấn chức cũng khó khăn hơn, sau khi Bạch Sở Mục cùng với hai tỷ muội Triệu Hiểu Du liên tục tấn chức, rốt cuộc cũng đến lượt Long Thiên Thần và Bách Lí Song, hai người vô cùng kích động.
“Ha ha, ta bây giờ đã là Huyền tôn tứ phẩm rồi!” Long Thiên Thần rất là đắc ý.
Bách Lí Song vốn đang rất cao hứng, mình rốt cục tấn thăng đến Huyền tôn nhị phẩm rồi, lại nghe thấy Long Thiên Thần tấn thăng đến Huyền tôn tứ phẩm, lòng háo thắng của nàng đã thức dậy, hướng hắn hừ hừ, quay đầu hướng về phía Huyết Linh tiếp tục luyện hóa. Sớm muộn gì có một ngày, nàng sẽ đuổi kịp hắn!
Long Thiên Thần bị nàng hừ không giải thích được, không nhịn được trêu chọc nói: “Một số người thật là nhỏ mọn, bạn tốt tấn chức, cũng không khích lệ, tán thưởng, thật là giao du bằng hữu cũng vô ích.”
“Không phải là Huyền tôn tứ phẩm sao? Có gì đặc biệt hơn người? Ngươi chờ đó, ta sớm muộn gì có ngày vượt xa ngươi!” Bách Lí Song quay đầu lại, hướng hắn hừ một tiếng, không phục lắm.
Bạch Sở Mục bĩu môi nói: “Uy uy, hai người các ngươi đều là cao thủ Huyền tôn, có thể suy nghĩ một chút tâm tình những cao thủ Huyền tôn trở xuống hay không a?”
Long Thiên Thần quay đầu lại, cho hắn một nụ cười sáng lạn, khích lệ nói: “Bạn tốt, tiếp tục cố gắng! Ngươi sớm muộn gì cũng vượt xa ta!”
Bạch Sở Mục nhìn cái khuôn mặt kia, rất muốn đánh vào mặt hắn, có phải muốn đả kích hắn hay không? Huyền tôn tứ phẩm rất giỏi sao? Trong thời gian gần đây công phu của hắn cũng đã tăng lên ba phẩm, bước vào Thần huyền bát phẩm, không bao lâu nữa, hắn cũng có thể tấn thăng đến hàng ngũ cao thủ Huyền tôn.
Hừ, hắn không phải là không có thiên phú, chẳng qua hắn chỉ là lười, trong ngày thường không có hảo hảo mà tu luyện để gia tăng công lực mà thôi.
Nều như hắn chịu nổ lực, hết thảy các ngươi đều đứng sang một bên đi!
Bạch Sở Mục dưới đáy lòng hừ hừ, suy nghĩ mộng đẹp, gì thì gì hắn cũng muốn vượt qua Bách Lí Song trước, là một nam tử hán mà thua một nữ nhân, thật quá mất mặt.
Đang lúc hắn mơ mộng, ở phía sau hắn, hai tỷ muội Triệu Hiểu Du cũng lần lượt tấn chức, một người là Thần Huyền đỉnh, một người bước vào Huyền tôn sơ giai.
Quá đả kích người đi!
Niềm tin mà Bạch Sở Mục thật vất vả mới tạo được chỉ trong nháy mắt đều hoàn toàn bị phá hủy hết.
Được rồi, là thiên phú của hắn không bằng người khác, vậy, người chậm nên bắt đầu sớm!
Hắn lại bắt đầu tập trung lực chú ý, tiếp tục chuyên tâm vào luyện hóa Huyết Linh.
Huyền giai càng cao, tốc độ luyện hóa Huyết Linh càng nhanh.
Trong sáu người bọn họ, thật ra thì tốc độ cùng với hiệu suất luyện hóa Huyết Linh cao nhất chính là Vân Khê, như hết lần này đến lần khác người tấn chức chậm nhất cũng là nàng. Bởi vì thực lực của Huyền tôn bát phẩm muốn tấn thăng đến Huyền tôn đỉnh, cần có rất nhiều linh nguyên, trước mắt nàng hút lấy linh nguyên, cũng vừa vặn đầy đủ để nàng chạm đến bức tường cản trở Huyền tôn đỉnh.
Lại thêm một hồi luyện hóa, Vân Khê cảm thấy tinh thần lực của nàng có chút chống đỡ không nỗi nữa rồi, nàng thu lại chưởng lực, đối với mấy người nói: “ Mọi người nghỉ ngơi một chút, lần sau, chúng ta có thể đem Huyết Linh luyện hóa hoàn toàn rồi!”
Đúng như lời nàng nói, giờ phút này Huyết Linh đã sa vào trạng thái giới hạn, nó điên cuồng hơn nhiều.
Ngọa Long cư bị nó hung hăng đánh phá, nếu không phải Ngọa Long cư luyện chế được gần đến phẩm chất thần khí chân chính, có lực phòng ngự vô cùng tốt, thì sớm đã tan tành trước công kích cuồng bạo của Huyết Linh rồi.
Huyết Linh tựa hồ cũng nhận thấy được mình sắp không địch lại được nữa, cho nên nó phóng ra lực lượng cuối cùng của mình, điên cuồng mà trả thù, công kích.
Sáu người Vân Khê chặt chẽ bắt lấy những đồ vật gì có thể giữ thăng bằng được bên trong Ngọa Long cư, để tránh bị đụng bể đầu chảy máu, thừa nhận sự trả thù cùng cơn giận của Huyết Linh.
“ Long đại ca, muội không chịu được nữa!” Một lần va chạm mạnh, Triệu Hiểu Du bị quăng đến một góc Ngọa Long Cư, lần va chạm khác, nàng lại bay đến một góc khác của Ngọa Long Cư, vai lần như thế, trên trán của Triệu Hiểu Du bị đụng nổi lên một khối bầm tím, đau đến nước mắt chảy như mưa.
Tình huống của những người khác cũng không tốt hơn nhiều, Bách Lí Song vốn là đang nắm lấy thành trụ song lại bị trượt tay, bị rơi ra ngoài, Long Thiên Thần nhanh tay lẹ mắt, bắt được tay của nàng, đem nàng kéo đến trước người mình.
Bách Lí Song theo bản năng đưa tay ôm lấy hông của Long Thiên Thần, lúc này, lại truyền đến tiếng khóc của Triệu Hiểu Du, Long Thiên Thần nhìn xung quanh, không khỏi cảm thấy khó khăn.
Nếu như hắn muốn đi cứu Triệu Hiểu Du, thì Bách Lí Song ở bên này buộc phải buông ra, nếu như hắn không đi cứu, hắn lại không đành lòng nhìn Triệu Hiểu Du bị thương. Sau khi cân nhắc kĩ lưỡng, hắn một tay ôm Bách Lí Song, hướng về phía Triệu Hiểu Du chạy tới.
Cũng là vào giờ khắc này, Ngọa Long cư bị va chạm mạnh mẽ, cả người điên đảo.
Long Thiên Thần cùng Bách Lí Song hai người nhất tề ôm nhau, bị vứt ở giữa không trung, sau đó nặng nề rơi xuống đất, quay cuồng suốt mười mấy vòng mới có thể dừng lại được, bị trượt tới một góc tường.
Mấy người còn lại thấy một màn như vậy, không khỏi ngẩn ngơ, tư thế của hai người bọn họ, không khỏi quá mức ái muội đi?
Bách Lí Song còn chưa định thần, chỉ cảm thấy phía dưới có vật gì đó mềm mềm, khi nàng ngẩn đầu lên, cánh môi đỏ mọng của nàng vừa lúc tiếp xúc với môi của Long Thiên Thần.
Thời gian vào giờ khắc này dường như dừng lại.
Xúc cảm mềm mại tê dại, tim của Bách Lí Song đập loạn xạ, nàng theo bản năng lấy tay lên, che miệng của mình lại.
“ A, nụ hôn đầu tiên của ta!” Nàng buồn bực hô lên, chỉ một thoáng gương mặt trở nên đỏ bừng.
Nàng nhìn lại chính mình giờ phút này đang nằm trên người của hắn, từ lòng bàn chân đến tận bên tai của nàng cũng hồng rồi, hoàn toàn trở thành cô nương màu hồng rồi. Nếu như giờ phút này Bách Lí nhị ca đang ở đây, nhất định hắn sẽ bắt cơ hội này, bắt tại trận Long Thiên Thần, buộc hắn phải cưới muội muội của mình. Cái này chính là “bắt tận tay day tận trán” rồi!
“ Ngươi nói cái gì?” Long Thiên Thần ngơ ngác hỏi, từ đầu đến cuối không nghe được những gì mà Bách Lí Song nói, chẳng qua là cảm thấy mới vừa rồi thật giống như có đồ vật gì đó lướt qua bên môi của hắn, tê tê dại dại, cảm giác…… cảm giác cũng không tệ lắm!
Chỉ trách hết thảy chuyện phát sinh mới vừa rồi quá đột ngột, không đợi hắn kịp ngẫm nghĩ, Ngọa Long cư lại một lần nữa bị chấn động mạnh, hai người lăn ngay tới một chỗ khác.
Vân Khê thấy tình thế không ổn, không thể tùy tiện để Huyết Linh hung hăng ngang ngược như thế nữa, nàng phi thân về phía đại môn cơ quan của Ngọa Long cư, mở ra cơ quan, một thân một mình chạy ra khỏi Ngọa Long cư.
“ Đến đây đi! Muốn trả thù, cứ hướng ta mà đánh!” Long Ngâm kiếm trong không khí sáng loáng rung động, Vân Khê ánh mắt mãnh liệt, trường kiếm trong tay vẻ ra một đường kiếm hoa kinh diễm.
Huyết Linh phát hiện nàng, rốt cuộc dời đi mục tiêu, đem Ngọa Long cư vứt qua một bên.
Nó đang gầm thét, nó đang tức giận.
Bọng máu điên cuồng mà phát sinh, bạo liệt.
Vân Khê không có lui bước, trường kiếm tiếp tục trong không trung uy vũ, ánh mắt của nàng sáng ngời, ngừng lại trên người của Huyết Linh, trong miệng hô lớn: “ Đến đây đi! Xem ngươi còn có thể kiên trì đến bao lâu nữa?”
Nàng dưới chân đạp mạnh một cái, một luồng đoàn huyền khí từ trong thân thể dữ dội mãnh liệt xuất ra, mỗi luồng huyền khí dữ dội như sóng biển, luân phiên nổ tung, kinh thiên động địa. Kinh mạch toàn thân của nàng được một năng lượng khổng lồ rót vào, toàn thân cảm giác thoải mái vô cùng.
Chính là lúc này đây!
Trong nội tâm nàng mừng rỡ, biết đã đến thời điểm trọng yếu để mình tấn chức.
Không nghĩ tới ngay trong lúc nguy cấp trước mắt như thế này, nàng lại muốn đột phá tấn chức.
Long Ngâm kiếm giơ lên trên đỉnh đầu, nàng phi thân nhảy lên, tà áo tung bay nhẹ nhàng, tóc đen nhảy múa, giống như tiên nữ hạ phàm. Môi của nàng lạnh lùng nhếch lên, khuôn mặt, ánh mắt cũng sáng rực, môi của nàng khẽ mở, khí phách tuyên chiến.
“Thiên thượng vân ngoại, nhất kiếm kinh hồng!”
“Đến đây! Nhận lấy uy lực sấm sét của ta đi!”
Đám thủ hạ liên tiếp bị thương ba người, chỉ còn lại có Trần trại chủ cùng với bảy tên thủ hạ còn đang cùng cự thú giao chiến.
Mà Long Thiên Tuyệt, hắn vẫn tiếp tục đánh lén cùng giá họa, chẳng những làm yếu đi thực lực của cự thú, còn để cho Trần trại chủ và thủ hạ của hắn hao phí sức lực, hắn coi như là kiếm được lời rồi.
Cự thú cũng không có ngu, nó bị đánh lén nhiều lần, bắt đầu hoài nghi, chuyển dời mục tiêu.
Trên thực tế, hiện tại Trần trại chủ cùng thủ hạ của hắn, đối với nó mà nói không có tính khiêu chiến nữa rồi, nó bắt đầu tìm kiếm đối thủ mới.
Trần trại chủ thấy cự thú bắt đầu dời đi mục tiêu, tập trung tinh lực công kích Long Thiên Tuyệt, hắn không khỏi mừng rỡ, học bộ dáng của Long Thiên Tuyệt mới vừa rồi, không ngừng mà né tránh ở phía sau cự thú.
“Ha ha ha, hiện tại rốt cục đến ngươi chịu đau khổ đi?” Trần trại chủ nhìn có chút hả hê cuồng tiếu, cười đến quá mức dùng sức, kết quả ho ra một búng máu.
Đến lúc rồi!
Không thể tiếp tục đùa với nó nữa, tiếp tục chỉ làm chậm trễ thời gian mà thôi.
Long Thiên Tuyệt nhìn Trần trại chủ cười lạnh một tiếng: “ Ngươi cười quá sớm đi! Ngươi cho rằng chỉ một con cự thú bình thường như thế có thể làm gì được ta sao?” Hắn tung người lên, nhảy lên trên không, đổi chiều mà đứng, uy phong lẫm liệt.
Trần trại chủ thu hồi nụ cười, không biết đến tột cùng hắn muốn làm cái gì nữa. Khi ánh mắt hắn kinh ngạc nhìn chăm chăm, thì hai tay của Long Thiên Tuyệt cuộn tròn lại, chẳng biết từ lúc nào lại nhiều ra một cái tháp màu vàng, chỉ thấy hắn đem cái tháp ra, cầm đáy tháp hướng về đỉnh đầu cự thú……….
Sau đó, một chuyện thần kì đã xảy ra.
Một con cự thủ khổng lồ, bị một cái tháp hấp thụ, hút vào bên trong ngọn tháp.
Một cự thú cao lớn gấp mấy lần hắn mà dễ dàng bị hút vào bên trong tháp như vậy, đây là thật sao?
Đúng, chính là sự thật!
Trần trại chủ ngạc nhiên trừng mắt nhìn, không dám tin tưởng, song sự thật ngay trước mắt hắn không thể không tin.
“ Điều này sao có thể? Đồ vật trong tay ngươi đến là cái bảo vật gì?”
“ Ngươi vào đây xem thì biết ngay nó là bảo vật gì.” Long Thiên Tuyệt tà mị câu câu khóe môi, bỗng nhiên đem đáy tháp chuyển về hướng khác, ánh sáng mà xanh quét ngang, bao phủ trên người của Trần trại chủ.
Chờ đến khi Trần trại chủ hiểu được, có dự cảm không ổn thì đã muộn, một ít ánh sáng màu xanh vững vàng bao phủ hắn, một lực hấp thụ cường đại ngày càng gia tăng trên người hắn, khiến cho hắn bị động từ từ tiến gần về phía Kim Hòa tháp.
“ Chết tiệt! Mau đưa tháp dịch chuyển sang chỗ khác! Nếu không lão phu sẽ giết ngươi!” Trần trại chủ khó khăn chống đỡ, những thủ hạ xung quanh hắn nhìn thấy một màn như thế, rốt rít hướng hắn chạy đến, muốn đi giúp hắn, kết quả một tên tiếp theo một tên cũng bị bao phủ trong tầng thanh sắc đó.
Ánh mắt Long Thiên Tuyệt lóe sáng, khóe môi tà tà cười, cái hắn muốn chính là một lưới bắt hết!
“ Xem ra cự thú rất thích các vị, ta sợ nó ở trong tháp quá tịch mịch, hay là các vị cùng đi theo nó đi. Yên tâm, bên trong tháp rất rộng rãi và thoáng mát, đầy đủ không gian để các ngươi cùng cự thú cùng nhau nhảy múa……..”
Trên tay hắn dùng sức, hướng về phía trong tháp truyền vào một cổ Huyền lực, gia tăng uy lực cho kim hòa tháp.
Sắc xanh chói lóa!
Đám người Trần trại chủ nhất tề kinh hô, trong nháy mắt đã bị hút vào trong Kim hòa tháp.
Long Thiên Tuyệt quơ quơ Kim Hòa tháp trong tay mình, suy nghĩ việc học hỏi Khê nhi, ném vào bên trong tháp một ít bột ớt, phích lịch đạn* vân vân, cho bọn hắn không kịp trở tay? Nhưng nghĩ lại, một con cự thú bọn họ cũng không chịu nổi rồi, hay là hắn nhân từ một chút, coi như tích đức cho Tiểu Mặc cùng Tiểu Nguyệt Nha đi. (*lựu đạn, pháo nổ)
Hài lòng câu câu khóe môi, hắn bắt đầu ở trong không gian này lục lọi, tìm kiếm đường ra.
Ở trong không gian này, có mấy cái hộp gỗ, trong đó có hai cái đã được mở ra, đồ bên trong không cánh mà bay, xem ra là do đám người của Trần trại chủ thu rồi, vẫn còn hai hộp khác chưa kịp mở ra. Không sao, người đang ở trong Kim Hòa tháp, cho nên bảo bối cũng là của hắn!
Hắn nghĩ Khê Nhi nhất định sẽ rất vui vẻ khi thấy hắn thu lại bảo vật đi?
Long Thiên Tuyệt không có lập tức mở ra hai cái hộp gỗ còn lại, mà trước tiên là ở trong không gian này tìm kiếm những đường ra khác, hắn không cách nào bảo đảm, hai hộp gỗ này có thể hay không cũng giống với cái hộp gỗ trước kia, vừa mới mở ra cũng nổi lên gió lốc, hoặc là trực tiếp đi đến một cái không gian khác, hắn là nên cẩn thận làm việc đi.
Sau mấy lần tìm kiếm, hắn xác nhận là không có bất kỳ cơ quan hay lối ra nào nữa, không thể làm gì khác hơn là đem lực chú ý một lần nữa chuyển đến hai hộp gỗ còn lại.
Đem hai hộp gỗ chia ra cằm ở trong tay, cân nhắc, bên trái nặng hơn bên phải, hắn suy tư, quyết định mở hộp gỗ bên trái trước.
Xôn xao……
Một mảnh ánh sáng rực rỡ hiện ra.
Long Thiên Tuyệt chăm chú nhìn lại, chính là vật hắn vẫn tha thiết ước mơ, Long tinh thạch!
Hai viên Long tinh thạch lớn bằng nắm tay, đủ để hắn đem Ngọa Long cư luyện chế thành thần khí rồi, hắn mừng như điên. Chỉ tiếc, thần khí của Khê Nhi cần gia cố cũng cần Long tinh thạch, hơn nữa còn cần một lượng lớn Long tinh thạch, hai viên này căn bản chưa đủ.
Vui vẻ một lúc, hắn khẽ thở dài, nếu như có thể tìm được nhiều Long tinh thạch thì tốt quá rồi. Nhưng hắn không vội, ở trong Phiêu Miểu địa phủ này, khắp nơi đều tồn tại các nguy cơ, cũng cất giấu rất nhiều bảo vật, đợi đến khi hắn đưa Khê Nhi đến nơi an toàn, bọn họ còn rất nhiều thời gian từ từ tìm kiếm Long tinh thạch.
Đem Long tinh thạch cẩn thận thu vào chiếc nhẫn trữ vật, hắn điều chỉnh sơ qua, bắt đầu đi mở ra hộp gỗ thứ hai.
Hộp gỗ này có trọng lượng rất nhẹ, không giống như là có bảo vật gì, đến tột cùng bên trong sẽ là cái gì chứ?
…………
Cứ tiếp tục như vậy, Vân Khê dẫn đám người của Long Thiên Thần không ngừng luyện hóa Huyết Linh, từ từ nhận được hiệu quả.
Cũng không biết là lần thứ mấy rồi, thân thể của Huyết Linh đã thu hẹp lại một nửa so với lúc trước, ý chí của nó càng ngày càng yếu, so sánh với các lần trước, thời gian thuần phục nó cũng càng ngày càng dài hơn.
“ Chủ nhân, thật tốt quá! Chỉ cần các người cố gắng thêm chút nữa, thì có thể luyện hóa được nó rồi.” Tiểu Tả không quên khích lệ Vân Khê, thực lực bây giờ của nó, không thể giúp được Vân Khê cái gì.
Tinh thần Vân Khê phấn chấn, trên dung nhan tuyệt sắc, thần thái phấn khởi.
Nàng cũng cảm nhận được Thuần Hóa thuật của mình càng ngày càng tốt lên rồi, không chỉ có như thế, trong cơ thể nàng trải qua mấy lần luyện hóa Huyết Linh mà thu được rất nhiều linh nguyên, đã đến gần điểm giới hạn, rất nhanh nàng có thể tấn chức rồi.
Lúc này, phía sau truyền đến thanh âm vui mừng reo lên của Long Thiên Thần và Bách Lí Song, hai người đều đã tấn chức, thực lực của hai người bọn họ so với Bạch Sở Mục cùng hai tỷ muội Triệu Hiểu Du thì cao hơn rất nhiều. Thường thì thực lực càng cao, việc tấn chức cũng khó khăn hơn, sau khi Bạch Sở Mục cùng với hai tỷ muội Triệu Hiểu Du liên tục tấn chức, rốt cuộc cũng đến lượt Long Thiên Thần và Bách Lí Song, hai người vô cùng kích động.
“Ha ha, ta bây giờ đã là Huyền tôn tứ phẩm rồi!” Long Thiên Thần rất là đắc ý.
Bách Lí Song vốn đang rất cao hứng, mình rốt cục tấn thăng đến Huyền tôn nhị phẩm rồi, lại nghe thấy Long Thiên Thần tấn thăng đến Huyền tôn tứ phẩm, lòng háo thắng của nàng đã thức dậy, hướng hắn hừ hừ, quay đầu hướng về phía Huyết Linh tiếp tục luyện hóa. Sớm muộn gì có một ngày, nàng sẽ đuổi kịp hắn!
Long Thiên Thần bị nàng hừ không giải thích được, không nhịn được trêu chọc nói: “Một số người thật là nhỏ mọn, bạn tốt tấn chức, cũng không khích lệ, tán thưởng, thật là giao du bằng hữu cũng vô ích.”
“Không phải là Huyền tôn tứ phẩm sao? Có gì đặc biệt hơn người? Ngươi chờ đó, ta sớm muộn gì có ngày vượt xa ngươi!” Bách Lí Song quay đầu lại, hướng hắn hừ một tiếng, không phục lắm.
Bạch Sở Mục bĩu môi nói: “Uy uy, hai người các ngươi đều là cao thủ Huyền tôn, có thể suy nghĩ một chút tâm tình những cao thủ Huyền tôn trở xuống hay không a?”
Long Thiên Thần quay đầu lại, cho hắn một nụ cười sáng lạn, khích lệ nói: “Bạn tốt, tiếp tục cố gắng! Ngươi sớm muộn gì cũng vượt xa ta!”
Bạch Sở Mục nhìn cái khuôn mặt kia, rất muốn đánh vào mặt hắn, có phải muốn đả kích hắn hay không? Huyền tôn tứ phẩm rất giỏi sao? Trong thời gian gần đây công phu của hắn cũng đã tăng lên ba phẩm, bước vào Thần huyền bát phẩm, không bao lâu nữa, hắn cũng có thể tấn thăng đến hàng ngũ cao thủ Huyền tôn.
Hừ, hắn không phải là không có thiên phú, chẳng qua hắn chỉ là lười, trong ngày thường không có hảo hảo mà tu luyện để gia tăng công lực mà thôi.
Nều như hắn chịu nổ lực, hết thảy các ngươi đều đứng sang một bên đi!
Bạch Sở Mục dưới đáy lòng hừ hừ, suy nghĩ mộng đẹp, gì thì gì hắn cũng muốn vượt qua Bách Lí Song trước, là một nam tử hán mà thua một nữ nhân, thật quá mất mặt.
Đang lúc hắn mơ mộng, ở phía sau hắn, hai tỷ muội Triệu Hiểu Du cũng lần lượt tấn chức, một người là Thần Huyền đỉnh, một người bước vào Huyền tôn sơ giai.
Quá đả kích người đi!
Niềm tin mà Bạch Sở Mục thật vất vả mới tạo được chỉ trong nháy mắt đều hoàn toàn bị phá hủy hết.
Được rồi, là thiên phú của hắn không bằng người khác, vậy, người chậm nên bắt đầu sớm!
Hắn lại bắt đầu tập trung lực chú ý, tiếp tục chuyên tâm vào luyện hóa Huyết Linh.
Huyền giai càng cao, tốc độ luyện hóa Huyết Linh càng nhanh.
Trong sáu người bọn họ, thật ra thì tốc độ cùng với hiệu suất luyện hóa Huyết Linh cao nhất chính là Vân Khê, như hết lần này đến lần khác người tấn chức chậm nhất cũng là nàng. Bởi vì thực lực của Huyền tôn bát phẩm muốn tấn thăng đến Huyền tôn đỉnh, cần có rất nhiều linh nguyên, trước mắt nàng hút lấy linh nguyên, cũng vừa vặn đầy đủ để nàng chạm đến bức tường cản trở Huyền tôn đỉnh.
Lại thêm một hồi luyện hóa, Vân Khê cảm thấy tinh thần lực của nàng có chút chống đỡ không nỗi nữa rồi, nàng thu lại chưởng lực, đối với mấy người nói: “ Mọi người nghỉ ngơi một chút, lần sau, chúng ta có thể đem Huyết Linh luyện hóa hoàn toàn rồi!”
Đúng như lời nàng nói, giờ phút này Huyết Linh đã sa vào trạng thái giới hạn, nó điên cuồng hơn nhiều.
Ngọa Long cư bị nó hung hăng đánh phá, nếu không phải Ngọa Long cư luyện chế được gần đến phẩm chất thần khí chân chính, có lực phòng ngự vô cùng tốt, thì sớm đã tan tành trước công kích cuồng bạo của Huyết Linh rồi.
Huyết Linh tựa hồ cũng nhận thấy được mình sắp không địch lại được nữa, cho nên nó phóng ra lực lượng cuối cùng của mình, điên cuồng mà trả thù, công kích.
Sáu người Vân Khê chặt chẽ bắt lấy những đồ vật gì có thể giữ thăng bằng được bên trong Ngọa Long cư, để tránh bị đụng bể đầu chảy máu, thừa nhận sự trả thù cùng cơn giận của Huyết Linh.
“ Long đại ca, muội không chịu được nữa!” Một lần va chạm mạnh, Triệu Hiểu Du bị quăng đến một góc Ngọa Long Cư, lần va chạm khác, nàng lại bay đến một góc khác của Ngọa Long Cư, vai lần như thế, trên trán của Triệu Hiểu Du bị đụng nổi lên một khối bầm tím, đau đến nước mắt chảy như mưa.
Tình huống của những người khác cũng không tốt hơn nhiều, Bách Lí Song vốn là đang nắm lấy thành trụ song lại bị trượt tay, bị rơi ra ngoài, Long Thiên Thần nhanh tay lẹ mắt, bắt được tay của nàng, đem nàng kéo đến trước người mình.
Bách Lí Song theo bản năng đưa tay ôm lấy hông của Long Thiên Thần, lúc này, lại truyền đến tiếng khóc của Triệu Hiểu Du, Long Thiên Thần nhìn xung quanh, không khỏi cảm thấy khó khăn.
Nếu như hắn muốn đi cứu Triệu Hiểu Du, thì Bách Lí Song ở bên này buộc phải buông ra, nếu như hắn không đi cứu, hắn lại không đành lòng nhìn Triệu Hiểu Du bị thương. Sau khi cân nhắc kĩ lưỡng, hắn một tay ôm Bách Lí Song, hướng về phía Triệu Hiểu Du chạy tới.
Cũng là vào giờ khắc này, Ngọa Long cư bị va chạm mạnh mẽ, cả người điên đảo.
Long Thiên Thần cùng Bách Lí Song hai người nhất tề ôm nhau, bị vứt ở giữa không trung, sau đó nặng nề rơi xuống đất, quay cuồng suốt mười mấy vòng mới có thể dừng lại được, bị trượt tới một góc tường.
Mấy người còn lại thấy một màn như vậy, không khỏi ngẩn ngơ, tư thế của hai người bọn họ, không khỏi quá mức ái muội đi?
Bách Lí Song còn chưa định thần, chỉ cảm thấy phía dưới có vật gì đó mềm mềm, khi nàng ngẩn đầu lên, cánh môi đỏ mọng của nàng vừa lúc tiếp xúc với môi của Long Thiên Thần.
Thời gian vào giờ khắc này dường như dừng lại.
Xúc cảm mềm mại tê dại, tim của Bách Lí Song đập loạn xạ, nàng theo bản năng lấy tay lên, che miệng của mình lại.
“ A, nụ hôn đầu tiên của ta!” Nàng buồn bực hô lên, chỉ một thoáng gương mặt trở nên đỏ bừng.
Nàng nhìn lại chính mình giờ phút này đang nằm trên người của hắn, từ lòng bàn chân đến tận bên tai của nàng cũng hồng rồi, hoàn toàn trở thành cô nương màu hồng rồi. Nếu như giờ phút này Bách Lí nhị ca đang ở đây, nhất định hắn sẽ bắt cơ hội này, bắt tại trận Long Thiên Thần, buộc hắn phải cưới muội muội của mình. Cái này chính là “bắt tận tay day tận trán” rồi!
“ Ngươi nói cái gì?” Long Thiên Thần ngơ ngác hỏi, từ đầu đến cuối không nghe được những gì mà Bách Lí Song nói, chẳng qua là cảm thấy mới vừa rồi thật giống như có đồ vật gì đó lướt qua bên môi của hắn, tê tê dại dại, cảm giác…… cảm giác cũng không tệ lắm!
Chỉ trách hết thảy chuyện phát sinh mới vừa rồi quá đột ngột, không đợi hắn kịp ngẫm nghĩ, Ngọa Long cư lại một lần nữa bị chấn động mạnh, hai người lăn ngay tới một chỗ khác.
Vân Khê thấy tình thế không ổn, không thể tùy tiện để Huyết Linh hung hăng ngang ngược như thế nữa, nàng phi thân về phía đại môn cơ quan của Ngọa Long cư, mở ra cơ quan, một thân một mình chạy ra khỏi Ngọa Long cư.
“ Đến đây đi! Muốn trả thù, cứ hướng ta mà đánh!” Long Ngâm kiếm trong không khí sáng loáng rung động, Vân Khê ánh mắt mãnh liệt, trường kiếm trong tay vẻ ra một đường kiếm hoa kinh diễm.
Huyết Linh phát hiện nàng, rốt cuộc dời đi mục tiêu, đem Ngọa Long cư vứt qua một bên.
Nó đang gầm thét, nó đang tức giận.
Bọng máu điên cuồng mà phát sinh, bạo liệt.
Vân Khê không có lui bước, trường kiếm tiếp tục trong không trung uy vũ, ánh mắt của nàng sáng ngời, ngừng lại trên người của Huyết Linh, trong miệng hô lớn: “ Đến đây đi! Xem ngươi còn có thể kiên trì đến bao lâu nữa?”
Nàng dưới chân đạp mạnh một cái, một luồng đoàn huyền khí từ trong thân thể dữ dội mãnh liệt xuất ra, mỗi luồng huyền khí dữ dội như sóng biển, luân phiên nổ tung, kinh thiên động địa. Kinh mạch toàn thân của nàng được một năng lượng khổng lồ rót vào, toàn thân cảm giác thoải mái vô cùng.
Chính là lúc này đây!
Trong nội tâm nàng mừng rỡ, biết đã đến thời điểm trọng yếu để mình tấn chức.
Không nghĩ tới ngay trong lúc nguy cấp trước mắt như thế này, nàng lại muốn đột phá tấn chức.
Long Ngâm kiếm giơ lên trên đỉnh đầu, nàng phi thân nhảy lên, tà áo tung bay nhẹ nhàng, tóc đen nhảy múa, giống như tiên nữ hạ phàm. Môi của nàng lạnh lùng nhếch lên, khuôn mặt, ánh mắt cũng sáng rực, môi của nàng khẽ mở, khí phách tuyên chiến.
“Thiên thượng vân ngoại, nhất kiếm kinh hồng!”
“Đến đây! Nhận lấy uy lực sấm sét của ta đi!”
/732
|