Một đội xe ngựa từ từ mà đi, lá cờ tam giác có thêu huy hiệu của Long, cắm ở bốn góc xe ngựa, vừa khí phái mà uy nghiêm. Trước sau trái phải của xe ngựa, đều có thị vệ mang bội kiếm làm hộ vệ, mọi người đề cao tinh thần nghiêm nghị, khiến người đi đường tự giác thối lui hai bên nhường đường, mà không dám nhích tới gần.
Hôm nay đội ngũ hộ tống xe ngựa này, chính là của Lục tiểu thư, Long Tam trưởng lão và Tứ công tử của Long gia cùng nhau đồng hành, đội ngũ như vậy di chuyển ở Thiên Hỏa thành, cũng đủ cho mọi người chớp mắt ngắm nhìn không dứt.
“Nhìn xem, đó là xe ngựa của Long gia ! Thật là khí phái a!”
“Nghe nói ngồi trong xe ngựa chính là thiên kim tiểu thư của Long Nhị Gia: Long Thiên Di, có thiên phú luyện khí kinh người, lần này đi luyện khí minh chính là vì tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai, nàng rất có khả năng sẽ trở thành nữ luyện khí sư nhỏ tuổi nhất đấy.”
“Có thật vậy không! Nữ nhân có thiên phú luyện khí vốn không nhiều lắm, tuổi của nàng chỉ mới mười hai tuổi, cũng đã có tư cách tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai rồi, tiền đồ quả thật vô lượng a.”
“Không sai, tuy nói chỉ có luyện khí sư từ mười tuổi trở lên mới có tư cách tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai, nhưng phần lớn người khác tới tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai ở luyện khí minh đều là luyện khí sư đã vượt qua mười bốn mười lăm tuổi luyện khí sư còn trẻ mà thiên phú kinh người giống như Long Thiên Di, thật là hiếm thấy.”
“Long gia ở Bàn Long thành , huyết mạch của gia tộc bọn hắn, cho tới bây giờ đều lấy thiên phú luyện khí siêu phàm làm thước đo, từ gia chủ đời thứ nhất bắt đầu kéo dài đến nay, mỗi một thời đại không biết có bao nhiêu thiên tài luyện khí sư. Nghe nói thế hệ này thiên phú kiệt xuất chính là Tứ công tử cùng Lục tiểu thư của Long Nhị Gia, trong đó công tử Long Thiên Diệp của Long Nhị Gia, chỉ mới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, cũng đã là luyện khí sư cấp bốn rồi, qua ít ngày sẽ phải tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp năm. cấp bậc của Luyện khí sư không giống với cấp bậc võ công, rất khó khăn mới đột phá vượt qua một cấp, thành tựu giống như Long Thiên Diệp, phải nói tương đối cao rồi.”
“Một gia tộc anh tài a, thật là làm cho người người hâm mộ!”
“. . . . . .”
Ngoài xe ngựa, dân chúng bàn tán xôn xao, phần lớn đều là giọng điệu ca ngợi.
Long Thiên Di nghe đến những lời khen này, thì tâm tình rất là vui vẻ.
“Nghe được không? Long gia chúng ta ở Long Tường đại lục chính là nổi tiếng như thế, nếu sau này ngươi ngoan ngoãn đi theo bổn tiểu thư, bổn tiểu thư sẽ bảo vệ ngươi , không người nào dám khi dễ ngươi.”
” Ngươi khi dễ ta!” Tiểu Mặc ngồi ở bên người của nàng, lẩm bẩm nói. Có gì đặc biệt hơn người , cha ta cũng họ Long đó!
“Ngươi nói cái gì?” Long Thiên Di tròn mắt trừng lên, hướng bé hừ lạnh một cái.
Tiểu Mặc làm bộ không nghe thấy, nghiêng mặt đi vén rèm cửa sổ xe ngựa.
“Vút ——”
Một chiếc phi tiêu màu đen xuyên thấu qua rèm, đột nhiên phá không bay vụt vào, Tiểu Mặc nhanh nhẹn lắc mình trốn đi, phi tiêu bay ngang chóp mũi hắn, bay về phía Long Thiên Di.
“Tiểu Mặc, mau. . . . . . Mau bảo vệ ta!”
Phi tiêu lúc này đã cắm ở trên đỉnh đầu của Long Thiên Di , làm nàng bị sợ đến một cử động cũng không dám, hai chân thì run cầm cập.
Xe ngựa nhanh chóng dừng lại.
Chuyện gì xảy ra?
Ngoài xe ngựa, có tiếng đao kiếm chạm nhau truyền đến, Tiểu Mặc vén lên một góc màn xe, thấy được bên ngoài xe không biết từ chỗ nào mà xuất hiện một đám Hắc y nhân, cùng đội hộ vệ Long gia đánh nhau thành một đống.
Ở bên trong hỗn chiến, có một tên Hắc y nhân giơ kiếm xông vào xe ngựa, hắn nhìn chung quanh hai người Tiểu Mặc và Long Thiên Di một chút: “Các ngươi ai là Lục tiểu thư của Long gia?”
Long Thiên Di vừa nghe là tới tìm mình, nhất thời bị làm cho sợ đến khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trắng bệch.
Tiểu Mặc thì không chút do dự đưa tay chỉ hướng Long Thiên Di, lúc này không ra bán đứng nàng, còn chờ khi nào chứ?
Hai mắt Long Thiên Di trợn trắng một cái, lập tức bị sợ đến bất tỉnh luôn.
Hắc y nhân chần chờ , suy tư nói: “Nàng thật sự là Lục tiểu thư của Long gia ? Làm sao lá gan nhỏ như vậy? Ta xem ngươi mới giống là Lục tiểu thư Long gia .” Hắc y nhân đem Tiểu Mặc trên dưới đánh giá một phen, đưa tay ra định bắt bé.
Tiểu Mặc nóng nảy, hướng hắn khoát khoát tay: “Ngươi nhận lầm rồi, ta chỉ là một tiểu nha hoàn!”
Hắc y nhân tựa hồ đối với tin tức về Lục tiểu thư của Long gia nắm giữ được không nhiều lắm, trong khoảng thời gian ngắn rất khó mà phán đoán, suy tư một chút liền nói: “Vậy thì bắt cả hai !”
Hai tay hắn đưa ra, hướng hai người chộp tới .
Tiểu Mặc lắc mình một cái trốn thoát, xẹt một tiếng, từ dưới nách Hắc y nhân chui qua. Hắc y nhân khẽ hoảng thần, không ngờ đến thân thủ của nó cư nhiên lạo linh hoạt thế, nhìn xem ta bắt được ngươi không?
Hắc y nhân cùng bé so sánh sức lực, xoay người lại giơ móng vuốt, đánh úp về phía cổ áo của Tiểu Mặc . Mới vừa rồi Tiểu Mặc sở dĩ có thể tránh né được, là bởi vì đối phương đánh giá thấp bé, không ngờ rằng bé tuổi nhỏ như thế, lại biết võ công. Song lần này chộp tới , cũng không có phí nhiều sức lực đã được bé. Hắn là thực lực gì, còn Tiểu Mặc là thực lực gì, căn bản là không cần nhắc tới, nếu không có đủ thực lực, hắn cũng không thể đột phá vòng bảo vệ, để vào xe ngựa giết người.
“Buông! Buông!” hai chân Tiểu Mặc bị treo ngược lên trời không ngừng đá đạp, nhưng hoàn toàn bất lực “Nếu ngươi không buông, ta liền sẽ xuất chiêu ác độc đó!”
“Tốt! Vậy hãy để cho ta mở rộng kiến thức cái gọi là chiêu ác độc của ngươi! Ta vô cùng mong đợi!” Hắc y nhân cười lạnh mấy tiếng, cái tay còn lại bắt lấy Long Thiên Di đang bất tỉnh đi, một tay nhấc một tay xách, định hướng ngoài xe ngựa phóng ra.
“Là ngươi ép ta!” trong mũi Tiểu Mặc phun khí giận, một cái nhỏ tay sớm đã đem Thiên vương Kính giữ ở bên trong, bé đột nhiên đem Thiên vương Kính giơ lên, mặt kính hướng về phía Hắc y nhân chiếu qua, “Ngươi biến đi!”
Trước mắt Hắc y nhân hiện lên một luồng ánh sáng, còn không có thấy rõ trong tay đối phương cầm cái quái gì, thì cả người liền từ trong xe ngựa bắn bay ra ngoài. Theo sát thân ảnh của hắn , còn có một luồng sáng cực kỳ chói mắt, tựa như sao băng chợt lóe lên rồi biến mất.
Ngoài xe ngựa, vẫn đánh nhau kịch liệt như cũ, Hắc y nhân tách đội hộ vệ của Long gia ra, bao vây xe ngựa lại, bọn hộ vệ Long gia một vòng rồi tiếp theo một vòng xông lên, song phương đều đang giành giật từng giây. Hắc y nhân thì hi vọng thủ lĩnh của mình mau sớm đưa nhân vật mục tiêu bắt được vào tay, hoàn thành nhiệm vụ bắt cóc lần này, đội hộ vệ của Long gia thì lo lắng an nguy của Lục tiểu thư, song phương đều ở đem hết toàn lực ra.
Đang lúc Hắc y nhân nghe được tiếng cười của thủ lĩnh, cho là hắn đã đắc thủ, ai ngờ thủ lĩnh của bọn họ đột nhiên phá cửa sổ bay ra, cả người tựa như một quả cầu, bị bắn bay xa xít mù, làm được cái này phải bao nhiêu sức lực, mới có thể đem người bắn bay đi ra ngoài xa như vậy?
Phải biết rằng thực lực của thủ lĩnh là mạnh nhất trong bọn họ, cư nhiên lại bị người ta xem như quả bóng mà đá bay, điều này sao có thể? Chẳng lẽ bên trong xe ngựa còn cất giấu một vị cao thủ tuyệt đỉnh sao?
Ánh sáng của Thiên vương Kính chợt lóe lên rồi biến mất, người bình thường chưa chắc có thể phát hiện được, chỉ cho là kiếm khí phản quang tạo thành. Nhưng trong đám người, có một người nhạy cảm bắt được luồng sáng đó, nhất thời lộ ra vẻ vui mừng. Người này là một vị phụ nhân trung niên, người mặc váy màu xanh, tư thái thướt tha, phong vận dư âm, nàng đang muốn tiến lên ngó nhìn xem đến tột cùng là chuyện gì, thì lúc này, hộ vệ Long gia đến, ngăn trở nàng tiến bước.
” Tam trưởng lão Long gia tới!” Trong đám người có người hô lớn, mọi người quay đầu, thì thấy một người thuận gió mà đến, áo bào phần phật, khí thế uy nghiêm, nương theo hắn đến, mọi người không cách nào chóng được áp lực mạnh mẽ của hắn. Ở phía sau hắn, cao thủ Long gia ùn ùn kéo đến, lòng bàn chân sinh gió, khí thế hùng tráng, giống như thiên quân vạn mã.
Bọn họ mới là cao thủ chân chánh của Long gia, thực lực chân chánh của Long gia, phong thái chân chính của Long gia!
Bọn thị vệ bảo vệ ở bên cạnh xe ngựa Long gia nhìn thấy Tam trưởng lão cũng những cao thủ khác đến, tinh thần mọi người nhất thời phấn chấn, khí thế uể oải mới vừa rồi đã biến mất.
” Tặc nhân to gan! Lại dám đánh lén người của Long gia ta?” Long Tam trưởng lão lớn tiếng quát, uy nghiêm vô cùng, chỉ bất quá dưới hốc mắt của hắn có quần thâm rất đậm, giống như đêm qua ngủ không được ngon giấc. Cũng phải bị rượt cả đêm, hắn có thể ngủ có ngon sao? Cái này còn không phải quỷ gây sự Tiểu Mặc Mặc ban tặng? May mà Long Tam trưởng lão công lực hùng hậu, trải qua cố gắng, bức ra một bộ phận dược lực, cho nên so với bình thường người khôi phục được nhanh hơn nhiều lắm, nếu không, hôm nay hắn làm sao còn có khí lực đi ra khỏi khách sạn chứ?
“Người! Giết hết thảy cho ta! Một tên cũng không để lại! Dám mạo phạm người Long gia ta, thì phải trả giá thật nhiều!”
“Dạ! Hết thảy giết, một tên cũng không để lại!” các cao thủ Long gia nhất tề hô to, khí thế như mây hồng.
Hắc y nhân nghe được tiếng hô, trong lòng không khỏi sinh khiếp đảm, bọn họ vốn chỉ là muốn tốc chiến tốc thắng, bắt Lục tiểu thư trước đã, họ không nghĩ sẽ cùng người của Long gia dây dưa, ai ngờ chuyện phát sinh đột nhiên, xuất hiện biến cố. Thủ lĩnh của bọn họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn họ không khỏi luống cuống, nhìn lẫn nhau, muốn phân tán bốn phía để chạy.
Long Tam trưởng lão há có thể để cho bọn họ chạy trốn?
Hai cánh tay to lới giương lên, gió ở ống tay áo lay động, vù vù, liên tục đánh ra hai chưởng, đánh vào trên lưng hai gã Hắc y nhân sắp chạy ra khỏi vòng vây, hai người này lập tức hộc máu bỏ mình.
” Cao thủ truyền kỳ cảnh. Mọi người chạy mau a!”
Hắc y nhân kinh hô lên, rồi bỏ chạy tứ tán mọi nơi, trong đám bọn họ thực lực mạnh nhất là thủ lĩnh, cũng mới là cao thủ Huyền tôn tứ phẩm, bọn họ làm sao địch nổi một cao thủ Huyền Hoàng chi cảnh? Một khi Tam trưởng lão thi triển thực lực của hắn, khiến mọi người đều sinh lòng sợ hãi.
“Giết!” Những cao thủ của Long gia xông lên đánh lén, đem cả đám người Hắc y nhân chém đầu dưới kiếm, trên đường cái nhất thời bị máu tươi nhuộm đỏ, đám người vây xem bị dọa sợ đến không ngừng mà lui về phía sau.
Tiểu Mặc ló đầu gục ở nơi cửa sổ xe, ngửa đầu một cái vừa lúc có thể thấy bóng lưng uy phong lẫm lẫm của Long Tam trưởng lão, bé nhíu nhíu hai chân mày nho nhỏ, rất là khó chịu. Cái tên tồi tệ này thật sự là thật lợi hại, cho dù mình có thật tiếp cận hắn, cũng không có biện pháp từ trên người hắn đem bảo vật kia trộm được, mà cứu Tiểu Bạch ra. Theo bộ dáng giả trang thành tiểu nha hoàn hiện tại của bé, để tìm biện pháp nhích tới gần bên người của Long Tam trưởng lão, chưa chắc là làm được.
Làm sao bây giờ ?
Xem ra bé phải nghĩ phương pháp khác mới được.
Ở phía xa, thủ lĩnh Hắc y nhân chật vật bò dậy, ở xa xa thấy được một màn người của Long gia tru diệt đồng bọn của hắn, phần gáy hắn chợt lạnh, làm gì còn dám xông về phía trước chứ? Hắn xoay người thoát đi khỏi đường cái, nghĩ lại xem như cái tiểu nha hoàn kia đã cứu hắn một mạng, nếu không hắn cũng sẽ trở thành vong hồn dưới kiếm của Long gia .
“Tam trưởng lão, trừ thủ lĩnh của bọn họ đã bỏ chạy ra, những người còn lại toàn bộ đã bị mất mạng tại chỗ!” Có cao thủ hồi báo nói.
“Cẩn thận nhìn kỹ một chút, bọn họ rốt cuộc là người nào?” Long Tam trưởng lão hỏi.
Cao thủ bẩm báo: “Hồi Tam trưởng lão, trên người bọn họ không có vật hay biểu tượng đặt trưng gì, nhưng xem võ công của bọn hắn, cũng có chút giống người của Viên gia.”
“Lại là Viên gia? Chờ đó, lão phu chắc chắn để cho bọn họ biết tay!” Long Tam trưởng lão cười âm hiểm xong liền quay đầu, cất bước đi về phía xe ngựa, “Lục tiểu thư, người không sao chớ?”
Vào lúc này Long Thiên Di vừa vặn tỉnh lại, nghe được Long Tam trưởng lão hỏi thăm, nàng lắc đầu, trong đầu hình ảnh ngắt quảng từ từ hiện lên. Nàng bỗng nhiên thanh tĩnh, cả người đột ngột hướng Tiểu Mặc nhào tới, hung hăng bóp cổ của bé.
“Ngươi dám bán đứng bổn tiểu thư? Ta bóp chết ngươi!”
Tiểu Mặc vội vàng không kịp chuẩn bị, thối lui một bước, chống đỡ ở bên cạnh cửa xe, cổ bị đối phương xiết chặt.
“Buông!” Bé theo bản năng nhấc chân lên, hướng Long Thiên Di đá một cái, một cước này dùng đủ bảy phần kình lực của bé, đem Long Thiên Di đá thẳng ra cửa xe.
“Ừ?” Long Tam trưởng lão đang từ xa bước tới, đem Long Thiên Di vững vàng tiếp được, ánh mắt chứa đựng sự ngạc nhiên nhìn đánh giá Tiểu Mặc.
“Ngươi dám đá ta? Tam trưởng lão, giết nó cho ta!” Long Thiên Di giận dữ, ở trong mắt nàng thì chuyện giết người chĩ là chuyện tầm thường, không có người sẽ không có, cha nàng trong ngày thường cũng như thế, một khi có người để cho hắn nhìn không thuận mắt, liền giết đi, nàng cũng là mưa dầm thấm đất.
Tiểu Mặc quay đầu, chống lại ánh mắt nghi hoặc mang theo sát ý của Long Tam trưởng lão, đáy lòng không khỏi luống cuống. Mới vừa rồi, cảnh tượng Long Tam trưởng lão giết người, bé nhìn thấy phải giật mình, nếu muốn giết bé, thì dễ dàng như bóp chết một con kiến vậy.
Làm sao bây giờ? Trốn thôi!
Nhanh chân chạy ra mấy bước, thì phía sau có một bàn tay lớn chộp tới, đem cổ áo của bé vững vàng níu lấy.
Nguy rồi! Thiên vương Kính ở trong tay bé liền quay một cái, trở tay chiếu về phía sau người.
Một luồng ánh sáng chói mắt chiếu thẳng đến, Long Tam trưởng lão đã cảm thấy không ổn, hắn kiến thức rộng rãi, thoáng cái liền nhận ra đây là một việc Tuyệt phẩm bảo khí. Tuyệt phẩm bảo khí, trong giới hạn cửu phẩm bảo khí cùng Đạo khí, thì uy lực không phải chuyện đùa, luồng sáng này nếu như quét tới, hắn nhất định sẽ bị bắn bay ra ngoài.
Hắn hô lên một cái đẩy ra một cổ chưởng phong, đánh vào cổ tay của Tiểu Mặc, Thiên Vương Kính trong tay của bé bị ném ra ngoài, rơi vào bên trong đám người vây quanh.
Trong đám người, có thân ảnh một nữ tử nhanh bước xông lên trước, đem Thiên Vương Kính vững vàng đón lấy.
Long Tam trưởng lão cũng không có đi để ý tới Thiên vương Kính, lực chú ý của hắn tập trung vào người nho nhỏ đang nắm trong tay mình: “Nói! Ngươi rốt cuộc là người nào? Vì sao trên người lại có bảo khí trân quý như thế? Còn nữa, một thân công phu của ngươi là từ nơi nào học được? Ngươi trà trộn đến Lục tiểu thư bên người, đến tột cùng có mục đích gì?”
Qủa thật người giống như Tiểu Mặc vậy, chẳng những có một thân võ công tốt, hơn nữa còn có bảo vật tốt như Thiên vương Kính, thì làm sao có thể cam tâm làm nô tỳ? Tốt, không nghĩ tới tuổi còn nhỏ, đã có tâm cơ như thế rồi, nó nhất định là bị người nào đó sai sử, muốn đối với Long gia bất lợi. Nói không chừng nó chính là nội gian của Viên gia phái tới, đến đây dò hỏi tin tức Long gia của bọn họ.
Long Tam trưởng lão càng nghĩ càng cảm thấy hắn khả nghi.
Long Thiên Di cũng càng nghĩ càng không đúng, tức giận nhìn chằm chằm Tiểu Mặc nói: “Ngươi đến tột cùng còn che giấu ta cái gì nữa hả? Ngươi đến bên cạnh ta để làm nha hoàn, rốt cuộc là muốn làm gì? Có ý đồ gì?”
“Ta không biết các ngươi đang nói cái gì! Người nào quy định nha hoàn không thể mang võ công trong người, người nào quy định nha hoàn không thể có bảo khí chứ? Nàng muốn bóp chết ta, ta vì tự vệ mới đánh trả, thì có cái gì sai? Các ngươi ỷ vào nhiều người khi dễ ít người, ỷ lớn tuổi hơn khi dễ ta còn tấm bé!” Tiểu Mặc phản bác.
Long Tam trưởng lão nghe giọng nói của hắn không đúng, liền hướng trên cổ bé liếc mắt nhìn, hầu kết của bé mặc dù không có rõ ràng, nhưng đã hơi lộ vẻ đặc thù của phái nam. Sắc mặt hắn trở nên lạnh lẻo, lớn tiếng quát lên: “Cái gì nha hoàn? Ngươi rõ ràng chính là nam hài!”
“Cái gì? Nó là nam hài?” Long Thiên Di không thể tưởng tượng nổi.
“Vậy. . . . . . Vậy lại có người nào quy định, nam hài không thể làm nha hoàn chứ?” Tiểu Mặc tiếp tục phản bác, nếu bé thật sự nhận, thừa nhận mình đến gần bọn họ là có mục đích vậy thì nhất định so sánh với hiện tại , còn thảm hại hơn, cho nên hiện tại hắn chỉ có thể chết cũng phải cãi lại.
“Khoan đã, sao ta nhìn ngươi thấy quen mắt như vậy? Không phải là ta đã gặp ngươi ở nơi nào rồi chứ?” Long Tam trưởng lão tỉ mĩ quan sát ngũ quan của Tiểu Mặc, có loại cảm giác giống như đã từng quen biết.
Tiểu Mặc cho là hắn sắp nhận ra mình, liền cố hết sức lực đẩy ra vài giọt nước mắt, ở bên đường khóc rống lên: “Cứu mạng a! Người lớn khi dễ trẻ con! Mọi người của Long gia đều không phải là người tốt!”
Người vây xem tuy không dám đắc tội với Long gia, nhưng nhìn thấy bọn họ đối đãi với một hài tử quá đáng như vậy, trong lòng khó tránh khỏi bất bình. Người có gan lớn một chút, thì thấp giọng nghị luận , cho là Long Tam trưởng lão lòng dạ quá độc ác rồi, ngay cả một hài tử cũng không bỏ qua, quả thực không có nhân tính.
Long Tam trưởng lão tức giận, uy nghiêm của hắn, há có thể để người khác khiêu khích?
“Ta nhớ ra rồi, ngươi là thằng bé trai ngày đó ở chung một chỗ với con bạch long kia! Tốt lắm, lần trước ta tha cho ngươi một mạng, ai ngờ ngươi lại tự động đưa tới cửa , lần này lão phu sẽ không bao giờ … hạ thủ lưu tình nữa.” Một trận náo động này, khiến cho Long Tam trưởng lão nhớ ra Tiểu Mặc.
Tiểu Mặc nghe được hắn nói tới Tiểu Bạch, thì tức giận trong lòng thoáng cái bị bộc phát.
“Ngươi mau đem Tiểu Bạch thả ra! Ngươi là tên khốn kiếp!”
Hai tay của bé quơ quơ, tức giận phun trào.
Long Tam trưởng lão nhất thời bị u mê khi nhìn thấy, không chỉ hắn nhìn đến mắt choáng váng, ngay cả một đám cao thủ phía sau, tất cả cũng bị choáng váng. Bởi vì bọn họ ở trong đôi mắt của Tiểu Mặc, họ thấy được một hai con ngươi màu vàng, là màu vàng tinh khiết, không có chút tạp chất nào, kim quang thánh khiết, làm cho người ta như muốn cúng bái đi xuống.
Cái tay bắt lấy cổ áo Tiểu Mặc của Long Tam trưởng lão đã run rẩy, hắn rung giọng nói: “Ngươi. . . . . . Ngươi là hậu nhân của Long gia?”
Vấn đề hắn hỏi, cũng là nghi vấn trong lòng những cao thủ của Long gia. Bởi vì chỉ có người có huyết mạch thuần khiết nhất của Long gia, mới có con ngươi màu vàng như thế, hơn nữa đứa bé này vốn không phải là huyết mạch bình thường, mà là huyết mạch thuần chánh nhất trong Long gia.
Điều này làm sao có thể?
Người trong Long gia gần mấy đời, đã không có xuất hiện qua hậu duệ có huyết mạch thuần chánh nhất ở Long gia rồi, nhưng vì sao hết lần này tới lần khác lại xuất hiện ở trên người hài tử chưa dứt sữa này?
Hắn rốt cuộc là hài tử của người nào? Rốt cuộc là hài tử của ai?
Long Tam trưởng lão ở thấy được Tiểu Mặc có huyết mạch thuần khiết của Long gia, chẳng những không có lòng yêu người tài giỏi, ngược lại còn nổi lên sát cơ. Bởi vì hắn đã xác nhận, Tiểu Mặc tuyệt đối không thể nào là dòng giỏi đời sau của Nhị gia, ngược lại giống như. . . . . . ánh mắt của Long Tam trưởng lão đột nhiên sáng lên, rốt cục hắn đã hiểu vì sao thời điểm nhìn thấy Tiểu Mặc, luôn luôn cho hắn một cảm giác đã từng quen biết, thì ra là nó và người kia vô cùng tương tự, như từ một khuônkhắc ra.
Không sai! Nó nhất định là dã chủng của người kia!
Người này, tuyệt không có thể giữ!
Bọn họ tồn tại thì sẽ uy hiếp địa vị của Nhị gia ở Long gia .
Cơ hồ chỉ trong một lúc, Long Tam trưởng lão liền làm ra quyết định.
Tiểu Mặc cùng hắn đối diện , thấy được đáy mắt hắn có sát cơ, bé thầm kêu không ổn, nhưng cũng không có kinh sợ. Bé ngẩng đầu ưỡn ngực, nghiêm nghị chính diện cùng hắn nói chuyện, dùng giọng nói trẻ con chỉ độc nhất thuộc về bé, cất giọng nói: “Không sai! Ta họ Long, gọi là Long Mặc, nhưng ta không phải là người của Long gia! Ta cũng khinh thường trở thành người Long gia của các ngươi!”
Trong lòng bé vẫn vững vàng nhớ được lời nói của phụ thân…, bọn họ không nên dựa Long gia, bọn họ phải dựa vào cố gắng của mình sáng tạo một thế hệ Long gia mới, đem tinh thần của đời trước Long gia vĩnh viễn truyền thừa xuống.
Thân thể nho nhỏ, lại có khí thế như vậy
Người vây xem không khỏi địa đối với bé giơ lên một ngón tay, thật khí phách, thật có cốt khí!
Bé họ Long, có huyết mạch thuần chánh nhất của Long gia, nhưng là bé không thừa nhận mình là người của Long gia, khinh thường cùng Long gia làm bạn. Lời nói như vậy, làm sao một hài tử sáu bảy tuổi có thể nói ra chứ? Nhưng vốn chính là như thế, nên mọi người mới không thể không đối với Tiểu Mặc trầm trồ thán phục.
“Tốt! Ngươi đã không muốn trở thành người của Long gia, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!” Long Tam trưởng lão tàn nhẫn cười mấy tiếng, bắt đầu vận chưởng lực, từ trong không trung đưa ra một bàn tay đánh về phía bé. Chưởng lực hùng hồn, nhắm thẳng mặt mà đến, một chưởng này nếu thật sự đánh trúng, Tiểu Mặc sẽ lập tức hồn phi phách tán.
Ở thời khắc nguy cấp, Tiểu Mặc nhớ lại thời điểm bé sinh nhật, Long Vương đưa cho bé cái viên châu bảo vệ tánh mạng, không sai, hiện tại chính là thời điểm bé cần bảo vệ tánh mạng nhất.
“Long phụ thân! Mau cứu ta với Tiểu Bạch!”
Trong tay của bé vững vàng nắm chặc hạt châu bảo vệ tánh mạng, hướng về trên cao lớn tiếng kêu cứu.
Long Tam trưởng lão không hiểu rõ tình huống lắm, nên tốc độ xuất chưởng cũng chậm chốc lát, khi hắn một lần nữa đánh xuống , thì một luồng lực cản cường đại ngăn hắn lại, hắn chăm chú nhìn lại, chỉ thấy hạt châu nắm trong tay của Tiểu Mặc bỗng dưng bắn ra tia sáng kinh người, kèm theo tia sáng mà đến , còn có sức mạnh thường nhân không cách nào ngăn cản được.
“A ——”
Long Tam trưởng lão bị luồng sức mạnh này đánh văng ra, cái tay nắm lấy Tiểu Mặc phải buông ra. Tiểu Mặc nhanh chóng bay ngược, thân thủ linh xảo rơi trên nóc nhà cách đó không xa, tạm thời rời xa nguy hiểm.
Tất cả mọi người ở tại chỗ sợ ngây người, trong tầm mắt bọn họ nhìn thấy, một con Cự Long từ từ biến hóa thành hình, xuất hiện ở trên bầu trời, nó ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, thanh như chuông đồng, uy nghiêm mà hùng tráng, như Quân vương phủ xuống.
“Này. . . . . . Đây là?”
“Là Long Vương! Nhất định là Long Vương!” Trong đám người có người kích động hô lớn thành tiếng.
Trong lòng Long Tam trưởng lão đột nhiên bị thứ gì đó đụng vào, luống cuống, ông trời nó làm cách nào mà đem Long Vương đưa tới chứ?
Không đúng, đây không phải là Long Vương chân chính, hẳn là do hạt châu trong tay tiểu tử kia biến hóa ra huyễn tượng (ảo ảnh). Cũng không đúng, nếu là huyễn tượng, sao nó lại có lực lượng uy hiếp như vậy, khiến người ta không thở nổi?
Chẳng lẽ là. . . . . .
Dù sao Long Tam trưởng lão cũng có kiến thức rộng rãi, rất nhanh đã phân tích rõ ràng, cái này tất nhiên là một phân thân của Long Vương, đem sức mạnh của mình phong ấn ở trong hạt châu, nhưng mặc dù chỉ là một phân thân, đối với Long Vương mạnh nhất Long Tường đại lục mà nói, dù là một phân thân cũng đủ để đưa hắn xuống Địa Ngục.
Chết tiệt!
Trong tay tiểu tử này làm sao lại có vật bảo bối như vậy?
Tiểu Mặc ngửa đầu, thấy được trên bầu trời biến ảo thành Long Vương, bé mừng rỡ: “Long phụ thân, mau cứu Tiểu Bạch đi! Nó bị cái tên tồi tệ này dùng một bảo vật bắt đi rồi!”
Long Vương ở trên bầu trời quay đỉnh đầu lại, đưa cho bé một ánh mắt ôn hòa, sau đó con mắt tàn bạo quét về phía Long Tam trưởng lão: “Ngươi thật to gan! Dám đả thương hài tử của ta?”
“Cái gì?Hài tử của ngài? Ngài là nói Tiểu Bạch Long kia phải . . . . .” Long Tam trưởng lão bỗng nhiên ý thức được mình lỡ miệng, vội vàng im lặng, cũng không dám nói thêm gì nữa, hắn thật chịu không nỗi sự trả thù cường thế của Long Vương .
“Ngươi, mau đem hài tử của ta thả! Nếu không, ta muốn toàn bộ các người đều phải chết!” thanh âm uy nghiêm của Long Vương truyền khắp toàn thành, như vương giả giáng xuống pháp chỉ, người đi đường vây xem cũng rối rít hưởng ứng lời nói của Long Vương…, nhất tề hô lớn, “Thả Tiểu Bạch Long! Thả Tiểu Bạch Long!”
Tình cảm quần chúng đang xúc động phẫn nộ, Long Tam trưởng lão đã khiến cho nhiều người tức giận.
Hắn cũng cảm thán Long Vương cường đại, chỉ riêng một phân thân, cũng có thể làm cho người ta áp lực lớn như thế.
“Tam, Tam trưởng lão, chúng ta đem Tiểu Bạch Long thả ra đi.” những cao thủ của Long gia cũng không khỏi tâm sinh khiếp đảm.
Ở mọi phương diện cưỡng bức, Long Tam trưởng lão không thể chối từ, đành phải lấy ra một đạo khí Kim Đỉnh, mở ra cơ quan.
Vút một tiếng, một bạch long từ cửa ra vào Kim Đỉnh chui ra, thoạt nhìn nó rất là suy yếu, thân thể lung la lung lay, bay rất chậm.
“Tiểu Bạch! ——” Tiểu Mặc rốt cục thấy được Tiểu Bạch, kích động lớn tiếng hô lên.
Tiểu Bạch cũng nhìn thấy bé, từ từ bay đến bên cạnh bé, sau đó biến thành một viên tiểu cầu, trốn vào trong ngực của bé. Mắt của nó nhướng mấy cái, rất nhanh nặng nề ngủ say, một câu cũng không có nói.
Tiểu Mặc nhìn thấy nó không bình thường, trong lòng gấp gáp, nhưng mà trước mắt, tựa hồ chạy trốn quan trọng hơn. Bởi vì bé cũng biết, Long phụ thân căn bản không phải thật, chẳng qua là một ảo ảnh mà thôi, một khi ảo ảnh biến mất, bọn họ có muốn trốn thì đã không kịp nữa.
“Tiểu Bạch, chúng ta đi!” Bé ở trên nóc nhà chạy nhanh như bay.
“Đuổi theo cho ta!” Long Tam trưởng lão hạ lệnh đuổi theo, Tiểu Bạch Long hắn có thể cho đi, nhưng dã chủng của người kia là không thể để lại, nếu không sẽ hậu hoạn vô cùng.
“Ta xem ai dám đuổi theo? !” Trên bầu trời, truyền đến tiếng gầm gừ của Long Vương.
Một trận gió lốc thổi qua cả con đường cái, tất cả mọi người đều nhắm mắt, căn bản mở mắt không ra.
Trận gió lốc này thời gian duy trì rất lâu, cho đến khi gió lớn ngừng lại, mọi người lần nữa ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nơi nào còn bóng dáng của Long Vương chứ?
“Hử? Thực lực phân thân của Long Vương làm sao yếu như vậy?” Long Tam trưởng lão kinh ngạc nói, “Chẳng lẽ Long Vương gặp bất trắc gì, cho nên thực lực phân thân của hắn cũng yếu đi?”
Chưa kịp ngẫm nghĩ, thì hắn nhớ lại cái dã chủng kia, nên vội vàng hướng thủ hạ ra lệnh: “Đuổi theo cho ta! Nhất định phải tìm được tiểu tử kia! Giết không tha!”
“Dạ, Tam trưởng lão!” Những cao thủ của Long gia nhất tề lĩnh mệnh, phân ra tứ tán đuổi theo trước.
“Tam trưởng lão, khảo hạch của phải làm sao bây giờ? Sắp tới trễ rồi!” giờ này khắc này Long Thiên Di lại còn nhớ được khảo hạch hôm nay của nàng, Long Tam trưởng lão híp mắt nói, “Lão phu hiện tại sẽ tự mình đưa ngươi đi luyện khí minh, ngươi là hi vọng của Nhị gia, cho nên tuyệt đối không thể đến trễ khảo hạch.”
Hắn nghĩ thầm cái Tiểu Bạch Long kia ở trong Kim Đỉnh của hắn một ngày một đêm, hiện tại thân thể rất suy yếu, muốn khôi phục thực lực, ít nhất cũng phải chờ thêm hai ba ngày. Hắn cũng không tin, thời gian hai ba ngày này, Tiểu dã chủng kia có thể chạy thoát được lòng bàn tay của hắn.
Hắn cùng phu xe ra hiệu lệnh, tự mình hộ tống Lục tiểu thư tiếp tục đi đến Luyện Khí Minh.
Hôm nay đội ngũ hộ tống xe ngựa này, chính là của Lục tiểu thư, Long Tam trưởng lão và Tứ công tử của Long gia cùng nhau đồng hành, đội ngũ như vậy di chuyển ở Thiên Hỏa thành, cũng đủ cho mọi người chớp mắt ngắm nhìn không dứt.
“Nhìn xem, đó là xe ngựa của Long gia ! Thật là khí phái a!”
“Nghe nói ngồi trong xe ngựa chính là thiên kim tiểu thư của Long Nhị Gia: Long Thiên Di, có thiên phú luyện khí kinh người, lần này đi luyện khí minh chính là vì tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai, nàng rất có khả năng sẽ trở thành nữ luyện khí sư nhỏ tuổi nhất đấy.”
“Có thật vậy không! Nữ nhân có thiên phú luyện khí vốn không nhiều lắm, tuổi của nàng chỉ mới mười hai tuổi, cũng đã có tư cách tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai rồi, tiền đồ quả thật vô lượng a.”
“Không sai, tuy nói chỉ có luyện khí sư từ mười tuổi trở lên mới có tư cách tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai, nhưng phần lớn người khác tới tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp hai ở luyện khí minh đều là luyện khí sư đã vượt qua mười bốn mười lăm tuổi luyện khí sư còn trẻ mà thiên phú kinh người giống như Long Thiên Di, thật là hiếm thấy.”
“Long gia ở Bàn Long thành , huyết mạch của gia tộc bọn hắn, cho tới bây giờ đều lấy thiên phú luyện khí siêu phàm làm thước đo, từ gia chủ đời thứ nhất bắt đầu kéo dài đến nay, mỗi một thời đại không biết có bao nhiêu thiên tài luyện khí sư. Nghe nói thế hệ này thiên phú kiệt xuất chính là Tứ công tử cùng Lục tiểu thư của Long Nhị Gia, trong đó công tử Long Thiên Diệp của Long Nhị Gia, chỉ mới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, cũng đã là luyện khí sư cấp bốn rồi, qua ít ngày sẽ phải tham gia khảo hạch luyện khí sư cấp năm. cấp bậc của Luyện khí sư không giống với cấp bậc võ công, rất khó khăn mới đột phá vượt qua một cấp, thành tựu giống như Long Thiên Diệp, phải nói tương đối cao rồi.”
“Một gia tộc anh tài a, thật là làm cho người người hâm mộ!”
“. . . . . .”
Ngoài xe ngựa, dân chúng bàn tán xôn xao, phần lớn đều là giọng điệu ca ngợi.
Long Thiên Di nghe đến những lời khen này, thì tâm tình rất là vui vẻ.
“Nghe được không? Long gia chúng ta ở Long Tường đại lục chính là nổi tiếng như thế, nếu sau này ngươi ngoan ngoãn đi theo bổn tiểu thư, bổn tiểu thư sẽ bảo vệ ngươi , không người nào dám khi dễ ngươi.”
” Ngươi khi dễ ta!” Tiểu Mặc ngồi ở bên người của nàng, lẩm bẩm nói. Có gì đặc biệt hơn người , cha ta cũng họ Long đó!
“Ngươi nói cái gì?” Long Thiên Di tròn mắt trừng lên, hướng bé hừ lạnh một cái.
Tiểu Mặc làm bộ không nghe thấy, nghiêng mặt đi vén rèm cửa sổ xe ngựa.
“Vút ——”
Một chiếc phi tiêu màu đen xuyên thấu qua rèm, đột nhiên phá không bay vụt vào, Tiểu Mặc nhanh nhẹn lắc mình trốn đi, phi tiêu bay ngang chóp mũi hắn, bay về phía Long Thiên Di.
“Tiểu Mặc, mau. . . . . . Mau bảo vệ ta!”
Phi tiêu lúc này đã cắm ở trên đỉnh đầu của Long Thiên Di , làm nàng bị sợ đến một cử động cũng không dám, hai chân thì run cầm cập.
Xe ngựa nhanh chóng dừng lại.
Chuyện gì xảy ra?
Ngoài xe ngựa, có tiếng đao kiếm chạm nhau truyền đến, Tiểu Mặc vén lên một góc màn xe, thấy được bên ngoài xe không biết từ chỗ nào mà xuất hiện một đám Hắc y nhân, cùng đội hộ vệ Long gia đánh nhau thành một đống.
Ở bên trong hỗn chiến, có một tên Hắc y nhân giơ kiếm xông vào xe ngựa, hắn nhìn chung quanh hai người Tiểu Mặc và Long Thiên Di một chút: “Các ngươi ai là Lục tiểu thư của Long gia?”
Long Thiên Di vừa nghe là tới tìm mình, nhất thời bị làm cho sợ đến khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trắng bệch.
Tiểu Mặc thì không chút do dự đưa tay chỉ hướng Long Thiên Di, lúc này không ra bán đứng nàng, còn chờ khi nào chứ?
Hai mắt Long Thiên Di trợn trắng một cái, lập tức bị sợ đến bất tỉnh luôn.
Hắc y nhân chần chờ , suy tư nói: “Nàng thật sự là Lục tiểu thư của Long gia ? Làm sao lá gan nhỏ như vậy? Ta xem ngươi mới giống là Lục tiểu thư Long gia .” Hắc y nhân đem Tiểu Mặc trên dưới đánh giá một phen, đưa tay ra định bắt bé.
Tiểu Mặc nóng nảy, hướng hắn khoát khoát tay: “Ngươi nhận lầm rồi, ta chỉ là một tiểu nha hoàn!”
Hắc y nhân tựa hồ đối với tin tức về Lục tiểu thư của Long gia nắm giữ được không nhiều lắm, trong khoảng thời gian ngắn rất khó mà phán đoán, suy tư một chút liền nói: “Vậy thì bắt cả hai !”
Hai tay hắn đưa ra, hướng hai người chộp tới .
Tiểu Mặc lắc mình một cái trốn thoát, xẹt một tiếng, từ dưới nách Hắc y nhân chui qua. Hắc y nhân khẽ hoảng thần, không ngờ đến thân thủ của nó cư nhiên lạo linh hoạt thế, nhìn xem ta bắt được ngươi không?
Hắc y nhân cùng bé so sánh sức lực, xoay người lại giơ móng vuốt, đánh úp về phía cổ áo của Tiểu Mặc . Mới vừa rồi Tiểu Mặc sở dĩ có thể tránh né được, là bởi vì đối phương đánh giá thấp bé, không ngờ rằng bé tuổi nhỏ như thế, lại biết võ công. Song lần này chộp tới , cũng không có phí nhiều sức lực đã được bé. Hắn là thực lực gì, còn Tiểu Mặc là thực lực gì, căn bản là không cần nhắc tới, nếu không có đủ thực lực, hắn cũng không thể đột phá vòng bảo vệ, để vào xe ngựa giết người.
“Buông! Buông!” hai chân Tiểu Mặc bị treo ngược lên trời không ngừng đá đạp, nhưng hoàn toàn bất lực “Nếu ngươi không buông, ta liền sẽ xuất chiêu ác độc đó!”
“Tốt! Vậy hãy để cho ta mở rộng kiến thức cái gọi là chiêu ác độc của ngươi! Ta vô cùng mong đợi!” Hắc y nhân cười lạnh mấy tiếng, cái tay còn lại bắt lấy Long Thiên Di đang bất tỉnh đi, một tay nhấc một tay xách, định hướng ngoài xe ngựa phóng ra.
“Là ngươi ép ta!” trong mũi Tiểu Mặc phun khí giận, một cái nhỏ tay sớm đã đem Thiên vương Kính giữ ở bên trong, bé đột nhiên đem Thiên vương Kính giơ lên, mặt kính hướng về phía Hắc y nhân chiếu qua, “Ngươi biến đi!”
Trước mắt Hắc y nhân hiện lên một luồng ánh sáng, còn không có thấy rõ trong tay đối phương cầm cái quái gì, thì cả người liền từ trong xe ngựa bắn bay ra ngoài. Theo sát thân ảnh của hắn , còn có một luồng sáng cực kỳ chói mắt, tựa như sao băng chợt lóe lên rồi biến mất.
Ngoài xe ngựa, vẫn đánh nhau kịch liệt như cũ, Hắc y nhân tách đội hộ vệ của Long gia ra, bao vây xe ngựa lại, bọn hộ vệ Long gia một vòng rồi tiếp theo một vòng xông lên, song phương đều đang giành giật từng giây. Hắc y nhân thì hi vọng thủ lĩnh của mình mau sớm đưa nhân vật mục tiêu bắt được vào tay, hoàn thành nhiệm vụ bắt cóc lần này, đội hộ vệ của Long gia thì lo lắng an nguy của Lục tiểu thư, song phương đều ở đem hết toàn lực ra.
Đang lúc Hắc y nhân nghe được tiếng cười của thủ lĩnh, cho là hắn đã đắc thủ, ai ngờ thủ lĩnh của bọn họ đột nhiên phá cửa sổ bay ra, cả người tựa như một quả cầu, bị bắn bay xa xít mù, làm được cái này phải bao nhiêu sức lực, mới có thể đem người bắn bay đi ra ngoài xa như vậy?
Phải biết rằng thực lực của thủ lĩnh là mạnh nhất trong bọn họ, cư nhiên lại bị người ta xem như quả bóng mà đá bay, điều này sao có thể? Chẳng lẽ bên trong xe ngựa còn cất giấu một vị cao thủ tuyệt đỉnh sao?
Ánh sáng của Thiên vương Kính chợt lóe lên rồi biến mất, người bình thường chưa chắc có thể phát hiện được, chỉ cho là kiếm khí phản quang tạo thành. Nhưng trong đám người, có một người nhạy cảm bắt được luồng sáng đó, nhất thời lộ ra vẻ vui mừng. Người này là một vị phụ nhân trung niên, người mặc váy màu xanh, tư thái thướt tha, phong vận dư âm, nàng đang muốn tiến lên ngó nhìn xem đến tột cùng là chuyện gì, thì lúc này, hộ vệ Long gia đến, ngăn trở nàng tiến bước.
” Tam trưởng lão Long gia tới!” Trong đám người có người hô lớn, mọi người quay đầu, thì thấy một người thuận gió mà đến, áo bào phần phật, khí thế uy nghiêm, nương theo hắn đến, mọi người không cách nào chóng được áp lực mạnh mẽ của hắn. Ở phía sau hắn, cao thủ Long gia ùn ùn kéo đến, lòng bàn chân sinh gió, khí thế hùng tráng, giống như thiên quân vạn mã.
Bọn họ mới là cao thủ chân chánh của Long gia, thực lực chân chánh của Long gia, phong thái chân chính của Long gia!
Bọn thị vệ bảo vệ ở bên cạnh xe ngựa Long gia nhìn thấy Tam trưởng lão cũng những cao thủ khác đến, tinh thần mọi người nhất thời phấn chấn, khí thế uể oải mới vừa rồi đã biến mất.
” Tặc nhân to gan! Lại dám đánh lén người của Long gia ta?” Long Tam trưởng lão lớn tiếng quát, uy nghiêm vô cùng, chỉ bất quá dưới hốc mắt của hắn có quần thâm rất đậm, giống như đêm qua ngủ không được ngon giấc. Cũng phải bị rượt cả đêm, hắn có thể ngủ có ngon sao? Cái này còn không phải quỷ gây sự Tiểu Mặc Mặc ban tặng? May mà Long Tam trưởng lão công lực hùng hậu, trải qua cố gắng, bức ra một bộ phận dược lực, cho nên so với bình thường người khôi phục được nhanh hơn nhiều lắm, nếu không, hôm nay hắn làm sao còn có khí lực đi ra khỏi khách sạn chứ?
“Người! Giết hết thảy cho ta! Một tên cũng không để lại! Dám mạo phạm người Long gia ta, thì phải trả giá thật nhiều!”
“Dạ! Hết thảy giết, một tên cũng không để lại!” các cao thủ Long gia nhất tề hô to, khí thế như mây hồng.
Hắc y nhân nghe được tiếng hô, trong lòng không khỏi sinh khiếp đảm, bọn họ vốn chỉ là muốn tốc chiến tốc thắng, bắt Lục tiểu thư trước đã, họ không nghĩ sẽ cùng người của Long gia dây dưa, ai ngờ chuyện phát sinh đột nhiên, xuất hiện biến cố. Thủ lĩnh của bọn họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn họ không khỏi luống cuống, nhìn lẫn nhau, muốn phân tán bốn phía để chạy.
Long Tam trưởng lão há có thể để cho bọn họ chạy trốn?
Hai cánh tay to lới giương lên, gió ở ống tay áo lay động, vù vù, liên tục đánh ra hai chưởng, đánh vào trên lưng hai gã Hắc y nhân sắp chạy ra khỏi vòng vây, hai người này lập tức hộc máu bỏ mình.
” Cao thủ truyền kỳ cảnh. Mọi người chạy mau a!”
Hắc y nhân kinh hô lên, rồi bỏ chạy tứ tán mọi nơi, trong đám bọn họ thực lực mạnh nhất là thủ lĩnh, cũng mới là cao thủ Huyền tôn tứ phẩm, bọn họ làm sao địch nổi một cao thủ Huyền Hoàng chi cảnh? Một khi Tam trưởng lão thi triển thực lực của hắn, khiến mọi người đều sinh lòng sợ hãi.
“Giết!” Những cao thủ của Long gia xông lên đánh lén, đem cả đám người Hắc y nhân chém đầu dưới kiếm, trên đường cái nhất thời bị máu tươi nhuộm đỏ, đám người vây xem bị dọa sợ đến không ngừng mà lui về phía sau.
Tiểu Mặc ló đầu gục ở nơi cửa sổ xe, ngửa đầu một cái vừa lúc có thể thấy bóng lưng uy phong lẫm lẫm của Long Tam trưởng lão, bé nhíu nhíu hai chân mày nho nhỏ, rất là khó chịu. Cái tên tồi tệ này thật sự là thật lợi hại, cho dù mình có thật tiếp cận hắn, cũng không có biện pháp từ trên người hắn đem bảo vật kia trộm được, mà cứu Tiểu Bạch ra. Theo bộ dáng giả trang thành tiểu nha hoàn hiện tại của bé, để tìm biện pháp nhích tới gần bên người của Long Tam trưởng lão, chưa chắc là làm được.
Làm sao bây giờ ?
Xem ra bé phải nghĩ phương pháp khác mới được.
Ở phía xa, thủ lĩnh Hắc y nhân chật vật bò dậy, ở xa xa thấy được một màn người của Long gia tru diệt đồng bọn của hắn, phần gáy hắn chợt lạnh, làm gì còn dám xông về phía trước chứ? Hắn xoay người thoát đi khỏi đường cái, nghĩ lại xem như cái tiểu nha hoàn kia đã cứu hắn một mạng, nếu không hắn cũng sẽ trở thành vong hồn dưới kiếm của Long gia .
“Tam trưởng lão, trừ thủ lĩnh của bọn họ đã bỏ chạy ra, những người còn lại toàn bộ đã bị mất mạng tại chỗ!” Có cao thủ hồi báo nói.
“Cẩn thận nhìn kỹ một chút, bọn họ rốt cuộc là người nào?” Long Tam trưởng lão hỏi.
Cao thủ bẩm báo: “Hồi Tam trưởng lão, trên người bọn họ không có vật hay biểu tượng đặt trưng gì, nhưng xem võ công của bọn hắn, cũng có chút giống người của Viên gia.”
“Lại là Viên gia? Chờ đó, lão phu chắc chắn để cho bọn họ biết tay!” Long Tam trưởng lão cười âm hiểm xong liền quay đầu, cất bước đi về phía xe ngựa, “Lục tiểu thư, người không sao chớ?”
Vào lúc này Long Thiên Di vừa vặn tỉnh lại, nghe được Long Tam trưởng lão hỏi thăm, nàng lắc đầu, trong đầu hình ảnh ngắt quảng từ từ hiện lên. Nàng bỗng nhiên thanh tĩnh, cả người đột ngột hướng Tiểu Mặc nhào tới, hung hăng bóp cổ của bé.
“Ngươi dám bán đứng bổn tiểu thư? Ta bóp chết ngươi!”
Tiểu Mặc vội vàng không kịp chuẩn bị, thối lui một bước, chống đỡ ở bên cạnh cửa xe, cổ bị đối phương xiết chặt.
“Buông!” Bé theo bản năng nhấc chân lên, hướng Long Thiên Di đá một cái, một cước này dùng đủ bảy phần kình lực của bé, đem Long Thiên Di đá thẳng ra cửa xe.
“Ừ?” Long Tam trưởng lão đang từ xa bước tới, đem Long Thiên Di vững vàng tiếp được, ánh mắt chứa đựng sự ngạc nhiên nhìn đánh giá Tiểu Mặc.
“Ngươi dám đá ta? Tam trưởng lão, giết nó cho ta!” Long Thiên Di giận dữ, ở trong mắt nàng thì chuyện giết người chĩ là chuyện tầm thường, không có người sẽ không có, cha nàng trong ngày thường cũng như thế, một khi có người để cho hắn nhìn không thuận mắt, liền giết đi, nàng cũng là mưa dầm thấm đất.
Tiểu Mặc quay đầu, chống lại ánh mắt nghi hoặc mang theo sát ý của Long Tam trưởng lão, đáy lòng không khỏi luống cuống. Mới vừa rồi, cảnh tượng Long Tam trưởng lão giết người, bé nhìn thấy phải giật mình, nếu muốn giết bé, thì dễ dàng như bóp chết một con kiến vậy.
Làm sao bây giờ? Trốn thôi!
Nhanh chân chạy ra mấy bước, thì phía sau có một bàn tay lớn chộp tới, đem cổ áo của bé vững vàng níu lấy.
Nguy rồi! Thiên vương Kính ở trong tay bé liền quay một cái, trở tay chiếu về phía sau người.
Một luồng ánh sáng chói mắt chiếu thẳng đến, Long Tam trưởng lão đã cảm thấy không ổn, hắn kiến thức rộng rãi, thoáng cái liền nhận ra đây là một việc Tuyệt phẩm bảo khí. Tuyệt phẩm bảo khí, trong giới hạn cửu phẩm bảo khí cùng Đạo khí, thì uy lực không phải chuyện đùa, luồng sáng này nếu như quét tới, hắn nhất định sẽ bị bắn bay ra ngoài.
Hắn hô lên một cái đẩy ra một cổ chưởng phong, đánh vào cổ tay của Tiểu Mặc, Thiên Vương Kính trong tay của bé bị ném ra ngoài, rơi vào bên trong đám người vây quanh.
Trong đám người, có thân ảnh một nữ tử nhanh bước xông lên trước, đem Thiên Vương Kính vững vàng đón lấy.
Long Tam trưởng lão cũng không có đi để ý tới Thiên vương Kính, lực chú ý của hắn tập trung vào người nho nhỏ đang nắm trong tay mình: “Nói! Ngươi rốt cuộc là người nào? Vì sao trên người lại có bảo khí trân quý như thế? Còn nữa, một thân công phu của ngươi là từ nơi nào học được? Ngươi trà trộn đến Lục tiểu thư bên người, đến tột cùng có mục đích gì?”
Qủa thật người giống như Tiểu Mặc vậy, chẳng những có một thân võ công tốt, hơn nữa còn có bảo vật tốt như Thiên vương Kính, thì làm sao có thể cam tâm làm nô tỳ? Tốt, không nghĩ tới tuổi còn nhỏ, đã có tâm cơ như thế rồi, nó nhất định là bị người nào đó sai sử, muốn đối với Long gia bất lợi. Nói không chừng nó chính là nội gian của Viên gia phái tới, đến đây dò hỏi tin tức Long gia của bọn họ.
Long Tam trưởng lão càng nghĩ càng cảm thấy hắn khả nghi.
Long Thiên Di cũng càng nghĩ càng không đúng, tức giận nhìn chằm chằm Tiểu Mặc nói: “Ngươi đến tột cùng còn che giấu ta cái gì nữa hả? Ngươi đến bên cạnh ta để làm nha hoàn, rốt cuộc là muốn làm gì? Có ý đồ gì?”
“Ta không biết các ngươi đang nói cái gì! Người nào quy định nha hoàn không thể mang võ công trong người, người nào quy định nha hoàn không thể có bảo khí chứ? Nàng muốn bóp chết ta, ta vì tự vệ mới đánh trả, thì có cái gì sai? Các ngươi ỷ vào nhiều người khi dễ ít người, ỷ lớn tuổi hơn khi dễ ta còn tấm bé!” Tiểu Mặc phản bác.
Long Tam trưởng lão nghe giọng nói của hắn không đúng, liền hướng trên cổ bé liếc mắt nhìn, hầu kết của bé mặc dù không có rõ ràng, nhưng đã hơi lộ vẻ đặc thù của phái nam. Sắc mặt hắn trở nên lạnh lẻo, lớn tiếng quát lên: “Cái gì nha hoàn? Ngươi rõ ràng chính là nam hài!”
“Cái gì? Nó là nam hài?” Long Thiên Di không thể tưởng tượng nổi.
“Vậy. . . . . . Vậy lại có người nào quy định, nam hài không thể làm nha hoàn chứ?” Tiểu Mặc tiếp tục phản bác, nếu bé thật sự nhận, thừa nhận mình đến gần bọn họ là có mục đích vậy thì nhất định so sánh với hiện tại , còn thảm hại hơn, cho nên hiện tại hắn chỉ có thể chết cũng phải cãi lại.
“Khoan đã, sao ta nhìn ngươi thấy quen mắt như vậy? Không phải là ta đã gặp ngươi ở nơi nào rồi chứ?” Long Tam trưởng lão tỉ mĩ quan sát ngũ quan của Tiểu Mặc, có loại cảm giác giống như đã từng quen biết.
Tiểu Mặc cho là hắn sắp nhận ra mình, liền cố hết sức lực đẩy ra vài giọt nước mắt, ở bên đường khóc rống lên: “Cứu mạng a! Người lớn khi dễ trẻ con! Mọi người của Long gia đều không phải là người tốt!”
Người vây xem tuy không dám đắc tội với Long gia, nhưng nhìn thấy bọn họ đối đãi với một hài tử quá đáng như vậy, trong lòng khó tránh khỏi bất bình. Người có gan lớn một chút, thì thấp giọng nghị luận , cho là Long Tam trưởng lão lòng dạ quá độc ác rồi, ngay cả một hài tử cũng không bỏ qua, quả thực không có nhân tính.
Long Tam trưởng lão tức giận, uy nghiêm của hắn, há có thể để người khác khiêu khích?
“Ta nhớ ra rồi, ngươi là thằng bé trai ngày đó ở chung một chỗ với con bạch long kia! Tốt lắm, lần trước ta tha cho ngươi một mạng, ai ngờ ngươi lại tự động đưa tới cửa , lần này lão phu sẽ không bao giờ … hạ thủ lưu tình nữa.” Một trận náo động này, khiến cho Long Tam trưởng lão nhớ ra Tiểu Mặc.
Tiểu Mặc nghe được hắn nói tới Tiểu Bạch, thì tức giận trong lòng thoáng cái bị bộc phát.
“Ngươi mau đem Tiểu Bạch thả ra! Ngươi là tên khốn kiếp!”
Hai tay của bé quơ quơ, tức giận phun trào.
Long Tam trưởng lão nhất thời bị u mê khi nhìn thấy, không chỉ hắn nhìn đến mắt choáng váng, ngay cả một đám cao thủ phía sau, tất cả cũng bị choáng váng. Bởi vì bọn họ ở trong đôi mắt của Tiểu Mặc, họ thấy được một hai con ngươi màu vàng, là màu vàng tinh khiết, không có chút tạp chất nào, kim quang thánh khiết, làm cho người ta như muốn cúng bái đi xuống.
Cái tay bắt lấy cổ áo Tiểu Mặc của Long Tam trưởng lão đã run rẩy, hắn rung giọng nói: “Ngươi. . . . . . Ngươi là hậu nhân của Long gia?”
Vấn đề hắn hỏi, cũng là nghi vấn trong lòng những cao thủ của Long gia. Bởi vì chỉ có người có huyết mạch thuần khiết nhất của Long gia, mới có con ngươi màu vàng như thế, hơn nữa đứa bé này vốn không phải là huyết mạch bình thường, mà là huyết mạch thuần chánh nhất trong Long gia.
Điều này làm sao có thể?
Người trong Long gia gần mấy đời, đã không có xuất hiện qua hậu duệ có huyết mạch thuần chánh nhất ở Long gia rồi, nhưng vì sao hết lần này tới lần khác lại xuất hiện ở trên người hài tử chưa dứt sữa này?
Hắn rốt cuộc là hài tử của người nào? Rốt cuộc là hài tử của ai?
Long Tam trưởng lão ở thấy được Tiểu Mặc có huyết mạch thuần khiết của Long gia, chẳng những không có lòng yêu người tài giỏi, ngược lại còn nổi lên sát cơ. Bởi vì hắn đã xác nhận, Tiểu Mặc tuyệt đối không thể nào là dòng giỏi đời sau của Nhị gia, ngược lại giống như. . . . . . ánh mắt của Long Tam trưởng lão đột nhiên sáng lên, rốt cục hắn đã hiểu vì sao thời điểm nhìn thấy Tiểu Mặc, luôn luôn cho hắn một cảm giác đã từng quen biết, thì ra là nó và người kia vô cùng tương tự, như từ một khuônkhắc ra.
Không sai! Nó nhất định là dã chủng của người kia!
Người này, tuyệt không có thể giữ!
Bọn họ tồn tại thì sẽ uy hiếp địa vị của Nhị gia ở Long gia .
Cơ hồ chỉ trong một lúc, Long Tam trưởng lão liền làm ra quyết định.
Tiểu Mặc cùng hắn đối diện , thấy được đáy mắt hắn có sát cơ, bé thầm kêu không ổn, nhưng cũng không có kinh sợ. Bé ngẩng đầu ưỡn ngực, nghiêm nghị chính diện cùng hắn nói chuyện, dùng giọng nói trẻ con chỉ độc nhất thuộc về bé, cất giọng nói: “Không sai! Ta họ Long, gọi là Long Mặc, nhưng ta không phải là người của Long gia! Ta cũng khinh thường trở thành người Long gia của các ngươi!”
Trong lòng bé vẫn vững vàng nhớ được lời nói của phụ thân…, bọn họ không nên dựa Long gia, bọn họ phải dựa vào cố gắng của mình sáng tạo một thế hệ Long gia mới, đem tinh thần của đời trước Long gia vĩnh viễn truyền thừa xuống.
Thân thể nho nhỏ, lại có khí thế như vậy
Người vây xem không khỏi địa đối với bé giơ lên một ngón tay, thật khí phách, thật có cốt khí!
Bé họ Long, có huyết mạch thuần chánh nhất của Long gia, nhưng là bé không thừa nhận mình là người của Long gia, khinh thường cùng Long gia làm bạn. Lời nói như vậy, làm sao một hài tử sáu bảy tuổi có thể nói ra chứ? Nhưng vốn chính là như thế, nên mọi người mới không thể không đối với Tiểu Mặc trầm trồ thán phục.
“Tốt! Ngươi đã không muốn trở thành người của Long gia, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!” Long Tam trưởng lão tàn nhẫn cười mấy tiếng, bắt đầu vận chưởng lực, từ trong không trung đưa ra một bàn tay đánh về phía bé. Chưởng lực hùng hồn, nhắm thẳng mặt mà đến, một chưởng này nếu thật sự đánh trúng, Tiểu Mặc sẽ lập tức hồn phi phách tán.
Ở thời khắc nguy cấp, Tiểu Mặc nhớ lại thời điểm bé sinh nhật, Long Vương đưa cho bé cái viên châu bảo vệ tánh mạng, không sai, hiện tại chính là thời điểm bé cần bảo vệ tánh mạng nhất.
“Long phụ thân! Mau cứu ta với Tiểu Bạch!”
Trong tay của bé vững vàng nắm chặc hạt châu bảo vệ tánh mạng, hướng về trên cao lớn tiếng kêu cứu.
Long Tam trưởng lão không hiểu rõ tình huống lắm, nên tốc độ xuất chưởng cũng chậm chốc lát, khi hắn một lần nữa đánh xuống , thì một luồng lực cản cường đại ngăn hắn lại, hắn chăm chú nhìn lại, chỉ thấy hạt châu nắm trong tay của Tiểu Mặc bỗng dưng bắn ra tia sáng kinh người, kèm theo tia sáng mà đến , còn có sức mạnh thường nhân không cách nào ngăn cản được.
“A ——”
Long Tam trưởng lão bị luồng sức mạnh này đánh văng ra, cái tay nắm lấy Tiểu Mặc phải buông ra. Tiểu Mặc nhanh chóng bay ngược, thân thủ linh xảo rơi trên nóc nhà cách đó không xa, tạm thời rời xa nguy hiểm.
Tất cả mọi người ở tại chỗ sợ ngây người, trong tầm mắt bọn họ nhìn thấy, một con Cự Long từ từ biến hóa thành hình, xuất hiện ở trên bầu trời, nó ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, thanh như chuông đồng, uy nghiêm mà hùng tráng, như Quân vương phủ xuống.
“Này. . . . . . Đây là?”
“Là Long Vương! Nhất định là Long Vương!” Trong đám người có người kích động hô lớn thành tiếng.
Trong lòng Long Tam trưởng lão đột nhiên bị thứ gì đó đụng vào, luống cuống, ông trời nó làm cách nào mà đem Long Vương đưa tới chứ?
Không đúng, đây không phải là Long Vương chân chính, hẳn là do hạt châu trong tay tiểu tử kia biến hóa ra huyễn tượng (ảo ảnh). Cũng không đúng, nếu là huyễn tượng, sao nó lại có lực lượng uy hiếp như vậy, khiến người ta không thở nổi?
Chẳng lẽ là. . . . . .
Dù sao Long Tam trưởng lão cũng có kiến thức rộng rãi, rất nhanh đã phân tích rõ ràng, cái này tất nhiên là một phân thân của Long Vương, đem sức mạnh của mình phong ấn ở trong hạt châu, nhưng mặc dù chỉ là một phân thân, đối với Long Vương mạnh nhất Long Tường đại lục mà nói, dù là một phân thân cũng đủ để đưa hắn xuống Địa Ngục.
Chết tiệt!
Trong tay tiểu tử này làm sao lại có vật bảo bối như vậy?
Tiểu Mặc ngửa đầu, thấy được trên bầu trời biến ảo thành Long Vương, bé mừng rỡ: “Long phụ thân, mau cứu Tiểu Bạch đi! Nó bị cái tên tồi tệ này dùng một bảo vật bắt đi rồi!”
Long Vương ở trên bầu trời quay đỉnh đầu lại, đưa cho bé một ánh mắt ôn hòa, sau đó con mắt tàn bạo quét về phía Long Tam trưởng lão: “Ngươi thật to gan! Dám đả thương hài tử của ta?”
“Cái gì?Hài tử của ngài? Ngài là nói Tiểu Bạch Long kia phải . . . . .” Long Tam trưởng lão bỗng nhiên ý thức được mình lỡ miệng, vội vàng im lặng, cũng không dám nói thêm gì nữa, hắn thật chịu không nỗi sự trả thù cường thế của Long Vương .
“Ngươi, mau đem hài tử của ta thả! Nếu không, ta muốn toàn bộ các người đều phải chết!” thanh âm uy nghiêm của Long Vương truyền khắp toàn thành, như vương giả giáng xuống pháp chỉ, người đi đường vây xem cũng rối rít hưởng ứng lời nói của Long Vương…, nhất tề hô lớn, “Thả Tiểu Bạch Long! Thả Tiểu Bạch Long!”
Tình cảm quần chúng đang xúc động phẫn nộ, Long Tam trưởng lão đã khiến cho nhiều người tức giận.
Hắn cũng cảm thán Long Vương cường đại, chỉ riêng một phân thân, cũng có thể làm cho người ta áp lực lớn như thế.
“Tam, Tam trưởng lão, chúng ta đem Tiểu Bạch Long thả ra đi.” những cao thủ của Long gia cũng không khỏi tâm sinh khiếp đảm.
Ở mọi phương diện cưỡng bức, Long Tam trưởng lão không thể chối từ, đành phải lấy ra một đạo khí Kim Đỉnh, mở ra cơ quan.
Vút một tiếng, một bạch long từ cửa ra vào Kim Đỉnh chui ra, thoạt nhìn nó rất là suy yếu, thân thể lung la lung lay, bay rất chậm.
“Tiểu Bạch! ——” Tiểu Mặc rốt cục thấy được Tiểu Bạch, kích động lớn tiếng hô lên.
Tiểu Bạch cũng nhìn thấy bé, từ từ bay đến bên cạnh bé, sau đó biến thành một viên tiểu cầu, trốn vào trong ngực của bé. Mắt của nó nhướng mấy cái, rất nhanh nặng nề ngủ say, một câu cũng không có nói.
Tiểu Mặc nhìn thấy nó không bình thường, trong lòng gấp gáp, nhưng mà trước mắt, tựa hồ chạy trốn quan trọng hơn. Bởi vì bé cũng biết, Long phụ thân căn bản không phải thật, chẳng qua là một ảo ảnh mà thôi, một khi ảo ảnh biến mất, bọn họ có muốn trốn thì đã không kịp nữa.
“Tiểu Bạch, chúng ta đi!” Bé ở trên nóc nhà chạy nhanh như bay.
“Đuổi theo cho ta!” Long Tam trưởng lão hạ lệnh đuổi theo, Tiểu Bạch Long hắn có thể cho đi, nhưng dã chủng của người kia là không thể để lại, nếu không sẽ hậu hoạn vô cùng.
“Ta xem ai dám đuổi theo? !” Trên bầu trời, truyền đến tiếng gầm gừ của Long Vương.
Một trận gió lốc thổi qua cả con đường cái, tất cả mọi người đều nhắm mắt, căn bản mở mắt không ra.
Trận gió lốc này thời gian duy trì rất lâu, cho đến khi gió lớn ngừng lại, mọi người lần nữa ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nơi nào còn bóng dáng của Long Vương chứ?
“Hử? Thực lực phân thân của Long Vương làm sao yếu như vậy?” Long Tam trưởng lão kinh ngạc nói, “Chẳng lẽ Long Vương gặp bất trắc gì, cho nên thực lực phân thân của hắn cũng yếu đi?”
Chưa kịp ngẫm nghĩ, thì hắn nhớ lại cái dã chủng kia, nên vội vàng hướng thủ hạ ra lệnh: “Đuổi theo cho ta! Nhất định phải tìm được tiểu tử kia! Giết không tha!”
“Dạ, Tam trưởng lão!” Những cao thủ của Long gia nhất tề lĩnh mệnh, phân ra tứ tán đuổi theo trước.
“Tam trưởng lão, khảo hạch của phải làm sao bây giờ? Sắp tới trễ rồi!” giờ này khắc này Long Thiên Di lại còn nhớ được khảo hạch hôm nay của nàng, Long Tam trưởng lão híp mắt nói, “Lão phu hiện tại sẽ tự mình đưa ngươi đi luyện khí minh, ngươi là hi vọng của Nhị gia, cho nên tuyệt đối không thể đến trễ khảo hạch.”
Hắn nghĩ thầm cái Tiểu Bạch Long kia ở trong Kim Đỉnh của hắn một ngày một đêm, hiện tại thân thể rất suy yếu, muốn khôi phục thực lực, ít nhất cũng phải chờ thêm hai ba ngày. Hắn cũng không tin, thời gian hai ba ngày này, Tiểu dã chủng kia có thể chạy thoát được lòng bàn tay của hắn.
Hắn cùng phu xe ra hiệu lệnh, tự mình hộ tống Lục tiểu thư tiếp tục đi đến Luyện Khí Minh.
/732
|