Nghe được Long Thiên Thần nói, sắc mặt Tam trưởng lão tối sầm lại. Lần tỷ thí trước? Chỉ cần vừa nghĩ tới lần trước chật vật chạy trốn, Tam trưởng lão hận nghiến răng nghiến lợi, hận không được bắt tiểu tử này, hung hăng đập một trận. Khiến hắn bị bêu xấu trước mặt mọi người! Khiến mặt mũi hắn mất sạch! Thù này không thể không báo!
“Tốt! Vậy lão phu sẽ cùng ngươi luận bàn một chút!” Tam trưởng lão cắn răng nói.
“Thiên Thần, cẩn thận một chút!” Long Thiên Tuyệt nói với Long Thiên Thần, cũng không ngăn cản, đây là lúc để cho mọi người Long gia một lần nữa biết rõ huynh đệ bọn họ, hắn muốn cho tất cả Long gia biết huynh đệ bọn họ mới thật sự là huyết mạch Long gia!
“Đại ca, huynh cứ yên tâm đi!” Long Thiên Thần cười một tiếng, nụ cười trong sáng như ánh nắng mới.
“Tiểu tử, ngươi chớ nói nhiều, lão phu hiện tại dạy dỗ lại ngươi!” Tam trưởng lão hai mắt chợt lóe hung quang, vung tay lên, hướng về phía Long Thiên Thần mãnh lực chộp tới, sét đánh không kịp bưng tai. Không sai! Hắn muốn chính là tốc độ, chính là bất ngờ! Bởi vì hắn biết Long Thiên Thần có một thần thú thủ hộ, hắn muốn giết chết đối phương trước khi đối phương triệu hồi thần thú ra.
Tam trưởng lão ra tay quá nhanh, Long Thiên Thần cơ hồ không kịp phản ứng, không chỉ hắn, người còn lại cũng như thế. Đợi mọi người ý thức được, Tam trưởng lão đã tiến tới gần Long Thiên Thần không quá một bước.
“A ——” Long Thiên Thần bị đánh trúng một chưởng trước ngực, cả người hắn bay lên trời, máu tươi từ khóe miệng chảy xuôi ra. Hắn vẫn không thể nào tránh được Tam trưởng lão công kích, chỉ trách chênh lệch Huyền giai cấp bậc giữa hai người bọn họ quá lớn.
Hèn hạ! Quá hèn hạ! Đường đường Tam trưởng lão lại đánh lén một tiểu bối? Mọi người tại chỗ không khỏi âm thầm lắc đầu, nói là tỷ thí nhưng kết quả Tam trưởng lão chẳng những đánh lén, còn hạ thủ nặng như vậy, dưới đáy lòng bọn họ không khỏi âm thầm bất mãn.
“Thiên Thần ——”
“Thiên Thần ——”
Long Thiên Tuyệt và Vân Khê thấy thế vội vàng tiến lên một bước, muốn cứu hắn. Lúc này, Nhị gia và Ngũ Gia thừa cơ tiến lên, ngăn trước mặt hai người.
“Hiền chất, người trẻ tuổi cần tôi luyện, cháu không thể nào vĩnh viễn bảo vệ đệ đệ, hay là hai chúng ta tới luận bàn một chút, để cho Nhị thúc xem một chút thực lực của cháu đến mức nào rồi.” Nhị gia cười tủm tỉm nói, hắn ngưng gió gọi mưa, lập tức rút kiếm ra chiêu, mỗi một kiếm đều là chiêu số trí mạng .
Long Thiên Tuyệt trong lòng âm thầm cảnh giác, bị hắn ngăn trở, không thể làm gì khác hơn là cùng hắn đối chiêu.
Vân Khê muốn đi cứu Long Thiên Thần, bên này chưởng phong của Ngũ Gia bất ngờ ập đến, cản trở bước tiến của nàng.
“Ngươi không phải là muốn thỉnh giáo lão phu sao? Hiện tại lão phu chỉ điểm cho ngươi một chút!” Ngũ Gia tùy ý cười phá lên, hắn không giống Nhị gia âm tàng bất lộ, cũng không giống Tam trưởng lão âm hiểm xảo trá, chưởng phong của hắn hổ hổ sanh uy, cương mãnh vô cùng, mỗi một chiêu đều là thật .
“Đáng chết!” Vân Khê vừa lo lắng tình huống Long Thiên Thần, vừa ứng phó Ngũ Gia cương mãnh, trong thời gian ngắn có chút vất vả.
“Đại ca, đại tẩu, các người không cần phải để ý đến đệ, đệ. . . . . .” Long Thiên Thần khó khăn nói, đúng lúc đó một cổ mạnh mẽ lực đạo xông tới trước ngực, hắn giật mình kinh hô, đau đến thiếu chút nữa ngất đi.
Tam trưởng lão nơi nào chịu bỏ qua cho bất kỳ cơ hội nào, để cho hắn triệu hồi ra thần thú? Hắn chính là muốn hắn chết, rửa sạch sỉ nhục trước đay.
“Đi chết đi!” Tam trưởng lão trong miệng thốt ra ba chữ, trên tay đánh ra hết sức, thông qua bàn tay, thẳng đánh về phía ngực Long Thiên Thần.
Lực lượng bàng bạc xuyên qua cả người Long Thiên Thần, cảm giác giống như sét đánh. Long Thiên Thần đau xé, cảm thấy tê tâm liệt phế, đau đớn truyền khắp toàn thân, không phải hắn sẽ chết chứ?
“Thiên Thần ——”
“Thiên Thần ——”
Long Thiên Tuyệt và Vân Khê lo lắng nhìn về phía hắn, Nhị gia cùng Ngũ Gia thừa dịp bọn họ phân tâm, thế công càng thêm hung mãnh, hai người khóe mắt đều có ánh xảo trá xẹt qua, chẳng qua rất nhanh, rất nhạt, khó có thể nhận ra.
Mọi người vây xem lắc đầu tiếc nuối, vì Long Thiên Thần than thở. Ai nấy đều thấy được, thực lực hắn và Tam trưởng lão cách xa, lại để cho Tam trưởng lão chiếm được tiên cơ, là không có khả năng còn sống. Đáng tiếc! Bất quá đây cũng là hắn gieo gió gặt bão, hết lần này tới lần khác không biết tự lượng sức mình, khiêu chiến cùng Tam trưởng lão. Hiện tại tốt lắm, tánh mạng của hắn bị Tam trưởng lão nắm trong tay, hắn chết định rồi!
“Chủ nhân! Buông chủ nhân ra!” Lúc này, Phì Phì cảm giác chủ nhân nguy hiểm, chưa gọi về vẫn chủ động xuất hiện. Thanh âm trẻ con khiến tất cả những người Long gia tại chỗ lấy làm kinh hãi, Dực Long thần thú trải rộng hai cánh, xẹt qua đỉnh đầu mọi người, bằng tốc độ nhanh nhất đánh về phía Tam trưởng lão. Kình phong tịch quyển, hơi thở bàng bạc.
“Đừng tới đây! Nếu không ta sẽ giết hắn!” Tam trưởng lão hai mắt căng lớn, nhìn Dực Long thần thú lao đến, trong lòng hắn căng thẳng, bắt chặt vạt áo Long Thiên Thần, không dám buông lỏng. Long Thiên Thần hiện tại chính là lá chắn trong tay hắn, chỉ có nắm trong tay, thần thú mới sẽ không tập kích hắn.
Quả nhiên, Phì Phì cảm giác chủ nhân nguy hiểm, không thể làm gì khác hơn là ngừng ở nửa đường. Nó nhìn chằm chằm Tam trưởng lão, hai cánh vỗ không tiếng động.
“Chủ nhân, người sao rồi?”
Long Thiên Thần không nói, bởi vì hắn giờ phút này tiến vào đến một cảnh giới kỳ quái. Bên trong thân thể tựa hồ có thanh âm gọi, kéo hắn vào một loại cảnh giới hỗn độn, năng lượng không tên không ngừng chạy khắp tứ chi, đau đớn trên người cũng chầm chậm biến mất.
“Ngươi nhất định phải đứng vững, phải tin tưởng mình! Tương lai của học viện Dực Long nằm trên người của ngươi, ngươi nhất định phải chống đỡ. . . . . .”
Là thanh âm Triệu viện trưởng! Long Thiên Thần đột nhiên thức tỉnh, hắn nhận ra thanh âm này chính là thanh âm viện trưởng học viện Dực Long. Chẳng lẽ thời điểm hắn truyền sức mạnh cho mình, một bộ phận ý chí cũng lưu lại? Bất kể như thế nào, nghe được viện trưởng khích lệ, tinh thần Long Thiên Thần nhất thời bừng tỉnh. Không sai, hắn không thể bị đánh bại dễ dàng như vậy, hắn đã đáp ứng viện trưởng thủ hộ học viện Dực Long, hắn còn muốn giúp đại ca đối phó cao thủ Long gia, hắn làm sao có thể dễ dàng như vậy đã bị đánh bại? Lửa nóng từ từ cháy lên, sức mạnh chảy qua tay chân từ từ tăng lên, hắn bỗng dưng ngẩng đầu, hai tay dùng sức đẩy ra, chưởng phong đánh hướng Tam trưởng lão dưới người hắn, một tiếng gào thét thốt ra.
“A! ——”
Tam trưởng lão không ngờ giờ phút này, hắn lại còn có thừa lực phản kích, chưởng phong kia ào ào đập vào mặt, Tam trưởng lão theo bản năng buông lỏng tay, đẩy Long Thiên Thần ra, vội vàng thối lui mấy bước, tránh thoát hai cổ chưởng phong kia.
Phì phì thừa dịp vội vàng phi thân cực nhanh, vừa vặn đón được chủ nhân sắp từ giữa không trung rơi xuống. Long Thiên Thần rơi xuống lưng Phì Phì, rất nhanh điều chỉnh trạng thái, cắn răng, kiên trì, từ từ giơ mắt lên. Khi hắn ngước mắt, mọi người đang xem cuộc chiến đồng loạt phát ra tiếng kinh hô.
“Trời! Lại là đôi mắt màu vàng!”
“Huynh đệ bọn họ lại có huyết mạch Long gia thuần khiết nhất, thật không thể ngờ được.”
“Đến tột cùng là người nào đồn bọn họ không phải là người Long gia? Người này không khỏi bụng dạ khó lường rồi, nếu huynh đệ bọn họ không phải chân chánh Long gia huyết mạch, vậy chúng ta là cái gì?”
“Đúng vậy a, Long gia chúng ta đồng thời xuất hiện hai vị con cháu huyết mạch Long gia thuần khiết, đây là chúng ta Long gia chuyện may mắn a! Không biết gia chủ biết chuyện này sẽ phản ứng như thế nào?”
“Chúng ta Long gia trăm năm qua không có xuất hiện quá một mắt màu vàng, hiện tại chẳng những xuất hiện, hơn nữa lại là hai, không thể ngờ được.”
“. . . . . .”
Hiện trường thoáng chốc nổ tung, so với lúc trước còn muốn oanh động. Long Thiên Thần không giống như mọi người tưởng tượng, ngược lại lộ ra một đôi mắt vàng kinh người, khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Nhị gia nghe tiếng mọi người nghị luận, quay đầu nhìn đôi mắt vàng thuần khiết Long Thiên Thần, tim đột nhiên căng thẳng, biểu tình trên mặt vô cùng đặc sắc. Mắt màu vàng, một đôi mắt màu vàng? Làm sao có thể? Đại ca dưới gối chỉ có hai đứa con trai, lại có huyết mạch thuần khiết nhất. Mà hắn? Số lượng con cái hắn hơn xa đại ca mấy lần, lại không có một người có huyết mạch thuần khiết nhất. Đây là tại sao? Trời cao sao mà bất công? Chẳng lẽ truyền thuyết Long gia vẫn lưu truyền xuống thật ứng nghiệm? Chỉ có cô nương được vòng tay Bích Thủy Thiên Tâm tuyển định, mới có thể vì Long gia sinh hạ con nối dòng huyết mạch thuần khiết? “Không! Ta không tin!” Nhị gia trong lòng kích động, kìm lòng không được rống to. Hắn không cam lòng! Không cam lòng vận mạng định hắn như vậy! Dù do thiên định, hắn cũng muốn nghịch thiên thử một chút! Trong miệng hắn bộc phát ra tâm tình bi phẫn, đem rất nhiều người tại hiện trường đều ngơ ngẩn.
Bọn họ biết Nhị gia nhiều năm như vậy, chưa từng gặp qua thời điểm Nhị gia thất thố như thế? Nhị gia đây là sao? Bị kích thích? Cũng đúng! Đại gia chỉ sinh hai con trai, nhưng lại đều là huyết mạch thuần khiết, mà Nhị gia con cái không ít nhưng không có một người có huyết mạch thuần khiết, khác biệt như thế, đích xác là đủ làm cho người ta bị kích thích.
Song, lúc này mới chẳng qua là bắt đầu, Long Thiên Thần nắm chặt hai đấm, từ lưng Dực Long thần thú đứng lên, hai mắt màu vàng dấy lên ánh lửa, hơi thở cả người chợt xảy ra biến hóa. Kỳ lạ hơn dị chính là phía sau hắn mơ hồ huyễn hóa ra một đoàn sương mù màu xanh, trong sương mù thoáng hiện thánh khiết quang mang.
Đây là cái gì? Thời điểm mọi người nhìn chăm chú và suy đoán, một bóng dáng màu xanh phá đám sương mù hỗn độn, đột ngột nhảy vào mi mắt mọi người. Thanh âm hút khí nhất thời nối nhau, mọi người rối rít khiếp sợ. Đó là. . . . . . Dực Long huyễn thú?! Một huyễn thú vô cùng giống Dực Long thần thú dưới chân Long Thiên Thần, bất quá Dực Long thần thú là mẫu thú, mà huyễn thú hình như là hùng thú (con đực).
Triệu Hiểu Du và Triệu Hiểu Mẫn xuyên qua cửa sổ Ngọa long Cư thấy một màn này, hai tỷ muội kích động bốn tay quơ lên.
“Đó là tuyệt học học viện Dực Long chúng ta, chỉ có người tu luyện qua tuyệt học mới có thể triệu hồi ra Dực Long huyễn thú. Ban đầu ngay cả phụ thân cũng không có làm được, không nghĩ tới Long đại ca làm được, Long đại ca thật sự là quá thần kỳ rồi!”
“Đúng vậy a, nhất định là trong cơ thể Long đại ca truyền thừa công lực cả đời của phụ thân, kết hợp với huyết mạch Long gia thuần khiết, cho nên mới có thể triệu hồi ra Dực Long huyễn thú. Phụ thân quả nhiên không có nhìn lầm người, Long đại ca nhất định có thể dẫn dắt chúng ta, thủ hộ tốt học viện Dực Long, để cho học viện phát dương quang đại .”
Hai tỷ muội vui vô cùng, song nghĩ đến phụ thân đã qua đời, hốc mắt đã ươn ướt.
Tam trưởng lão chống lại Dực Long huyễn thú hướng hắn bay tới, sắc mặt đại biến, thân thể run bắn, huy kiếm trên người tạo thành bức tường khí đạo.
Oanh! Đáng tiếc vô dụng, Dực Long huyễn thú phá tan bức tường khí đạo, khí tường ầm ầm sụp đổ, Tam trưởng lão theo sát bị đánh bay.
“Dám đả thương chủ nhân, ngươi chết đi!” Phì Phì nhìn đúng cơ hội, chở Long Thiên Thần, cũng hướng Tam trưởng lão công kích.
Một con huyễn thú cộng thêm một con thần thú, đồng thời công kích, Tam trưởng lão bị hoảng sợ đến không kịp quản mặt mũi, xoay người trốn chạy.
“Chạy đi đâu?” Long Thiên Thần nhất thời tinh thần rung lên, khống chế Phì Phì và huyễn thú, thừa thắng truy kích.
“Thiên Thần, hung hăng đập hắn! Không nên hạ thủ lưu tình!” Vân Khê thấy thế, vội vàng hướng về phía Long Thiên Thần hô, cơ hội tốt như vậy nếu hắn không cầm, tiếp theo muốn đối phó Tam trưởng lão cũng không dễ dàng như vậy. Phải biết rằng, nơi này dù sao cũng là địa bàn Long gia.
“Đại tẩu cứ yên tâm đi! Giao cho đệ!” Long Thiên Thần có chút hăng hái ngẩng cao thanh âm xa xa truyền lại, người cùng thần thú đã sớm biến mất.
Nhị gia quan sát Long Thiên Thần luân phiên biến hóa, ghen tỵ đến sắc mặt trắng bệch, tại sao con cái của hắn không có một đứa có thể thắng được huynh đệ này? Chẳng lẽ thật sự là bởi vì thứ xuất, cho nên vô luận huyết thống hay là thiên phú cũng thấp một đẳng so với bọn hắn sao? Không! Đồng dạng là con cháu Long gia, trên người chảy máu Long gia, hắn không tin bởi vì thân phận thứ xuất của mình, khắp nơi không bằng người, vĩnh viễn không ngày nổi danh. “Không! ——” trong miệng của hắn lần nữa bộc phát thanh âm không cam lòng.
“Ngươi không cam lòng cũng vô dụng, bởi vì … đây chính là sự thật!” Long Thiên Tuyệt lạnh lùng cười một tiếng, xem thấu tâm tư Nhị gia, đâm thẳng trái tim của hắn. Thấy đệ đệ tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, hắn cũng không có vướng bận, lực lượng trên người hắn đột nhiên bộc phát.
“A ——”
Mọi người tinh tường thấy, phía sau hắn, một Hỏa Long màu vàng tư thái cao ngạo bay lên, lửa phun ra ngất trời, gầm thét gào thét.
“Ngươi không phải là vu hãm nói ta không phải là con cháu Long gia sao? Hôm nay ta liền để ngươi tận mắt nhìn tuyệt học chí cao Long gia Long Huyết bảo điển…” thanh âm Long Thiên Tuyệt bỗng nhiên cao lên, gằn từng chữ, “Phi Long Tại Thiên!”
Mọi người ngưng thần nhìn lại, thân thể của hắn chậm rãi phi thăng, một thân trường sam sắc tím, bay phất phới trong gió, cả người tráng lệ, khí thế mạnh mẽ, khí phách dâng cao, phảng phất như một pho tượng Chiến thần.
Trong một lúc, tại nội tâm chỗ sâu nhất mỗi người, sinh ra một loại cảm giác xấu hổ. Như đối diện thần thánh, không khỏi cảm thấy nhún nhường mà nhỏ bé , chỗ sâu nhất linh hồn bỗng nhiên có bản năng thần phục.
“Tốt! Vậy lão phu sẽ cùng ngươi luận bàn một chút!” Tam trưởng lão cắn răng nói.
“Thiên Thần, cẩn thận một chút!” Long Thiên Tuyệt nói với Long Thiên Thần, cũng không ngăn cản, đây là lúc để cho mọi người Long gia một lần nữa biết rõ huynh đệ bọn họ, hắn muốn cho tất cả Long gia biết huynh đệ bọn họ mới thật sự là huyết mạch Long gia!
“Đại ca, huynh cứ yên tâm đi!” Long Thiên Thần cười một tiếng, nụ cười trong sáng như ánh nắng mới.
“Tiểu tử, ngươi chớ nói nhiều, lão phu hiện tại dạy dỗ lại ngươi!” Tam trưởng lão hai mắt chợt lóe hung quang, vung tay lên, hướng về phía Long Thiên Thần mãnh lực chộp tới, sét đánh không kịp bưng tai. Không sai! Hắn muốn chính là tốc độ, chính là bất ngờ! Bởi vì hắn biết Long Thiên Thần có một thần thú thủ hộ, hắn muốn giết chết đối phương trước khi đối phương triệu hồi thần thú ra.
Tam trưởng lão ra tay quá nhanh, Long Thiên Thần cơ hồ không kịp phản ứng, không chỉ hắn, người còn lại cũng như thế. Đợi mọi người ý thức được, Tam trưởng lão đã tiến tới gần Long Thiên Thần không quá một bước.
“A ——” Long Thiên Thần bị đánh trúng một chưởng trước ngực, cả người hắn bay lên trời, máu tươi từ khóe miệng chảy xuôi ra. Hắn vẫn không thể nào tránh được Tam trưởng lão công kích, chỉ trách chênh lệch Huyền giai cấp bậc giữa hai người bọn họ quá lớn.
Hèn hạ! Quá hèn hạ! Đường đường Tam trưởng lão lại đánh lén một tiểu bối? Mọi người tại chỗ không khỏi âm thầm lắc đầu, nói là tỷ thí nhưng kết quả Tam trưởng lão chẳng những đánh lén, còn hạ thủ nặng như vậy, dưới đáy lòng bọn họ không khỏi âm thầm bất mãn.
“Thiên Thần ——”
“Thiên Thần ——”
Long Thiên Tuyệt và Vân Khê thấy thế vội vàng tiến lên một bước, muốn cứu hắn. Lúc này, Nhị gia và Ngũ Gia thừa cơ tiến lên, ngăn trước mặt hai người.
“Hiền chất, người trẻ tuổi cần tôi luyện, cháu không thể nào vĩnh viễn bảo vệ đệ đệ, hay là hai chúng ta tới luận bàn một chút, để cho Nhị thúc xem một chút thực lực của cháu đến mức nào rồi.” Nhị gia cười tủm tỉm nói, hắn ngưng gió gọi mưa, lập tức rút kiếm ra chiêu, mỗi một kiếm đều là chiêu số trí mạng .
Long Thiên Tuyệt trong lòng âm thầm cảnh giác, bị hắn ngăn trở, không thể làm gì khác hơn là cùng hắn đối chiêu.
Vân Khê muốn đi cứu Long Thiên Thần, bên này chưởng phong của Ngũ Gia bất ngờ ập đến, cản trở bước tiến của nàng.
“Ngươi không phải là muốn thỉnh giáo lão phu sao? Hiện tại lão phu chỉ điểm cho ngươi một chút!” Ngũ Gia tùy ý cười phá lên, hắn không giống Nhị gia âm tàng bất lộ, cũng không giống Tam trưởng lão âm hiểm xảo trá, chưởng phong của hắn hổ hổ sanh uy, cương mãnh vô cùng, mỗi một chiêu đều là thật .
“Đáng chết!” Vân Khê vừa lo lắng tình huống Long Thiên Thần, vừa ứng phó Ngũ Gia cương mãnh, trong thời gian ngắn có chút vất vả.
“Đại ca, đại tẩu, các người không cần phải để ý đến đệ, đệ. . . . . .” Long Thiên Thần khó khăn nói, đúng lúc đó một cổ mạnh mẽ lực đạo xông tới trước ngực, hắn giật mình kinh hô, đau đến thiếu chút nữa ngất đi.
Tam trưởng lão nơi nào chịu bỏ qua cho bất kỳ cơ hội nào, để cho hắn triệu hồi ra thần thú? Hắn chính là muốn hắn chết, rửa sạch sỉ nhục trước đay.
“Đi chết đi!” Tam trưởng lão trong miệng thốt ra ba chữ, trên tay đánh ra hết sức, thông qua bàn tay, thẳng đánh về phía ngực Long Thiên Thần.
Lực lượng bàng bạc xuyên qua cả người Long Thiên Thần, cảm giác giống như sét đánh. Long Thiên Thần đau xé, cảm thấy tê tâm liệt phế, đau đớn truyền khắp toàn thân, không phải hắn sẽ chết chứ?
“Thiên Thần ——”
“Thiên Thần ——”
Long Thiên Tuyệt và Vân Khê lo lắng nhìn về phía hắn, Nhị gia cùng Ngũ Gia thừa dịp bọn họ phân tâm, thế công càng thêm hung mãnh, hai người khóe mắt đều có ánh xảo trá xẹt qua, chẳng qua rất nhanh, rất nhạt, khó có thể nhận ra.
Mọi người vây xem lắc đầu tiếc nuối, vì Long Thiên Thần than thở. Ai nấy đều thấy được, thực lực hắn và Tam trưởng lão cách xa, lại để cho Tam trưởng lão chiếm được tiên cơ, là không có khả năng còn sống. Đáng tiếc! Bất quá đây cũng là hắn gieo gió gặt bão, hết lần này tới lần khác không biết tự lượng sức mình, khiêu chiến cùng Tam trưởng lão. Hiện tại tốt lắm, tánh mạng của hắn bị Tam trưởng lão nắm trong tay, hắn chết định rồi!
“Chủ nhân! Buông chủ nhân ra!” Lúc này, Phì Phì cảm giác chủ nhân nguy hiểm, chưa gọi về vẫn chủ động xuất hiện. Thanh âm trẻ con khiến tất cả những người Long gia tại chỗ lấy làm kinh hãi, Dực Long thần thú trải rộng hai cánh, xẹt qua đỉnh đầu mọi người, bằng tốc độ nhanh nhất đánh về phía Tam trưởng lão. Kình phong tịch quyển, hơi thở bàng bạc.
“Đừng tới đây! Nếu không ta sẽ giết hắn!” Tam trưởng lão hai mắt căng lớn, nhìn Dực Long thần thú lao đến, trong lòng hắn căng thẳng, bắt chặt vạt áo Long Thiên Thần, không dám buông lỏng. Long Thiên Thần hiện tại chính là lá chắn trong tay hắn, chỉ có nắm trong tay, thần thú mới sẽ không tập kích hắn.
Quả nhiên, Phì Phì cảm giác chủ nhân nguy hiểm, không thể làm gì khác hơn là ngừng ở nửa đường. Nó nhìn chằm chằm Tam trưởng lão, hai cánh vỗ không tiếng động.
“Chủ nhân, người sao rồi?”
Long Thiên Thần không nói, bởi vì hắn giờ phút này tiến vào đến một cảnh giới kỳ quái. Bên trong thân thể tựa hồ có thanh âm gọi, kéo hắn vào một loại cảnh giới hỗn độn, năng lượng không tên không ngừng chạy khắp tứ chi, đau đớn trên người cũng chầm chậm biến mất.
“Ngươi nhất định phải đứng vững, phải tin tưởng mình! Tương lai của học viện Dực Long nằm trên người của ngươi, ngươi nhất định phải chống đỡ. . . . . .”
Là thanh âm Triệu viện trưởng! Long Thiên Thần đột nhiên thức tỉnh, hắn nhận ra thanh âm này chính là thanh âm viện trưởng học viện Dực Long. Chẳng lẽ thời điểm hắn truyền sức mạnh cho mình, một bộ phận ý chí cũng lưu lại? Bất kể như thế nào, nghe được viện trưởng khích lệ, tinh thần Long Thiên Thần nhất thời bừng tỉnh. Không sai, hắn không thể bị đánh bại dễ dàng như vậy, hắn đã đáp ứng viện trưởng thủ hộ học viện Dực Long, hắn còn muốn giúp đại ca đối phó cao thủ Long gia, hắn làm sao có thể dễ dàng như vậy đã bị đánh bại? Lửa nóng từ từ cháy lên, sức mạnh chảy qua tay chân từ từ tăng lên, hắn bỗng dưng ngẩng đầu, hai tay dùng sức đẩy ra, chưởng phong đánh hướng Tam trưởng lão dưới người hắn, một tiếng gào thét thốt ra.
“A! ——”
Tam trưởng lão không ngờ giờ phút này, hắn lại còn có thừa lực phản kích, chưởng phong kia ào ào đập vào mặt, Tam trưởng lão theo bản năng buông lỏng tay, đẩy Long Thiên Thần ra, vội vàng thối lui mấy bước, tránh thoát hai cổ chưởng phong kia.
Phì phì thừa dịp vội vàng phi thân cực nhanh, vừa vặn đón được chủ nhân sắp từ giữa không trung rơi xuống. Long Thiên Thần rơi xuống lưng Phì Phì, rất nhanh điều chỉnh trạng thái, cắn răng, kiên trì, từ từ giơ mắt lên. Khi hắn ngước mắt, mọi người đang xem cuộc chiến đồng loạt phát ra tiếng kinh hô.
“Trời! Lại là đôi mắt màu vàng!”
“Huynh đệ bọn họ lại có huyết mạch Long gia thuần khiết nhất, thật không thể ngờ được.”
“Đến tột cùng là người nào đồn bọn họ không phải là người Long gia? Người này không khỏi bụng dạ khó lường rồi, nếu huynh đệ bọn họ không phải chân chánh Long gia huyết mạch, vậy chúng ta là cái gì?”
“Đúng vậy a, Long gia chúng ta đồng thời xuất hiện hai vị con cháu huyết mạch Long gia thuần khiết, đây là chúng ta Long gia chuyện may mắn a! Không biết gia chủ biết chuyện này sẽ phản ứng như thế nào?”
“Chúng ta Long gia trăm năm qua không có xuất hiện quá một mắt màu vàng, hiện tại chẳng những xuất hiện, hơn nữa lại là hai, không thể ngờ được.”
“. . . . . .”
Hiện trường thoáng chốc nổ tung, so với lúc trước còn muốn oanh động. Long Thiên Thần không giống như mọi người tưởng tượng, ngược lại lộ ra một đôi mắt vàng kinh người, khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Nhị gia nghe tiếng mọi người nghị luận, quay đầu nhìn đôi mắt vàng thuần khiết Long Thiên Thần, tim đột nhiên căng thẳng, biểu tình trên mặt vô cùng đặc sắc. Mắt màu vàng, một đôi mắt màu vàng? Làm sao có thể? Đại ca dưới gối chỉ có hai đứa con trai, lại có huyết mạch thuần khiết nhất. Mà hắn? Số lượng con cái hắn hơn xa đại ca mấy lần, lại không có một người có huyết mạch thuần khiết nhất. Đây là tại sao? Trời cao sao mà bất công? Chẳng lẽ truyền thuyết Long gia vẫn lưu truyền xuống thật ứng nghiệm? Chỉ có cô nương được vòng tay Bích Thủy Thiên Tâm tuyển định, mới có thể vì Long gia sinh hạ con nối dòng huyết mạch thuần khiết? “Không! Ta không tin!” Nhị gia trong lòng kích động, kìm lòng không được rống to. Hắn không cam lòng! Không cam lòng vận mạng định hắn như vậy! Dù do thiên định, hắn cũng muốn nghịch thiên thử một chút! Trong miệng hắn bộc phát ra tâm tình bi phẫn, đem rất nhiều người tại hiện trường đều ngơ ngẩn.
Bọn họ biết Nhị gia nhiều năm như vậy, chưa từng gặp qua thời điểm Nhị gia thất thố như thế? Nhị gia đây là sao? Bị kích thích? Cũng đúng! Đại gia chỉ sinh hai con trai, nhưng lại đều là huyết mạch thuần khiết, mà Nhị gia con cái không ít nhưng không có một người có huyết mạch thuần khiết, khác biệt như thế, đích xác là đủ làm cho người ta bị kích thích.
Song, lúc này mới chẳng qua là bắt đầu, Long Thiên Thần nắm chặt hai đấm, từ lưng Dực Long thần thú đứng lên, hai mắt màu vàng dấy lên ánh lửa, hơi thở cả người chợt xảy ra biến hóa. Kỳ lạ hơn dị chính là phía sau hắn mơ hồ huyễn hóa ra một đoàn sương mù màu xanh, trong sương mù thoáng hiện thánh khiết quang mang.
Đây là cái gì? Thời điểm mọi người nhìn chăm chú và suy đoán, một bóng dáng màu xanh phá đám sương mù hỗn độn, đột ngột nhảy vào mi mắt mọi người. Thanh âm hút khí nhất thời nối nhau, mọi người rối rít khiếp sợ. Đó là. . . . . . Dực Long huyễn thú?! Một huyễn thú vô cùng giống Dực Long thần thú dưới chân Long Thiên Thần, bất quá Dực Long thần thú là mẫu thú, mà huyễn thú hình như là hùng thú (con đực).
Triệu Hiểu Du và Triệu Hiểu Mẫn xuyên qua cửa sổ Ngọa long Cư thấy một màn này, hai tỷ muội kích động bốn tay quơ lên.
“Đó là tuyệt học học viện Dực Long chúng ta, chỉ có người tu luyện qua tuyệt học mới có thể triệu hồi ra Dực Long huyễn thú. Ban đầu ngay cả phụ thân cũng không có làm được, không nghĩ tới Long đại ca làm được, Long đại ca thật sự là quá thần kỳ rồi!”
“Đúng vậy a, nhất định là trong cơ thể Long đại ca truyền thừa công lực cả đời của phụ thân, kết hợp với huyết mạch Long gia thuần khiết, cho nên mới có thể triệu hồi ra Dực Long huyễn thú. Phụ thân quả nhiên không có nhìn lầm người, Long đại ca nhất định có thể dẫn dắt chúng ta, thủ hộ tốt học viện Dực Long, để cho học viện phát dương quang đại .”
Hai tỷ muội vui vô cùng, song nghĩ đến phụ thân đã qua đời, hốc mắt đã ươn ướt.
Tam trưởng lão chống lại Dực Long huyễn thú hướng hắn bay tới, sắc mặt đại biến, thân thể run bắn, huy kiếm trên người tạo thành bức tường khí đạo.
Oanh! Đáng tiếc vô dụng, Dực Long huyễn thú phá tan bức tường khí đạo, khí tường ầm ầm sụp đổ, Tam trưởng lão theo sát bị đánh bay.
“Dám đả thương chủ nhân, ngươi chết đi!” Phì Phì nhìn đúng cơ hội, chở Long Thiên Thần, cũng hướng Tam trưởng lão công kích.
Một con huyễn thú cộng thêm một con thần thú, đồng thời công kích, Tam trưởng lão bị hoảng sợ đến không kịp quản mặt mũi, xoay người trốn chạy.
“Chạy đi đâu?” Long Thiên Thần nhất thời tinh thần rung lên, khống chế Phì Phì và huyễn thú, thừa thắng truy kích.
“Thiên Thần, hung hăng đập hắn! Không nên hạ thủ lưu tình!” Vân Khê thấy thế, vội vàng hướng về phía Long Thiên Thần hô, cơ hội tốt như vậy nếu hắn không cầm, tiếp theo muốn đối phó Tam trưởng lão cũng không dễ dàng như vậy. Phải biết rằng, nơi này dù sao cũng là địa bàn Long gia.
“Đại tẩu cứ yên tâm đi! Giao cho đệ!” Long Thiên Thần có chút hăng hái ngẩng cao thanh âm xa xa truyền lại, người cùng thần thú đã sớm biến mất.
Nhị gia quan sát Long Thiên Thần luân phiên biến hóa, ghen tỵ đến sắc mặt trắng bệch, tại sao con cái của hắn không có một đứa có thể thắng được huynh đệ này? Chẳng lẽ thật sự là bởi vì thứ xuất, cho nên vô luận huyết thống hay là thiên phú cũng thấp một đẳng so với bọn hắn sao? Không! Đồng dạng là con cháu Long gia, trên người chảy máu Long gia, hắn không tin bởi vì thân phận thứ xuất của mình, khắp nơi không bằng người, vĩnh viễn không ngày nổi danh. “Không! ——” trong miệng của hắn lần nữa bộc phát thanh âm không cam lòng.
“Ngươi không cam lòng cũng vô dụng, bởi vì … đây chính là sự thật!” Long Thiên Tuyệt lạnh lùng cười một tiếng, xem thấu tâm tư Nhị gia, đâm thẳng trái tim của hắn. Thấy đệ đệ tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, hắn cũng không có vướng bận, lực lượng trên người hắn đột nhiên bộc phát.
“A ——”
Mọi người tinh tường thấy, phía sau hắn, một Hỏa Long màu vàng tư thái cao ngạo bay lên, lửa phun ra ngất trời, gầm thét gào thét.
“Ngươi không phải là vu hãm nói ta không phải là con cháu Long gia sao? Hôm nay ta liền để ngươi tận mắt nhìn tuyệt học chí cao Long gia Long Huyết bảo điển…” thanh âm Long Thiên Tuyệt bỗng nhiên cao lên, gằn từng chữ, “Phi Long Tại Thiên!”
Mọi người ngưng thần nhìn lại, thân thể của hắn chậm rãi phi thăng, một thân trường sam sắc tím, bay phất phới trong gió, cả người tráng lệ, khí thế mạnh mẽ, khí phách dâng cao, phảng phất như một pho tượng Chiến thần.
Trong một lúc, tại nội tâm chỗ sâu nhất mỗi người, sinh ra một loại cảm giác xấu hổ. Như đối diện thần thánh, không khỏi cảm thấy nhún nhường mà nhỏ bé , chỗ sâu nhất linh hồn bỗng nhiên có bản năng thần phục.
/732
|