Edit: Thùy Dương
Beta: Tiểu Mộng
Trong đại điện, đệ tử Vân Huyễn điện chuyển ra cái gọi là đá thử máu, toàn thân màu trắng, cỡ quả trứng gà.
Vân Khê nhìn không ra đá thử máu đến tột cùng là làm sao cấu tạo mà thành, nguyên lý như thế nào, nhưng nghe Chi trưởng lão miêu tả, nó hơn phân nửa là linh nghiệm, sau khi máu tươi nhỏ tại đá thử máu, thông qua màu sắc biến hóa của bản thân tảng đá để phán đoán độ thuần khiết của máu người này, phương pháp kia nghe có vẻ phó mặc cho số phận.
Nhưng mà bất kể như thế nào, Vân Khê đối với bản thân tràn đầy lòng tin, nếu ngay cả nàng đều không thể thông qua khảo nghiệm đá thử máu, như vậy chỉ có thể nói rõ bản thân đá thử máu có vấn đề.
“Tốt, các ngươi cứ theo thứ tự, mọi người đến đây đi.” Chi trưởng lão chủ trì nói.
Đám tuyển thủ dự thi còn lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không muốn đứng ra thử nghiệm đầu tiên. Đến cuối cùng, không ngờ Vân Khê đứng dậy thứ nhất, đưa tay nói: “Vậy thì ta đầu tiên đi!”
Nàng xoa xoa ngón tay, chuẩn bị cắt đứt ngón tay rỉ máu.
Mọi người nhìn nàng, đột nhiên cảm giác được nơi đó có cái gì không đúng, nàng tích cực tranh đoạt đầu tiên như vậy, sẽ không phải là có âm mưu gì sao? Chẳng lẽ người thứ nhất thử nghiệm có thể tương đối chiếm ưu thế?
Đa số người nghĩ như vậy, cho nên thời điểm khi Vân Khê sắp nhỏ máu thử nghiệm, mấy thanh âm trăm miệng một lời, ngăn cản nàng: “Chờ một chút!”
“Đã nói rồi, theo thứ tự, ngươi là người cuối cùng, dù thế nào thì cũng không đến phiên ngươi!” Người nói lời này là Tứ tiểu thư, sau lúc bị đóng băng, trong lòng nàng bực bội vô cùng, tìm không được chỗ phát tiết, lúc này nàng nhất định phải hảo hảo mà áp áp khí diễm (dáng vẻ kiêu ngạo) của Vân Khê, tuyệt đối không thể để nàng ta chiếm tiện nghi.
Vân Khê im lặng, còn không phải là nàng nhận thấy bọ đùn đẩy nhau, ai cũng không chịu làm đầu, cho nên mới muốn tới đầu tiên sao?
“Vậy các ngươi trước đi!”
“Ta tới trước!” Tứ tiểu thư vung lên ống tay áo, lộ ra một đoạn cánh tay trắng nõn, một tay cầm chủy thủ, hướng trên cánh tay của mình nhẹ nhàng vạch một đao.
Mọi người tụ lại tới đây vây xem.
“Bổn tiểu thư thời điểm mới ra đời đã nghiệm qua độ thuần khiết máu, tuyệt đối vượt qua một phần hai!” Tứ tiểu thư lòng tin tràn đầy, nàng là con gái cung chủ, vừa ra đời đã được coi là Tiểu công chúa Vân tộc, độ thuần khiết huyết mạch của nàng tự nhiên cũng là hoàn toàn được chú ý, không chỉ là nàng, những đệ tử Vân tộc hiển hách khác khi mới ra đời đều kiểm nghiệm qua độ thuần khiết huyết mạch, cho nên phần lớn mọi người bọn họ đều rất tự tin vào bản thân mình.
“Nha đầu, ngươi đừng nhìn đá thử máu nhỏ bé. Khối đá thử máu trước mắt ngươi này chính là từ Nội Tông chúng ta mang đến, nó với đá thử máu Ngoại Tông các ngươi sử dụng có bản chất khác nhau, kết quả các ngươi khảo nghiệm trước kia cùng kết quả khối đá thử máu này kiểm nghiệm chưa chắc đã giống nhau. Không tin, ngươi chờ xem sao!” Chi trưởng lão rảnh rỗi nói chuyện, đá thử máu lại đang từ từ xảy ra biến hóa. Cùng với máu tươi ngấm vào, đá thử máu từ điểm phát tán máu tươi nhỏ vào điểm hồng quang thứ nhất, sau đó từ từ hướng bốn chung quanh hiện lên phóng xạ hình dáng khuếch tán, một phần mười, một phần chín, một phần tám……
Những người trẻ tuổi không chớp mắt nhìn chằm chằm đá thử máu, nhìn nó bị từng chút từng chút phát tán ra hồng quang, diện tích hồng quang từ từ chiếm cứ đá thử máu, mọi người dưới đáy lòng xem chừng, khẩn trương lại kích thích.
“Một phần năm, một phần tư…… A, một phần ba rồi! Tiếp tục, lại tiếp tục, rất nhanh đến gần một phần hai rồi!” Tứ tiểu thư kích động hô.
Đột nhiên, hồng quang ngừng lại kết thúc, liền ngưng lại không tới vị trí một phần hai.
Tứ tiểu thư ngây người.
“Làm sao có thể?” kết quả khảo nghiệm của nàng trước kia rõ ràng chính là vượt qua một phần hai, lúc này làm sao có thể ngay cả một phần hai cũng chưa tới? Đến tột cùng là đá thử máu trước mắt có vấn đề, hay là đá thử máu nàng dùng khảo nghiệm trước kia là có vấn đề?
“Ta đã sớm nói, khối đá thử máu này với đá thử máu các ngươi trước đây đo độ thuần khiết huyết mạch khác xa nhau, trên ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, khối đá thử máu này càng thêm chính xác hơn một chút, nó loại bỏ rất nhiều nhân tố không ổn định có thể tồn tại, do đó đạt tới độ chính xác cao hơn. Cho nên, kết quả các ngươi khảo nghiệm từ trước, đến nơi này cũng sẽ sai biệt chút ít. Ta khuyên các ngươi nên xác định rõ ràng, chớ nên ôm hy vọng quá lớn, cũng đừng nên quá chán nản, dù sao thành tựu một người cũng không phải là toàn bộ là do huyết thống quyết định, hơn nữa quan trọng hơn hãy cứ ố gắng, bởi vì cái gọi là sự do người làm, chỉ cần ngươi chịu cố gắng, ngươi làm theo có thể vượt xa so với người huyết thống thuần khiết.” Chi trưởng lão nói.
“Ta hiểu, ta chỉ là không có nghĩ đến kết quả có xê xích nhiều như vậy.” Tứ tiểu thư uể oải nói.
Chi trưởng lão thấy nàng khó mà tiếp nhận kết quả như thế, không nhịn được khuyên lơn: “Đừng nản chí, mặc dù ngươi không có tư cách trở thành Thánh nữ, nhưng là lấy một phần ba huyết thống truyền thừa của ngươi, đã rất tốt, chỉ cần hảo hảo mà tu luyện, thành tựu ngày khác làm theo không kém đi đâu.”
Tứ tiểu thư buồn buồn gật đầu, không thể làm gì khác hơn là thối lui đến một bên, đổi lại Bát tiểu thư người thứ hai kế tiếp ra sân.
“Một phần ba!”
Bát tiểu thư nhận được kết quả khảo nghiệm của nàng, hai tỷ muội ôm nhau ở chung một chỗ, an ủi lẫn nhau, thời điểm hai tỷ muội khảo nghiệm từ trước chính là kết quả giống nhau, hiện tại kết quả cũng giống như vậy. Người phía sau bắt đầu từ từ tin tưởng kết quả khảo nghiệm đá thử máu là có thể tin, cho dù không hoàn toàn có thể tin, nhưng là có thể lấy độ bình đẳng tương đối có thể tin.
“Một phần tư!”
Tạm được, đây là lời bình Nhị tiểu thư tự cho mình.
Nàng không kinh không hỉ (không kinh ngạc không vui mừng).
Người thứ tư rốt cục đến phiên Đại tiểu thư.
Khi Đại tiểu thư ra sân thử máu, một nam tử trẻ tuổi mang mặt nạ ánh mắt rõ ràng chấn động, đuổi theo thân ảnh Đại tiểu thư, không ngừng nhìn ngắm từ xa (nguyên văn: du li).
“Quá một phần hai rồi, không, là hai phần ba!” Chi trưởng lão vui mừng thở dài, cuối cùng có một người đạt tiêu chuẩn rồi, nàng chăm chú đánh giá Đại tiểu thư, âm thầm gật đầu khen ngợi. Ở trong rất nhiều con gái của cung chủ, chỉ có Đại tiểu thư khí độ ung dung chững chạc, phong phạm tiểu thư khuê các nhất, cũng xuất sắc nhất, chỉ có điều tính tình nàng như vậy muốn trở thành thủ lĩnh nhất tộc vẫn còn thiếu sót chút ít.
“Thật tốt quá! Đại tỷ, tỷ cuối cùng kiếm cho chúng muội mặt mũi, nếu như bốn người tỷ muội chúng ta toàn bộ đều thất bại, toàn quân bị diệt, mẫu thân đại nhân không biết sẽ thất vọng bao nhiêu. Bây giờ tốt rồi, đại tỷ người ở lại, có tư cách cùng Vân Khê nhất quyết phân cao thấp, chúng ta nhất định sẽ thắng!” Tứ tiểu thư vui vẻ nói.
Đại tiểu thư không trả lời nàng, biểu tình bên trong lộ ra không khỏi gợn chút u buồn.
Ngay sau đó người phía sau một người tiếp theo một người, tiếp tục khảo nghiệm, trong những người này kết quả khảo nghiệm cuối cùng hợp cách, tổng cộng có ba người, trừ Đại tiểu thư ngoài ra, còn có hai người kết quả khảo nghiệm theo thứ tự là ba phần năm cùng một phần hai, cùng so sánh với Đại tiểu thư vẫn có chỗ thua kém chút ít.
Đến cuối cùng, rốt cục đến phiên Vân Khê rồi, chỉ thấy nàng không nhanh không chậm giơ tay, đưa tay xòe ra đặt phía trên đá thử máu, mặc dù vung chủy thủ, cắt đứt một ngón tay của mình. Máu tươi nhỏ xuống, thẩm thấu tiến vào trong đá thử máu……
Một phần mười, một phần chín, một phần tám……
“Một phần năm, một phần tư, một phần ba…… Một phần hai!” Những người vây xem lúc bắt đầu đếm thầm trong lòng, về sau liền trực tiếp thốt ra.
Đã vượt qua một phần hai, tia sáng màu đỏ chẳng những không có dừng lại, ngược lại càng lúc càng tràn đầy.
Số một phần hai này, đã có lần lượt ba người đạt đến, cho nên không coi là cái gì.
Nhưng chỉ khi ánh sáng màu đỏ tiếp tục tăng thêm, thời điểm toàn bộ đá thử máu biến đổi lần nữa, mọi người liền không cách nào nữa bình tĩnh rồi, kích động nhìn mức độ phát sáng của đá thử máu.
“Bảy phần mười, tám phần mười, chín phần mười……” giọng nói Chi trưởng lão đột nhiên biến đổi 180o, nàng hung hăng hút một hơi khí, im bặt.
Chín phần mười, mấy con số này đã ngang hàng cùng Vân Huyên năm đó, đuổi kịp huyền thoại Vân Huyên năm đó!
Thiên, thiên tài đấy!
Vân tộc lúc này thật sự nhặt được một đại bảo bối vạn năm mới xuất hiện rồi!
Chi trưởng lão tâm tư mới vừa phân tích, tình thế đột nhiên lại thay đổi, một góc nhỏ đá thử máu cuối cùng cũng bị ánh sáng màu đỏ cường thế công chiếm! Mấy vạn năm, lần đầu tiên toàn thân đá thử máu phát sáng phát sáng lên!
Điều này đại biểu cái gì? Điều này đại biểu Vân tộc từ người khai sáng Vân tộc tới nay, ra đời hậu duệ đầu tiên hoàn toàn kế thừa huyết thống tổ tiên Vân tộc cao quý nhất, nàng là ánh sáng Vân tộc!
“Toàn bộ, toàn bộ sáng……” Chi trưởng lão thanh âm run rẩy mấy cái, hưng phấn quá độ, cuối cùng hôn mê bất tỉnh tại chỗ. Mấy vị đệ tử Chi trưởng lão thấy thế, vội vàng nâng nàng ổn định. Lúc sau, Chi trưởng lão tỉnh lại, vững vàng bắt được tay Vân Khê, kích động nói, “Đi, ta dẫn ngươi đi gặp Tông chủ, ta nhất định phải dẫn ngươi đi gặp Tông chủ!”
Đi gặp Tông chủ, đi gặp Tông chủ…… Chi trưởng lão lời nói từ đầu đến cuối lặp lại, cơ hồ sắp biến thành máy móc học lại.
Lan trưởng lão giống như trước thu hồi tâm tình kích động rất nhanh, bất đắc dĩ trấn an Chi trưởng lão: “Chi trưởng lão, bình tĩnh, bình tĩnh! Người đang nơi này không chạy được nữa, ngươi gấp cái gì? Trước mắt hay là công bố trước kết quả Tổng tuyển Thánh nữ đi!”
“Bình tĩnh? Ta còn làm sao bình tĩnh được nữa?” Chi trưởng lão hai mắt không rời bông hoa tuyệt thế là Vân Khê, kích động nói, ” Kết quả Tổng tuyển Thánh nữ còn cần ta tuyên bố sao? Vậy khẳng định là nàng không thể nghi ngờ, chẳng lẽ còn có người dám có ý kiến? Ai không biết xấu hổ có ý kiến gì không?”
Chi trưởng lão lời nói kiêu ngạo, khiến cho những tuyển thủ dự thi khác tự ti mặc cảm, thật sự là các nàng không dám có ý kiến cũng không nên không biết xấu hổ có ý kiến. Thời điểm trong lúc các nàng thấy bộ phận đá thử máu sáng lên vượt qua bảy phần mười, toàn bộ cả đám các nàng đều đã lặng yên rồi, cảm giác cùng giống như nằm mơ. Cái này hoàn toàn cũng không phải là người đi, người nào huyết mạch có thể thuần khiết như vậy? Đợi đến thời điểm cả viên đá thử máu đều sáng, ánh mắt các nàng nhìn Vân Khê như quỷ thần như kính sợ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết các nàng cũng không tin tưởng cõi đời này thật sự có người có thể có trăm phần trăm huyết thống Vân tộc thuần khiết, trừ phi là tổ tiên của các nàng chuyển thế sống lại……
Trúc trưởng lão mỉm cười nhìn Vân Khê, cất giọng nói: ” Ý kiến ba người chúng ta đã nhất trí, như vậy ta tuyên bố, Vân Khê chính là Thánh nữ mới của Vân tộc ta. Ta lập tức sai người đem tin tức này truyền lại bẩm báo Nội Tông, chờ sau khi nhận được chỉ thị của Tông chủ, chúng ta liền mang theo Vân Khê cô nương, cùng nhau trở về Nội Tông.”
Chi trưởng lão một mực gạt bỏ lời hắn: “Chỉ thị cái rắm chó? Lấy sự hiểu biết của ta đối với Tông chủ, người chắc chắn sẽ không có bất kỳ dị nghị nào, chỉ biết đốc thúc chúng ta nhanh hơn, mau sớm đem người mang về. Tông chủ lão nhân gia người trong tim nhân hậu, yêu tài tiếc tài, trên dưới Nội Tông ta người nào không có được qua ân huệ lão nhân gia người? Hiện tại thật vất vả tìm được tung tích Tàn Hoa bí lục và hậu nhân huyết mạch Vân tộc thuần chính nhất, chúng ta tự nhiên trước tiên đem người mang về cho lão nhân gia người xem qua, làm cho người cao hứng.”
“Cái này……” Trúc trưởng lão rõ ràng có chút chần chờ, trong lòng có chỗ băn khoăn.
Vân Khê nhìn xung quanh ba người, bọn họ không khỏi cũng quá không coi nàng ra cái gì đi? Quyết định lớn như vậy dù gì cũng nên trưng cầu một chút ý kiến người trong cuộc đi?
“Ba vị tiền bối, theo ý ta, chuyện này hay là thương nghị sau đi, trước mắt chuyện trọng yếu hơn là bắt được người tự tiện xông vào cấm các. Người này động nhầm cơ quan cấm các, có thể thấy được cũng không phải là người Vân tộc ta, chúng ta phải cẩn thận đề phòng mới đúng.” Vân Khê đang khi nói chuyện, đem ánh mắt có thâm ý khác liếc về phía đoàn người Hách Liên Tử Phong cùng Nhị chưởng quỹ, trong lòng của nàng đột nhiên toát ra một ý niệm kỳ quái trong đầu, tại sao hôm nay Tổng tuyển Thánh nữ sẽ thuận lợi như thế, yêu nhân kia cơ hồ cũng chưa có bất kỳ can thiệp cùng động tĩnh. Nàng mới vừa thuận tiện chú ý tới hắn, phát hiện hắn từ đầu đến cuối đều vẫn duy trì một động tác, không biết là nghĩ đến cái gì, hồn du thiên ngoại.
Quá an tĩnh, cái này không quá giống phong cách của hắn!
Rốt cuộc là lạ ở chỗ nào đây?
Theo lý thuyết, cấm các bị xâm lấn, tình nghi nhất phải là bọn họ, nhưng là đoàn người bọn họ toàn bộ đều ở trong đây, không nhiều cũng không ít, làm sao có thể phân thân đi cấm các?
Chậm đã! Đúng, phân thân! Là phân thân!
Một trong những tuyệt kỹ của Bắc Thần gia tộc, chính là phân thân thuật, đừng xem cả đám bọn họ đều êm đẹp tốt lành đợi ở chỗ này, nhưng ai có thể phân biệt sáng suốt được bọn họ đứng ở chỗ này, đến tột cùng là người thật hay là phân thân đây?
Nghĩ đến điều này, Vân Khê mấy bước đến gần tới bên cạnh Hách Liên Tử Phong. Kèm theo nàng nhanh chóng áp sát, Nhị chưởng quỹ thân thể theo bản năng nghiêng về phía trước, hiện ra xu thế bảo vệ, cùng Vân Khê chống lại.
“Vân Khê cô nương, ngươi có chuyện gì?” Nhị chưởng quỹ ánh mắt cùng trong giọng nói đều mang theo nồng đậm cảnh giác.
Vân Khê càng thêm khẳng định suy đoán của mình, Tử yêu hơn phân nửa là thi triển phân thân thuật, cách Hồn đi cấm các. Chết tiệt! Chẳng lẽ hắn thật sẽ đối Vân tộc bất lợi, cho nên tới trước trộm cắp cơ mật Vân tộc, sau đó hành sự tùy theo hoàn cảnh, một lần hành động tiêu diệt Vân tộc?
Không được! Nàng mới vừa trở thành Thánh nữ Vân tộc, từ nay về sau, liền chân chính đem Vân tộc coi là thuộc về nàng, nàng tuyệt không cho phép có người có ý định phá hư nó!
“Nhị chưởng quỹ, ngươi khẩn trương như vậy làm cái gì? Ta chỉ là hỏi Hách Liên đại ca một chuyện nhỏ mà thôi, lúc trước hắn đã từng đáp ứng ta, nên vì ta lấy một vật, hiện tại Tổng tuyển Thánh nữ đã bày tỏ một đoạn, ta muốn hỏi hắn, hắn là không phải là nên hết lòng tuân thủ hứa hẹn, đi giúp ta lấy đồ như vậy?”
Vân Khê lời là nói với Nhị chưởng quỹ, ánh mắt lại đang quan sát Hách Liên Tử Phong, chỉ thấy hai mắt hắn dại ra, ánh mắt tan rã, giống như một thứ tượng gỗ trống rỗng vô thần.
Nàng đưa tay, muốn đẩy hắn một cái thử một chút, giữa chừng Nhị chưởng quỹ chặn nàng lại: “Vân Khê cô nương, nam nữ thụ thụ bất thân! Mời tự trọng!”
Vân Khê đổ mồ hôi, cái này coi là cái lý do quỷ quái gì? Nam nữ thụ thụ bất thân cũng lấy ra!
Người nào không biết Tử yêu là nhân vật vạn năm trước thành danh? Sống đến bây giờ đều biến thành đồ cổ rồi, còn nam nữ thụ thụ bất thân? Hắn rốt cuộc có năng lực hay không, còn không hảo thuyết đây!
Vân Khê dưới đáy lòng tà ác mà nghĩ, khinh bỉ.
“Chủ tử nếu đáp ứng ngươi, liền nhất định sẽ làm được, không cần ngươi tới nhắc nhở. Chủ tử ghét nhất người khác quấy rầy hắn suy nghĩ, ta khuyên ngươi vẫn là không nên tùy ý quấy rầy đến hắn, nếu không hậu quả như thế nào, dù ai cũng không cách nào dự tính!”
Hù dọa ai đó?
Vân Khê không tin uy hiếp của hắn, vượt qua tay của hắn, tiếp tục dò hướng Hách Liên Tử Phong, Nhị chưởng quỹ lần nữa ngăn trở, ánh mắt của hắn đột nhiên hung á, hung hăng quét về phía Vân Khê, lộ ra sát cơ.
Vân Khê hiểu, một khi nàng tiếp tục xâm nhập, hắn tất nhiên sẽ xuất thủ đối phó nàng.
Thực lực Nhị chưởng quỹ nàng là được chứng kiến, hai người bọn họ căn bản không có cùng trên một tầng, lần trước trên đại hội luyện đan ở Đan minh may mắn thắng được, toàn bộ dựa vào đối phương khinh địch cùng với nàng đối với thời gian nắm trong tay chính xác, hơn nữa khi đó hắn bất quá là phân thân thôi. Song, trước mắt hắn cũng là chân thật, thực lực của hắn rõ ràng so với phân thân mạnh hơn mấy lần, nàng nhất định không có thực lực chiến thắng hắn.
Vào lúc do dự, ba vị trưởng lão phía sau cảm nhận sát khí đến bên nơi này, rối rít hướng bên này chạy tới.“Các ngươi là khách nhân đến từ Thịnh Bảo trai sao? Các ngươi đến đây xem lễ, chúng ta rất hoan nghênh, nhưng nếu như các ngươi dám gây chuyện, hoặc là đối với tân nhậm Thánh nữ chúng ta bất lợi, thì đừng trách chúng ta đối với các ngươi không khách khí! Vân tộc ta không phải là dễ bắt nạt!” Âm thanh Trúc trưởng lão không nhanh không chậm nói, trong lúc mở miệng, tiến lui có độ, không mất thân phận.
” Khách khí với bọn họ cái gì? Vân tộc chúng ta chỉ hoan nghênh bằng hữu tương giao chân thành, không hoan nghênh ngoại nhân có mang địch ý!” Tính tình Chi trưởng lão rõ ràng hơn một chút, yêu ghét rõ ràng, phàm là người nàng không thích, lời nói lạnh nhạt, độc ác, nhưng phàm là người nàng coi trọng thì lại là một loại đãi ngộ khác.
Thí dụ như Vân Khê, Chi trưởng lão lúc trước nhìn nàng liền thấy không vừa mắt thế nào, nhưng là một khi thích, coi như là Vân Khê thả quả rắm, bọn nàng cũng cho rằng rất thơm, kiểu người như vậy, thật là khiến người ta vừa yêu vừa hận!
“Người tới là khách, chúng ta không thể để mất lễ nghĩa, chỉ cần bọn họ không làm ra bất kỳ chuyện bất chính, chúng ta cần phải lấy lễ nghi đối đãi, nhưng mà nếu như bọn họ thật sự làm tổn hại tới người Vân tộc ta, chúng ta tất nhiên sẽ không ngồi nhìn không để ý!” Lan trưởng lão nói.
Ba vị trưởng lão tính tình khác nhau, đạo xử thế khác nhau.
Nhị chưởng quỹ bỗng nhiên thu hồi sát khí quanh thân, cong môi cười nói: “Ba vị, xin chớ tức giận, bọn ta lần này tới xác thực không có ác ý, thuần túy là đến đây dự lễ. Hôm nay quý tộc đề cử ra Tân nhậm Thánh nữ, tại hạ rất là cao hứng cho các ngươi.”
Nụ cười hắn thay đổi, mặt hướng Vân Khê nói: “Vân Khê cô nương, ngươi muốn hỏi chủ tử vấn đề, vậy thì tự mình hỏi đi. Mới vừa rồi là tại hạ lỗ mãng, có nhiều đắc tội.”
Ồ? Có vấn đề!
Vân Khê hoài nghi nhìn hắn, thái độ của hắn biến chuyển cũng không khỏi quá nhanh đi? Mới vừa còn một bộ dáng dốc lòng thề thủ hộ chủ tử, hiện tại đột nhiên nhả ra rồi, cho phép nàng đến gần chủ tử nhà bọn họ rồi, trong này nhất định là có trá!
Con ngươi đảo một vòng, Vân Khê cắn răng, mặc kệ nó, rốt cuộc có hay không tin vịt, thử một lần chẳng phải sẽ biết sao?
Tay nàng tiếp tục như tên trộm về phía trước dò gần, vốn là muốn lấy tay đập bả vai Hách Liên Tử Phong, đột nhiên thay đổi, thay đổi phương hướng, ngược lại sờ hướng động mạch cổ của hắn. Chỗ này là chỗ vị trí nhạy cảm loài người, có thể dò xét người là còn hay không có sức sống, cũng có thể trong nháy mắt đưa đối phương vào chỗ chết.
Nàng sở dĩ đưa tay dò hướng đối phương chỗ vị trí nhạy cảm này, chính là muốn thử dò xét phản ứng của đối phương, nếu là hắn đích thực đang ở chỗ này, như vậy thân là người tập võ, một khi cảm giác đã có nguy hiểm tới gần, hắn tất nhiên có làm ra phản ứng tự vệ, nhưng nếu là phân thân của hắn ở chỗ này, như vậy hắn cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng.
Không sai, phải là như vậy!
Nghĩ tới, lá gan nàng lớn hơn, tiếp tục lần mò vị trí hướng mục tiêu.
“Ngươi làm gì?” Một cổ sát khí đập vào mặt, Vân Khê cả kinh liền tranh thủ rụt tay trở về, ngước mắt, chống lại một đôi mắt sâu âm u như nước xoáy hắc động, nàng đột nhiên cũng hút một hơi khí lạnh.
Cái này, nàng thật sự xác định rồi, Tử yêu chân chính trở lại!
Dưới chân theo sát rút lui ba bước, Vân Khê vừa điều chỉnh tâm tình, vừa hướng hắn cười ha hả nói: “Ngươi đừng hiểu lầm, ta là xem ngươi mới vừa có chút thần sắc không đúng, sợ ngươi có phải hay không ngã bệnh rồi, cho nên mới tới giúp ngươi tìm kiếm mạch.”
“Phải không?” Hách Liên Tử Phong rét lạnh cười một tiếng, từng cái vẻ mặt cùng động tác đều kèm theo sát khí.
Dò mạch có dò đến vị trí tử huyệt hắn sao? Lấy cớ này cũng quá buồn cười!
Vân Khê bĩu môi, lấy cớ này cũng so sánh với nam nữ thụ thụ bất thân sao? Hay là có cái gì không đúng, nàng cảm thấy hiện tại Hách Liên Tử Phong cùng hắn mới vừa rồi như đi vào trong cõi thần tiên tưởng như hai người, nhất định là có vấn đề, chẳng lẽ là Tử yêu thật sự vừa mới trở lại người thật, cho nên Nhị chưởng quỹ lúc trước mọi cách ngăn trở, một khi Tử yêu trở lại người thật, hắn cũng không tiếp tục ngăn trở nữa, cho phép nàng chạm tới rồi?
Nhất định là như vậy!
Vân Khê liếc Hách Liên Tử Phong một cái thật sâu, hắn đi cấm các, rốt cuộc có đánh cắp đi cơ mật gì không?
“Hách Liên đại ca, mới vừa có người tự tiện xông vào cấm các Vân Huyễn điện, chuyện này ngươi nghĩ thế nào?” Nàng thử giọng hỏi.
“Cái gì ta thấy thế nào? Chuyện này cùng ta có liên quan sao?” Hách Liên Tử Phong rét lạnh nói, quăng nàng một mặt lạnh.
Vân Khê suy tư, lại nói: “Kia vừa nãy ta không thông qua khảo hạch cửa thứ ba đá thử máu, ngươi thấy thế nào, ngươi có cảm thấy khảo hạch này không công chính hay không?”
Nhị chưởng quỹ sắc mặt biến hóa, thử muốn nhắc nhở chủ tử, đáng tiếc đã chậm. Hách Liên Tử Phong nhẹ nhíu đầu lông mày, lộ ra nghi ngờ, bật thốt lên nói: “Ngươi không thông qua khảo hạch cửa thứ ba đá thử máu? Làm sao có thể? Ngay cả ta cũng có thể ngửi thấy độ thuần khiết máu ngươi, đá thử máu Vân tộc các ngươi lại nghiệm không ra?”
Lộ rồi!
Nhị chưởng quỹ thở dài thật dài, thầm nghĩ, chủ tử ơi chủ tử, ngài trong ngày thường là một người cơ trí khôn khéo bao nhiêu, làm sao gặp gỡ Vân Khê liền thay đổi đây? Nàng bày ra rõ ràng chính là đặt bẫy đang dẫn ngài mắc câu, ngài cũng không điều tra, còn tự mình ngoan ngoãn rơi vào trong khe đi, ai ~ hắn cũng không có biện pháp.
Song, điều này cũng không có gì, chỉ cần người Vân tộc bọn họ không bắt được nhược điểm, hắn cũng không tin bọn họ còn có thể tươi sống buộc người chết oan.
Vân Khê cong môi cười một tiếng, quả nhiên lộ chân tướng à? Không có tại chỗ tràng chính là không có tại chỗ, còn muốn chống chế đều vô dụng!
Nhưng mà, cái gì gọi là ngửi cũng có thể ngửi ra độ thuần khiết máu nàng? Hắn là mũi chó sao?
Vừa nghĩ tỉ mỉ, cái lỗ mũi kia thật đúng là linh nghiệm, thời điểm tại di tích chiến trường cổ, lần đầu tiên gặp mặt, hắn không phải nhận thấy được máu trên người nàng là không giống nhau sao? Chẳng lẽ thực lực này càng là người cường đại, tính tình tính nết hoặc là năm giác quan lại càng là cổ quái ly kỳ?
“Đúng nhỉ, đá thử máu Vân tộc quả nhiên chưa ra hình dáng gì, còn không linh nghiệm bằng lỗ mũi của ngươi đây! Nhưng may là, ta còn là bị chọn lên, trở thành Tân nhậm Thánh nữ Vân tộc, thứ nhất may mắn trên người ta có công lao mang chí bảo Vân tộc — Tàn Hoa bí lục, thứ hai cũng là dựa vào uy vọng Hách Liên đại ca ngươi, thay ta kinh sợ toàn trường, ta thật là muốn cảm tạ ngươi nhiều hơn đấy.” Vân Khê cười tủm tỉm nói, ngoài mặt nhìn biết điều, đáy lòng không biết đã vòng bao nhiêu con đường, liền thổi phồng ngươi khen ngươi, để không biết mình đã bộc lộ nhược điểm mà tự thẹn!
Nhị chưởng quỹ nhảy mí mắt bất an, do dự mà có muốn hay không trước mặt vạch trần nàng, báo cho chủ tử chân tướng sự tình, nhưng vừa nghĩ cẩn thận, vạn nhất chủ tử biết mình bị đùa cợt, có thể quay đầu lại tìm hắn tính sổ, trách cứ hắn không có kịp thời nhắc nhở hay không?
Y theo tính tình chủ tử, khả năng người tính sổ sau tương đối lớn, vì lý do an toàn của bản thân mình, hắn hay là cứ làm bộ như mở một con mắt nhắm một con mắt đi, coi như không có nghe thấy gì cả không có nhìn thấy gì cả. Dù sao thỉnh thoảng chủ tử bị lừa dối một cái, cũng sẽ không thiếu một khối thịt.
Hách Liên Tử Phong lông mày cao gầy anh tuấn cụp xuống, hiển nhiên có chút không tin Vân Khê miệng đầy bịa chuyện, sống trên vạn năm, nhân tình thế sự hắn không am hiểu, nhưng là đối phương có hay không tâm kế, hắn vẫn có thể nhìn ra được. những lời Vân Khê này, rõ ràng chính là đang bịa chuyện, nếu hắn cho là thật, vậy thì không có tư cách ở Long Tường đại lục tiếp tục lăn lộn.
Hắn bỗng nhiên bật lên, nói: “Nếu Tổng tuyển Thánh nữ đã kết thúc, chúng ta cũng nên đi.” Vừa nói, hắn liền muốn dẫn theo người của hắn rời đi.
“Chờ một chút!” Vân Khê gọi hắn dừng lại, đang trước khi không có xác nhận cấm các có bị mất cơ mật trọng yếu hay không, nàng làm sao có thể dễ dàng để cho bọn họ rời đi đây?
“Hách Liên đại ca, ngươi đúng là đã đáp ứng ta, nên vì ta mang tới linh châu. Linh châu còn chưa tới tay, làm sao ngươi có thể đi?” Đây có lẽ là lý do duy nhất có thể lưu lại hắn.
“Đúng, là một chuyện như vậy.” Hách Liên Tử Phong nhìn quanh một vòng, không có phát hiện thân ảnh cung chủ, bừng tỉnh suy đoán, lúc mới từ cấm các trở lại, tựa hồ từng cùng cung chủ gặp thoáng qua. Xem ra hắn muốn rời khỏi, còn phải chờ cung chủ trở lại trước.
Vén bào, hắn một lần nữa nhập tọa, tư thái nghiêm nghị ngạo thị thiên hạ kia, làm người ta kính sợ.
Thừa dịp chờ đợi lúc rảnh rỗi, Hách Liên Tử Phong đem mắt quét tổng thể một vòng mọi người ở đây, đầu tiên là đem tầm mắt rơi vào trên người Vân Khê, khẽ hí mắt, kinh ngạc nói: ” công lực trên người của ngươi làm sao thoáng cái tinh tiến nhiều như vậy? Đáng tiếc, Huyền giai của ngươi kẹt ở bình cảnh, cho dù thu nạp nhiều công lực hơn nữa cũng vô dụng, muốn đột phá bình cảnh quan trọng nhất vẫn là không ngừng thông qua kinh nghiệm thực chiến tới lĩnh ngộ…… Ồ? Thì ra là bên trong thân thể ngươi đã có bảy viên linh châu…… Khó trách, khó trách, khó trách ngươi khẩn cấp muốn nhận được linh châu như vậy.”
Ánh mắt của hắn cùng loại tia X không ngừng mà ở trên người Vân Khê bắn quét, khiến cho Vân Khê cảm giác mình giống như người trong suốt, bị nhìn hoàn toàn, không có chút nào che dấu.
Ngay cả bảy viên linh châu trong cơ thể nàng cũng bị hắn phát hiện, như vậy có nói rõ hay không, trước đó, hắn cũng chưa có đem con mắt xem nàng đây? Nếu không theo lời, hắn nếu như là có bản lãnh có thể phát hiện linh châu, sao không phát hiện sớm đi, làm sao đến bây giờ mới biết được?
Sau khi phát hiện sự thật này, Vân Khê không khỏi sa sút tinh thần rồi, quá đả kích người, lại cho tới nay cũng không có đem con mắt nhìn nàng, buồn bực a!
Thực lực cường đại liền rất giỏi sao? Là có thể mang lỗ mũi nhìn người sao? Thật là quá đáng!
Nàng cũng không biết mình rốt cuộc đang xoắn xuýt cái gì, nhưng là sau khi bình tĩnh, phát hiện mình chất vấn toàn bộ cũng là sự thật. Cường giả thực lực cường đại đúng là có tư cách mang lỗ mũi nhìn người! Tựa như nàng, nàng hiện tại đi xem những thứ cao thủ Huyền Hoàng trở xuống, Huyền tôn trở xuống kia, không phải là căn bản không đem đối phương để vào mắt sao?
Đây chính là hiện thực tàn khốc a.
Hắn có thể phát hiện linh châu trong cơ thể nàng, như vậy Cửu cô cô cùng cự thú Thủy Quy ở nhờ ở bên trong linh châu, có phải hay không cũng bị hắn phát hiện?
Tinh thần của nàng vừa mới động, trong tai liền truyền đến tiếng nói Cửu cô cô “Yên tâm, chúng ta che dấu hơi thở, hắn tạm thời không phát hiện được chúng ta, nhưng mà Tử yêu đúng là lợi hại, nhạy cảm kinh người, một mình ngươi cẩn thận một chút đi. Trước khi ngươi còn đang không phải là đối thủ của hắn, cố gắng hết sức không nên chọc tới hắn, tốt nhất chớ liên lụy ta!”
Một câu cuối cùng mới là nó trọng điểm sao, Vân Khê sâu sắc bị đả kích, Cửu cô cô, ngươi cũng không khỏi quá thực tế! Không mang theo như ngươi vậy khi dễ người đây!
Thân là thú sủng, nên có tự giác thú sủng, hẳn là để bảo vệ chủ nhân của mình vì nhiệm vụ của mình, mà không phải là ngược lại để cho chủ nhân bảo vệ nó, hiểu?
Vân Khê đã không có sức cùng nó cãi cọ.
“Đem thanh kiếm kia của ngươi lấy ra, ta muốn nghiên cứu một chút!” Hách Liên Tử Phong đột nhiên lại nói, giọng nói kia thần thái kia, giống như là một hoàng đế đang cùng thái giám nói chuyện với nhau.
Tiểu Khê Tử, đem kiếm của ngươi lấy ra, trẫm muốn xem xem!
Thật giống như thanh kiếm kia vốn chính là vật hắn sở hữu, hiện tại chính là để cho Vân Khê mang tới, cho hắn xem một cái, đem Vân Khê làm cho giận đến mí mắt không ngừng run rẩy. Người này khi nào thì bắt đầu nhắm vào Kinh Hồng kiếm của mình rồi? Đây cũng quá bá đạo đi? Kiếm của nàng, tại sao phải muốn nhìn thì cho nhìn a?
Nhưng là, khi hắn ánh mắt lạnh như băng nhìn đến, nàng lại không thể không để cho……
“Các hạ cũng đối với kiếm cảm thấy hứng thú? Đúng dịp, tại hạ cũng là yêu kiếm như mạng, không biết có cái vinh hạnh cùng luận bàn một chút không?” Trúc trưởng lão bỗng nhiên chen vào nói, cắt đứt bọn họ.
Vân Khê kinh ngạc nhìn về phía hắn, hắn từ đầu tới đuôi cũng đang giúp nàng, Chi trưởng lão là sau khi biết được nàng có thi triển thuật pháp trong Tàn Hoa bí lục mới bắt đầu chuyển biến thái độ đối với nàng, lý do đầy đủ, mà hắn thì vừa mới bắt đầu liền đã thiên vị nàng, không liên quan đến Tàn Hoa bí lục cùng huyết mạch thuần khiết trên người nàng. Việc này kỳ quái, bởi vì cái gọi là vô sự mà ân cần thì không phải gian xảo tức là đạo chích, có người đột nhiên đối với ngươi tốt, tìm không ra bất kỳ lý do, thật đúng là làm cho trong lòng người bất an đây.
Lời Trúc trưởng lão mà nói…, dẫn tới lực chú ý của Hách Liên Tử Phong, hắn ánh mắt sắc bén đem Trúc trưởng lão tùy ý đánh giá một phen, ánh mắt lúc sáng lúc tối.
“Không tệ, tiểu tử ngươi thâm tàng bất lộ, không phải là một người tầm thường. Ngươi có tư cách luận kiếm với ta!” Hách Liên Tử Phong nói ra kinh người, hù đến người đại điện nghiêm chỉnh.
Nghe một chút, đây đều là cái giọng nói gì?
Bàn về thân phận địa vị, Trúc trưởng lão dầu gì cũng là cao thủ Nội Tông Vân tộc, hắn chính là một người Thịnh Bảo trai, cùng lắm, cũng chính là đại chưởng quỹ Thịnh Bảo trai, một thương nhân có thể cùng cao thủ Nội Tông Vân tộc đánh đồng sao?
Bàn về số tuổi bối phận, Trúc trưởng lão mặc dù trên mặt đeo mặt nạ, nhưng là từ thân hình của hắn cùng khí chất thân thể phán đoán, hắn ít nhất cũng có thể đã năm sáu chục tuổi, mà Hách Liên Tử Phong, thấy thế nào đều chỉ có hai mươi lăm hai mươi sáu niên kỉ. Một Tiểu gia hỏa hai mươi lăm hai mươi sáu trẻ tuổi lại gọi một người năm sáu chục tuổi lớn hơn là “Tiểu tử”, thật sự là quá kinh hãi.
Những người khác không biết rối rít biểu lộ kinh ngạc, Vân Khê lại càng là hết sức lau một thanh mồ hôi, yêu nhân nói chuyện quá không theo như lẽ thường biểu hiện ra rồi, làm cho người ta khó lòng phòng bị a. Nhưng mà, có thể làm cho hắn nói ra “Thâm tàng bất lộ, không phải là người tầm thường” cùng “Ngươi có tư cách theo luận kiếm ” như vậy nói hắn, có lẽ thực lực quả thật không tầm thường, chẳng lẽ vị Trúc trưởng lão này cố ý che giấu thực lực của mình, thực lực chân chánh hắn vượt xa như thế?
Bởi vì căn cứ phán đoán của nàng, trong ba người Chi trưởng lão, Trúc trưởng lão cùng Lan trưởng lão, hẳn là thực lực của Chi trưởng lão là cao nhất, Trúc trưởng lão thứ hai, Lan trưởng lão đứng cuối cùng, song Hách Liên Tử Phong lại đối với Trúc trưởng lão đưa ra phán đoán khác thường như vậy, xem ra Trúc trưởng lão thật là thâm tàng bất lộ.
Như vậy mục đích hắn thâm tàng bất lộ là cái gì? Còn có, hắn vì sao phải mang mặt nạ? Là bởi vì trên mặt có vết thương, hay là hình dáng của hắn không có thuận tiện gặp người?
Trong lòng Vân Khê hình tượng Trúc trưởng lão trở nên càng ngày càng thần bí, khiến Vân Khê muốn đi sâu vào tìm tòi nghiên cứu.
Bên này, Trúc trưởng lão đã chậm rãi mà nói: ” Đạo luận kiếm, là ở tâm linh của nó linh hồn của nó, kiếm không có linh hồn, chế tạo tài liệu trân quý nữa, công nghệ kỹ xảo kỹ càng nữa, cũng căn bản không cách nào liệt vào hàng ngũ bảo kiếm. Mà chúng ta trong ngày thường theo lời bảo kiếm, kỳ thật đều là có hình dạng mà không có tinh thần, chỉ là cái xác mà thôi, hoặc là nói, nó chẳng qua là lợi khí cùng công cụ giết người, căn bản không cách nào dung nhập vào ý nghĩa thật của kiếm.”
Trúc trưởng lão nói chuyện, hiểu biết chính xác, làm cho mọi người cả đại điện lâm vào trong trầm tư. Mỗi người liếc nhìn bảo kiếm trong tay mình, không khỏi nghĩ lại, chẳng lẽ bọn họ xưng là “Bảo kiếm”, thật ra thì căn bản không thể được gọi chân chính là “Bảo kiếm” sao? Như vậy cõi đời này có thể có chân chính “Bảo kiếm”?
“Nói thật hay!” ánh mắt Hách Liên Tử phong tỏa sáng, không keo kiệt vỗ tay khen, “Xem ra các hạ thật là người hiểu kiếm!”
Xưng hô đối với Trúc trưởng lão thoáng cái liền thay đổi, điều này nói rõ Hách Liên Tử Phong đối với Trúc trưởng lão nhận biết lại sâu hơn một tầng, có thể làm cho cái dạng cao ngạo không ai bì nổi kia, cho tới bây giờ cũng là cao thủ đem lỗ mũi nhìn người nhận biết người, nói vậy cũng là người phi phàm.
Trúc trưởng lão thản nhiên xử sự, không bởi vì nhận được sự tán thưởng của đối phương mà biểu lộ sắc mặt vui mừng, bởi vì trong mắt hắn, đối phương chính là một thiếu niên đắc chí, không biết gặp được cái kỳ ngộ gì, tu luyện thành một thân kỳ nhân công phu quỷ dị, cho nên hắn tôn trọng đối phương, nhưng cũng không xem nhẹ đối phương. Nhưng là, nếu như hắn biết được đứng ở trước mặt hắn chính là một kẻ đã sống trên vạn năm, ở vạn năm trước cũng đã thành danh giang hồ, đại nhân vật oai phong một cõi, nhận được sự khen ngợi của vị đại nhân vật này, hắn có lẽ cũng sẽ không bình tĩnh như vậy đi?
“Vậy các hạ có thể cho ra mắt bảo kiếm chân chính?” Hách Liên Tử Phong cảm thấy hứng thú hỏi.
Trúc trưởng lão dưới mặt nạ hiện ra môi khẽ nhếch lên, kéo ra độ cong hoàn mỹ, thanh âm hắn thanh nhã, nở nụ cười, nói: “Đúng dịp, tại hạ trên tay thật là có một thanh bảo kiếm chân chính, chỉ có điều bảo kiếm là bán thành phẩm, chưa luyện chế hoàn toàn. Các hạ nếu là có hứng thú, tại hạ nguyện ý lấy ra, cùng nhau giám định và thưởng thức giám định và thưởng thức.”
Hách Liên Tử Phong vung tay lên nói: “Bán thành phẩm? Không sao không sao, chỉ cần bảo kiếm có linh hồn, coi như là một đống đồng nát sắt vụn, cũng là bất thường.”
Ai ngờ Hách Liên Tử Phong một câu nói, khiến cho Kinh Hồng kiếm đợi ở trong nhẫn trữ vật của Vân Khê kích động nhảy lên, tri âm a, hắn nói một chút cũng không sai, chỉ cần bảo kiếm có linh hồn, coi như là một đống đồng nát sắt vụn, cũng là bất thường, sớm muộn gì phải sáng lên nóng lên, bỗng nhiên nổi tiếng! Nói chính là nó đi!
Kinh Hồng kiếm đắc ý nhảy ra, một bộ kích động được muốn lao vào tri âm ôm trong ngực nhảy nhót, thấy vậy Vân Khê sợ một trận hết hồn hết vía, thầm nghĩ thằng nhãi này sẽ không thật muốn bỏ tối theo sáng, lao vào ôm ấp yêu nhân chứ? Phi phi, không đúng, phải là bỏ sáng theo tối! Nàng mới là tượng trưng của ánh sáng chánh nghĩa, nàng cũng là rất coi trọng nó có được hay không?
Không có lương tâm, thật là uổng phí cho nó ăn nhiều như vậy rồi!
Beta: Tiểu Mộng
Trong đại điện, đệ tử Vân Huyễn điện chuyển ra cái gọi là đá thử máu, toàn thân màu trắng, cỡ quả trứng gà.
Vân Khê nhìn không ra đá thử máu đến tột cùng là làm sao cấu tạo mà thành, nguyên lý như thế nào, nhưng nghe Chi trưởng lão miêu tả, nó hơn phân nửa là linh nghiệm, sau khi máu tươi nhỏ tại đá thử máu, thông qua màu sắc biến hóa của bản thân tảng đá để phán đoán độ thuần khiết của máu người này, phương pháp kia nghe có vẻ phó mặc cho số phận.
Nhưng mà bất kể như thế nào, Vân Khê đối với bản thân tràn đầy lòng tin, nếu ngay cả nàng đều không thể thông qua khảo nghiệm đá thử máu, như vậy chỉ có thể nói rõ bản thân đá thử máu có vấn đề.
“Tốt, các ngươi cứ theo thứ tự, mọi người đến đây đi.” Chi trưởng lão chủ trì nói.
Đám tuyển thủ dự thi còn lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không muốn đứng ra thử nghiệm đầu tiên. Đến cuối cùng, không ngờ Vân Khê đứng dậy thứ nhất, đưa tay nói: “Vậy thì ta đầu tiên đi!”
Nàng xoa xoa ngón tay, chuẩn bị cắt đứt ngón tay rỉ máu.
Mọi người nhìn nàng, đột nhiên cảm giác được nơi đó có cái gì không đúng, nàng tích cực tranh đoạt đầu tiên như vậy, sẽ không phải là có âm mưu gì sao? Chẳng lẽ người thứ nhất thử nghiệm có thể tương đối chiếm ưu thế?
Đa số người nghĩ như vậy, cho nên thời điểm khi Vân Khê sắp nhỏ máu thử nghiệm, mấy thanh âm trăm miệng một lời, ngăn cản nàng: “Chờ một chút!”
“Đã nói rồi, theo thứ tự, ngươi là người cuối cùng, dù thế nào thì cũng không đến phiên ngươi!” Người nói lời này là Tứ tiểu thư, sau lúc bị đóng băng, trong lòng nàng bực bội vô cùng, tìm không được chỗ phát tiết, lúc này nàng nhất định phải hảo hảo mà áp áp khí diễm (dáng vẻ kiêu ngạo) của Vân Khê, tuyệt đối không thể để nàng ta chiếm tiện nghi.
Vân Khê im lặng, còn không phải là nàng nhận thấy bọ đùn đẩy nhau, ai cũng không chịu làm đầu, cho nên mới muốn tới đầu tiên sao?
“Vậy các ngươi trước đi!”
“Ta tới trước!” Tứ tiểu thư vung lên ống tay áo, lộ ra một đoạn cánh tay trắng nõn, một tay cầm chủy thủ, hướng trên cánh tay của mình nhẹ nhàng vạch một đao.
Mọi người tụ lại tới đây vây xem.
“Bổn tiểu thư thời điểm mới ra đời đã nghiệm qua độ thuần khiết máu, tuyệt đối vượt qua một phần hai!” Tứ tiểu thư lòng tin tràn đầy, nàng là con gái cung chủ, vừa ra đời đã được coi là Tiểu công chúa Vân tộc, độ thuần khiết huyết mạch của nàng tự nhiên cũng là hoàn toàn được chú ý, không chỉ là nàng, những đệ tử Vân tộc hiển hách khác khi mới ra đời đều kiểm nghiệm qua độ thuần khiết huyết mạch, cho nên phần lớn mọi người bọn họ đều rất tự tin vào bản thân mình.
“Nha đầu, ngươi đừng nhìn đá thử máu nhỏ bé. Khối đá thử máu trước mắt ngươi này chính là từ Nội Tông chúng ta mang đến, nó với đá thử máu Ngoại Tông các ngươi sử dụng có bản chất khác nhau, kết quả các ngươi khảo nghiệm trước kia cùng kết quả khối đá thử máu này kiểm nghiệm chưa chắc đã giống nhau. Không tin, ngươi chờ xem sao!” Chi trưởng lão rảnh rỗi nói chuyện, đá thử máu lại đang từ từ xảy ra biến hóa. Cùng với máu tươi ngấm vào, đá thử máu từ điểm phát tán máu tươi nhỏ vào điểm hồng quang thứ nhất, sau đó từ từ hướng bốn chung quanh hiện lên phóng xạ hình dáng khuếch tán, một phần mười, một phần chín, một phần tám……
Những người trẻ tuổi không chớp mắt nhìn chằm chằm đá thử máu, nhìn nó bị từng chút từng chút phát tán ra hồng quang, diện tích hồng quang từ từ chiếm cứ đá thử máu, mọi người dưới đáy lòng xem chừng, khẩn trương lại kích thích.
“Một phần năm, một phần tư…… A, một phần ba rồi! Tiếp tục, lại tiếp tục, rất nhanh đến gần một phần hai rồi!” Tứ tiểu thư kích động hô.
Đột nhiên, hồng quang ngừng lại kết thúc, liền ngưng lại không tới vị trí một phần hai.
Tứ tiểu thư ngây người.
“Làm sao có thể?” kết quả khảo nghiệm của nàng trước kia rõ ràng chính là vượt qua một phần hai, lúc này làm sao có thể ngay cả một phần hai cũng chưa tới? Đến tột cùng là đá thử máu trước mắt có vấn đề, hay là đá thử máu nàng dùng khảo nghiệm trước kia là có vấn đề?
“Ta đã sớm nói, khối đá thử máu này với đá thử máu các ngươi trước đây đo độ thuần khiết huyết mạch khác xa nhau, trên ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, khối đá thử máu này càng thêm chính xác hơn một chút, nó loại bỏ rất nhiều nhân tố không ổn định có thể tồn tại, do đó đạt tới độ chính xác cao hơn. Cho nên, kết quả các ngươi khảo nghiệm từ trước, đến nơi này cũng sẽ sai biệt chút ít. Ta khuyên các ngươi nên xác định rõ ràng, chớ nên ôm hy vọng quá lớn, cũng đừng nên quá chán nản, dù sao thành tựu một người cũng không phải là toàn bộ là do huyết thống quyết định, hơn nữa quan trọng hơn hãy cứ ố gắng, bởi vì cái gọi là sự do người làm, chỉ cần ngươi chịu cố gắng, ngươi làm theo có thể vượt xa so với người huyết thống thuần khiết.” Chi trưởng lão nói.
“Ta hiểu, ta chỉ là không có nghĩ đến kết quả có xê xích nhiều như vậy.” Tứ tiểu thư uể oải nói.
Chi trưởng lão thấy nàng khó mà tiếp nhận kết quả như thế, không nhịn được khuyên lơn: “Đừng nản chí, mặc dù ngươi không có tư cách trở thành Thánh nữ, nhưng là lấy một phần ba huyết thống truyền thừa của ngươi, đã rất tốt, chỉ cần hảo hảo mà tu luyện, thành tựu ngày khác làm theo không kém đi đâu.”
Tứ tiểu thư buồn buồn gật đầu, không thể làm gì khác hơn là thối lui đến một bên, đổi lại Bát tiểu thư người thứ hai kế tiếp ra sân.
“Một phần ba!”
Bát tiểu thư nhận được kết quả khảo nghiệm của nàng, hai tỷ muội ôm nhau ở chung một chỗ, an ủi lẫn nhau, thời điểm hai tỷ muội khảo nghiệm từ trước chính là kết quả giống nhau, hiện tại kết quả cũng giống như vậy. Người phía sau bắt đầu từ từ tin tưởng kết quả khảo nghiệm đá thử máu là có thể tin, cho dù không hoàn toàn có thể tin, nhưng là có thể lấy độ bình đẳng tương đối có thể tin.
“Một phần tư!”
Tạm được, đây là lời bình Nhị tiểu thư tự cho mình.
Nàng không kinh không hỉ (không kinh ngạc không vui mừng).
Người thứ tư rốt cục đến phiên Đại tiểu thư.
Khi Đại tiểu thư ra sân thử máu, một nam tử trẻ tuổi mang mặt nạ ánh mắt rõ ràng chấn động, đuổi theo thân ảnh Đại tiểu thư, không ngừng nhìn ngắm từ xa (nguyên văn: du li).
“Quá một phần hai rồi, không, là hai phần ba!” Chi trưởng lão vui mừng thở dài, cuối cùng có một người đạt tiêu chuẩn rồi, nàng chăm chú đánh giá Đại tiểu thư, âm thầm gật đầu khen ngợi. Ở trong rất nhiều con gái của cung chủ, chỉ có Đại tiểu thư khí độ ung dung chững chạc, phong phạm tiểu thư khuê các nhất, cũng xuất sắc nhất, chỉ có điều tính tình nàng như vậy muốn trở thành thủ lĩnh nhất tộc vẫn còn thiếu sót chút ít.
“Thật tốt quá! Đại tỷ, tỷ cuối cùng kiếm cho chúng muội mặt mũi, nếu như bốn người tỷ muội chúng ta toàn bộ đều thất bại, toàn quân bị diệt, mẫu thân đại nhân không biết sẽ thất vọng bao nhiêu. Bây giờ tốt rồi, đại tỷ người ở lại, có tư cách cùng Vân Khê nhất quyết phân cao thấp, chúng ta nhất định sẽ thắng!” Tứ tiểu thư vui vẻ nói.
Đại tiểu thư không trả lời nàng, biểu tình bên trong lộ ra không khỏi gợn chút u buồn.
Ngay sau đó người phía sau một người tiếp theo một người, tiếp tục khảo nghiệm, trong những người này kết quả khảo nghiệm cuối cùng hợp cách, tổng cộng có ba người, trừ Đại tiểu thư ngoài ra, còn có hai người kết quả khảo nghiệm theo thứ tự là ba phần năm cùng một phần hai, cùng so sánh với Đại tiểu thư vẫn có chỗ thua kém chút ít.
Đến cuối cùng, rốt cục đến phiên Vân Khê rồi, chỉ thấy nàng không nhanh không chậm giơ tay, đưa tay xòe ra đặt phía trên đá thử máu, mặc dù vung chủy thủ, cắt đứt một ngón tay của mình. Máu tươi nhỏ xuống, thẩm thấu tiến vào trong đá thử máu……
Một phần mười, một phần chín, một phần tám……
“Một phần năm, một phần tư, một phần ba…… Một phần hai!” Những người vây xem lúc bắt đầu đếm thầm trong lòng, về sau liền trực tiếp thốt ra.
Đã vượt qua một phần hai, tia sáng màu đỏ chẳng những không có dừng lại, ngược lại càng lúc càng tràn đầy.
Số một phần hai này, đã có lần lượt ba người đạt đến, cho nên không coi là cái gì.
Nhưng chỉ khi ánh sáng màu đỏ tiếp tục tăng thêm, thời điểm toàn bộ đá thử máu biến đổi lần nữa, mọi người liền không cách nào nữa bình tĩnh rồi, kích động nhìn mức độ phát sáng của đá thử máu.
“Bảy phần mười, tám phần mười, chín phần mười……” giọng nói Chi trưởng lão đột nhiên biến đổi 180o, nàng hung hăng hút một hơi khí, im bặt.
Chín phần mười, mấy con số này đã ngang hàng cùng Vân Huyên năm đó, đuổi kịp huyền thoại Vân Huyên năm đó!
Thiên, thiên tài đấy!
Vân tộc lúc này thật sự nhặt được một đại bảo bối vạn năm mới xuất hiện rồi!
Chi trưởng lão tâm tư mới vừa phân tích, tình thế đột nhiên lại thay đổi, một góc nhỏ đá thử máu cuối cùng cũng bị ánh sáng màu đỏ cường thế công chiếm! Mấy vạn năm, lần đầu tiên toàn thân đá thử máu phát sáng phát sáng lên!
Điều này đại biểu cái gì? Điều này đại biểu Vân tộc từ người khai sáng Vân tộc tới nay, ra đời hậu duệ đầu tiên hoàn toàn kế thừa huyết thống tổ tiên Vân tộc cao quý nhất, nàng là ánh sáng Vân tộc!
“Toàn bộ, toàn bộ sáng……” Chi trưởng lão thanh âm run rẩy mấy cái, hưng phấn quá độ, cuối cùng hôn mê bất tỉnh tại chỗ. Mấy vị đệ tử Chi trưởng lão thấy thế, vội vàng nâng nàng ổn định. Lúc sau, Chi trưởng lão tỉnh lại, vững vàng bắt được tay Vân Khê, kích động nói, “Đi, ta dẫn ngươi đi gặp Tông chủ, ta nhất định phải dẫn ngươi đi gặp Tông chủ!”
Đi gặp Tông chủ, đi gặp Tông chủ…… Chi trưởng lão lời nói từ đầu đến cuối lặp lại, cơ hồ sắp biến thành máy móc học lại.
Lan trưởng lão giống như trước thu hồi tâm tình kích động rất nhanh, bất đắc dĩ trấn an Chi trưởng lão: “Chi trưởng lão, bình tĩnh, bình tĩnh! Người đang nơi này không chạy được nữa, ngươi gấp cái gì? Trước mắt hay là công bố trước kết quả Tổng tuyển Thánh nữ đi!”
“Bình tĩnh? Ta còn làm sao bình tĩnh được nữa?” Chi trưởng lão hai mắt không rời bông hoa tuyệt thế là Vân Khê, kích động nói, ” Kết quả Tổng tuyển Thánh nữ còn cần ta tuyên bố sao? Vậy khẳng định là nàng không thể nghi ngờ, chẳng lẽ còn có người dám có ý kiến? Ai không biết xấu hổ có ý kiến gì không?”
Chi trưởng lão lời nói kiêu ngạo, khiến cho những tuyển thủ dự thi khác tự ti mặc cảm, thật sự là các nàng không dám có ý kiến cũng không nên không biết xấu hổ có ý kiến. Thời điểm trong lúc các nàng thấy bộ phận đá thử máu sáng lên vượt qua bảy phần mười, toàn bộ cả đám các nàng đều đã lặng yên rồi, cảm giác cùng giống như nằm mơ. Cái này hoàn toàn cũng không phải là người đi, người nào huyết mạch có thể thuần khiết như vậy? Đợi đến thời điểm cả viên đá thử máu đều sáng, ánh mắt các nàng nhìn Vân Khê như quỷ thần như kính sợ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết các nàng cũng không tin tưởng cõi đời này thật sự có người có thể có trăm phần trăm huyết thống Vân tộc thuần khiết, trừ phi là tổ tiên của các nàng chuyển thế sống lại……
Trúc trưởng lão mỉm cười nhìn Vân Khê, cất giọng nói: ” Ý kiến ba người chúng ta đã nhất trí, như vậy ta tuyên bố, Vân Khê chính là Thánh nữ mới của Vân tộc ta. Ta lập tức sai người đem tin tức này truyền lại bẩm báo Nội Tông, chờ sau khi nhận được chỉ thị của Tông chủ, chúng ta liền mang theo Vân Khê cô nương, cùng nhau trở về Nội Tông.”
Chi trưởng lão một mực gạt bỏ lời hắn: “Chỉ thị cái rắm chó? Lấy sự hiểu biết của ta đối với Tông chủ, người chắc chắn sẽ không có bất kỳ dị nghị nào, chỉ biết đốc thúc chúng ta nhanh hơn, mau sớm đem người mang về. Tông chủ lão nhân gia người trong tim nhân hậu, yêu tài tiếc tài, trên dưới Nội Tông ta người nào không có được qua ân huệ lão nhân gia người? Hiện tại thật vất vả tìm được tung tích Tàn Hoa bí lục và hậu nhân huyết mạch Vân tộc thuần chính nhất, chúng ta tự nhiên trước tiên đem người mang về cho lão nhân gia người xem qua, làm cho người cao hứng.”
“Cái này……” Trúc trưởng lão rõ ràng có chút chần chờ, trong lòng có chỗ băn khoăn.
Vân Khê nhìn xung quanh ba người, bọn họ không khỏi cũng quá không coi nàng ra cái gì đi? Quyết định lớn như vậy dù gì cũng nên trưng cầu một chút ý kiến người trong cuộc đi?
“Ba vị tiền bối, theo ý ta, chuyện này hay là thương nghị sau đi, trước mắt chuyện trọng yếu hơn là bắt được người tự tiện xông vào cấm các. Người này động nhầm cơ quan cấm các, có thể thấy được cũng không phải là người Vân tộc ta, chúng ta phải cẩn thận đề phòng mới đúng.” Vân Khê đang khi nói chuyện, đem ánh mắt có thâm ý khác liếc về phía đoàn người Hách Liên Tử Phong cùng Nhị chưởng quỹ, trong lòng của nàng đột nhiên toát ra một ý niệm kỳ quái trong đầu, tại sao hôm nay Tổng tuyển Thánh nữ sẽ thuận lợi như thế, yêu nhân kia cơ hồ cũng chưa có bất kỳ can thiệp cùng động tĩnh. Nàng mới vừa thuận tiện chú ý tới hắn, phát hiện hắn từ đầu đến cuối đều vẫn duy trì một động tác, không biết là nghĩ đến cái gì, hồn du thiên ngoại.
Quá an tĩnh, cái này không quá giống phong cách của hắn!
Rốt cuộc là lạ ở chỗ nào đây?
Theo lý thuyết, cấm các bị xâm lấn, tình nghi nhất phải là bọn họ, nhưng là đoàn người bọn họ toàn bộ đều ở trong đây, không nhiều cũng không ít, làm sao có thể phân thân đi cấm các?
Chậm đã! Đúng, phân thân! Là phân thân!
Một trong những tuyệt kỹ của Bắc Thần gia tộc, chính là phân thân thuật, đừng xem cả đám bọn họ đều êm đẹp tốt lành đợi ở chỗ này, nhưng ai có thể phân biệt sáng suốt được bọn họ đứng ở chỗ này, đến tột cùng là người thật hay là phân thân đây?
Nghĩ đến điều này, Vân Khê mấy bước đến gần tới bên cạnh Hách Liên Tử Phong. Kèm theo nàng nhanh chóng áp sát, Nhị chưởng quỹ thân thể theo bản năng nghiêng về phía trước, hiện ra xu thế bảo vệ, cùng Vân Khê chống lại.
“Vân Khê cô nương, ngươi có chuyện gì?” Nhị chưởng quỹ ánh mắt cùng trong giọng nói đều mang theo nồng đậm cảnh giác.
Vân Khê càng thêm khẳng định suy đoán của mình, Tử yêu hơn phân nửa là thi triển phân thân thuật, cách Hồn đi cấm các. Chết tiệt! Chẳng lẽ hắn thật sẽ đối Vân tộc bất lợi, cho nên tới trước trộm cắp cơ mật Vân tộc, sau đó hành sự tùy theo hoàn cảnh, một lần hành động tiêu diệt Vân tộc?
Không được! Nàng mới vừa trở thành Thánh nữ Vân tộc, từ nay về sau, liền chân chính đem Vân tộc coi là thuộc về nàng, nàng tuyệt không cho phép có người có ý định phá hư nó!
“Nhị chưởng quỹ, ngươi khẩn trương như vậy làm cái gì? Ta chỉ là hỏi Hách Liên đại ca một chuyện nhỏ mà thôi, lúc trước hắn đã từng đáp ứng ta, nên vì ta lấy một vật, hiện tại Tổng tuyển Thánh nữ đã bày tỏ một đoạn, ta muốn hỏi hắn, hắn là không phải là nên hết lòng tuân thủ hứa hẹn, đi giúp ta lấy đồ như vậy?”
Vân Khê lời là nói với Nhị chưởng quỹ, ánh mắt lại đang quan sát Hách Liên Tử Phong, chỉ thấy hai mắt hắn dại ra, ánh mắt tan rã, giống như một thứ tượng gỗ trống rỗng vô thần.
Nàng đưa tay, muốn đẩy hắn một cái thử một chút, giữa chừng Nhị chưởng quỹ chặn nàng lại: “Vân Khê cô nương, nam nữ thụ thụ bất thân! Mời tự trọng!”
Vân Khê đổ mồ hôi, cái này coi là cái lý do quỷ quái gì? Nam nữ thụ thụ bất thân cũng lấy ra!
Người nào không biết Tử yêu là nhân vật vạn năm trước thành danh? Sống đến bây giờ đều biến thành đồ cổ rồi, còn nam nữ thụ thụ bất thân? Hắn rốt cuộc có năng lực hay không, còn không hảo thuyết đây!
Vân Khê dưới đáy lòng tà ác mà nghĩ, khinh bỉ.
“Chủ tử nếu đáp ứng ngươi, liền nhất định sẽ làm được, không cần ngươi tới nhắc nhở. Chủ tử ghét nhất người khác quấy rầy hắn suy nghĩ, ta khuyên ngươi vẫn là không nên tùy ý quấy rầy đến hắn, nếu không hậu quả như thế nào, dù ai cũng không cách nào dự tính!”
Hù dọa ai đó?
Vân Khê không tin uy hiếp của hắn, vượt qua tay của hắn, tiếp tục dò hướng Hách Liên Tử Phong, Nhị chưởng quỹ lần nữa ngăn trở, ánh mắt của hắn đột nhiên hung á, hung hăng quét về phía Vân Khê, lộ ra sát cơ.
Vân Khê hiểu, một khi nàng tiếp tục xâm nhập, hắn tất nhiên sẽ xuất thủ đối phó nàng.
Thực lực Nhị chưởng quỹ nàng là được chứng kiến, hai người bọn họ căn bản không có cùng trên một tầng, lần trước trên đại hội luyện đan ở Đan minh may mắn thắng được, toàn bộ dựa vào đối phương khinh địch cùng với nàng đối với thời gian nắm trong tay chính xác, hơn nữa khi đó hắn bất quá là phân thân thôi. Song, trước mắt hắn cũng là chân thật, thực lực của hắn rõ ràng so với phân thân mạnh hơn mấy lần, nàng nhất định không có thực lực chiến thắng hắn.
Vào lúc do dự, ba vị trưởng lão phía sau cảm nhận sát khí đến bên nơi này, rối rít hướng bên này chạy tới.“Các ngươi là khách nhân đến từ Thịnh Bảo trai sao? Các ngươi đến đây xem lễ, chúng ta rất hoan nghênh, nhưng nếu như các ngươi dám gây chuyện, hoặc là đối với tân nhậm Thánh nữ chúng ta bất lợi, thì đừng trách chúng ta đối với các ngươi không khách khí! Vân tộc ta không phải là dễ bắt nạt!” Âm thanh Trúc trưởng lão không nhanh không chậm nói, trong lúc mở miệng, tiến lui có độ, không mất thân phận.
” Khách khí với bọn họ cái gì? Vân tộc chúng ta chỉ hoan nghênh bằng hữu tương giao chân thành, không hoan nghênh ngoại nhân có mang địch ý!” Tính tình Chi trưởng lão rõ ràng hơn một chút, yêu ghét rõ ràng, phàm là người nàng không thích, lời nói lạnh nhạt, độc ác, nhưng phàm là người nàng coi trọng thì lại là một loại đãi ngộ khác.
Thí dụ như Vân Khê, Chi trưởng lão lúc trước nhìn nàng liền thấy không vừa mắt thế nào, nhưng là một khi thích, coi như là Vân Khê thả quả rắm, bọn nàng cũng cho rằng rất thơm, kiểu người như vậy, thật là khiến người ta vừa yêu vừa hận!
“Người tới là khách, chúng ta không thể để mất lễ nghĩa, chỉ cần bọn họ không làm ra bất kỳ chuyện bất chính, chúng ta cần phải lấy lễ nghi đối đãi, nhưng mà nếu như bọn họ thật sự làm tổn hại tới người Vân tộc ta, chúng ta tất nhiên sẽ không ngồi nhìn không để ý!” Lan trưởng lão nói.
Ba vị trưởng lão tính tình khác nhau, đạo xử thế khác nhau.
Nhị chưởng quỹ bỗng nhiên thu hồi sát khí quanh thân, cong môi cười nói: “Ba vị, xin chớ tức giận, bọn ta lần này tới xác thực không có ác ý, thuần túy là đến đây dự lễ. Hôm nay quý tộc đề cử ra Tân nhậm Thánh nữ, tại hạ rất là cao hứng cho các ngươi.”
Nụ cười hắn thay đổi, mặt hướng Vân Khê nói: “Vân Khê cô nương, ngươi muốn hỏi chủ tử vấn đề, vậy thì tự mình hỏi đi. Mới vừa rồi là tại hạ lỗ mãng, có nhiều đắc tội.”
Ồ? Có vấn đề!
Vân Khê hoài nghi nhìn hắn, thái độ của hắn biến chuyển cũng không khỏi quá nhanh đi? Mới vừa còn một bộ dáng dốc lòng thề thủ hộ chủ tử, hiện tại đột nhiên nhả ra rồi, cho phép nàng đến gần chủ tử nhà bọn họ rồi, trong này nhất định là có trá!
Con ngươi đảo một vòng, Vân Khê cắn răng, mặc kệ nó, rốt cuộc có hay không tin vịt, thử một lần chẳng phải sẽ biết sao?
Tay nàng tiếp tục như tên trộm về phía trước dò gần, vốn là muốn lấy tay đập bả vai Hách Liên Tử Phong, đột nhiên thay đổi, thay đổi phương hướng, ngược lại sờ hướng động mạch cổ của hắn. Chỗ này là chỗ vị trí nhạy cảm loài người, có thể dò xét người là còn hay không có sức sống, cũng có thể trong nháy mắt đưa đối phương vào chỗ chết.
Nàng sở dĩ đưa tay dò hướng đối phương chỗ vị trí nhạy cảm này, chính là muốn thử dò xét phản ứng của đối phương, nếu là hắn đích thực đang ở chỗ này, như vậy thân là người tập võ, một khi cảm giác đã có nguy hiểm tới gần, hắn tất nhiên có làm ra phản ứng tự vệ, nhưng nếu là phân thân của hắn ở chỗ này, như vậy hắn cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng.
Không sai, phải là như vậy!
Nghĩ tới, lá gan nàng lớn hơn, tiếp tục lần mò vị trí hướng mục tiêu.
“Ngươi làm gì?” Một cổ sát khí đập vào mặt, Vân Khê cả kinh liền tranh thủ rụt tay trở về, ngước mắt, chống lại một đôi mắt sâu âm u như nước xoáy hắc động, nàng đột nhiên cũng hút một hơi khí lạnh.
Cái này, nàng thật sự xác định rồi, Tử yêu chân chính trở lại!
Dưới chân theo sát rút lui ba bước, Vân Khê vừa điều chỉnh tâm tình, vừa hướng hắn cười ha hả nói: “Ngươi đừng hiểu lầm, ta là xem ngươi mới vừa có chút thần sắc không đúng, sợ ngươi có phải hay không ngã bệnh rồi, cho nên mới tới giúp ngươi tìm kiếm mạch.”
“Phải không?” Hách Liên Tử Phong rét lạnh cười một tiếng, từng cái vẻ mặt cùng động tác đều kèm theo sát khí.
Dò mạch có dò đến vị trí tử huyệt hắn sao? Lấy cớ này cũng quá buồn cười!
Vân Khê bĩu môi, lấy cớ này cũng so sánh với nam nữ thụ thụ bất thân sao? Hay là có cái gì không đúng, nàng cảm thấy hiện tại Hách Liên Tử Phong cùng hắn mới vừa rồi như đi vào trong cõi thần tiên tưởng như hai người, nhất định là có vấn đề, chẳng lẽ là Tử yêu thật sự vừa mới trở lại người thật, cho nên Nhị chưởng quỹ lúc trước mọi cách ngăn trở, một khi Tử yêu trở lại người thật, hắn cũng không tiếp tục ngăn trở nữa, cho phép nàng chạm tới rồi?
Nhất định là như vậy!
Vân Khê liếc Hách Liên Tử Phong một cái thật sâu, hắn đi cấm các, rốt cuộc có đánh cắp đi cơ mật gì không?
“Hách Liên đại ca, mới vừa có người tự tiện xông vào cấm các Vân Huyễn điện, chuyện này ngươi nghĩ thế nào?” Nàng thử giọng hỏi.
“Cái gì ta thấy thế nào? Chuyện này cùng ta có liên quan sao?” Hách Liên Tử Phong rét lạnh nói, quăng nàng một mặt lạnh.
Vân Khê suy tư, lại nói: “Kia vừa nãy ta không thông qua khảo hạch cửa thứ ba đá thử máu, ngươi thấy thế nào, ngươi có cảm thấy khảo hạch này không công chính hay không?”
Nhị chưởng quỹ sắc mặt biến hóa, thử muốn nhắc nhở chủ tử, đáng tiếc đã chậm. Hách Liên Tử Phong nhẹ nhíu đầu lông mày, lộ ra nghi ngờ, bật thốt lên nói: “Ngươi không thông qua khảo hạch cửa thứ ba đá thử máu? Làm sao có thể? Ngay cả ta cũng có thể ngửi thấy độ thuần khiết máu ngươi, đá thử máu Vân tộc các ngươi lại nghiệm không ra?”
Lộ rồi!
Nhị chưởng quỹ thở dài thật dài, thầm nghĩ, chủ tử ơi chủ tử, ngài trong ngày thường là một người cơ trí khôn khéo bao nhiêu, làm sao gặp gỡ Vân Khê liền thay đổi đây? Nàng bày ra rõ ràng chính là đặt bẫy đang dẫn ngài mắc câu, ngài cũng không điều tra, còn tự mình ngoan ngoãn rơi vào trong khe đi, ai ~ hắn cũng không có biện pháp.
Song, điều này cũng không có gì, chỉ cần người Vân tộc bọn họ không bắt được nhược điểm, hắn cũng không tin bọn họ còn có thể tươi sống buộc người chết oan.
Vân Khê cong môi cười một tiếng, quả nhiên lộ chân tướng à? Không có tại chỗ tràng chính là không có tại chỗ, còn muốn chống chế đều vô dụng!
Nhưng mà, cái gì gọi là ngửi cũng có thể ngửi ra độ thuần khiết máu nàng? Hắn là mũi chó sao?
Vừa nghĩ tỉ mỉ, cái lỗ mũi kia thật đúng là linh nghiệm, thời điểm tại di tích chiến trường cổ, lần đầu tiên gặp mặt, hắn không phải nhận thấy được máu trên người nàng là không giống nhau sao? Chẳng lẽ thực lực này càng là người cường đại, tính tình tính nết hoặc là năm giác quan lại càng là cổ quái ly kỳ?
“Đúng nhỉ, đá thử máu Vân tộc quả nhiên chưa ra hình dáng gì, còn không linh nghiệm bằng lỗ mũi của ngươi đây! Nhưng may là, ta còn là bị chọn lên, trở thành Tân nhậm Thánh nữ Vân tộc, thứ nhất may mắn trên người ta có công lao mang chí bảo Vân tộc — Tàn Hoa bí lục, thứ hai cũng là dựa vào uy vọng Hách Liên đại ca ngươi, thay ta kinh sợ toàn trường, ta thật là muốn cảm tạ ngươi nhiều hơn đấy.” Vân Khê cười tủm tỉm nói, ngoài mặt nhìn biết điều, đáy lòng không biết đã vòng bao nhiêu con đường, liền thổi phồng ngươi khen ngươi, để không biết mình đã bộc lộ nhược điểm mà tự thẹn!
Nhị chưởng quỹ nhảy mí mắt bất an, do dự mà có muốn hay không trước mặt vạch trần nàng, báo cho chủ tử chân tướng sự tình, nhưng vừa nghĩ cẩn thận, vạn nhất chủ tử biết mình bị đùa cợt, có thể quay đầu lại tìm hắn tính sổ, trách cứ hắn không có kịp thời nhắc nhở hay không?
Y theo tính tình chủ tử, khả năng người tính sổ sau tương đối lớn, vì lý do an toàn của bản thân mình, hắn hay là cứ làm bộ như mở một con mắt nhắm một con mắt đi, coi như không có nghe thấy gì cả không có nhìn thấy gì cả. Dù sao thỉnh thoảng chủ tử bị lừa dối một cái, cũng sẽ không thiếu một khối thịt.
Hách Liên Tử Phong lông mày cao gầy anh tuấn cụp xuống, hiển nhiên có chút không tin Vân Khê miệng đầy bịa chuyện, sống trên vạn năm, nhân tình thế sự hắn không am hiểu, nhưng là đối phương có hay không tâm kế, hắn vẫn có thể nhìn ra được. những lời Vân Khê này, rõ ràng chính là đang bịa chuyện, nếu hắn cho là thật, vậy thì không có tư cách ở Long Tường đại lục tiếp tục lăn lộn.
Hắn bỗng nhiên bật lên, nói: “Nếu Tổng tuyển Thánh nữ đã kết thúc, chúng ta cũng nên đi.” Vừa nói, hắn liền muốn dẫn theo người của hắn rời đi.
“Chờ một chút!” Vân Khê gọi hắn dừng lại, đang trước khi không có xác nhận cấm các có bị mất cơ mật trọng yếu hay không, nàng làm sao có thể dễ dàng để cho bọn họ rời đi đây?
“Hách Liên đại ca, ngươi đúng là đã đáp ứng ta, nên vì ta mang tới linh châu. Linh châu còn chưa tới tay, làm sao ngươi có thể đi?” Đây có lẽ là lý do duy nhất có thể lưu lại hắn.
“Đúng, là một chuyện như vậy.” Hách Liên Tử Phong nhìn quanh một vòng, không có phát hiện thân ảnh cung chủ, bừng tỉnh suy đoán, lúc mới từ cấm các trở lại, tựa hồ từng cùng cung chủ gặp thoáng qua. Xem ra hắn muốn rời khỏi, còn phải chờ cung chủ trở lại trước.
Vén bào, hắn một lần nữa nhập tọa, tư thái nghiêm nghị ngạo thị thiên hạ kia, làm người ta kính sợ.
Thừa dịp chờ đợi lúc rảnh rỗi, Hách Liên Tử Phong đem mắt quét tổng thể một vòng mọi người ở đây, đầu tiên là đem tầm mắt rơi vào trên người Vân Khê, khẽ hí mắt, kinh ngạc nói: ” công lực trên người của ngươi làm sao thoáng cái tinh tiến nhiều như vậy? Đáng tiếc, Huyền giai của ngươi kẹt ở bình cảnh, cho dù thu nạp nhiều công lực hơn nữa cũng vô dụng, muốn đột phá bình cảnh quan trọng nhất vẫn là không ngừng thông qua kinh nghiệm thực chiến tới lĩnh ngộ…… Ồ? Thì ra là bên trong thân thể ngươi đã có bảy viên linh châu…… Khó trách, khó trách, khó trách ngươi khẩn cấp muốn nhận được linh châu như vậy.”
Ánh mắt của hắn cùng loại tia X không ngừng mà ở trên người Vân Khê bắn quét, khiến cho Vân Khê cảm giác mình giống như người trong suốt, bị nhìn hoàn toàn, không có chút nào che dấu.
Ngay cả bảy viên linh châu trong cơ thể nàng cũng bị hắn phát hiện, như vậy có nói rõ hay không, trước đó, hắn cũng chưa có đem con mắt xem nàng đây? Nếu không theo lời, hắn nếu như là có bản lãnh có thể phát hiện linh châu, sao không phát hiện sớm đi, làm sao đến bây giờ mới biết được?
Sau khi phát hiện sự thật này, Vân Khê không khỏi sa sút tinh thần rồi, quá đả kích người, lại cho tới nay cũng không có đem con mắt nhìn nàng, buồn bực a!
Thực lực cường đại liền rất giỏi sao? Là có thể mang lỗ mũi nhìn người sao? Thật là quá đáng!
Nàng cũng không biết mình rốt cuộc đang xoắn xuýt cái gì, nhưng là sau khi bình tĩnh, phát hiện mình chất vấn toàn bộ cũng là sự thật. Cường giả thực lực cường đại đúng là có tư cách mang lỗ mũi nhìn người! Tựa như nàng, nàng hiện tại đi xem những thứ cao thủ Huyền Hoàng trở xuống, Huyền tôn trở xuống kia, không phải là căn bản không đem đối phương để vào mắt sao?
Đây chính là hiện thực tàn khốc a.
Hắn có thể phát hiện linh châu trong cơ thể nàng, như vậy Cửu cô cô cùng cự thú Thủy Quy ở nhờ ở bên trong linh châu, có phải hay không cũng bị hắn phát hiện?
Tinh thần của nàng vừa mới động, trong tai liền truyền đến tiếng nói Cửu cô cô “Yên tâm, chúng ta che dấu hơi thở, hắn tạm thời không phát hiện được chúng ta, nhưng mà Tử yêu đúng là lợi hại, nhạy cảm kinh người, một mình ngươi cẩn thận một chút đi. Trước khi ngươi còn đang không phải là đối thủ của hắn, cố gắng hết sức không nên chọc tới hắn, tốt nhất chớ liên lụy ta!”
Một câu cuối cùng mới là nó trọng điểm sao, Vân Khê sâu sắc bị đả kích, Cửu cô cô, ngươi cũng không khỏi quá thực tế! Không mang theo như ngươi vậy khi dễ người đây!
Thân là thú sủng, nên có tự giác thú sủng, hẳn là để bảo vệ chủ nhân của mình vì nhiệm vụ của mình, mà không phải là ngược lại để cho chủ nhân bảo vệ nó, hiểu?
Vân Khê đã không có sức cùng nó cãi cọ.
“Đem thanh kiếm kia của ngươi lấy ra, ta muốn nghiên cứu một chút!” Hách Liên Tử Phong đột nhiên lại nói, giọng nói kia thần thái kia, giống như là một hoàng đế đang cùng thái giám nói chuyện với nhau.
Tiểu Khê Tử, đem kiếm của ngươi lấy ra, trẫm muốn xem xem!
Thật giống như thanh kiếm kia vốn chính là vật hắn sở hữu, hiện tại chính là để cho Vân Khê mang tới, cho hắn xem một cái, đem Vân Khê làm cho giận đến mí mắt không ngừng run rẩy. Người này khi nào thì bắt đầu nhắm vào Kinh Hồng kiếm của mình rồi? Đây cũng quá bá đạo đi? Kiếm của nàng, tại sao phải muốn nhìn thì cho nhìn a?
Nhưng là, khi hắn ánh mắt lạnh như băng nhìn đến, nàng lại không thể không để cho……
“Các hạ cũng đối với kiếm cảm thấy hứng thú? Đúng dịp, tại hạ cũng là yêu kiếm như mạng, không biết có cái vinh hạnh cùng luận bàn một chút không?” Trúc trưởng lão bỗng nhiên chen vào nói, cắt đứt bọn họ.
Vân Khê kinh ngạc nhìn về phía hắn, hắn từ đầu tới đuôi cũng đang giúp nàng, Chi trưởng lão là sau khi biết được nàng có thi triển thuật pháp trong Tàn Hoa bí lục mới bắt đầu chuyển biến thái độ đối với nàng, lý do đầy đủ, mà hắn thì vừa mới bắt đầu liền đã thiên vị nàng, không liên quan đến Tàn Hoa bí lục cùng huyết mạch thuần khiết trên người nàng. Việc này kỳ quái, bởi vì cái gọi là vô sự mà ân cần thì không phải gian xảo tức là đạo chích, có người đột nhiên đối với ngươi tốt, tìm không ra bất kỳ lý do, thật đúng là làm cho trong lòng người bất an đây.
Lời Trúc trưởng lão mà nói…, dẫn tới lực chú ý của Hách Liên Tử Phong, hắn ánh mắt sắc bén đem Trúc trưởng lão tùy ý đánh giá một phen, ánh mắt lúc sáng lúc tối.
“Không tệ, tiểu tử ngươi thâm tàng bất lộ, không phải là một người tầm thường. Ngươi có tư cách luận kiếm với ta!” Hách Liên Tử Phong nói ra kinh người, hù đến người đại điện nghiêm chỉnh.
Nghe một chút, đây đều là cái giọng nói gì?
Bàn về thân phận địa vị, Trúc trưởng lão dầu gì cũng là cao thủ Nội Tông Vân tộc, hắn chính là một người Thịnh Bảo trai, cùng lắm, cũng chính là đại chưởng quỹ Thịnh Bảo trai, một thương nhân có thể cùng cao thủ Nội Tông Vân tộc đánh đồng sao?
Bàn về số tuổi bối phận, Trúc trưởng lão mặc dù trên mặt đeo mặt nạ, nhưng là từ thân hình của hắn cùng khí chất thân thể phán đoán, hắn ít nhất cũng có thể đã năm sáu chục tuổi, mà Hách Liên Tử Phong, thấy thế nào đều chỉ có hai mươi lăm hai mươi sáu niên kỉ. Một Tiểu gia hỏa hai mươi lăm hai mươi sáu trẻ tuổi lại gọi một người năm sáu chục tuổi lớn hơn là “Tiểu tử”, thật sự là quá kinh hãi.
Những người khác không biết rối rít biểu lộ kinh ngạc, Vân Khê lại càng là hết sức lau một thanh mồ hôi, yêu nhân nói chuyện quá không theo như lẽ thường biểu hiện ra rồi, làm cho người ta khó lòng phòng bị a. Nhưng mà, có thể làm cho hắn nói ra “Thâm tàng bất lộ, không phải là người tầm thường” cùng “Ngươi có tư cách theo luận kiếm ” như vậy nói hắn, có lẽ thực lực quả thật không tầm thường, chẳng lẽ vị Trúc trưởng lão này cố ý che giấu thực lực của mình, thực lực chân chánh hắn vượt xa như thế?
Bởi vì căn cứ phán đoán của nàng, trong ba người Chi trưởng lão, Trúc trưởng lão cùng Lan trưởng lão, hẳn là thực lực của Chi trưởng lão là cao nhất, Trúc trưởng lão thứ hai, Lan trưởng lão đứng cuối cùng, song Hách Liên Tử Phong lại đối với Trúc trưởng lão đưa ra phán đoán khác thường như vậy, xem ra Trúc trưởng lão thật là thâm tàng bất lộ.
Như vậy mục đích hắn thâm tàng bất lộ là cái gì? Còn có, hắn vì sao phải mang mặt nạ? Là bởi vì trên mặt có vết thương, hay là hình dáng của hắn không có thuận tiện gặp người?
Trong lòng Vân Khê hình tượng Trúc trưởng lão trở nên càng ngày càng thần bí, khiến Vân Khê muốn đi sâu vào tìm tòi nghiên cứu.
Bên này, Trúc trưởng lão đã chậm rãi mà nói: ” Đạo luận kiếm, là ở tâm linh của nó linh hồn của nó, kiếm không có linh hồn, chế tạo tài liệu trân quý nữa, công nghệ kỹ xảo kỹ càng nữa, cũng căn bản không cách nào liệt vào hàng ngũ bảo kiếm. Mà chúng ta trong ngày thường theo lời bảo kiếm, kỳ thật đều là có hình dạng mà không có tinh thần, chỉ là cái xác mà thôi, hoặc là nói, nó chẳng qua là lợi khí cùng công cụ giết người, căn bản không cách nào dung nhập vào ý nghĩa thật của kiếm.”
Trúc trưởng lão nói chuyện, hiểu biết chính xác, làm cho mọi người cả đại điện lâm vào trong trầm tư. Mỗi người liếc nhìn bảo kiếm trong tay mình, không khỏi nghĩ lại, chẳng lẽ bọn họ xưng là “Bảo kiếm”, thật ra thì căn bản không thể được gọi chân chính là “Bảo kiếm” sao? Như vậy cõi đời này có thể có chân chính “Bảo kiếm”?
“Nói thật hay!” ánh mắt Hách Liên Tử phong tỏa sáng, không keo kiệt vỗ tay khen, “Xem ra các hạ thật là người hiểu kiếm!”
Xưng hô đối với Trúc trưởng lão thoáng cái liền thay đổi, điều này nói rõ Hách Liên Tử Phong đối với Trúc trưởng lão nhận biết lại sâu hơn một tầng, có thể làm cho cái dạng cao ngạo không ai bì nổi kia, cho tới bây giờ cũng là cao thủ đem lỗ mũi nhìn người nhận biết người, nói vậy cũng là người phi phàm.
Trúc trưởng lão thản nhiên xử sự, không bởi vì nhận được sự tán thưởng của đối phương mà biểu lộ sắc mặt vui mừng, bởi vì trong mắt hắn, đối phương chính là một thiếu niên đắc chí, không biết gặp được cái kỳ ngộ gì, tu luyện thành một thân kỳ nhân công phu quỷ dị, cho nên hắn tôn trọng đối phương, nhưng cũng không xem nhẹ đối phương. Nhưng là, nếu như hắn biết được đứng ở trước mặt hắn chính là một kẻ đã sống trên vạn năm, ở vạn năm trước cũng đã thành danh giang hồ, đại nhân vật oai phong một cõi, nhận được sự khen ngợi của vị đại nhân vật này, hắn có lẽ cũng sẽ không bình tĩnh như vậy đi?
“Vậy các hạ có thể cho ra mắt bảo kiếm chân chính?” Hách Liên Tử Phong cảm thấy hứng thú hỏi.
Trúc trưởng lão dưới mặt nạ hiện ra môi khẽ nhếch lên, kéo ra độ cong hoàn mỹ, thanh âm hắn thanh nhã, nở nụ cười, nói: “Đúng dịp, tại hạ trên tay thật là có một thanh bảo kiếm chân chính, chỉ có điều bảo kiếm là bán thành phẩm, chưa luyện chế hoàn toàn. Các hạ nếu là có hứng thú, tại hạ nguyện ý lấy ra, cùng nhau giám định và thưởng thức giám định và thưởng thức.”
Hách Liên Tử Phong vung tay lên nói: “Bán thành phẩm? Không sao không sao, chỉ cần bảo kiếm có linh hồn, coi như là một đống đồng nát sắt vụn, cũng là bất thường.”
Ai ngờ Hách Liên Tử Phong một câu nói, khiến cho Kinh Hồng kiếm đợi ở trong nhẫn trữ vật của Vân Khê kích động nhảy lên, tri âm a, hắn nói một chút cũng không sai, chỉ cần bảo kiếm có linh hồn, coi như là một đống đồng nát sắt vụn, cũng là bất thường, sớm muộn gì phải sáng lên nóng lên, bỗng nhiên nổi tiếng! Nói chính là nó đi!
Kinh Hồng kiếm đắc ý nhảy ra, một bộ kích động được muốn lao vào tri âm ôm trong ngực nhảy nhót, thấy vậy Vân Khê sợ một trận hết hồn hết vía, thầm nghĩ thằng nhãi này sẽ không thật muốn bỏ tối theo sáng, lao vào ôm ấp yêu nhân chứ? Phi phi, không đúng, phải là bỏ sáng theo tối! Nàng mới là tượng trưng của ánh sáng chánh nghĩa, nàng cũng là rất coi trọng nó có được hay không?
Không có lương tâm, thật là uổng phí cho nó ăn nhiều như vậy rồi!
/732
|