- Diệp tiên sinh, Chúc tổng đang đợi ngài ngoài phòng thượng khách!
3 người Diệp Thiên mới đến cửa nhà ăn, đã bị 1 cô gái yêu kiều chặn lại, cô gái này khoảng 25 tuổi, dáng người cao mảnh khảnh, gương mặt trang điểm nhẹ, phong cách vô cùng tao nhã.
- Uh, dẫn đường đi.
Diệp Thiên gật gật đầu, tự nhiên bắt cô gái xinh đẹp này dẫn đường, cô gái mặc dù vẫn giữ thái độ tốt, nhưng tức giận, dừng chân 1 lát rồi mới dẫn mấy người Diệp Thiên đi qua nhà ăn, đến chỗ thang máy.
- Tổng tộng có 3 tầng, thế mà phải cần cả thang máy nữa sao, thực là lãng phí quá.
Diệp Thiên lắc lắc đầu, đi theo cô gái đó vào trong thang máy.
- Lầu 2, lầu 3 đều là câu lạc bộ tư nhân, Chúc tổng rất ít khi mời bạn bè lên đây.
Cô gái không biết thân phận của Diệp Thiên, nên lúc nói chuyên có vẻ kiêu căng, mà cô ta vốn có tính kiêu ngạo, bởi vì gia thế của cô cũng không kém gì Chúc Duy Phong.
- À, thế đấm bốc thì diễn ra ở chỗ nào?
Diệp Thiên nghe vậy thì sửng sốt 1 chít, tòa nhà này tổng cộng có 3 tầng, tầng 1 là nhà ăn, tầng 2, tầng 3 là câu lạc bộ tư nhân, lẽ nào lại tổ chức đấu Boxing ở ngoài sân sao?
- Đương nhiên là ở dưới đất, đợi lát nữa thì ngài sẽ biết.
- Cô gái liếc nhìn Diệp Thiên 1 cái, cũng không nói nhiều lời. Bọn tôi không đắc tội với cô chứ?
- Diệp Thiên có chút vô vị sờ lên mũi, rên kêu lên 1 tiếng, sau khi thang máy đến tầng 3, Chúc Duy Phong và Khâu Văn Đông đã đón ở cửa thang máy.
- A Phong, em mang người đến đây.
Nhìn thấy Chúc Duy Phong, cô gái đó đổi lại cách xưng hô, thậm chí còn nũng nịu liếc đối phương 1 cái.
Chúc Duy Phong cười ha ha, thò tay vòng qua eo cô gái, nói:
- Toa Toa, vất vả cho em rồi, Diệp huynh đệ là khách quý, cũng chỉ có em ra mặt mới thể hiện được sự long trọng thôi.
Toa Toa nghe vậy sửng sốt 1 chút, có chút kỳ quái hỏi:
- Khách quý, Con cháu nhà ai? Sao em chưa gặp qua bao giờ?
Toa Toa cùng Chúc Duy Phong lớn lên cùng nhau từ nhỏ, biết vị hôn phu của mình luôn là người kiêu ngạo, thêm nữa bản thân anh ấy cũng đã trải qua biết bao nhiêu chuyện ly kỳ, kể cả là con em của đại lão gia trong kinh thành hắn cũng không coi ra gì.
Mà phong thái của Diệp Thiên này còn thua xa so với con cháu danh giá khác trong thành Bắc Kinh, Toa Toa không biết vì sao mà vị hôn phu của mình lại kính trọng 1 người thanh niên như vậy.
- Cháu đích tôn của ngoại trưởng Tống gia!
Chúc Duy Phong thì thầm bên tai Toa Toa, giọng nói rất nhỏ, trong mắt của người ngoài, còn tưởng rằng 2 người đang thân mật với nhau. Cháu đích tôn của ngoại trưởng Tống gia!
- Mấy người đàn ông các anh đúng là.
Toa Toa cũng là 1 người con gái cực kỳ thông minh, tuy rằng trong lòng kinh sợ, nhưng bên ngoài vẫn không lộ ra vẻ gì, chỉ nắm cánh tay của Chúc Duy Phong mà thôi.
- đàn ông cả mà em!
Chúc Duy Phong trêu chọc Toa Toa 1 câu, chuyển hướng nhìn sang Diệp Thiên, cười nói:
- Diệp Thiên huynh đệ, đây là vị hôn thê của tôi, cậu gọi là Toa Toa là được rồi.
Tầng lớp người như Chúc Duy Phong, luôn luôn khinh thường kết giao với những người bình thường, nhưng nếu là những người mà bọn họ đã duyệt thì kết giao có thể tạo ấn tượng tốt với người ta.
Chúc Duy Phong chính là thông qua việc đơn giản là giới thiệu vị hôn phu, vô hình chung đã kéo Diệp Thiên thân thiết thêm vài phần.
- Chuyện xảy ra trong kinh thành, thật chẳng có chuyện gì có thể nói là bí mật cả! Nguồn: http://truyenyy.com
Diệp Thiên thờ dài, thính lực của cậu thế nào chứ? Dù Chúc Duy Phong nói cực nhỏ với Toa Toa, nhưng cũng không thoát khỏi tai Diệp Thiên, chỉ có điều Diệp Thiên không ngờ tới, Tống Hạo Nhiên lần đó vào nhà bí mật như thế, sao lại bị người khác biết được.
- Tiểu thư Toa Toa rất xinh đẹp, thật là xứng đôi vừa lứa với Chúc tổng.
Người khác nể mặt, Diệp Thiên cũng không ngại tán dương vài câu, thế nhưng độ kiên nhẫn của cậu cũng chỉ đến đó mà thôi, chuyển chủ đề nói:
- Không biết trận đấu Boxing hôm nay khi nào thì bất đầu? Đây là lần đầu tiên tôi đến đây đấy.
- Đúng 9 giờ bắt đầu, Diệp huynh đệ, còn nửa tiếng nữa, chúng ta ngồi uống nước chè đã.
Chúc Duy Phong ở phía trước dẫn đường, cười nói:
- Diệp huynh đệ muốn xem trực tiếp hay là xem qua ti vi? Xem trực tiếp thì hơi có mùi máu đấy!
Lúc nói chuyện, Chúc Duy Phong hơi nghiêng mặt 1 chút nhìn 2 người Hồ Hồng Đức và Chu Khiếu Thiên, dấu hiệu 2 người này có võ là đặc biệt ràng, hắn ta cho rằng 2 người này là vệ sĩ của Diệp Thiên.
- Người đến đây, không phải đều là vì muốn xem cảnh đẫm máu đó sao?
Diệp Thiên thản nhiên cười, nói:
- Xem trực tiếp đi, tuy rằng lá gan tôi không lớn lắm, nhưng cũng không đến mức bị sợ đâu.
Mấy người vừa đi vừa nói chuyện đến trước 1 căn phòng, đứng ở cửa là 1 người đàn ông mặc âu phục đen sau khi mở cửa ra, Diệp Thiên mới hiểu được ý nghĩa mấy câu nói cảu Chúc Duy Phong.
1 tên gọi khác đây là phòng làm việc, chứ không nói nói đây là phòng giám sát và điều khiển, 4 bức tường trong căn phòng này, đâu đâu cũng treo đầy những màn hình đủ loại lớn nhỏ.
Thông qua vô số camera ở khắp các góc,ghi lại toàn bộ hình ảnh bên trong màn hình, không có góc chết nào, hơn nữa lại có thể làm chậm lại, ở đây quan sát trận đấu, chắc chắn còn rõ hơn cả so với xem trực tiếp.
- Đây là dưới mặt đất à?
Nhìn cảnh trong màn hình, Diệp Thiên có chút không tin nổi, bởi vì những camera này ngoài ngắm chuẩn vào võ đài ra, còn theo dõi toàn bộ phạm vị kiến trúc dưới lòng đất.
Tuy rằng xem trong màn hình không được trực quan cho lắm, nhưng Diệp Thiên cảm thấy, diện tích đấu trường phải đến 1000, 2000 mét vuông, 4 phía đều là ghế ngồi, ít nhất có thể chưa đến 700, 800 khác giả.
Nhìn thấy nét kinh ngạc trên mặt Diệp Thiên, Chúc Duy Phong không khỏi đắc ý, cười nói:
- Đúng vậy, nơi này trước kia là 1 hầm trú ẩn, sau này không dùng đến, tôi liền cải tạo thành đấu trường quyền anh, Diệp huynh đệ, muốn uống trà gì?
Diệp Thiên khoát tay nói:
- Không phải uống trà đâu, Chúc tổng, chúng ta đi xem đi.
Diệp Thiên thực sự chưa bao giờ nghĩ đến trong địa phận Trung Quốc, lại có thể tồn tại 1 đấu trường ngầm quy mô như vậy, trong lòng cũng cảm thấy kính nể Chúc Duy Phong vài phần.
- Được, thế chúng ta xuống đó đi!
Chúc Duy Phong gật đầu, quay đầu hướng Khâu Văn Đông nói:
- Lão Khâu, ông dẫn người xem xét ở đây, có chuyện gì lập tực nói với tôi.
Nghe được Chúc Duy Phong giao phó, Khâu Văn Đông vội vàng nói:
- Chúc tổng, yên tâm đi, ai lại dám đến quấy rối địa phận của ngài chứ?
Diệp Thiên phát hiện, ngày thường sống lưng Khâu Văn Đông thằng tắp, lúc này lại khom lưng xuống, trong lòng không khỏi thầm than.
Câu nói "Học được võ nghệ tốt, bán cho bậc đế vương" quả nhiên không sai, Khâu Văn Đông cũng coi như là 1 cao thủ trong giới võ thuật ở Bắc Kinh Thiên Tân, nhưng trước mặt Chúc Duy Phong, lại không còn biểu hiện khí phách phong độ nữa.
- Đây chắc là dưới mặt đất 30 mét.
Đứng trong thang máy xuống dưới mặt đấy, Diệp Thiên ước tính 1 chút, ngạc nhiên phát hiện chỗ đấu trường Boxing này phải cách mặt đất đến 30, 40 mét, xem ra ngoài cải tạo hầm trú ẩn ra, người bình thường khó mà có thể đào sâu như vậy.
Diệp Thiên ở trong phòng giám sát theo dõi tình hình dưới đất, không bằng xuống dưới này trực tiếp xem, sau khi ra khỏi thanh máy, Diệp Thiên không nhịn được tán thưởng 1 câu:
- Chúc tổng, ông đúng thật là hào phóng đấy!
Diện tích đấu trường này thì Diệp Thiên đã được nhìn qua phòng theo dõi, thế nhưng điều khiến cậu không ngờ đến chính là độ cao dưới mặt đất này so với hầm trú ẩn hoàn toàn không giống, mà cao hơn tận 10 mét.
Cách trần nhà 14, 15 mét, là 1 kết cấu dây thép cố định được đan xen bởi 1 loạt giá thép, trên đó treo khoảng 40, 50 ánh đèn chói sáng, chiếu sáng trưng toàn bộ không gian 1000, 2000 mét dưới lòng đấy.
Thế nhưng Diệp Thiên không biết, chỗ hầm trú ẩn này vốn thuộc về quân đội, mà nơi này lại là nơi của xe tăng và vũ khí hạng nặng đậu, không gian đương nhiên phải rộng lớn hơn nhiều so với hần trú ẩn bình thường.
Ở giữa đấu trường, là 1 võ khái quyền anh tiêu chuẩn quốc tế 5, 6 mét, chỉ có điều chất liệu sử dụng không giống như quốc tế dùng, trên võ đài vốn không dung đệm bảo hộ tuyển thủ, mà dùng 1 tảng đá được mài bóng loáng làm sàn.
Thậm thí 4 cột ở 4 phía võ đài cũng là đá hết, dây thừng thì dùng thép để buộc lại, Diệp Thiên tập trung nhìn, trên mặt hơi ẩn màu đỏ, thở 1 hơi hung khí ra ngoài.
Lúc này trong đấu trường đã tụ tập không ít người, có người yên tĩnh ngồi trên ghế, có người thì cần 1 ít tư liệu đang nói thật nhỏ, không khí có vẻ có chút căng thẳng, khiến cho người ta có cảm giác yên tĩnh trước cơn bão.
- Diệp Thiên, sao cậu lại đến đây?
Vào lúc Chúc Duy Phong đưa đám người Diệp Thiên vào trong chỗ ngồi trong đấu trường, 1 người đang ngồi ở ghế đứng lên, sau khi gọi tên Diệp Thiên, hình như vẫn còn không tin vào 2 con mắt của mình.
Diệp Thiên cười mà như không cười nhìn người đó, nói:
- Anh Hồ, anh có thể đến đây sao em không thể đến chứ?
- Ờ, cũng phải, tôi quên mất.
-
Hồ Quân gãi gãi đầu, cậu ta nghĩ tới thân phận của Diệp Thiên, thế nhưng chuyện này vẫn chưa làm rõ, Hồ Quân nói đến 1 nữa thì dừng lại, chỉ vào Chúc Duy Phong nói:
- Tên này là bạn từ hồi bé tí với anh, cứ nhất định bắt anh làm cổ đông, rảnh rỗi nên anh đến xem thôi.
Sau khi cha của Hồ Quân nhiệm kỳ mới năm này, ngồi yên ổn ở cái ghế thứ 6 của ủy ban quân sự trung ương, quyền thế so với lúc gặp Diệp Thiên ấy thì cao hơn nhiều, khiến cho Hồ Quân, nước lên thì thuyền cũng lên.
Mà nơi kiếm tiền kiểu thế này ở kinh thành, điều cấm kỵ nhất chính là ăn mảnh, Chúc Duy Phong tuy rằng là người khởi xướng ra đấu boxing ngầm, nhưng vốn của hắn cũng chỉ chiếm không quá 20 % cổ phần công ty, còn lại căn bản đều chia ra hết.
Chuyện kinh ngạc của Chu Khiếu Thiên lần trước xôn xao ở kinh thành vì vậy Chúc Duy Phong tự nhiên biết Hồ Quân quen biết Diệp Thiên, lập tức nói:
- Lão Hồ, thế cậu đi cùng Diệp huynh đệ đi, tôi đến tiếp đón vài người khác, lát nữa lại qua đây.
Hồ Quân cũng rất thân mật với Chúc Duy Phong, cười nói:
- Tôi nói cậu mời Diệp Thiên đến đây mà không nói với tôi, lát nữa phải đền tôi 2 bình rượu Mao Đài 50 năm nha.
- Rượu bị Diệp huynh đệ uống hết rồi, muốn uống thì cậu đến tìm cậu ấy đi.
Chúc Duy Phong cười ha ha, đưa Toa Toa đi sang chỗ khác, những người đến hôm nay có không ít ông chủ tập đoàn tài chính trong nước, hắn ít nhiều cũng muốn ra mặt tiếp đón.
- Tôi nói, anh làm ăn nghiêm túc không làm, sao lại đến đây?
Sau khi Chúc Duy Phong đi khỏi, Diệp Thiên nói rất nhiều chuyện với Hồ Quân.
/915
|