Thêm hơn 20 nhân viên bảo vệ có vũ khí trong hội trường, người dẫn chương trình hình như bạo dạn hơn, nói tiếng anh với Andreyebich trên võ đài:
- Andreyebich tiên sinh, mời ngài đi xuống để nghỉ ngơi 1 chút ạ! Adreyebich hơi hơi gật đầu, xoay người xuống khỏi võ đài, 2 nhân viên tùy tùng cũng đi xuống vào phòng nghỉ.
Đến tận giờ phút này, toàn bộ khán giả xung quanh mới thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng thảo luận chuyện khi nãy, thế nhưng cho dù là những người đặt cược tên Andreyebich, sắc mặt hoảng sợ nhiều hơn là vui mừng.
Andreyebich dựa vào sự hung tàn của hắn, khiến cho mọi người trong hội trường khiếp sợ, khi boxing ngầm được mở ra đến nay đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy từ.
Chúc Duy Phong ngồi cạnh Diệp Thiên sắc mặt cũng cực kỳ khó coi, hắn sở dĩ phái Trương Tam ra đấu trận đầu tiên là coi trọng thân pháp linh hoạt của Trương Tam, cho dù không địch lại được, cũng là thể rút lui an toàn.
Chỉ có điều Chúc Duy Phong không ngờ, độ nguy hiểm của Andreyebich còn vượt xa dự đoán của hắn, Trương Tam 1 người liều lĩnh, rốt cuộc đã bị xé thành 2 mảnh, lúc này chẳng khác nào tát 1 cái vào bản mặt kiêu căng của Chúc Dung Phong.
Về trận đấu tiếp theo, Chúc Duy Phong cũng cảm thấy khó xử, cậu cực kỳ hiểu võ công của các quyền thủ, bọn họ không có thân pháp như Trương Tam, nếu đấu với tên Andreyebich này, sợ là không đỡ được 1 chiêu.
Để người ra đổi sống lấy chết, nhưng nếu không ai chiến đấu với Andreyebich, thì Chúc Duy Phong sẽ phải chi trả cho hắn tiền thưởng của vô địch quyền anh 10 trận liêp tiếp hàng nghìn vạn nhân dân tệ, hơn nữa thanh danh hắn trên giới boxing sẽ bị người trong giới cười nhạo, không chiến mà bại đối với 1 nhà tổ chức boxing ngầm mà nói, thì đúng là 1 kiểu sỉ nhục.
Hơn nữa với tên Andreyebich hung tàn này, các quyền thủ ở đấu trường boxing ngầm này cũng không còn dũng khí chiến đấu cùng nữa, đến giờ phút này Chúc Duy Phong mới hiểu được câu nói: mời thần đến thì dễ nhưng tiễn thần đi thì khó.
- Lão Hồ, ông có biết cao cái tên ngoại quốc này sao mà luyện được thế không?
Sự thắng bại của Andreyebich chẳng có bất kỳ liên quan gì hết với Diệp Thiên, lúc này cậu nhỏ giọng bàn luận về trận đấu lúc nãy kia, đối với sự hung tàn của Andreyebich Diệp Thiên đúng là có chút không thoải mái.
- Tôi từng nghe người ta nói, những thằng tây đó đều được luyện ở nơi trời băng đất tuyết, hình như hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt, cụ thể thì tôi cũng không biết.
Hồ Hồng Đức vẻ mặt nghiêm trọng đối với sức khỏe của Andreyebich kia, ông cũng cảm thấy khiếp sợ, nếu như đổi là mình lên trên đó đấu, trong lòng Hồ Hồng Đức thậm chí không năm chắc phần thắng, bởi vì ông không biết ám kình của mình có tác dụng với tên tây biến thái kia không nữa?
- Lai lịch của hắn tôi biết.
Chúc Duy Phong sắc mặt vẫn rất khó coi nghe thấy Diệp Thiên nói chuyện với Hồ Hồng Đức xong, thở dài nói:
- -Hắn xuất thân từ trại huấn luyện ở Siberia, vốn là quân đội được huấn luyện đặc biệt ở Liên Xô cũ, sau này Liên Xô giải thể, gia đình hắn bị 1 nhóm tội phạm giết chết nên tính tình đột nhiên thay đổi, 1 hơi thở giết chết 27 người, nếu như không phải hắn từng có chiến công hiển hách, sợ là đã sớm bị bắn chết rồi.
- Trại huấn luyện Siberia à? Đây rốt cục là tổ chức gì thế?
Diệp Thiên nghe thấy thế sửng sốt, hôm nay cậu đã được nghe từ này đến 2 lần. - Đó là địa ngục.
Sắc mặt Chúc Duy Phong có chút khó coi, giọng nói cũng cố hạ thấp xuống:
- Trại huấn luyện ở Siberia là căn cứ huấn luyện bộ đội đặc chủng tàn khốc nhất thế giới, bộ đội đặc chủng ưu tú nhất của mỗi quốc gia hiện nay hình như đều được huấn luyện tại đây, cũng có cả Trung Quốc nữa.
Do khu vực giá lạnh ở Siberia, nhiệt độ thường xuyên âm 40 độ, hoàn cảnh cực kỳ khắc nghiệt, là 1 thử thách cức lớn đối với thân thể mỗi người, nhưng đối với những tổ chức theo đuổi lực lượng mạnh mà nói, Siberia lại là 1 vùng đất quý.
Vào thời kỳ trước kia, Siberia đơn giản chỉ là 1 căn cứ huấn luyện bộ đội đặc chủng, được bảo mật vô cùng chặt chẽ, không để người bình thường biết được.
Thế nhưng sau khi Liên Xô giải thể, hệ thống tài chính của Nga hình như sụp đổ, bọn họ cũng không có cách nào tiếp tục trèo chống quy mô lớn như vậy nữa, nhưng rất nhiều người trong căn cứ huấn luyện kinh người đó đều rời khỏi quân đội, hoặc là làm lính đánh thuê, hoặc là làm sát thủ.
Những người xuất thân từ doanh trại Siberia đó, không 1 ai không trở thành 1 nhân tài xuất chúng ở nơi mà họ làm, bởi vậy trại huấn luyện Siberia đã bị mọi người vén bức màn bí mật, phương pháp huẩn luyện của bọn họ cũng dần dần bị truyền ra ngoài.
Chỉ có điều huấn luyện kiểu này phải nhờ vào điều kiện tự nhiên tàn khốc như ở siberia, vì thế rất nhiều quốc gia sau khi trải qua thương hiệp đã đạt dược hiệp nghị với Nga, do những nước này bỏ vốn ra, xây dựng lại doanh trại huấn luyện Siberia.
Sau khi xây dựng xong doanh trại huấn luyện Siberia, không chỉ đơn thuần thuộc quyền sở hữu của Nga nữa, huấn luyện viên mà bọn họ thuê mỗi năm, đều là những nhân tài đặc chủng chiến đấu được đào tại từ các quốc gia đến, trong trại huấn luyện này, hầu như có thể nhìn thấy người đủ các màu da, từ người da trắng, da vàng đến da đen, thậm chí còn có cả người Ấn Độ bản địa.
Chỉ có điều mỗi lần đưa vào 1 học viên, thì mỗi quốc gia phải trả phí cao đến tận hàng trăm vạn đô la, vài năm sau, dần dần hình thành 1 thông lệ, chỉ cần có tiền, trại huấn luyện sau khi trải qua sàng lọc bước đầu, cũng có thể huấn luyện nhân tào cho 1 vài tổ chứng phi quân sự.
Giống như những tổ chức boxing ngầm ở khắp nơi trên thế giới bây giờ, cũng thường xuyên gửi 1 vài quyền thủ đến để huấn luyện, để nâng cao đấu trường của mình về vũ lực hoặc là tấn công các tổ chức boxing ngầm khác, Chúc Duy Phong đã từng nghĩ qua điều này, chỉ có điều tố chất quyền thủ trong đấu trường của hắn còn lâu mới đạt được tiêu chuẩn vào trong trại huấn luyện.
Phải biết rằng, tỉ lệ đào thải trong trại huấn luyện Siberia cực cao, nói 1 cách khác, 1 đội 100 học viên, đến khi tốt nghiệp chỉ còn lại 10 người mà thôi.
Trong 90 người bị đào thải kia, ít nhất có 70 người đã chết, 30 người còn lại đến phân nửa là cả đời bị tàn phế, cho nên cái tên trại huấn luyện Siberia còn được gọi 1 cái tên khác là trại huấn luyện chết.
Nhưng mỗi người xuất thân từ trại huẩn luyện Sirebia, đều là những người nằm ở vị trí cao nhất của những tổ chức hay mỗi quốc gia, mà Andreyebich là 1 huấn luyện viên bí mật trong trại huấn luyện, thực lực của hăn chỉ nghĩ thôi cũng biết được.
- Còn có cả nơi như thế tồn tại à? Sao cậu biết được thế? Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Sau khi nghe Chúc Duy Phong kể xong, Hồ Hồng Đức có chút kỳ quái nhìn về phía hắn, kỳ thực những lời này cũng là điều mà Diệp Thiên muốn hỏi, thế nhưng cậu không có quan hệ gì lắm với Chúc Duy Phong, không thể như Hồ Hồng Đức cậy mình nhiều tuổi mà hỏi được.
- Tôi đã từng ở trong đó 1 năm, tự nhiên biết thôi, chỉ có điều không ngờ thực lực tên Andreyebich này còn vượt xa tưởng tượng của tôi.
Chúc Duy Phong cười chua xót, cho tới tận bây giờ, những cảnh tượng tàn khốc ở trại huấn luyện Siberia đó vẫn thường xuyên quanh quẩn trước mặt hắn, nếu không phải thân phận Chúc Duy Phong bị bại lộ, sợ là đến tận bây giờ, hắn vẫn đang mai danh ẩn tích ở 1 nơi nào đó trên thế giới này.
Trong trại huấn luyện ở Sibria, có đủ các kiểu huấn luyện, thời gian và phương pháp huấn luyện cũng hoàn toàn không giống.
Giống như huấn luyện bộ đội đặc chủng, thời gian kéo dài đến 3 năm, 3 năm ở đây, hình như mỗi phút mỗi giây đều phải đối mặt nguy hiểm đến tính mạng, thậm chỉ phải tham gia nhiều lần chiến đấu, mà đối thủ đều là quân đội tư nhân của những trùm ma túy lớn, trải qua 3 năm huấn luyện, thì người thắng được đó bất kể là về thể lực hay là tinh thần đều cứng rắn như 1 thanh sắt thép.
Mà Chúc Duy Phong tham gia không phải là khóa học 1 mình tác chiến, mà là gia nhập vào trong lòng địch và phá hoại, đối với yêu cầu tố chất tổng hợp của người này phải cao hơn người học võ nhiều.
Bởi vì chúc Duy Phong tham gia trại huấn luyện này tách biệt với những người khác, cho nên hắn vẫn đánh giá thấp sự dũng mãnh và vũ lực của trại huấn luyện Siberia, nếu không hắn tuyệt đối không dám mời tên Andreyebich này tham gia trận đấu boxing ngầm của mình.
- Hoàn cảnh tàn khốc, thực sự là 1 thử thách cực lớn đối với ý chí con người!
- Hồ Hồng Đức gật đầu, ông bao nhiêu năm sống trong núi Trường Bạch, mùa đông ở đó cũng lạnh âm mười mấy độ, đối với điểm này thì ông cũng có cơ hội trải nghiệm rồi. Duy Phong, thế… để cho tên Andreyebich thắng 10 trận liên tiếp sao?
- Hồ Quân ở 1 bên vốn không hiểu mấy thứ này, chỉ là cậu nghe thấy những lời bất đắc dĩ trong miệng Chúc Duy Phong kia, rõ ràng là anh bạn mình cảm thấy mấy quyền thủ của đội mình không có lợi thế rồi. Chỉ sợ là đành phải thế thôi.
Chúc Duy Phong cười khổ 1 tiếng, hắn lúc này mới hiểu được, Andreyebich lúc ấy ra giá ra võ đài chỉ cần 10 vạn nhân dân tệ thôi, thực ra là hắn muốn thắng hết 10 trận kia.
Lúc ấy cũng vì Andreyebich đưa ra giá ra đài như vậy, làm cho độ coi trọng của Chúc Duy Phong với hắn cũng giảm đi đôi chút, thế nhưng Chúc Duy Phong không ngờ tới, Andreyebich đã tính kỹ, cũng là tính cực kỳ khôn khéo.
Phải biết rằng, trận đấu đầu tiên thắng 20 vạn, trận thứ 2 là 40 vạn, trận thứ 3 sẽ là 80 vạn, cứ như vậy tính tiếp, trận đấu thứ 10 của hắn sẽ là 51,2 triệu nhân dân tệ tiền thưởng.
Hơn 5 triệu tiền thưởng, Chúc Duy Phong thực ra có thể chi trả được, mấu chốt là 1 người ngoại quốc chiến thắng liên tiếp 10 trận đấu của boxing ngầm trong nước, nếu truyển ra ngoài, tổ chức boxing ngầm trong nước sẽ không thể ngẩng đầu nổi với giới boxing nước ngoài.
Lúc mấy người nói chuyện, Andreyebich lại 1 lần nửa lên trên đài, ngoài trên trán có thêm 2 miếng dán vết thương ra, thì Andreyebich cũng không khác gì khi nãy, giống như 1 ngọn núi lửa yên tĩnh trên võ đài, không biết khi nào thì bùng phát.
Tuy rằng trong lòng không muốn, nhưng vị MC đó vẫn phải đứng trên võ đài, thế nhưng đứng 1 khoảng cách vừa đủ với Andreyebich, đọc tên quyền thủ thứ 2 chiến đấu với Andreyebich.
Chỉ có điều sau khi đọc tên 3 phút, chỗ cửa phòng nghỉ của quyền thù đó vẫn không có ai bước ra cả, thế này có nghĩa là quyền thủ này đã bỏ cuộc.
Mọi người ngồi xung quanh đấu trường nhìn thấy quyền thủ thứ 2 bỏ cuộc, không khỏi la ó ầm lên, điều này khiến cho sắc mặt Chúc Duy Phong càng khó coi hơn.
/915
|