Sau khi nghe được lời của người trung niên nói, ông lão giận tím mặt, một bàn tay hạ xuống, lớn tiếng mắng:
Làm một võ sĩ, Katou không nên còn sống trở về, ngươi có biết hay không, vết nhơ của hắn thuộc loại vinh dự của Bắc Cung gia tộc!
Cáp y!
Bị ông lão tát cho quay một vòng, người trung niên hai chân dừng lại, la lớn:
Gia chủ nói rất đúng, quân Katou hẳn nên tự sát, dùng máu tươi rửa sạch sỉ nhục của hắn!
Lời nói tuy là vậy, nhưng trong lòng người trung niên cũng không cho là đúng, nói rằng Bắc Cung gia tộc bọn họ khi nào từng vinh quang nói qua tinh thần võ sĩ đạo? Từ khi bắt đầu thời đại tư bản chủ nghĩa của Thiên hoàng Minh Trị, gia tộc Bắc Cung luôn là người đầu cơ trong nước Nhật, đương nhiên, chính bọn họ tuyệt đối không chịu thừa nhận.
Hơn nữa năm đó đứng trước mặt ông lão này mang hết tinh anh gia tộc ra, đến Myanmar tìm nơi vàng bị vùi lấp, ai biết cuối cùng mất tay mà về, không nói đã chết hơn mười người, ngay cả gia chủ cũng bị bệnh lao.
Hiện tại Gia Đằng Thác Hải vì gia tộc mà bị người chém đứt tứ chi, gia chủ cùng y nói đến tinh thần võ sĩ, không phải buộc quân Katou đi tìm cái chết sao? Dù người trung niên cùng Katou quan hệ không tệ, nhưng hiện tại Katou biến thành bộ dạng này, có chết hay không quan hệ cũng không lớn nữa.
Hỗn đản, Katou cả tay đều không có, sao đi tự sát được?
Người trung niên vốn muốn nói theo ý gia chủ, có thể ít đi mấy cái bạt tai, nhưng không ngờ vỗ mông ngựa lại sơ hở, lại là một cái bạt tai trên mặt, người trung niên lập tức cảm thấy răng lung lay, trong miệng lan tỏa vị mằn mặn.
Để cho tôi chết đi!
Gia Đằng Thác Hải nằm trên giường bệnh, giãy dụa nhúc nhích, nhìn về phía ông lão kia nói:
Gia chủ, thỉnh nói cho con gái và cháu người, chồng cô ấy chết trận!
Gia Đằng Thác Hải hiểu được, sau khi chiến tranh thế giới kết thúc, thực tế nắm giữ sư đoàn thứ tư của Bắc Cung gia tộc, luôn bị phần tử phe cánh hữu trong quân Nhật coi như là trứng mềm, nếu như mình lộ ra tin tức chiến bại, sẽ trở thành trò cười lớn trong Bắc Cung gia tộc. Cho nên dù Gia Đằng Thác Hải là con rể Bắc Cung Anh Hùng, y... cũng nhất định phải chết!
Trên mặt Bắc Cung Anh Hùng lộ ra thần sắc cổ quái, gật đầu nói:
Được, ngươi có thể yên tâm đi gặp Thiên Chiếu đại thần rồi, ta sẽ chiếu cố tốt vợ và con ngươi!
Tạ ơn gia chủ, tôi còn một yêu cầu, thỉnh giết chết Diệp Thiên, dùng máu của hắn rửa sạch sỉ nhục của tôi!
Gia Đằng Thác Hải hơi thở mong manh nói, trên mặt lộ vẻ mong đợi.
Kẻ địch của Bắc Cung gia tộc, đều phải chết!
Trong mắt Bắc Cung Anh Hùng hiện lên một tia huyết lệ, cả người giống như kiếm tuốt khỏi vỏ. Đột nhiên đưa tay phất qua đỉnh đầu Gia Đằng Thác Hải, vốn Gia Đằng Thác Hải định nói tiếp vài câu lập tức mở to hai mắt nhìn, chỉ là quang mang trong mắt dần dần trở nên phai nhạt.
Bắc Cung Anh Hùng lạnh lùng liếc mắt nhìn thoáng qua Gia Đằng Thác Hải đã biến thành thi thể, mở miệng nói:
Đem hắn đi hỏa táng, đối với bên ngoài nói Katou ở Trung Quốc ngọc nát rồi!
Cáp y!
Người trung niên hai chân dừng lại, trong miệng nói lại hai từ, hai cái tát vừa rồi, dạy y cái gì gọi là im lặng là vàng.
Bắc Cung Anh Hùng xoay người định ra khỏi phòng, một lão già khoảng sáu mươi tuổi ở phía sau y lâp tức đi theo. Từ đầu đến cuối không nói một câu, hiển nhiên rất hiểu tính cách Bắc Cung Anh Hùng.
Sau khi đi vào trong trang viên, Bắc Cung Anh Hùng quay lại nhìn về người đứng sau, hỏi:
Ngạn Tuấn, tư liệu về người Trung Quốc kia điều tra thế nào rồi?
Rõ ràng ạ, hắn tên là Diệp Thiên, năm nay hai mươi hai tuổi, mấy năm trước thôi học đại học Hoa Thanh. Là cháu ngoại của Tống Hạo Thiên mới từ Trung Quốc tới, còn về môn phái võ thuật của hắn, chúng ta tạm thời chưa điều tra rõ ràng được!
Bắc Cung Ngạn Tuấn đưa một chồng tư liệu ảnh chụp giao trên tay Bắc Cung Anh Hùng, nói tiếp:
Gia chủ, người này cực kỳ thù hận người Nhật Bản chúng ta, gia tộc muốn tiến vào thị thường Trung Quốc, nhất định phải thu dọn hắn!
Bát đát, chúng ta là người làm ăn, không phải sát thủ!
Bắc Cung Anh Hùng bất mãn nhìn thoáng qua hậu bối được chính mình quyết định là người kế tục gia tộc, khiển trách:
Nếu ngươi nói Tống Hạo Thiên biết Diệp Thiên bị chúng ta giết chết, như thế công việc kinh doanh của chúng ta ở Trung Quốc, sẽ chịu đả kích trí mạng!
Cáp y!
Bắc Cung Ngạn Tuấn vốn không dám phản bác vị gia chủ hỉ nộ vô thường này, lập tức chuyển đề tài nói:
Gia chủ, chúng ta ở Hàn Quốc và Singapore đầu tư mở một trăm hai mươi Kiếm đạo quán đã xong, nhưng giai đoạn trước cần mười hai triệu yên Nhật, người xem xem?
Bắc Cung gia tộc trong chiến tranh thế giới, đã từng thu được lượng của cải lớn, nhưng sau khi chiến tranh thế giới kết thúc, chính phủ Nhật Bản cùng với các tập đoàn tài chính lớn cố ý chèn ép, ngày tháng Bắc Cung gia tộc trải qua rất không tốt, hơn nữa trong những năm tám mươi lúc yên Nhật sụt giá, bọn họ lại càng bị tổn thất nặng, mấy trăm triệu yên Nhật tư sản hóa thành hư ảo.
Hiện tại không có chiến tranh nổ ra, thanh danh gia tộc Bắc Cung trong nước cũng không tốt lắm, cho nên Bắc Cung Anh Hùng liền đưa ánh mắt tới thị trường ngoài nước, ngược lại chỉ thu một ít hiệu quả, nhưng kiếm đạo quán đầu tư khá lớn, lại nhanh chóng mở rộng, tiền vốn của gia tộc Bắc Cung cũng không theo kịp.
Khảo sát Myanmar tiến hành thế nào rồi?
Nhắc đến tiền, Bắc Cung Anh Hùng cũng nhíu mày lại, đề tài kia luôn canh cánh trong lòng y.
Bắc Cung Ngạn Tuấn nói:
Gia chủ, chúng ta có một manh mối, năm đó ở nơi ấy, có một thôn dân hơn bảy mươi nói, từng có một đội người được thuê qua nhà hắn hỏi thăm, tôi hoài nghi, nơi vàng được giấu, nhất định cách thôn ấy không xa...
Bắc Cung Anh Hùng trầm ngâm một lúc lâu, mở miệng nói:
Ngươi sắp xếp, ngày mai chúng ta cùng đi Myanmar, nơi ấy ta rất quen thuộc, hy vọng có thể tìm được một chút manh mối, Ngạn Tuấn, khoản này vốn là vàng của gia tộc Bắc Cung chúng ta, lần này nhất định phải tìm được, ngươi cần phái đi những người tinh nhuệ nhất của gia tộc!
Cáp y, tôi bây giờ sẽ đi sắp xếp ngay!
Trong gia tộc Bắc Cung, Bắc Cung Anh Hùng giống như vị thần cao nhất, cho dù khi Bắc Cung Ngạn Tuấn nhận vị trí gia chủ, cũng không dám làm trái ý nguyện của y, sau khi đáp ứng, vội vàng đi sắp xếp.
Đứng nguyên tại chỗ một lúc, Bắc Cung Anh Hùng quay người hướng một tòa nhà nhỏ đi tới, sau khi gõ cửa, một người phụ nữ trung niên hơn ba mươi ra mở cửa.
Mỹ Trí Tử, chồng cô đã chết!
Bắc Cung Anh Hùng đi vào trong phòng, tiện tay đóng cửa phòng lại.
Cha, tôi đoán được, ngài không phải đã sớm muốn hắn chết sao?
Người phụ nữ tên Mỹ Trí Tử sau khi nghe được tin tức này, trên mặt không lộ ra chút biểu tình kinh ngạc nào, giống như đã sớm biết kết quả này. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com
Bát đát, cởi quần áo ra!
Trong mắt Bắc Cung Anh Hùng đột nhiên lộ ra quang mang giống như dã thú, đưa tay kéo ngực Mỹ Trí Tử, cởi cả thân ki-mô-nô ra, một thân thể trắng như tuyết lộ ra trước mặt Bắc Cung Anh Hùng.
Osaka tháng mười hai rét lạnh vô cùng, da thịt lộ bên ngoài nhẹ nhàng run lên, trong miệng Bắc Cung Anh Hùng phát ra một tiếng rên rỉ như đè nén thống khổ, đột nhiên xông tới phòng bên cạnh, lúc lại đi ra, trong tay đã cầm một cái roi da màu đen.
Tiếng roi quật cùng tiếng phụ nữ rên rỉ, không ngừng trong phong truyền ra, sau một lúc lâu, trên da thịt tuyết trắng của Mỹ Trí Tử đã bị che kín bởi từng vết roi, mà Bắc Cung Anh Hùng cũng dần bình tĩnh lại, ném roi da xuống lên lầu hai.
Cẩu Tâm Gia cha, tôi lại đi Myanmar, không biết ông còn sống không?
Lên tới phòng trên lầu hai, Bắc Cung Anh Hùng nhốt mình lại trong bóng tối, phát ra tiếng như dã thú bị thương tru lên.
Năm đó Cẩu Tâm Gia bị Bắc Cung Anh Hùng đánh lén gãy một tay, mà Bắc Cung Anh Hùng cũng bị trúng một chưởng, đơn giản xem bề ngoài, Bắc Cung Anh Hùng đã chiếm được lợi thế.
Nhưng không ai biết, Bắc Cung Anh Hùng bị một chưởng này chẳng những bị thương, mà lại mất luôn khả năng sinh đẻ, nói cách khác, tiểu đệ đệ phía dưới của y trừ bỏ có công dụng để nước tiểu ra ngoài, còn lại mất đi tư chất đàn ông.
Lúc đó Bắc Cung Anh Hùng chẳng qua mới hai mươi tuổi đầu, chịu đả kích như vậy làm tâm lý y trở nên biến thái, sau khi vết thương được khống chế, liều mạng luyện tập liếm đạo gia tộc, lúc ba mươi tuổi, ra tay đâm chính người cha sinh ra mình, ngồi lên vị trí gia chủ.
Sau khi bốn mươi tuổi, Bắc Cung Anh Hùng dùng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn ngồi yên trên vị trí gia chủ, chỉ là tính tình y cũng trở nên nôn nóng, vài lần đầu tư số tiền lớn sai lầm, làm gia tộc tổn thất nghiêm trọng, nguyên nhân cũng vì y nóng lòng khai thác thị trường ngoài nước.
Còn Mỹ Trí Tử chính là người con gái duy nhất mà Bắc Cung Anh Hùng hơn ba mươi năm trước bí mật nhận nuôi.
Nhưng ai cũng không biết là, Bắc Cung Anh Hùng bề ngoài ra vẻ đạo mạo hơn nữa từ sau khi vợ qua đời chưa bao giờ đi tìm đàn bà, không ngờ là kẻ biến thái, lúc Mỹ Trí Tử mười tám tuổi, Bắc Cung Anh Hùng liền xé toạc y phục cô, dùng chuôi đao võ sĩ làm Mỹ Trí Tử trở thành phụ nữ.
Từ sau gần hai mươi năm, Mỹ Trí Tử luôn luôn chịu Bắc Cung Anh Hùng hủy hoại, cho dù sau khi kết hôn chồng cũng bị điều đến nơi khác, không biết Gia Đằng Thác Hải đến lúc sắp chết còn cảm tạ "Nhạc phụ đại nhân", nếu biết chân tướng, sẽ có tâm trạng ra sao?
Đương nhiên, quan niêm luân lý của người Nhật Bản hỗn loạn, trong dân Nhật Bản hoặc cá nhân từng người thái độ đối với việc loạn luân "không thương tổn người trong cuộc lại không nguy hiểm cho người khác", lại khoan dung đến mức người ta khó có thể tin.
Quốc gia này mặc dù đối với Phật giáo rất tôn trọng, nhưng đối với cách nhìn và cách làm lại khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, bọn họ yêu anh em, phạm vi đối tượng quan hệ rất rộng, cho dù con đi thăm viếng mẹ ở thôn trang hay bộ lạc, cùng với những người vợ khác của cha y, hoặc chị em của mình phát sinh quan hệ cũng không bị chỉ trích.
Ở thời giang hồ một vị hoàng thái tử Nhật Bản bởi vì đã đến thăm một người em gái ruột của mình, mà bị tước đoạt ngôi vị hoàng đế, cho nên dù Gia Đằng Thác Hải đã biết chuyện Bắc Cung Anh Hùng nói không chừng cũng sẽ không không cho là đúng, đây là một cái xã hội và quốc gia loạn luân!
Sau khi nghe được lời của người trung niên nói, ông lão giận tím mặt, một bàn tay hạ xuống, lớn tiếng mắng:
Làm một võ sĩ, Katou không nên còn sống trở về, ngươi có biết hay không, vết nhơ của hắn thuộc loại vinh dự của Bắc Cung gia tộc!
Cáp y!
Bị ông lão tát cho quay một vòng, người trung niên hai chân dừng lại, la lớn:
Gia chủ nói rất đúng, quân Katou hẳn nên tự sát, dùng máu tươi rửa sạch sỉ nhục của hắn!
Lời nói tuy là vậy, nhưng trong lòng người trung niên cũng không cho là đúng, nói rằng Bắc Cung gia tộc bọn họ khi nào từng vinh quang nói qua tinh thần võ sĩ đạo? Từ khi bắt đầu thời đại tư bản chủ nghĩa của Thiên hoàng Minh Trị, gia tộc Bắc Cung luôn là người đầu cơ trong nước Nhật, đương nhiên, chính bọn họ tuyệt đối không chịu thừa nhận.
Hơn nữa năm đó đứng trước mặt ông lão này mang hết tinh anh gia tộc ra, đến Myanmar tìm nơi vàng bị vùi lấp, ai biết cuối cùng mất tay mà về, không nói đã chết hơn mười người, ngay cả gia chủ cũng bị bệnh lao.
Hiện tại Gia Đằng Thác Hải vì gia tộc mà bị người chém đứt tứ chi, gia chủ cùng y nói đến tinh thần võ sĩ, không phải buộc quân Katou đi tìm cái chết sao? Dù người trung niên cùng Katou quan hệ không tệ, nhưng hiện tại Katou biến thành bộ dạng này, có chết hay không quan hệ cũng không lớn nữa.
Hỗn đản, Katou cả tay đều không có, sao đi tự sát được?
Người trung niên vốn muốn nói theo ý gia chủ, có thể ít đi mấy cái bạt tai, nhưng không ngờ vỗ mông ngựa lại sơ hở, lại là một cái bạt tai trên mặt, người trung niên lập tức cảm thấy răng lung lay, trong miệng lan tỏa vị mằn mặn.
Để cho tôi chết đi!
Gia Đằng Thác Hải nằm trên giường bệnh, giãy dụa nhúc nhích, nhìn về phía ông lão kia nói:
Gia chủ, thỉnh nói cho con gái và cháu người, chồng cô ấy chết trận!
Gia Đằng Thác Hải hiểu được, sau khi chiến tranh thế giới kết thúc, thực tế nắm giữ sư đoàn thứ tư của Bắc Cung gia tộc, luôn bị phần tử phe cánh hữu trong quân Nhật coi như là trứng mềm, nếu như mình lộ ra tin tức chiến bại, sẽ trở thành trò cười lớn trong Bắc Cung gia tộc. Cho nên dù Gia Đằng Thác Hải là con rể Bắc Cung Anh Hùng, y... cũng nhất định phải chết!
Trên mặt Bắc Cung Anh Hùng lộ ra thần sắc cổ quái, gật đầu nói:
Được, ngươi có thể yên tâm đi gặp Thiên Chiếu đại thần rồi, ta sẽ chiếu cố tốt vợ và con ngươi!
Tạ ơn gia chủ, tôi còn một yêu cầu, thỉnh giết chết Diệp Thiên, dùng máu của hắn rửa sạch sỉ nhục của tôi!
Gia Đằng Thác Hải hơi thở mong manh nói, trên mặt lộ vẻ mong đợi.
Kẻ địch của Bắc Cung gia tộc, đều phải chết!
Trong mắt Bắc Cung Anh Hùng hiện lên một tia huyết lệ, cả người giống như kiếm tuốt khỏi vỏ. Đột nhiên đưa tay phất qua đỉnh đầu Gia Đằng Thác Hải, vốn Gia Đằng Thác Hải định nói tiếp vài câu lập tức mở to hai mắt nhìn, chỉ là quang mang trong mắt dần dần trở nên phai nhạt.
/915
|