- Giang Sơn tiểu thư, tôi an bài khách sạn tốt nhất ở Capetown, đứng ở trong phòng có thể thấy bờ cát cùng biển khơi, tin là cô sẽ thích.
Xe chạy nhanh cách xa sân bay, nụ cười trên mặt Miêu Tử Long luôn luôn không ngừng, khi cùng cô gái nói chuyện, đồng thời hắn cũng liều mạng thôi miên chính mình, khiến suy nghĩ trong lòng mình, tất cả cũng đều là ca ngợi cô gái.
- Cám ơn, nhưng Miêu tiên sinh, người Gypsy chúng ta thích nhất lưu lạc, chỗ anh có lều trại không?
Cô gái lộ ra tươi cười trên mặt, cô đúng là có siêu năng lực đọc tâm, nhưng người khác không biết là, loại năng lực này cũng là cần trả giá thật nhiều, sau mỗi lần sử dụng, cô gái đều cảm giác được mỏi mệt dị thường, thậm chí có thể nhận thấy được nguy cơ với tính mạng của mình.
Cho nên Miêu Tử Long lo lắng căn bản chính là dư thừa, cô gái sẽ không rỗi rãnh không có việc gì mà luôn luôn đi tra xét suy nghĩ trong lòng hắn, nếu quả thật làm vậy, chỉ sợ cô cũng không thể sống đến hiện tại.
- Giang Sơn tiểu thư, trị an Capetown không tốt, tôi nghĩ... cô không muốn đi cùng kẻ lang thang làm bạn chứ?
Cô gái vô ý nói một câu, cũng khiến sắc mặt Miêu Tử Long có chút xanh lên, nói đùa gì vậy, ở Capetown mà ở lều trại, chỉ sợ tới sáng ngày hôm sau, cô bé này ngay cả cọng tóc đều không còn, qua một tháng lúc, nhất định có thểtìm thấy cô ta ở kỹ viện cấp thấp nhất. Thời gian này, có rất nhiều người cảm thấy hứng thú với kỹ nữ.
- À, vậy thật đáng tiếc, ở rất nhiều quốc gia tôi đều ở trong lều trại ngoài trời của doanh trại bộ đội, nếu không phải Lôi tiên sinh thúc giục gấp, tôi sẽ tự mình mang tới.
Cô gái nhún vai, cũng không còn kiên trì chuyện chính mình phải ngủ lều trại, dù sao cô cũng là một tiểu cô nương, tuy rằng cô có đầy đủ năng lực đi giải quyết phiền toái, nhưng ai vô duyên vô cớ nguyện ý đi tạo thêm phiền toái đâu?
- Giang Sơn tiểu thư, chúng tôi cũng ở cái khách sạn này, có cần cái gì co có thể gọi điện thoại cho tôi hoặc là Lôi sư huynh.
Đi vào khách sạn thu xếp xong phòng cho Giang Sơn, Miêu Tử Long đã thấy cô không muốn nói chuyện với Lôi Hổ nữa, hai người liền cáo từ.
Kỳ thật Miêu Tử Long đặt phòng khách sạn vốn là ngay tại đối diện phòng cô gái. Nhưng gần đến khách sạn, hắn lại thay đổi chủ ý, điều chỉnh phòng của mình xa ra ngoài, dù sao Miêu Tử Long cũng không biết Giang Sơn cách vách tường còn có thể cảm ứng được trong lòng hắn suy nghĩ gì hay không. Phàm là người thường xuyên làm việc trái với lương tâm, luôn không hi vọng bị người khác nhìn thấu tâm tư.
- Sư huynh, huynh từ đâu tìm được người như vậy? Có thể thấy nội tâm người khác, thật là đáng sợ!
Đi vào phòng mình, Miêu Tử Long lòng còn sợ hãi lau lau mồ hôi trán, vừa rồi hắn ở trước mặt cô gái thật giống như trắng trợn không mặc quần áo, cái cảm giác này quả thực quá tệ.
Đối với lời nói của Miêu Tử Long, Lôi Hổ tràn đầy đồng cảm, gật gật đầu nói:
- Ta cũng là ngẫu nhiên gặp, người nuôi nấng cô ấy là một người Gypsy, ngay lúc đó dựa vào nghề xem bói cho người ta mà sống…
Sau khi rời Hồng môn, lúc ban đầu trong vòng mấy tháng tinh thần Lôi Hổ dị thường sa sút, hắn ở một trang viện trong thị trấn nhỏ ở Australia, vì thế liền mang theo người nhà đến đó ở một thời gian.
Cũng chính là ở thị trấn đó, Lôi Hổ gặp Anna.
Nói ra cô bé này cũng là người đáng thương. Vốn là cô có một gia cảnh giàu có, cha mẹ đều là người Hoa niên đại tám mươi mới đến Australia, trải qua hơn mười năm dốc sức làm ăn, tại chỗ đó đã được xem như giai cấp tư sản dân tộc.
Nhưng là trời không quản gió mây, người có sớm tối họa phúc, một tai nạn xe cộ, đoạt đi sinh mệnh vợ chồng người Hoa này, lúc ấy con gái của bọn họ chỉ có ba tuổi, trải qua nghành tương quan điều tra, ở Trung Quốc, cô gái cũng không có người thân thích gì.
Dựa theo quy định Australia, cô gái hẳn là bị đưa đến cô nhi viện, mà khoản tiền bồi thường khổng lồ mà cô nhận được, nhất định phải đến sau mười lăm tuổi mới có thể nhận. Trong mười hai năm từ khi cô ba tuổi đến mười lăm tuổi này, để cho chính phủ phụ trách nuôi dưỡng.
Nhưng vừa lúc đó, một cư dân của thị trấn, đưa ra ý kiến sẽ nuôi nấng cô gái, mà cô ta lại là một người Gypsy.
Có đồng ý hay không yêu cầu của người phụ nữ người Gypsy đó, ngay tại chỗ từng còn có tranh luận. Cuối cùng trải qua cư dân trấn nhỏ bỏ phiếu biểu quyết, người Gypsy đó được quyền nuôi dưỡng cô.
Mà Anna, cũng chính là Giang Sơn, từ khi năm tuổi liền biểu hiện ra khác hẳn với năng lực người bình thường, khi mẹ nuôi cô xem bói cho người ta, cô thường xuyên nói ra lời kinh người, tới mười tuổi, cũng đã nổi tiếng tiểu thầy bói.
1 năm trước Lôi Hổ gặp được cô, ngay lúc đó Giang Sơn nói ra suy nghĩ trong lòng hắn thực chuẩn xác, hơn nữa thể hiện ra một năng lực mà ngành nghiên cứu không thể giải thích, nhất thời khiến Lôi Hổ giật nảy mình, bỏ vốn xây cho Giang Sơn cùng với mẹ nuôi của cô một tòa biệt thự, coi như là để lại thiện duyên.
Nghe Lôi Hổ nói tới đây, Miêu Tử Long mở miệng hỏi:
-Lôi sư huynh, ngoài thuật đọc tâm, cô ấy còn có năng lực gì?
Lôi Hổ bắn ra tinh mang, nói:
- Cô ấy có thể giam cầm thân thể người khác, tuy rằng thời gian rấy ngắn ngủi, nhưng đối với người luyện võ chúng ta mà nói, chính là trí mạng!
Khi mới quen Giang Sơn, thủ hạ Lôi Hổ từng nói đùa với tiểu cô nương vài câu, không ngờ bị cô bé kia giam cầm tay chân, đánh trúng mấy cái tát, lúc này mới khiến cho Lôi Hổ chú ý tới cô.
Sau khi tìm hiểu hết về cô gái, Lôi Hổ từng để cho cô sử dụng năng lực này đối với chính mình, ngya cả hắn khó khăn lắm mới sắp đi vào đến tu vi ám kình, đều cảm giác thân thể như là sa vào trong vũng bùn, trong bốn năm giây đều không thể động đậy.
Cho nên lúc đó Lôi Hổ mới khăng khăng phải mời cô gái thỉnh đến Capetown, nhưng trong lòng sớm có ý để cô gái sử dụng siêu năng lực đối phó Diệp Thiên.
- Lôi sư huynh, huynh nói là thật sao? Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Nghe xong Lôi Hổ giải thích, Miêu Tử Long nhất thời mừng rỡ, nếu cô gái thật có thể khiến Diệp Thiên không thể động đậy trong vài giây đồng hồ thôi, vậy mấy trăm phát đạn đồng thời bắn vào trên người Diệp Thiên, chính là siêu nhân cũng phải chết.
Lôi Hổ âm hiểm cười, nói:
- Đương nhiên, ta hận không thể nghiền xương tiểu tử đó thành tro, Giang Sơn chính là để đối phó hắn!
- Được, Lôi sư huynh, chuyện này cứ như vậy đi, chỉ cần huynh có thể làm cho cô bé kia ra tay, Diệp Thiên hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!
Miêu Tử Long cảm giác hưng phấn không cần nói cũng hiểu, lập tức nói tiếp:
- Sư huynh nghỉ ngơi trước, đệ muốn đi an bài vài chuyện...
Miêu Tử Long biết, lần này tới tìm Lôi Hổ là làm đúng rồi, hắn vốn là chỉ có sáu phần nắm chắc có thể giết được Diệp Thiên, nhưng là có siêu năng lực của tiểu cô nương, hắn nắm chắc mười phần, trước mắt cần làm, cũng cần phải nghĩ dụ Diệp Thiên ra khỏi khách sạn như thế nào.
Vội vàng cáo từ Lôi Hổ, Miêu Tử Long rời khách sạn, Lôi Hổ lại đi gõ cửa phòng cô gái, mang cô đi đến phòng ăn của khách sạn làm một bữa tiệc lớn.
Giang Sơn từ nhỏ đi theo mẹ nuôi nhưng sống khá khổ, đối với thực phẩm quý hiếm xem ra phù hợp tuổi của cô, đối với yêu cầu Lôi Hổ đưa ra cần cô giam cầm một người, nghĩ nghĩ cũng đồng ý.
- A?!
Trở lại khách sạn ngủ hơn hai giờ, Anna... Cũng chính là Giang Sơn, một đầu đầu mồ hôi lạnh bị giật mình tỉnh lại từ trong lúc ngủ mơ.
- Tại sao lại như vậy?
Trên mặt thanh tú của cô gái lộ ra sợ hãi, bởi vì ở trong mộng của cô, tràn đầy núi thây Huyết Hải, hơn mười năm trong mộng của tiểu cô nương, chưa từng xuất hiện qua.
Ở trong mắt Lôi Hổ, cô gái chính là người có được năng lực đọc nội tâm người khác và giam cầm thân thể người khác, nhưng Lôi Hổ không biết, cô gái kỳ thật chỉ có thể mơ hồ giải thích được suy nghĩ trong lòng người khác, thông qua phân tích của mình phán đoán, mới từ từ tạo thành biểu hiện giả dối có thể hiểu nội tâm người khác.
Năng lực chân chính của cô gái, ngoài giam cầm thân thể, thật ra là đoán trước tương lai, nhưng bất đồng với những người Gypsy thường dùng lá bài Tarot, Giang Sơn lại thông qua ngủ mơ, có thể nhìn thấy một vài chuyện tương lai sẽ xảy ra.
Loại tình huống này kỳ thật từng phát sinh ở rất nhiều người, như năm đó đêm trước khi Titanic chìm nghỉm, còn có ba bốn người ở quốc gia khác nhau đều nằm mơ thấy một giấc mộng, sự thật cũng nghiệm chứng cảnh trong mơ của họ.
Không như những hiện tượng ngẫu nhiên này, cô gái từ nhỏ đã thường xuyên nằm mơ, mà ở trong mộng những chuyện cô mơ đã xảy ra, tám chín phần mười cũng sẽ xuất hiện ở tương lai, nhưng cô gái chưa có nói với bất cứ ai chuyện này, có một mẹ nuôi người Gypsy, người thị trấn đó chỉ cho là cô là một thiên tài dự đóan.
- Thật đáng sợ, đều chết cả!
Giật mình tỉnh lại cô gái vội tóm góc chăn, trùm kín chính mình ở trong mền, tuy rằng đã tỉnh táo một hồi lâu, nhưng thần sắc kinh khủng trong mắt cô vẫn đang không phai nhạt.
Hồi tưởng lại giấc mộng vừa rồi, Giang Sơn bỗng nhiên lặng đi một chút, trên mặt lộ ra một tia hoang mang:
- Không đúng, vì sao mình không có chuyện gì? Hơn nữa cảnh trong mơ trước kia, đúng là đã dẫn đường mình tới nơi này!
Giang Sơn sở dĩ lúc trước đến Ai Cập, nguyên nhân cũng là một năm trước, cô thường xuyên nằm mộng, trong mộng, tựa hồ có một thanh âm dị thường quen thuộc và thân thiết, mời cô đi Châu Phi.
Nhưng năm trước, Giang Sơn còn chưa đầy mười lăm tuổi, không thể sử dụng tài sản mà cha mẹ lưu lại.
Mãi đến một thời gian trước khi cô tròn mười lăm tuổi, lúc đó mới lấy ra một bộ phận, liền giống mẹ nuôi của mình, bắt đầu tiến hành lưu lạc như người Gypsy, hơn nữa trạm thứ nhất liền đặt ở Ai Cập nằm ở Đông Bắc bộ Châu Phi.
- Nên nhắc nhở người kia hay không đây?
Giang Sơn tuy rằng tuổi không lớn, nhưng đi theo mẹ nuôi đi qua rất nhiều địa phương, đối với tâm tư Lôi Hổ, cô đã sớm xem thấu.
Nhưng từ nhỏ đi theo người Gypsy sinh sống, từng chịu trẻ con xem thường, đối với đúng sai cô gái này cũng không phải quá coi trọng, dùng lời nói của mẹ nuôi mà nói, bọn họ trả giá linh hồn tìm kiếm đáp án cho người khác, sẽ không phải chịu Thượng Đế trừng phạt.
- Quên đi, ngày mai nói cho ông ta biết.
Cô gái nghĩ một chút, bịt kín mền tiếp tục ngủ, đối với cô mà nói, đây chỉ là một lần giao dịch cùng Lôi Hổ mà thôi.
- Ô? Thú vị thật, có phải người nào nhắc ta hay không?
Ngay khi cô gái từ trong cơn ác mộng tỉnh táo lại, trong lòng Diệp Thiên xuất hiện rung động, cũng từ trong nhập định tỉnh lại.
/915
|