Sau hơn một năm, đúng là Thụy Sĩ đã tuân thủ nghiêm ngặt thân phận trung lập, thế nhưng sau khi chiến tranh Thế giới thứ 2 bùng nổ, Thụy Sĩ lại sắm vai có rất nhiều ám muội.
Đầu tiên là trong chến tranh Thế giới thứ 2, Thụy Sĩ và Đức luôn duy trì quan hệ kinh tế, thương mại và tài chính, họ cũng cấp những linh kiện tinh vi cho Đức, Zurich cung ứng cho công nghiệp quân sự Đức 40mm đường kính pháo cao xạ, chính là vũ khí quan trọng để Đức ứng phó với các cuộc không kích của quân Đồng Minh.
Mặt khác Thụy Sĩ còn từ chối trợ giúp khi người Do Thái bị hãm hại, họ xác định rõ ràng: Người Do Thái không được coi là nạn nhân chính trị, đến khai chiến chính thức thì Thụy Sĩ đã chặn hơn 10 nghìn người Do Thái nhập cảnh vào nước này. Thậm chí còn giao những người này cho bàn tay của Đảng vệ quân khét tiếng.
Còn ngân hàng Thụy Sĩ thì ngầm chiếm tài sản của người Do Thái. Những thập niên 90 đã từng nổi sóng to gió lớn có ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của ngân hàng ở Thụy Sĩ.
Trong Thế chiến thứ 2, người Thụy Sỹ đã mở tài khoản do chiếm dụng được của hơn 5 vạn hộ người Do Thái mà, trị giá khoảng 60 triệu đô la.
Tới bây giờ, chính phủ Thụy Sĩ mới chỉ trao trả cho các tổ chức hoặc tặng cho các tổ chức nhân đạo của Do Thái được 600 vạn đô la. Số còn lại họ lấy lý do là để bồi thường cho vụ tử vong của trại Nazi, toàn bộ số tiền đó đã bị ngân hàng Thụy Sĩ ngầm chiếm.
Cũng may là chính phủ Thụy Sĩ không giống với quốc đảo Nhật Bản, sau Thế chiến thứ 2 chính phủ Thụy Sĩ cũng tỉnh lại, vào năm 1995 bộ trưởng ngoại giao Thụy Sĩ đã giải thích cái này là Thụy Sĩ đã thành công với địa vị trung lập trên Thế giới.
- Được rồi, chúng ta không thảo luận cái này nữa.
Đối với chính phủ như vậy, rất khó để Diệp Thiên tôn trọng, hắn khoát tay nói:
- Lão Cố, ông có biết lần này các nước phái những người nào tham gia không?
- Diệp tiên sinh, tôi không được báo cáo thực tế về phương diện này.
Cố Đại Quân lắc đầu nói:
- Việc nghiên cứu, phát hiện dị năng ở các nước đều là chuyện tối mật, tôi chỉ nghe nói sau khi Mĩ chiếm được một ít đồ từ Nga, việc nghiên cứu ở Quận thứ 7 đột nhiên được tăng cường, Anh và Nga cũng vậy…
Bỗng nhiên bộ mặt của Cố Đại Quân có vẻ chua sót nói:
- Tin là Diệp tiên sinh cũng biết là bọn họ đến vì cái gì nhưng Trung Quốc chúng ta thì ngược lại trên mặt này không có chút tiến triển nào, tuy là chúng ta cũng có được đồ vật kia.
Sau khi đến tham dự hội thảo về nghiên cứu và phát hiện dị năng giả, Cố Đại Quân cũng biết được rất nhiều chuyện cơ mật, nhiều lần đã nghe thấy cái tên Diệp Thiên, cũng biết đằng sau chuyện xảy ra ở Nga đó có hình ảnh của Diệp Thiên.
- Ồ, thì ra là có chuyện như vậy à?
Diệp Thiên nghe thấy vậy lặng đi một chút, Mỹ, Anh các quốc gia theo Nga chiếm được cái gì đương nhiên là hắn rõ hơn ai khác, đó là sau khi làm thất bại xác chết của Đinh Hồng, tuy lúc đó chính phủ có nghe được nhưng cũng không gây áp lực lên các quốc gia.
- Tôi hiểu rồi, người nước ngoài chính là mưu lợi…
Hơi cân nhắc một chút, Diệp Thiên liền hiểu ra lộ ra thần sắc không cho là đúng.
Tuy là cơ thể Đinh Hồng bị cháy xém nhưng các bộ phận bên trong to hơn hẳn người thường, sự tu luyện hằng năm đã giúp cho các tế bào của y rất hoàn hảo, điểm này có thể cho các quốc gia nhiều điều gợi ý về gen.
Có sẵn gen, các nhà khoa học có thể làm thí nghiệm trên động vật, thông qua các vị thuốc để làm thay đổi kết cấu của gen người, do đó sẽ thu được một năng lượng cực lớn. Nếu Diệp Thiên đoán không sai, Mỹ, Anh và Nga chính là dùng cách đố để thực hiện việc nghiên cứu đột phá về dị năng.
Nhưng bọn họ cũng không biết, sở dĩ cơ thể của Đinh Hồng còn hoàn hảo như vậy là do đã tuy luyện hàng trăm năm mà được, đó là gen được ưu hóa chứ không phải là dùng ngoại lực để đầu cơ trục lợi.
Cho nên cái gọi là người dị năng, chính là ở trong thời gian ngắn mà làm tăng sức mạnh cơ thể, có được năng lực cực đại nhưng tuổi thọ của họ thì không có cách nào làm tăng lên được. Mà ngược lại so với người thường thì họ càng thêm đoản mệnh, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Diệp Thiên không cho là đúng.
Cố Đại Quân chợt nhớ ra một chuyện:
- Đúng rồi, Diệp tiên sinh, ngoài người dị năng này ra, nghe nói còn có cả xã hội đen của Mỹ tham gia đại hội này, cụ thể là ai thì chúng tôi cũng không biết.
- Người của xã hội đen? Không phải là người của bộ tộc quỷ hút máu chứ? Nhưng quỷ hút máu là có nguồn gốc ở Anh sao lại lấy danh nghĩa là nước Mỹ để tham gia?
Diệp Thiên híp mắt lên, tự gọi là Huyết tộc, trí nhớ hắn vẫn còn khắc rất sâu khi hắn mới vào Tiên Thiên, suýt nữa đã bị thua trong tay của đối phương.
Huyết tộc có thể hấp thu sát khi trong thiên địa, lúc đó trận pháp của Diệp Thiên công kích Kurt hoàn toàn không có hiệu quả, gần như là bất tử chi thân. Chỉ là Diệp Thiên cũng không hay kiêng kị, sau khi đầu bị đá vẫn còn thấy bình yên vô sự, lúc này chấn thương đối với Diệp Thiên cũng vô cùng lớn.
Tuy Kurt nhận thấy Đinh Hồng không hề có lực hoàn thủ, dường như chỉ là một lực sát nhỏ, tu vi hiện tại của Diệp Thiên vượt xa so với Đinh Hồng nhưng hắn vẫn không dám khi thường, dù sao thì cũng chưa từng chống đối với người trong huyết tộc. Diệp Thiên cũng không biết Kurt được gọi là Công tước Dracula thì rốt cục là có bổn sự gì.
- Nghĩ nhiều như vậy làm gì. Nhiều nhất là đã có binh chắn, còn sợ Qủy hút máu sao?
Diệp Thiên tự cười, tuy không thể suy diễn về kết quả của đại hội lần này nhưng Diệp Thiên cũng không cảm thấy có nguy cơ gì tồn tại, nếu không thì trong lòng hắn đã sớm có báo động, cái này cũng đủ để nói lên đại hội lần này không có gì nguy hiểm.
Thấy Diệp Thiên trầm mặc thật lâu không nói gì, hơn nữa còn thuận tay rót trà cho Chu Khiếu Thiên, Cố Đại Quân còn tưởng hắn đuổi khéo khách liền vội vàng đứng dậy nói:
- Diệp tiên sinh, nếu không còn chuyện gì thì ngài đi nghỉ trước đi, tôi đi xem Đại Sử đã quay về chưa?
- Cho dù Đại Sử có về rồi thì ông cũng phải hủy buổi tiệc tối nay, tôi không thích những dịp như vậy.
Diệp Thiên gọi Cố Đại Quân, sau khi dặn dò ông ta một câu liền nói:
- Lão Cố, có ngân hàng nào của nước mình đặt ở Zurich không? Ông đưa tôi đến đó, tôi có nhiều thưa muốn lĩnh.
Năm đó, lúc ở Myanmar mai táng cả một gia tộc Cung Bổn ở Ma Qủy Sơn, Diệp Thiên đã giành được một cái chìa khóa, sau khi bị mẹ nhắc nhở Diệp Thiên mới biết là chìa khóa này là của một loại tủ sắt trong ngân hàng ở Thụy Sĩ. Loại tủ sắt này còn tồn tại rất ít, Tống Vy Lan cũng chỉ nghe nói mà chưa bao giờ được nhìn thấy.
Chìa khóa này ở trong tay Diệp Thiên cũng đã nhiều năm, tuy hắn cũng rất tò mò về gia tộc Cung Bổn xem rốt cục là họ giấu gì trong hòm sắt ở Thụy Sĩ, nhưng mãi vẫn chưa có thời gian xem xét. Lần này có cơ hội, hắn muốn tìm hiều nguồn gốc về gia tộc Bổn Cung của hơn nửa Thế kỉ trước.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Cố Đại Quân nhìn đồng hồ trên tay nói với vẻ khó xử:
- Diệp tiên sinh, ngân hàng tổng bộ của quốc gia ở Thụy Sĩ đặt ở Zurich không phải là giả, nhưng... Bây giờ người ta cũng không còn làm việc nữa!
Cuộc sống của những người ở Thụy Sĩ ở Châu Âu đều vô cùng giàu có, công việc của họ cũng rất được nới lỏng, lúc hết giờ không người nào đồng ý vì tiền mà làm tăng ca. Hơn nữa, ngân hành Thụy Sĩ có hệ thống Computer rất mạnh, có thể hoàn thành các loại tiền chi, cho nên ngân hàng đã đóng cửa từ sớm rồi.
- Thật đúng là, thôi bỏ đi vậy.
Nhìn xuống đồng hồ ở tay, Diệp Thiên cũng có chút ngượng ngùng, hon nay từ Luân Đôn đến Thụy Sĩ ròng rã cả một ngày, đến giờ đã là 6h tối. Diệp Thiên khoát tay nói:
- Lão Cố, vậy sáng mai chúng ta đi sớm, tôi và Chu Khiếu Thiên đi nghỉ ngơi trước đã.
Cố Đại Quân gật đầu, ông ta biết Diệp Thiên không muốn bị người khác quấy rầy, lập tức nói:
- Được, Diệp tiên sinh, tôi sẽ mang bữa tối đến cho ngài.
- Sư phụ, sáng mai con đi cùng người, còn cũng muốn biết những tiểu quỷ tử kia giấu gì trong ngân hàng?
Năm đó Chu Khiếu Thiên cũng đi cùng Diệp Thiên đến Myanmar, đương nhiên là cậu ta cũng vô cùng tò mò. Gia tộc Bổn Cung dốc hết tinh nhuệ chính là vì cái chìa khóa tủ sắt này. Tin tưởng là họ giấu cái gì đó hơn nửa thế kỉ trong ngân hàng là vô cùng quý giá. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
- Ta có cảm giác, đồ vật kia có lẽ có quan hệ đến Thôi bối đồ.
Diệp Thiên nói chuyện lấy ra cái cất giấu bên người, nhưng hắn cũng không dám dùng thần thức để tra xét chữ Tử kia. Lúc trước khi còn ở trên máy bay, dường như cảm giác bị cắn nuốt phải chết khiến cho hắn vẫn còn sợ đến tận bây giờ.
/915
|