Đang rảo bước tham quan các dãy nhà xung quanh của đại học thì 1 cô gái vô cùng dễ thương đang chạy vô tình đâm sầm vào người Iris. Cô gái với gương mặt đáng yêu như búp bê, đôi mắt màu xanh ngọc sâu tựa biển cả, nước da trắng hồng, đôi môi đỏ chúm chím, căng mọng, mái tóc cùng màu vói đôi mắt, dài óng ả, bồng bềnh như những cơn sóng bạc đầu được nhấn thêm bằng chiếc kẹp hình vỏ sỏ màu ngà, lấp lánh kẹp bên trái tóc, vội vàng cúi đầu lia lịa xin lỗi Iris. Vốn có linh cảm là cô gái này khá quen nên Iris liền buột miệng:-Saphire?
Cô gái đó ngay lập tức ngẩng đầu lên, nét mặt vô cùng mừng rỡ, hớn hở ôm chầm lấy Iris, cười tươi như hoa, nũng nịu:
- Iris, lâu lắm rồi không gặp, tớ nhớ cậu quá đi mất thôi.
- Cậu chẳng thay đổi gì cả vẫn hồn nhiên như thế nhỉ?
Iris cười nhẹ, xoa đầu cô bạn thân. Saphire chính là bạn thân của Iris từ nhỏ, con gái duy nhất của thủy quốc, ái nữ của tập đoàn Sanding đứng thứ 5 vương quốc ma thuật, trẻ con, tinh nghịch và rất đỗi ham chơi, đó chính là những ấn tượng đầu tiên của Iris về cô bạn này.
Có vẻ cố nhân trùng phùng, mải mê hồi tưởng chuyện cũ nên cả Iris và cả Saphire đều không hề để ý đến 1 người thiếu nữ kiều diễm đang đứng dựa vào tường nhìn họ, gương mặt thanh tú, nước da trắng mịn màng, đôi mắt màu cà phê sữa, mái tóc dài hạt dẻ, cất giọng:
- Saphire, cậu tính ám hại Iris bằng cách ôm cậu ấy cho đến mức nghẹt thở hả, còn cậu nữa Iris, bội bạc quên cả tớ đang hiển hiện ở đây hả?
Cả hai vội vàng quay đầu lại, đồng thanh thốt lên:
-Sofia?
-Ừ, tớ tưởng là hai cậu quên mất tớ luôn rồi chứ?
Sofia giận dỗi nhìn hai con người, à đúng ra là 1 thiên thần và 1 nàng tiên cá vô tâm đang nghệt mặt ra nhìn mình.
-Thôi mà, Sofia xinh đẹp, cậu tha cho hai cậu ấy đi, công chúa của Linh giới mà bụng dạ hẹp hòi là không được đâu ha?
Một giọng nói dịu dàng cứu nguy cho 2 kẻ còn đang ngơ ngác kia. Thật dễ dàng để đoán ra chủ nhân giọng nói này là ai khi mà hình bóng của 1 người con gái trạc tuổi họ, mái tóc xanh thẫm như màu lá, đôi mắt màu ngọc lục bảo, tiếng nói văng vẳng ngân vang như tiếng chuông bạc. Cô gái này chính là Daphne, người nắm quyền cai trị tiên quốc hiện tại, tính cách ôn hòa và hiền dịu. Daphne nhìn Iris mỉm cười, lấy từ trong túi ra 1 viên ngọc bích màu hồng ra đưa cho Iris.
- Đừng có quên Spirit* thế, nhanh ẩu đoảng mãi mà không sửa được, nhỡ có chuyện gì thì lấy ai bảo vệ cậu hả?
Iris đón lấy viên ngọc hồng, thuận miệng gọi:
- Deghiana!
Deghiana ngay lập tức xuất hiện, gương mặt thoáng chút giận dỗi nhìn Iris:
-Chị hay thật ha, may mà cậu chủ Kai nhờ chị hai em mang em đến chứ không thì.
-Rồi, rồi, cho chị xin lỗi. ( Iris xua tay cười xòa).
Chú thích:
Spirit: Đó là tên gọi chung cho những sinh vật được sinh ra tại Nothingness**.
Nothingness: Là 1 khoảng không gian trôi nổi tự do trong vũ trụ, thoắt ẩn, thoắt hiện, không thuộc bất cứ đế quốc nào trong vương quốc ma thuật, dùng để giam giữ những kẻ có tội. Nơi này đã tồn tại hơn hàng tỉ năm nhưng kẻ xui xẻo nào lọt vào đây thì mãi mãi sẽ chìm trong bóng đêm sâu hun hút, bị đày đọa bằng nhưng cực hình đau đớn không thể tả xiết về cả thể xác lẫn tâm hồn. Cho đến tận ngày nay, chưa có bất cứ 1 pháp sư hay 1 vị thần nào dám ngang nhiên tiến nhập vào nơi này, hay có thể bước vào nơi này này. Nothingness còn là nơi cất giữ những ác mộng và sự bất hạnh của thế gian.
Cô gái đó ngay lập tức ngẩng đầu lên, nét mặt vô cùng mừng rỡ, hớn hở ôm chầm lấy Iris, cười tươi như hoa, nũng nịu:
- Iris, lâu lắm rồi không gặp, tớ nhớ cậu quá đi mất thôi.
- Cậu chẳng thay đổi gì cả vẫn hồn nhiên như thế nhỉ?
Iris cười nhẹ, xoa đầu cô bạn thân. Saphire chính là bạn thân của Iris từ nhỏ, con gái duy nhất của thủy quốc, ái nữ của tập đoàn Sanding đứng thứ 5 vương quốc ma thuật, trẻ con, tinh nghịch và rất đỗi ham chơi, đó chính là những ấn tượng đầu tiên của Iris về cô bạn này.
Có vẻ cố nhân trùng phùng, mải mê hồi tưởng chuyện cũ nên cả Iris và cả Saphire đều không hề để ý đến 1 người thiếu nữ kiều diễm đang đứng dựa vào tường nhìn họ, gương mặt thanh tú, nước da trắng mịn màng, đôi mắt màu cà phê sữa, mái tóc dài hạt dẻ, cất giọng:
- Saphire, cậu tính ám hại Iris bằng cách ôm cậu ấy cho đến mức nghẹt thở hả, còn cậu nữa Iris, bội bạc quên cả tớ đang hiển hiện ở đây hả?
Cả hai vội vàng quay đầu lại, đồng thanh thốt lên:
-Sofia?
-Ừ, tớ tưởng là hai cậu quên mất tớ luôn rồi chứ?
Sofia giận dỗi nhìn hai con người, à đúng ra là 1 thiên thần và 1 nàng tiên cá vô tâm đang nghệt mặt ra nhìn mình.
-Thôi mà, Sofia xinh đẹp, cậu tha cho hai cậu ấy đi, công chúa của Linh giới mà bụng dạ hẹp hòi là không được đâu ha?
Một giọng nói dịu dàng cứu nguy cho 2 kẻ còn đang ngơ ngác kia. Thật dễ dàng để đoán ra chủ nhân giọng nói này là ai khi mà hình bóng của 1 người con gái trạc tuổi họ, mái tóc xanh thẫm như màu lá, đôi mắt màu ngọc lục bảo, tiếng nói văng vẳng ngân vang như tiếng chuông bạc. Cô gái này chính là Daphne, người nắm quyền cai trị tiên quốc hiện tại, tính cách ôn hòa và hiền dịu. Daphne nhìn Iris mỉm cười, lấy từ trong túi ra 1 viên ngọc bích màu hồng ra đưa cho Iris.
- Đừng có quên Spirit* thế, nhanh ẩu đoảng mãi mà không sửa được, nhỡ có chuyện gì thì lấy ai bảo vệ cậu hả?
Iris đón lấy viên ngọc hồng, thuận miệng gọi:
- Deghiana!
Deghiana ngay lập tức xuất hiện, gương mặt thoáng chút giận dỗi nhìn Iris:
-Chị hay thật ha, may mà cậu chủ Kai nhờ chị hai em mang em đến chứ không thì.
-Rồi, rồi, cho chị xin lỗi. ( Iris xua tay cười xòa).
Chú thích:
Spirit: Đó là tên gọi chung cho những sinh vật được sinh ra tại Nothingness**.
Nothingness: Là 1 khoảng không gian trôi nổi tự do trong vũ trụ, thoắt ẩn, thoắt hiện, không thuộc bất cứ đế quốc nào trong vương quốc ma thuật, dùng để giam giữ những kẻ có tội. Nơi này đã tồn tại hơn hàng tỉ năm nhưng kẻ xui xẻo nào lọt vào đây thì mãi mãi sẽ chìm trong bóng đêm sâu hun hút, bị đày đọa bằng nhưng cực hình đau đớn không thể tả xiết về cả thể xác lẫn tâm hồn. Cho đến tận ngày nay, chưa có bất cứ 1 pháp sư hay 1 vị thần nào dám ngang nhiên tiến nhập vào nơi này, hay có thể bước vào nơi này này. Nothingness còn là nơi cất giữ những ác mộng và sự bất hạnh của thế gian.
/27
|