CHƯƠNG VIẾT CHO VUI
CHƯƠNG 18
VIÊN GIẢI TRÍ
- Xem nào có trò gì cảm giác mạnh đây?_ Hạ Phàm nhìn xung quanh lẩm bẩm một mình, đây là lần đầu cả đám đi đế đây chơi nha.
- Tàu lượn siêu tốc_ Nó chán nản nói
- HẢ?_ Hạ Phàm ngơ ngác không hiểu
- Ý cậy ấy nói là đi xem tàu lươn siêu tốc đó_ Nguyệt Nhi giải thích, quay qua nó cười hỏi:- Đúng không Đình Đình
- Không, đi chơi tàu lươn siêu tốc mới có cảm giác mạnh_ Nó lấc đầu, tiến thẳng đến chõ quầy mua vé mua sẳn cho mình một vé.
Đưa vé cho người soát vé, lên ngồi hàng ghế trống trước còn đám bạn lại ngơ ngác nhìn hành đông của nó, nó quay qua nhắc nhơ:- Có đ không tàu sắp chạy rồi?
- Đi chứ_ Thế là đám bạn mua cho mình mỗi người một vé lên ngồi, Minh Nam ngồi với Nguyệt Nhi, Hạ Phàm ngồi với một bé gái nhỏ, còn Nhật Vũ đứng đó tìm chỗ thì đã hết chỡ rồi chỉ còn chỗ trống bên cạnh nó
- Anh hai, sao không vào ngồi đi?_ Nguyệt Nhi hỏi
- Hết chỗ rồi_ Nhật Vũ mặt lạnh nói
- Còn đây này_ Nguyệt Nh chỉ tay về phái chỗ trống kế bên nó
- Muốn chơi thì ngồi đi, tôi có ăn thịt anh đâu mà sợ_ Nó nhướng mày nói
- Ai sợ chứ_ Nhật Vũ nói, ngồi xuống kế bên nó. Tàu bắt đầu chạy lúc đầu chậm từ từ tốc độ lại càng nhanh hơn, tiến hét của những người chơi làm nó nhức cả đầu
Kế bên còn có tên la hét lớn nhất nữa, phía sau lại là hai người vui sướng phía trên là Hạ Phàm sợ hãi hét lớn, nhìn cô bé xem, con bé cười vì vui, thật là chẳng ra gì mà
Cuối cùng tàu cũng dừng hẳn, Nhật Vũ cùng Hạ Phàm toan chạy ra góc cây nôn thóc, mặt mày xanh lè xanh léc vì sợ hãi, còn Nguyệt Nhi cùng Minh Nam dắt tay nhau bước xuống vui vẻ. Nó cũng đi xuống vẻ mặt không cảm xúc.
- Xem nào, hai người làm gì mà ghê vậy?- Minh Nam nói
- Mày xem, nó chạy như vậy, dù mình thích đua xe đi nữa, nhưng cảm giác nó không giống_ Nhật Vũ nói
- Mày xem, Hiểu Đình cậu ta không có cảm xúc luôn kìa, không sợ, hay không vui gì luôn_ Hạ Phàm chỉ nó đang ngòi trên băng dá uống nước
CHƯƠNG 18
VIÊN GIẢI TRÍ
- Xem nào có trò gì cảm giác mạnh đây?_ Hạ Phàm nhìn xung quanh lẩm bẩm một mình, đây là lần đầu cả đám đi đế đây chơi nha.
- Tàu lượn siêu tốc_ Nó chán nản nói
- HẢ?_ Hạ Phàm ngơ ngác không hiểu
- Ý cậy ấy nói là đi xem tàu lươn siêu tốc đó_ Nguyệt Nhi giải thích, quay qua nó cười hỏi:- Đúng không Đình Đình
- Không, đi chơi tàu lươn siêu tốc mới có cảm giác mạnh_ Nó lấc đầu, tiến thẳng đến chõ quầy mua vé mua sẳn cho mình một vé.
Đưa vé cho người soát vé, lên ngồi hàng ghế trống trước còn đám bạn lại ngơ ngác nhìn hành đông của nó, nó quay qua nhắc nhơ:- Có đ không tàu sắp chạy rồi?
- Đi chứ_ Thế là đám bạn mua cho mình mỗi người một vé lên ngồi, Minh Nam ngồi với Nguyệt Nhi, Hạ Phàm ngồi với một bé gái nhỏ, còn Nhật Vũ đứng đó tìm chỗ thì đã hết chỡ rồi chỉ còn chỗ trống bên cạnh nó
- Anh hai, sao không vào ngồi đi?_ Nguyệt Nhi hỏi
- Hết chỗ rồi_ Nhật Vũ mặt lạnh nói
- Còn đây này_ Nguyệt Nh chỉ tay về phái chỗ trống kế bên nó
- Muốn chơi thì ngồi đi, tôi có ăn thịt anh đâu mà sợ_ Nó nhướng mày nói
- Ai sợ chứ_ Nhật Vũ nói, ngồi xuống kế bên nó. Tàu bắt đầu chạy lúc đầu chậm từ từ tốc độ lại càng nhanh hơn, tiến hét của những người chơi làm nó nhức cả đầu
Kế bên còn có tên la hét lớn nhất nữa, phía sau lại là hai người vui sướng phía trên là Hạ Phàm sợ hãi hét lớn, nhìn cô bé xem, con bé cười vì vui, thật là chẳng ra gì mà
Cuối cùng tàu cũng dừng hẳn, Nhật Vũ cùng Hạ Phàm toan chạy ra góc cây nôn thóc, mặt mày xanh lè xanh léc vì sợ hãi, còn Nguyệt Nhi cùng Minh Nam dắt tay nhau bước xuống vui vẻ. Nó cũng đi xuống vẻ mặt không cảm xúc.
- Xem nào, hai người làm gì mà ghê vậy?- Minh Nam nói
- Mày xem, nó chạy như vậy, dù mình thích đua xe đi nữa, nhưng cảm giác nó không giống_ Nhật Vũ nói
- Mày xem, Hiểu Đình cậu ta không có cảm xúc luôn kìa, không sợ, hay không vui gì luôn_ Hạ Phàm chỉ nó đang ngòi trên băng dá uống nước
/24
|