“ reng...reng...reng” cái âm thanh mà cả học viện mong chờ đã xuất hiện mà mọi người phấn chấn hơn bao giờ hết, cả lớp nháo nhào như ong vỡ tổ, bà cô bất lực nhìn rồi lẳng lặng xách cặp ra khỏi lớp. Mấy đứa con gái bắt đầu trang điểm lại bản thân, đánh chút phấn, tô chút son nhưng những gì nó thấy thì mặt mấy đứa con gái này đều đã dính lớp phấn dày hơn 2mm rồi, đánh thêm nó có đẹp hơn ko mà cứ thích đánh. Đám con trai cũng chẳng ngoại lệ, người tô son bóng, người vuốt keo, người xịt thêm tí nước hoa như chuẩn bị đi dự tiệc ấy. Nhưng họ làm vậy cũng có chủ đích của họ. Nó nghe loáng thoáng đc một vài câu từ mấy đứa ngồi bàn trên
-Nhanh lên tụi bây ơi, kẻo hết chỗ đấy, ko nhanh là ko nhìn đc các anh đâu!
-Tao biết rồi, chờ tao tô son lại đã, hôm nay tao nhất định phải làm anh ấy để ý tới tao!
-Tao quyết tâm phải cưa bằng đc anh ấy
Bỗng có một thằng con trai hốc tốc chạy vào la lớn
-Tụi bây prices và pricesses đã đến canteen rồi, tụi mày trang điểm nhanh lên, mấy đứa kia đứng gần kín hết rùi kìa
-Họ đến rồi sao, sao nhanh thế! Tao còn chưa trang điểm xong! Một con nhỏ hốt hoảng gào lên
-Đi thôi, ko là ko có chỗ đứng đấy! Mọi người liền nhanh chóng ùa ra khỏi lớp chỉ còn một mình nó ở lại.
Nó lấy con Iphone ra nt cho trợ lí của nó
-Prines và pricesses Black Ruby là ai?
-Hoàng Hạo Quân (Jun)
Triệu Hoàng Thiên Minh (Bum)
Hàn Trân Kỳ (Ken)
Hàn Khương Bảo (Kun)
Trần Ánh Tuyết (Liam)
Bùi Vũ Tú Uyên (Dani)
Phạm Tường Vy (Mia)
-Song Hàn huynh và cậu ấy cũng học trường này sao?
-Vâng, họ học cùng với cả Anh trai của người Triệu thiếu gia, khu A Vip.
-Tại sao ta chưa từng nghe về việc này?
-Tôi xin lỗi, tôi nghĩ là người đã biết nên ko nói ạ
-Đc rồi, có gì ta sẽ hỏi người sau.
-Vâng
Sau khi nt với trợ lí xong, nó cảm thấy vui vui, nếu có Song hàn huynh ở đây thì cái kế hoạch ko có nữa sai sót của nó càng trót lọt hơn vì nó biết họ rất yêu quý nó, và nó chỉ có thể nói nhiều hơn một chút với anh trai nó, Song Hàn huynh và một người nữa thôi. Nhấn số của Thiên Minh nó nhếch môi cười.
-Alo! Bum đang ăn ngon lành trong hàng vạn ánh mắt đang nhìn mình thì đt reo, nhìn thấy số lạ anh khẽ nhíu mày nhưng cũng vui vẻ bắt máy
-Hai! Nó khẽ nói âm vực hơi trầm nhưng ko lạnh lùng
-Thiên Băng! Anh bật dậy, chiếc muỗng trên tay rơi xuống đất, hai mắt mở to, cười tươi, mọi người ngồi cùng bàn thấy anh như vậy ko khỏi bất ngờ vì từ trước đến nay anh rất hiếm khi kích động như vậy người khó chịu nhất có lẽ là Liam
-Em chờ anh tại vườn trường! Nó nhẹ nhàng nói
-Ok, anh đến ngay! Bum đáp nhanh nhẹn đút đt vào túi chạy nhanh đi.
Mọi người ko khỏi bất ngờ trước hành động lạ thường của Bum, từ trước đến nay anh chưa bao giờ có vẻ vui như thế, hào hứng như thế. Chỉ vì một cuộc đt đã khiến anh bỏ bàn ăn để đi ngay thật sự hiếm có [ anh này trước giờ luôn cho sức khỏe hàng đầu, phải ăn rồi mới làm, chưa bao giờ bỏ bữa cả]
-Hôm nay sao Bum lạ thế? Bình thường chẳng bao giở bỏ bữa cơ mà, sao hôm nay chỉ vì một cuộc đt mà chạy đi đâu thế? Mia hỏi
-Xem ra người này rất quan trọng đối với Bum nên mới có thể gọi hắn đi giữa bữa trưa thế này! Kun đáp đánh mắt sang nhìn Liam, khẽ thôi rồi thui hồi mắt lại ngay
-Thiên Băng là ai mà lại kêu đc hắn đi nhỉ? Dani tò mò
-Thiên Băng, cái tên nghe quen quen, đã từng nghe qua rồi! Ken động não nhớ lại
-Hình như chúng ta cũng biết thì phải? Kun xoa cầm, còn Jun vẫn im lặng ăn ko nói gì mặc dù lòng rất tò mò
“ Cạch” tiếng cái nĩa va chạm mạnh vào cái đĩa. Liam đẩy ghế đứng dậy, khuôn mặt có chút ko vui
-Các cậu ăn đi, tớ no rồi! Rồi bỏ đi một mạch làm cả đám ngẩn người
-Lại nữa rồi, chỉ cần nghe đến Bum là mặt chuyển sắc liền! Dani thở dài
-Con Liam rất hay ghen, nhỏ đấy coi chừng khổ đấy! Mia nhẹ nhàng nói
-Chỉ tội đứa nào quen thằng Bum đều bị Liam vật lên vật xuống vật vả. Mà tại sao thằng Bum ko biết con Liam thích nó nhỉ, bình thường tinh ý lắm mà! Kun khó hiểu nhăn trán
-Đứa nào dám nói vậy cha, tụi nó đâu muốn cái gia sản bị phá nát đâu, tui ghét con Liam nhất chỗ này nó luôn buồn bực trút giận lên người ta.
-Thôi ăn nhanh rồi lên lớp, da tui sắp cháy đen rồi đây! Kun cắm cúi ăn tránh những ánh mắt nồng cháy của mấy đứa fangirl.
5 người cắm cúi ăn cho hết phần của mình rồi đánh bài chuồn ngay, Bum đang chạy đến chỗ hẹn với nó, còn Liam lên sân thượng trút buồn bực.
- tại sao vậy chứ, mình có cái gì ko hơn đám con gái kia mà Bum lại ko thèm để ý đến mình! Cô tức giận đá đá mấy cái vào tường
Nó đang đứng dưới gốc cây thả mình vào gió [ nó hk có đeo kính nữa], vài loạn tóc nâu nâu bay nhè nhẹ, làn da trong suốt, rèm mi dài cong vút ko chuốt mascara, sóng mũi cao nhỏ xinh, đôi môi chúm chím đỏ hồng ko thoa son. Một vẻ đẹp trong sáng và tinh tế. Bum ngây người nhìn nó, đã 10 năm rồi anh chưa đc gặp nó, chỉ gặp nó qua những tấm hình mẹ anh gửi.
“ Đẹp quá, em gái mình là tiên giáng trần sao” bum thầm nghĩ, anh ngẩn ngơ nhìn cứ tưởng rằng nó hk biết mình đang nhìn trộm, nhưng anh lầm rồi
- có cần nhìn em say đắm như vậy ko? Âm thanh trong trẻo thanh mảnh vang lên, rồi nhanh chóng tan vào ko khí, một chất giọng đặc biệt
- hả? Bum giật mình
- Anh! Nó khẽ gọi, tiếng nói trong trẻo ấy lại vang lên lần nữa
- Băng! Anh đáp lời, chạy về phía nó, ôm chầm lấy nó, giây phút này anh đã đợi 10 năm nay, nó vòng tay ôm lấy eo anh, nó rất nhớ anh, nhớ lắm, người anh trai duy nhất của nó.
- cuối cùng anh cũng đợi đc ngày em trở về rồi! Bum nghẹn ngào nói, từng ngày từng giờ anh đều trong mong một ngày có thể gặp lại nó, giờ thì đã trở thành hiện thực rồi
Nó buông tay ra, nhìn anh, 10 năm ko gặp anh khác nhiều quá, bây giờ đã trở thành một mỹ nam rồi. Mái tóc nâu café đc đánh rối cẩn thận đang bay bay theo gió, khuôn mặt tuyệt mỹ, khuôn mặt giống nó đến 70% chỉ có điều là nam tính hơn thôi [ nhưng nếu mặt đồ con gái đố ai nói anh nỳ là con trai].
Nó đưa tay chạm nhẹ vào khuôn mặt đáng giá ngàn vàng của anh, rồi nở một nụ cười nhẹ thoáng qua thôi nhưng là nụ cười thật lòng.
- em rất nhớ anh! Anh trai à! Nó khẽ nói
Bum ôm nó vào lòng, khuôn mặt nó úp vào khuôn ngực rắn chắc của anh , mùi hương nam tính, mùi hương của anh làm nó nhớ đến lúc nhỏ anh cũng hay ôm nó như thế này. Nó dụi dụi đầu vào ngực anh, Bum bật cười siết chặc vòng tay hơn.
Nhưng Anh ko biết có một người đã chứng kiến tất cả [ nó thì biết], từng giọt nước mắt khẽ rơi xuống, người con gái mái tóc xanh rêu vội vã xoay người đi.
- em về nước khi nào? tại sao lại ko nói với anh? Bum hỏi, ánh mắt ôn nhu nhìn nó
- đc 2 ngày rồi! nó đáp, ánh mắt ko còn băng lãnh nhưng ngày thường mà thay vào đó là ánh mắt tươi tỉnh hơn bình thường.
- em cũng học ở đây à? Anh bây giờ mới để ý nó đang mặc đồng phục của trường
Nó gật đầu
- khu nào?
- khu C, 10C1! nó bình thản đáp
- cái gì? tại sao lại học khu C, em đáng lẽ phải học A vip cùng anh mới đúng! Bum nổi sùng, ko thể chấp nhận đc, đường đường nó là công chúa nước Anh lại phải học với cái bọn trung lưu hám trai mê gái đó
- bình tĩnh đi, em cần che giấu thân phận để thực hiện kế hoạch anh hiểu chứ? nó hỏi nhưng nó thừa biết anh đã hiểu
- ừ, có chuyện gì thì e phải nói cho anh biết ko, nhưng mà em đi học với diện mạo này á? Bum nghĩ đến cảnh tượng mấy đứa con trai bu xung quanh nó, đám con gái chiếu những cái nhìn đầy đố kị vào nó mà ko khỏi tức giận
- em ko có ngốc đến mức đó! Nó cười cười lấy ra một cái kính dày cộm và một sợi dây buộc tóc, chưa đến 1 phút sau nó đã trở thành một con ngố chính hạng.
- trong hình dạng này thì em chính là một con ngố ko hơn ko kém! Bum chọc nó
- càng xấu càng đỡ dính vào rắc rối! Nó đáp
- ừ! Bum cười tươi làm nó khó chịu
- thui hồi nụ cười đó giùm đi, chói mắt quá! Nó càu nhàu
Bum xị mặt định làm nó vui ai ngờ làm nó khó chịu, nó miễn dịch với mỹ nam mà.
- thui em vào lớp đây, gần đến giờ vào lớp rồi! có chuyện gì em sẽ gọi cho anh! Nó nói rồi quay đi
- ở trường hãy xem chúng ta ko quen biết! trước khi khuất bóng hẳn nó vẫn để lại một câu nhắc nhở.
Quay trở lại lớp học, nó vừa vào đc nhận đc những cái nhìn ko mấy thiện cảm của đám con gái. mấy đứa kia cho là nó đi ngắm các prices và pricesses.
- ê nhỏ xấu xí, cô nghĩ cô đủ tư cách để đi ngắm cái prices và pricesses sao? một con nhỏ chanh chua nói
- cô là ai? Khuôn mặt vui vẻ đã đc thay bằng khuôn mặt lạnh như tiền, đôi mắt đc che bởi đôi kính dày cộm cũng ko che nỗi những tia chết chóc chíu thẳng vào cô gái kia
- tao à! Tao là Nguyễn Mỹ Hạnh! người giàu nhất lớp này, biết chưa? Cô ta khoe khoang nói
- tôi ko quan tâm! Nó lạnh lùng đáp
- mày…! Khuôn mặt cô ta đỏ ửng vì tức định giơ tay lên tát nó thì
“ reng…reng…reng” chuông vào lớp
- đợi đấy, mày chưa xong với tao đâu! Cô ta gào lên rồi về bàn mình ngồi
Nó rút Iphone ra rồi nt cho trợ lí của nó
- nguyễn mỹ hạnh 10C1, làm công ty nhà cô ta phá sản đi! Nó nt cho trợ lí của nó
- Vâng, thưa tiểu thư!
Đang dạy thì cô giáo đang đứng lớp có điện thoại, cô ra ngoài nghe máy, khi bước vào thì khuôn mặt có chút hân hoan.
- Cô có chuyện cần thông báo với cả lớp! bà cô tươi cười nói
- chuyện gì bà cô già! Mỹ hạnh giọng điệu chua ngoa nói
- Từ này em có thể thôi tính chua ngoa rồi đấy Mỹ Hạnh. Cô vừa nhận đc thông báo của thầy hiệu trưởng, Cty của gia đình em Mỹ Hạnh đã phá sản, do đó em bị đuổi học! [ trường này có một cái quy định là gia đình phá sản thì học sinh bắt buộc phải nghỉ học vì chắc chắn sẽ ko có học phí nộp cho trường]! Bà cô hùng hồn nói làm cả lớp phấn chấn hẳn lên, cả lớp ai mà chẳng ghét nhỏ Mỹ Hạnh ỷ gia đình giàu nhất lớp mà ngông cuồng, khinh thường người khác.
- cái gì, ko thể thế đc! nhỏ hét lên đầy khinh ngạc
- em mau thu dọn sách vở đi, gia đình đang chờ em ở nhà đấy! bà cô châm chọc, nhỏ ngượng chín mặt vội vàng chạy đi mất, làm cả lớp đc một trận cười no nê
- hahaha, ko biết ai đã giúp tụi mình thế nhỉ, bây giờ nhỏ Mỹ Hạnh đã đi mất rồi, lớp mình yên ổn lại rồi!
- đúng á!
cả lớp sôi nổi bàn tán , bà cô cũng tham gia luôn nên cả lớp đc nghỉ. Nó mệt mỏi, cắm tai phone nghe nhạc, úp mặt xuống bàn mà ngủ, mấy đứa kia cũng chẳng thèm quan tâm đến nó nên nó có đc một giấc ngủ ngon lành.
Bum giờ đang thả mình vào mây, nhớ lại khoảnh khắc ôm nó vào lòng, thật tuyệt vời làm sao [ nên suy nghĩ theo chiều hướng anh em, đừng có theo chiều hướng tình nhân nhé]. Kun thấy Bum có vẻ lạ, huých vai anh vài cái
- thằng kia, làm gì mà tâm hồn treo trên ngọn cây thế? Kun hỏi
- tao đang nghĩ đến Thiên Băng! Bum vẫn chưa thoát mộng, thật thà trả lời
- Cô gái gọi đt mày hồi nãy ở cănteen đó hả? Kun dò xét
- ừ, mày ko nhớ Thiên Băng sao? Bum hỏi lại
- nghe quen quen! Kun gãi đầu
- Ice ý! Bum nhắc
- đúng rồi là Ice, thiên băng là Ice và là em gái mày! Kun bất ngờ nhớ ra
- kích động vừa thôi ông anh, Ice về nc rồi, lúc nãy ta đi gặp Ice! Bum nói
- sao ko rủ ta thằng kia, mày biết là tao nhớ em ấy lắm ko? Kun trừng mắt nhìn bum
- đã 10 năm t hk đc gặp em ấy đấy, mày nghĩ lúc đó t còn tâm trạng nhớ đến mày sao? Bum cau mày
- à, tao quên, em ấy đang học ở đây à? Kun hỏi
- ừ, 10C1! Bum thật thà trả lời
- cái gì! Kun hét toáng lên, làm cả lớp giật mình quay lại nhìn [ lớp chỉ có 12 chỗ ngồi, 10 chỗ có chủ và 2 chỗ trống]
- có chuyện gì thế Hàn thiếu gia? Bà cô già cũng kính hỏi
- ko có chuyện gì đâu! Kun cười giảng hoà rồi ngồi xuống, quay sang bum nói chuyện tiếp
- hk thể có chuyện đó đc, tại sao ice lại học khu C cớ chứ! kun dè thấp giọng nói
- Ice có lí do của riêng em ấy tại sao lại hỏi tao? Bum nói dối - thôi ko nói nữa, để tao hẹn em ấy chúng ta gặp!
- đây là câu nói hay nhất trong ngày tao đc nghe! Kun cười toả nắng làm 2 người con gái mặt hồng lên.
bỗng phía trên bục giảng có tiếng nói truyền xuống
- cô thông báo một chuyện, Triệu Hàn Thiên Bảo thiếu gia sẽ đi học lại và học ở lớp chúng ta, giờ học kết thúc, chào các em! Bà cô nói một lèo rồi ôm cặp đi khỏi lớp
- à, thiên bảo, thằng oắt con đó hả? Ken hỏi
- bằng tuổi chúng ta đấy, oắt con gì chỉ, theo vai vế trong gia đình nó là anh của tôi đấy! Bum nói
- Thiên Bảo là Hy Thần phải ko? Jun lên tiếng, âm vực lạnh tựa băng tuyết
- ừ! Ken đáp
- sắp đc gặp lại bạn cũ rồi! Jun nhếch môi thích thú.
- lớp chúng ta có 12 chỗ, chúng ta có 10 người, thêm thiên bảo nữa là 11, còn một chỗ nữa là của ai? Triệu Mai Linh (Jenny) hỏi.
- chị nghĩ là con gái của ông trùm mafia thế giới Matsuda Hondo! Triệu Mai Liên ( Libby)
- cũng có thể! Triệu Lâm Lan Châu ( Zy)
- chưa chắc! Dani
- cũng có thể là cháu gái ông trùm thông tin Calos Slim thì sao? Mia
- là ai thì quan trọng gì? Ken
- đúng vậy! kun đồng tình
- mấy người này nhiều chuyện! liam
- đó là chỗ của em gái tôi! Bum nói rồi đứng dậy bỏ ra ngoài làm cả đám ngớ người.
mấy bạn thông cảm cho mình nhé, cái laptop của mình bị virus nên đem đi sửa nên thời gian vừa rồi mình ko có post chap đc, mong các bạn thông cảm cho mình nhé. từ nay mình sẽ up chap đúng hẹn. mình sẽ post 1 tuần 1 chap vào chủ nhật, do mình bận luyện thi học sinh giỏi nên không có thời gian viết nhiều, thông cảm nhé, cảm ơn nhiều!!
-Nhanh lên tụi bây ơi, kẻo hết chỗ đấy, ko nhanh là ko nhìn đc các anh đâu!
-Tao biết rồi, chờ tao tô son lại đã, hôm nay tao nhất định phải làm anh ấy để ý tới tao!
-Tao quyết tâm phải cưa bằng đc anh ấy
Bỗng có một thằng con trai hốc tốc chạy vào la lớn
-Tụi bây prices và pricesses đã đến canteen rồi, tụi mày trang điểm nhanh lên, mấy đứa kia đứng gần kín hết rùi kìa
-Họ đến rồi sao, sao nhanh thế! Tao còn chưa trang điểm xong! Một con nhỏ hốt hoảng gào lên
-Đi thôi, ko là ko có chỗ đứng đấy! Mọi người liền nhanh chóng ùa ra khỏi lớp chỉ còn một mình nó ở lại.
Nó lấy con Iphone ra nt cho trợ lí của nó
-Prines và pricesses Black Ruby là ai?
-Hoàng Hạo Quân (Jun)
Triệu Hoàng Thiên Minh (Bum)
Hàn Trân Kỳ (Ken)
Hàn Khương Bảo (Kun)
Trần Ánh Tuyết (Liam)
Bùi Vũ Tú Uyên (Dani)
Phạm Tường Vy (Mia)
-Song Hàn huynh và cậu ấy cũng học trường này sao?
-Vâng, họ học cùng với cả Anh trai của người Triệu thiếu gia, khu A Vip.
-Tại sao ta chưa từng nghe về việc này?
-Tôi xin lỗi, tôi nghĩ là người đã biết nên ko nói ạ
-Đc rồi, có gì ta sẽ hỏi người sau.
-Vâng
Sau khi nt với trợ lí xong, nó cảm thấy vui vui, nếu có Song hàn huynh ở đây thì cái kế hoạch ko có nữa sai sót của nó càng trót lọt hơn vì nó biết họ rất yêu quý nó, và nó chỉ có thể nói nhiều hơn một chút với anh trai nó, Song Hàn huynh và một người nữa thôi. Nhấn số của Thiên Minh nó nhếch môi cười.
-Alo! Bum đang ăn ngon lành trong hàng vạn ánh mắt đang nhìn mình thì đt reo, nhìn thấy số lạ anh khẽ nhíu mày nhưng cũng vui vẻ bắt máy
-Hai! Nó khẽ nói âm vực hơi trầm nhưng ko lạnh lùng
-Thiên Băng! Anh bật dậy, chiếc muỗng trên tay rơi xuống đất, hai mắt mở to, cười tươi, mọi người ngồi cùng bàn thấy anh như vậy ko khỏi bất ngờ vì từ trước đến nay anh rất hiếm khi kích động như vậy người khó chịu nhất có lẽ là Liam
-Em chờ anh tại vườn trường! Nó nhẹ nhàng nói
-Ok, anh đến ngay! Bum đáp nhanh nhẹn đút đt vào túi chạy nhanh đi.
Mọi người ko khỏi bất ngờ trước hành động lạ thường của Bum, từ trước đến nay anh chưa bao giờ có vẻ vui như thế, hào hứng như thế. Chỉ vì một cuộc đt đã khiến anh bỏ bàn ăn để đi ngay thật sự hiếm có [ anh này trước giờ luôn cho sức khỏe hàng đầu, phải ăn rồi mới làm, chưa bao giờ bỏ bữa cả]
-Hôm nay sao Bum lạ thế? Bình thường chẳng bao giở bỏ bữa cơ mà, sao hôm nay chỉ vì một cuộc đt mà chạy đi đâu thế? Mia hỏi
-Xem ra người này rất quan trọng đối với Bum nên mới có thể gọi hắn đi giữa bữa trưa thế này! Kun đáp đánh mắt sang nhìn Liam, khẽ thôi rồi thui hồi mắt lại ngay
-Thiên Băng là ai mà lại kêu đc hắn đi nhỉ? Dani tò mò
-Thiên Băng, cái tên nghe quen quen, đã từng nghe qua rồi! Ken động não nhớ lại
-Hình như chúng ta cũng biết thì phải? Kun xoa cầm, còn Jun vẫn im lặng ăn ko nói gì mặc dù lòng rất tò mò
“ Cạch” tiếng cái nĩa va chạm mạnh vào cái đĩa. Liam đẩy ghế đứng dậy, khuôn mặt có chút ko vui
-Các cậu ăn đi, tớ no rồi! Rồi bỏ đi một mạch làm cả đám ngẩn người
-Lại nữa rồi, chỉ cần nghe đến Bum là mặt chuyển sắc liền! Dani thở dài
-Con Liam rất hay ghen, nhỏ đấy coi chừng khổ đấy! Mia nhẹ nhàng nói
-Chỉ tội đứa nào quen thằng Bum đều bị Liam vật lên vật xuống vật vả. Mà tại sao thằng Bum ko biết con Liam thích nó nhỉ, bình thường tinh ý lắm mà! Kun khó hiểu nhăn trán
-Đứa nào dám nói vậy cha, tụi nó đâu muốn cái gia sản bị phá nát đâu, tui ghét con Liam nhất chỗ này nó luôn buồn bực trút giận lên người ta.
-Thôi ăn nhanh rồi lên lớp, da tui sắp cháy đen rồi đây! Kun cắm cúi ăn tránh những ánh mắt nồng cháy của mấy đứa fangirl.
5 người cắm cúi ăn cho hết phần của mình rồi đánh bài chuồn ngay, Bum đang chạy đến chỗ hẹn với nó, còn Liam lên sân thượng trút buồn bực.
- tại sao vậy chứ, mình có cái gì ko hơn đám con gái kia mà Bum lại ko thèm để ý đến mình! Cô tức giận đá đá mấy cái vào tường
Nó đang đứng dưới gốc cây thả mình vào gió [ nó hk có đeo kính nữa], vài loạn tóc nâu nâu bay nhè nhẹ, làn da trong suốt, rèm mi dài cong vút ko chuốt mascara, sóng mũi cao nhỏ xinh, đôi môi chúm chím đỏ hồng ko thoa son. Một vẻ đẹp trong sáng và tinh tế. Bum ngây người nhìn nó, đã 10 năm rồi anh chưa đc gặp nó, chỉ gặp nó qua những tấm hình mẹ anh gửi.
“ Đẹp quá, em gái mình là tiên giáng trần sao” bum thầm nghĩ, anh ngẩn ngơ nhìn cứ tưởng rằng nó hk biết mình đang nhìn trộm, nhưng anh lầm rồi
- có cần nhìn em say đắm như vậy ko? Âm thanh trong trẻo thanh mảnh vang lên, rồi nhanh chóng tan vào ko khí, một chất giọng đặc biệt
- hả? Bum giật mình
- Anh! Nó khẽ gọi, tiếng nói trong trẻo ấy lại vang lên lần nữa
- Băng! Anh đáp lời, chạy về phía nó, ôm chầm lấy nó, giây phút này anh đã đợi 10 năm nay, nó vòng tay ôm lấy eo anh, nó rất nhớ anh, nhớ lắm, người anh trai duy nhất của nó.
- cuối cùng anh cũng đợi đc ngày em trở về rồi! Bum nghẹn ngào nói, từng ngày từng giờ anh đều trong mong một ngày có thể gặp lại nó, giờ thì đã trở thành hiện thực rồi
Nó buông tay ra, nhìn anh, 10 năm ko gặp anh khác nhiều quá, bây giờ đã trở thành một mỹ nam rồi. Mái tóc nâu café đc đánh rối cẩn thận đang bay bay theo gió, khuôn mặt tuyệt mỹ, khuôn mặt giống nó đến 70% chỉ có điều là nam tính hơn thôi [ nhưng nếu mặt đồ con gái đố ai nói anh nỳ là con trai].
Nó đưa tay chạm nhẹ vào khuôn mặt đáng giá ngàn vàng của anh, rồi nở một nụ cười nhẹ thoáng qua thôi nhưng là nụ cười thật lòng.
- em rất nhớ anh! Anh trai à! Nó khẽ nói
Bum ôm nó vào lòng, khuôn mặt nó úp vào khuôn ngực rắn chắc của anh , mùi hương nam tính, mùi hương của anh làm nó nhớ đến lúc nhỏ anh cũng hay ôm nó như thế này. Nó dụi dụi đầu vào ngực anh, Bum bật cười siết chặc vòng tay hơn.
Nhưng Anh ko biết có một người đã chứng kiến tất cả [ nó thì biết], từng giọt nước mắt khẽ rơi xuống, người con gái mái tóc xanh rêu vội vã xoay người đi.
- em về nước khi nào? tại sao lại ko nói với anh? Bum hỏi, ánh mắt ôn nhu nhìn nó
- đc 2 ngày rồi! nó đáp, ánh mắt ko còn băng lãnh nhưng ngày thường mà thay vào đó là ánh mắt tươi tỉnh hơn bình thường.
- em cũng học ở đây à? Anh bây giờ mới để ý nó đang mặc đồng phục của trường
Nó gật đầu
- khu nào?
- khu C, 10C1! nó bình thản đáp
- cái gì? tại sao lại học khu C, em đáng lẽ phải học A vip cùng anh mới đúng! Bum nổi sùng, ko thể chấp nhận đc, đường đường nó là công chúa nước Anh lại phải học với cái bọn trung lưu hám trai mê gái đó
- bình tĩnh đi, em cần che giấu thân phận để thực hiện kế hoạch anh hiểu chứ? nó hỏi nhưng nó thừa biết anh đã hiểu
- ừ, có chuyện gì thì e phải nói cho anh biết ko, nhưng mà em đi học với diện mạo này á? Bum nghĩ đến cảnh tượng mấy đứa con trai bu xung quanh nó, đám con gái chiếu những cái nhìn đầy đố kị vào nó mà ko khỏi tức giận
- em ko có ngốc đến mức đó! Nó cười cười lấy ra một cái kính dày cộm và một sợi dây buộc tóc, chưa đến 1 phút sau nó đã trở thành một con ngố chính hạng.
- trong hình dạng này thì em chính là một con ngố ko hơn ko kém! Bum chọc nó
- càng xấu càng đỡ dính vào rắc rối! Nó đáp
- ừ! Bum cười tươi làm nó khó chịu
- thui hồi nụ cười đó giùm đi, chói mắt quá! Nó càu nhàu
Bum xị mặt định làm nó vui ai ngờ làm nó khó chịu, nó miễn dịch với mỹ nam mà.
- thui em vào lớp đây, gần đến giờ vào lớp rồi! có chuyện gì em sẽ gọi cho anh! Nó nói rồi quay đi
- ở trường hãy xem chúng ta ko quen biết! trước khi khuất bóng hẳn nó vẫn để lại một câu nhắc nhở.
Quay trở lại lớp học, nó vừa vào đc nhận đc những cái nhìn ko mấy thiện cảm của đám con gái. mấy đứa kia cho là nó đi ngắm các prices và pricesses.
- ê nhỏ xấu xí, cô nghĩ cô đủ tư cách để đi ngắm cái prices và pricesses sao? một con nhỏ chanh chua nói
- cô là ai? Khuôn mặt vui vẻ đã đc thay bằng khuôn mặt lạnh như tiền, đôi mắt đc che bởi đôi kính dày cộm cũng ko che nỗi những tia chết chóc chíu thẳng vào cô gái kia
- tao à! Tao là Nguyễn Mỹ Hạnh! người giàu nhất lớp này, biết chưa? Cô ta khoe khoang nói
- tôi ko quan tâm! Nó lạnh lùng đáp
- mày…! Khuôn mặt cô ta đỏ ửng vì tức định giơ tay lên tát nó thì
“ reng…reng…reng” chuông vào lớp
- đợi đấy, mày chưa xong với tao đâu! Cô ta gào lên rồi về bàn mình ngồi
Nó rút Iphone ra rồi nt cho trợ lí của nó
- nguyễn mỹ hạnh 10C1, làm công ty nhà cô ta phá sản đi! Nó nt cho trợ lí của nó
- Vâng, thưa tiểu thư!
Đang dạy thì cô giáo đang đứng lớp có điện thoại, cô ra ngoài nghe máy, khi bước vào thì khuôn mặt có chút hân hoan.
- Cô có chuyện cần thông báo với cả lớp! bà cô tươi cười nói
- chuyện gì bà cô già! Mỹ hạnh giọng điệu chua ngoa nói
- Từ này em có thể thôi tính chua ngoa rồi đấy Mỹ Hạnh. Cô vừa nhận đc thông báo của thầy hiệu trưởng, Cty của gia đình em Mỹ Hạnh đã phá sản, do đó em bị đuổi học! [ trường này có một cái quy định là gia đình phá sản thì học sinh bắt buộc phải nghỉ học vì chắc chắn sẽ ko có học phí nộp cho trường]! Bà cô hùng hồn nói làm cả lớp phấn chấn hẳn lên, cả lớp ai mà chẳng ghét nhỏ Mỹ Hạnh ỷ gia đình giàu nhất lớp mà ngông cuồng, khinh thường người khác.
- cái gì, ko thể thế đc! nhỏ hét lên đầy khinh ngạc
- em mau thu dọn sách vở đi, gia đình đang chờ em ở nhà đấy! bà cô châm chọc, nhỏ ngượng chín mặt vội vàng chạy đi mất, làm cả lớp đc một trận cười no nê
- hahaha, ko biết ai đã giúp tụi mình thế nhỉ, bây giờ nhỏ Mỹ Hạnh đã đi mất rồi, lớp mình yên ổn lại rồi!
- đúng á!
cả lớp sôi nổi bàn tán , bà cô cũng tham gia luôn nên cả lớp đc nghỉ. Nó mệt mỏi, cắm tai phone nghe nhạc, úp mặt xuống bàn mà ngủ, mấy đứa kia cũng chẳng thèm quan tâm đến nó nên nó có đc một giấc ngủ ngon lành.
Bum giờ đang thả mình vào mây, nhớ lại khoảnh khắc ôm nó vào lòng, thật tuyệt vời làm sao [ nên suy nghĩ theo chiều hướng anh em, đừng có theo chiều hướng tình nhân nhé]. Kun thấy Bum có vẻ lạ, huých vai anh vài cái
- thằng kia, làm gì mà tâm hồn treo trên ngọn cây thế? Kun hỏi
- tao đang nghĩ đến Thiên Băng! Bum vẫn chưa thoát mộng, thật thà trả lời
- Cô gái gọi đt mày hồi nãy ở cănteen đó hả? Kun dò xét
- ừ, mày ko nhớ Thiên Băng sao? Bum hỏi lại
- nghe quen quen! Kun gãi đầu
- Ice ý! Bum nhắc
- đúng rồi là Ice, thiên băng là Ice và là em gái mày! Kun bất ngờ nhớ ra
- kích động vừa thôi ông anh, Ice về nc rồi, lúc nãy ta đi gặp Ice! Bum nói
- sao ko rủ ta thằng kia, mày biết là tao nhớ em ấy lắm ko? Kun trừng mắt nhìn bum
- đã 10 năm t hk đc gặp em ấy đấy, mày nghĩ lúc đó t còn tâm trạng nhớ đến mày sao? Bum cau mày
- à, tao quên, em ấy đang học ở đây à? Kun hỏi
- ừ, 10C1! Bum thật thà trả lời
- cái gì! Kun hét toáng lên, làm cả lớp giật mình quay lại nhìn [ lớp chỉ có 12 chỗ ngồi, 10 chỗ có chủ và 2 chỗ trống]
- có chuyện gì thế Hàn thiếu gia? Bà cô già cũng kính hỏi
- ko có chuyện gì đâu! Kun cười giảng hoà rồi ngồi xuống, quay sang bum nói chuyện tiếp
- hk thể có chuyện đó đc, tại sao ice lại học khu C cớ chứ! kun dè thấp giọng nói
- Ice có lí do của riêng em ấy tại sao lại hỏi tao? Bum nói dối - thôi ko nói nữa, để tao hẹn em ấy chúng ta gặp!
- đây là câu nói hay nhất trong ngày tao đc nghe! Kun cười toả nắng làm 2 người con gái mặt hồng lên.
bỗng phía trên bục giảng có tiếng nói truyền xuống
- cô thông báo một chuyện, Triệu Hàn Thiên Bảo thiếu gia sẽ đi học lại và học ở lớp chúng ta, giờ học kết thúc, chào các em! Bà cô nói một lèo rồi ôm cặp đi khỏi lớp
- à, thiên bảo, thằng oắt con đó hả? Ken hỏi
- bằng tuổi chúng ta đấy, oắt con gì chỉ, theo vai vế trong gia đình nó là anh của tôi đấy! Bum nói
- Thiên Bảo là Hy Thần phải ko? Jun lên tiếng, âm vực lạnh tựa băng tuyết
- ừ! Ken đáp
- sắp đc gặp lại bạn cũ rồi! Jun nhếch môi thích thú.
- lớp chúng ta có 12 chỗ, chúng ta có 10 người, thêm thiên bảo nữa là 11, còn một chỗ nữa là của ai? Triệu Mai Linh (Jenny) hỏi.
- chị nghĩ là con gái của ông trùm mafia thế giới Matsuda Hondo! Triệu Mai Liên ( Libby)
- cũng có thể! Triệu Lâm Lan Châu ( Zy)
- chưa chắc! Dani
- cũng có thể là cháu gái ông trùm thông tin Calos Slim thì sao? Mia
- là ai thì quan trọng gì? Ken
- đúng vậy! kun đồng tình
- mấy người này nhiều chuyện! liam
- đó là chỗ của em gái tôi! Bum nói rồi đứng dậy bỏ ra ngoài làm cả đám ngớ người.
mấy bạn thông cảm cho mình nhé, cái laptop của mình bị virus nên đem đi sửa nên thời gian vừa rồi mình ko có post chap đc, mong các bạn thông cảm cho mình nhé. từ nay mình sẽ up chap đúng hẹn. mình sẽ post 1 tuần 1 chap vào chủ nhật, do mình bận luyện thi học sinh giỏi nên không có thời gian viết nhiều, thông cảm nhé, cảm ơn nhiều!!
/17
|