Ở chap này, danh xưng của Phong sẽ là "anh".
------ ------
- Cái gì cơ?!!
Phong ngồi thẳng dậy, hoảng hồn nhìn bà chị họ. Đôi mắt màu cà phê mở to hết cỡ, thất thần.
Ngọc cười toe toét, nhìn Phong thách thức:
- Sao? Không tin hả? Không nghĩ là chị có thể thuyết phục cô bé ấy hả? Mày nhầm to rồi nhé!! Thế rốt cuộc mày có đi không?
Phong nhíu mày hoài nghi:
- Cô ấy thật sự sẽ đi?
Ngọc chột dạ. Nói thì nói thế, chứ thực ra cô cũng chưa biết được là Băng có đồng ý đi hay không. Ngọc gãi đầu, cười giả lả:
- À... thực ra thì chị cũng chưa hỏi... Nhưng cô bé sẽ đi cùng mày, chắc chắn đấy!
Phong khe khẽ lắc đầu ngán ngẩm, lại nằm dài trên giường, kéo cao chăn rồi xoay lưng về phía bà chị họ. Anh lầm bầm chán nản:
- Thôi được rồi, chị về đi. Tôi muốn nghỉ ngơi.
Ngọc bĩu môi, nghĩ rằng Phong không tin mình nên mới phản ứng như thế. Cô lập tức rút điện thoại, ra góc phòng bấm nhoay nhoáy một số nào đó.
Phong nằm trên giường có thể nghe thấy giọng nói chuyện điện thoại của Ngọc rõ mồn một, có chút khó chịu. Thỉnh thoảng hai người họ còn cười khúc khích, đang hét toáng lên lại chuyển qua thì thầm làm Phong không hiểu mô tê gì cả. Anh đạp tung chăn, ngồi thẳng dậy, đôi mắt cà phê toé lửa nhìn Ngọc:
- Rốt cuộc là chị nói chuyện với ai thế? Ồn quá!
Ngọc hét lên một tiếng cùng với người ở đầy dây bên kia rồi cúp máy. Cô nhét Iphone vào túi quần, nở một nụ cười ranh mãnh nhìn Phong:
- Cô bé ấy chắc chắn sẽ đi! Chị đảm bảo đấy!! Bạn chị đã hứa rồi. Nó chưa bao giờ thất lời với ai đâu.
Phong nhíu mày nhìn Ngọc, kiểu tôi-không-tin. Anh hỏi lại:
- Hải Băng sao? Ai rỗi hơi mà lại đồng ý giúp chị một điều kiện khó nhằn như vậy chứ?!
Ngọc phồng má, nhìn Phong phụng phịu. Cô lớn giọng:
- Đừng có coi thường chị mày thế! Bích Ngọc này, nói được là làm được, Hải Băng nhất định sẽ tới Lễ hội mùa thu. Và cấm mày nói xấu Nguyệt, chị vợ mày đấy con ạ!
Phong cau mày, cái quái gì... chị vợ?! Ngọc săm soi biểu hiện của Phong, bắt đầu vào vấn đề chính:
- Phong này, Nguyệt nó đã nói thì sẽ không bao giờ bỏ cuộc đâu. Hơn nữa, nó bảo Huyền Mỹ - em vợ mày đó, cũng sẽ giúp nó nữa. Mày đi nhé, nhé?!
Phong chán nản, ậm ừ cho qua. Anh lại trùm chăn, quay lưng về phía bà chị họ. Đầu óc anh rối nhùi, chìm trong mớ thông tin ngập ngụa của Ngọc. Chị vợ... Em vợ... Vợ... Phong lắc mạnh đầu, lầm bầm trong miệng:
/41
|