Câu nói sau cùng, Nam Cung Tuấn Trì chụp mũ Ý Thiên, muốn dồn hắn vào chỗ chết.
Nam Cung Uyển Nghi tâm thần đại chấn, Ý Thiên không phải Nam Cung Phi Vũ thì nàng đã sớm biết rõ, hôm nay Nam Cung Tuấn Trì nhắc tới Kim Long huyết mạch, đây chính là chuyện không cách nào giải thích được, cũng tuyệt đối không cách nào lừa dối vượt qua kiểm tra.
Nam Cung Vân thấy nhi tử bị vu hãm, giậm không kiềm ươợc, mắng:
- Các ngươi dựa vào cái gì nói con ta trong người không có Kim Long huyết mạch?
Dương Viêm cười lạnh nói:
- Trong người hắn có Kim Long huyết mạch mới là quái sự, hắn căn bản không phải là Nam Cung Phi Vũ. Bằng tu vị Vũ Đế của Nam Cung Tuấn Trì ở chung khoảng cách gần, Kim Long huyết mạch sẽ tự sinh ra cảm ứng, lập tức có thể phân biệt thân phận của hắn. Ngươi nếu không tin sao không bảo hắn thử trước mặt mọi người một lần.
Nam Cung Vân tức giận nói:
- Thử thì thử, có cái gì không dậy nổi. Phi Vũ, ngươi cho bọn chúng xem xem, cho bọn chúng tâm phục khẩu phục, chết tâm này đi.
Ý Thiên khẽ lắc đầu, ánh mắt tập trung Dương Viêm, không vội không chậm hỏi:
- Ngươi từ đâu biết ta không có Kim Long huyết mạch?
Dương Viêm đắc ý nói:
- Ngươi chột dạ?
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Ngươi xem bộ dáng của ta giống trong lòng có sợ hãi sao? Nói đi, ai nói cho ngươi biết trong người của ta không có Kim Long huyết mạch.
Dương Viêm cười nói:
- Chuyện này không trọng yếu, chỉ cần có thể chứng minh ngươi không phải Nam Cung Phi Vũ là được rồi, chuyện khác không cần nói.
Khóe miệng Ý Thiên khẽ nhếch lên (cười đểu), nói:
- Nếu là như vậy, ta cũng không có nghĩa vụ trả lời những nghi vấn của ngươi. Dù sao hôm nay Duệ Phong Lâu và Nam Cung Tuấn Trì chỉ có một phương còn sống. Nếu như đã có quan hệ đối địch thì cần gì lãng phí tinh lực cãi nhau với các ngươi ở đây? Hiện tại để cho ta tiễn ngươi một đoạn đường.
Một bước bước ra, Ý Thiên ở trước mắt bao người xuất hiện trước mặt Dương Viêm, tay phải bóp cổ Dương Viêm.
Đám người Nam Cung Tuấn Trì, Nam Cung Đức Vận, Nam Cung Ly Tiếu thấy thế cả kinh, đối với thủ đoạn và cuồng ngạo của Ý Thiên thì cảm thấy vô cùng tức giận.
Dương Viêm vừa tức vừa vội, hắn chưa từng nghĩ tới Ý Thiên sẽ ra tay ở trước mặt Nam Cung Tuấn Trì, càng không thể ngờ tốc độ của Ý Thiên nhanh như vậy, dùng tu vị Huyền Hoàng của hắn lại không cách nào né tránh được, rơi vào tay của Ý Thiên.
Bóp cổ Dương Viêm, thần sắc Ý Thiên như băng, cũng không có ý tức giết người ngay, ánh mắt khiêu khích nhìn qua Nam Cung Tuấn Trì.
- Hỏi ngươi lần cuối cùng, nói cho ta biết, ai nói trong người ta không có Kim Long huyết mạch?
Dương Viêm khó thở, tức giận nói:
- Làm gì, ngươi muốn giết người diệt khẩu sao.
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Giết ngươi thì sao?
Năm ngón tay Ý Thiên xiết chặc, Dương Viêm lập tức cảm thấy khó thở, một lực lượng đáng sợ khiến hắn cảm giác được khí tức sinh mệnh từ từ trôi qua.
- Chậm đã, ta... Là... Thánh nữ nói cho ta biết... Ah... Ngươi...
Hét lên một tiếng, Ý Thiên bóp gãy cổ của Dương Viêm, năm ngón tay như ma trảo của tử thần cắn nuốt thân hình Dương Viêm, khiến thân thể của hắn lập tức mục nát, hóa thành tro bụi tiêu tán trong không khí.
Ý Thiên quay đầu nhìn nhìn qua ánh mắt Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên, trong mắt mang theo tiếc nuối, dù sao cả hai cũng có duyên phận quan hệ thân mật, Ý Thiên cũng không muốn xung đột với nàng.
Nhưng hôm nay nhìn thấy thần sắc Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên lạnh lùng, dường như ghi hận Ý Thiên trong lòng, muốn hóa giải sợ rằng không thể rồi.
Nam Cung Tuấn Trì tức giận đến nổi giận, nói:
- Hảo tiểu tử, ngươi dám giết người diệt khẩu thì chẳng khác gì không đánh mà khai. Nói mau, ngươi rốt cuộc là ai tại sao phải giả mạo Nam Cung Phi Vũ, lẫn vào Nam Cung thế gia?
Ý Thiên lạnh như băng cười cười, mỉa mai nói:
- Nam Cung Tuấn Trì, ngươi dù sao cũng là Vũ Đế uy chấn một phương, không ngờ lại dùng thủ đoạn này, không cảm thấy mất mặt hay sao?
Nam Cung Tuấn Trì quát:
- Im miệng! Ngươi là ai, lại dám giáo huấn lão phu, ngươi quả thực muốn chết.
Ý Thiên khinh thường nói:
- Muốn giết ta, chỉ sợ ngươi còn làm không được.
Nam Cung Ly Tiếu nói:
- Đừng vội đắc ý, hôm nay không phải lúc ngươi càn rỡ. Trong người của ngươi không có Kim Long huyết mạch, cũng không phải là đệ tử Nam Cung thế gia, cho dù ngươi mạnh miệng không thừa nhận, ngươi cũng thoát khỏi sự thật này. Ngươi mạo danh tiến vào Nam Cung thế gia, tất nhiên lòng mang làm loạn, chỉ dựa vào điểm này ngươi đáng chết ngàn lần rồi.
Ý Thiên cười to nói:
- Nói cả buổi cũng chỉ chụp mũ ta mà thôi, các ngươi cho rằng như vậy là có thể thắng lợi.
Nhìn qua bốn phía, Ý Thiên không sợ chút nào, ngược lại ngạo khí bức người, hiển lộ ra khí thế to lớn.
Nam Cung Tuấn Trì cười nói:
- Tốt, thật cuồng ngạo, ngươi cho rằng ngươi không thừa nhận, lão phu không làm gì được ngươi sao?
Nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, hỏa diễm quanh người Nam Cung Tuấn Trì trở nên cuồng bạo, không gian gần đó xuất hiện tình huống vặn vẹo, trong nháy mắt đã xé ra một thông đạo thời không, một đạo thân ảnh từ trong đi ra ngoài.
Hỏa diễm thiêu đốt, khí thế bức người.
Thân ảnh kia cao lớn cao ngạo, toàn thân tỏa ra khí phách chấn nhiếp nhân tâm, lộ hào quang thánh giả.
Một khắc này toàn trường khiếp sợ, ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua phía thân ảnh kia.
Giữa không trung Nam Cung Lục Vân kinh hô một tiếng, ánh mắt Nam Cung Uyển Nghi đại biến, bật thốt lên nói:
- Nam Cung Thần Nguyệt, sao ngươi tới đây?
Tên của Nam Cung Thần Nguyệt tại khu vực Nam Dương này có thể nói như sấm bên tai, mọi người đều biết.
Hắn là một trong bốn đại trưởng lão của Nam Cung thế gia, có được tu vị Thánh Đế, so với Nam Cung Lục Vân, Nam Cung Tuấn Trì, Nam Cung Uyển Nghi tu vị Huyền Đế còn cao hơn một đẳng cấp.
- Ta tới vì hai chuyện, thứ nhất, chúc mừng ngươi tấn chức Vũ Đế, đây là phúc của Nam Cung thế gia, có lẽ nên chiêu cáo thiên hạ, mọi người chúc mừng. Thứ hai, Tuấn Trì nói cho ta biết nói, nơi này có gian tế bụng dạ khó lường, đã lẫn vào Nam Cung thế gia, muốn mưu đoạt cơ nghiệp bất hủ của Nam Cung thế gia, ta tự nhiên phải đi tới xem một chút.
Nam Cung Uyển Nghi phản bác nói:
- Đây chỉ là quỷ kế của Nam Cung Tuấn Trì, chưa đủ để tin.
Giữa không trung, Nam Cung Lục Vân phi thân xuống, trước bên người Nam Cung Thần Nguyệt, thi lễ nói:
- Lục vân bái kiến trưởng lão.
Nam Cung Thần Nguyệt nhìn qua tuổi không lớn, tuổi hơn bốn mươi, tướng mạo anh tuấn, tu vị cực cao, bối phận kinh người, cho nên tại Nam Cung thế gia có quyền lợi to lớn.
Nam Cung Thần Nguyệt một thân áo đỏ cao lớn khôi ngô, khí thế bức người, đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích cũng khiến người ta bị chấn nhiếp nhân tâm.
Nhìn qua Nam Cung Uyển Nghi, Nam Cung Thần Nguyệt lập tức đảo mắt nhìn qua người Ý Thiên, chất vấn:
- Trên người hắn xác thực không cảm ứng được Kim Long huyết mạch, lời này nên giải thích như thế nào?
Nam Cung Uyển Nghi không nói, quay đầu nhìn qua Ý Thiên, trong nội tâm cảm thấy lo lắng.
Nam Cung Uyển Nghi tâm thần đại chấn, Ý Thiên không phải Nam Cung Phi Vũ thì nàng đã sớm biết rõ, hôm nay Nam Cung Tuấn Trì nhắc tới Kim Long huyết mạch, đây chính là chuyện không cách nào giải thích được, cũng tuyệt đối không cách nào lừa dối vượt qua kiểm tra.
Nam Cung Vân thấy nhi tử bị vu hãm, giậm không kiềm ươợc, mắng:
- Các ngươi dựa vào cái gì nói con ta trong người không có Kim Long huyết mạch?
Dương Viêm cười lạnh nói:
- Trong người hắn có Kim Long huyết mạch mới là quái sự, hắn căn bản không phải là Nam Cung Phi Vũ. Bằng tu vị Vũ Đế của Nam Cung Tuấn Trì ở chung khoảng cách gần, Kim Long huyết mạch sẽ tự sinh ra cảm ứng, lập tức có thể phân biệt thân phận của hắn. Ngươi nếu không tin sao không bảo hắn thử trước mặt mọi người một lần.
Nam Cung Vân tức giận nói:
- Thử thì thử, có cái gì không dậy nổi. Phi Vũ, ngươi cho bọn chúng xem xem, cho bọn chúng tâm phục khẩu phục, chết tâm này đi.
Ý Thiên khẽ lắc đầu, ánh mắt tập trung Dương Viêm, không vội không chậm hỏi:
- Ngươi từ đâu biết ta không có Kim Long huyết mạch?
Dương Viêm đắc ý nói:
- Ngươi chột dạ?
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Ngươi xem bộ dáng của ta giống trong lòng có sợ hãi sao? Nói đi, ai nói cho ngươi biết trong người của ta không có Kim Long huyết mạch.
Dương Viêm cười nói:
- Chuyện này không trọng yếu, chỉ cần có thể chứng minh ngươi không phải Nam Cung Phi Vũ là được rồi, chuyện khác không cần nói.
Khóe miệng Ý Thiên khẽ nhếch lên (cười đểu), nói:
- Nếu là như vậy, ta cũng không có nghĩa vụ trả lời những nghi vấn của ngươi. Dù sao hôm nay Duệ Phong Lâu và Nam Cung Tuấn Trì chỉ có một phương còn sống. Nếu như đã có quan hệ đối địch thì cần gì lãng phí tinh lực cãi nhau với các ngươi ở đây? Hiện tại để cho ta tiễn ngươi một đoạn đường.
Một bước bước ra, Ý Thiên ở trước mắt bao người xuất hiện trước mặt Dương Viêm, tay phải bóp cổ Dương Viêm.
Đám người Nam Cung Tuấn Trì, Nam Cung Đức Vận, Nam Cung Ly Tiếu thấy thế cả kinh, đối với thủ đoạn và cuồng ngạo của Ý Thiên thì cảm thấy vô cùng tức giận.
Dương Viêm vừa tức vừa vội, hắn chưa từng nghĩ tới Ý Thiên sẽ ra tay ở trước mặt Nam Cung Tuấn Trì, càng không thể ngờ tốc độ của Ý Thiên nhanh như vậy, dùng tu vị Huyền Hoàng của hắn lại không cách nào né tránh được, rơi vào tay của Ý Thiên.
Bóp cổ Dương Viêm, thần sắc Ý Thiên như băng, cũng không có ý tức giết người ngay, ánh mắt khiêu khích nhìn qua Nam Cung Tuấn Trì.
- Hỏi ngươi lần cuối cùng, nói cho ta biết, ai nói trong người ta không có Kim Long huyết mạch?
Dương Viêm khó thở, tức giận nói:
- Làm gì, ngươi muốn giết người diệt khẩu sao.
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Giết ngươi thì sao?
Năm ngón tay Ý Thiên xiết chặc, Dương Viêm lập tức cảm thấy khó thở, một lực lượng đáng sợ khiến hắn cảm giác được khí tức sinh mệnh từ từ trôi qua.
- Chậm đã, ta... Là... Thánh nữ nói cho ta biết... Ah... Ngươi...
Hét lên một tiếng, Ý Thiên bóp gãy cổ của Dương Viêm, năm ngón tay như ma trảo của tử thần cắn nuốt thân hình Dương Viêm, khiến thân thể của hắn lập tức mục nát, hóa thành tro bụi tiêu tán trong không khí.
Ý Thiên quay đầu nhìn nhìn qua ánh mắt Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên, trong mắt mang theo tiếc nuối, dù sao cả hai cũng có duyên phận quan hệ thân mật, Ý Thiên cũng không muốn xung đột với nàng.
Nhưng hôm nay nhìn thấy thần sắc Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên lạnh lùng, dường như ghi hận Ý Thiên trong lòng, muốn hóa giải sợ rằng không thể rồi.
Nam Cung Tuấn Trì tức giận đến nổi giận, nói:
- Hảo tiểu tử, ngươi dám giết người diệt khẩu thì chẳng khác gì không đánh mà khai. Nói mau, ngươi rốt cuộc là ai tại sao phải giả mạo Nam Cung Phi Vũ, lẫn vào Nam Cung thế gia?
Ý Thiên lạnh như băng cười cười, mỉa mai nói:
- Nam Cung Tuấn Trì, ngươi dù sao cũng là Vũ Đế uy chấn một phương, không ngờ lại dùng thủ đoạn này, không cảm thấy mất mặt hay sao?
Nam Cung Tuấn Trì quát:
- Im miệng! Ngươi là ai, lại dám giáo huấn lão phu, ngươi quả thực muốn chết.
Ý Thiên khinh thường nói:
- Muốn giết ta, chỉ sợ ngươi còn làm không được.
Nam Cung Ly Tiếu nói:
- Đừng vội đắc ý, hôm nay không phải lúc ngươi càn rỡ. Trong người của ngươi không có Kim Long huyết mạch, cũng không phải là đệ tử Nam Cung thế gia, cho dù ngươi mạnh miệng không thừa nhận, ngươi cũng thoát khỏi sự thật này. Ngươi mạo danh tiến vào Nam Cung thế gia, tất nhiên lòng mang làm loạn, chỉ dựa vào điểm này ngươi đáng chết ngàn lần rồi.
Ý Thiên cười to nói:
- Nói cả buổi cũng chỉ chụp mũ ta mà thôi, các ngươi cho rằng như vậy là có thể thắng lợi.
Nhìn qua bốn phía, Ý Thiên không sợ chút nào, ngược lại ngạo khí bức người, hiển lộ ra khí thế to lớn.
Nam Cung Tuấn Trì cười nói:
- Tốt, thật cuồng ngạo, ngươi cho rằng ngươi không thừa nhận, lão phu không làm gì được ngươi sao?
Nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, hỏa diễm quanh người Nam Cung Tuấn Trì trở nên cuồng bạo, không gian gần đó xuất hiện tình huống vặn vẹo, trong nháy mắt đã xé ra một thông đạo thời không, một đạo thân ảnh từ trong đi ra ngoài.
Hỏa diễm thiêu đốt, khí thế bức người.
Thân ảnh kia cao lớn cao ngạo, toàn thân tỏa ra khí phách chấn nhiếp nhân tâm, lộ hào quang thánh giả.
Một khắc này toàn trường khiếp sợ, ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua phía thân ảnh kia.
Giữa không trung Nam Cung Lục Vân kinh hô một tiếng, ánh mắt Nam Cung Uyển Nghi đại biến, bật thốt lên nói:
- Nam Cung Thần Nguyệt, sao ngươi tới đây?
Tên của Nam Cung Thần Nguyệt tại khu vực Nam Dương này có thể nói như sấm bên tai, mọi người đều biết.
Hắn là một trong bốn đại trưởng lão của Nam Cung thế gia, có được tu vị Thánh Đế, so với Nam Cung Lục Vân, Nam Cung Tuấn Trì, Nam Cung Uyển Nghi tu vị Huyền Đế còn cao hơn một đẳng cấp.
- Ta tới vì hai chuyện, thứ nhất, chúc mừng ngươi tấn chức Vũ Đế, đây là phúc của Nam Cung thế gia, có lẽ nên chiêu cáo thiên hạ, mọi người chúc mừng. Thứ hai, Tuấn Trì nói cho ta biết nói, nơi này có gian tế bụng dạ khó lường, đã lẫn vào Nam Cung thế gia, muốn mưu đoạt cơ nghiệp bất hủ của Nam Cung thế gia, ta tự nhiên phải đi tới xem một chút.
Nam Cung Uyển Nghi phản bác nói:
- Đây chỉ là quỷ kế của Nam Cung Tuấn Trì, chưa đủ để tin.
Giữa không trung, Nam Cung Lục Vân phi thân xuống, trước bên người Nam Cung Thần Nguyệt, thi lễ nói:
- Lục vân bái kiến trưởng lão.
Nam Cung Thần Nguyệt nhìn qua tuổi không lớn, tuổi hơn bốn mươi, tướng mạo anh tuấn, tu vị cực cao, bối phận kinh người, cho nên tại Nam Cung thế gia có quyền lợi to lớn.
Nam Cung Thần Nguyệt một thân áo đỏ cao lớn khôi ngô, khí thế bức người, đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích cũng khiến người ta bị chấn nhiếp nhân tâm.
Nhìn qua Nam Cung Uyển Nghi, Nam Cung Thần Nguyệt lập tức đảo mắt nhìn qua người Ý Thiên, chất vấn:
- Trên người hắn xác thực không cảm ứng được Kim Long huyết mạch, lời này nên giải thích như thế nào?
Nam Cung Uyển Nghi không nói, quay đầu nhìn qua Ý Thiên, trong nội tâm cảm thấy lo lắng.
/736
|