Cân nhắc thân phận của Ý Thiên, Cổ Nhược Vân chần chờ một lát, lập tức bay lên sau đó bộc phát khí thế cường đại, hội tụ lực lượng chí dương chí cương trong thiên địa hình thành phượng hoàng huyết sắc, xoay quanh bầu trời.
Ý Thiên cũng phát giác, đáy mắt mang theo thần sắc giận dữ.
Vừa rồi Ý Thiên trừ hạ thủ lưu tình với Ứng Thải Liên ra, cũng hạ thủ lưu tình với Phượng Hoàng Thần nữ này, ai ngờ nàng không thức thời.
Liếc mắt nhìn qua phượng hoàng to lớn trên bầu trời, đột nhiên Ý Thiên cảm giác được có khí tức từ Phi Vân thành chạy đến, dường như có liên hệ nào đó với phượng hoàng huyết sắc này.
Lúc này hư không âm trầm, khí tức tà ác đột nhiên xuất hiện, giống như ác ma giá lâm, ngưng tụ thành ma vân huyết sắc bên trái Ý Thiên, tỏa ra hương vị khủng bố.
Biến hóa đột ngột khiến nội tâm Ý Thiên sinh ra cảm giác điềm xấu, hắn bất chấp để ý tới Phượng Hoàng Thần nữ, quay đầu nhìn qua ma vân đột nhiên xuất hiện kia, trong nội tâm hiện lên vô số ý niệm trong đầu.
- Hắc hắc, nơi này rất náo nhiệt a, ta tới còn không tính quá muộn.
Âm thanh từ trong ma vân truyền ra, một thân ảnh đen nhánh quỷ dị lăng không hiện ra, đứng ngạo nghễ trên ma vân, nhìn về qua vô cùng khủng bố.
Người ở bốn phía nhìn qua nhân vật vừa hiện thân, tuyệt đại bộ phận người ở đây vô cùng nghi hoặc kẻ này là ai?
Dưới mặt đất, Phật Châu Tử Hoa thánh nữ một câu nói toạc ra khiến người ta chấn động.
- Âm Phong lão ma, ngươi không lưu lại hang ổ tại Vân Châu, chạy tới nơi này làm gì?
Âm Phong lão ma, đây chính là lão tổ tông Âm Ma tông, không thể ngờ hắn lại chạy tới nơi này.
Trên ma vân, bóng đen cúi đầu nhìn qua Tử Hoa thánh nữ, khẽ nói:
- Thật sự là oan gia ngõ hẹp, không thể ngờ ngươi lại ở đây. Lão phu lần này đến đây là muốn tìm Nam Cung Phi Vũ tiểu tử kia, hắn dám giết con của Âm Phong lão ma ta, ta làm gì cho hắn sống sót chứ?
Lời này khiến mọi người kinh hô, ai cũng không nghĩ ra Âm Phong lão ma tới đây tìm Ý Thiên báo thù.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân đứng giữa không trung, không có hành động thiếu suy nghĩ, tuy Âm Phong lão ma là tà ma ngoại đạo, nhưng đột nhiên xuất hiện ở đây đối với Ý Thiên mà nói là một hồi tai nạn, trong vô hình có trợ giúp lớn với ba thần điện.
Lục Vũ cũng nhanh chóng lui ra phía sau, lưu ý mật thiết động tĩnh của Âm Phong lão ma cùng Ý Thiên, nghĩ thầm tiểu tử này chết chắc.
Âm Phong lão ma uy chấn thiên hạ, là một trong năm đại tà ma của Vân Châu, tuy không cách nào đánh đồng với Bát Cực Thần Điện nhưng chỉ bằng tu vị mà nói, tuyệt không phải Lục Vũ, Tả Thiên Hoành có thể so sánh.
Hắn hiện tại tìm tới đây, lại lựa chọn vào thời điểm này, chuyện này đối với Ý Thiên mà nói rất bất lợi.
Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua Ý Thiên, trong nội tâm tràn ngập lo lắng, cho dù nàng muốn ra tay giúp đỡ cũng không thể làm được gì, cho nên tâm tình phức tạp.
Ứng Thải Liên thương thế rất nặng, đã không cách nào ra tay, giờ phút này đã lui tới bên cạnh Huyền Dương Cung Phương Gia Lệ vịn, quan sát tình huống ở xa xa.
Ý Thiên biết lai lịch của Âm Phong lão ma thì nội tâm hết sức kinh ngạc, nhưng lại không e ngại, tuy hắn không cảm ứng được tu vị chân thật của Âm Phong lão ma, nhưng biết rõ còn khủng bố hơn Tả Thiên Hoành, nhưng giờ phút này khống chế thiên địa, khí thế của Ý Thiên như cầu vồng.
- Âm Phong lão ma, ngươi không biết cách dạy con còn dám chạy tới đây báo thù, ngươi không sợ chết tại đây?
Ý Thiên nói thế lập tức khiến Âm Phong lão ma chú ý, hắn quay đầu nhìn qua Ý Thiên, âm trầm nói:
- Hảo tiểu tử, ngươi chính là Nam Cung Phi Vũ a, đúng là đủ cuồng. Trong thiên hạ dám nói chuyện với ta như vậy, ngươi là người đầu tiên.
Ma vân di động tiến sát tới chỗ Ý Thiên, một đạo khí thế ma đạo bao phủ người Ý Thiên, khiến thiên địa nguyên khí chung quanh tán loạn, kết giới phòng ngự tự động tiêu trừ.
Đây là Âm Phong lão ma âm phong thực cốt ma chú, vận dụng thiên địa chí âm chí tà chi khí, ăn mòn mục nát vạn vật, giết người trong vô hình, uy lực tương đối khủng bố.
Thân ảnh Ý Thiên di động, lui ra phía sau ba bước, quanh người có mây trôi, hóa thành từng đạo hỏa diễm màu đỏ, đây chính là Đại Nhật Phần Thiên Quyết.
Đến lúc đó ở giữa thiên địa, lực lượng chí dương chí cương bị Ý Thiên khống chế, hóa thành hỏa diễm hội tụ quanh người Ý Thiên, biến thành từng đạo hỏa diễm nhanh chóng xua tán âm u chi lực, bài trừ tiến công của Âm Phong lão ma.
- Phi tinh xạ nguyệt, phần thiên diệt ma.
Xoay người lại, Ý Thiên di động rất nhanh, vô số hỏa diễm dưới sự khống ché của hắn hình thành trận pháp tuyệt thế, dung hợp phi tinh xạ nguyệt và Đại Nhật Phần Thiên, tiến hành công kích Âm Phong lão ma.
Luân tu vị Ý Thiên tự nhiên không cách nào so sánh với Âm Phong lão ma.
Nhưng mà trên Vân Hoang đại lục này, Ý Thiên dùng Vạn Vật Vô Cực có thể khống chế thiên địa vạn vật chi lực, tuyệt đối không thua kém gì Âm Phong lão ma.
Bởi vì nguyên nhân này, công kích của Ý Thiên khí phách như cầu vồng, cả thiên địa chấn động, vạn vật sinh lòng cảm ứng, bị Ý Thiên khống chế, các loại nguyên lực hóa thành phần thiên chân diễm, hình thành hỏa diễm bao phủ thiên địa.
Lập tức Ý Thiên lấy tinh hoa phần thiên chân diễm tạo thành mũi tên ánh sáng, mũi tên trực chỉ ngực Âm Phong lão ma.
Cảm giác được một kích của Ý Thiên không phải chuyện đùa, Âm Phong lão ma không dám khinh thường, trong miệng rống to một tiếng, dưới chân ma vân lập tức chuyển động, hóa thành quang thuẫn màu đen, điên cuồng cắn nuốt thiên địa chí âm chí tà chi lực, ngăn ở trước ngực Âm Phong lão ma.
Cự cung chấn động, mũi tên ánh sáng xé trời.
Dung hợp phi tinh xạ nguyệt cùng Đại Nhật Phần Thiên hai đại tuyệt kỷ cho nên bộc phát uy lực gấp mười lần, lập tức xuyên thấu thời không, hóa thành một nhúm quang diễm tan vỡ không trung, một phần không kém đánh trúng quang thuẫn màu đen kia.
Một tiếng vang thật lớn, quang thuẫn nghiền nát, mũi tên đỏ thẫm quyết chí tiến lên, nó mang lấy thiên địa chí dương chí cương chi lực, chí phách chí cường chi uy, xuất hiện trước ngực Âm Phong lão ma.
Rống to một tiếng, Âm Phong lão ma bắt lấy mũi tên ánh sáng kia, gương mặt của hắn vặn vẹo, ý đồ bỏ qua mũi tên này, có thể chèo chống một phần giây, mũi tên ánh sáng hủ hóa bàn tay của Âm Phong lão ma, gào thét bắn thủng trái tim Âm Phong lão ma, xuyên qua cơ thể của hắn.
Hét thảm như điên, thần sắc Âm Phong lão ma thống khổ, lạnh lùng nói:
- Đáng giận! Ngươi đã tu luyện thành Phần Thiên Quyết của Nam Cung thế gia, ta tuyệt đối không tha cho ngươi, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.
Thân ảnh nghiền nát, Âm Phong lão ma hóa thành một âm phong trong nháy mắt biến mất trong thiên địa.
Kết quả như vậy khiến người ta kinh ngạc, ngay cả Tử Hoa thánh nữ cũng chưa từng nghĩ tới lần đầu giao phong Ý Thiên lại đánh trọng thương Âm Phong lão ma, khiến hắn hoảng sợ bỏ chạy.
Truy cứu nguyên nhân, Ý Thiên tu luyện Đại Nhật Thần Quyết vừa vặn khác chế Âm Phong lão ma, phi tinh xạ nguyệt uy lực vô cùng, kết hợp Đại Nhật Phần Thiên, mượn nhờ Vạn Vật Vô Cực dẫn đạo thiên địa lực lượng, xuất kỳ bất ý thừa dịp Âm Phong lão ma tự đại cuồng vọng, khinh địch cho nên bị trọng thương, đây là lý do Ý Thiên chiến thắng.
Lục Vũ vô cùng phẫn nộ, hắn vốn trông cậy vào Âm Phong lão ma có thể giết Ý Thiên, ai ngờ Âm Phong lão ma lại trọng thương trong tay Ý Thiên.
Nhưng mà khi Ý Thiên chiến thắng, thời khắc đắc ý, trong hư không có lực lượng vặn vẹo hiện ra, hóa thành một dây xích vừa thô vừa to, lóe ra hào quang mờ ảo bất định, lập tức đục lỗ thân hình Ý Thiên, cũng nhanh chóng quấn quanh người của hắn, buộc chặc, trong nháy mắt đã chấn nát thân thể Ý Thiên..
Một khắc này cao thủ Duệ Phong Lâu kêu gào khàn giọng, ai cũng không nghĩ ra lại xảy ra chuyện này, chỉ có Lục Vũ, Cổ Nhược Vân hiểu đây là Tả Thiên Hoành mượn nhờ lực lượng của Hư Không Thần Điện phát động cách không đánh lén.
Một kích đắc thủ, Tả Thiên Hoành hiện thân giữa không trung, giọng căm hận nói:
- Ta nhìn ngươi còn không chết, có gan ngươi sống lại đi, lão phu không tin tà.
Lục Vũ nói ra khẩu khí may mắn:
- Cuối cùng cũng tiêu diệt tiểu tử này, tốt rồi...
Nhưng mà giọng của hắn vừa nói ra thì Tả Thiên Hoành kêu thảm thiết vang lên.
- Hư Không Thần Điện các ngươi trừ đánh lén vô sỉ ra, còn có trò bịp bợm gì khác hay không?
Nguyên thần của Tả Thiên Hoành không ngừng run rẩy, bị một đạo hào quang bao phủ.
Hào quang này do vô số tia chớp bao phủ, đây là ý niệm công kích của Ý Thiên phát ra, chấn động cực cao, câấn động này mang theo khí thế hủy diệt bao phủ nguyên thần Tả Thiên Hoành, làm cho hắn không giãy dụa được.
- Tàn Thức U Hồn Tông có một môn Huyền Minh Nhiếp Hồn Đại Pháp, nghĩ tới ngươi cũng từng nghe qua. Hiện tại ta sẽ cho ngươi nếm thử hương vị Huyền Minh Nhiếp Hồn Đại Pháp, cho ngươi hiểu thế nào là tuyệt vọng.
Trong hư không, thân thể Ý Thiên tự động khôi phục trở lại như cũ, cảnh này khiến người xem cuộc chiến hoảng sợ biến sắc, giống như là gặp quỷ, hoàn toàn không thể tin được.
Lúc này đây trên người Ý Thiên có hào quang màu đỏ lập lòe, lộ ra một hương vị tà mị nói không nên lời, hai mắt biến thành màu đỏ tím, làm lòng người nhộn nhạo.
Giữa không trung, Phượng Hoàng Thần nữ thấy thế, nhanh chóng triển khai công kích, ý đồ cứu Tả Thiên Hoành.
Lục Vũ vừa kinh vừa sợ, điên cuồng hét lên:
- Xú tiểu tử, lão phu liều với ngươi.
Xoay tròn bay vụt, nguyên thần tinh khiết của Lục Vũ hóa thành mũi tên ánh sắng bắn thẳng vào mi tâm của Ý Thiên.
Ý Thiên hờ hững cười cười, ánh mắt ngưng tụ một điểm, ý niệm chi lực lập tức hội tụ hóa thành một cột sáng, lập tức đập thẳng vào mũi tên kia, một lần hành động đánh bay Lục Vũ.
Tay trái vung lên, Ý Thiên lăng không một trảo về phía Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân, đánh thân thể Phượng Hoàng Thần nữ bay ra xa, lúc này thổ huyết kêu thảm thiết, bay ra thật xa.
Một khắc này, trong đám người xem cuộc chiến, một thân ảnh tuyết trắng đứng ra tiếp được Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân bị trọng thương, nhìn qua phía Ý Thiên quát:
- Ngươi thủ đoạn thật độc ác, lại làm tổn thương tỷ tỷ của ta, xem kiếm.
Tay trắng nõn nà vung lên, kiếm khí như cầu vồng, rung chuyển thiên địa, gió nổi mây phun, vô số kiếm quang phô thiên cái địa hội tụ quanh thân ảnh tuyết trắng kia, hóa thành kiếm trận khổng lồ.
Ý Thiên nhíu mày, đáy mắt mang theo thần sắc cổ quái, tay phải bóp nguyên thần của Tả Thiên Hoành một cái, nguyên thần của hắn vỡ tan, từ nay về sau biến mất khỏi thiên địa.
Chính thời khắc ngắn ngủi này, vô số kiếm quang bay vụt lên, vạn kiếm phát ra cùng một lúc, phô thiên cái địa, phong tỏa đường lui của Ý Thiên.
Ý Thiên không có né tránh, đáy mắt tử hồng sắc quang mang tán đi, ánh mắt quái dị nhìn qua cô gái che mặt áo trắng, khóe miệng cười đắng chát.
Xa xa người xem cuộc chiến vô cùng kinh ngạc, tiếng suy đoán không dứt bên tai, không hiểu nổi nữ tử áo trắng này xuất hiện từ đâu.
- Xem nàng giơ tay nhấc chân có kiếm khí tràn ngập, chẳng lẽ là cao thủ U Châu Vạn Kiếm Cung? Hoặc là nói nàng là cao thủ Vạn Kiếm Thần Điện?
- Cô gái này gọi Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân là tỷ tỷ, hẳn là người của Phượng Hoàng Thần Điện, nhưng sao nàng có thể tu kiếm?
- Nàng kiếm thuật tinh xảo, khí phách như rồng, chỉ sợ thực lực không dưới Phượng Hoàng thần nữ, tiểu tử kia hôm nay đúng là nấm mốc tám đời, cái gì cũng gặp.
Các âm thanh vang lên không dứt bên tai, Ý Thiên nghe rõ ràng, nhưng mà hắn lại trầm mặc phản ứng làm cho người ta không hiểu nổi.
Đối mặt kiếm khí này, thân thể Ý Thiên chợt lóe lên, huyền diệu khó giải thích tránh đi kiếm quang công kích, cũng không có hoàn thủ.
Nữ tử áo trắng liên tục tiến công, hoàn toàn không có ý dừng lại, kiếm thuật kinh tâm động phách, tia chớp kiếm quang giao thoa, ở giữa không trung biến hóa hình dạng hình thành thế giới của kiếm.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nhìn qua nữ tử áo trắng, khẽ thở dài:
- Muội muội, thật xấu hổ, nhờ ngươi ra tay.
Nữ tử áo trắng nói:
- Ta và ngươi tình cùng tỷ muội, hắn dám đả thương ngươi, chẳng khác nào làm tổn thương ta, ta tự nhiên không thể không để ý.
Hai nữ nói chuyện với nhau, Lục Vũ thừa cơ Liệt Dương Thần Điện bắt được liên lạc, đột nhiên trong hư không xuát hiện một đạo thời không chi môn, có một nam một nữ đi ra.
Dưới ánh mặt trời, nam tử hơn bốn mươi tuổi, áo dài đỏ hồng, mái tóc tuyết trắng bắt mắt, phối hợp gương mặt anh tuấn lãnh khốc, cho người ta cảm giác mị lực.
Bên cạnh nam tử tóc trắng là một nữ tử áo đỏ, dáng người dáng vẻ thướt tha mềm mại, đường cong mê người, toàn thân có khí tức khiếp người.
Nữ tử này tuổi chừng hai mươi sáu, thành thục vũ mị, cử chỉ cao nhã, toàn thân tỏa ra khí chất trong trẻo lạnh lùng, hào quang thánh khiết chói lọi làm cho người ta không dám khinh nhờn.
Ứng Thải Liên nhìn qua người tới, trên gương mặt xinh đẹp vui vẻ, ánh mắt nhìn qua Ý Thiên, tâm tình đầy mâu thuẫn.
Lục Vũ vội vàng nghênh tiếp, nói:
- Các ngươi tới, chính là tiểu tử này, hắn quả thực chính là yêu ma, làm thế nào cũng không đánh chết được, còn đánh chết Hư Không Thần Điện Tả Thiên Hoành.
Nam tử tóc trắng nhìn qua Ý Thiên, giọng lạnh lùng nói:
- Yên tâm, giao hắn cho ta.
Lướt ngang mấy trăm trượng, nam tử tóc trắng đầy ngạo khí, kiếm quang đầy trời tự động tản ra, người xem cuộc chiến vô cùng hoảng sợ, ngay cả nữ nhân áo trắng cũng chấn động, bật thốt nói:
- Người nào, đáng sợ như vậy?
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nhìn qua nam tử tóc trắng, trong ánh mắt mang theo một tia ngưng trọng, nói khẽ:
- Đây là cao thủ Liệt Dương Thần Điện Ảnh Đế bạch phát kim đồng, ngươi trước thu nổi công kích, chúng ta xem cuộc chiến là được.
Nữ tử áo trắng không có nhiều lời, lập tức thu hồi kiếm quang, bầu trời lập tức khôi phục lại.
Ý Thiên nhìn qua nam tử tóc trắng lạnh lùng kia, hờ hững nói:
- Ngươi là người Liệt Dương Thần Điện?
Ý Thiên cũng phát giác, đáy mắt mang theo thần sắc giận dữ.
Vừa rồi Ý Thiên trừ hạ thủ lưu tình với Ứng Thải Liên ra, cũng hạ thủ lưu tình với Phượng Hoàng Thần nữ này, ai ngờ nàng không thức thời.
Liếc mắt nhìn qua phượng hoàng to lớn trên bầu trời, đột nhiên Ý Thiên cảm giác được có khí tức từ Phi Vân thành chạy đến, dường như có liên hệ nào đó với phượng hoàng huyết sắc này.
Lúc này hư không âm trầm, khí tức tà ác đột nhiên xuất hiện, giống như ác ma giá lâm, ngưng tụ thành ma vân huyết sắc bên trái Ý Thiên, tỏa ra hương vị khủng bố.
Biến hóa đột ngột khiến nội tâm Ý Thiên sinh ra cảm giác điềm xấu, hắn bất chấp để ý tới Phượng Hoàng Thần nữ, quay đầu nhìn qua ma vân đột nhiên xuất hiện kia, trong nội tâm hiện lên vô số ý niệm trong đầu.
- Hắc hắc, nơi này rất náo nhiệt a, ta tới còn không tính quá muộn.
Âm thanh từ trong ma vân truyền ra, một thân ảnh đen nhánh quỷ dị lăng không hiện ra, đứng ngạo nghễ trên ma vân, nhìn về qua vô cùng khủng bố.
Người ở bốn phía nhìn qua nhân vật vừa hiện thân, tuyệt đại bộ phận người ở đây vô cùng nghi hoặc kẻ này là ai?
Dưới mặt đất, Phật Châu Tử Hoa thánh nữ một câu nói toạc ra khiến người ta chấn động.
- Âm Phong lão ma, ngươi không lưu lại hang ổ tại Vân Châu, chạy tới nơi này làm gì?
Âm Phong lão ma, đây chính là lão tổ tông Âm Ma tông, không thể ngờ hắn lại chạy tới nơi này.
Trên ma vân, bóng đen cúi đầu nhìn qua Tử Hoa thánh nữ, khẽ nói:
- Thật sự là oan gia ngõ hẹp, không thể ngờ ngươi lại ở đây. Lão phu lần này đến đây là muốn tìm Nam Cung Phi Vũ tiểu tử kia, hắn dám giết con của Âm Phong lão ma ta, ta làm gì cho hắn sống sót chứ?
Lời này khiến mọi người kinh hô, ai cũng không nghĩ ra Âm Phong lão ma tới đây tìm Ý Thiên báo thù.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân đứng giữa không trung, không có hành động thiếu suy nghĩ, tuy Âm Phong lão ma là tà ma ngoại đạo, nhưng đột nhiên xuất hiện ở đây đối với Ý Thiên mà nói là một hồi tai nạn, trong vô hình có trợ giúp lớn với ba thần điện.
Lục Vũ cũng nhanh chóng lui ra phía sau, lưu ý mật thiết động tĩnh của Âm Phong lão ma cùng Ý Thiên, nghĩ thầm tiểu tử này chết chắc.
Âm Phong lão ma uy chấn thiên hạ, là một trong năm đại tà ma của Vân Châu, tuy không cách nào đánh đồng với Bát Cực Thần Điện nhưng chỉ bằng tu vị mà nói, tuyệt không phải Lục Vũ, Tả Thiên Hoành có thể so sánh.
Hắn hiện tại tìm tới đây, lại lựa chọn vào thời điểm này, chuyện này đối với Ý Thiên mà nói rất bất lợi.
Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua Ý Thiên, trong nội tâm tràn ngập lo lắng, cho dù nàng muốn ra tay giúp đỡ cũng không thể làm được gì, cho nên tâm tình phức tạp.
Ứng Thải Liên thương thế rất nặng, đã không cách nào ra tay, giờ phút này đã lui tới bên cạnh Huyền Dương Cung Phương Gia Lệ vịn, quan sát tình huống ở xa xa.
Ý Thiên biết lai lịch của Âm Phong lão ma thì nội tâm hết sức kinh ngạc, nhưng lại không e ngại, tuy hắn không cảm ứng được tu vị chân thật của Âm Phong lão ma, nhưng biết rõ còn khủng bố hơn Tả Thiên Hoành, nhưng giờ phút này khống chế thiên địa, khí thế của Ý Thiên như cầu vồng.
- Âm Phong lão ma, ngươi không biết cách dạy con còn dám chạy tới đây báo thù, ngươi không sợ chết tại đây?
Ý Thiên nói thế lập tức khiến Âm Phong lão ma chú ý, hắn quay đầu nhìn qua Ý Thiên, âm trầm nói:
- Hảo tiểu tử, ngươi chính là Nam Cung Phi Vũ a, đúng là đủ cuồng. Trong thiên hạ dám nói chuyện với ta như vậy, ngươi là người đầu tiên.
Ma vân di động tiến sát tới chỗ Ý Thiên, một đạo khí thế ma đạo bao phủ người Ý Thiên, khiến thiên địa nguyên khí chung quanh tán loạn, kết giới phòng ngự tự động tiêu trừ.
Đây là Âm Phong lão ma âm phong thực cốt ma chú, vận dụng thiên địa chí âm chí tà chi khí, ăn mòn mục nát vạn vật, giết người trong vô hình, uy lực tương đối khủng bố.
Thân ảnh Ý Thiên di động, lui ra phía sau ba bước, quanh người có mây trôi, hóa thành từng đạo hỏa diễm màu đỏ, đây chính là Đại Nhật Phần Thiên Quyết.
Đến lúc đó ở giữa thiên địa, lực lượng chí dương chí cương bị Ý Thiên khống chế, hóa thành hỏa diễm hội tụ quanh người Ý Thiên, biến thành từng đạo hỏa diễm nhanh chóng xua tán âm u chi lực, bài trừ tiến công của Âm Phong lão ma.
- Phi tinh xạ nguyệt, phần thiên diệt ma.
Xoay người lại, Ý Thiên di động rất nhanh, vô số hỏa diễm dưới sự khống ché của hắn hình thành trận pháp tuyệt thế, dung hợp phi tinh xạ nguyệt và Đại Nhật Phần Thiên, tiến hành công kích Âm Phong lão ma.
Luân tu vị Ý Thiên tự nhiên không cách nào so sánh với Âm Phong lão ma.
Nhưng mà trên Vân Hoang đại lục này, Ý Thiên dùng Vạn Vật Vô Cực có thể khống chế thiên địa vạn vật chi lực, tuyệt đối không thua kém gì Âm Phong lão ma.
Bởi vì nguyên nhân này, công kích của Ý Thiên khí phách như cầu vồng, cả thiên địa chấn động, vạn vật sinh lòng cảm ứng, bị Ý Thiên khống chế, các loại nguyên lực hóa thành phần thiên chân diễm, hình thành hỏa diễm bao phủ thiên địa.
Lập tức Ý Thiên lấy tinh hoa phần thiên chân diễm tạo thành mũi tên ánh sáng, mũi tên trực chỉ ngực Âm Phong lão ma.
Cảm giác được một kích của Ý Thiên không phải chuyện đùa, Âm Phong lão ma không dám khinh thường, trong miệng rống to một tiếng, dưới chân ma vân lập tức chuyển động, hóa thành quang thuẫn màu đen, điên cuồng cắn nuốt thiên địa chí âm chí tà chi lực, ngăn ở trước ngực Âm Phong lão ma.
Cự cung chấn động, mũi tên ánh sáng xé trời.
Dung hợp phi tinh xạ nguyệt cùng Đại Nhật Phần Thiên hai đại tuyệt kỷ cho nên bộc phát uy lực gấp mười lần, lập tức xuyên thấu thời không, hóa thành một nhúm quang diễm tan vỡ không trung, một phần không kém đánh trúng quang thuẫn màu đen kia.
Một tiếng vang thật lớn, quang thuẫn nghiền nát, mũi tên đỏ thẫm quyết chí tiến lên, nó mang lấy thiên địa chí dương chí cương chi lực, chí phách chí cường chi uy, xuất hiện trước ngực Âm Phong lão ma.
Rống to một tiếng, Âm Phong lão ma bắt lấy mũi tên ánh sáng kia, gương mặt của hắn vặn vẹo, ý đồ bỏ qua mũi tên này, có thể chèo chống một phần giây, mũi tên ánh sáng hủ hóa bàn tay của Âm Phong lão ma, gào thét bắn thủng trái tim Âm Phong lão ma, xuyên qua cơ thể của hắn.
Hét thảm như điên, thần sắc Âm Phong lão ma thống khổ, lạnh lùng nói:
- Đáng giận! Ngươi đã tu luyện thành Phần Thiên Quyết của Nam Cung thế gia, ta tuyệt đối không tha cho ngươi, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.
Thân ảnh nghiền nát, Âm Phong lão ma hóa thành một âm phong trong nháy mắt biến mất trong thiên địa.
Kết quả như vậy khiến người ta kinh ngạc, ngay cả Tử Hoa thánh nữ cũng chưa từng nghĩ tới lần đầu giao phong Ý Thiên lại đánh trọng thương Âm Phong lão ma, khiến hắn hoảng sợ bỏ chạy.
Truy cứu nguyên nhân, Ý Thiên tu luyện Đại Nhật Thần Quyết vừa vặn khác chế Âm Phong lão ma, phi tinh xạ nguyệt uy lực vô cùng, kết hợp Đại Nhật Phần Thiên, mượn nhờ Vạn Vật Vô Cực dẫn đạo thiên địa lực lượng, xuất kỳ bất ý thừa dịp Âm Phong lão ma tự đại cuồng vọng, khinh địch cho nên bị trọng thương, đây là lý do Ý Thiên chiến thắng.
Lục Vũ vô cùng phẫn nộ, hắn vốn trông cậy vào Âm Phong lão ma có thể giết Ý Thiên, ai ngờ Âm Phong lão ma lại trọng thương trong tay Ý Thiên.
Nhưng mà khi Ý Thiên chiến thắng, thời khắc đắc ý, trong hư không có lực lượng vặn vẹo hiện ra, hóa thành một dây xích vừa thô vừa to, lóe ra hào quang mờ ảo bất định, lập tức đục lỗ thân hình Ý Thiên, cũng nhanh chóng quấn quanh người của hắn, buộc chặc, trong nháy mắt đã chấn nát thân thể Ý Thiên..
Một khắc này cao thủ Duệ Phong Lâu kêu gào khàn giọng, ai cũng không nghĩ ra lại xảy ra chuyện này, chỉ có Lục Vũ, Cổ Nhược Vân hiểu đây là Tả Thiên Hoành mượn nhờ lực lượng của Hư Không Thần Điện phát động cách không đánh lén.
Một kích đắc thủ, Tả Thiên Hoành hiện thân giữa không trung, giọng căm hận nói:
- Ta nhìn ngươi còn không chết, có gan ngươi sống lại đi, lão phu không tin tà.
Lục Vũ nói ra khẩu khí may mắn:
- Cuối cùng cũng tiêu diệt tiểu tử này, tốt rồi...
Nhưng mà giọng của hắn vừa nói ra thì Tả Thiên Hoành kêu thảm thiết vang lên.
- Hư Không Thần Điện các ngươi trừ đánh lén vô sỉ ra, còn có trò bịp bợm gì khác hay không?
Nguyên thần của Tả Thiên Hoành không ngừng run rẩy, bị một đạo hào quang bao phủ.
Hào quang này do vô số tia chớp bao phủ, đây là ý niệm công kích của Ý Thiên phát ra, chấn động cực cao, câấn động này mang theo khí thế hủy diệt bao phủ nguyên thần Tả Thiên Hoành, làm cho hắn không giãy dụa được.
- Tàn Thức U Hồn Tông có một môn Huyền Minh Nhiếp Hồn Đại Pháp, nghĩ tới ngươi cũng từng nghe qua. Hiện tại ta sẽ cho ngươi nếm thử hương vị Huyền Minh Nhiếp Hồn Đại Pháp, cho ngươi hiểu thế nào là tuyệt vọng.
Trong hư không, thân thể Ý Thiên tự động khôi phục trở lại như cũ, cảnh này khiến người xem cuộc chiến hoảng sợ biến sắc, giống như là gặp quỷ, hoàn toàn không thể tin được.
Lúc này đây trên người Ý Thiên có hào quang màu đỏ lập lòe, lộ ra một hương vị tà mị nói không nên lời, hai mắt biến thành màu đỏ tím, làm lòng người nhộn nhạo.
Giữa không trung, Phượng Hoàng Thần nữ thấy thế, nhanh chóng triển khai công kích, ý đồ cứu Tả Thiên Hoành.
Lục Vũ vừa kinh vừa sợ, điên cuồng hét lên:
- Xú tiểu tử, lão phu liều với ngươi.
Xoay tròn bay vụt, nguyên thần tinh khiết của Lục Vũ hóa thành mũi tên ánh sắng bắn thẳng vào mi tâm của Ý Thiên.
Ý Thiên hờ hững cười cười, ánh mắt ngưng tụ một điểm, ý niệm chi lực lập tức hội tụ hóa thành một cột sáng, lập tức đập thẳng vào mũi tên kia, một lần hành động đánh bay Lục Vũ.
Tay trái vung lên, Ý Thiên lăng không một trảo về phía Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân, đánh thân thể Phượng Hoàng Thần nữ bay ra xa, lúc này thổ huyết kêu thảm thiết, bay ra thật xa.
Một khắc này, trong đám người xem cuộc chiến, một thân ảnh tuyết trắng đứng ra tiếp được Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân bị trọng thương, nhìn qua phía Ý Thiên quát:
- Ngươi thủ đoạn thật độc ác, lại làm tổn thương tỷ tỷ của ta, xem kiếm.
Tay trắng nõn nà vung lên, kiếm khí như cầu vồng, rung chuyển thiên địa, gió nổi mây phun, vô số kiếm quang phô thiên cái địa hội tụ quanh thân ảnh tuyết trắng kia, hóa thành kiếm trận khổng lồ.
Ý Thiên nhíu mày, đáy mắt mang theo thần sắc cổ quái, tay phải bóp nguyên thần của Tả Thiên Hoành một cái, nguyên thần của hắn vỡ tan, từ nay về sau biến mất khỏi thiên địa.
Chính thời khắc ngắn ngủi này, vô số kiếm quang bay vụt lên, vạn kiếm phát ra cùng một lúc, phô thiên cái địa, phong tỏa đường lui của Ý Thiên.
Ý Thiên không có né tránh, đáy mắt tử hồng sắc quang mang tán đi, ánh mắt quái dị nhìn qua cô gái che mặt áo trắng, khóe miệng cười đắng chát.
Xa xa người xem cuộc chiến vô cùng kinh ngạc, tiếng suy đoán không dứt bên tai, không hiểu nổi nữ tử áo trắng này xuất hiện từ đâu.
- Xem nàng giơ tay nhấc chân có kiếm khí tràn ngập, chẳng lẽ là cao thủ U Châu Vạn Kiếm Cung? Hoặc là nói nàng là cao thủ Vạn Kiếm Thần Điện?
- Cô gái này gọi Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân là tỷ tỷ, hẳn là người của Phượng Hoàng Thần Điện, nhưng sao nàng có thể tu kiếm?
- Nàng kiếm thuật tinh xảo, khí phách như rồng, chỉ sợ thực lực không dưới Phượng Hoàng thần nữ, tiểu tử kia hôm nay đúng là nấm mốc tám đời, cái gì cũng gặp.
Các âm thanh vang lên không dứt bên tai, Ý Thiên nghe rõ ràng, nhưng mà hắn lại trầm mặc phản ứng làm cho người ta không hiểu nổi.
Đối mặt kiếm khí này, thân thể Ý Thiên chợt lóe lên, huyền diệu khó giải thích tránh đi kiếm quang công kích, cũng không có hoàn thủ.
Nữ tử áo trắng liên tục tiến công, hoàn toàn không có ý dừng lại, kiếm thuật kinh tâm động phách, tia chớp kiếm quang giao thoa, ở giữa không trung biến hóa hình dạng hình thành thế giới của kiếm.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nhìn qua nữ tử áo trắng, khẽ thở dài:
- Muội muội, thật xấu hổ, nhờ ngươi ra tay.
Nữ tử áo trắng nói:
- Ta và ngươi tình cùng tỷ muội, hắn dám đả thương ngươi, chẳng khác nào làm tổn thương ta, ta tự nhiên không thể không để ý.
Hai nữ nói chuyện với nhau, Lục Vũ thừa cơ Liệt Dương Thần Điện bắt được liên lạc, đột nhiên trong hư không xuát hiện một đạo thời không chi môn, có một nam một nữ đi ra.
Dưới ánh mặt trời, nam tử hơn bốn mươi tuổi, áo dài đỏ hồng, mái tóc tuyết trắng bắt mắt, phối hợp gương mặt anh tuấn lãnh khốc, cho người ta cảm giác mị lực.
Bên cạnh nam tử tóc trắng là một nữ tử áo đỏ, dáng người dáng vẻ thướt tha mềm mại, đường cong mê người, toàn thân có khí tức khiếp người.
Nữ tử này tuổi chừng hai mươi sáu, thành thục vũ mị, cử chỉ cao nhã, toàn thân tỏa ra khí chất trong trẻo lạnh lùng, hào quang thánh khiết chói lọi làm cho người ta không dám khinh nhờn.
Ứng Thải Liên nhìn qua người tới, trên gương mặt xinh đẹp vui vẻ, ánh mắt nhìn qua Ý Thiên, tâm tình đầy mâu thuẫn.
Lục Vũ vội vàng nghênh tiếp, nói:
- Các ngươi tới, chính là tiểu tử này, hắn quả thực chính là yêu ma, làm thế nào cũng không đánh chết được, còn đánh chết Hư Không Thần Điện Tả Thiên Hoành.
Nam tử tóc trắng nhìn qua Ý Thiên, giọng lạnh lùng nói:
- Yên tâm, giao hắn cho ta.
Lướt ngang mấy trăm trượng, nam tử tóc trắng đầy ngạo khí, kiếm quang đầy trời tự động tản ra, người xem cuộc chiến vô cùng hoảng sợ, ngay cả nữ nhân áo trắng cũng chấn động, bật thốt nói:
- Người nào, đáng sợ như vậy?
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nhìn qua nam tử tóc trắng, trong ánh mắt mang theo một tia ngưng trọng, nói khẽ:
- Đây là cao thủ Liệt Dương Thần Điện Ảnh Đế bạch phát kim đồng, ngươi trước thu nổi công kích, chúng ta xem cuộc chiến là được.
Nữ tử áo trắng không có nhiều lời, lập tức thu hồi kiếm quang, bầu trời lập tức khôi phục lại.
Ý Thiên nhìn qua nam tử tóc trắng lạnh lùng kia, hờ hững nói:
- Ngươi là người Liệt Dương Thần Điện?
/736
|