-Minh Trí, cậu có sao không?
Lâm Thiên vội vàng hỏi, ân cần dìu bạn mình đứng dậy. Lại không hề quên đánh những con tang thi đang mò đến ngày càng đông kia.
- là cậu cố ý...
Minh Trí là cậu ấm được nuông chiều,từ nhỏ, có ăn đau bao giờ. Lúc này lại bị một vết cào, gần như thấm vào gan ruột lằm hắn ta đau phế liệt. Tức giận cũng không biết trút vào đâu nên đành đánh vào,đứa bạn hiền nhất trong nhóm này.
- xin lỗi, là mình sơ ý....
Lâm Thiên vẻ mặt buồn bã xen lẫn hối hận. Hắn thật là vô dụng mà, đã là cấp 9 nhưng vẫn không thể diệt hết được toàn bộ. lại để cho bạn mình bị thương. thật đáng trách mà.
-đừng có mà giả bộ, nhanh tiêu diệt mấy con tang thi ghê tởm này đi.
Minh Trí đau đớn hét lên, đẩy Lâm Thiên lên trước. chính hắn lại chui vào xe thể thao. Có mấy cô gái bên cạnh thấy vậy cũng vật vã chạy theo, cuối cùng một đoàn 10 người đã có hơn 6 người trên xe. Để lại 3 chàng trai mạnh nhất cùng một cô gái nhanh nhẹn. từ 10 người chỉ còn 4, tang thi lại không ngừng đến, rất nhanh, cả bốn đều kiệt sức.
-Thiên...
một con tang thi nhanh nhẹn tấn công cô gái duy nhất, rrong lúc hoảng loạn, cô ta hét lên, người cố dãy dụa nhưng lại bị vài tang thi cắn xé, khi người khác kịp chạy lại cô,ta đã chết không nhắm mắt.
-Đào..
một anh chàng trong nhóm hét lên đau khổ, vội ôm xác cô gái. mất hết cảnh giác, đoàn tang thi tiếp tục bổ nhào vào hắn ta
-aaaaa......
Đùng... thiên lôi của Lâm Thiên rất chuẩn rơi vào bầy tang thi, một số con bị văng đỉ để lại một người nằm dưới đất đã chết, bên cạnh là xác cô gái, cả hai đều bị sét đánh cháy.
-Lâm Thiên, mày là đồ giết người
chàng trai còn lại thấy vậy hét lên, một thanh băng bay lại Lâm Thiên. vẻ mặt Lâm thiên hoảng hốt cùng đau khổ, hắn chỉ là muốn cứu bạn khỏi đám tang thi mà thôi, hắn chỉ nghĩ làm sao để giết hết những sinh vật ghê tởm đang cắn nuốt bạn mình, nhưng hắn không ngờ, lực lại mạnh như vậy, hắn không cố ý....
phập
Thanh Băng đâm vào vai Lâm Thiên, vết thương sâu nhưng không hề đau đớn bằng trái tim hắn lúc này, gần như muốn tan nát. máu chảy ra nhuốm đỏ cả thanh băng, Lâm Thiên lại không hề biết đau, cứ đứng đó như trời trồng. khuôn mặt điển trai là vậy nay lại bị sự,hối hận bủa vây.
-Quoách, mau làm máu hắn ta chảy thêm đi, nó sẽ dụ đám tang thi, còn chúng ta nhanh chóng trốn thoát..
Minh Trí ngồi trên xe tuy đau đơn nhưng vẫn còn khá minh mẩn, vội hô to.
chàng trai tên Quách không ngưng đánh về phía Lâm Thiên làm cả người cơ hồ nhốm máu. nhân lúc tang thi đi lại Lâm Thiên, hắn liền leo lên xe nhưng khi lại gần nghe ngửi được mùi gì đó, hắn hoảng hốt:
-mau xuống xe, xe bị rò rỉ xăng....
Đoàng....
chiếc xe nổ mạnh, bốc lên từng ngọn khói lớn. mấy người vừa xuống xe mắt mủi nhem nhuốc, ho sặc sụa. ai cũng cảm thấy may mắn, nhưng không được bao lâu, bọn hắn mới nhớ tới sau lưng là bầy tang thi ghê sợ.
Lâm Thiện dựa vào sức tàn mà kết dăng một thiên lôi địa võng bao quanh người. tuy biết không bao lâu nữa hắn sẽ kiệt sức mà chết nhưng hắn không cam lòng, bọn hắn đều vì bạn mình xã thân đánh tang thi, không ngờ kết cục lại thậm tệ như vậy. Hắn muốn trước khi chết, phải chính mắt nhìn thấy lũ ác độc mà hắn từng coi là bạn nạy bị tang thi xử lí. Một số tang thi đang cố hết sức đi lại Lâm Thiên, nay lại thấy xuất hiện một đám mồi nữa, vội vàng chia ra một tốp tấn công, nhóm còn lại tìm cách phá thiên lôi địa võng..
Cứ vậy, nhóm người lại chiến đấu nhưng lượng người giảm sút rất nhiều. khi mọi người sắp chiến đấu không nỗi nữa, bất ngờ một người bước từ trong bìa rừng đi ra. Cô xinh đẹp như thiên thần, đôi mắt to quyến rũ chớp,chớp, chiếc môi nhỏ đỏ mộng chu lên nhấp nhô như đang hát nhẩm bài gì đó. Dáng người cô mảnh khảnh nhưng khá quyến rủ, đôi chân dài vì mặc quần đùi đen ngắn càng thêm thon thả, mượt mà. chiếc áo choàng đen thùng thình dài đến mắt cá chân che đi phía sau 4 người đàn ông. 4 người này không phải ai xa, họ chính là thiên tài Nam Cung, thiếu gia Mặc Ngôn, tên ngốc Dương Dương mới bị bắt 1 tháng trước cùng chàng trai đảm đang luôn phục vụ việc ăn uống cho mọi người- Tư Hạo.
rít gào....
Mấy con tang thi như chưa từng thấy bữa nào tuyệt vời hơn, sung sướng lao lại đám người mới tới. đám bên này vơi đi bớt phần nào. bọn họ âm thầm cười trộm, nhìn đám người mới tới đều da thịt trắng bóng ,người nào người nấy xinh đẹp còn hơn minh tinh, trên người mang theo cỗ hơi thở quý phái, đoán chắc là tiểu thư công tử nhà nào đi lạc rồi...
cờ rắc...
Những tang thi lao lại, nào ngờ chưa đến tận nơi đã bị hóa đá, phút chốc tan vỡ thành nhiều mảnh pha lê trông thật đẹp mắt. Mặc Ngôn tự hào nhìn thành quả của mình, tuy vậy vẻ mặt không đôi liếc qua chủ nhân, thấy chủ nhân không làm ra cái loại hành động gì đáng sợ, ví dụ như cười nhếch môi ( mới nhếch thôi khiếp rồi chứ cười có tiếng chắc ngất luôn quá), khắn khẽ thở ra một tiếng. Tang thi khác thông minh hơn, sau khi quan sát đồng loại chết không rõ nguyên do, đều chạy đi tấn cống nhóm nam nử gần như kiệt sức này.
Cô gái bước đi, cũng chỉ liếc những tiểu thư công tử đằng kia một cái, vội dời ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, trong lòng nghĩ thầm người đâu lại xấu như vậy. Nếu như bọn họ biết được trong lòng cô đang nghĩ gì chắc tức đến hộc máu mất, tốn bao nhiêu phấn son trét lên mặt nay đến cả người bình thường cũng không phải, vậy cái tiền đó vứt cho chó nhai à.
Khi bước qua thiên lôi địa võng của Lâm Thiên, Cô gái cảm nhận được nguồn năng lượng khá đặc biệt. đảo mắt nhìn vê phía năng lượng mạnh nhất. Ở đó, một chàng trai đang tựa vào gốc cây, cả người nhuốm máu, trước ngực còn vài tảng băng như thanh kiếm sắc nhọn đâm vào. Mồ hôi chảy nhễ nhãi rửa trôi bủi bẩn trên khuôn mặt Lâm Thiên. quả nhiên hai mắt cô sáng lên, đi lại. Cái người thích sạch sẽ nhất nay lại vuốt ve trên khuôn mặt Lâm Thiên, vẻ mặt cô vui vẻ, khẽ lẩm bẩm:
-thật đáng yêu
4 người đằng sau nghe xong co rút miệng. cả người thoáng qua run rẩy.
Lâm Thiên đã hôn mê bất tỉnh, hoàn toàn không biết mình bị một cô gái xa lạ ăn đậu hũ, mà dù có biết chắc cũng không làm được gì.
- Đưa người về đi.
Cô nhẹ nhàng phân phó. Nam Cung khỏe mạnh nhất đỡ lấy Lâm Thiên, bóng dáng 6 người bỗng chốc biến mất không một dấu vết.
Để lại người chứng kiến không khỏi trố mắt nhìn.
Lâm Thiên vội vàng hỏi, ân cần dìu bạn mình đứng dậy. Lại không hề quên đánh những con tang thi đang mò đến ngày càng đông kia.
- là cậu cố ý...
Minh Trí là cậu ấm được nuông chiều,từ nhỏ, có ăn đau bao giờ. Lúc này lại bị một vết cào, gần như thấm vào gan ruột lằm hắn ta đau phế liệt. Tức giận cũng không biết trút vào đâu nên đành đánh vào,đứa bạn hiền nhất trong nhóm này.
- xin lỗi, là mình sơ ý....
Lâm Thiên vẻ mặt buồn bã xen lẫn hối hận. Hắn thật là vô dụng mà, đã là cấp 9 nhưng vẫn không thể diệt hết được toàn bộ. lại để cho bạn mình bị thương. thật đáng trách mà.
-đừng có mà giả bộ, nhanh tiêu diệt mấy con tang thi ghê tởm này đi.
Minh Trí đau đớn hét lên, đẩy Lâm Thiên lên trước. chính hắn lại chui vào xe thể thao. Có mấy cô gái bên cạnh thấy vậy cũng vật vã chạy theo, cuối cùng một đoàn 10 người đã có hơn 6 người trên xe. Để lại 3 chàng trai mạnh nhất cùng một cô gái nhanh nhẹn. từ 10 người chỉ còn 4, tang thi lại không ngừng đến, rất nhanh, cả bốn đều kiệt sức.
-Thiên...
một con tang thi nhanh nhẹn tấn công cô gái duy nhất, rrong lúc hoảng loạn, cô ta hét lên, người cố dãy dụa nhưng lại bị vài tang thi cắn xé, khi người khác kịp chạy lại cô,ta đã chết không nhắm mắt.
-Đào..
một anh chàng trong nhóm hét lên đau khổ, vội ôm xác cô gái. mất hết cảnh giác, đoàn tang thi tiếp tục bổ nhào vào hắn ta
-aaaaa......
Đùng... thiên lôi của Lâm Thiên rất chuẩn rơi vào bầy tang thi, một số con bị văng đỉ để lại một người nằm dưới đất đã chết, bên cạnh là xác cô gái, cả hai đều bị sét đánh cháy.
-Lâm Thiên, mày là đồ giết người
chàng trai còn lại thấy vậy hét lên, một thanh băng bay lại Lâm Thiên. vẻ mặt Lâm thiên hoảng hốt cùng đau khổ, hắn chỉ là muốn cứu bạn khỏi đám tang thi mà thôi, hắn chỉ nghĩ làm sao để giết hết những sinh vật ghê tởm đang cắn nuốt bạn mình, nhưng hắn không ngờ, lực lại mạnh như vậy, hắn không cố ý....
phập
Thanh Băng đâm vào vai Lâm Thiên, vết thương sâu nhưng không hề đau đớn bằng trái tim hắn lúc này, gần như muốn tan nát. máu chảy ra nhuốm đỏ cả thanh băng, Lâm Thiên lại không hề biết đau, cứ đứng đó như trời trồng. khuôn mặt điển trai là vậy nay lại bị sự,hối hận bủa vây.
-Quoách, mau làm máu hắn ta chảy thêm đi, nó sẽ dụ đám tang thi, còn chúng ta nhanh chóng trốn thoát..
Minh Trí ngồi trên xe tuy đau đơn nhưng vẫn còn khá minh mẩn, vội hô to.
chàng trai tên Quách không ngưng đánh về phía Lâm Thiên làm cả người cơ hồ nhốm máu. nhân lúc tang thi đi lại Lâm Thiên, hắn liền leo lên xe nhưng khi lại gần nghe ngửi được mùi gì đó, hắn hoảng hốt:
-mau xuống xe, xe bị rò rỉ xăng....
Đoàng....
chiếc xe nổ mạnh, bốc lên từng ngọn khói lớn. mấy người vừa xuống xe mắt mủi nhem nhuốc, ho sặc sụa. ai cũng cảm thấy may mắn, nhưng không được bao lâu, bọn hắn mới nhớ tới sau lưng là bầy tang thi ghê sợ.
Lâm Thiện dựa vào sức tàn mà kết dăng một thiên lôi địa võng bao quanh người. tuy biết không bao lâu nữa hắn sẽ kiệt sức mà chết nhưng hắn không cam lòng, bọn hắn đều vì bạn mình xã thân đánh tang thi, không ngờ kết cục lại thậm tệ như vậy. Hắn muốn trước khi chết, phải chính mắt nhìn thấy lũ ác độc mà hắn từng coi là bạn nạy bị tang thi xử lí. Một số tang thi đang cố hết sức đi lại Lâm Thiên, nay lại thấy xuất hiện một đám mồi nữa, vội vàng chia ra một tốp tấn công, nhóm còn lại tìm cách phá thiên lôi địa võng..
Cứ vậy, nhóm người lại chiến đấu nhưng lượng người giảm sút rất nhiều. khi mọi người sắp chiến đấu không nỗi nữa, bất ngờ một người bước từ trong bìa rừng đi ra. Cô xinh đẹp như thiên thần, đôi mắt to quyến rũ chớp,chớp, chiếc môi nhỏ đỏ mộng chu lên nhấp nhô như đang hát nhẩm bài gì đó. Dáng người cô mảnh khảnh nhưng khá quyến rủ, đôi chân dài vì mặc quần đùi đen ngắn càng thêm thon thả, mượt mà. chiếc áo choàng đen thùng thình dài đến mắt cá chân che đi phía sau 4 người đàn ông. 4 người này không phải ai xa, họ chính là thiên tài Nam Cung, thiếu gia Mặc Ngôn, tên ngốc Dương Dương mới bị bắt 1 tháng trước cùng chàng trai đảm đang luôn phục vụ việc ăn uống cho mọi người- Tư Hạo.
rít gào....
Mấy con tang thi như chưa từng thấy bữa nào tuyệt vời hơn, sung sướng lao lại đám người mới tới. đám bên này vơi đi bớt phần nào. bọn họ âm thầm cười trộm, nhìn đám người mới tới đều da thịt trắng bóng ,người nào người nấy xinh đẹp còn hơn minh tinh, trên người mang theo cỗ hơi thở quý phái, đoán chắc là tiểu thư công tử nhà nào đi lạc rồi...
cờ rắc...
Những tang thi lao lại, nào ngờ chưa đến tận nơi đã bị hóa đá, phút chốc tan vỡ thành nhiều mảnh pha lê trông thật đẹp mắt. Mặc Ngôn tự hào nhìn thành quả của mình, tuy vậy vẻ mặt không đôi liếc qua chủ nhân, thấy chủ nhân không làm ra cái loại hành động gì đáng sợ, ví dụ như cười nhếch môi ( mới nhếch thôi khiếp rồi chứ cười có tiếng chắc ngất luôn quá), khắn khẽ thở ra một tiếng. Tang thi khác thông minh hơn, sau khi quan sát đồng loại chết không rõ nguyên do, đều chạy đi tấn cống nhóm nam nử gần như kiệt sức này.
Cô gái bước đi, cũng chỉ liếc những tiểu thư công tử đằng kia một cái, vội dời ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, trong lòng nghĩ thầm người đâu lại xấu như vậy. Nếu như bọn họ biết được trong lòng cô đang nghĩ gì chắc tức đến hộc máu mất, tốn bao nhiêu phấn son trét lên mặt nay đến cả người bình thường cũng không phải, vậy cái tiền đó vứt cho chó nhai à.
Khi bước qua thiên lôi địa võng của Lâm Thiên, Cô gái cảm nhận được nguồn năng lượng khá đặc biệt. đảo mắt nhìn vê phía năng lượng mạnh nhất. Ở đó, một chàng trai đang tựa vào gốc cây, cả người nhuốm máu, trước ngực còn vài tảng băng như thanh kiếm sắc nhọn đâm vào. Mồ hôi chảy nhễ nhãi rửa trôi bủi bẩn trên khuôn mặt Lâm Thiên. quả nhiên hai mắt cô sáng lên, đi lại. Cái người thích sạch sẽ nhất nay lại vuốt ve trên khuôn mặt Lâm Thiên, vẻ mặt cô vui vẻ, khẽ lẩm bẩm:
-thật đáng yêu
4 người đằng sau nghe xong co rút miệng. cả người thoáng qua run rẩy.
Lâm Thiên đã hôn mê bất tỉnh, hoàn toàn không biết mình bị một cô gái xa lạ ăn đậu hũ, mà dù có biết chắc cũng không làm được gì.
- Đưa người về đi.
Cô nhẹ nhàng phân phó. Nam Cung khỏe mạnh nhất đỡ lấy Lâm Thiên, bóng dáng 6 người bỗng chốc biến mất không một dấu vết.
Để lại người chứng kiến không khỏi trố mắt nhìn.
/7
|