Người lùn Vi Ân nói:
- Luyện khí đại tái lần này gần như tất cả thiên tài luyện khí trên đại lục Thiên Lam đều đến, cho nên cạnh tranh luyện khí đại tái do tộc người lùn chúng ta cử hành càng kịch liệt hơn trước.
Mấy người vừa nói chuyện vừa đi tới.
Không lâu sau mọi người nhìn thấy từng tòa thành đá.
Đúng vậy, là thành đá, hoàn toàn do đá xây thành một thành thị. Nhưng thành đá này cửa thành, tường thành rất cao to, gió thổi đến có dấu vết năm tháng loang lổ.
Người lùn Vi Ân dẫn mấy người Long Kình Thiên đi tới chủ thành, nhưng khi mọi người đến cửa thành thì có một đám người lùn đi ra.
Trong số người đến một thanh niên quát hướng Vi Ân:
- Vi Ân, mấy ngày nay ngươi chạy đi đâu?
Người lùn Vi Ân thấy người đến thì mắt căm hận, lạnh lùng nói:
- Ta đi đâu còn phải bẩm báo với Vi Hàn ngươi sao?
Vi Hàn chính là nhi tử của Đại trưởng lão tộc người lùn, là đệ tử thiên tài nhất tộc.
Long Kình Thiên nhìn sang, chỉ thấy Vi Hàn có tóc màu xám bạc, cao một thước sáu, đứng trong số người lùn có vẻ hạc trong bầy gà.
Một thước sáu trong tộc người lùn xem như rất cao.
Ít nhất cao hơn người lùn Vi Ân một nửa cái đầu.
Vi Hàn nghe người lùn Vi Ân nói thì hừ lạnh:
- Vi Ân, ngươi đừng tưởng được một ít trưởng lão xem trọng thì ngươi muốn làm gì cũng được. Chủ thành người lùn của chúng ta không phải ai đều vào được!
Nói tới đây Vi Hàn liếc Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, nói:
- Ai biết người ngươi mang đến có phải là ma tộc không.
Người lùn Vi Ân mặt trầm xuống, tức giận nói:
- Bọn họ là bằng hữu của ta!
Trong lòng người lùn Vi Ân hoảng loạn.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch chính là cường giả cổ thần thời thượng cổ.
Ma tộc? Nếu bọn họ chọc giận Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thì sợ là toàn tộc người lùn bọn họ gặp tai họa, thậm chí có lẽ giống như mấy ngàn năm trước, toàn tộc người lùn phải di chuyển.
Còn thân phận của Long Kình Thiên thì càng đừng nói.
Vi Hàn thấy người lùn Vi Ân vẻ mặt hoảng loạn thì thầm cười lạnh, nếu Vi Ân đã hoảng như vậy thì chắc chắn hai người này có vấn đề.
Vi Hàn quát với đám người lùn sau lưng:
- Ta nghi ngờ bọn họ là người của ma tộc, người đâu, bắt lại cho ta!
Phút chốc mấy chục người lùn sau lưng Vi Hàn vây quanh Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Long Kình Thiên nhìn mấy chục người lùn bao vây mình, thân cao của họ chỉ đến eo của hắn, làm hắn thấy quái dị, buồn cười.
Long Kình Thiên thật sự bật cười, nói với Vi Hàn:
- Anh bạn nhỏ, ngươi cảm thấy làm vậy rất vui sao? Có nghĩ đến hậu quả?
Bạn nhỏ!
Thân cao của người lùn tương đương với con nít nhân loại cỡ mười tuổi.
Đúng là có thể gọi người lùn là bạn nhỏ.
Vi Hàn nghe vậy mặt đỏ lên, đôi mắt giận dữ.
Tộc người lùn kỵ nhất là chủng tộc khác trào phúng thân cao của họ.
Vi Hàn gầm lên:
- Bắt họ lại cho ta!
Người lùn Vi Ân biến sắc mặt, lòng hồi hộp.
Khi người lùn xung quanh định ra tay thì bỗng có tiếng quát:
- Dừng lại!
Thanh âm như chuông đồng chấn màng tai mọi người ù vang.
Mọi người bất giác nhìn sang.
Đám tộc người lùn Vi Hàn biến sắc mặt, ngay cả người lùn Vi Ân cũng vậy.
- Trang trưởng lão!
Đám Vi Hàn, người lùn Vi Ân cung kính hành lễ.
Người đến là trưởng lão Vi Trang của tộc người lùn, hơn nữa là chấp pháp trưởng lão, một người lùn vạm vỡ. Nhưng dù trưởng lão Vi Trang già thì đôi tay vẫn vạm vỡ hơn người lùn Vi Ân.
Trưởng lão Vi Trang liếc hiện trường, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Người lùn Vi Ân vội tiến lên giải thích mọi chuyện, trưởng lão Vi Trang nghe xong không chờ Vi Hàn tranh cãi đã mắng một trận.
Cuối cùng trưởng lão Vi Trang nói:
- Các ngươi cút hết cho ta!
Vi Hàn sắc mặt âm trầm, cực kỳ khó xem. Nhưng dù phụ thân của Vi Hàn là Đại trưởng lão, được tộc trưởng yêu thích nhưng lòng rất sơn chấp pháp trưởng lão Vi Trang này, không dám phản bác, đánh dẫn theo đám người lùn hoảng hốt chạy đi.
Trước khi rời đi, Vi Hàn căm hận liếc người lùn Vi Ân, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Ánh mắt rõ ràng đang nói, các ngươi chờ đó!
Đợi đám Vi Hàn rời đi, trưởng lão Vi Trang tiến lên chắp tay với Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Vi Hàn nói:
- Các vị, thật ngại quá, tộc nhân không biết lễ độ, chậm trễ khách quý, đây là sai lầm của tộc người lùn ta!
Trưởng lão Vi Trang cúi thấp tư thế, rất khách sáo.
Người lùn Vi Ân trợn to mắt, đây là trưởng lão Vi Trang luôn nghiêm khắc, mặt nghiêm túc sao? Người lùn Vi Ân còn nhớ trưởng lão Vi Trang của họ chưa bao giờ cười.
Thế mà bây giờ trưởng lão Vi Trang cười Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Không lẽ trưởng lão Vi Trang biết thân phận của Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Nhưng người lùn Vi Ân nghĩ đến đây thì lắc đầu phủ định, bởi vì Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thay đổi diện mạo, trưởng lão Vi Trang của họ không có khả năng biết được.
Long Kình Thiên cười lạnh nhạt nói:
- Không sao.
Long Kình Thiên đầy ẩn ý liếc đối phương.
Trưởng lão Vi Trang làm như tùy ý hỏi:
- Hai vị huynh đệ, các ngươi cũng là tiến đến tham gia luyện khí đại tái của tộc người lùn chúng ta sao?
Long Kình Thiên nói:
- Đúng vậy.
Trưởng lão Vi Trang cười ha hả, không nói gì, quay đầu dặn người lùn Vi Ân phải chiêu đãi Long Kình Thiên cho tốt, không được chậm trễ. Trưởng lão Vi Trang nói xong từ biệt Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, rời đi.
Người lùn Vi Ân nhìn bóng lưng của chấp pháp trưởng lão Vi Trang, biểu tình quái dị.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch lại cười nói:
- Tiểu tử này xem như lanh lợi.
Người lùn Vi Ân nghe thế thì không biết nói gì, trưởng lão Vi Trang mặt luôn khắc khổ mà là lanh lợi?
Long Kình Thiên cười nói:
- Chúng ta đi thôi.
Theo người lùn Vi Ân dẫn dắt, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu vào chủ thành người lùn.
Sau khi đám Long Kình Thiên đi vào chủ thành thì trưởng lão Vi Trang đã đi xa thở phào một hơi, sờ trán, có mồ hôi lạnh.
Trưởng lão Vi Trang lầm bầm:
- Đó tuyệt đối là long uy, thật mạnh, long uy khủng bố như vậy chắc chắn là thánh cấp cường giả!
Trưởng lão Vi Trang có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Lúc trước Vi Hàn ra lệnh đám người lùn bắt Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thì người Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch bỗng tỏa long uy, dù chỉ trong khoảnh khắc nhưng trưởng lão Vi Trang đi ngang qua vẫn cảm ứng được.
Trưởng lão Vi Trang biến sắc mặt, thế mới có tình cảnh quát lùi Vi Hàn.
- Từ khi nào Vi Ân kết bạn cường giả Long tộc? Còn có thanh niên tóc đen là ai? Xem cường giả Long tộc dường như rất cung kính với hắn.
Trưởng lão Vi Trang nhớ lại tình cảnh, vẻ mặt nghi ngờ.
Lúc này người lùn Vi Ân dẫn Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đi tới một góc phái nam chủ thành, đằng trước tòa nhà đá.
Tòa nhà đá dù diện tích không nhỏ nhưng chỉnh thể trông đơn sơ, tường đá có nhiều lỗ hổng, không giống chỗ người cư ngụ.
Người lùn Vi Ân dẫn Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đi tới nhà đá mình cư ngụ, thấy nhà mình rách nát thì khá là xấu hổ.
- Luyện khí đại tái lần này gần như tất cả thiên tài luyện khí trên đại lục Thiên Lam đều đến, cho nên cạnh tranh luyện khí đại tái do tộc người lùn chúng ta cử hành càng kịch liệt hơn trước.
Mấy người vừa nói chuyện vừa đi tới.
Không lâu sau mọi người nhìn thấy từng tòa thành đá.
Đúng vậy, là thành đá, hoàn toàn do đá xây thành một thành thị. Nhưng thành đá này cửa thành, tường thành rất cao to, gió thổi đến có dấu vết năm tháng loang lổ.
Người lùn Vi Ân dẫn mấy người Long Kình Thiên đi tới chủ thành, nhưng khi mọi người đến cửa thành thì có một đám người lùn đi ra.
Trong số người đến một thanh niên quát hướng Vi Ân:
- Vi Ân, mấy ngày nay ngươi chạy đi đâu?
Người lùn Vi Ân thấy người đến thì mắt căm hận, lạnh lùng nói:
- Ta đi đâu còn phải bẩm báo với Vi Hàn ngươi sao?
Vi Hàn chính là nhi tử của Đại trưởng lão tộc người lùn, là đệ tử thiên tài nhất tộc.
Long Kình Thiên nhìn sang, chỉ thấy Vi Hàn có tóc màu xám bạc, cao một thước sáu, đứng trong số người lùn có vẻ hạc trong bầy gà.
Một thước sáu trong tộc người lùn xem như rất cao.
Ít nhất cao hơn người lùn Vi Ân một nửa cái đầu.
Vi Hàn nghe người lùn Vi Ân nói thì hừ lạnh:
- Vi Ân, ngươi đừng tưởng được một ít trưởng lão xem trọng thì ngươi muốn làm gì cũng được. Chủ thành người lùn của chúng ta không phải ai đều vào được!
Nói tới đây Vi Hàn liếc Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, nói:
- Ai biết người ngươi mang đến có phải là ma tộc không.
Người lùn Vi Ân mặt trầm xuống, tức giận nói:
- Bọn họ là bằng hữu của ta!
Trong lòng người lùn Vi Ân hoảng loạn.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch chính là cường giả cổ thần thời thượng cổ.
Ma tộc? Nếu bọn họ chọc giận Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thì sợ là toàn tộc người lùn bọn họ gặp tai họa, thậm chí có lẽ giống như mấy ngàn năm trước, toàn tộc người lùn phải di chuyển.
Còn thân phận của Long Kình Thiên thì càng đừng nói.
Vi Hàn thấy người lùn Vi Ân vẻ mặt hoảng loạn thì thầm cười lạnh, nếu Vi Ân đã hoảng như vậy thì chắc chắn hai người này có vấn đề.
Vi Hàn quát với đám người lùn sau lưng:
- Ta nghi ngờ bọn họ là người của ma tộc, người đâu, bắt lại cho ta!
Phút chốc mấy chục người lùn sau lưng Vi Hàn vây quanh Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Long Kình Thiên nhìn mấy chục người lùn bao vây mình, thân cao của họ chỉ đến eo của hắn, làm hắn thấy quái dị, buồn cười.
Long Kình Thiên thật sự bật cười, nói với Vi Hàn:
- Anh bạn nhỏ, ngươi cảm thấy làm vậy rất vui sao? Có nghĩ đến hậu quả?
Bạn nhỏ!
Thân cao của người lùn tương đương với con nít nhân loại cỡ mười tuổi.
Đúng là có thể gọi người lùn là bạn nhỏ.
Vi Hàn nghe vậy mặt đỏ lên, đôi mắt giận dữ.
Tộc người lùn kỵ nhất là chủng tộc khác trào phúng thân cao của họ.
Vi Hàn gầm lên:
- Bắt họ lại cho ta!
Người lùn Vi Ân biến sắc mặt, lòng hồi hộp.
Khi người lùn xung quanh định ra tay thì bỗng có tiếng quát:
- Dừng lại!
Thanh âm như chuông đồng chấn màng tai mọi người ù vang.
Mọi người bất giác nhìn sang.
Đám tộc người lùn Vi Hàn biến sắc mặt, ngay cả người lùn Vi Ân cũng vậy.
- Trang trưởng lão!
Đám Vi Hàn, người lùn Vi Ân cung kính hành lễ.
Người đến là trưởng lão Vi Trang của tộc người lùn, hơn nữa là chấp pháp trưởng lão, một người lùn vạm vỡ. Nhưng dù trưởng lão Vi Trang già thì đôi tay vẫn vạm vỡ hơn người lùn Vi Ân.
Trưởng lão Vi Trang liếc hiện trường, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Người lùn Vi Ân vội tiến lên giải thích mọi chuyện, trưởng lão Vi Trang nghe xong không chờ Vi Hàn tranh cãi đã mắng một trận.
Cuối cùng trưởng lão Vi Trang nói:
- Các ngươi cút hết cho ta!
Vi Hàn sắc mặt âm trầm, cực kỳ khó xem. Nhưng dù phụ thân của Vi Hàn là Đại trưởng lão, được tộc trưởng yêu thích nhưng lòng rất sơn chấp pháp trưởng lão Vi Trang này, không dám phản bác, đánh dẫn theo đám người lùn hoảng hốt chạy đi.
Trước khi rời đi, Vi Hàn căm hận liếc người lùn Vi Ân, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Ánh mắt rõ ràng đang nói, các ngươi chờ đó!
Đợi đám Vi Hàn rời đi, trưởng lão Vi Trang tiến lên chắp tay với Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Vi Hàn nói:
- Các vị, thật ngại quá, tộc nhân không biết lễ độ, chậm trễ khách quý, đây là sai lầm của tộc người lùn ta!
Trưởng lão Vi Trang cúi thấp tư thế, rất khách sáo.
Người lùn Vi Ân trợn to mắt, đây là trưởng lão Vi Trang luôn nghiêm khắc, mặt nghiêm túc sao? Người lùn Vi Ân còn nhớ trưởng lão Vi Trang của họ chưa bao giờ cười.
Thế mà bây giờ trưởng lão Vi Trang cười Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Không lẽ trưởng lão Vi Trang biết thân phận của Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Nhưng người lùn Vi Ân nghĩ đến đây thì lắc đầu phủ định, bởi vì Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thay đổi diện mạo, trưởng lão Vi Trang của họ không có khả năng biết được.
Long Kình Thiên cười lạnh nhạt nói:
- Không sao.
Long Kình Thiên đầy ẩn ý liếc đối phương.
Trưởng lão Vi Trang làm như tùy ý hỏi:
- Hai vị huynh đệ, các ngươi cũng là tiến đến tham gia luyện khí đại tái của tộc người lùn chúng ta sao?
Long Kình Thiên nói:
- Đúng vậy.
Trưởng lão Vi Trang cười ha hả, không nói gì, quay đầu dặn người lùn Vi Ân phải chiêu đãi Long Kình Thiên cho tốt, không được chậm trễ. Trưởng lão Vi Trang nói xong từ biệt Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, rời đi.
Người lùn Vi Ân nhìn bóng lưng của chấp pháp trưởng lão Vi Trang, biểu tình quái dị.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch lại cười nói:
- Tiểu tử này xem như lanh lợi.
Người lùn Vi Ân nghe thế thì không biết nói gì, trưởng lão Vi Trang mặt luôn khắc khổ mà là lanh lợi?
Long Kình Thiên cười nói:
- Chúng ta đi thôi.
Theo người lùn Vi Ân dẫn dắt, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu vào chủ thành người lùn.
Sau khi đám Long Kình Thiên đi vào chủ thành thì trưởng lão Vi Trang đã đi xa thở phào một hơi, sờ trán, có mồ hôi lạnh.
Trưởng lão Vi Trang lầm bầm:
- Đó tuyệt đối là long uy, thật mạnh, long uy khủng bố như vậy chắc chắn là thánh cấp cường giả!
Trưởng lão Vi Trang có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Lúc trước Vi Hàn ra lệnh đám người lùn bắt Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thì người Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch bỗng tỏa long uy, dù chỉ trong khoảnh khắc nhưng trưởng lão Vi Trang đi ngang qua vẫn cảm ứng được.
Trưởng lão Vi Trang biến sắc mặt, thế mới có tình cảnh quát lùi Vi Hàn.
- Từ khi nào Vi Ân kết bạn cường giả Long tộc? Còn có thanh niên tóc đen là ai? Xem cường giả Long tộc dường như rất cung kính với hắn.
Trưởng lão Vi Trang nhớ lại tình cảnh, vẻ mặt nghi ngờ.
Lúc này người lùn Vi Ân dẫn Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đi tới một góc phái nam chủ thành, đằng trước tòa nhà đá.
Tòa nhà đá dù diện tích không nhỏ nhưng chỉnh thể trông đơn sơ, tường đá có nhiều lỗ hổng, không giống chỗ người cư ngụ.
Người lùn Vi Ân dẫn Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đi tới nhà đá mình cư ngụ, thấy nhà mình rách nát thì khá là xấu hổ.
/605
|