Không!
Tần Phấn không thể xác định, bởi vì gã không dám chắc chắn Trần Lạc đã chết chưa hay chỉ bị Vân Đoan Thủy Tổ cung bắn ra khỏi phương thế giới này. nhìn Trần Lạc bị Vân Đoan Thủy Tổ cung bắn nát tan biến khỏi thế giới này, nhìn cửu cửu vô tận thiên lôi thí cũng biến mất, các nữ nhân dính nhân quả, thiên duyên với Trần Lạc như Hạ Mạt, Tiết Thường Uyển, Tri Thu, Táng Hoa, Ngự Nương Mạn Đà La đều đứng chết trân tại chỗ. Trong đầu bọn họ nổi lên dấu chấm hỏi to đùng, đó là Trần Lạc đã chết chữa.
Trong không trung, Cửu Tước Tử phục hồi lại như cũ, biến thành thiếu niên mỹ nam mười bốn, lăm tuổi. Cửu Tước Tử cầm Vân Đoan Thủy Tổ cung, lau máu dính khóe môi, nhìn lỗ thủng trên bầu trời bị mũi tên Vân Đoan Thủy Tổ cung xuyên qua.
- Chậc chậc.
Cửu Tước Tử nói:
- Trần Lạc ơi là Trần Lạc, ngươi chỉ có thế, ta đã xem trọng ngươi quá.
Cửu Tước Tử nhắm mắt lại, hít sâu, nói:
- Ta nói rồi, đom đóm mãi mãi không thể tranh phát sáng với mặt trăng. Ta đã cảnh cáo ngươi rời khỏi Tiểu Phật Linh giới nhưng ngươi không nghe, ha ha ha ha ha ha! Sớm biết hôm nay cần gì lúc trước? Tranh phong với Long Nghịch ta, Trần Lạc nhà ngươi mãi mãi không có tư cách này!
Đột nhiên từ đâu truyền đến tiếng gầm:
- Lão tử đã nói hôm nay không làm gì chỉ muốn lấy mạng ngươi!
Cửu Tước Tử chưa kịp phản ứng lại thì bùm một tiếng, bầu trời lại thủng một lỗ. Trời thủng, ít ra bề ngoài là vậy. Một bóng người từ trên trời giáng xuống, chớp mắt đến nơi, đạp trên đầu Cửu Tước Tử. Đó là một thanh niên áo lam. Một nam nhân sợi tóc bay rối, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng. Nam nhân mặt mày ngông cuồng đôi mắt đầy bá đạo.
Không phải Trần Lạc thì là ai?
- Là ngươi?
Trần Lạc đột nhiên từ trên trời giáng xuống khiến Cửu Tước Tử sợ hết hồn.
Cửu Tước Tử định tấn công, lại một thanh âm vang lên.
- Đúng vậy! Là ta đây!
Một thanh âm, hai người xuất hiện, cùng nói một câu.
Bùm bùm!
Hai bên trên bầu trời thủng lỗ hổng, hai bóng người lao nhanh đến. Người bên trái kéo tay trái Cửu Tước Tử, người bên phải kéo tay phải Cửu Tước Tử. Mọi người thấy rõ ràng hai người đó, vẫn là thanh niên áo lam, sợi tóc bay rối, khuôn mặt điển trai, mặt mày ngông cuồng, đôi mắt bá đạo.
Lại là Trần Lạc.
Có ba Trần Lạc.
Nhìn thấy ba Trần Lạc, mọi người liên tưởng đến thành tựu nguyên tội nghịch thiên nhất của hắn, phân thân lỗ đen.
Thế nhân bảo thành tựu nguyên tội này nghịch thiên nhất không phải vì ba phân thân đều dung nhập vào lỗ đen bí ẩn mà là ba phân thân Trần Lạc tuy hai mà một. Trần Lạc có, ba phân thân khác cũng có. Quả nhiên khi ba phân thân lỗ đen bí ẩn xuất hiện, cùng có ba thẩm phán chi nguyên hiện ra, tất cả là cửu cửu vô tận thiên lôi thí.
Cửu Tước Tử vũng vầy nhưng một trong ba phân thân Trần Lạc đạp đầu gã, hai phân thân khác kéo hai tay gã.
Cửu Tước Tử rít gào:
- Trần Lạc! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Bằng vào ngươi cũng mơ làm gì Long Nghịch ta sao?
- Ta là ta, ta chính là Trần Lạc, ta bằng vào Trần Lạc ta!
Một người khác chạy đến, chui ra từ lỗ thủng bị Vân Đoan Thủy Tổ cung bắn phá. Người này vẫn là thanh niên mặc áo lam, sợi tóc bay rối, đẹp trai lạnh lùng, là Trần Lạc, một Trần Lạc nữa. Cùng xuất hiện với Trần Lạc là cửu cửu vô tận thiên lôi thí.
Nếu bây giờ một trong bốn Trần Lạc là bản tôn vậy đương nhiên là vị cuối cùng. Vì mọi người thấy rõ mộtm ũi tên cắm xuyên ngực Trần Lạc, mũi tên bắn ra từ Vân Đoan Thủy Tổ cung. Phải công nhận Vân Đoan Thủy Tổ cung trong tay Cửu Tước Tử rất lợi hại, sau khi bị mũi tên bắn trúng mặc cho thân thể Trần Lạc niết bàn, trọng sinh cỡ nào thì mũi tên mãi mãi ghim trong ngực hắn.
Phải nói Trần Lạc rất uy vũ, vì bốn Trần Lạc đều bị bốn ma thương thẩm phán bao phủ. Mỗi Trần Lạc chịu đựng cửu cửu vô tận thiên lôi thí, cơ thể tán loạn rồi niết bàn trọng sinh.
Trần Lạc bản tôn đáp xuống, không nói không rằng đâm mạnh vào ngực Cửu Tước Tử.
Ầm!
Cửu Tước Tử rên rỉ, miệng mũi trào máu, ngực hõm xuống, lưng nhô ra.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khoảnh khắc Trần Lạc đánh ra bảy vạn sáu ngàn quyền, đánh Cửu Tước Tử gào khan bay ngược ra. Mặc cho Trần Lạc đánh dữ dọi cỡ nào Cửu Tước Tử sẽ phục hồi như lúc ban đầu chỉ trong một giây, rất thần kỳ, sức sống đặc biệt dẻo dai.
Cửu Tước Tử điên cuồng vùng vẫy:
- Trần Lạc, cho ngươi biết, ta ký kết khế ước với căn nguyên thế giới, cùng thọ với thế, cùng tồn tại với giới. Thế giới còn thì ta còn!
Người Cửu Tước Tử tỏa ánh sáng thần thánh rực rỡ, lực lượng mênh mông bộc phát. Cùng lúc đó, bốn Trần Lạc gầm rống, bốn con thủ hộ long linh khổng lồ xoay quanh vọt lên. Bốn linh tướng khủng bố hiện ra trên bầu trời. Dưới đất có bốn con biến dị chi linh bàn cứ. Phía chân trời có bốn con đại bằng kim sí điểu to lớn. Bốn Đại Diêm La tinh thần chi hồn bám vào bốn Trần Lạc.
Bốn Trần Lạc đều bị cửu cửu vô tận thiên lôi thí bao phủ, điên cuồng niết bàn trọng sinh. Trên đầu là linh tướng khủng bố hủy thiên diệt địa, dưới chân là biến dị chi linh thôn thiên phệ địa, xung quanh là long linh kinh thiên động địa, đại bằng kim sí điểu bay lượn trong không trung. Đại Diêm La tinh thần chi hồn đầu đội trời chân đạp đất bám vào xác Trần Lạc.
Bốn Trần Lạc hoàn toàn bùng nổ đè đầu bá chủ Vân Đoan Cửu Tước Tử ra đánh tơi bời, đánh gã người đẫm máu, đánh gã vặn vẹo mơ hồ. Cảnh tượng quá điên cuồng này không biết kéo dài bao lâu. Mãi khi Cửu Tước Tử bị đánh thành đống thịt vụn Trần Lạc mới dừng tay.
Cửu Tước Tử đã chết sao?
Không!
Không có khả năng!
Nếu nói Nhật Nguyệt công tử Hư Hoài Cốc tự xưng cùng tồn tại với thế giới hơi khoa trương thì Cửu Tước Tử tự xưng như thế là sự thật. Bởi vì Cửu Tước Tử ký kết khế ước với căn nguyên thế giới.
Giây lát sau quả nhiên vang lên giọng của Cửu Tước Tử, là tiếng cười, gã cười rất đắc ý.
- A, ha ha... Trần Lạc, ngươi không được, mãi mãi không được. Ta nói rồi, ta cùng tồn tại với thế giới, thế giới bất diệt thì ta bất tử bất diệt. Mặc cho lực lượng của ngươi cực độ cỡ nào thì mãi mãi không thể giết chết ta!
Cửu Tước Tử bị đánh thành đống thịt nhão chỉ giây lát sau phục hồi lại như ban đầu, gã vẫn là thiếu niên đẹp trai mười bốn, lăm tuổi. Nhựng khuôn mặt điển trai không còn vẻ tà cao cao tại thượng, chỉ có dữ tợn, giận dữ.
Cửu Tước Tử dựa vào căn nguyên thế giới thân thể bất tử bất diệt, bị bốn Trần Lạc hoàn toàn bùng nổ hành hạ hơn nửa canh giờ, chỉ giây lát gã đã lành lại như cũ.
Trần Lạc dựa vào vô thượng tịch diệt, thân thể niết bàn trọng sinh, bị trời giáng cửu cửu vô tận thiên lôi thí mấy canh giờ vẫn là tán loạn rồi niết bàn trọng sinh, liên tục lặp lại.
Hai người này đều biến thái, gần như bất tử, khiến người câm nín, không biết nên nói cái gì.
Tần Phấn không thể xác định, bởi vì gã không dám chắc chắn Trần Lạc đã chết chưa hay chỉ bị Vân Đoan Thủy Tổ cung bắn ra khỏi phương thế giới này. nhìn Trần Lạc bị Vân Đoan Thủy Tổ cung bắn nát tan biến khỏi thế giới này, nhìn cửu cửu vô tận thiên lôi thí cũng biến mất, các nữ nhân dính nhân quả, thiên duyên với Trần Lạc như Hạ Mạt, Tiết Thường Uyển, Tri Thu, Táng Hoa, Ngự Nương Mạn Đà La đều đứng chết trân tại chỗ. Trong đầu bọn họ nổi lên dấu chấm hỏi to đùng, đó là Trần Lạc đã chết chữa.
Trong không trung, Cửu Tước Tử phục hồi lại như cũ, biến thành thiếu niên mỹ nam mười bốn, lăm tuổi. Cửu Tước Tử cầm Vân Đoan Thủy Tổ cung, lau máu dính khóe môi, nhìn lỗ thủng trên bầu trời bị mũi tên Vân Đoan Thủy Tổ cung xuyên qua.
- Chậc chậc.
Cửu Tước Tử nói:
- Trần Lạc ơi là Trần Lạc, ngươi chỉ có thế, ta đã xem trọng ngươi quá.
Cửu Tước Tử nhắm mắt lại, hít sâu, nói:
- Ta nói rồi, đom đóm mãi mãi không thể tranh phát sáng với mặt trăng. Ta đã cảnh cáo ngươi rời khỏi Tiểu Phật Linh giới nhưng ngươi không nghe, ha ha ha ha ha ha! Sớm biết hôm nay cần gì lúc trước? Tranh phong với Long Nghịch ta, Trần Lạc nhà ngươi mãi mãi không có tư cách này!
Đột nhiên từ đâu truyền đến tiếng gầm:
- Lão tử đã nói hôm nay không làm gì chỉ muốn lấy mạng ngươi!
Cửu Tước Tử chưa kịp phản ứng lại thì bùm một tiếng, bầu trời lại thủng một lỗ. Trời thủng, ít ra bề ngoài là vậy. Một bóng người từ trên trời giáng xuống, chớp mắt đến nơi, đạp trên đầu Cửu Tước Tử. Đó là một thanh niên áo lam. Một nam nhân sợi tóc bay rối, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng. Nam nhân mặt mày ngông cuồng đôi mắt đầy bá đạo.
Không phải Trần Lạc thì là ai?
- Là ngươi?
Trần Lạc đột nhiên từ trên trời giáng xuống khiến Cửu Tước Tử sợ hết hồn.
Cửu Tước Tử định tấn công, lại một thanh âm vang lên.
- Đúng vậy! Là ta đây!
Một thanh âm, hai người xuất hiện, cùng nói một câu.
Bùm bùm!
Hai bên trên bầu trời thủng lỗ hổng, hai bóng người lao nhanh đến. Người bên trái kéo tay trái Cửu Tước Tử, người bên phải kéo tay phải Cửu Tước Tử. Mọi người thấy rõ ràng hai người đó, vẫn là thanh niên áo lam, sợi tóc bay rối, khuôn mặt điển trai, mặt mày ngông cuồng, đôi mắt bá đạo.
Lại là Trần Lạc.
Có ba Trần Lạc.
Nhìn thấy ba Trần Lạc, mọi người liên tưởng đến thành tựu nguyên tội nghịch thiên nhất của hắn, phân thân lỗ đen.
Thế nhân bảo thành tựu nguyên tội này nghịch thiên nhất không phải vì ba phân thân đều dung nhập vào lỗ đen bí ẩn mà là ba phân thân Trần Lạc tuy hai mà một. Trần Lạc có, ba phân thân khác cũng có. Quả nhiên khi ba phân thân lỗ đen bí ẩn xuất hiện, cùng có ba thẩm phán chi nguyên hiện ra, tất cả là cửu cửu vô tận thiên lôi thí.
Cửu Tước Tử vũng vầy nhưng một trong ba phân thân Trần Lạc đạp đầu gã, hai phân thân khác kéo hai tay gã.
Cửu Tước Tử rít gào:
- Trần Lạc! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Bằng vào ngươi cũng mơ làm gì Long Nghịch ta sao?
- Ta là ta, ta chính là Trần Lạc, ta bằng vào Trần Lạc ta!
Một người khác chạy đến, chui ra từ lỗ thủng bị Vân Đoan Thủy Tổ cung bắn phá. Người này vẫn là thanh niên mặc áo lam, sợi tóc bay rối, đẹp trai lạnh lùng, là Trần Lạc, một Trần Lạc nữa. Cùng xuất hiện với Trần Lạc là cửu cửu vô tận thiên lôi thí.
Nếu bây giờ một trong bốn Trần Lạc là bản tôn vậy đương nhiên là vị cuối cùng. Vì mọi người thấy rõ mộtm ũi tên cắm xuyên ngực Trần Lạc, mũi tên bắn ra từ Vân Đoan Thủy Tổ cung. Phải công nhận Vân Đoan Thủy Tổ cung trong tay Cửu Tước Tử rất lợi hại, sau khi bị mũi tên bắn trúng mặc cho thân thể Trần Lạc niết bàn, trọng sinh cỡ nào thì mũi tên mãi mãi ghim trong ngực hắn.
Phải nói Trần Lạc rất uy vũ, vì bốn Trần Lạc đều bị bốn ma thương thẩm phán bao phủ. Mỗi Trần Lạc chịu đựng cửu cửu vô tận thiên lôi thí, cơ thể tán loạn rồi niết bàn trọng sinh.
Trần Lạc bản tôn đáp xuống, không nói không rằng đâm mạnh vào ngực Cửu Tước Tử.
Ầm!
Cửu Tước Tử rên rỉ, miệng mũi trào máu, ngực hõm xuống, lưng nhô ra.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khoảnh khắc Trần Lạc đánh ra bảy vạn sáu ngàn quyền, đánh Cửu Tước Tử gào khan bay ngược ra. Mặc cho Trần Lạc đánh dữ dọi cỡ nào Cửu Tước Tử sẽ phục hồi như lúc ban đầu chỉ trong một giây, rất thần kỳ, sức sống đặc biệt dẻo dai.
Cửu Tước Tử điên cuồng vùng vẫy:
- Trần Lạc, cho ngươi biết, ta ký kết khế ước với căn nguyên thế giới, cùng thọ với thế, cùng tồn tại với giới. Thế giới còn thì ta còn!
Người Cửu Tước Tử tỏa ánh sáng thần thánh rực rỡ, lực lượng mênh mông bộc phát. Cùng lúc đó, bốn Trần Lạc gầm rống, bốn con thủ hộ long linh khổng lồ xoay quanh vọt lên. Bốn linh tướng khủng bố hiện ra trên bầu trời. Dưới đất có bốn con biến dị chi linh bàn cứ. Phía chân trời có bốn con đại bằng kim sí điểu to lớn. Bốn Đại Diêm La tinh thần chi hồn bám vào bốn Trần Lạc.
Bốn Trần Lạc đều bị cửu cửu vô tận thiên lôi thí bao phủ, điên cuồng niết bàn trọng sinh. Trên đầu là linh tướng khủng bố hủy thiên diệt địa, dưới chân là biến dị chi linh thôn thiên phệ địa, xung quanh là long linh kinh thiên động địa, đại bằng kim sí điểu bay lượn trong không trung. Đại Diêm La tinh thần chi hồn đầu đội trời chân đạp đất bám vào xác Trần Lạc.
Bốn Trần Lạc hoàn toàn bùng nổ đè đầu bá chủ Vân Đoan Cửu Tước Tử ra đánh tơi bời, đánh gã người đẫm máu, đánh gã vặn vẹo mơ hồ. Cảnh tượng quá điên cuồng này không biết kéo dài bao lâu. Mãi khi Cửu Tước Tử bị đánh thành đống thịt vụn Trần Lạc mới dừng tay.
Cửu Tước Tử đã chết sao?
Không!
Không có khả năng!
Nếu nói Nhật Nguyệt công tử Hư Hoài Cốc tự xưng cùng tồn tại với thế giới hơi khoa trương thì Cửu Tước Tử tự xưng như thế là sự thật. Bởi vì Cửu Tước Tử ký kết khế ước với căn nguyên thế giới.
Giây lát sau quả nhiên vang lên giọng của Cửu Tước Tử, là tiếng cười, gã cười rất đắc ý.
- A, ha ha... Trần Lạc, ngươi không được, mãi mãi không được. Ta nói rồi, ta cùng tồn tại với thế giới, thế giới bất diệt thì ta bất tử bất diệt. Mặc cho lực lượng của ngươi cực độ cỡ nào thì mãi mãi không thể giết chết ta!
Cửu Tước Tử bị đánh thành đống thịt nhão chỉ giây lát sau phục hồi lại như ban đầu, gã vẫn là thiếu niên đẹp trai mười bốn, lăm tuổi. Nhựng khuôn mặt điển trai không còn vẻ tà cao cao tại thượng, chỉ có dữ tợn, giận dữ.
Cửu Tước Tử dựa vào căn nguyên thế giới thân thể bất tử bất diệt, bị bốn Trần Lạc hoàn toàn bùng nổ hành hạ hơn nửa canh giờ, chỉ giây lát gã đã lành lại như cũ.
Trần Lạc dựa vào vô thượng tịch diệt, thân thể niết bàn trọng sinh, bị trời giáng cửu cửu vô tận thiên lôi thí mấy canh giờ vẫn là tán loạn rồi niết bàn trọng sinh, liên tục lặp lại.
Hai người này đều biến thái, gần như bất tử, khiến người câm nín, không biết nên nói cái gì.
/1351
|