Đây là tâm tình hiện tại của Trần Lạc, mọi chuyện thuận theo tự nhiên, vạn sự không bắt buộc, có thể sống tiêu sái thì hãy thoải mái, không tùy tính được thì sống xuôi theo chiều. Còn nếu cũng không thể sống xuôi theo chiều vậy sống thật vất vả đi.
Trần Lạc vốn định đi Trung Ương học phủ nhưng hắn đột nhiên đổi ý. Vì sau khi khuếch tán linh thức, Trần Lạc không chỉ nghe đồn về Thập Nhị Nhân Kiệt, hắn còn nghe được một chuyện khiến hắn vừa thích vừa khó chịu.
Vui vì Trần Lạc biết tin của Lãnh Cốc, hắn nghe mọi người bàn tán mới biết sau khi nhân quả mở ra, hoặc nên nói là lúc Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt ngang trời xuất thế, nhân danh chính nghĩa bảo vệ hòa bình thế giới thì Lãnh Cốc và đám huynh đệ chiếm núi làm vua, làm vua núi.
Nghe tin tức về Lãnh Cốc đương nhiên Trần Lạc rất vui. Lý do Trần Lạc thấy khó chịu là nghe đồn trong Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt có một người tên Lưu Sa nằm lần bảy lượt kiếm chuyện với Lãnh Cốc, đoạn thời gian không biết vì lý do gì mà hai bên suýt đánh nhau. Cuối cùng Lưu Sa tức giạn tuyên bố cho Lãnh Cốc một tháng giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn, không thì sẽ san bằng Chúc Long sơn, nơi Lãnh Cốc bá chiếm.
Trần Lạc là một người trần, hắn rất chú trọng tình nghĩa huynh đệ. Trần Lạc và Thập Nhị Nhân Kiệt không có quen biết gì, càng không biết người tên Lưu Sa. Lãnh Cốc là quen biết ra sống vào chết với hắn, giờ nghe có người kiếm chuyện với gã, sao hắn có thể ngồi yên ngó?
Trước kia Chúc Long sơn là một tòa sơn mạch hoang vu, sớm bị người quên lãng. Nhưng từ lcú Lãnh Cốc ở lại đây thì Chúc Long sơn rất nhanh thành ngọn núi nổi tiếng.
Cái gọi là nước sâu rồng tức linh, núi cao thần tức linh. Lãnh Cốc không phải thần nhưng gã nổi tiếng lẫy lừng trong phương thế giới này, người đời gọi là Lãnh Nhị gia, hai giới trắng đen không ai không nể mặt. Vì mọi người đều biết Lãnh Nhị gia có ba huynh đệ kết nghĩa rất lợi hại. Một là nghịch thiên Lạc gia, hai người khác vấn đỉnh vương tọa thần thoại.
Đương nhiên mọi người nể mặt Lãnh Nhị gia không chỉ vì lý do này, còn một nguyên nhân khác là người đời biết Lãnh Nhị gia trà trộn trong giang hồ hơn hai mươi năm, bằng hữu cơ hồ trải rộng thiên hạ. Chưa hết, quan trọng nhất là mọi người tôn xưng Lãnh Cốc là Lãnh Nhị gia vì gã lăn lộn chốn giang hồ chữ nghĩa đứng đầu, rất huynh đệ, rất có nghĩa khí, đây mới là lý do thật sự Lãnh Cốc được người tôn kính.
Chạng vạng, mặt trời lặn hướng tây.
Gần Chúc Long sơn tụ tập khá nhiều người, tuy quy mô không bằng Táng Cổ Phong hiện thế mười tám năm trước, không bằng nhân quả mở ra bảy năm trước, nhưng trong vòng hai, ba năm gần đây cũng khá hiếm thấy. Đám người này tụ tập tại đây vì nơi này có náo nhiệt để xem.
Chúc Long sơn náo nhiệt không chỉ trong một,hai ngày gần đây. Từ lúc Lưu Sa, một trong Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt tuyên bố cho Lãnh Nhị gia một tháng giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn thì Chúc Long sơn bắt đầu náo nhiệt. Nhưng người tụ tập tại đây không phải đến xem kịch, không góp vui mà là tham gia náo nhiệt. Người đến đây toàn là bằng hữu của Lãnh Nhị gia, mục đích bọn họ đến đây chỉ có một, trợ trận cho Lãnh Nhị gia.
Nói Lãnh Nhị gia quen bằng hữu thật khiến người mở rộng tầm mắt. Trên có danh môn vọng tộc, các vẻ mặt Vinh Diệu đoàn, dưới đến tam giáo cửu lưu, các loại đạo tặc giặc cỏ, cái gì cần có đều có. Bọn họ đến từ các nơi trên thế giới, nghe đồn Lãnh Nhị gia gặp nạn nên chạy tới hỗ trợ.
Đương nhiên người tụ tập gần Chúc Long sơn không hoàn toàn là bằng hữu của Lãnh Nhị gia, khá nhiều người đến xem náo nhiệt. Bọn họ tụm năm tụm ba xì xầm.
- Thời hạn một tháng sắp đến, các ngươi nói xem Lãnh Nhị gia có giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn không?
- Giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn? Đùa, nếu Lãnh Nhị gia giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn thì đã sớm làm, cần gì chờ đến bây giờ? Ngươi không hiểu tính của Lãnh Nhị gia.
- Ý ngươi là Lãnh Nhị gia công khai đối đầu với Lưu Sa sao?
- Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi cho rằng Lãnh Nhị gia không có tư cách này?
- Đúng vậy. Ta công nhận Lãnh Nhị gia có bằng hữu khắp thiên hạ, lần này Lãnh Nhị gia gặp nạn, hai giới đen và trắng đều tới trợ trận. Trong đám người này không thiếu đại nhân vật tu vi cao cường, nhưng chỉ vẻn vẹn như thế. Lưu Sa dù gì là một trong Thập Nhị Nhân Kiệt, thực lực mạnh mẽ phất tay một cái dễ dàng đồ diệt vạn người. Những người này ở trong mắt Lưu Sa cùng lắm là đám ô hợp, căn bản không tạo được uy hiếp.
- Ài, thì đó. Lưu Sa cường đại đến nỗi Vân Đoan thẩm phán cũng không lay động được một móng tay. Đám người Lãnh Nhị gia không uy hiếp Lưu Sa được. Nhưng cũng không có nghĩa là Lưu Sa thật sự có thể đụng vào Lãnh Nhị gia. Ngươi đừng quên ba huynh đệ kết nghĩa của Lãnh Nhị gia, một là Lạc gia, hai người kia vấn đỉnh vương tọa thần thoại. Nhìn khắp thiên hạ ai dám đụng vào một đầu ngón tay của Lãnh Nhị gia?
- Ta luôn rất tò mò giữa Lưu Sa và Lãnh Nhị gia có ân oán gì mà căng thẳng đến vậy?
Người đó bảo:
- Theo ta được biết thì ân oán giữa hai người có từ lâu. Ngươi cũng biết sau khi nhân quả mở ra, Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt nhân danh chính nghĩa trừ ma vệ đạo các nơi trong thế giới đúng không?
- Đám vu sư tà ác trong Hắc Ám trận doanh bị Thập Nhị Nhân Kiệt xóa sổ gần hết, một số đạo tặc giặc cỏ cũng bị bọn họ tiêu diệt. Con người Lãnh Nhị gia chú trọng nghĩa khí, nhiều bằng hữu, đám giặc cỏ ăn cướp không còn chỗ ẩn náu đành tìm đến Lãnh Nhị gia.
- Vì bọn họ, Lãnh Nhị gia năm lần bảy lượt gác qua mặt mũi đi Trung Ương học phủ cầu tình. Trung Ương học phủ cũng nể mặt, miễn bọn cướp cải tà quy chính thì bọn họ sẽ không truy cứu nữa.
- Lãnh Nhị gia trở về, tuyên bố sau này muốn ở lại Chúc Long sơn thì bọn họ không được làm chuyện ác nữa. Đám cướp nghe lời Lãnh Nhị gia, xem như cải tà quy chính.
Người kia hỏi:
- Nếu đám người này đã cải tà quy chính thì tại sao Lưu Sa còn tuyên bố Lãnh Nhị gia phải giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn?
Người đó bảo:
- Biết nói sao đây, nhiều năm qua đi, mỗi ngày có một số giặc cỏ đầu vào Lãnh Nhị gia khiến Lãnh Nhị gia càng lúc càng đông người. Mặc dù sau khi đám người này đầu vào Lãnh Nhị gia thì không làm chuyện ác thiếu đạo đức nữa, nhưng dù sao bọn họ là ăn cướp, danh tiếng không được tốt. Thời gian lâu, có người gọi Chúc Long sơn là ổ ăn cướp, nhưng điều này không quan trọng.
- Vậy cái gì quan trọng?
Người đó bảo:
- Quan trọng là thời gian lâu bắt đầu có tin đồn bậy, nói là Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt đánh chạy Vân Đoan, san bằng hắc ám vực đô, xóa sạch tất cả Vinh Diệu đoàn tà ác trong thế giới. Vương Giả Vinh Diệu đoàn của Nhân Vương Mạc Vấn Thiên cũng ngoan ngoãn ở trong Tiểu Linh giới không dám ló đầu ra.
Trần Lạc vốn định đi Trung Ương học phủ nhưng hắn đột nhiên đổi ý. Vì sau khi khuếch tán linh thức, Trần Lạc không chỉ nghe đồn về Thập Nhị Nhân Kiệt, hắn còn nghe được một chuyện khiến hắn vừa thích vừa khó chịu.
Vui vì Trần Lạc biết tin của Lãnh Cốc, hắn nghe mọi người bàn tán mới biết sau khi nhân quả mở ra, hoặc nên nói là lúc Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt ngang trời xuất thế, nhân danh chính nghĩa bảo vệ hòa bình thế giới thì Lãnh Cốc và đám huynh đệ chiếm núi làm vua, làm vua núi.
Nghe tin tức về Lãnh Cốc đương nhiên Trần Lạc rất vui. Lý do Trần Lạc thấy khó chịu là nghe đồn trong Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt có một người tên Lưu Sa nằm lần bảy lượt kiếm chuyện với Lãnh Cốc, đoạn thời gian không biết vì lý do gì mà hai bên suýt đánh nhau. Cuối cùng Lưu Sa tức giạn tuyên bố cho Lãnh Cốc một tháng giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn, không thì sẽ san bằng Chúc Long sơn, nơi Lãnh Cốc bá chiếm.
Trần Lạc là một người trần, hắn rất chú trọng tình nghĩa huynh đệ. Trần Lạc và Thập Nhị Nhân Kiệt không có quen biết gì, càng không biết người tên Lưu Sa. Lãnh Cốc là quen biết ra sống vào chết với hắn, giờ nghe có người kiếm chuyện với gã, sao hắn có thể ngồi yên ngó?
Trước kia Chúc Long sơn là một tòa sơn mạch hoang vu, sớm bị người quên lãng. Nhưng từ lcú Lãnh Cốc ở lại đây thì Chúc Long sơn rất nhanh thành ngọn núi nổi tiếng.
Cái gọi là nước sâu rồng tức linh, núi cao thần tức linh. Lãnh Cốc không phải thần nhưng gã nổi tiếng lẫy lừng trong phương thế giới này, người đời gọi là Lãnh Nhị gia, hai giới trắng đen không ai không nể mặt. Vì mọi người đều biết Lãnh Nhị gia có ba huynh đệ kết nghĩa rất lợi hại. Một là nghịch thiên Lạc gia, hai người khác vấn đỉnh vương tọa thần thoại.
Đương nhiên mọi người nể mặt Lãnh Nhị gia không chỉ vì lý do này, còn một nguyên nhân khác là người đời biết Lãnh Nhị gia trà trộn trong giang hồ hơn hai mươi năm, bằng hữu cơ hồ trải rộng thiên hạ. Chưa hết, quan trọng nhất là mọi người tôn xưng Lãnh Cốc là Lãnh Nhị gia vì gã lăn lộn chốn giang hồ chữ nghĩa đứng đầu, rất huynh đệ, rất có nghĩa khí, đây mới là lý do thật sự Lãnh Cốc được người tôn kính.
Chạng vạng, mặt trời lặn hướng tây.
Gần Chúc Long sơn tụ tập khá nhiều người, tuy quy mô không bằng Táng Cổ Phong hiện thế mười tám năm trước, không bằng nhân quả mở ra bảy năm trước, nhưng trong vòng hai, ba năm gần đây cũng khá hiếm thấy. Đám người này tụ tập tại đây vì nơi này có náo nhiệt để xem.
Chúc Long sơn náo nhiệt không chỉ trong một,hai ngày gần đây. Từ lúc Lưu Sa, một trong Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt tuyên bố cho Lãnh Nhị gia một tháng giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn thì Chúc Long sơn bắt đầu náo nhiệt. Nhưng người tụ tập tại đây không phải đến xem kịch, không góp vui mà là tham gia náo nhiệt. Người đến đây toàn là bằng hữu của Lãnh Nhị gia, mục đích bọn họ đến đây chỉ có một, trợ trận cho Lãnh Nhị gia.
Nói Lãnh Nhị gia quen bằng hữu thật khiến người mở rộng tầm mắt. Trên có danh môn vọng tộc, các vẻ mặt Vinh Diệu đoàn, dưới đến tam giáo cửu lưu, các loại đạo tặc giặc cỏ, cái gì cần có đều có. Bọn họ đến từ các nơi trên thế giới, nghe đồn Lãnh Nhị gia gặp nạn nên chạy tới hỗ trợ.
Đương nhiên người tụ tập gần Chúc Long sơn không hoàn toàn là bằng hữu của Lãnh Nhị gia, khá nhiều người đến xem náo nhiệt. Bọn họ tụm năm tụm ba xì xầm.
- Thời hạn một tháng sắp đến, các ngươi nói xem Lãnh Nhị gia có giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn không?
- Giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn? Đùa, nếu Lãnh Nhị gia giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn thì đã sớm làm, cần gì chờ đến bây giờ? Ngươi không hiểu tính của Lãnh Nhị gia.
- Ý ngươi là Lãnh Nhị gia công khai đối đầu với Lưu Sa sao?
- Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi cho rằng Lãnh Nhị gia không có tư cách này?
- Đúng vậy. Ta công nhận Lãnh Nhị gia có bằng hữu khắp thiên hạ, lần này Lãnh Nhị gia gặp nạn, hai giới đen và trắng đều tới trợ trận. Trong đám người này không thiếu đại nhân vật tu vi cao cường, nhưng chỉ vẻn vẹn như thế. Lưu Sa dù gì là một trong Thập Nhị Nhân Kiệt, thực lực mạnh mẽ phất tay một cái dễ dàng đồ diệt vạn người. Những người này ở trong mắt Lưu Sa cùng lắm là đám ô hợp, căn bản không tạo được uy hiếp.
- Ài, thì đó. Lưu Sa cường đại đến nỗi Vân Đoan thẩm phán cũng không lay động được một móng tay. Đám người Lãnh Nhị gia không uy hiếp Lưu Sa được. Nhưng cũng không có nghĩa là Lưu Sa thật sự có thể đụng vào Lãnh Nhị gia. Ngươi đừng quên ba huynh đệ kết nghĩa của Lãnh Nhị gia, một là Lạc gia, hai người kia vấn đỉnh vương tọa thần thoại. Nhìn khắp thiên hạ ai dám đụng vào một đầu ngón tay của Lãnh Nhị gia?
- Ta luôn rất tò mò giữa Lưu Sa và Lãnh Nhị gia có ân oán gì mà căng thẳng đến vậy?
Người đó bảo:
- Theo ta được biết thì ân oán giữa hai người có từ lâu. Ngươi cũng biết sau khi nhân quả mở ra, Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt nhân danh chính nghĩa trừ ma vệ đạo các nơi trong thế giới đúng không?
- Đám vu sư tà ác trong Hắc Ám trận doanh bị Thập Nhị Nhân Kiệt xóa sổ gần hết, một số đạo tặc giặc cỏ cũng bị bọn họ tiêu diệt. Con người Lãnh Nhị gia chú trọng nghĩa khí, nhiều bằng hữu, đám giặc cỏ ăn cướp không còn chỗ ẩn náu đành tìm đến Lãnh Nhị gia.
- Vì bọn họ, Lãnh Nhị gia năm lần bảy lượt gác qua mặt mũi đi Trung Ương học phủ cầu tình. Trung Ương học phủ cũng nể mặt, miễn bọn cướp cải tà quy chính thì bọn họ sẽ không truy cứu nữa.
- Lãnh Nhị gia trở về, tuyên bố sau này muốn ở lại Chúc Long sơn thì bọn họ không được làm chuyện ác nữa. Đám cướp nghe lời Lãnh Nhị gia, xem như cải tà quy chính.
Người kia hỏi:
- Nếu đám người này đã cải tà quy chính thì tại sao Lưu Sa còn tuyên bố Lãnh Nhị gia phải giải tán Độc Lập Vinh Diệu Đoàn?
Người đó bảo:
- Biết nói sao đây, nhiều năm qua đi, mỗi ngày có một số giặc cỏ đầu vào Lãnh Nhị gia khiến Lãnh Nhị gia càng lúc càng đông người. Mặc dù sau khi đám người này đầu vào Lãnh Nhị gia thì không làm chuyện ác thiếu đạo đức nữa, nhưng dù sao bọn họ là ăn cướp, danh tiếng không được tốt. Thời gian lâu, có người gọi Chúc Long sơn là ổ ăn cướp, nhưng điều này không quan trọng.
- Vậy cái gì quan trọng?
Người đó bảo:
- Quan trọng là thời gian lâu bắt đầu có tin đồn bậy, nói là Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt đánh chạy Vân Đoan, san bằng hắc ám vực đô, xóa sạch tất cả Vinh Diệu đoàn tà ác trong thế giới. Vương Giả Vinh Diệu đoàn của Nhân Vương Mạc Vấn Thiên cũng ngoan ngoãn ở trong Tiểu Linh giới không dám ló đầu ra.
/1351
|