Chờ khi mọi người hết kể khổ, Vân Phi Dương lạnh nhạt nói:
- Chuyện hôm qua Mạc lão đã cho ta biết, ta hiểu tâm tình của các vị.
Đường Kỳ sốt ruột muốn báo thù:
- Phi Dương,, chúng ta lập tức đi tìm Trần Lạc tính sổ!
Vân Phi Dương lắc đầu, thản nhiên nói:
- Chuyện này không vội.
Trung Ương nhân kiệt không ngờ Vân Phi Dương sẽ nói câu đó, bọn họ rất bất ngờ, rất thất vọng. Bọn họ chất vấn Vân Phi Dương có phải gã sợ Trần Lạc không?
Vân Phi Dương không giận, chỉ cười nói:
- Ta công nhận Trần Lạc rất mạnh, nhưng chưa đến nỗi làm ta khủng bố, ta chưa từng sợ hắn.
- Vậy tại sao không bênh vực chúng ta? Không biết cứ cho qua vậy sao?
- Cho qua? Ha ha, tin tưởng ta, chuyện này sẽ không bỏ qua.
- Vậy rốt cuộc là tại sao?
Trung Ương nhân kiệt không kiềm nén cảm xúc được nữa. Trung Ương học phủ không ra tay giết Trần Lạc thì thôi, giờ Vân Phi Dương người bọn họ tin tưởng nhất cũng không muốn truy cứu việc này, làm bọn họ không chịu nổi.
Bạch Kiếm đứng ra nói:
- Mọi người đừng nóng, Phi Dương đã nói sẽ không cho qua chuyện này thì chắc chắn là không bỏ qua. Chúng ta hãy nghe Phi Dương nói sao đã.
Vân Phi Dương gật gù khen Bạch Kiếm:
- Ha ha ha, chỉ có Bạch Kiếm là lý trí nhất, không uổng là người đi theo ta bao lâu nay.
- Phi Dương, rốt cuộc là tại sao?
Vân Phi Dương mỉm cười nói:
- Bạch Kiếm, bây giờ ngươi hãy dốc hết sức công kích Kim Đô đi.
Bạch Kiếm ngạc nhiên, mấy Trung Ương nhân kiệt cũng kinh ngạc. Bọn họ không biết tại sao Vân Phi Dương nêu ra yêu cầu kỳ lạ này. Khó hiểu thì khó hiểu, Bạch Kiếm lập tức dốc sức chém nhát kiếm. Khiến Bạch Kiếm bất ngờ là Kim Đô đứng im không nhúc nhích, đừng nói ngăn cản, gã thậm chí không phát ra lực lượng nào.
Bạch Kiếm rất ngạc nhiên, mấy người khác cũng vô cùng bất ngờ. Kim Đô mặc dù là nhân vật số hai trong Trung Ương nhân kiệt, thực lực cường đại nhưng chỉ mạnh thôi, không đến mức dựa vào cơ thể đỡ nổi chiêu mạnh nhất của Bạch Kiếm. Tuy nhiên Trung Ương nhân kiệt tận mắt thấy Bạch Kiếm dốc sức chém nhát kiếm đánh trúng người Kim Đô thì sững sờ.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy Kim Đô bình yên đứng, nhát kiếm kia không làm gã trầy da.
Cảnh tượng này khiến Trung Ương nhân kiệt nhớ đến chuyện xảy ra trong Long Xà quảng trường. Lúc ấy bọn họ công kích Trần Lạc cũng vậy, không thể lay động hắn một ly, nay Kim Đô cũng thế.
Trần Lạc kỳ dị siêu mạnh, nhưng Kim Đô không đến trình độ đó.
Mọi người biết Kim Đô không quá mạnh, nhưng tại sao?
Thân hình Kim Đô to lớn, gã đứng yên như chiến thần, ngạo nghễ nói:
- Các vị cùng nhau lên đi.
Các Trung Ương nhân kiệt nhìn nhau, điên cuồng công kích Kim Đô. Khiến bọn họ khó tin là cảnh tượng trong Long Xà quảng trường lại trình diễn. Hôm qua nhiều người công kích không thể lay động Trần Lạc một ly, hiện tại bọn họ tấn công Kim Đô cũng vậy.
Điều khác biệt là hôm qua lúc bọn họ công kích Trần Lạc, các lực lượng đánh vào người hắn như trâu đất xuống biển. Nay các đòn công kích rơi vào người Kim Đô, các lực lượng như đánh vào tảng đá, bị bắn ngược về.
Chuyện này làm người ta không dám tin vào mắt mình.
Đột nhiên...
Kim Đô gầm lên, hai tay giao nhau, quanh thân bộc phát ánh sáng đỏ.
Rầm!
Chín Trung Ương nhân kiệt Đường Kỳ, Bạch Kiếm cảm giác lực lượng vững chắc vô địch nghiền áp, hất bay bọn họ đi, té xuống đất. Ai nấy miệng mũi trào máu, các Trung Ương nhân kiệt vội vàng đứng dậy, trợn mắt há hốc mồm, không thể tin nổi.
Đặc biệt Bạch Kiếm, Liễu Truyền Thiên, lúc trước hai người hay so đấu với Kim Đô, rất rành sức mạnh của gã. Tuy Bạch Kiếm, Liễu Truyền Thiên không thắng nổi Kim Đô nhưng nếu gã muốn đánh hai người bị thương cũng không dễ gì. Vì sao mới có vài ngày không gặp Kim Đô như biến thành con người khác, chẳng những có cơ thể cứng rắn tựa tảng đá, còn có lực lượng khủng bố không gì phá nổi?
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Liễu Truyền Thiên kinh hoàng hỏi:
- Kim Đô, sao... Sao ngươi...?
Bạch Kiếm giật mình kêu lên:
- Phi Dương, Kim Đô xảy ra chuyện gì? Sao hắn bỗng trở nên lợi hại như vậy?
Vân Phi Dương mỉm cười nói:
- Đây là lý do ta không vội báo thù cho các người, cũng là điều ta đang định nói cho các người biết.
- Phi Dương, đừng lấp lửng nữa, hãy mau nói ra, có chuyện gì?
- Mấy ngày nay ta và Kim Đô ở chung với các lão tổ.
Nghe đến Trung Ương lão tổ, đám người Liễu Truyền Thiên, Đường Kỳ, Bạch Kiếm thái độ nghiêm nghị. Mặc dù bọn họ là nhân kiệt được học phủ chú trọng bồi dưỡng nhưng chưa từng tận mắt thấy sáu lão tổ như thần của Trung Ương học phủ.
- Nhân Thư đã hoàn thành tái tạo, các lão tổ cũng đã dung nhập vào trong. Vì nghênh đón Nhân Thư thuận lợi hiện thế, các lão tổ ủy thác trách nhiệm nặng nề cho chúng ta, khiến chúng ta không tiếc mọi giá bảo vệ Nhân Thư, cho nên...
Vân Phi Dương nói đến đây chín Trung Ương nhân kiệt phập phồng thấp thỏm, nín thở lắng nghe.
- Cho nên các lão tổ sẽ sử dụng Nhân Thư chi nguyên đúc lại thân thể cho các ngươi, ngưng tụ ra thân bất tử bất diệt bất hủ. Khi đó các ngươi sẽ giống như Kim Đô có thân thể bất diệt không ai lay động được, có lực lượng nhân linh vô thượng không gì phá nổi.
Cái gì?
Nghe câu đó chín Trung Ương nhân kiệt ngây như phỗng, qua thất lâu bọn họ mới lấy lại tinh thần.
Chín Trung Ương nhân kiệt nỗi lòng kích động, nói năng lộn xộn:
- Thân bất tử bất diệt bất hủ, lực lượng nhân linh vô thượng không gì phá nổi... trời!
Nhất là Bạch Kiếm, gã xem tôn nghiêm như mạng sống. Lúc trước bị Trần Lạc một chiêu đánh gục làm Bạch Kiếm bị đả kích lớn, tâm tình tụt dốc không phanh. Khi đó Bạch Kiếm biết rằng cả đời gã không thể tẩy rửa nỗi nhục này, nhưng gã không ngờ Vân Phi Dương xuất hiện mang đến tin tức tốt như thế.
Nếu các lão tổ đúc lại thân thể, ngưng tụ ra thân bất tử bất diệt bất hủ không ai lay động được, có lực lượng nhân linh vô thượng không gì phá nổi, vậy thì Bạch Kiếm không sợ Trần Lạc nữa. Chẳng những thế, Bạch Kiếm sẽ có tư cách khiêu chiến với Trần Lạc, muốn xóa sổ hắn cũng không khó gì, mối nhục ngày hôm qua có cơ hội đòi lại.
Nghĩ đến đây Bạch Kiếm hưng phấn run rẩy, lòng thầm rít gào:
- Lần này ta nhất định sẽ giẫm đạp Trần Lạc dưới chân ngay trước mặt mọi người trên thế giới. Ta muốn mọi người biết Trần Lạc không phải đối thủ của Bạch Kiếm ta! Trần Lạc, ngươi chờ xem, những nhục nhã ta phải chịu ngày hôm qua, khi Nhân Thư hiện thế, ta sẽ trả lại cho ngươi gấp mười lần!
Vân Phi Dương lên tiếng:
- Không còn nhiều thời gian, mọi người chuẩn bị rồi cùng ta đi gặp lão tổ.
***
Cùng lúc đó, Vân Đoan.
Đại hoàng tử, nhị hoàng tử, tam hoàng tử Vân Khởi, tiểu vương gia, Đại Thế Tử, Đại Công Tử, Đại Tước Tử, công chúa Vân Đoan Tỳ Bà tụ tập trong đại điện.
Đám người cảm xúc nặng nề. Vốn dựa vào căn nguyên thế giới, bọn họ có tự tin tranh giành Nhân Thư. Nhưng từ khi chính mắt thấy thân thể siêu mạnh kỳ dị không thể tưởng tượng của Trần Lạc thì trong lòng bọn họ bắt đầu bất an.
- Chuyện hôm qua Mạc lão đã cho ta biết, ta hiểu tâm tình của các vị.
Đường Kỳ sốt ruột muốn báo thù:
- Phi Dương,, chúng ta lập tức đi tìm Trần Lạc tính sổ!
Vân Phi Dương lắc đầu, thản nhiên nói:
- Chuyện này không vội.
Trung Ương nhân kiệt không ngờ Vân Phi Dương sẽ nói câu đó, bọn họ rất bất ngờ, rất thất vọng. Bọn họ chất vấn Vân Phi Dương có phải gã sợ Trần Lạc không?
Vân Phi Dương không giận, chỉ cười nói:
- Ta công nhận Trần Lạc rất mạnh, nhưng chưa đến nỗi làm ta khủng bố, ta chưa từng sợ hắn.
- Vậy tại sao không bênh vực chúng ta? Không biết cứ cho qua vậy sao?
- Cho qua? Ha ha, tin tưởng ta, chuyện này sẽ không bỏ qua.
- Vậy rốt cuộc là tại sao?
Trung Ương nhân kiệt không kiềm nén cảm xúc được nữa. Trung Ương học phủ không ra tay giết Trần Lạc thì thôi, giờ Vân Phi Dương người bọn họ tin tưởng nhất cũng không muốn truy cứu việc này, làm bọn họ không chịu nổi.
Bạch Kiếm đứng ra nói:
- Mọi người đừng nóng, Phi Dương đã nói sẽ không cho qua chuyện này thì chắc chắn là không bỏ qua. Chúng ta hãy nghe Phi Dương nói sao đã.
Vân Phi Dương gật gù khen Bạch Kiếm:
- Ha ha ha, chỉ có Bạch Kiếm là lý trí nhất, không uổng là người đi theo ta bao lâu nay.
- Phi Dương, rốt cuộc là tại sao?
Vân Phi Dương mỉm cười nói:
- Bạch Kiếm, bây giờ ngươi hãy dốc hết sức công kích Kim Đô đi.
Bạch Kiếm ngạc nhiên, mấy Trung Ương nhân kiệt cũng kinh ngạc. Bọn họ không biết tại sao Vân Phi Dương nêu ra yêu cầu kỳ lạ này. Khó hiểu thì khó hiểu, Bạch Kiếm lập tức dốc sức chém nhát kiếm. Khiến Bạch Kiếm bất ngờ là Kim Đô đứng im không nhúc nhích, đừng nói ngăn cản, gã thậm chí không phát ra lực lượng nào.
Bạch Kiếm rất ngạc nhiên, mấy người khác cũng vô cùng bất ngờ. Kim Đô mặc dù là nhân vật số hai trong Trung Ương nhân kiệt, thực lực cường đại nhưng chỉ mạnh thôi, không đến mức dựa vào cơ thể đỡ nổi chiêu mạnh nhất của Bạch Kiếm. Tuy nhiên Trung Ương nhân kiệt tận mắt thấy Bạch Kiếm dốc sức chém nhát kiếm đánh trúng người Kim Đô thì sững sờ.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy Kim Đô bình yên đứng, nhát kiếm kia không làm gã trầy da.
Cảnh tượng này khiến Trung Ương nhân kiệt nhớ đến chuyện xảy ra trong Long Xà quảng trường. Lúc ấy bọn họ công kích Trần Lạc cũng vậy, không thể lay động hắn một ly, nay Kim Đô cũng thế.
Trần Lạc kỳ dị siêu mạnh, nhưng Kim Đô không đến trình độ đó.
Mọi người biết Kim Đô không quá mạnh, nhưng tại sao?
Thân hình Kim Đô to lớn, gã đứng yên như chiến thần, ngạo nghễ nói:
- Các vị cùng nhau lên đi.
Các Trung Ương nhân kiệt nhìn nhau, điên cuồng công kích Kim Đô. Khiến bọn họ khó tin là cảnh tượng trong Long Xà quảng trường lại trình diễn. Hôm qua nhiều người công kích không thể lay động Trần Lạc một ly, hiện tại bọn họ tấn công Kim Đô cũng vậy.
Điều khác biệt là hôm qua lúc bọn họ công kích Trần Lạc, các lực lượng đánh vào người hắn như trâu đất xuống biển. Nay các đòn công kích rơi vào người Kim Đô, các lực lượng như đánh vào tảng đá, bị bắn ngược về.
Chuyện này làm người ta không dám tin vào mắt mình.
Đột nhiên...
Kim Đô gầm lên, hai tay giao nhau, quanh thân bộc phát ánh sáng đỏ.
Rầm!
Chín Trung Ương nhân kiệt Đường Kỳ, Bạch Kiếm cảm giác lực lượng vững chắc vô địch nghiền áp, hất bay bọn họ đi, té xuống đất. Ai nấy miệng mũi trào máu, các Trung Ương nhân kiệt vội vàng đứng dậy, trợn mắt há hốc mồm, không thể tin nổi.
Đặc biệt Bạch Kiếm, Liễu Truyền Thiên, lúc trước hai người hay so đấu với Kim Đô, rất rành sức mạnh của gã. Tuy Bạch Kiếm, Liễu Truyền Thiên không thắng nổi Kim Đô nhưng nếu gã muốn đánh hai người bị thương cũng không dễ gì. Vì sao mới có vài ngày không gặp Kim Đô như biến thành con người khác, chẳng những có cơ thể cứng rắn tựa tảng đá, còn có lực lượng khủng bố không gì phá nổi?
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Liễu Truyền Thiên kinh hoàng hỏi:
- Kim Đô, sao... Sao ngươi...?
Bạch Kiếm giật mình kêu lên:
- Phi Dương, Kim Đô xảy ra chuyện gì? Sao hắn bỗng trở nên lợi hại như vậy?
Vân Phi Dương mỉm cười nói:
- Đây là lý do ta không vội báo thù cho các người, cũng là điều ta đang định nói cho các người biết.
- Phi Dương, đừng lấp lửng nữa, hãy mau nói ra, có chuyện gì?
- Mấy ngày nay ta và Kim Đô ở chung với các lão tổ.
Nghe đến Trung Ương lão tổ, đám người Liễu Truyền Thiên, Đường Kỳ, Bạch Kiếm thái độ nghiêm nghị. Mặc dù bọn họ là nhân kiệt được học phủ chú trọng bồi dưỡng nhưng chưa từng tận mắt thấy sáu lão tổ như thần của Trung Ương học phủ.
- Nhân Thư đã hoàn thành tái tạo, các lão tổ cũng đã dung nhập vào trong. Vì nghênh đón Nhân Thư thuận lợi hiện thế, các lão tổ ủy thác trách nhiệm nặng nề cho chúng ta, khiến chúng ta không tiếc mọi giá bảo vệ Nhân Thư, cho nên...
Vân Phi Dương nói đến đây chín Trung Ương nhân kiệt phập phồng thấp thỏm, nín thở lắng nghe.
- Cho nên các lão tổ sẽ sử dụng Nhân Thư chi nguyên đúc lại thân thể cho các ngươi, ngưng tụ ra thân bất tử bất diệt bất hủ. Khi đó các ngươi sẽ giống như Kim Đô có thân thể bất diệt không ai lay động được, có lực lượng nhân linh vô thượng không gì phá nổi.
Cái gì?
Nghe câu đó chín Trung Ương nhân kiệt ngây như phỗng, qua thất lâu bọn họ mới lấy lại tinh thần.
Chín Trung Ương nhân kiệt nỗi lòng kích động, nói năng lộn xộn:
- Thân bất tử bất diệt bất hủ, lực lượng nhân linh vô thượng không gì phá nổi... trời!
Nhất là Bạch Kiếm, gã xem tôn nghiêm như mạng sống. Lúc trước bị Trần Lạc một chiêu đánh gục làm Bạch Kiếm bị đả kích lớn, tâm tình tụt dốc không phanh. Khi đó Bạch Kiếm biết rằng cả đời gã không thể tẩy rửa nỗi nhục này, nhưng gã không ngờ Vân Phi Dương xuất hiện mang đến tin tức tốt như thế.
Nếu các lão tổ đúc lại thân thể, ngưng tụ ra thân bất tử bất diệt bất hủ không ai lay động được, có lực lượng nhân linh vô thượng không gì phá nổi, vậy thì Bạch Kiếm không sợ Trần Lạc nữa. Chẳng những thế, Bạch Kiếm sẽ có tư cách khiêu chiến với Trần Lạc, muốn xóa sổ hắn cũng không khó gì, mối nhục ngày hôm qua có cơ hội đòi lại.
Nghĩ đến đây Bạch Kiếm hưng phấn run rẩy, lòng thầm rít gào:
- Lần này ta nhất định sẽ giẫm đạp Trần Lạc dưới chân ngay trước mặt mọi người trên thế giới. Ta muốn mọi người biết Trần Lạc không phải đối thủ của Bạch Kiếm ta! Trần Lạc, ngươi chờ xem, những nhục nhã ta phải chịu ngày hôm qua, khi Nhân Thư hiện thế, ta sẽ trả lại cho ngươi gấp mười lần!
Vân Phi Dương lên tiếng:
- Không còn nhiều thời gian, mọi người chuẩn bị rồi cùng ta đi gặp lão tổ.
***
Cùng lúc đó, Vân Đoan.
Đại hoàng tử, nhị hoàng tử, tam hoàng tử Vân Khởi, tiểu vương gia, Đại Thế Tử, Đại Công Tử, Đại Tước Tử, công chúa Vân Đoan Tỳ Bà tụ tập trong đại điện.
Đám người cảm xúc nặng nề. Vốn dựa vào căn nguyên thế giới, bọn họ có tự tin tranh giành Nhân Thư. Nhưng từ khi chính mắt thấy thân thể siêu mạnh kỳ dị không thể tưởng tượng của Trần Lạc thì trong lòng bọn họ bắt đầu bất an.
/1351
|