- Đương nhiên đây chưa phải chuyện khiến ta vui nhất, ta thấy buồn cười là người Nữ Oa luân hồi chuyển thế lại có yêu hận tình thù với tiểu tử này.
- Ha ha ha ha ha ha!
Dù Thiên Hạ Ngũ Y không muốn nhưng phải công nhận Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm nói đúng. Sinh ra yêu hận tình thù với Trần Lạc sẽ có hậu quả gì, nhìn khắp vũ trụ không ai hiểu rõ hơn Thiên Hạ Ngũ Y, vì bọn họ cho đến bây giờ còn đang chịu đau khổ từ nguyền rủa Trần Lạc đem đến, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không ngừng.
Nghĩ đến đây Thiên Hạ Ngũ Y liếc nhau, thấy hoảng hốt và lo âu trong mắt đối phương. Trong lòng Thiên Hạ Ngũ Y chỉ có một suy nghĩ là không thể để Nhân Thư rơi vào tay tên khốn Trần Lạc.
Nhưng... Phải làm sao?
Tiểu tử này thành tựu lực lượng nguyên thủy, lại thành tựu nguyên tội chi nguyên vô cùng tà ác.Trong phương thế giới này, Thiên Hạ Ngũ Y không thể sử dụng lực lượng căn nguyên của riêng mình, muốn cướp lại Nhân Thư từ tay Trần Lạc là vô cùng khó khăn.
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm chợt cười phá lên nói với khung trời:
- Nữ Vu... Ngươi thắng, ha ha ha! Ngươi thắng...
- Tất cả dều nằm trong dự định của ngươi đúng không? Ngay từ đầu là ngươi bày cục phải không?
- Ngươi sớm biết ta sẽ vì trả thù Nữ Oa không tiếc luân hồi chuyển thế cướp đoạt Nhân Thư. Ngươi sớm biết lần này Nhân Thư hiện thế thì Nữ Oa sẽ tái hiện nhân gian đúng không? Ngươi càng biết người này một thân nguyền rủa, biết hắn là chưa biết lớn nhất, biết nguyền rủa của hắn sẽ thay đổi tất cả.
- Ngươi sớm biết... Ngươi biết hết. Ngươi lợi dụng hắn không chỉ đối phó rồi ta, cũng đối phó cả Nữ Oa.
- Ha ha ha ha ha ha! Lợi hại, thật là lợi hại. Phục, ta khâm phục, không uổng là Nữ Vu, ha ha...
- Ván này ta tua, ta thua tâm phục khẩu phục, ha ha...
Nữ Vu?
Hóa thân của vận mệnh?
Quả nhiên một nữ nhân từ chân trời bay đến, một nữ nhân bề ngoài cực kỳ bình thường, tóc dài xõa vai, mặc áo đen. Nữ nhân chân trần đứng trong không trung.
Mọi người biết nữ nhân này, nàng là hóa thân của vận mệnh, Nữ Vu. Sau lưng Nữ Vu là Thiên Duyên Nương Nương, Chúng Tinh Chi Mẫu, còn có Mỹ U U.
Nữ Vu đến, nàng không làm gì, chỉ đứng yên, biểu tình cực kỳ trầm trọng. Nữ Vu nhìn Trần Lạc, càng nhìn chân mày càng nhíu chặt, biểu tình càng nặng nề hơn. Nữ Vu nhắm mắt lại, lắc đầu, bộ dạng rất bất đắc dĩ.
- Nữ Đế, ngươi hiểu lầm ta... Tin tưởng ta đi, bây giờ tâm tình của ta không khá hơn ngươi bao nhiêu.
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm cười to bảo:
- Tâm tình của không tốt? Ha ha ha!
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm chỉ vào mặt Nữ Vu, hét lên:
- Nữ Vu, chẳng lẽ tất cả không phải là điều ngươi muốn sao? Ta muốn Nữ Oa chết, ngươi cũng không tốt lành gì! Nhiều năm qua ngươi tính kế, bày bố tất cả chỉ vì muốn ngăn cản Nữ Oa trọng sinh, tưởng ta không biết sao?
- Nữ Đế, nói chuyện hãy lựa lời, ta và Nữ Oa không oán không cừu, tại sao phải ngăn cản nàng trọng sinh?
- Tại sao? Bởi vì ngươi đã không còn là Nữ Vu trước kia, bởi vì ngươi sớm bị vận mệnh che đi đôi mắt. Ngươi muốn ngăn cản Nữ Oa trọng sinh bởi vì Nữ Oa nhảy ra vận mệnh pháp tắc, bởi vì chỉ mình Nữ Oa biết áo nghĩa sinh mệnh vĩnh hằng thật sự!
- Nữ Đế, ngươi hiểu lầm ta quá sâu, dù ta có giải thích thế nào ngươi cũng không tin.
- Ha ha ha ha ha ha! Sự thật bày ra trước mắt, ngươi còn muốn xạo sao? Ngươi dám nói tất cả không phải từ ngươi tạo thành? Nếu không có ngươi ở trong bóng tối giở trò thì sao bọn họ sinh ra ân oán tình thù với Trần Lạc? Ta làm sao dính dáng với hắn? Nữ Oa làm sao sinh ra tình cảm với hắn được?
- Trong vũ trụ trừ ngươi chúa tể pháp tắc vận mệnh ra còn ai có thể lặng lẽ thần không biết quỷ không hay sắp đặt nhiều trùng hợp như vậy?
Giọng điệu Nữ Vu trở nên tức giận nói:
- Ta đã bảo tất cả là nhân quả, liên quan gì vận mệnh. Đây là nhân quả của các ngươi!
- Nhân quả? Ha ha ha! Đến bây giờ ngươi lại muốn giá họa cho nhân quả? Ha ha ha ha ha ha! Nực cười, nhân quả, vận mệnh hỗ tợ lẫn nhau, ngươi tưởng ta không biết sao?
- Nhân quả và vận mệnh vốn hỗ trợ nhau nhưng Nữ Đế, ngươi nên hiểu hơn ai hết vận mệnh tồn tại dựa vào nhân quả, có nhân quả mới có vận mệnh! Hơn nữa ngươi cũng biết nhân quả là một trong vĩnh hằng hỗn độn chi nguyên sinh ra, vận mệnh chỉ là pháp tắc từ nhân quả sáng tạo.
- Nhân quả chưa từng nhúng tay vào những chuyện này, trừ phi ngươi ở sau lưng động tay chân. Nếu không tại sao có nhiều người sinh ra tình duyên với hắn? Nhân quả đâu? Chẳng lẽ nàng đã thức tỉnh sao? Người đâu?
Nữ Vu chỉ Trần Lạc:
- Ngươi muốn biết nhân quả ở đâu? Sao không hỏi hắn xem?
Trần Lạc không có tâm tình để ý đến bọn họ, hắn đang cố gắng ức chế Nhân Thư trong giới chi linh hải.
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm không rõ, Thiên Hạ Ngũ Y cũng hoang mang.
- Là sao?
- Còn sao nữa?
Nữ Vu chỉ vào Trần Lạc, tức giận nói:
- Chắc ngươi chưa biết, tên khốn này trộm Nhân Quả chi tâm!
Cái gì?
Nghe câu này Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm, Thiên Hạ Ngũ Y hết hồn. Người khác chỉ biết nhân quả là nhân quả, nhưng bọn họ thì biết nhân quả không đơn giản là nhân quả, đó là một trong vĩnh hằng hỗn độn chi nguyên sinh ra, cũng là một trong pháp tắc nguyên thủy nhất trong vũ trụ. Nhân Quả chi tâm là căn bản của nhân quả!
Giờ Nữ Vu nói Nhân Quả chi tâm bị Trần Lạc ăn cắp?
Trần Lạc làm sao ăn cắp được?
Đó là Nhân Quả chi tâm!
Nữ Đế tộc nhân Bàn Cổ cũng không tưởng tượng ra làm cách nào ăn cắp Nhân Quả chi tâm, trong ấn tượng của nàng không thể liên tưởng hai chữ ăn trộm với Nhân Quả chi tâm, vì không ai làm được.
- Nhân Quả chi tâm... Sao có thể? Sao hắn trộm được?
Nữ Vu nói:
- Trên người hắn có chuyện gì là không thể sao? Ta cũng không biết hắn làm sao ăn trộm được.
- Bây giờ ngươi đã biết ta không lừa ngươi đi? Nếu mọi chuyện do ta sắp đặt, tất cả điều này là ta muốn thì sao ta cho phép hắn trộm Nhân Quả chi tâm?
- Dù ta, ngươi và Nữ Oa có ân oán gì đi nữa, dù ta muốn đối phó với các ngươi thì ngươi cảm thấy ta sẽ ngốc đến mức vì điều này khiến người trộm Nhân Quả chi tâm sao?
- Ngươi đừng quên Nhân Quả chi tâm là căn bản của nhân quả, pháp tắc vận mệnh của ta tồn tại dựa vào nhân quả. Hắn trộm Nhân Quả chi tâm tương đương với bóp chặt mệnh mông của vận mệnh.
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm biết nếu trong tay Trần Lạc nắm giữ Nhân Quả chi tâm thì Nữ Vu không nói khoa trương chút nào. Cầm Nhân Quả chi tâm tương đương tóm mệnh môn của vận mệnh, thậm chí càng tệ hơn, dù sao pháp tắc vận mệnh do nhân quả diễn biến ra. Từ điều này thấy được toàn bộ sự kiện không liên quan gì Nữ Vu, nếu không phải nàng giở trò chẳng lẽ tất cả là ngẫu nhiên?
Không!
Tuyệt đối không thể nào!
- Ha ha ha ha ha ha!
Dù Thiên Hạ Ngũ Y không muốn nhưng phải công nhận Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm nói đúng. Sinh ra yêu hận tình thù với Trần Lạc sẽ có hậu quả gì, nhìn khắp vũ trụ không ai hiểu rõ hơn Thiên Hạ Ngũ Y, vì bọn họ cho đến bây giờ còn đang chịu đau khổ từ nguyền rủa Trần Lạc đem đến, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không ngừng.
Nghĩ đến đây Thiên Hạ Ngũ Y liếc nhau, thấy hoảng hốt và lo âu trong mắt đối phương. Trong lòng Thiên Hạ Ngũ Y chỉ có một suy nghĩ là không thể để Nhân Thư rơi vào tay tên khốn Trần Lạc.
Nhưng... Phải làm sao?
Tiểu tử này thành tựu lực lượng nguyên thủy, lại thành tựu nguyên tội chi nguyên vô cùng tà ác.Trong phương thế giới này, Thiên Hạ Ngũ Y không thể sử dụng lực lượng căn nguyên của riêng mình, muốn cướp lại Nhân Thư từ tay Trần Lạc là vô cùng khó khăn.
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm chợt cười phá lên nói với khung trời:
- Nữ Vu... Ngươi thắng, ha ha ha! Ngươi thắng...
- Tất cả dều nằm trong dự định của ngươi đúng không? Ngay từ đầu là ngươi bày cục phải không?
- Ngươi sớm biết ta sẽ vì trả thù Nữ Oa không tiếc luân hồi chuyển thế cướp đoạt Nhân Thư. Ngươi sớm biết lần này Nhân Thư hiện thế thì Nữ Oa sẽ tái hiện nhân gian đúng không? Ngươi càng biết người này một thân nguyền rủa, biết hắn là chưa biết lớn nhất, biết nguyền rủa của hắn sẽ thay đổi tất cả.
- Ngươi sớm biết... Ngươi biết hết. Ngươi lợi dụng hắn không chỉ đối phó rồi ta, cũng đối phó cả Nữ Oa.
- Ha ha ha ha ha ha! Lợi hại, thật là lợi hại. Phục, ta khâm phục, không uổng là Nữ Vu, ha ha...
- Ván này ta tua, ta thua tâm phục khẩu phục, ha ha...
Nữ Vu?
Hóa thân của vận mệnh?
Quả nhiên một nữ nhân từ chân trời bay đến, một nữ nhân bề ngoài cực kỳ bình thường, tóc dài xõa vai, mặc áo đen. Nữ nhân chân trần đứng trong không trung.
Mọi người biết nữ nhân này, nàng là hóa thân của vận mệnh, Nữ Vu. Sau lưng Nữ Vu là Thiên Duyên Nương Nương, Chúng Tinh Chi Mẫu, còn có Mỹ U U.
Nữ Vu đến, nàng không làm gì, chỉ đứng yên, biểu tình cực kỳ trầm trọng. Nữ Vu nhìn Trần Lạc, càng nhìn chân mày càng nhíu chặt, biểu tình càng nặng nề hơn. Nữ Vu nhắm mắt lại, lắc đầu, bộ dạng rất bất đắc dĩ.
- Nữ Đế, ngươi hiểu lầm ta... Tin tưởng ta đi, bây giờ tâm tình của ta không khá hơn ngươi bao nhiêu.
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm cười to bảo:
- Tâm tình của không tốt? Ha ha ha!
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm chỉ vào mặt Nữ Vu, hét lên:
- Nữ Vu, chẳng lẽ tất cả không phải là điều ngươi muốn sao? Ta muốn Nữ Oa chết, ngươi cũng không tốt lành gì! Nhiều năm qua ngươi tính kế, bày bố tất cả chỉ vì muốn ngăn cản Nữ Oa trọng sinh, tưởng ta không biết sao?
- Nữ Đế, nói chuyện hãy lựa lời, ta và Nữ Oa không oán không cừu, tại sao phải ngăn cản nàng trọng sinh?
- Tại sao? Bởi vì ngươi đã không còn là Nữ Vu trước kia, bởi vì ngươi sớm bị vận mệnh che đi đôi mắt. Ngươi muốn ngăn cản Nữ Oa trọng sinh bởi vì Nữ Oa nhảy ra vận mệnh pháp tắc, bởi vì chỉ mình Nữ Oa biết áo nghĩa sinh mệnh vĩnh hằng thật sự!
- Nữ Đế, ngươi hiểu lầm ta quá sâu, dù ta có giải thích thế nào ngươi cũng không tin.
- Ha ha ha ha ha ha! Sự thật bày ra trước mắt, ngươi còn muốn xạo sao? Ngươi dám nói tất cả không phải từ ngươi tạo thành? Nếu không có ngươi ở trong bóng tối giở trò thì sao bọn họ sinh ra ân oán tình thù với Trần Lạc? Ta làm sao dính dáng với hắn? Nữ Oa làm sao sinh ra tình cảm với hắn được?
- Trong vũ trụ trừ ngươi chúa tể pháp tắc vận mệnh ra còn ai có thể lặng lẽ thần không biết quỷ không hay sắp đặt nhiều trùng hợp như vậy?
Giọng điệu Nữ Vu trở nên tức giận nói:
- Ta đã bảo tất cả là nhân quả, liên quan gì vận mệnh. Đây là nhân quả của các ngươi!
- Nhân quả? Ha ha ha! Đến bây giờ ngươi lại muốn giá họa cho nhân quả? Ha ha ha ha ha ha! Nực cười, nhân quả, vận mệnh hỗ tợ lẫn nhau, ngươi tưởng ta không biết sao?
- Nhân quả và vận mệnh vốn hỗ trợ nhau nhưng Nữ Đế, ngươi nên hiểu hơn ai hết vận mệnh tồn tại dựa vào nhân quả, có nhân quả mới có vận mệnh! Hơn nữa ngươi cũng biết nhân quả là một trong vĩnh hằng hỗn độn chi nguyên sinh ra, vận mệnh chỉ là pháp tắc từ nhân quả sáng tạo.
- Nhân quả chưa từng nhúng tay vào những chuyện này, trừ phi ngươi ở sau lưng động tay chân. Nếu không tại sao có nhiều người sinh ra tình duyên với hắn? Nhân quả đâu? Chẳng lẽ nàng đã thức tỉnh sao? Người đâu?
Nữ Vu chỉ Trần Lạc:
- Ngươi muốn biết nhân quả ở đâu? Sao không hỏi hắn xem?
Trần Lạc không có tâm tình để ý đến bọn họ, hắn đang cố gắng ức chế Nhân Thư trong giới chi linh hải.
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm không rõ, Thiên Hạ Ngũ Y cũng hoang mang.
- Là sao?
- Còn sao nữa?
Nữ Vu chỉ vào Trần Lạc, tức giận nói:
- Chắc ngươi chưa biết, tên khốn này trộm Nhân Quả chi tâm!
Cái gì?
Nghe câu này Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm, Thiên Hạ Ngũ Y hết hồn. Người khác chỉ biết nhân quả là nhân quả, nhưng bọn họ thì biết nhân quả không đơn giản là nhân quả, đó là một trong vĩnh hằng hỗn độn chi nguyên sinh ra, cũng là một trong pháp tắc nguyên thủy nhất trong vũ trụ. Nhân Quả chi tâm là căn bản của nhân quả!
Giờ Nữ Vu nói Nhân Quả chi tâm bị Trần Lạc ăn cắp?
Trần Lạc làm sao ăn cắp được?
Đó là Nhân Quả chi tâm!
Nữ Đế tộc nhân Bàn Cổ cũng không tưởng tượng ra làm cách nào ăn cắp Nhân Quả chi tâm, trong ấn tượng của nàng không thể liên tưởng hai chữ ăn trộm với Nhân Quả chi tâm, vì không ai làm được.
- Nhân Quả chi tâm... Sao có thể? Sao hắn trộm được?
Nữ Vu nói:
- Trên người hắn có chuyện gì là không thể sao? Ta cũng không biết hắn làm sao ăn trộm được.
- Bây giờ ngươi đã biết ta không lừa ngươi đi? Nếu mọi chuyện do ta sắp đặt, tất cả điều này là ta muốn thì sao ta cho phép hắn trộm Nhân Quả chi tâm?
- Dù ta, ngươi và Nữ Oa có ân oán gì đi nữa, dù ta muốn đối phó với các ngươi thì ngươi cảm thấy ta sẽ ngốc đến mức vì điều này khiến người trộm Nhân Quả chi tâm sao?
- Ngươi đừng quên Nhân Quả chi tâm là căn bản của nhân quả, pháp tắc vận mệnh của ta tồn tại dựa vào nhân quả. Hắn trộm Nhân Quả chi tâm tương đương với bóp chặt mệnh mông của vận mệnh.
Nữ Đế Tuyết Thiên Tầm biết nếu trong tay Trần Lạc nắm giữ Nhân Quả chi tâm thì Nữ Vu không nói khoa trương chút nào. Cầm Nhân Quả chi tâm tương đương tóm mệnh môn của vận mệnh, thậm chí càng tệ hơn, dù sao pháp tắc vận mệnh do nhân quả diễn biến ra. Từ điều này thấy được toàn bộ sự kiện không liên quan gì Nữ Vu, nếu không phải nàng giở trò chẳng lẽ tất cả là ngẫu nhiên?
Không!
Tuyệt đối không thể nào!
/1351
|