Phong Ngọc La, hơn mười trưởng bối Phong gia bị Trần Lạc một giây đánh gục, bọn họ dám làm gì? Đối diện một người thân phận bí ẩn, lực lượng kỳ lạ, tùy tay ném ra tinh hoa sinh mệnh đừng nói Hứa Phi, Phong Ngọc Thiềm, Phong Ngọc La, dù nguyên Phong Ngọc La cũng không làm gì được. Huống chi đó là người duyên kiếp trước Bà Sa tiểu thư đau khổ truy tìm thật lâu.
Đám người Lý Trường Phong cũng đi, đi như thế nào thì chính bọn họ cũng không biết. Từ lúc biết Trần Lạc là khách khanh của Thiên Khải thương các thì tư duy của bọn họ đã hỗn loạn, nghe hắn hét giá ba mươi ức, dây thần kinh đám người Lý Trường Phong đứt cái bựt. Sau đó Trần Lạc đánh gục Phong Ngọc La, lại là duyên kiếp trước của Bà Sa tiểu thư, những chuyện này đối với nhóm Lý Trường Phong khó tin còn hơn gặp ông trời.
Khách đến tham gia thọ yến dần đi. Ngọc Hoành lão gia tử hít sâu ngồi bệch xuống đất, ngơ ngẩn thật lâu. Hôm nay địa thọ vạn năm suýt làm lão gia tử rớt tim, không phải khả năng chịu đựng của lão kém mà vì sự kiện xảy ra hôm nay đổi lại ai cũng rất khó tin.
***
Vô tận hải.
Trần Lạc ôm Bà Sa vốn định kiếm chỗ yên lặng nói chuyện, dù sao lâu không gặp. Nhưng Quảng Lăng thành không có chỗ thích hợp, hắn đành rời khỏi Quảng Lăng thành vào vô tận hải mênh mông vô ngần.
Trên không có trời, dưới không có đất, chính giữa không có hư không, chỉ có vô tận, không gian vô tận, thời gian vô tận, mọi thứ vô tận.
- Được rồi, ở đây đi.
Trần Lạc định đẩy Bà Sa tiểu thư ra nhưng vẫn không được, nàng không thả lỏng mà càng ôm chặt hơn. Bà Sa mặc áo vàng ôm eo Trần Lạc, dựa vào ngực hắn, mắt khép hờ.
8Đảo Thiên Khải lầu bầu:
- Cho ta ôm lâu thêm một chút được không?
Trần Lạc nhướng mày, bất đắc dĩ nói:
- Lúc ở thế giới Vân Đoan ta đã nói với nàng rồi, kiếp trước ta và nàng không liên quan gì nhau. Duyên kiếp trước nàng muốn tìm không phải ta, có người người khác.
Trần Lạc biết rõ hắn vốn không có kiếp trước, cái gọi là kiếp trước là người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước.
- Ngươi không phải là ngươi kiếp trước, ta chưa từng là kiếp trước.
Trần Lạc không hiểu, hỏi:
- A? Là sao?
- Kiếp trước nhân, kiếp này quả.
Cái gì gọi là kiếp trước nhân, kiếp này quả?
Trần Lạc hoang mang.
- Nếu ngươi có Nhân Quả chi tâm cũng không nghe hiểu vậy trong vô tận hải còn ai biết chuyện nhân quả?
Nghe nhắc Nhân Quả chi tâm thì tim Trần Lạc rớt cái bịch.
Chuyện Nhân Quả chi tâm nằm trong tay Trần Lạc lúc tranh giành Nhân Thư trong thế giới Vân Đoan đã bị Nữ Vu lộ ra hết, có thể nói đám đại nhân vật vô tận tham gia ngăn cản Trần Lạc đều biết. Tri Thu hiện tại lấy biệt danh Bà Sa tiểu thư nổi tiếng mọi người trong vô tận hải đều biết. Cho nên Bà Sa biết tin này không có gì lạ, điều duy nhất khiến Trần Lạc không hiểu là tại sao nàng đột nhiên nhắc đến Nhân Quả chi tâm.
Không phải tính tình Trần Lạc đa nghi, lúc ở thế giới Vân Đoan các nữ nhân kết duyên nhân quả với hắn người nào cũng lợi hại, nào là thần tộc, ma tộc, hoặc đến từ cửu thiên, cửu u, hoặc là tộc Bàn Cổ, tộc Nữ Oa. Tâm lý Trần Lạc có bóng ma, nên khi gặp lại Tri Thu hắn hết sức cẩn thận.
Huống chi Tri Thu nhắc đến Nhân Quả chi tâm làm Trần Lạc vốn lo âu trong lòng càng kiêng dè hơn. Nhất là trên người Bà Sa chứa hơi thở phật pháp vô thượng khiến hắn hoàn toàn nhìn không thấu. Không biết sao Tri Thu cho Trần Lạc cảm giác rất quen thuộc, không phải đến từ Tri Thu, cảm giác đó rất đặc biệt, như Nữ Vu lại như Nữ Đế nhưng không giống. Trên người Tri Thu chỉ có phật tức, không có hỗn độn chi tức, không một cthú nào.
vì để phòng ngừa, Trần Lạc lại thử đẩy Bà Sa tiểu thư ra nhưng vô dụng, hắn càng dùng sức mạnh nàng càng ôm chặt.
- Giữa ngươi và ta dù sao tồn tại nhân quả, coi như vì đoạn tình duyên kiếp trước cũng đừng đẩy ta ra được không?
- Ta đã bảo chuyện kiếp trước...
Tri Thu ngắt lời:
- Ta biết kiếp trước của ngươi không thuộc về ngươi, mới rồi ngươi đã nói qua. Ta cũng đã bảo kiếp trước của ta không thuộc về tai, tí ra là ta của hiện tại.
A?
Trần Lạc không kịp phản ứng, nói:
- Nếu nàng biết thì tại sao vẫn làm vậy?
- Giữa ngươi và ta có một đoạn nhân quả tình duyên, tuy rằng chỉ là kiếp trước nhưng ít ra từng có được, ôm một cái xem như tế điện đoạn tình duyên này đi. Ta không muốn để lại tiếc nuối.
Lời này nghe kỳ kỳ, cái gì gọi là tế điện đoạn tình duyên này? Cái gì gọi là không muốn để lại tiếc nuối? Lời này thường người ta chỉ nói khi sinh ly tử biệt.
Trần Lạc hỏi:
- Là sao?
Trần Lạc âm thầm vận chuyển căn nguyên nguyên tội, nguyên thủy, chuẩn bị sẵn sàng.
- Không có ý gì, chỉ muốn lấy về thứ thuộc về ta.
Bà Sa vẫn ôm chặt Trần Lạc, tựa đầu vào ngực hắn, nhắm mắt lại như nhớ lại quá khứ, hưởng thụ giờ phút này tốt đẹp. Nhưng khóe môi Bà Sa cong lên nụ cười phức tạp, muôn vàn lưu luyến, vô cùng bất đắc dĩ.
- Đồ của nàng? Đồ gì?
- Nhân Quả chi tâm.
Trần Lạc bật cười nói:
- Nhân Quả chi tâm từ khi nào là của nàng?
Trần Lạc chợt nhận ra cái gì, biến sắc mặt. Trần Lạc định trốn nhưng giật mình phát hiện từ khi nào đã bị tầng phật quang mênh mông bao phủ.
Vù vù vù vù vù!
Trần Lạc lập tức dốc hết sức, định phát động căn nguyên nguyên tội, nguyên thủy bùng nổ. Vang một chuỗi tiếng nổ giòn vang. Khiến Trần Lạc hoang mang là hắn dốc hết sức vận dụng căn nguyên nguyên tội, nguyên thủy nhưng không phá được phật quang mênh mông.
- Quả nhiên là căn nguyên nguyên thủy của Nữ Oa.
Cảnh tượng này rất kỳ lạ, Trần Lạc điên cuồng giãy dụa, Bà Sa tiểu thư thờ ơ đứng yên trong vô tận hải, ôm chặt hắn, tựa vào ngực hắn.
Bà Sa tiểu thư lẩm bẩm:
- A, còn có nguyên thủy nguyên tội. Ha ha ha, lúc trước Nữ Oa chỉ tinh luyện ra nguyên thủy trong hỗn độn, phong ấn nguyên tội. Hiện tại ngươi chẳng những ngộ được nguyên thủy, cũng ngộ được nguyên tội, thật là tạo hóa trêu người.
Trần Lạc hối hận thắt ruột, lúc gặp Úy Thiên Long thì hắn đã thấy lạ, nên hắn hết sức cẩn thận đề phòng nhưng không ngờ vẫn mắc mưu. Giọng Bà Sa lúc trước trong trẻo bao nhiêu thì bây giờ Trần Lạc nghe rợn tóc gáy bấy nhiêu.
Trần Lạc hoảng sợ hỏi:
- Nàng là Nhân Quả Nương Nương?
- Nhân Quả Nương Nương? Đó là tôn xưng của phàm nhân đối với ta, tên thật của ta là Bà Sa. Đương nhiên ngươi có thể gọi ta là Tri Thu, dù sao khi chúng ta gặp nhau ta tên Tri Thu.
Trời!
Nữ nhân này đúng là Nhân Quả Nương Nương.
Bởi vì những kinh nghiệm trong thế giới Vân Đoan, tham chiếu đám nữ nhân Lạc Anh, Tiết Thường Uyển nên Trần Lạc có suy đoán thân phận của Tri Thu, hắn không ngờ nàng chính là Nhân Quả Nương Nương.
Đây đúng là...
Theo lý thuyết Trần Lạc trải qua nhiều chuyện trong thế giới Vân Đoan, cái gì Tuyết Thiên Tầm là Bàn Cổ Nữ Đế, cái gì Nữ Vu, Nữ Oa cũng đã gặp mặt, thần kinh chịu đựng của hắn nên thô to. Nhưng nghe hai chữ nhân quả thì Trần Lạc không chịu nổi.
Đám người Lý Trường Phong cũng đi, đi như thế nào thì chính bọn họ cũng không biết. Từ lúc biết Trần Lạc là khách khanh của Thiên Khải thương các thì tư duy của bọn họ đã hỗn loạn, nghe hắn hét giá ba mươi ức, dây thần kinh đám người Lý Trường Phong đứt cái bựt. Sau đó Trần Lạc đánh gục Phong Ngọc La, lại là duyên kiếp trước của Bà Sa tiểu thư, những chuyện này đối với nhóm Lý Trường Phong khó tin còn hơn gặp ông trời.
Khách đến tham gia thọ yến dần đi. Ngọc Hoành lão gia tử hít sâu ngồi bệch xuống đất, ngơ ngẩn thật lâu. Hôm nay địa thọ vạn năm suýt làm lão gia tử rớt tim, không phải khả năng chịu đựng của lão kém mà vì sự kiện xảy ra hôm nay đổi lại ai cũng rất khó tin.
***
Vô tận hải.
Trần Lạc ôm Bà Sa vốn định kiếm chỗ yên lặng nói chuyện, dù sao lâu không gặp. Nhưng Quảng Lăng thành không có chỗ thích hợp, hắn đành rời khỏi Quảng Lăng thành vào vô tận hải mênh mông vô ngần.
Trên không có trời, dưới không có đất, chính giữa không có hư không, chỉ có vô tận, không gian vô tận, thời gian vô tận, mọi thứ vô tận.
- Được rồi, ở đây đi.
Trần Lạc định đẩy Bà Sa tiểu thư ra nhưng vẫn không được, nàng không thả lỏng mà càng ôm chặt hơn. Bà Sa mặc áo vàng ôm eo Trần Lạc, dựa vào ngực hắn, mắt khép hờ.
8Đảo Thiên Khải lầu bầu:
- Cho ta ôm lâu thêm một chút được không?
Trần Lạc nhướng mày, bất đắc dĩ nói:
- Lúc ở thế giới Vân Đoan ta đã nói với nàng rồi, kiếp trước ta và nàng không liên quan gì nhau. Duyên kiếp trước nàng muốn tìm không phải ta, có người người khác.
Trần Lạc biết rõ hắn vốn không có kiếp trước, cái gọi là kiếp trước là người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước.
- Ngươi không phải là ngươi kiếp trước, ta chưa từng là kiếp trước.
Trần Lạc không hiểu, hỏi:
- A? Là sao?
- Kiếp trước nhân, kiếp này quả.
Cái gì gọi là kiếp trước nhân, kiếp này quả?
Trần Lạc hoang mang.
- Nếu ngươi có Nhân Quả chi tâm cũng không nghe hiểu vậy trong vô tận hải còn ai biết chuyện nhân quả?
Nghe nhắc Nhân Quả chi tâm thì tim Trần Lạc rớt cái bịch.
Chuyện Nhân Quả chi tâm nằm trong tay Trần Lạc lúc tranh giành Nhân Thư trong thế giới Vân Đoan đã bị Nữ Vu lộ ra hết, có thể nói đám đại nhân vật vô tận tham gia ngăn cản Trần Lạc đều biết. Tri Thu hiện tại lấy biệt danh Bà Sa tiểu thư nổi tiếng mọi người trong vô tận hải đều biết. Cho nên Bà Sa biết tin này không có gì lạ, điều duy nhất khiến Trần Lạc không hiểu là tại sao nàng đột nhiên nhắc đến Nhân Quả chi tâm.
Không phải tính tình Trần Lạc đa nghi, lúc ở thế giới Vân Đoan các nữ nhân kết duyên nhân quả với hắn người nào cũng lợi hại, nào là thần tộc, ma tộc, hoặc đến từ cửu thiên, cửu u, hoặc là tộc Bàn Cổ, tộc Nữ Oa. Tâm lý Trần Lạc có bóng ma, nên khi gặp lại Tri Thu hắn hết sức cẩn thận.
Huống chi Tri Thu nhắc đến Nhân Quả chi tâm làm Trần Lạc vốn lo âu trong lòng càng kiêng dè hơn. Nhất là trên người Bà Sa chứa hơi thở phật pháp vô thượng khiến hắn hoàn toàn nhìn không thấu. Không biết sao Tri Thu cho Trần Lạc cảm giác rất quen thuộc, không phải đến từ Tri Thu, cảm giác đó rất đặc biệt, như Nữ Vu lại như Nữ Đế nhưng không giống. Trên người Tri Thu chỉ có phật tức, không có hỗn độn chi tức, không một cthú nào.
vì để phòng ngừa, Trần Lạc lại thử đẩy Bà Sa tiểu thư ra nhưng vô dụng, hắn càng dùng sức mạnh nàng càng ôm chặt.
- Giữa ngươi và ta dù sao tồn tại nhân quả, coi như vì đoạn tình duyên kiếp trước cũng đừng đẩy ta ra được không?
- Ta đã bảo chuyện kiếp trước...
Tri Thu ngắt lời:
- Ta biết kiếp trước của ngươi không thuộc về ngươi, mới rồi ngươi đã nói qua. Ta cũng đã bảo kiếp trước của ta không thuộc về tai, tí ra là ta của hiện tại.
A?
Trần Lạc không kịp phản ứng, nói:
- Nếu nàng biết thì tại sao vẫn làm vậy?
- Giữa ngươi và ta có một đoạn nhân quả tình duyên, tuy rằng chỉ là kiếp trước nhưng ít ra từng có được, ôm một cái xem như tế điện đoạn tình duyên này đi. Ta không muốn để lại tiếc nuối.
Lời này nghe kỳ kỳ, cái gì gọi là tế điện đoạn tình duyên này? Cái gì gọi là không muốn để lại tiếc nuối? Lời này thường người ta chỉ nói khi sinh ly tử biệt.
Trần Lạc hỏi:
- Là sao?
Trần Lạc âm thầm vận chuyển căn nguyên nguyên tội, nguyên thủy, chuẩn bị sẵn sàng.
- Không có ý gì, chỉ muốn lấy về thứ thuộc về ta.
Bà Sa vẫn ôm chặt Trần Lạc, tựa đầu vào ngực hắn, nhắm mắt lại như nhớ lại quá khứ, hưởng thụ giờ phút này tốt đẹp. Nhưng khóe môi Bà Sa cong lên nụ cười phức tạp, muôn vàn lưu luyến, vô cùng bất đắc dĩ.
- Đồ của nàng? Đồ gì?
- Nhân Quả chi tâm.
Trần Lạc bật cười nói:
- Nhân Quả chi tâm từ khi nào là của nàng?
Trần Lạc chợt nhận ra cái gì, biến sắc mặt. Trần Lạc định trốn nhưng giật mình phát hiện từ khi nào đã bị tầng phật quang mênh mông bao phủ.
Vù vù vù vù vù!
Trần Lạc lập tức dốc hết sức, định phát động căn nguyên nguyên tội, nguyên thủy bùng nổ. Vang một chuỗi tiếng nổ giòn vang. Khiến Trần Lạc hoang mang là hắn dốc hết sức vận dụng căn nguyên nguyên tội, nguyên thủy nhưng không phá được phật quang mênh mông.
- Quả nhiên là căn nguyên nguyên thủy của Nữ Oa.
Cảnh tượng này rất kỳ lạ, Trần Lạc điên cuồng giãy dụa, Bà Sa tiểu thư thờ ơ đứng yên trong vô tận hải, ôm chặt hắn, tựa vào ngực hắn.
Bà Sa tiểu thư lẩm bẩm:
- A, còn có nguyên thủy nguyên tội. Ha ha ha, lúc trước Nữ Oa chỉ tinh luyện ra nguyên thủy trong hỗn độn, phong ấn nguyên tội. Hiện tại ngươi chẳng những ngộ được nguyên thủy, cũng ngộ được nguyên tội, thật là tạo hóa trêu người.
Trần Lạc hối hận thắt ruột, lúc gặp Úy Thiên Long thì hắn đã thấy lạ, nên hắn hết sức cẩn thận đề phòng nhưng không ngờ vẫn mắc mưu. Giọng Bà Sa lúc trước trong trẻo bao nhiêu thì bây giờ Trần Lạc nghe rợn tóc gáy bấy nhiêu.
Trần Lạc hoảng sợ hỏi:
- Nàng là Nhân Quả Nương Nương?
- Nhân Quả Nương Nương? Đó là tôn xưng của phàm nhân đối với ta, tên thật của ta là Bà Sa. Đương nhiên ngươi có thể gọi ta là Tri Thu, dù sao khi chúng ta gặp nhau ta tên Tri Thu.
Trời!
Nữ nhân này đúng là Nhân Quả Nương Nương.
Bởi vì những kinh nghiệm trong thế giới Vân Đoan, tham chiếu đám nữ nhân Lạc Anh, Tiết Thường Uyển nên Trần Lạc có suy đoán thân phận của Tri Thu, hắn không ngờ nàng chính là Nhân Quả Nương Nương.
Đây đúng là...
Theo lý thuyết Trần Lạc trải qua nhiều chuyện trong thế giới Vân Đoan, cái gì Tuyết Thiên Tầm là Bàn Cổ Nữ Đế, cái gì Nữ Vu, Nữ Oa cũng đã gặp mặt, thần kinh chịu đựng của hắn nên thô to. Nhưng nghe hai chữ nhân quả thì Trần Lạc không chịu nổi.
/1351
|